Hữu Linh đại lục, Thần Mặc động.
Ánh sáng chập chờn từ những đóm đuốc rơi trên nền đất phản chiếu lên gương mặt của hắc y nam tử. Y phục của hắn sớm đã nhuộm máu, cả người nồng nặc mùi huyết tanh. Máu tươi đỏ rực vẫn không ngừng chảy ra từ miệng vết thương.
Nam tử nhìn đám người đang vây quanh hắn, miệng nhếch lên một nụ cười chua xót:
- Huy động cả gia tộc cùng sát thủ công đoàn chỉ để giết ta? Các ngươi coi trọng ta vậy sao!?
Thanh âm của hắn không lớn, thậm chí còn có chút thều thào. Chống đỡ suốt 3 ngày 3 đêm, hắn bây giờ đến cả đứng cũng không vững, đừng nói tới việc phát động công kích lần nữa.
Từ trong đám người truyền ra một tiếng nói tràn đầy giận dữ:
- Nghiệt chủng! Đến nước này vẫn còn không nhận tội?
Hắc y nam tử không trả lời, nhìn chằm chặp người vừa lên tiếng. Cái người mà trước kia hắn từng gọi một tiếng “thúc thúc”, thật sự là người này sao!?
- Kẻ nào giết được hắn sẽ được trọng thưởng!
Lời của “thúc thúc” vừa dứt, đoàn người vây lấy hắn lập tức xông lên. Mười mấy thanh kiếm nhanh chóng xuyên qua người hắn…Rồi cuối cùng, hắc y nam tử hoàn toàn mất đi ý thức, thân thể vô lực đổ rầm về phía trước.
Từng trận đau đầu truyền đến khiến hắn không khỏi nhíu mày, cố gắng mở mắt ra.
“Đây là đâu?”
Nhìn khung cảnh vô cùng xa lạ trước mắt, hắn không tự chủ được mà ngồi dậy đánh giá tình hình xung quanh. Căn phòng mà hắn đang ở cực kỳ xa hoa. Bất kỳ vật dụng nào cũng được chạm khắc hết sức tinh xảo, từ bàn ghế cho đến khung cửa sổ. Đặc biệt hơn là, nội thất trong phòng dường như đều được phủ một lớp vàng. Các bức họa treo kín một phía tường, ước chừng có đến hơn 20 tấm. Hắn tuy không phải người học rộng nhưng chỉ nhìn qua thôi cũng có thể thấy được rằng giá trị của những bức họa này chắc chắn không hề thấp.
Một loạt ký ức bỗng chốc ùa về khiến hai bên thái dương của hắn giật lên, khuôn mặt trở nên nhăn nhó. Nhưng mà đoạn ký ức này…không phải của hắn.
“Chẳng lẽ là dung hợp linh hồn?”
Dung hợp linh hồn hay nói cách khác chính là 2 linh hồn hòa vào làm 1. Mọi thứ của linh hồn mới là tổng hợp của 2 linh hồn cũ, từ tính cách cho tới ký ức.
Tiếng mở cửa truyền đến cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn:
- Ngũ hoàng tử, Hoàng hậu nương nương có lời mời ngài đến dùng bữa.
Thanh âm uốn éo nửa nam nửa nữ phát ra khiến người nghe không nhịn được mà nổi da gà.
“Là thái giám!?”
- Lui ra.
Tên thái giám cúi đầu, nói một câu “nô tài tuân chỉ” rồi chậm rãi lui xuống.
Theo như đoạn ký ức vừa rồi thì hiện tại hắn là Đinh Mặc – ngũ hoàng tử của Đinh quốc, một quốc gia khá lớn nằm ở phía Tây của Minh Tường đại lục. Đương kim hoàng đế của Đinh quốc, Đinh Gia Long, có tổng cộng 5 con trai, 13 con gái. Mà hắn, lại chính là người bé nhất, năm nay mới chỉ 6 tuổi. Trong 5 vị hoàng tử thì có 2 người là nhi tử của hoàng hậu: một là đại hoàng tử, hai là tam hoàng tử. Ba người còn lại, bao gồm cả hắn đều do phi tử sinh ra. Đại hoàng tử được phong làm thái tử 4 năm trước. Nhị hoàng tử, tam hoàng tử và tứ hoàng tử đã được phong vương, có phủ đệ riêng bên ngoài. Nói cách khác, hắn chính là vị hoàng tử duy nhất còn “đủ tuổi” để ở lại trong cung.
“Minh Tường đại lục!?..”
“Thật không ngờ bản thân sau khi chết lại được trọng sinh vào thân thể của một hoàng tử…”
“Sớm muộn gì lão ta cũng tấn công sang các đại lúc khác. Đến lúc đó, hẳn là sẽ gặp lại?”
Tay hắn bất giác nắm chặt lại. Phụ mẫu kiếp trước của hắn mất sớm, gửi hắn lại cho thúc thúc chăm sóc. Ban đầu ông hết lòng chăm sóc, dồn hết công sức dạy hắn ma pháp, bao nhiêu tài nguyên của gia tộc cũng để cho hắn sử dụng. Khi hắn đạt đến được đỉnh cao của đại lục, ông nhờ hắn lật đổ đối thủ hùng mạnh nhất của gia tộc lúc bấy giờ. Hắn mất 2 năm, trải qua hơn ngàn cuộc chiến, cuối cùng giết chết toàn bộ hội đồng trưởng lão, gia chủ, tinh anh đệ tử của gia tộc kia. Nhưng thứ mà hắn nhận lại từ “thúc thúc”, không phải một lời cảm ơn, khen ngợi mà là một cuộc truy đuổi. Kết quả ra sao, hẳn ai cũng đã rõ.
Đinh Mặc lấy tay day day huyệt thái dương, lẩm bẩm:
- Nếu đã có cơ hội làm lại từ đầu, vậy cũng nên hưởng thụ những gì kiếp trước bản thân đã bỏ lỡ?
Đang miên man suy nghĩ, trong đầu hắn lại vang lên một âm thanh kỳ lạ.
[Tinh! Chúc mừng người chơi chuyển đổi thế giới thành công, mở ra hệ thống Độc Tôn.]
“!??”
[Xin mời chọn nhiệm vụ đầu tiên]
Âm thanh kia vừa dứt, một màn hình trong suốt liền xuất hiện trước mắt hắn.
[Mời chọn 2 trong 5 nhiệm vụ sau:
1. Ma pháp tu luyện, cảnh giới: Pháp Thần!
2. Đấu sĩ tu luyện, cảnh giới: Sĩ Thần!
3. Trở thành thái tử, mục tiêu: Hoàng Vị!
4. Mỹ nhân trong mộng, tìm kiếm!
5. Báo thù! ]
“…..”
[Giải thích bổ sung: Hệ thống là phần thưởng cho người chơi sau khi trọng sinh thành công.]
Đinh Mặc ngây người. Hắn trọng sinh đã là một chuyện lạ, bây giờ còn xuất hiện thêm một thứ gọi là “hệ thống” này nữa!?
Mặc dù vẫn còn mù mờ về tình hình hiện tại nhưng hắn vẫn suy nghĩ xem nên chọn nhiệm vụ nào. Trong cái thế giới cường giả vi tôn này, chỉ có thực lực mới là tất cả. Có sức mạnh, ngươi mới có thể làm được điều mình muốn, bảo vệ những người mình cần bảo vệ, sống một cuộc sống an nhàn,…
Đinh Mặc không hề do dự lấy tay chạm vào màn hình, chọn mục 1.
[Tinh! Chúc mừng người chơi chọn xong nhiệm vụ đầu tiên: Ma pháp tu luyện, cảnh giới: Pháp Thần. Hệ thống tự động xóa bỏ nhiệm vụ thứ hai: Đấu sĩ tu luyện.]
Ma pháp sư và đấu sĩ trời sinh tu luyện khác nhau. Một bên phạm vi công kích xa, một bên lại chỉ có thể đánh cận chiến. Một bên lấy nguyên tố trong thiên địa tích tụ lại, một bên lại dùng nguyên tố cải tổ thân thể mình. Sự khác biệt này, vốn đã quá sâu sắc!
[Mời chọn 1 trong 3 nhiệm vụ còn lại:
3.Trở thành thái tử, mục tiêu: Hoàng Vị!
4.Mỹ nhân trong mộng, tìm kiếm!
5.Báo thù! ]
Hoàng Vị? Trở thành Pháp Thần rồi, đến hoàng đế còn phải nể hắn 7 phần.
Báo thù? Hắn tuyệt nhiên sẽ không theo vết xe đổ của kiếp trước, cả đời chỉ chém chém giết giết. Hắn xác thực muốn trả thù, nhưng hắn sẽ tự mình làm điều này, không cần tới sự giúp đỡ của hệ thống.
Lựa chọn duy nhất còn lại chính là: 4. Mỹ nhân trong mộng, tìm kiếm!
Khóe miệng Đinh Mặc hiện lên ý cười nhàn nhạt. Kiếp trước chỉ đâm đầu vào tu luyện, cho dù nữ nhân có đứng bên cạnh, hắn cũng không hề để ý. Thế nhưng hiện tại hắn lại có chút chờ đợi, mỹ nhân trong mộng kia của hắn…. sẽ là người như thế nào?
Ngón tay trẻ con lại hướng về phía màn hình một lần nữa.
[Tinh! Chúc mừng người chơi chọn xong nhiệm vụ thứ hai: Mỹ nhân trong mộng, tìm kiếm. Hệ thống tự động xóa bỏ 2 nhiệm vụ còn lại.]
[Phần thưởng khởi đầu của 2 nhiệm vụ đã được chuyển vào tư liệu]
[Tư liệu:
Họ tên: Đinh Mặc
Thân phận hiện tại: Ngũ hoàng tử Đinh quốc
Đồng thân phận: Không có
Công kích: 0
Phòng thủ: 0
Tốc độ: 10
Tốc độ tu luyện:50
1. Ma pháp tu luyện, cảnh giới Pháp Thần!
Thiên phú nguyên tố: chưa xác định
Cấp bậc: chưa có
Vũ khí: chưa có
Át chủ bài: chưa có
Biến thân: chưa có
Chiến thú: chưa có
Số nhiệm vụ đã hoàn thành: 0/50
Tiến độ nhiệm vụ: 0%
2. Mỹ nhân trong mộng, tìm kiếm!
Đối tượng: chưa xác định
Tình cảm của đối tượng: 0
Số nhiệm vụ đã hoàn thành: 0/50
Tiến độ nhiệm vụ: 0%
Điểm thưởng: 20 (có thể phân phối)
Phần thưởng chưa dùng: Nhẫn trữ vật, Trâm cài đầu Phụng Thiên (còn 2 chiếc) ]
Tiếng mở cửa một lần nữa kéo hắn khỏi dòng suy nghĩ:
- Ngũ hoàng tử, thời gian không còn sớm, nên thức dậy rồi.
Tất nhiên vẫn là tên thái giám lúc nãy.
Cung nữ đứng phía ngoài đợi tên thái giám dứt lời liền tiến vào, hậu hạ hắn rửa mặt, thay y phục.
- Hoàng tử, đến Hoa Hạ cung hay Chiêu Dương cung trước?
Chiêu Dương cung là nơi ở của Hoàng hậu. Còn Hoa Hạ cung là nơi ở của Tịnh phi – mẹ ruột của Đinh Mặc.
- Thời gian không còn sớm, nô tài thấy vẫn là nên đi Chiêu Dương cung trước thì hơn.
Kiếp này, hắn đã có phụ mẫu. Ngay lúc này đây, hắn mong được gặp mẫu thân hơn bất cứ thứ gì khác.
- Mặc kệ! Đến Hoa Hạ cung trước.
………………..
Hoa Hạ cung,
Đinh Mặc vừa tới liền nhìn thấy cảnh Tịnh phi bị một người phụ nữ lạ mặt tát.
- Mẹ kiếp…
Hắn gằn giọng, tức tốc chạy đến chắn trước mặt mẫu thân. Cũng không thèm nhớ xem người trước mặt là ai, mở miệng phun ra một chữ duy nhất:
- Cút!
Người dám tát Tịnh phi trong hậu cung, ngoài Hoàng hậu ra cũng chỉ có Bảo phi, Thục phi cùng Hiền phi.
Tịnh phi thấy nhi tử vô lễ với Tôn Thục Phi, bàn tay nhẹ nhàng kéo hắn lùi về phía sau:
- Ngoan, đừng làm loạn.
Lời nói tràn ngập yêu thương cùng sủng ái của Tịnh phi khiến hắn ngây người.
Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được tình mẫu tử!