THIẾT SA THỦ
Người ta thường lẫn lộn Thiết sa thủ với Thiết sa chưởng, nhưng căn cứ vào sự thật thì không giống nhau, cho nên mới đặt tên Thủ, Chưởng khác nhau.
Luyện phép Thiết sa chưởng, còn phải rửa tay bằng nước thuốc để khí được lưu hành và bao nhiêu ứ trệ tiêu tan, còn luyện phép Thiết sa thủ thì chỉ cần theo đúng cách mà luyện tập lâu ngày thì có thể thành công. Ở đây chỉ xin nói về phương pháp luyện Thiết sa thủ mà thôi.
Phép này cũng gọi là Sáp sa, nghĩa là dùng bàn tay cắm vào sắt vụn, chuyên luyện chỉ kình, lúc thành công thì gọi là Thiết sa thủ. Phương pháp luyện tập cũng có trình tự... Trước hết đổ đầy đậu xanh vào cối đá, rồi ngồi xồm theo Mã thức mà cắm bàn tay vào đậu, mỗi ngày tập ba lần và sáng trưa chiều. Tập như vậy trong vòng một năm, đậu đã vỡ chừng phân nữa, lúc đó mới thay bằng đậu vàng, cứng hơn. Rồi tiếp đó trộn đậu vàng với vụn sắt, những vụn sắt nào có cạnh nhọn sắc thì phải bỏ đi. Chừng một năm sau đậu vỡ dần đi, thay đậu bằng vụn sắt, cứ bớt đậu thì thêm vụn sắt, sau cùng thì toàn vụn sắt. Luyện thêm trong vòng hai năm thì thành công.
Nếu lúc bắt đầu tập bằng vụn sắt ngay thì nếu xương ngón tay không bị thương tổn, da ngón.tay cũng trầy trụa. Trường hợp không dùng cối đá thì có thể dùng cái lu vẫn thường dựng nước, cao chừng hai thước, rộng chừng tám tấc. Mỗi bàn tay cắm vào 14 lần không nên dùng sức quá nhiều, chỉ nên dồn lực vào cổ tay.
Trường hợp không dùng đậu thì dùng loại lúa đen. Vùng Xuyên bắc thường dùng cách này, khi thành còng gọi là Ngũ độc thần sa chưởng, bởi vì khi luyện tập còn cho thêm 5 vị thuốc độc. Người vùng Xuyên Tương Luyện phép này rất đông. Trong vũ lâm Trung Hoa có câu nói :
- Phương nam nhiều Dũng tử, phương bắc nhiều Bát thức, Xuyên tương nhiều sa thủ, là vậy.
Sa thủ danh gia vùng đất Tương có Diệp Phượng Tường là tay hùng tài gần đây nhất. Đương thời, một danh gia võ lâm là Dị quang Tờ tìm tới xin thí võ. Diệp nhận lời, mời Dị ngồi nói chuyện. Bỗng thấy một con trâu đi ngang trước nhà. Diệp quay bảo Dị :
- Tôi có thể moi tim con trâu kia, nhưng khi con trâu chết thì ông phải đền tiền cho người chủ. Chẳng hay ông có bằng lòng không ?
Dị nghĩ rằng da trâu rất dày, thịt trâu cũng cứng, lại còn xương sườn của trâu ngăn cản, phóng tay vào moi tim trâu là chuyện khó tin do đó Dị nhận lời.
Diệp bèn bước tới gần trâu, vận lực vào chưởng, phóng chưởng vào bụng trâu, chỉ thấy cườm tay xoav một vòng, tim trâu đã được đem ra, máu phun đầy đất, trâu không kịp kêu đã ngã ra chết.
Dị thấy chỉ lực như vậy hổ thẹn tài mình non kém, vội vòng tay mà cáo từ. Tiếng tăm Diệp Phượng Tường từ đó vang dội khắp nơi.
|