
28-08-2008, 12:17 PM
|
 |
Tiếp Nhập Ma Đạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bài gởi: 490
Thời gian online: 12516
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Xin cám ơn Ngài – David nói – Chắc cô ấy cũng không phụ lời mời của Ngài đâu!
Nữ hoàng lại nói:
Hôm nay cô ấy đã giúp ta nhiều lắm đấy! Đến Tharwa rồi ta sẽ cho biết chiều nào nhé. Chúc ngủ ngon, cơ trưởng.
Chúc Ngài ngủ ngon.
Hai người đi khuất vào bóng tối của hàng cây đuôi ngựa, David đứng lại chờ thuyền. Giờ này chàng đang đi bộ dọc theo bãi biển cùng Rosemary, chàng hỏi:
Bữa tiệc trên tàu thế nào em?
Cũng được anh ạ! – nàng trả lời – Họ cũng dễ thương nhưng dĩ nhiên là họ không thể hiểu được rằng đôi lúc Nữ hoàng cũng cần phải thư giãn và làm những việc không cần thiết như người thường vậy, cũng như Ngài thích gì làm nấy. Dĩ nhiên, Ngài hết sức nhân từ đối với họ, mà tính Ngài luôn luôn vậy. Và họ cũng rất xúc động khi gặp được Ngài – nghỉ một lúc nàng lại nói tiếp – Con người ta ở đời không thể giữ mãi thói hư tật xấu. Đó chẳng qua chỉ vì hoàn cảnh mà thôi.
Chàng nhìn nàng khi hai người sánh bước bên nhau dưới ánh trăng
Anh không tin lúc nào em cũng xấu nết tất – chàng ta nói
Nàng trả lời:
Anh sai rồi đấy. Khi còn bé, tính nết em đáng ghét lắm, cho mãi đến bây giờ vẫn còn.
Hai người yên lặng đi bên nhau men theo bãi biển. Một lúc sau chàng nói:
Nữ hoàng muốn mời chúng ta chơi quần vợt vào chiều nào đó khi đến Tharwa.
Nữ hoàng mời? Anh gặp Ngài lúc nào?
Mới đây thôi, trong lúc anh đang chờ em lên bờ. Ngài đi với Quận công ra cầu tàu.
Ngài muốn nói cả hai chúng ta cùng đi sao?
Đúng vậy. Quần vợt và ăn tối.
Cô gái ngạc nhiên nói:
Nhưng Ngài chưa biết tên em. Ơû đây, thì được thôi, nhưng ở Tharwa, lại khác, giống như ở hoàng cung.
Chàng lại nói:
Ngài bảo là em đã giúp Ngài nhiều hôm nay, nên cứ để cho Ngài mời để có dịp trả ơn.
Em hiểu. Đấy chỉ là công việc em làm quen thường ngày. Không bao giờ em cho đó là công việc xứng đáng ở Luân đôn.
Chàng cười:
Thì anh cũng nghĩ thế. Anh không biết là dì Phoebe ở Chillagoe sẽ nói gì khi dì biết rằng anh đã ăn tối với Nữ hoàng. Có lẽ dì cũng hy vọng được đề bạt lên làm ở quầy rượu hoàng gia.
Nàng dừng lại để tay lên tay chàng nói:
Em không thích nghe anh nói như thế, anh David ạ! Dì ấy là em mẹ anh, tuy dì ấy cũng đã già rồi, đen trắng hay lai không đáng kể. Nhưng dầu sao dì ấy cũng không phải là thước đo thành quả của anh. So với số đông, anh vào đời cũng chưa may mắn lắm, và anh cũng cố gắng vươn lên đến đỉnh cao, khi quê hương anh tạo cho anh cơ hội tốt nhất để được phục vụ Nữ hoàng. Nếu Nữ hoàng muốn mời anh ăn tối, là Ngài muốn tìm hiểu anh thêm, ngoài thành quả anh đã đạt được. Theo em, anh cũng đừng nên xem thường bữa ăn ấy
Chàng quay lại đối diện với nàng, để nguyên đôi bàn tay nàng trong tay chàng và nói:
Em này, đã đến lúc chúng ta nói với nhau khá nhiều điều.
Nàng ngước đôi mắt lên phía chàng hỏi:
Những điều gì, anh David?
Anh muốn giải toả những câu chuyện ẩn ức về câu chuyện màu da – chàng trả lời – Anh muốn biết em có bao giờ băn khoăn tự hỏi là một ngày nào đó sẽ kết hôn với anh không?
|