Minh Nguyệt nói xong cũng không đợi hắn trả lời mà hướng về phía mỹ phụ:
- Bá mẫu, khoảng một canh giờ nữa Thiên Linh tông mới tới nơi. Phụ thân nhờ con chuyển lời tới bá mẫu rằng người đã cho một số trưởng lão đi trước dò xét Thần Lăng động rồi, bá mẫu không cần cất công tới đó nữa.
Giọng nói êm ái du dương của nàng phần nào khiến mỹ phụ cảm thấy thoải mái hơn, tuy nhiên ánh mắt của bà vẫn nhìn chằm chặp tên tiểu tử không biết xấu hổ đang trốn sau lưng phụ nữ kia.
- Ngọc Thiên Lăng, con đứng ra đây!
Mỹ phụ cuối cùng không nhịn được nữa mà ra lệnh.
Hắn nhìn thấy mẫu thân bực đến mức này tất nhiên không ngu đến mức đưa thân ra hứng chịu, kiên quyết trả lời:
- Không!
- Ta nhắc lại một lần nữa, con bước ra trước mặt ta!
- Không!
- Nam tử hán đại trượng phu, ai lại nấp sau con gái!?
- Con được Minh Nguyệt bảo vệ quen rồi.
Nhìn tiểu tử mặt dày vẫn đang ngoan cố ôm chặt lấy Minh Nguyệt, mỹ phụ hận không thể trực tiếp đánh nó vài cái.
- Con không bước ra, đừng trách ta đánh con.
Ngọc Thiên Lăng nhoẻn miệng lên cười. Hắn chính là chờ câu nói này.
- Nói như vậy….Nếu con bước ra, người sẽ không làm gì con?
Mỹ phụ nghiến răng nghiến lợi gật đầu.
Thiên Lăng cũng không ngay lập tức bước ra mà hướng tỷ tỷ dò hỏi:
- Còn tỷ?
Đừng nhìn tỷ tỷ hắn không nói câu nào mà cho rằng nàng hiền lành. So với mẫu thân đôi lúc tỷ tỷ hắn còn đáng sợ hơn. Trước khi đánh ít nhất mẫu thân còn chất vấn hắn vài câu, đủ để hắn biết đường mà tránh. Còn tỷ tỷ ấy hả? Không nói nhiều, trực tiếp ra tay. Lần ở kỹ viện cũng thế. Tỷ tỷ hắn chỉ nhìn thấy hắn lúc hắn đi vào, sau đó ngồi ở quán trà đối diện chờ hắn đi ra. Đợi hắn đi ra hẳn thì xách tai hắn về Ngọc gia, không nói không rằng bạt tai hắn tầm hơn chục cái, sau đó thản nhiên quay lưng bỏ đi.
Ngọc Thiên Tâm nhìn thấy hắn cẩn thận như vậy chỉ nhún nhún vai:
- Nếu tỷ muốn đánh đệ, bây giờ đệ vẫn còn có thể đứng sao?
“Cũng có lý. Nếu không lúc nãy tỷ tỷ đã ra tay luôn rồi.”
Đảm bảo chắc chắn không có ai tấn công mình nữa, hắn mới buông tay khỏi eo Minh Nguyệt, nhưng vẫn không dám tiến lên phía trước, đứng yên tại chỗ cười ngọt ngào với mẫu thân:
- Đợi lát nữa Minh Phong thúc thúc đến con giải thích luôn một thể.
Minh Phong thúc thúc mà hắn nhắc tới cũng chính là phụ thân của Minh Nguyệt, đồng thời là Thiên Linh tông tông chủ.
Sợ mẫu thân tiếp tục chất vấn, hắn đành chuyển chủ đề:
- Sao lần này phụ thân lại để ý tới thần thú thế?
Thú sủng của phụ thân hắn là Hộ Thể Chi Hùng - xếp thứ 24 trong bảng xếp hạng thần thú của đại lục. Tuy xếp vị trí số 24 nhưng lực phòng ngự của Hộ Thể Chi Hùng là cao nhất trong số các thần thú. Điểm yếu của Hộ Thể Chi Hùng là tốc độ, công kích. Có lẽ vì thế mà thứ hạng của nó bị kéo xuống.
Thiên Kiều thấy nhi tử đã hứa sẽ giải thích, hơn nữa còn là trước mặt Minh Phong nên cũng không cố tình làm khó hắn nữa.
- Chờ ngươi giải thích rõ ràng xong mẫu thân sẽ trả lời.
……………….
Tốc độ của Thiên Linh tông so với dự kiến quả thật nhanh hơn nhiều, sau hơn nửa canh giờ đã tới nơi. Thiên Linh tông tông chủ nhìn thấy Thiên Lăng đầu tiên là nghiêm trọng chất vấn hắn vài câu rồi cười ha hả vỗ vai hắn nói thì thầm to nhỏ gì đó. Không chỉ Thiên Linh tông có mặt sớm hơn dự kiến mà phụ thân hắn cũng vậy. Vốn tưởng tối mai ông mới tới nhưng lại đến sau Thiên Linh tông chỉ vài phút.
Phụ thân và mẫu thân không hổ là phu thê mấy chục năm, đến cách nói chuyện cũng giống nhau y đúc:
- Một năm rồi mà mới chỉ dừng lại ở Nhị Tước? Hơn nữa còn là trung cấp Nhị Tước?
Hắn chỉ đành cười trừ.
Theo kiến nghị của Thiên Lăng, cả phụ mẫu hắn, Minh Phong thúc, Minh Nguyệt cùng Thiên Tâm, Thiên Linh, tỷ phu đều có mặt ở trại của phụ thân hắn lúc chập tối. Hắn là người có mặt cuối cùng. Đợi đến khi bước vào trại mới phát hiện ra điểm không đúng:
- Ghế của con đâu?
Rõ ràng có tổng cộng 8 người, vậy mà lại chỉ xếp có 7 ghế? Mọi người đều ngồi cả rồi, chẳng nhẽ để hắn đứng?
- Tu vi thấp như vậy, không có tư cách ngồi!
Người vừa lên tiếng, tất nhiên là mẫu thân hắn.
Ngọc Thiên Lăng vô cùng bất mãn, nhưng chỉ đành nuốt mấy lời định nói vào trong.
“Đứng sau phụ thân, Minh Phong thúc, tỷ phu nhìn có vẻ nhu nhược; sau mẫu thân, tỷ tỷ càng nguy hiểm…”
Suy nghĩ xong hắn liền nhanh chóng bước đến đứng phía sau Minh Nguyệt. Tiếp đó lại đưa tấm da dê từ không gian giới chỉ lên bàn. Cũng không đợi mọi người hỏi mà kể lại toàn bộ câu chuyện từ lúc hắn gặp được Trình Hữu, lấy được phương pháp điều chế Nghịch Thiên đan, rồi phát hiện Mạc Y là huyết thống Dược Linh chính tông, sau đó đưa cô ta đến đây.
Mẫu thân Minh Nguyệt khi mang bầu nàng chẳng may bị trúng hàn khí, làm ảnh hưởng đến thai nhi. Sau khi sinh cũng vì hàn khí này mà mất mạng. Còn Minh Nguyệt lại bị hàn khí tích tụ từ đó làm ảnh hưởng đến quá trình tu luyện. Trị liệu sư từng nói chỉ Nghịch Thiên đan mới có thể giúp Minh Nguyệt trừ bỏ tận gốc hàn khí, chỉ tiếc rằng phương pháp điều chế đã thất truyền.
Thiên Lăng một hơi đem câu chuyện kể lại. Sau khi kể xong bất chợt nghĩ đến tu vi của Minh Nguyệt hiện tại.
“Nàng bị hàn khí ảnh hưởng mà còn tu luyện đến Nhất Linh. Vậy mà bản thân chẳng làm sao lại chỉ dừng lại ở Nhị Tước…”
“Có thể nào sau này nàng chê ta quá kém cỏi mà hủy bỏ hôn ước không!?”
Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên cảm thấy lo lắng. Khoảng cách bây giờ đã là gần một cấp bậc, sau này càng không thể nói. Bàn tay đột nhiên truyền tới cảm giác ấm áp lôi hắn ra khỏi dòng suy nghĩ. Một thanh âm nhẹ nhàng truyền đến tai hắn.
“Không có chuyện đó đâu.”
Hiển nhiên Minh Nguyệt vừa dùng truyền âm nói với hắn.
Thiên Lăng nghe thấy câu nói này của Minh Nguyệt cảm thấy rất thoải mái, nỗi lo âu vừa rồi cũng biến mất. Hai tay vòng từ đằng sau ôm lấy cổ nàng, ghé đầu sát tai nàng mà thì thầm:
- Sao nàng biết?
Minh Nguyệt cười nhưng không trả lời hắn.
Phụ mẫu hắn cùng Minh Phong thúc sau khi nghiên cứu, xác nhận tấm da dê này là thật liền chuyển sang trạng thái nghiêm túc. Minh Phong thúc vừa nhận được tin tức từ trưởng lão lên tiếng đầu tiên:
- Dựa theo sơ đồ của Thần Lăng động thì có lẽ vị trí Viên linh thảo cách nơi hồi sinh của Khổng Tước khá xa. – nói đến đây Minh Phong tông chủ thở dài một hơi – Lần này phải xin lỗi Ngọc huynh rồi, Thiên Linh tông không thể tham gia vây bắt Khổng Tước….
Chưa đợi Minh Phong dứt lời, phụ thân hắn đã cười lớn:
- Chẳng nhẽ một con vật lại không bằng giao tình của chúng ta mấy chục năm qua? Ngọc gia đương nhiên cùng Thiên Linh tông bảo vệ việc luyện đan.
Thiên Lăng đang nhìn bọn họ nói chuyện đột nhiên cảm thấy sau lưng có hơi thở liền tức tốc quay người lại. Hắn còn chưa kịp phản ứng đã bị thứ từ đằng sau nhấc bổng lên:
- Gì thế này, Nhị Tước à?
“Giọng ồm ồm không rõ tiếng này….”
- Hộ Thể Chi Hùng, THẢ TA RA!!!!
“Cái thứ” đang dùng tay xách cổ áo hắn lên là một con gấu lớn màu xám. Ngoài Hộ Thể Chi Hùng là thú sủng của phụ thân ra, còn con gấu nào nói được tiếng người cơ chứ? Mà nói đi cũng phải nói lại, bị một con gấu ngang nhiên xách lên trước mặt Minh Nguyệt thế này, quá mất mặt! Hơn nữa lại không thể tấn công bắt nó thả xuống. Ai bảo sức phòng thủ con gấu này lớn như vậy? Đương nhiên hắn chỉ còn cách hét lên.
Minh Nguyệt nhìn thấy cảnh này còn không nhịn được mà bật cười, đừng kể đến mẫu thân, một tỷ tỷ cùng một muội muội kia của hắn.
Ngọc Thiên Lăng bất đắc dĩ nhìn về phía phụ thân hắn. Mà phụ thân hắn cư nhiên lại lắc đầu:
- Hộ Thể Chi Hùng muốn làm thế, ta đây cũng hết cách.
Trong tình trạng này mà còn không phản kháng sẽ bị coi là nhu nhược!
Trên tay trái hắn một lần nữa xuất hiện mảnh giáp màu đen. Cùng lúc mảnh giáp xuất hiện, một bộ khô lâu hiện ra bên cạnh Hộ Thể Chi Hùng. Ở chính giữa bộ khô lâu xuất hiện một viên ngọc màu đỏ. Bộ khô lâu vừa xuất hiện liền huy động thiên lực thuộc dạng hỏa hệ tấn công Hộ Thể Chi Hùng. Thiên lực khi phát triển đến một mức nào đó sẽ biến đổi màu theo thiên phú nguyên tố của tu chân giả. Tỉ như hỏa hệ tu chân giả sau khi đạt đến Hỗn Nguyên cảnh có thiên lực chuyển đỏ, thủy hệ chuyển xanh lam,…Hộ Thể Chi Hùng nhìn thấy khô lâu tấn công mình cũng không thèm dịch chuyển. Mà thiên lực khi chạm đến người Hộ Thể Chi Hùng lập tức biến mất. Ngay cả một cộng lông cũng không bị cháy xém!
- Mẫu thân còn tưởng chỉ mỗi tu vi con thấp, ai ngờ đến mấy bộ khô lâu này cũng yếu như vậy.
Mảnh giáp màu đen bên phía tay trái của Ngọc Thiên Lăng là hiện thân bậc 2 của Thần Cấp Ma Khí Vong Linh Tháp. Nếu như Thánh Khí chỉ có một hiện thân duy nhất là bản thể của nó thì cấp độ Thần Khí lại có tới 2 cấp bậc hiện thân. Vong Linh Tháp nguyên bản là một bảo tháp màu đen chia thành 9 bậc tương ứng với 8 lần tiến hóa. Vong Linh Tháp ban đầu có một tầng, sau lần tiến hóa thứ 1 có 2 tầng, sau lần tiến hóa thứ 2 có 3 tầng,…Diện tích các tầng sau lại lớn hơn diện tích tầng phía trước. Tầng thứ 1 tối đa chứa 25 bộ khô lâu tu vi Nhất Tước. Tu vi khô lâu càng thấp tốn càng ít diện tích. Cách thu thập khô lâu cũng rất đơn giản: giết người, dùng bí thuật thu hồi thần hải, xương cốt của hắn. Thần hải chính là viên ngọc nằm ở chính giữa khô lâu. Khô lâu sau khi bị thu phục luôn nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân.
Khả năng của Vong Linh Tháp cũng không dừng lại ở đó. Mỗi tầng của bảo tháp có một khả năng xác định. Ví dụ như ở xung quanh bốn phía tầng 1 có 4 bộ giáp dùng để giam giữ khô lâu. Một khi khô lâu bị nhốt vào bộ giáp không thể bị thay thế. Bộ giáp này giúp chủ nhân sử dụng được hệ nguyên tố của khô lâu bị nó giam giữ. Mà 1 trong 4 bộ giáp hiện tại đã bị Thiên Lăng sử dụng để giam giữ khô lâu của Hỏa Thần Ngọc Lân quốc.
Nghe mẫu thân cảm thán như vậy, hắn chỉ bĩu môi:
- Ai bảo khô lâu này để tấn công?
Hai ngón trỏ để giao nhau tạo thành hình chữ thập trước ngực, cũng không vận chuyển thiên lực mà trực tiếp hô lên:
- Hoán đổi!
Trong sự kinh hãi của mọi người, vị trí của hắn ngay lập tức hoán đổi với vị trí của khô lâu!