Latanol là một hành tinh cỡ vừa nằm trong một hệ mặt trời khá lớn, bên rìa một vũ trụ trong chuyện. Nơi đây vô cùng rộng lớn, có kích thước ngang với sao Thổ của Thái Dương Hệ. Latanol bị cai trị bởi 12 chủng tộc lớn, Loài Người không phải là 1 trong 12 chủng tộc kia, nhưng cũng không hoàn toàn là chư hầu của một tộc nào. Nguyên nhân là vì họ có khả năng học tập rất tốt, học được đủ mọi loại sức mạnh của các chủng tộc kia. Chính vì thế, họ sống trong một cõi riêng, và dựa vào sự tranh chấp giữa các tộc để giữ sự tự trị.
Nhân Giới- nơi con người sinh sống có 5 khu lớn: 4 lục địa ở 4 hướng Đông, Nam, Tây, Bắc và một hệ thống quần đảo cực kì nhiều ở trung tâm. Hồng Bàng là một trong những quốc gia nhỏ bé nằm ở Lục Địa Đông của Latanol. Vùng đất này đã 2 lần đổi chủ, và cả hai lần đều mang lại sự thịnh trị bất ngờ. Lần thứ nhất, là lúc họ Âu Tiên do Âu Tiên Thục Phán cầm cướp quyền thống trị của họ Lạc Văn. Họ Âu Tiên mạnh mẽ đến từ phương bắc, đã giúp quốc gia này mở rộng gấp đôi. Và họ Âu Tiên còn cai trị đất nước, chống cự ngoại địch, mở mang bờ cõi, xây dựng nông nghiệp, … khiến đất nước trở nên cường thịnh. Nhưng rồi cực thịnh tất suy, sau 500 năm cai trị, họ Âu Tiên ở Hồng Bàng nói chung cùng hầu hết các dòng tộc cầm quyền ở Đông Lục Địa nói riêng dần không theo kịp xu thế phát triển, và ngày càng sa đoạ.
Trong suốt 7 thập kỉ liên tục, Hồng Bàng bị xâu xé, xâm lăng bởi đủ mọi thế lực. sau lưng là Phù Nam, Chân Lạp, Vạn Tượng, Chiêm Thành, Cao Miên,… đêm ngay cướp bóc dân lành. Trước mặt thì có Tổ Hán hùng binh trăm vạn, buộc phải cống nạp vàng bạc lụa là, thổ sản quý hiếm, thợ giỏi phu phen… đến gần như kiệt quệ. Vậy mà họ Âu Tiên vẫn giả vờ không nghe tiếng, nhắm mắt làm ngơ, củng cố quyền lực. Tất thảy chỉ thay đổi sau khi quân đội từ lục địa khác tới xâm phạm Lục Địa Đông. Những đội quân này, không chỉ mang theo đầy đủ cao thủ, mà còn có vũ khí tiến bộ vượt trội. Các vương triều của Lục Địa Đông từ từ nhượng bộ, cắt đất cầu hoà.
Hồng Bàng cũng chịu cảnh tương tự, khi mà đất nước bé nhỏ trở thành thuộc địa cho nước khác cai trị. Trở thành thuộc địa, song truyền thống của Hồng Bàng vẫn cứ tồn tại, không ngừng chống chọi với sự xâm lăng của những sự “ khai hoá” của nước mẹ Napoli. Hoàng Định Chính- con trai thứ một gia tộc trâm anh thế phiệt, mới 12 tuổi đã bị đưa sang nước mẹ để học tập- mà thực ra là bị anh trai cho đi đày. Hơn 20 năm ở nước mẹ, Hoàng Định Chính chơi bời khắp nơi, tiêu sài hoang phí, đến cuối cùng thì nhẵn túi- gia tộc y lúc này bị anh trai kiểm soát hoàn toàn. Và anh trai y, tất nhiên không để y sống tốt.
Hoàng Định Chính không nghề ngỗng, không kinh nghiệm sống, sống một cuộc đời như địa ngục trong hơn một năm sau đó. Cho tới gặp được một tiểu thư con nhà tài phiệt của Napoli. 33 tuổi, Hoàng Định Chính như một con chó đói lang thang, nhưng lại giỏi cách pha trò, miệng lưỡi lươn lẹo, khiến cô tiểu thư thích thú. Chẳng bao lâu sau, Hoàng Định Chính và nàng tiểu thư nọ kết hôn khiến cho y vượt vũ môn hoá rồng, giàu có trở lại Có điều, lần này Hoàng Định Chính phải theo vợ học buôn.
Thêm 18 năm học hành, Hoàng Định Chính ở tuổi 51 đã trở nên vô cùng lão luyện, và lão quyết định về nhà với người con trai thứ hai mới 8 tuổi. Hoàng Định Chính quay lại gia tộc, tranh đoạt quyền lực, và thống trị gia tộc bằng những thủ đoạn buôn bán đến từ ngoại quốc. Điều hành gia tộc, biến một gia tộc địa chủ phong kiến thành một gia tộc tư bản lớn, đó là mong ước của Hoàng Định Chính. Tiếc là ông ta không thể hoàn thành điều này tới tận lúc chết ở tuổi 80.
Con trai thứa ủa hoàng Định Chính, Hoàng Văn Thân đang ở thế nhất cự ly nhì tốc độ, thượng phong so với ông anh tít tắp mù khơi nơi xứ người, lên nắm quyền hành trong gia tộc. Hoàng Văn Thân khác với cha mình, sinh ra trong xã hội tư bản, nhưng lại trưởng thành trong thế gia phong kiến. Tư tưởng của Hoàng Văn Thân có phần nào phong kiến, trọng quyền lực. Hoàng Văn Thân biết rõ, tiền nhiều là tốt, nhưng có tiền có quyền càng thêm tốt. Từ lúc mới thiếu niên, Hoàng Văn Thân đã tự đi tìm hiểu về quê cha, phong tục các vùng, những dòng họ lớn, phân bố quyền lực và thậm chí còn từ đi chu du khắp nam bắc đông tây, đồng bằng đồi núi, hải đải xa xôi,… để có đánh giá cụ thể về con đường tương lại.
Kiến thức đã có, hùng tâm cũng đủ, nên có được đại quyền, Hoàng Văn Thân bắt đầu kế hoạch. Thứ nhất là mua chuộc quan lại nước mẹ, xây đồn điền, dựng công xưởng, làm chủ đất đai rộng lớn. Hai là thân với hào môn- nhà quyền quý, giàu có, trợ lực cho hàn môn- những gia tộc nghèo, thu nạp các nhân tài mọi lĩnh vực. Ba là xây dựng mạng lưới thân quen với triều đình, hiến báu vật cho đại thần, từng bước từng bước tiếp cận vương triều Âu Tiên. Ba điều này dần giúp cho họ Hoàng kiếm được vị trí trong triều đình, nhất là với họ Âu Tiên thì họ Hoàng là cái nhà kho lớn cho các hoàng tử, công chúa ăn tiêu.
Những năm tháng đó, họ Hoàng tuy thiệt hại nhiều về tài sản, nhưng có thể hô mưa gọi gió khắp nước Hồng Bàng. Đời thứ ba của Hoàng Định Chính, con của Hoàng Văn Thân gồm 2 người con trai. Họ không phải hai người con duy nhất, nhưng là hai kẻ đã khiến Hoàng gia hoàn toàn thay đổi. Một người là con trai trưởng Hoàng Quang Dương còn người kia là con thứ Hoàng Quang Anh. Họ kẻ ủng hộ, người phản đối quy tắc vận hành của gia tộc hiện tại. Cuối cùng, con thứ Hoàng Quang Anh bị đuổi khỏi nhà vì sự phản đối của anh ta với chính sách thân thiện với vương tộc mà cha đề xuất ra.
Hoàng Quang Anh bị đuổi khỏi nhà, nhưng uy thế của gia đình giàu có nhất Hồng Bàng vẫn khiến cậu ta kiếm được lợi ích. Gia nhập quân đội, được cho vào làm hộ vệ ở trong cung cấm. Tại đây, Quang Anh quen thân với một vị hoàng tử đang thất sủng, Âu Tiên Văn Võ. Âu Tiên Văn Võ có tài mà không được cha yêu quý, là hoàng tử nhưng chả người nào chịu nghe, mẹ thường xuyên bị lăng mạ bới những quý phi, nhất là hoàng hậu. Hai kẻ bị thân thích đuổi đánh, đều mong muốn sự nghiệp riêng cho mình, đã bắt tay. Hoàng tử Võ thì đánh tiếng để Quang Anh về nhà, Quang Anh cũng tìm kiếm trợ lực cho hoàng tử Võ. Hai bên như tôm và hải quỳ cùng tiến lùi, giúp họ đạt được ước vọng. Hoang tử Võ lễ ngôi, Hoàng Quang Anh cũng vào triều làm quan.
Để nắm quyền cao hơn, Hoàng Quang Anh lên chức Thái Uý- tổng chỉ huy quân đội cả nước, liền tỏ ý nịnh nọt mẫu quốc bằng cách cho lính đi đánh thuê thay lính lê dương đóng ở sở tại. Điều này khiến uy tín và quyền hành của Hoàng Quang Anh lên như diều gặp gió. Nhiều lần, các bô lão trong nhà khuyên gia chủ Hoàng Văn Thân nối lại tình cha con với quan Thái Uý. Và chính Hoàng Quang Anh cũng về nhà xin tha tội.
Hoảng sợ trước nguy cơ mất quyền, Hoàng Quang Dương vội tìm tới sự trợ giúp của kẻ nắm quyền cao hơn Vương tộc , Toàn Quyền xứ Hồng Bàng, Raven Burcher, với lời vu cáo rằng vương tộc âm mưu nổi dậy nhờ sự trợ giúp của Hoàng gia. Nhân cơ hội vơ vét của cải trước khi đi sang xứ khác, Raven lấy cớ khám nhà họ Hoàng, cho lính bố ráp cung điện mà quên mất rằng lúc này Napoli đang phải chiến tranh với Ottoca và quân đội thuộc địa này đã khác trước. Lính của Hồng Bàng lúc này không chỉ nhiều hơn lính lê dương Napoli mà sức chiến đấu cũng ngang ngửa về cả tổ đội lẫn cá nhân, cả lực lượng lính kĩ thuật- phụ trách tàu thuyền, súng pháo,… nên Raven cùng Hoàng Quang Dương ngay trong ngày hôm đó bị Hoàng Quang Anh bêu đầu trong sảnh rồng.
Âu Tiên Văn Võ, một vị vua lên ngôi nhờ quyền lực của đồng tiền và quan hệ với Hoàng Quang Anh, nhận thấy đây là thời điểm nên thể hiện uy quyền, liền tự mình cầm quân đi đánh dẹp lực lượng lính lê dương Napoli còn sót lại. Thiếu kĩ năng quân sự, cộng thêm sự tự phụ quá mức khiên ông ta chết ngay trong trận đánh đầu tiền tự mình cầm quân. Thái Uý Quang Anh lập ngay vua mới, tự ban quyền hành giúp mình trở thành một quyền thần khét tiếng.
Hoàng Quang Anh là quyền thần, nên biết phải duy trì uy quyền và sức mạnh. Muốn vậy, ông ta phải có chiến công hiển hách, khiến vua mới không tước được quyền hành, quan lại không thể nói ra nói vào gì cả. Thái Uý phát động chiến tranh, thôn tính nước nhơ xung quanh để làm công lao: Chiêm Thành, Phù Nam, Chân Lạp, Vạn Tượng, Cao Miên…. khiến Hồng Bàng mở rộng vô số lần. Tiếp đó, phát triển hàng hài, giao thương với các nước để thu lấy công nghệ, xây dựng hải quân ngăn không cho lính Napoli tìm cách trở lại, biến Hồng Bàng thành lò luyện lính lớn nhất Lục Địa Đông, tổng bính lính có được lúc đó là 6 triệu lính thường trú/ 28 triệu dân.
Quyền lực của họ Hoàng ngày một cao, chức tước lên hàng vương ( chúa) đồng nghĩa với việc tranh giành quyền lực của những đứa con của Hoàng Quang Anh ngày một khốc liệt. 18 đứa con trai của ông ta, đề quyết tâm giành cho được cái ghế thế tử. Và Hoàng Minh Đắc, con trai thứ lại là người chiến thắng. Hoàng Đắc Địa chiến thắng là nhờ cuộc xâm lăng của quốc gia Tổ Hán nằm ở miền bắc Hồng Bàng. Tổ Hán bắt chước Hồng Bàng, đi đánh thuê cho mẫu quốc để chuẩn bị lực lượng tự giành chính quyền.
Tuy nhiên, để tránh bị bắt bài, họ quyết định thua trước, buộc mẫu quốc phải chấp nhận trang bị thêm vũ khí khí tài nhằm giúp họ chiến thắng. Quân Tổ Hán đánh vào miền bắc Hồng Bàng, chưa được mấy là tự rút lui. Họ Hoàng cũng hiểu ý, nên tất thảy lại chuẩn bị thu quân về, chỉ trừ Hoàng Minh Đắc tỏ ra bất đồng ý kiến. Theo cậu ta, quân Tổ Hán là cường địch nhiều năm, họ nếu có thể mạnh lên thì tất sẽ tìm ta tính sổ, chỉ bằng ngay lúc này họp quân đánh tới, chiếm lấy hiểm địa. Giả như họ thật lòng chịu ơn thì cũng không lấy lại được, vì không có ta sao kế hoạch họ thành công. Mà nếu họ trở mặt, ta cũng không bị động.
Giống như các đời trước, lời của chàng con thứ cũng bị bác bỏ, thậm chí là bởi chính cha ruột. Hoàng Minh Đắc không nói không rằng, cầm luôn thân binh truy đuổi quân Tổ Hán. Kể từ đời Hoàng Định Chính trở đi, mỗi người cầm đầu họ Hoàng luôn là con thứ, và đều có những phương pháp, chủ trương về quyền lực khác biệt. Hoàng Định Chính là đề cao đồng tiên, Hoàng Văn Thân đề cao quyền lực chính trị, Hoàng Quang Anh muốn tăng cường sức mạnh quân sự và đời thứ tư Hoàng Minh Đắc đề cao nhân chính. Hoàng Minh Đắc cầm quân đuổi theo, giữa đường bị quân lính bỏ rơi- theo lệnh đến từ 17 người anh em còn lại.
Mất quân đội, Hoàng Minh Đắc bơ vơ sứ người, lại bị quân Tổ Hán truy lùng ráo riết, lưu lạc khắp nơi. Suốt thời gian này, Hoàng Minh Đắc nhận ra sự bất hoà vốn sẵn tồn tại ở Tổ Hán, nhất là ở các nước bị Tổ Hán xâm phạm từ trước: Cao Nguyên Táng Phật, Đồng Bằng Lưỡng Quảng, Trung Du Tân Biên, Đảo Quốc Đông Doanh, Bán Đảo Tam Hàn và Đông Nam Hải Vực. Nhân dân bản địa 6 khu vực này mâu thuẫn nghiêm trọng với di dân và chính quyền Tổ Hán. Nhận thấy khả năng chiến thắng mong manh vẫn còn, Hoàng Minh Đắc nhanh chóng tìm đủ mọi cách kích động nhân dân các vùng này chống lại chính quyền Tổ Hán. Sau khi lấy một cô gái người Tân Biên làm vợ, Hoàng Minh Đắc lấy được sự trợ giúp nhà vợ để nổi lên đánh lại Tổ Hán. Dần dà, 6 khu vực trên bị rơi vào tay Hoàng Đắc Minh, tạo điều kiện để ông quay lại tổ quốc trong vinh quang tột đỉnh.
Ở tuổi 37, Hoàng Minh Đắc có đầy đủ cơ sở để trở thành người cầm quyền nhà họ Hoàng. Hoàng Minh Đắc có uy có thế, nhanh chóng hất bay họ Âu Tiên khỏi bảo toạ. Họ Hoàng chính thức cầm quyền ở Hồng Bàng, biến nơi đây thành một đế quốc vừa to vừa mạnh mẽ nhất Lục Địa Đông.
Đời thứ năm, y bao đời trước, thứ nam Hoàng Đức Bình lần nữa trở thành người thừa kế. Có khác chăng, lần này Hoàng Minh Đắc còn sống vẫn ngồi trên bảo toạ, Hoàng Đức Bình vẫn chỉ là Thái Tử, và đời thứ sáu của họ Hoàng lại có thêm 8 đứa nhóc ( chỉ tính con của Hoàng Đức Bình). Và Hoàng Anh Kiệt- tức là main, là đứa con thứ hai của Thái Tử, cũng là người gần như đã được định sẵn cho ngai vàng sau này.