Quê hương
tặng tất cả huynh mụi xứ Nghệ
Sông vàng cột biển vào non
Quê hương
Một cánh diều con lững lờ
Bến xa
Truông rậm
Đồng mơ
Mẹ ru ta
Đến ngẩn ngơ dáng cò
Nỗi đau có tự bao giờ
Vọng phu còn đứng đợi chờ đăm đăm
Trầu vôi nồng nỗi oái ăm
Thị thơm cho chị Tấm nằm bên trong
Mẹ ta chín đợi mười mong
Lửa tàn chiến trận...
Cấy trồng...
Sinh ta...
Tóp teo gương mặt của bà
Một thời bỏng sẹo thân cha héo mòn
Chắt chiu cho cuộc đời con...
Sông sâu chở nặng mỏi mòn phù sa...
Đói nghèo đây vẫn "quê choa"
Nhớ thương
thương nhớ
xót xa trăm chiều...]
Chiều buồn nhớ về cha mẹ thân yêu