Hoà ng Nhan Äoạt Phách - Quỳnh Mai
Hoà ng nhan đoạt phách
Quỳnh Mai
Hồi 1
Niên Thiếu Anh Hùng Má»™t Chá»i Ba
Má»™t buổi đêm thu, khà trá»i mát mẻ, trăng tá» treo cao, vòm trá»i bát ngát, không chút mây gợn xanh ngắt má»™t mà u.
Trên khu đất cá» phẳng phiu trước má»™ Song Phi ở Bắc Mang, má»™t chà ng thiếu niên lối hai mươi tuổi, mình mặc áo tÃm nằm nghiêng, lấy tay gối đầu hướng vá» phÃa vầng trăng.
Dưới ánh trăng tá», ai cÅ©ng nhìn rõ mặt thiếu niên phong tư anh tuấn, nhưng nước da xanh lợt coi mà phát khiếp.
Bên cạnh thiếu niên ngoà i vÅ©ng uế váºt và rượu vừa nôn ra còn có ba thứ: má»™t cái há»™p sÆ¡n Ä‘en, má»™t chiếc khăn mùi xoa hoa hồng và má»™t cây trưá»ng kiếm cổ kÃnh hình thù kỳ dị.
Cái hộp gỗ đen dà i chừng bẩy tấc, rộng năm tấc coi rất xinh xắn.
Cạnh há»™p gá»— là thanh trưá»ng kiếm cắm ngược xuống đất. Thân mà u lam thẫm, ánh trăng chiếu và o ẩn hiện mà u rá»±c rỡ. Hẳn nhiên là má»™t thanh kiếm chặt và o váºt rắn đến đâu cÅ©ng phải tan vỡ.
Còn tấm khăn mùi xoa ai trông thấy cÅ©ng nháºn ra ngay là váºt chuyên dùng cá»§a phụ nữ.
Chà ng thiếu niên ngá»§ say chưa bao lâu thì đột nhiên từ trên sưá»n núi trước mặt ở phÃa xa xa vá»ng lại Ä‘iệu hát chẳng thà nh âm luáºt nà o:
Tiếng ca trước xa sau gần rồi bóng ngưá»i xuất hiện.
Ngưá»i nà y là má»™t lão cái mặc áo cÅ©n cỡn, đầu búi tóc rối, mặt mÅ©i lem luốc, Ä‘eo
manh chiếu rách, tay cầm cây gáºy trúc chệnh choạng cất bước, chân nam đá chân xiêu tá»±a như ngưá»i say rượu.
Lão cái đến trước khu thảo bình còn cách tá» y thiếu niên chừng hÆ¡n mưá»i bước, hắt hÆ¡i má»™t cái rồi dừng lại.
Lão ngoảnh mặt ngó thiếu niên Ä‘ang nằm ngá»§ say bằng cặp mắt lạnh lùng. Sau lão khẽ khịt mÅ©i má»™t tiếng, đặt ngang cây gáºy, ngồi xếp bằng xuống đất.
Thuần y lão cái vừa ngồi yên, trên con đưá»ng phÃa sau lại có hai bóng ngưá»i má»™t trước má»™t sau tiếp tục Ä‘i tá»›i.
Hai ngưá»i má»›i đến là má»™t đại hán mặt Ä‘en, thân thể cao lá»›n và má»™t văn sÄ© trung niên ăn mặc chỉnh tá».
Thuần y lão cái từ từ quay lại đảo mắt nhìn hai ngưá»i má»™t cái rồi vẫn giữ tư thế ngồi như lúc trước.
Äại hán mặt Ä‘en và văn sÄ© đứng tuổi thấy lão lạnh lùng cÅ©ng không để ý. HỠđưa mắt cho nhau rồi tản ra hai bên ngồi xuống đất cách Tá» y thiếu niên chừng hÆ¡n trượng. Cả hai mặt Ä‘á»u lạnh lùng như tiá»n.
Hai ngưá»i ngồi xuống rồi chăm chú nhìn ba món đồ váºt bên mình thiếu niên.
Äại hán mặt Ä‘en ngó cái há»™p gá»— sÆ¡n Ä‘en xinh đẹp bằng cặp mắt xoi mói.
Thị tuyến của văn sĩ trung niên lại để và o tấm khăn mùi xoa bằng lụa hồng.
Lúc nà y trong khóe mắt đại hán mặt Ä‘en lá»™ vẻ tức giáºn cÆ¡ hồ tóe lá»a.
TỠy thiếu niên vẫn tiếp tục ngủ say.
Ba ngưá»i khách má»›i đến gần thiếu niên nếu để tầm cừu hay lấy bảo váºt mà chà ng lÆ¡ là như váºy thì tháºt là sÆ¡ suất.
Tục ngữ có câu: “Lai giả bất thiện, thiện giả bất laiâ€. Nếu là ngưá»i định gây Ä‘iá»u bất lợi cho thiếu niên thì bất chấp bản lãnh há» cao hay thấp tá»›i đâu, lúc nà y là má»™t cÆ¡ há»™i rất tốt để hạ thá»§ má»™t cách đột ngá»™t, tháºt dá»… dà ng quá mà háºu quả không biết đâu mà lưá»ng.
May ở chá»— ba ngưá»i khách má»›i đến, mục Ä‘Ãch cá»§a há» không giống nhau và dưá»ng như cÅ©ng không ăn ý vá»›i nhau nên đối vá»›i Tá» y thiếu niên có má»™t thái độ thù nghịch bất nhất, dưá»ng như chưa ai nhắm thẳng và o thứ gì.
Tình trạng nà y kéo dà i thá»i gian chừng uống cạn tuần trà thì phÃa sau ngôi má»™ Song Phi vang lên những tiếng tà áo bay lạch phạch. Tiếp theo là ngưá»i thứ tư xuất hiện.
Nhân váºt nà y là má»™t đạo nhân áo xám lối bốn chục tuổi, mặt mÅ©i sáng sá»§a. Cặp lông mà y thô và ráºm, sóng mÅ©i cao gồ, mắt chiếu hà o quang như hai luồng Ä‘iện, ai thấy cÅ©ng biết là má»™t nhân váºt khó chÆ¡i.
Äạo nhân vừa xuất hiện đã cất tiếng lạnh lùng há»i:
- Vị tiểu thà chủ của chúng ta đã đến chưa?
Lúc đạo nhân há»i câu nà y mắt chưa trông thấy ngưá»i.
Sá»± thá»±c tiểu thà chá»§ mà y há»i chÃnh là Tá» y thiếu niên Ä‘ang nằm ở phÃa trước cách y không đầy má»™t trượng.
Thuần y lão cái vẫn ngồi nhắm mắt không nhúc nhÃch tá»±a hồ chẳng nghe thấy gì, lại giống má»™t tượng đất trong má»™t ngôi chùa đổ nát.
Äại hán mặt Ä‘en và văn sÄ© trung niên ngẩng đầu lên lạnh lùng ngó đạo nhân má»™t cái nhưng khóe mắt tá» ra không muốn lên tiếng.
Cả bốn ngưá»i dưá»ng như giữ thân pháºn khác biệt và chẳng ai coi ai và o đâu. Chỉ có đại hán mặt Ä‘en và văn sÄ© trung niên tá»±a hồ có chút giao tình.
TỠy thiếu niên trở mình tỉnh giấc.
Chà ng co mình vươn tay ngáp dà i má»™t cái rồi ngồi dáºy, giương cặp mắt ngáy ngá»§, miệng cất tiếng há»i má»™t cách hà m hồ:
Bốn vị đến cả rồi ư?
Äúng thế! Bá»n tại hạ đến đã lâu.
Tá» y thiếu niên tá»±a hồ ngá»§ chưa được đẫy giấc lại để tay che miệng ngáp dà i, từ từ quay lại nhìn văn sÄ© trung niên uể oải há»i:
Xin há»i bốn vị hẹn tại hạ đêm nay đến dây có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Văn sÄ© trung niên biến sắc toan nổi nóng thì đại hán mặt Ä‘en ở phÃa đối diện nhảy bổ lên, sấn lại má»™t bước, trông và o mặt thiếu niên tá» vẻ tức giáºn quát:
Gã tiểu tá» kia! Ngươi còn dám giả vá»...
Tá» y thiếu niên xoay mình gáºt đầu đáp:
Các hạ cho biết trước cũng được.
Chà ng ngoảnh đầu lại chú ý nhìn đại hán há»i tiếp:
Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Äại hán áo Ä‘en sừng sá»±c tiến lên bước nữa đáp:
Trả cái đó cho lão gia là xong, bằng không, hừ hừ, bất chấp kẻ khác là m gì, lão gia là ngưá»i đầu tiên cho ngươi biết mùi.
Tá» y thiếu niên cầm cái há»™p Ä‘en để dưới đất lên há»i:
Các hạ muốn đòi cái nà y phải không?
Äại hán mặt Ä‘en nắm song quyên lại đáp:
Phải rồi, pho quyá»n kinh đó, bất luáºn đến tay ngươi trong trưá»ng hợp nà o thì nó cÅ©ng là cá»§a lão gia. Váºy lão gia nhất định phải lấy vá».
Tá» y thiếu niên há»i:
Phải chăng các hạ là chủ của nó?
Äại hán mặt Ä‘en tức giáºn lá»›n tiếng quát:
Cái đó ngươi bất tất phải há»i tá»›i, nó đã đến tay lão gia là cá»§a lão gia. Bây giá» ta chỉ há»i ngươi má»™t câu: “Ngươi có đưa cho ta không?â€
Tá» y thiếu niên đáng lý ra có thể há»i lại, “Nó và o tay các hạ là cá»§a các hạ, thế thì nó đến tay tiểu gia chẳng lẽ lại không phải cá»§a tiểu gia?†Nhưng Tá» y thiếu niên lại không há»i thế.
Chà ng khẽ gáºt đầu mấy cái nói:
Vụ nà y nhá» nhen lắm, má»i các hạ ngồi xuống để chúng ta thương lượng.
Chà ng không chỠđại hán mặt Ä‘en phản ứng, lại đặt cái há»™p xuống chá»— cÅ© rồi quay sang ngó văn sÄ© trung niên mỉm cưá»i há»i:
Bằng hữu đây có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Lúc nãy văn sÄ© trung niên má»›i tá»›i dưá»ng như căm háºn Tá» y thiếu niên thấu xương nhưng bây giá» Tá» y thiếu niên há»i câu nà y dưá»ng như y không tìm được câu trả lá»i nên đỠmặt lên, ngẩn ngưá»i má»™t lúc rồi nghiến răng nói:
Ta hy vá»ng từ nay lão đệ Ãt đến...
Tá» y thiếu niên thản nhiên ngắt lá»i:
Ãt đến Vạn Hoa Lâu phải không?
Trung niên văn sÄ© dá»±ng mặt lên cưá»i khẩy má»™t tiếng không nói.
Tá» y thiếu niên quay lại ngó tấm khăn lụa đỠnhún vai tá» vẻ không sao được. Chà ng quay lại há»i Thuần y lão cái:
Lão nhân gia có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
Thuần y lão cái vẫn nhắm mắt nghe há»i từ từ lắc đầu đáp:
Bá»n hỠđến trước.
Tá» y thiếu niên lại nhìn đạo nhân áo xám ở phÃa sau ngôi má»™ há»i:
Còn đạo trưởng thì sao?
Äạo nhân áo xám mặt lạnh như tiá»n đáp:
Bần đạo chỉ muốn Ä‘em lá»i trung thá»±c cho tiểu thà chá»§ hay là nếu thà chá»§ đối nghịch vá»›i Võ Äang Bát Tá» thì chẳng khác nà o đối nghịch vá»›i toà n thể phái Võ Äang.
Tá» y thiếu niên “Ủa†má»™t tiếng, rồi há»i:
Nghiêm trá»ng đến thế ư ?
Äạo nhân áo xám lạnh lùng đáp:
Phải rồi! Phóng tầm mắt nhìn ra võ lâm, bần đạo tin rằng Ãt ai dám mạo muá»™i như váºy. Hy vá»ng tiểu thà chá»§ đừng á»· mình ở Kỳ SÄ© Bảo...
Tá» y thiếu niên sa sầm nét mặt ngắt lá»i:
Không được nhắc đến ba chữ đó.
Äạo nhân áo xám hắng dặng hững hỠđáp:
Nói sao thì cÅ©ng thế. TÃnh khà tiểu thà chá»§ dÄ© nhiên khác biệt nhưng nên biết bần đạo chỉ nhẫn nại được đến giá»›i hạn nà o mà thôi. Tiểu thà chá»§ tÃnh thế nà o vá»›i bần đạo vá»›i bần đạo thì quyết Ä‘oán sá»›m Ä‘i.
Tá» y thiếu niên thấy đối phương quả nhiên không nhắc tá»›i Kỳ SÄ© Bảo nét mặt hòa hoãn trở lại. Chà ng giương mắt lên ngó đạo nhân bình tÄ©nh há»i:
Äêm hôm trước tại hạ lấy thanh Hà ng Long Kiếm, đạo trưởng có biết hà nh động cá»§a tại hạ là má»™t phen hảo ý không?
Äạo nhân áo xám nghe ná»›i ngÆ¡ ngác đôi chút, rồi dá»±ng mặt lên khôi phục lại vẻ lạnh lùng, trầm giá»ng đáp:
Xin tha thứ cho bần đạo ngu tối không hiểu được nhã ý của thà chủ.
Tá» y thiếu niên chú ý nhìn đạo nhân há»i:
Äạo trưởng có biết ba ngưá»i che mặt đêm trước lai lịch thế nà o không?
Äạo nhân áo xám hững hỠđáp:
Bần đạo không biết.
Tá» y thiếu niên gáºt đầu nói:
ÄÆ°á»£c lắm! Nếu thá»±c đạo trưởng không biết thì tại hạ xin cho biết. Ba ngưá»i đó chẳng ai khác lạ mà chÃnh là Quan gia huynh đệ ở Thái Nguyên.
Äạo trưởng áo xám ngạc nhiên há»i:
Quan gia huynh đệ ở Thái Nguyên ư?
Tá» y thiếu niên mỉm cưá»i đáp:
Chắc đạo trưởng không ngỠtới.
Äạo nhân áo xám chá»›p mắt há»i:
Còn công việc bữa nay thì sao?
Tá» y thiếu niên lắc đầu chân lá»i:
Ba anh em nhà ấy là ngưá»i thế nà o, chắc đạo trưởng cÅ©ng đã được nghe rồi. Theo nháºn xét cá»§a tại hạ thì hiện giá» há» chưa rá»i khá»i thà nh Lạc Dương.
Äạo nhân áo xám biến sắc há»i:
Váºy tiểu thà chá»§ còn đợi đến bao giá» má»›i trả lại thanh Hà ng Long kiếm cho bần
đạo?
TỠy thiếu niên ngẫm nghĩ đáp:
Vá» thanh Hà ng Long kiếm nà y tại hạ sẽ đưa ra hai đỠnghị. Nhưng là những vấn đỠcá»§a ba vị lát nữa. Bây giá» xin cho tại hạ đình lại má»™t chút để tại hạ há»i Âu Dương trưởng lão có Ä‘iá»u chi chỉ dạy bảo?
Dứt lá»i chà ng xoay mình nhìn Thuần y lão cái cưá»i khì khì há»i:
Bây giỠđến lượt lão gia muốn gì?
Thuần y lão cái vẫn lắc đầu đáp:
Không, các vị đó đến trước.
Tá» y thiếu niên lại cưá»i đáp:
Lát nữa nếu xảy ra chuyện bất ngỠđể lão gia mất cơ hội thì là m thế nà o?
Thuần y lã cái vẫn nhắm mắt đáp:
Không sao. Nếu lát nữa mà lão đệ có mệnh hệ nà o thì đà nh coi như lão khiếu hóa xúi váºn mà thôi.
Tá» y thiếu niên mỉm cưá»i gáºt đầu. Äồng thá»i chà ng từ từ đứng dáºy quay lại nhìn
đạo nhân áo xám khẽ hắng dặng một tiếng nói:
Vá» vụ Hà ng Long kiếm, tại hạ xin đặt hai Ä‘iá»u kiện: Má»™t là thanh kiếm nà y không phải cá»§a phái Võ Äang. Tại hạ bất tất nói tá»›i lai lịch cá»§a nó, chắc đạo trưởng cÅ©ng đã biết rồi. Ha ha! Mong rằng đạo trưởng tá»± mình thay đổi địa vị. Tại hạ mà là đạo trưởng thì khẳng khái coi như bữa trước nó đã bị Quan gia huynh đệ ở Thái Nguyên cướp Ä‘i.
Äạo nhân áo xám giáºn xám mặt lại. Cặp mắt chiếu ra những tia hung quang lấp loáng nhưng vẫn ráng nhẫn nại cất giá»ng trầm trầm há»i:
Còn đỠnghị thứ hai của thà chủ có thể nói nốt cho nghe được chăng?
Tá» y thiếu niên gáºt đầu ung dung đáp:
Äá» nghị thứ hai là nếu đạo trưởng không thể bỠđược váºt trân quý cá»§a mình thì tại hạ cÅ©ng không có ý cướp Ä‘oạt cá»§a ai. Nhưng tại hạ hy vá»ng đạo trưởng phô trương má»™t chút thân thá»§ chứng tá» mình có đủ tà i bảo vệ kiếm báu.
Chà ng dừng lại một chút rồi tiếp:
Phương pháp rất giản dị. Äêm trước tại hạ đã dùng thá»§ pháp nà o để lấy được thanh kiếm nà y thì đêm nay cÅ©ng xin đạo trưởng lại dùng thá»§ pháp đó để lấy vá». Äạo trưởng có là m được như váºy thì sau nà y có Ä‘eo Hà ng Long kiếm má»›i không sợ Quan gia huynh đệ ở Thái Nguyên dòm ngó.
Äạo nhân áo xám gáºt đầu đáp:
Cung kÃnh không bằng tuân lệnh. Tiểu thà chá»§ đã muốn thế thì bần đạo phải phô trương cái dở cá»§a mình.
Dứt lá»i y giang hai tay thá»§ thế toan nhảy xổ lại.
TỠy thiếu niên khoát tay nói:
Hãy khoan. Äêm trước lúc tại hạ ra tay lấy kiếm, đạo trưởng Ä‘ang bị hãm mình trong cuá»™c chiến khốc liệt. Muốn cho công bằng xin đạo trưởng hãy chỠđể tại hạ sắp đặt sÆ¡ qua má»™t chút.
Dứt lá»i chà ng thò ngón chân kẹp thanh kiếm hất lên, giÆ¡ tay đón lấy. Tiếp theo chà ng trá» mÅ©i kiếm và o đại hán mặt Ä‘en và văn sÄ© trung niên nói tiếp:
Cả hai vị cũng có thể động thủ đi!
Äại hán mặt Ä‘en tức giáºn há»i:
Ngươi nói thế là định nuốt pho quyá»n kinh cá»§a lão gia chăng?
Tá» y thiếu niên gáºt đầu ung dung đáp:
Äúng thế ! Nhất định là nuốt rồi. Äại hán mặt Ä‘en không nhịn được đột nhiên gầm lên má»™t tiếng vung quyá»n đánh
tá»›i.
Tuy hắn thân hình to lớn như hộ pháp mà ra tay rất mau lẹ.
TỠy thiếu niên vẫn thản nhiên chẳng để ý đến.
Chà ng quay mình nhìn văn sÄ© há»i:
Tiểu gia ở Vạn Hoa Lâu, sao các hạ không động thủ đi?
Nói ra khó có ai tin được. Lúc chà ng thiếu niên xoay mình, đại hán mặt Ä‘en vung quyá»n tấn công. Nếu chà ng đứng yên không nhúc nhÃch thì dù chẳng biến thà nh đống thịt vụn cÅ©ng phải gãy năm ba rẽ xương sưá»n. Nhưng tuyệt diệu ở chá»— chà ng xoay mình khiến đưá»ng quyá»n cá»§a đại hán trệch Ä‘i. Hắn kiá»m hãm không kịp toà n thân xô vá» phÃa trước. Kết quả chẳng những không là m tổn hại đến má»™t sợi lông cá»§a thiếu niên mà xuýt nữa còn Ä‘em tai vạ đến cho văn sÄ© trung niên. Äại hán mặt Ä‘en vừa thẹn vừa giáºn, xoay mình toan tấn công chà ng thiếu niên lần thứ hai thì văn sÄ© trung niên đột nhiên phóng chưởng ra tấn công chà ng. Äồng thá»i y lá»›n tiếng gá»i đại hán:
Lão hán! Mau đoạt lấy cái hộp.
Äại hán mặt Ä‘en như ngưá»i trong má»™ng chợt tỉnh giấc, vá»™i bá» thiếu niên nhảy xổ vá» phÃa há»™p gá»—.
Tá» y thiếu niên tá»§m tỉm cưá»i nhảy lùi lại hÆ¡n trượng ngá»ng đầu nhìn đạo nhân áo xám Ä‘ang đứng trên nóc má»™ vẫy tay cưá»i nói:
Bây giỠđạo trưởng xuống đi.
Äại hán mặt Ä‘en vươn tay chụp cái há»™p gá»— Ä‘en cầm lắc má»™t cái, đột nhiên hắn biến đổi sắc mặt báºt tiếng thóa mạ rồi ném cái há»™p xuống đất.
Thuần y lão cái ngồi một bên lúc nà y mới lắc đầu tự nói một mình:
Äá»u là những kẻ đáng thương.
Äại hán mặt Ä‘en phát giác ra cái há»™p không, khác nà o lá»a cháy đổ dầu thêm, không dằn nổi cÆ¡n giáºn. Hắn chồm lên như con hổ Ä‘iên nhảy xổ vá» phÃa thiếu niên.
Văn sÄ© trung niên nhắc nhở đại hán mặt Ä‘en Ä‘oạt há»™p gá»— là có ý lấy lòng hắn để rồi cùng nhau liên thá»§ cá»± địch. Bây giá» y thấy đại hán liệng cái há»™p Ä‘i nhảy và o vòng chiến là điá»u y rất mong má»i.
Văn sÄ© liá»n phấn khởi tinh thần thi triển chưởng pháp bằng những chiêu số kỳ dị, phối hợp vá»›i cuá»™c tấn công vÅ© bão cá»§a đại hán mặt Ä‘en. Y còn lạng ngưá»i đến phÃa sau thiếu niên để chặn đưá»ng rút lui.
Äạo nhân áo xám thấy tá» y thiếu niên đã bị hai tay cao thá»§ võ lâm vây đánh trong là n quyá»n phong chưởng ảnh liá»n chụp lấy thá»i cÆ¡ Ä‘oạt kiếm. Y phất tay áo má»™t cái như con thương ưng vồ mồi trên cao phi xuống.
Cái đó kêu bằng â€œÄÆ°Æ¡ng cục giả mê, bà ng quang giả tỉnhâ€
Từ lúc đại hán mặt Ä‘en và văn sÄ© trung niên trước sau giáp công. Tá» y thiếu niên lâm và o tình trạng tiến thoái lưỡng nan nhưng thanh Hà ng Long bảo kiếm trong tay chà ng vẫn trá» mÅ©i xuống đất như chưa từng phản kÃch chiêu nà o.
Thuần y lão cái lắc đầu nhẹ buông tiếng thở dà i từ từ nhắm mắt lại, tựa hồ không nỡ nhìn và o chiến cuộc.
Tá» y thiếu niên thấy đạo nhân áo xám từ trên không vá»t tá»›i chà ng vừa nhảy lui lại vừa giÆ¡ tay lên cưá»i nói:
Nà y! Thanh kiếm đây kia mà !
Chà ng lạng mình tránh khá»i phát chưởng cá»§a văn sÄ© trung mỉm cưá»i lại nói tiếp:
Tại hạ giá»›i hạn trong mưá»i hiệp mà thôi. Sau đó là vÄ©nh viá»…n nó ở trong tay tại
hạ. Äạo nhân áo xám không nói ná»a lá»i, ngưá»i y Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không liá»n xoay lại như con đại bà ng xòe cánh chém xuống vai bên phải Tá» y thiếu niên. Tay trái lão đưa năm ngón khoằm khoằm như móc câu nhằm chụp xuống thanh bảo kiếm.
Tá» y thiếu niên xoay mình vừa cưá»i vừa dõng dạc hô:
Äệ nhất hiệp!
Giữa lúc ấy đại hán mặt đen và văn sĩ trung niên lại song song tấn công.
Tá» y thiếu niên tá»±a hồ không báºn tâm đến hai địch nhân nà y, chà ng Ä‘iểm chân xuống đất khẽ nghiêng mình Ä‘i má»m mại như chồi liá»…u trước gió, hóa giải thế công cá»§a hai ngưá»i má»™t cách há»i hợt.
Äại hán mặt Ä‘en và văn sÄ© trung niên chợt ở tiá»n háºu, chợt qua hai bên, giáp công rất lợi hại nhưng chiến thuáºt nà y cÅ©ng có chá»— nguy hiểm. Bất luáºn hai ngưá»i giáp công phÃa trước, phÃa sau hay ở hai bên tá»›i mục tiêu tấn công chúng vẫn chỉ là má»™t. Mục tiêu trước mắt đột nhiên biến mất, hoặc lúc quyá»n chưởng chưa đánh tá»›i mà đột nhiên địch thá»§ di động phương vị thì thế hợp kÃch cá»§a há» không kiá»m chế cho đúng
mức là đánh và o ngưá»i nhà .
May ở chá»— đại hán mặt Ä‘en lúc ra tay lần đầu đã rút kinh nghiệm, bây giá» dÄ© nhiên không Ä‘i và o vết xe lúc trước. Cuá»™c giáp công cá»§a hai ngưá»i tuy chưa Ä‘em lại hiệu quả nhưng cÅ©ng giúp cho đạo nhân nhiá»u cÆ¡ há»™i để tấn công.
Äạo nhân áo xám chụp và o quãng không, sợ Tá» y thiếu niên phản kÃch, ngưá»i y vừa hạ xuống đã Ä‘iểm mÅ©i chân xuống mặt đất vá»t chênh chếch lui bảy tám thước.
Äạo nhân áo xám xoay mình lại và o đúng lúc Tá» y thiếu niên hóa giải xong thế công cá»§a đại hán mặt Ä‘en và văn sÄ© trung niên. Chà ng vẫn đứng má»™t chân.
Äạo nhân áo xám dÄ© nhiên không bá» lỡ cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở. Y cong ngưá»i lại như cánh cung nhảy vá»t ra, xoay song chưởng đánh và o sau lưng Tá» y thiếu niên.
DÄ© nhiên cỠđộng nà y cá»§a đạo nhân không được quang minh nhưng đối phương đã lấy mất bảo kiếm cá»§a y. Bây giá» y muốn Ä‘oạt lại bảo váºt cá»§a mình đà nh tạm tòng quyá»n, chẳng cần lá»±a chá»n thá»§ Ä‘oạn.
Không ngá» Tá» y thiếu niên dưá»ng như chá»— nà o cÅ©ng có mắt. Chà ng vẫn không né tránh. Khi chưởng phong đánh tá»›i nÆ¡i ngưá»i chà ng tá»±a hồ ngá»n nến bị cuồng phong thổi lướt Ä‘i. Äá»™t nhiên chà ng nhảy vá» phÃa trước, đồng thá»i vừa cưá»i vừa hô:
Äệ nhị hiệp!
Tiếp theo Tá» y thiếu niên tung mình vá»t lên.
Äạo nhân áo xám trước còn giữ thân pháºn mình là Võ Äang Bát Tá», sợ ra đòn ẩu là m mất thể diện, bây giỠđã má»™t liá»u chẳng úy kỵ gì nữa.
Äạo nhân lại giÆ¡ tay áo bà o lên quát má»™t tiếng ra chiêu Vân Long Tá» Phá»§ trong Äại La Tháºp Bát Tán Thá»§, má»™t môn tuyệt há»c cá»§a phái Võ Äang. Lão đỠtụ đủ mưá»i hai thà nh công lá»±c phát ra luồng cương phong đẩy vá» phÃa Tá» y thiếu niên.
Tá» y thiếu niên tá»§m tỉm cưá»i hô:
Äệ tam hiệp!
Chà ng rung động hai tay vá»t lên không ba trượng chá» cho luồng cương phong qua hết ung dung hạ mình xuống chá»— cÅ©. Tư thế rất ngoạn mục. Äại hán mặt Ä‘en và văn sÄ© trung niên thấy má»™t trong Võ Äang Bát Tá» là Phương Ưng TỠđã nổi nóng liá»n phấn khởi tinh thần quát lên má»™t tiếng chia ra hai bên đánh Tá» y thiếu niên.
|