Thơ cho một người
Qua mất rồi mùa thu năm ấy
Chiếc lá cuối cùng thôi cất vào tim
Cuống lá run run chia làm hai nửa
Nửa cho ai nửa để cho mình
Mùa thu đã ngủ quên trong nỗi nhớ
Kỉ niệm ơi người đã quên ta
Có lẽ tại mùa thu tan vào đất
Trời mưa ngâu lên kỉ niệm nhạt nhoà
Thôi đừng trách mưa ngâu làm chi nữa
Rêu lên xanh kỉ niệm tự bao giờ
Ta vươn tay chạm mùa thu xao xác
Chợt thấy mình mắc nợ mùa thu