Äang tiết mùa thu. Lá phong trên núi Tây SÆ¡n đã đỠhồng. Äầy trá»i sương trắng.
Hôm nay mưá»i ba tháng chÃn. Sáng sá»›m tinh sương. Lý Yến Bắc từ gian công quán thứ mưá»i hai trong ba mươi tòa công quán Ä‘i ra. Y cất bước trên đưá»ng lá»›n đầy sương mai mù mịt.
Äêm qua y đã uống má»™t hÅ© Trúc Diệp Thanh váºy mà y chẳng có vẻ gì nhá»c mệt.
Lý Yến Bắc ngưá»i cao tám thước má»™t tấc. Thân hình khôi ngô cưá»ng tráng lại tinh lá»±c dồi dà o. Mà y ráºm mắt sắc, mÅ©i như mÅ©i chim ưng, vẻ mặt rất nghiêm nghị gần đến chá»— khắc nghiệt. Bất luáºn ai ngó thấy Lý Yến Bắc cÅ©ng lá»™ vẻ ná»a tôn kÃnh ná»a khiếp sợ. ChÃnh y cÅ©ng chẳng bao giá» coi thưá»ng mình.
Mưá»i năm trước Lý Yến Bắc đã là má»™t trong những ngưá»i có quyá»n lá»±c nhất ở Cổ Thà nh. Theo sau y cách chừng má»™t trượng, má»™t Ä‘oà n ngưá»i phải chạy gằn, tốc độ má»›i bằng y Ä‘i thong thả.
Trong Ä‘oà n ngưá»i nà y có Tổng tiêu đầu và tiêu sư ở ba tiêu cục lá»›n tại kinh thà nh, có thá»§ lÄ©nh và đoà n trưởng 2 Ä‘oà n nghÄ©a dÅ©ng ở Äông Tây lưỡng thà nh, lại có cả quản sá»± ở tiá»n trang và đại lão bản buôn bán thà nh công rá»±c rỡ.
Ngoà i ra còn mấy ngưá»i tuy đã ở kinh thà nh hÆ¡n 10 năm mà không ai mò ra được lai lịch và thân thế bá»n chúng. Äoà n ngưá»i Ä‘á»u là hạng đứng tuổi già u có, hoặc thà nh danh. Chẳng ai muốn lúc sáng sá»›m Ä‘ang ở trong nhà ấm cúng ra dầm sương dãi gió ngoà i đưá»ng. Nhưng má»—i sáng sá»›m bá»n há» phải Ä‘i má»™t chuyến như váºy, vì Lý Yến Bắc thÃch ra Ä‘i buổi sáng sá»›m trong vòng ná»a giá» dưới ánh bình minh và trên đưá»ng sương má» theo lá»™ tuyến nhất định. Äịa phương đây chẳng khác gì má»™t vương quốc cá»§a há» Lý. Lúc nà y đầu óc Lý Yến Bắc tháºt là tỉnh táo, phán Ä‘oán má»i việc rất chÃnh xác. Y thÃch cho bá»n bá»™ hạ thân tÃn Ä‘i theo sau để coi y ban phát hiệu lệnh. CỠđộng cá»§a y đã thà nh táºp quán lâu năm, cÅ©ng như những báºc đế vương thiết triá»u buổi sáng sá»›m. Bất luáºn là ai dù thÃch dù không cÅ©ng tuyệt đối không dám trái lệnh. Kể từ ngà y Kim Lá»±c Phùng Côn Tổng tiêu đầu ở Trấn Viá»…n Tiêu Cục sáng sá»›m Ä‘ang nằm trong chăn êm đệm ấm gặp buổi tiết trá»i cá»±c lạnh bị lôi ra liệng xuống sông nước đóng thà nh băng ngoà i cá»a VÄ©nh Äịnh, không còn ai dám vắng mặt hoặc dám trá»… nữa. Mặt trá»i chưa má»c, ngá»n gió còn Ä‘em theo là n khà lạnh lúc đêm khuya. Những cây bên đưá»ng lá rụng tả tÆ¡i. Nước sưong trên lá đã Ä‘á»ng lại thà nh má»™t lá»›p băng má»ng.
Lý Yến Bắc nắm chặt hai tay, rảo bước Ä‘i mau trên đưá»ng sÆ¡n lá»™ ngoà i thà nh. Y Ä‘i tá»›i trước cá»a Phi thị khu, bá»—ng cất tiếng gá»i :
- Tôn Xung!
Láºp tức má»™t ngưá»i lá»›n tuổi mặt trắng để ria mép từ trong Ä‘oà n ngưá»i phÃa sau láºp tức chạy lên. Ngưá»i nà y váºn y phục rất tá» chỉnh và là má»™t đại tướng dưới trướng Lý Yến Bắc. Hắn còn lÃ ÄÆ°á»ng Chúa Khoái Y ÄÆ°á»ng nổi tiếng vá» chế tạo vÅ© khà và ám khà khắp Trung Nguyên. Lý Yến Bắc vẫn Ä‘i mau chứ không bước cháºm lại để chá» hắn. Y cÅ©ng không thèm liếc mắt ngó hắn lần nà o, chỉ sa sầm nét mặt há»i :
- Có phải ta đã chiếu cố cho ngươi và dặn ngươi trước ngà y mưá»i rằm ngươi không được bán nhiá»u hà ng cho khách nữa?
Tôn Xung đáp :
- Phải!
Lý Yến Bắc há»i :
- Váºy sao tối hôm qua ngươi còn ở trong kho sáu mươi sáu thanh quá»· đầu Ä‘ao, năm mươi thanh kiếm và bao nhiêu cung tên Ä‘á»u Ä‘em ra bán hết?
Tôn Xung cúi đầu, sắc mặt tái mét.
Hiển nhiên hắn không ngỠLý Yến Bắc biết cả chuyện nà y. Hắn cúi đầu ấp úng đáp :
- Món hà ng nà y rất lá»i, gần được má»™t vốn má»™t lãi. Vả lại...
Lý Yến Bắc cưá»i lạt ngắt lá»i :
- Vả lại buôn bán vẫn là buôn bán phải không?
Tôn Xung không dám trả lá»i, cúi đầu thấp hÆ¡n nữa.
Lý Yến Bắc vẻ mặt ra chiá»u phẫn ná»™, hai tay nắm chặt. Äá»™t nhiên y há»i :
- Ngươi có biết ngưá»i mua là ai không?
Tôn Xung ngần ngại lắc đầu, cặp mắt chuyển động ngó lên bốn mặt. Lúc nà y Ä‘oà n ngưá»i vừa Ä‘i và o đưá»ng Anh Äà o cháºt hẹp. Các tiệm hai bên đưá»ng chưa mở.
Giữa lúc ấy đột nhiên hai bên ngõ hẻm có hai cỗ xe bồng đi ra cản mất lối đi.
Äoà n ngưá»i phải dừng lại. Tiếp theo, mui xe đột nhiên hất lên. Trong má»—i xe Ä‘á»u ẩn nấp mưá»i mấy đại hán áo Ä‘en. Má»—i tên tay cầm cung cứng lắp sẵn tên, dây cung căng thẳng. Tôn Xung toan nhảy lên xe, nhưng cổ tay hắn bị Lý Yến Bắc nắm chặt như đóng Ä‘ai sắt.
Sắc mặt đã tái xám lại, hắn mở miệng toan hô hoán :
- Không thể...
Nhưng tiếng hô chưa ra khá»i cá»a miệng thì tiếng báºt dây cung đã vang lên.
Loạn tiễn bắn ra như mưa.
Lý Yến Bắc nằm rạp xuống lưng ngá»±a, xoay tay lại nắm lấy Tôn Xung giÆ¡ lên là m bia đỡ tên. Chỉ trong chá»›p mắt ngưá»i Tôn Xung đầy mình bị tên cắm và o như lông nhÃm.
Lý Yến Bắc quát to má»™t tiếng những muốn nhảy vá»t lên xe bồng, không ngá» hà ng cung tiến thá»§ phÃa trước bắn loạt tên ra rồi, chúng láºp tức nằm phục xuống.
PhÃa sau loạt cung tiến thá»§ sắp bắn tiếp.
Hai mươi tám cây cung cứng Ä‘á»u lắp tên sẵn chỉ kéo dây cung ra là bắn ngay ra. Lúc nà y Lý Yến Bắc đứng trÆ¡ má»™t mình.
Äoà n ngưá»i Ä‘i theo y được cá»— xe bồng thứ 3 đẩy ra ngăn chặn cách ngoà i má»™t trượng. Dù Lý Yến Bắc xương đồng da sắt cÅ©ng không thể chống lại từng loạt tên bắn ra như mưa. Trải qua mấy trăm phen khổ chiến ngoà i hai chục năm, Lý Yến Bắc không ngá» bữa nay sắp lá»t và o cạm bẫy cá»§a kẻ đối đầu. Cặp mắt y đầy tia máu đổ ngầu, coi chẳng khác mãnh thú lá»t và o bẫy cá»§a ngưá»i Ä‘i săn.
Chỉ còn chá» tiếng dây cung báºt lên là vị đại hà o kiệt hùng cứ má»™t phương chốn kinh sư sẽ bị loạn tiá»…n bắn xuyên thá»§ng ruá»™t gan, chẳng còn cách nà o tránh thoát.
Ai ngá» trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng khá»§ng khiếp nà y, trên thá»m nhà phÃa tây đột nhiên tiéng gió rÃt lên rùng rợn. Hai tia thanh quang lấp loáng lướt qua hà ng dây cương. Những tiếng cách cách vang lên má»™t lúc như hạt châu rÆ¡i xuống bà n ngá»c. Hai mươi tám cây cưá»ng cung đã bị hai lằn thanh quang xẻo đứt giây trong chá»›p nhoáng. Tiếp theo má»™t tiếng "sá»™t" vang lên. ánh thanh quang cắm và o cánh cá»a mé hữu.
Lý Yến Bắc nhìn lại thì ra hai đồng tiá»n. Chỉ lá»±c cá»§a nhân váºt nà o mà khá»§ng khiếp đến thế? Vá»›i 2 đồng tiá»n ngưá»i ta đã lia dứt 28 sợi dây cung?
Bá»n cung tiến thá»§ sắc mặt tái mét, đột nhiên lá»™n ngưá»i nhảy xuống khá»i xe bồng, chuồn và o trong ngõ hẻm chạy trốn.
Lý Yến Bắc không rượt theo. Bá»n cung tiến thá»§ nà y không phải là đối tượng cá»§a y, tức là không đáng để y ra tay.
Bao nhiêu năm trước Lý Yến Bắc đã biết giết ngưá»i bừa bãi chẳng thể khiến cho ngưá»i ta tôn kÃnh và tâm phục mình. Y cất tiếng trầm giá»ng nói :
- Các vị cứ thong thả mà đi, vỠbáo cho quý chủ nhân hay : Lý Yến Bắc nà y bữa nay chưa mất mạng, sẽ có ngà y đến hội kiến với y.
Trên thá»m nhà mé tả, đột nhiên má»™t hồi vá»— tay vang lên, rồi tiếng ngưá»i cưá»i ha hả nói :
- Hay lắm! Äúng là phong độ ngưá»i quân tá», báºc hà o kiệt, chẳng hổ danh là Nhân NghÄ©a Mãn Kinh Hoa Lý Yến Bắc.
Lý Yến Bắc cÅ©ng cưá»i đáp :
- Äáng tiếc. Nhân NghÄ©a Mãn Kinh Hoa Lý Yến Bắc có ba đầu sáu tay cÅ©ng không bằng 2 ngón tay Lục Tiểu Phụng.
Má»™t ngưá»i cưá»i rá»™ từ trên thá»m nhà nhảy xuống. Khuôn mặt vuông vắn nhuá»™m đầy gió bụi, cặp mắt sáng ngá»i, lông mà y vẫn Ä‘en láy như cÅ©.
Bốn hà ng lông mà y rõ rệt! Trên Ä‘á»i ngoà i Lục Tiểu Phụng bất cứ ai cÅ©ng không có 2 hà ng ria mép xinh đẹp như váºy.
Lục Tiểu Phụng vừa cưá»i vừa há»i :
- Lý đại hiệp sao biết là tại hạ?
Lý Yến Bắc mỉm cưá»i đáp :
- Dùng chỉ lá»±c phóng kim tiá»n tiêu bằng hai đồng tiá»n mà cắt đứt được hai mươi tám sợi dây cung thì ngoà i Lục Tiểu Phụng, trên Ä‘á»i còn có ai nữa?
Mặt trá»i đã má»c lên. Nồi cháo Ä‘áºu bốc khói nghi ngút dưới ánh dương quang coi chẳng khác gì là n mù dà y đặc.
Lục Tiểu Phụng bốc thịt heo quay bá» và o cháo Ä‘áºu ăn liá»n má»™t lúc ba bát.
Chà ng thở phà o má»™t cái đưa tay lau mồ hôi rồi cưá»i há»i :
- Ba năm nay tại hạ chưa đến kinh thà nh, Lý đại hiệp có biết tại hạ nhớ nhất những cái gì?
Lý Yến Bắc mỉm cưá»i há»i lại :
- Cháo Ä‘áºu phải không?
Lục Tiểu Phụng cả cưá»i gáºt đầu đáp :
- Nhá»› nhất là cháo Ä‘áºu, thứ nhì là gan heo nướng, nhất là gan heo ở Oái Tiện Cư. Lại còn bánh bao nhân mặn ở Nhuáºn Minh lâu.
Lý Yến Bắc há»i :
- Còn Lý mỗ thì sao?
Lục Tiểu Phụng cưá»i đáp :
- Lúc no bụng mới nhớ đến Lý đại hiệp, còn bụng đói thì quên hết.
Lý Yến Bắc nói :
- Nhưng e rằng công tỠkhông nghĩ tới rằng Lý mỗ có ngà y phải chết vỠtay kẻ khác.
Lục Tiểu Phụng thừa nháºn :
- Äúng thế tháºt. Tại hạ không ngá» Lý huynh lại buông tha cho chúng chạy Ä‘i.
Lý Yến Bắc há»i :
- Công tá» tưởng Lý má»— thÃch giết ngưá»i lắm hay sao?
Lục Tiểu Phụng cưá»i đáp :
- Nếu Lý huynh thÃch giết ngưá»i thì e rằng không sống được đến ngà y nay.
Lý Yến Bắc nói :
- Nhưng công tá»...
Lục Tiểu Phụng ngắt lá»i :
- Nhưng Ãt ra Lý huynh cÅ©ng phải há»i xem ai đã phái chúng đến má»›i phải chứ.
Lý Yến Bắc cưá»i đáp :
- Lý má»— bất tất phải há»i là m chi.
Lục Tiểu Phụng há»i :
- Lý huynh biết rồi ư?
Lý Yến Bắc mỉm cưá»i nhưng nụ cưá»i không có vẻ khoái trá. Y lạnh lùng đáp :
- Ngoà i lão Äá»— ở mé Nam thà nh thì còn ai lá»›n máºt đến thế.
Lục Tiểu Phụng há»i :
- Có phải Äá»— Äồng Hiên không?
Lý Yến Bắc gáºt đầu. Trong tay y cầm con ốc nướng bóp nát lúc nà o không biết.
Lục Tiểu Phụng lại há»i :
- Giữa Lý huynh và Äá»— Äồng Hiên mưá»i năm nay không xâm phạm gì đên nhau. Hắn lại biết Lý Huynh chẳng phải là ngưá»i để cho kẻ khác ám toán má»™t cách dá»… dà ng mà sao còn mạo hiểm?
Lý Yến Bắc đáp :
- Chỉ vì sáu chục vạn lạng bạc và địa vị của hắn ở mé Nam thà nh.
Lục Tiểu Phụng không hiểu.
Lý Yến Bắc nói tiếp :
- Lý má»— đã cùng y đánh cá đặt bà n bằng sáu chục vạn lạng bạc và toà n bá»™ địa bà n cá»§a hắn. Tháºt là má»™t cuá»™c đánh cá lá»›n lao.
Lục Tiểu Phụng không nhịn được hÃt má»™t hÆ¡i chân khà há»i :
- Các vị đánh cá cái gì?
Lý Yến Bắc đáp :
- Äánh cá vá» cuá»™c chiến ngà y rằm tháng chÃn.
Bên tai Lục Tiểu Phụng dưá»ng như vang lên câu ca :
Nguyệt minh chi dạ, TỠKim chi điện.
Nhất kiếm tây lai, Thiên ngoại phi tiên.
Lục Tiểu Phụng chớp mắt :
- Có phải cuộc chiến giữa Diệp Cô Thà nh và Tây Môn Xuy Tuyết không?
Lý Yến Bắc đáp :
- Phải! Trước kia cuá»™c chiến nà y định và o ngà y rằm tháng tám ở trên ngá»n núi Tá» Kim nhưng Tây Môn Xuy Tuyết đòi hoãn lại sau đó má»™t tháng nữa.
Lục Tiểu Phụng gáºt gù :
- Tại hạ đã nghe nói vụ nà y.
Lý Yến Bắc nói :
- Sau ngà y rằm tháng tám không còn ai thấy hà nh tung của Tây Môn Xuy Tuyết trên chốn giang hồ.
Lý Yến Bắc lại nói :
- Vì thế mà ai cÅ©ng xác nháºn nhất định Tây Môn Xuy Tuyết khiếp sợ Diệp Cô Thà nh phải Ä‘i ẩn lánh không dám thò mặt ra nữa.
Lục Tiểu Phụng há»i :
- Nhưng Lý huynh biết Tây Môn Xuy Tuyết không phải là hạng ngưá»i hèn nhát chứ?
Lý Yến Bắc gáºt đầu đáp :
- Dù ai cÅ©ng công nháºn nhất định y phải thất bại mà Lý má»— vẫn cá là y sẽ thắng, bất cứ đặt bà n bao nhiêu.
Lục Tiểu Phụng nói :
- CÆ¡ há»™i nà y dÄ© nhiên Äá»— Äồng Hiên không bá» lỡ đâu.
Lý Yến Bắc đáp :
- Äúng váºy. Hắn đã đánh cá vá»›i Lý má»—.
Lục Tiểu Phụng há»i :
- Hắn đem địa vị của hắn đánh cá với địa vị của Lý huynh hay sao?
Lý Yến Bắc đáp :
- Ngoà i lãnh vực của hắn, hắn còn đưa thêm sáu chục vạn lạng bạc.
Lục Tiểu Phụng nói :
- Tại hạ cÅ©ng biết má»™t tháng trước đây có ngưá»i nguyện ý cá ba đồng ăn hai, nhất định Diệp Cô Thà nh thắng.
Lý Yến Bắc đáp :
- Hai bữa trước đây hỠđã đánh cá hai đồng ăn má»™t. Ai cÅ©ng nắm chắc phần thắng vá» Diệp Cô Thà nh. Cho đến sáng hôm qua Äá»— Äồng Hiên cÅ©ng chắc mẩm mưá»i phần ăn chÃn.
Lục Tiểu Phụng há»i :
- Tại sao chỉ kể đến sáng hôm qua?
Lý Yến Bắc đáp :
- Vì chiá»u hôm qua tình thế đột nhiên biến đổi.
Lục Tiểu Phụng "á»’" má»™t tiếng ra chiá»u kinh ngạc.
Lý Yến Bắc ngưng thần nhìn chà ng há»i :
- Chẳng lẽ công tỠcòn chưa nghe tin Diệp Cô Thà nh đã bị thương?
Lục Tiểu Phụng lắc đầu, lá»™ vẻ kinh ngạc hÆ¡n há»i :
- Tại sao hắn bị thương? Ai đả thương được hắn?
Lý Yến Bắc đáp :
- ÄÆ°á»ng Thiên Nghi.
Lục Tiểu Phụng chau mà y há»i :
- Diệp Cô Thà nh ở hải ngoại từ lâu, sao lại có chuyện xÃch mÃch vá»›i ÄÆ°á»ng gia ở đất Thục?
Lý Yến Bắc đáp :
- Nghe nói há» gặp nhau ở khu phụ cáºn Trương Gia Khẩu, còn vì sao mà xảy cuá»™c xung đột thì không rõ. Diệp Cô Thà nh tuy dùng Thiên Ngoại Phi Tiên đánh ÄÆ°á»ng Thiên Nghi bị trá»ng thương nhưng chÃnh hắn cÅ©ng trúng phải má»™t nắm độc sa cá»§a há» ÄÆ°á»ng.
ÄÆ°á»ng gia ở đất Thục đã dùng ám khà hay độc dược thì ngoà i con cháu há», trong thiên hạ không còn ai giải trừ được.
Bất luáºn ngưá»i nà o đã trúng phải độc dược hay ám khà cá»§a ÄÆ°á»ng gia thì dù chẳng chết ngay đương trưá»ng cÅ©ng không sống được bao lâu nữa.
Lục Tiểu Phụng nói :
- Nếu đối phương mà chết thì cuộc đánh cá dĩ nhiên thà nh bỠphế.
Lục Tiểu Phụng cưá»i lạt đáp :
- Vì thế mà Äá»— Äồng Hiên quyết tâm đẩy Lý má»— và o đất chết.
Lục Tiểu Phụng thở dà i. Vụ nà y đầu đuôi ra thế nà o chà ng đã hoà n toà n hiểu rõ.
Lý Yến Bắc lại nói :
- Nghe đồn trong đêm hôm qua, ở kinh thà nh Ãt ra là ba mươi ngưá»i chết vá» vụ nà y. Cả Thiết Chưởng Phiên Thiên, nhân váºt há»™p viện trong Tây Thà nh Vương Phá»§ cÅ©ng bị ám toán ở hẻm Thiết Sư Tá» vì hắn đánh cuá»™c tám ngà n lạng bạc nháºn định Tây Môn Xuy Tuyết sẽ thắng.
Lục Tiểu Phụng thở dà i nói :
- Không ngỠvì tám ngà n lạng bạc mà Triệu Thiết Chưởng phải mất mạng.
Äá»™t nhiên chà ng cất tiếng há»i :
- Có ai mắt thấy cuá»™c chiến giữa Diệp Cô Thà nh vÃ ÄÆ°á»ng Thiên Nghi không?
Lý Yến Bắc đáp :
- Không có.
Lục Tiểu Phụng laị há»i :
- Äã không ai trông thấy thì sao biết là má»™t tin xác thá»±c.
Lý Yến Bắc đáp :
- Ai cÅ©ng tin là thá»±c vì ngưá»i phóng ra tin nà y tuyệt chẳng bao giá» nói dối.
Lục Tiểu Phụng há»i :
- Tin đó do ai đưa tới?
Lý Yến Bắc đáp :
- Nhà sư chất phác.
Lục Tiểu Phụng không nói nên lá»i được nữa.
Äối vá»›i tin cá»§a nhà sư chất phác đưa ra thì bất luáºn là ai cÅ©ng hết cãi.
Lý Yến Bắc lại nói :
- Giữa trưa hôm qua nhà sư chất phác đến kinh thà nh, tá»›i ngay NhÄ© Äóa Hiên ăn bánh trôi nước. Nhà sư ăn má»™t lúc rồi thở dà i sưá»n sượt.
Lý Yến Bắc lại nói :
- Lúc đó Tiên Môn Tứ Kiếm cÅ©ng ngồi ở đó ăn uống há»i nhà sư vì sao thở dà i? Nhà sư chất phác liá»n đưa tin ra. Những ngưá»i nghe tin vụ nà y dÄ© nhiên không gặp Thiên Môn Tứ Kiếm.
Lý Yến Bắc lại nói :
- Theo chá»— Lý má»— biết thì trước ngà y rằm tháng chÃn, Ãt ra cÅ©ng có thêm ba, bốn trăm danh nhân trong võ lâm tá»›i nữa. Trong đám đó Ãt ra có năm vị chưởng môn, mưá»i vị bang chúa, hai, ba chục vị Tổng tiêu đầu. Tháºm chà trưởng lão phái Võ ÄÆ°Æ¡ng là Má»™c đạo nhân và bá»n Há»™ Pháp đại sư chùa Thiếu Lâm cÅ©ng có mặt. Chỉ ngưá»i nà o bị buá»™c chân không Ä‘i được, còn thì chẳng ai chịu bá» lỡ không đến coi cuá»™c chiến nà y.
Lục Tiểu Phụng đột nhiên Ä‘áºp mạnh tay xuống bà n rồi cưá»i lạt há»i :
- Ngưá»i ta muốn coi Tây Môn Xuy Tuyết và Diệp Cô Thà nh là hạng ngưá»i nà o?
Phải chăng hai nhân váºt đó sẽ biến thà nh khỉ là m trò? Hay là hai con dã cẩu tranh cướp khúc xương ở bên đưá»ng?
Những miếng thịt heo ở trên bà n bắn tung lên rồi rớt xuống đất lăn long lóc.
Lý Yến Bắc giáºt mình kinh hãi giương mắt lên dòm Lục Tiểu Phụng.
Hắn há»i :
- Chẳng lẽ công tỠkhông phải đến đây để coi cuộc chiến nà y?
Lục Tiểu Phụng nắm chặt hai tay đáp :
- Tại hạ chỉ hy vá»ng vÄ©nh viá»…n cuá»™c chiến nà y không xảy ra.
Lý Yến Bắc nói :
- Nhưng hiện giỠDiệp Cô Thà nh đã bị thương. Tây Môn Xuy Tuyết chẳng thể nà o thua được.
Lục Tiểu Phụng đáp :
- Bất luáºn ai thắng ai bại cÅ©ng váºy mà thôi.
Lý Yến Bắc há»i :
- Chẳng lẽ công tá» không mong cho bạn mình là Tây Môn Xuy Tuyết thắng tráºn?
Lục Tiểu Phụng đáp :
- Sở dÄ© y là bạn cá»§a tại hạ nên tại hạ má»›i không muốn coi y như chó tranh xương, liá»u mạng vá»›i ngưá»i ta. Tây Môn Xuy Tuyết liệu có thắng không? Dù y thắng thì được Ãch gì?
Lý Yến Bắc hiểu ý Lục Tiểu Phụng. Y lặng lẽ chú ý nhìn chà ng, hồi lâu mới thủng thẳng nói :
- Cuá»™c chiến nà y là tá»± ý hai ngưá»i muốn khai diá»…n chứ chẳng ai thúc bách.