Nguyên tác: In The Wet
Tác giả: Nevil Shute
Ngưá»i dịch: Liá»…u Nga Äoan
Chương 1
Trước đây tôi chưa bao giá» chịu khó ngồi viết những chuyện dà i dòng như thế nà y, tuy cÅ©ng đã viết nhiá»u những bà i giảng đạo hay những đỠtà i khác cho các tạp chà trong hỠđạo. Nói tháºt tôi cÅ©ng không biết cách sắp xếp câu chuyện hay cần viết dà i hay ngắn như thế nà y cho thÃch hợp, nhưng chẳng có ai ngoà i tôi ra Ä‘á»c truyện nà y nên chẳng lấy đó là m quan trá»ng. Tuy váºy, sá»± tháºt là tôi cÅ©ng đã băn khoăn lo nghÄ© từ khi ở Blazing Downs trở vá» nên cÅ©ng thưá»ng xuyên bị mất ngá»§ và không thể là m việc hết mình cho hỠđạo, tuy rằng các buổi lá»… ở nhà thá» vẫn tiến hà nh như thưá»ng lệ và máy móc. Tôi nghÄ© rằng nếu cố gắng viết ra thì tâm hồn cÅ©ng nhẹ nhõm phần nà o, Ä‘iá»u mà từ lâu tôi vẫn đè nặng trong tâm tư, hÆ¡n nữa, sau khi viết, tôi sẽ gởi cho ngà i Giám mục Ä‘á»c qua. Äiá»u băn khoăn cá»§a tôi, có lẽ tôi cảm thấy mình cà ng ngà y cà ng già đối vá»›i công việc cá»§a hỠđạo có hÆ¡i kỳ lạ nà y và điá»u đó chứng tá» là trưá»ng hợp nà y tôi phải chấp nháºn bất cứ Ä‘iá»u gì khi bá» trên đã quyết định.
Viết tư liệu không phải dá»… dà ng gì ở nÆ¡i đây vì Landsborough là má»™t thị trấn nhá». Chốc nữa tôi sẽ Ä‘i xuống cá»a hà ng sách Duncan để mua Ãt giấy viết, nhưng cá»a hà ng chỉ có những táºp giấy má»ng để viết thư và những táºp vở mà cô giáo Foster dùng cho các há»c sinh lá»›n tuổi hÆ¡n khi các em đã qua thá»i kỳ dùng bảng viết. Tôi mua sáu táºp và hy vá»ng còn cần nhiá»u hÆ¡n nữa khi đã viết xong những Ä‘iá»u cần nói ra, nhưng trong cá»a hà ng chỉ còn vá»n vẹn chÃn táºp vở nên không muốn là m há» kẹt. Tôi đã yêu cầu há» mua thêm, và hỠđã đặt hà ng ở Townsville, chuyến máy bay tuần tá»›i má»›i có.
Äể trung thá»±c vá»›i những ai Ä‘á»c tác phẩm cá»§a tôi viết, tôi nghÄ© là nên nói tháºt vá» mình, ngõ hầu sẽ được đánh giá chÃnh xác và có được tÃn nhiệm vá» những Ä‘iá»u tôi viết hay không. Tôi tên là Roger Hargreaves , đã được thụ phong mục sư thuá»™c giáo há»™i nước Anh bốn mươi mốt năm qua, tháng trước đây tôi đã qua tuổi sáu mươi ba. Tôi sinh năm 1890 ở Portsmouth thuá»™c miá»n Nam nước Anh và đã tôt nghiệp trưá»ng cấp ba Portsmouth. Tôi đã được thụ phong và o năm 1912 và trở thà nh mục sư cá»§a nhà thá» Thánh Mark, thà nh phố Guildford.
Năm 1914, thế chiến bùng nổ, tôi và o quân đội vá»›i chức vụ Tuyên uý. Tôi đã là m chá»§ lá»… ở Gallipoli và ở Pháp. Trong chiến tranh tôi rất may mắn, bởi vì tuy bị má»™t quả pháo dáºp ở Delville Wood trong suốt cuá»™c chiến Somme, tôi chỉ nằm bệnh viện và i tuần lá»… và chỉ bốn tháng sau là trở ra tiá»n tuyến ngay.
Sau chiến tranh tôi vẫn chưa có chá»— cố định và không muốn trở vá» vá»›i công tác giáo xứ trong má»™t thị trấn nước Anh. Lúc ấy tôi má»›i hai mươi tám tuổi, chưa có gia đình và cÅ©ng chẳng có gì phải vướng báºn nhiá»u khiến giữ chân tôi ở lại Anh. Theo tôi trong lúc còn trẻ trung và sức lá»±c cÅ©ng nên hiến cuá»™c Ä‘á»i mình cho việc phụng vụ đến nhiá»u nÆ¡i khó khăn hÆ¡n và sau khi thảo luáºn vá»›i cha Giám mục, tôi sang Uùc theo chương trình huynh đệ Bush ở Queensland.
Tôi đã phục vụ cho chương trình nà y bốn mươi năm, Ä‘i lại rất nhiá»u nÆ¡i từ Cloncurry đến Toowoomba, từ Birdsville đến Burdekin. Trong suốt mưá»i bốn năm, tôi chưa có chá»— ở cố định và thưá»ng không ngá»§ quá hai đêm ở cùng má»™t nÆ¡i. Chương trình huynh đệ nà y trả cho tôi má»—i năm năm mươi Anh kim, số tiá»n nà y cÅ©ng đủ để may mặc và chi tiêu cá nhân. Tôi cÅ©ng được cung cấp má»™t số tiá»n nhỠđể chi phà cho việc Ä‘i lại nhưng tôi chưa phải dùng tá»›i. Dân chúng ở vùng xa xôi hẻo lánh hầu hết Ä‘á»u có lòng tốt muốn giúp tôi Ä‘i lại từ nÆ¡i nà y đến nÆ¡i khác trong các lá»… nghi tôn giáo, cưới há»i hay ma chay. Há» thưá»ng lấy xe hÆ¡i chở tôi đến má»™t địa Ä‘iểm tiếp theo. Và o mùa mưa, khi ngáºp bùn, xe hÆ¡i không Ä‘i được, há» lại cho tôi mượn má»™t con ngá»±a, khoảng chừng ba tháng để tôi có tiếp tục công việc cho hết mùa mưa.
Năm 1934 tôi bị Ä‘au ruá»™t thừa ở má»™t nÆ¡i tên là Goodwood gần Boulia; cách Longreach ba trăm dặm vá» phÃa tây có má»™t bệnh viện. Và o thá»i ấy, chưa có bác sÄ© lưu động bằng máy bay. Tôi được há» chở trên xe tải trong hai ngà y. Thá»i tiết thì quá nóng ná»±c, đưá»ng Ä‘i thì gáºp ghá»nh, khó khăn lắm má»›i tá»›i được bệnh viện. Äến được đấy, tôi bị viêm mà ng bụng và gần chết. Tôi nghÄ© mình cÅ©ng sẽ chết thôi nếu không nhá» công ty xe hÆ¡i Billy Shaw ở Goodwood chở tôi chạy suốt đêm. Sau khi phẫu thuáºt, thằng tôi trông tháºt thảm thương và khó mà bình phục trở lại. Vì váºy tôi miá»…n cưỡng xin thôi việc chương trình huynh đệ và trở vá» nước Anh. Äức giám mục hết sức nhân từ và sắp xếp cho tôi má»™t Ä‘á»i sống khá thoải mái ở nhà thá» Thánh Peter thuá»™c địa pháºn Godalming và tôi đã định cư ở đây, rồi kết hôn vá»›i cô Ethel. Những năm má»›i láºp gia đình, chúng tôi sống rất hạnh phúc và tôi đã dằn lòng chứ không đã viết ra tất cả.
Ethel chết năm 1943, lúc chúng tôi chưa có con. Và o thá»i chiến, ở nuá»›c Anh, má»™t mục sư có nhiá»u việc phải là m và tôi không cảm thấy tiếng gá»i phục vụ quan trá»ng hÆ¡n khi chiến tranh chưa chấm dứt. Nhưng tôi cÅ©ng nháºn ra rằng miá»n Godalming cần má»™t mục sư có gia đình hÆ¡n là má»™t ngưá»i goá vợ và còn rất nhiá»u miá»n ở Queensland cần má»™t ngưá»i đà n ông có kinh nghiệm như tôi, dầu ngưá»i đó đã năm muÆ¡i sáu tuổi. Tôi đã từ bá» giáo khu và trở lại Uùc như là má»™t mục sư trên má»™t chiếc tà u biển di dân, và tôi tháºt sá»± nháºn ra rằng chương trình huynh đệ còn muốn nháºn tôi trở lại công tác dầu tôi đã lá»›n tuổi.