Tác giả: Tartarus
Chương 22: Thông đạo
Phong Đế tất nhiên không ngờ được rằng Ngọc Thiên Lăng sẽ tập kích mình, theo phản xạ huy động thiên lực phong hệ chống đỡ.
“ Thiên địa nguyên tố
Hắc ám độc tôn
Thao túng vạn vật….”
Ngọc Thiên Lăng nghe giọng mẫu thân đọc khẩu quyết, thấy bà hơi ngừng lại một chút, đang định lên tiếng nhắc nhở liền nghe được câu tiếp theo:
“Phong hệ đổi chủ”
Hắn ngạc nhiên nhìn mẫu thân, nhanh như vậy đã nắm được yếu quyết?
Thực tế, đoạn khẩu quyết này của Tử Thần năm xưa cốt yếu chỉ nằm ở câu cuối cùng. Muốn điều khiển hỏa hệ thì là “Hỏa hệ đổi chủ”, thủy hệ thì là “Thủy hệ đổi chủ”, phong hệ thì là “Phong hệ đổi chủ”,….
Không ngờ mẫu thân chỉ nghe hắn đọc khẩu quyết hai lần đã có thể nắm được cốt yếu vấn đề?
Phong hệ thiên lực màu trong suốt của Phong Đế cũng giống như bức tường đất và cột nước lúc trước, nhanh chóng bị hắc lực bao phủ.
Ngọc Thiên Lăng nhân cơ hội Phong Đế chưa kịp trở tay, kéo Minh Nguyệt lùi về phía sau mấy bước, đứng hòa lẫn trong đám đệ tử. Hiện tại ngoại trừ hắn và Phong Đế, vẫn chưa có ai biết Minh Nguyệt chính là Sinh Mệnh chi thần năm xưa.
Chủ thần hồn chủ sau khi tái sinh, chỉ cần chưa hiển lộ thực lực chân chính, tuyệt nhiên sẽ không bị phát hiện. Nhưng phụ thần hồn chủ thì khác. Một khi được kế thừa sức mạnh, thân thể lập tức xảy ra biến hóa, rất dễ bị các phụ thần khác phát hiện.
Sở dĩ Phong Đế biết được điều này là do kiếp trước hắn từng có cơ may nhìn thấy chân diện mục của Sinh Mệnh một lần.
Kiếp trước lúc nào Sinh Mệnh cũng mang theo mạng che mặt. Chỉ khi nàng ở phủ đệ của bản thân, hơn nữa còn là lúc không có người, nàng mới miễn cưỡng tháo nó xuống. Đến cả Tử Thần đã ở lại phủ đệ của nàng hơn một năm cũng chỉ thấy được dung mạo của nàng vài lần.
Minh Nguyệt bị Ngọc Thiên Lăng ôm lấy lùi về phía sau, thân hình thoáng chốc trở nên cứng nhắc. Một khắc hắn chạm vào tay nàng kia, nàng đã thấy được toàn bộ linh hồn, ký ức hiện tại của hắn.
Thì ra trong ký ức của hắn không hề có khoảng thời gian lúc hắn ở trong phủ đệ của nàng. Hắn không nhớ bất cứ điều gì về nàng, ngoại trừ diện mạo và câu nói tuyệt tình kia. Hắn nhận ra nàng cũng chỉ nhờ đoạn ký ức liên quan đến thông đạo kia…
Ngọc Thiên Lăng đương nhiên cảm nhận được sự biến hóa thân thể của nữ nhân trong lòng, khẽ cúi đầu, ghé sát vào tai nàng thì thầm:
- Sao thế?
Ngọc Quân Vũ và Thiên Kiều thấy nhi tử lùi lại liền ngay lập tức hiểu ý, lướt đến đứng chắn phía trước hắn.
Phong hệ thiên lực bị hắc hóa lúc trước rất nhanh đã bị Phong Đế phá hủy.
- Không cần gấp gáp như vậy. Lần này đến đây là muốn chào hỏi chút thôi. Đợi khi toàn bộ chủ thần - phụ thần đều tập trung ở thế giới này rồi, lúc đó kịch hay mới bắt đầu, không phải sao? Nếu kịch chưa mở màn đã chết mất một nhân vật, chẳng phải sẽ nhàm chán sao?
Phong Đế giữ nụ cười giả lả trên mặt, phe phẩy chiết phiến, cực kỳ hứng thú trả lời.
- “Chi thần hội tụ, thiên hạ ắt loạn”. Bổn tọa thực mong chờ câu nói này thành sự thật!
Phong Đế cảm thán một câu, rốt cuộc quay đầu đi về hướng đông, mới đi được mấy bước liền khựng lại, nói vọng ra phía sau:
- Khổng Tước xuất thế chỉ là mồi câu để các cường giả tụ tập lại một chỗ mà thôi. 47 phụ thần bên phía Ma Thú đại lục muốn “mượn” thiên lực của bọn họ dùng một chút mới nghĩ ra cách lan truyền tin đồn này. Dù sao cũng phải tế luyện 2,3 người, Thập Tứ, ngươi muốn giết ai, bổn tọa liền “tác động” một chút, giúp bọn họ nhanh quay về vòng luân hồi?
- Không cần!
- Vậy bổn tọa tùy tiện chọn 2,3 người là được. Xong việc nhớ sang đó một chút, biết đâu lại có bất ngờ cho ngươi?
Phong Đế để lại một câu đầy ẩn ý rồi biến mất tại chỗ. Dương Thần cũng theo chân Phong Đế rời đi.
Ngọc Quân Vũ là người đầu tiên khôi phục lại tinh thần, ra lệnh cho đệ tử:
- Tiếp tục tìm kiếm!
Vết thương ở má trái của Ngọc Thiên Lăng dưới sự chữa trị của Minh Nguyệt đã ngừng chảy máu, khép lại, để lại dấu vết hơi mờ mờ, phỏng chừng mấy ngày nữa sẽ mất hẳn.
Lúc này có rất nhiều người muốn hỏi hắn chuyện gì vừa xảy ra nhưng lại không ai lên tiếng. Đến ngay cả phụ mẫu hắn và Minh Phong thúc cũng làm như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục tìm kiếm Viên linh thảo. Mãi một lúc lâu sau mới có tiếng hô lên đầy vui vẻ:
- Ở đây! Viên linh thảo ở đây!
Cả đoàn người tức tốc chạy lại tập trung ở chỗ tên đệ tử vừa lên tiếng. Sau khi Minh Phong tông chủ xác thực đó là Viên linh thảo, toàn bộ tinh anh đệ tử, trưởng lão 2 bên liền lùi về phía sau, tạo thành một vòng tròn bảo vệ luyện đan. Mạc Y dưới sự bảo vệ của hai trưởng lão Tứ Linh tiến về chỗ Viên linh thảo, bắt đầu việc luyện đan.
Ngọc Thiên Lăng để một ngọn hắc hỏa bùng lên trước mặt Mạc Y, sau đó liền rơi vào trạng thái trầm mặc, không hề để ý đến xung quanh. Mọi việc hắn có thể làm đều đã làm rồi, bây giờ tất cả đều chỉ có thể phó mặc cho Mạc Y. Hắn tìm một vị trí khuất trong góc động, ngồi xếp bằng nhắm mắt dưỡng thần.
Hắn thực sự không biết hiện tại bản thân nên làm gì. Mọi chuyện dường như đã vượt quá tầm kiểm soát của hắn. Kiếp trước hắn là Tử Thần, gây thù chuốc oán với không biết bao nhiêu người. Còn kiếp này, hắn không làm gì, phiền phức cũng tự kéo đến. Dương Thần, Phong Đế, rồi cả Sinh Mệnh. Cố nhân cứ lần lượt xuất hiện. Với ký ức không đầy đủ hiện tại của hắn, liệu có thể tiếp tục chống đỡ trong bao lâu? Sắp tới thông đạo được mở ra, toàn bộ dân cư của Ma Thú đại lục đều tràn sang Nhân Sinh giới, lúc đó chắc chắn sẽ xảy ra chiến sự! 86 phụ thần cùng ở một thế giới, việc cạnh tranh, chém giết nhau là khó có thể tránh khỏi…
Càng suy nghĩ đầu óc hắn càng trở nên rối rắm, mờ mịt.
Cảm thấy có người ngồi xuống cạnh mình, hắn mới mở mắt ra, vô lực lên tiếng:
- Mẫu thân…
Thiên Kiều nhìn dáng vẻ mệt mỏi của nhi tử, bất giác thở dài:
- Ba năm qua có lẽ con đã trải qua rất nhiều chuyện?
Hắn ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng đem toàn bộ mọi chuyện kể cho mẫu thân nghe. Kiếp này, hắn có gia đình, có phụ mẫu, có tỷ tỷ, muội muội, không còn là người tứ cố vô thân như ngàn năm trước. Hắn không muốn giấu bọn họ bất cứ thứ gì, kể cả con người tàn ác của hắn ở kiếp trước!
Trái ngược hoàn toàn với dự định của hắn, mẫu thân nghe xong không hề ngạc nhiên, hỏi hắn điều này điều kia mà chỉ nhìn hắn, ánh mắt tràn ngập yêu thương, đưa tay vén sợi tóc đang lòa xòa trước mặt hắn:
- Mặc kệ kiếp trước con là ai, làm những việc gì, mẫu thân chỉ biết kiếp này, con là nhi tử của ta. Đó là điều không thể thay đổi.
Cổ họng hắn bỗng chốc trở nên nghẹn ngào, không nói nên lời.
Thiên Kiều vỗ vai hắn, tiếp tục nói:
- Nếu đã không thể suy tính tiếp theo nên làm gì, vậy cứ để nó thuận theo tự nhiên thôi.
Hắn cười khổ một tiếng, gật đầu.
- Mẫu thân, con qua đó một lúc. Luyện đan xong mọi người cứ rời đi trước, không cần đợi con.
Đã không thể trốn tránh, vậy chỉ còn cách đành trực tiếp đối mặt mà thôi!
Thiên Kiều chỉ “ừ” một tiếng, không hề có ý định cản hắn lại.
……………………………..
Ngọc Thiên Lăng dựa theo bản đồ lấy được từ chỗ Minh Phong tông chủ, nhanh chóng tìm được địa điểm thông đạo mở ra. Vừa nhìn thấy khung cảnh trước mặt, lông mày hắn bất giác nhíu chặt lại, lộ ra vẻ chán ghét.
Xác người chồng chất, máu chảy lênh láng. Mùi hôi thối, tanh tưởi không ngừng bốc lên, xộc vào mũi. Tiếng kêu rên, cầu xin tha mạng vang lên chồng chéo nhau…
Hắn đảo mắt qua một lượt liền xác định được vị trí của Thiên gia, dùng Di Ảnh thuật biến tới trước mặt Thiên Không, lễ phép gọi một tiếng “Ngoại công”.
- Thập Tứ, giải quyết mọi chuyện nhanh vậy sao?
Phong Đế nhìn thấy bóng dáng của Ngọc Thiên Lăng, vui vẻ lên tiếng.
- Lão ta là ngoại công của ngươi? Thật may quá! Nếu ngươi đến chậm chút nữa, ta còn định lấy lão ta làm vật tế.
Nói đoạn lại quay về phía mấy nam tử đằng sau, phẩy tay:
- Đều là người một nhà, không nên làm khó nhau!
Ngọc Thiên Lăng nào có tâm trí để ý đến mấy lời hoa ngôn loạn ngữ của Phong Đế? Ánh mắt hắn đã sớm bị thu hút bởi đồ hình nằm chính giữa trung tâm khu vực.
- Thế nào? Có phải cảm thấy tốc độ làm việc của bổn tọa rất nhanh không?
- Không có đủ thiên lực, dù có nhanh nữa cũng vô dụng.
Đồ hình màu đỏ, chứng tỏ phía bên Ma Thú đại lục đã bắt đầu hành động, chỉ tiếc lượng thiên lực tác động vào chưa đủ, không thể khiến thông đạo mở ra.
- Từ từ, còn một vị chủ thần chưa ra tay.
- Chủ thần?
- Phải. Cô ta mới thức tỉnh được hồn chủ cách đây chục năm thôi, chắc giờ đang là Chi Thần cấp một.
- Sao ngươi biết được chuyện bên phía Ma Thú đại lục?
- Là Đệ Lục nói cho ta.
Phụ thần số 6 nắm giữ ma pháp không gian, không chỉ có khả năng thấy được những chuyện xảy ra ở thế giới khác mà còn có thể truyền tin cho một người bất kỳ cách xa hàng vạn dặm.
- À phải rồi, vị chủ thần kia có lẽ ngươi cũng biết!?
- Những người ta quen ngàn năm trước, bây giờ liệu còn lại ai?
Phong Đế chưa kịp trả lời, đồ hình đã lại xảy ra dị biến. Ánh sáng màu đỏ lúc trước bỗng chốc bừng lên rồi nhạt dần, nhạt dần, hóa thành ánh vàng kim. Trên đồ hình cũng lần lượt hiện lên các con số.
1…2…3…5…9…12…15….16…18…21….22 24…..27…28…29…30…31…33….36….39 40…44…47…48…50…51…52…53…54…55 56…58..…59…63…64…..65…66…71…76… 77…79…81…82…83…84…85…86
47 số tương ứng với 47 vị phụ thần.
Sau khi một loạt số xuất hiện, hai biểu tượng thượng cổ màu xanh lam và tím nhạt mới nổi lên ngay chính giữa trung tâm đồ hình, phát ra quang mang quỷ dị.
Bình chọn/Góp ý/Like để ủng hộ truyện ra nhanh hơn!
Link góp ý: http://4vn.eu/forum/showthread.php?p...05#post1000505
Last edited by ♥Tartarus♥; 11-04-2016 at 09:34 AM.
|