Theo dấu chân ngưá»i tà ng hình - TG: Alecksandr Avdeenko
MỞ ÄẦU
Có những bà máºt không cho phép được tiết lá»™... Hỡi ôi, đôi khi lương tâm con ngưá»i đặt lên anh má»™t gánh nặng trà n đầy kinh hãi đến ná»—i chỉ có thể trút bá» nó xuống mồ. Cho nên bản chất cá»§a má»i tá»™i ác vẫn là điá»u bà máºt.
EDGAR POE Và o sáng sá»›m, chuông gá»i cá»a vang lê n trong căn há»™ cá»§a tôi ở Moskva. Trong nhà , ngoà i tôi ra, không có ai cả. Tôi bá»±c dá»c đứng dáºy rá»i bà n viết và tiến ra mở cá»a.
ở đầu cầu thang, trong bóng tối lá» má» cá»§a buổi sá»›m ảm đạm là má»™t phụ nữ vá»›i cái túi xách to bằng da mà u Ä‘en trong tay. Khuôn mặt gầy gò, má hóp sâu và đôi mắt u uẩn như đã khóc nhiá»u. Ngưá»i phụ nữ lạ khoác chiếc bà nh tô ngắn vá»›i Ä‘ai thắt bằng da, cổ áo và cổ tay cÅ©ng là m bằng thứ da má»m mà u Ä‘en. Bà đi đôi á»§ng cao đến đầu gối, ống rất hẹp, bằng da thuá»™c. Má»™t đám mây đặc vô hình cá»§a loại nước hoa ngoại nà o đó bao quanh bà .
- Bà há»i ai? - tôi há»i.
- Chà o ông. Ông hẳn là không nháºn ra tôi?
Bà nói tiếng Nga vá»›i má»™t chút giá»ng lÆ¡ lá»›, phải tinh ý lắm má»›i nháºn ra. Bà không xướng há», cÅ©ng chẳng gá»i tên tôi. Tôi nhìn vị khách buổi sá»›m nà y và vắt óc để nhá»› xem tôi đã từng gặp bà ở đâu và và o lúc nà o.
- Ông không nháºn ra tôi cÅ©ng dá»… hiểu thôi, - ngưá»i phụ nữ váºn đồ Ä‘en nói, - chúng ta đã gặp nhau kể cÅ©ng đã hÆ¡n mưá»i năm rồi. Và cÅ©ng chẳng phải chỉ tại thá»i gian...
Chúng tôi và o phòng ngoà i. Tôi đỡ lấy chiếc áo bà nh tô cá»§a bà và đẩy cá»a và o căn phòng to, rá»™ng, sáng sá»§a.
- Xin má»i bà và o!
Tôi nhìn kỹ bà khách dưới ánh sáng tá»± nhiên ban ngà y và cảm thấy có lẽ mình Ä‘ang dần dần Ä‘oán ra. Chẳng lẽ đó lại là Velga Rudolfovna, mẹ cá»§a anh bạn quen ngưá»i Mỹ cá»§a tôi là Serge? Tôi đã gặp anh ở nÆ¡i xa lắc xa lÆ¡ đối vá»›i Moskva, ở Hợp chá»§ng quốc Hoa Kỳ. Nhưng và o hồi đó Velga Rudolfovna, Ä‘ang độ xuân sắc, hoạt bát, căng đầy nhá»±a sống. Hồi ấy bước Ä‘i cá»§a bà còn uyển chuyển, duyên dáng, trang phục cá»§a bà còn trắng và má»ng lướt như cá»§a cô dâu. Bây giá» bà bị cùm trong bá»™ đồ Ä‘en.
Ná»—i bất hạnh nà o đã giáng xuống ngưá»i đà n bà Mỹ vốn hạnh phúc kia? Bà để tang ai đó?
Bà ngồi khuỵu xuống mép Ä‘i văng, kéo cái gạt tà n lại phÃa mình, rồi rút bao thuốc lá ra, bà hút và đi văng nhả khói tháºt sâu như những tay sà nh nghiện vẫn là m.
- Ông nhớ rồi chứ?...
- Vâng, thưa bà Velga Rudolfovna! Rất hân hạnh được gặp bà . Số pháºn nà o run rá»§i bà ở chÃnh ngay Moskva nà y? Bà không có ý định đến đây, bà vẫn nói thế cÆ¡ mà .
- Vâng, tôi vẫn nói thế. Nhưng kể từ hồi đó đã biết bao nhiêu thay đổi. Tôi còn lại có má»™t mình. Tôi mất hết ngưá»i thân rồi.
- Chồng bà đã mất?
- Thằng Serge nhà tôi không còn nữa. Ngưá»i ta giết nó rồi.
- Khi nà o váºy? Ai giết?
- FBI(1) đâm bất lá»±c trong những trưá»ng hợp như thế. Hung thá»§
cho đến giá» vẫn chưa tìm ra. Cái nước Mỹ đáng nguyá»n rá»§a cá»§a Hoover(2) ! Tôi sẽ không trở vỠđấy nữa.
- Äầu Ä‘uôi chuyện ấy ra sao, thưa bà ? ở đâu ạ?
- ở Niagara Falls. Ông còn nhớ cái thà nh phố nhỠấy?
- Tôi còn nhớ lắm chứ! Serge yêu thác Niagara lắm mà .
- Vâng, nó yêu lắm. Trong chuyến đi Niagara cuối cùng, nó có đến chỗ tôi và để lại những ghi chép của nó.
Bà nhấc cái túi to mà u đen đang nằm trên sà n, dưới chân mình, lấy ra quyển vở dà y và chìa cho tôi.
- Äấy! Ông Ä‘á»c Ä‘i, rồi ông sẽ rõ tất cả.
Tôi cầm lấy quyển vở. Tôi có cảm giác nó nặng như cục chì.
- Serge bảo tôi chuyển cho ông nháºt ký cá»§a nó, nếu như có chuyện gì xảy ra vá»›i nó.
- Anh ấy đã thấy trước được cái chết của mình?
- Nó lúc nà o cÅ©ng ở trong vòng nguy hiểm. Công việc cá»§a nó như thế. Tôi nháºn được tin ngay sau khi nó chết. Có kẻ gá»i Ä‘iện cho tôi và bảo: "Con trai bà đã nhảy xuống vá»±c Niagara". Cái giả thuyết dối trá đó được báo chà và cảnh sát vÆ¡ lấy. Serge yêu Ä‘á»i, nó không thể tá»± tỠđược. Ngưá»i ta đã giết nó. Giá»ng cá»§a kẻ gá»i Ä‘iện cho tôi run run vì má»™t ná»—i vui sướng khó kìm. Không hiểu vì sao mà tôi chưa mất trÃ. Tôi chạy ra khá»i nhà , nhảy lên ôtô và phóng Ä‘i. Có đến cả trăm lần tôi suýt kẹt chết ngưá»i. Cả trăm lần tôi có thể bị tan xác. Cảnh sát giao thông Ä‘uổi theo tôi. Thế mà tôi đã kịp đến! Ngưá»i ta đã lôi Serge lên khá»i vá»±c, nhưng chưa dám Ä‘em Ä‘i. Nó nằm ngay gần thang máy cá»§a tháp. Trên ngưá»i nó còn đôi giầy rách nát, cái quần cÅ©, cái áo khoác da thuá»™c, những miếng vá ở khuá»·u tay và cái áo sÆ¡ mi trắng có cravat kiểu Nga, chÃnh cái mà ông đã tặng nó khi đến thăm gia đình tôi. Ông còn nhá»› chứ?
Velga Rudolfovna hút sang Ä‘iếu thuốc má»›i. Nhưng bà quẳng nó ngay láºp tức và khóc òa lên.
Sau một lúc, đã hơi bình tâm lại, bà lấy từ túi xách ra chiếc phong bì to, hẹp:
- Cái nà y dÃnh liá»n vá»›i ghi chép cá»§a nó đấy.
Bà lại khóc. Rồi lau nước mắt, bằng má»™t giá»ng nhá» nhẹ, cháºm rãi khi dịch ra tiếng Nga, bà đá»c bức thư cuối cùng cá»§a con trai, có lẽ nó được viết ra và i giá» trước khi chết:
"Mẹ thân yêu Æ¡i, ngưá»i bạn duy nhất cá»§a con! Con viết phòng trưá»ng hợp bất trắc, nếu có tai ương gì xảy ra vá»›i con. TÃnh mệnh con Ä‘ang ngà n cân treo sợi tóc. Con có thể bị trừng phạt vì muốn kể cho má»i ngưá»i nghe sá»± tháºt vá» Hatter và bè đảng cá»§a lão ta.
Ngay vá»›i mẹ, con cÅ©ng chưa nói gì vỠý định cá»§a mình. Con không thể là m khác được. Tha lá»—i cho con nhé, mẹ thân yêu. Chuốc lấy lo âu và mạo hiểm, con đã chÆ¡i trò Ä‘i săn nguy hiểm và đã quay vá» vá»›i "mảng da đầu" cá»§a ông Bạc tỉ trong tay. Mảng da đầu cá»§a Hatter là những ghi chép cá»§a con vá» những trò kinh doanh bà máºt cá»§a lão ta, vá» những món tiá»n đẫm máu và bẩn thỉu, vá» những cái vòi thấy được và không thấy được vươn từ lão ta đến Nhà Trắng, Capitol(1) , Lầu Năm góc.
Những ghi chép nà y hình thà nh theo những dấu vết còn nóng hổi cá»§a các sá»± kiện, phần lá»›n là theo những cảm tưởng trá»±c tiếp. Con chưa có dịp chá»n lá»±a má»™t cách bình thản những sá»± kiện thiết yếu nhất. Giá như con có thêm dù chỉ má»™t tháng nữa, con sẽ sắp xếp lại, bổ sung cuốn sách bằng những tà i liệu sau chót, vạch mặt đến táºn cùng bá»n chó chết hút máu ngưá»i khác không tanh ở Lầu Năm góc. Hỡi ôi! Con thấp thá»m từng khoảnh khắc, khi mà bá»n giết ngưá»i được phái đến sẽ giáºt bút khá»i tay con.
Con đã quen vá»›i ý nghÄ© rằng có thể phải Ä‘em Ä‘á»i mình ra trả giá cho dá»± định vạch bá»™ mặt tháºt cá»§a những kẻ quyá»n thế cá»§a thế gian nà y. Sá»± lá»±a chá»n được là m có ý thức. Con không sợ chết. Con chỉ sợ má»™t Ä‘iá»u: Không thá»±c hiện được ý tưởng cá»§a mình. Mẹ Æ¡i, giúp con nhé! Mẹ hãy gìn giữ bản thảo nà y. Bằng má»i giá. Hãy chuyển nó cho... Mẹ cÅ©ng biết là cho ai rồi... Cho những ngưá»i có thể đăng được nó.
Mẹ hãy nói vá»›i những ngưá»i bạn cá»§a mẹ con mình là con đã cố nói rất Ãt vá» mình, nhất là sau những phát súng ở Dallas, bởi vì con không viết tiểu sá» bản thân mình. Nhân váºt chÃnh cá»§a cuốn sách là lối sống Mỹ, sá»± tôn sùng đồng tiá»n, tôn sùng bạo lá»±c và lăng mạ con ngưá»i, sá»± tôn sùng thói nô lệ vừa được ngụy trang lẫn công khai, và tôn sùng sá»± chém giết vì đồng tiá»n.
Velga Rudolfovna im lặng hồi lâu để lấy lại sức, bà lại hút thuốc và tiếp tục Ä‘á»c:
- Con viết nốt dòng nà y dưới ánh sáng cá»§a má»™t ngà y má»›i bắt đầu. Con ngồi bên cá»a sổ và xem những bông tuyết to hạt cá»§a lá»… Giáng sinh Ä‘ang rắc xuống và là m trắng dần thảm cá» xanh, bụi cây xén và mặt đưá»ng nhá»±a Ä‘en. Ông già Noel(1) được là m bằng vải vụn gác lối ra và o đã bạc trắng và nghiêm nghị ra. Cây cối bất động. Không có bóng ngưá»i. Không có má»™t dấu vết nà o trên tuyết má»›i. Má»™t chú chim đã chuyá»n cà nh, tỉa tót bá»™ lông sặc sỡ và lÃu lo Ä‘iệu hót vui tươi. Thế gian quả là đẹp trong giây phút bừng tỉnh. Con cà ng cảm thấy sâu sắc hÆ¡n bao giá» hết tuổi xuân cá»§a mình. Con muốn nghe tiếng gầm cá»§a Niagara. Con muốn đón mặt trá»i má»c ở đâu đó trên núi Äá tảng. Con muốn bước dá»c những cồn cát Nevada. Con muốn cưỡi con Mustang(2) phi suốt nước Mỹ, từ Chicago đến Los Angeles. Nhưng hÆ¡n hết nữa, con muốn cảm thấy mình là má»™t con ngưá»i chân chÃnh, không thuá»™c quyá»n cá»§a cả Lầu Năm góc, cả ông Bạc tỉ, cả bá»n tay chân cá»§a lão ta. Là m kẻ bợ đợ cho những hòm tiá»n quả không thể nà o chịu nổi. Thà vung gươm vá»›i kẻ thù, còn hÆ¡n đợi đòn đánh háºu đểu cáng cá»§a hắn.
Trên con đưá»ng trắng từ phÃa thà nh phố, đã hiện ra chiếc ôtô đầu tiên. Äể lại sau mình vết Ä‘en, nó lăn bánh thẳng tá»›i căn nhà cá»§a con và dừng lại. Cá»a trước cá»§a chiếc Mercury mở toang ra, má»™t ngưá»i vạm vỡ, cao to trong chiếc áo da cổ lông nhảy xuống đất phá»§ đầy tuyết. Hắn là ai? Nhân viên Cục Ä‘iá»u tra liên bang? Tên côn đồ trong đội tà ng hình "Phụng sá»± thánh thần" cá»§a Batistini? Hay là kẻ đặc biệt tâm phúc cá»§a Mark trán to?
Thôi, có lẽ là hết. Con nhét bản thảo và lá thư cho mẹ và o chá»— bà máºt.
Má»i sá»± qua rồi! Ngưá»i áo da kia hoá ra là ngưá»i đưa Ä‘iện báo đêm. Anh Ä‘em đến bức Ä‘iện cấp tốc cá»§a mẹ chúc mừng con ngà y lá»… Giáng sinh.
Cám Æ¡n mẹ yêu quý. Trong lòng con thanh thản quá. Con cất bức Ä‘iện và o túi gần nÆ¡i tim, và lên đưá»ng đến chá»— mẹ đón lá»… Giáng sinh, rồi sau đó đến thác nước. Ôi, nếu con hoà n thà nh nổi việc nà y!
Äể đỠphòng má»i sá»±, má»™t lần nữa xin vÄ©nh biệt mẹ! Mẹ hãy sống tháºt lâu, tháºt lâu và o nhé. Chúc cho Ä‘á»i mẹ không còn phải thấy cảnh chém giết ở đất nước ta, ở Việt Nam và trên toà n thế giá»›i. Mong sao cho những Tổng thống xa lạ vá»›i dân chúng, dù là hiện diện hay tà ng hình sẽ không lá»t và o Nhà Trắng nữa. Mong sao những chÃnh phá»§ do dân và vì dân ở nước ta được thiết láºp."
Serge của mẹ.
Niagara Falls. Sáng 25 tháng Chạp 1963.
"tuyệt máºt" Thế là tôi đã quyết: sẽ lên đưá»ng săn Ä‘uổi mảng da đầu cá»§a ngà i Tỉ phú. Trong tay tôi không phải là khẩu súng săn có thước ngắm, cÅ©ng không phải khẩu súng tá»± động Brao-ninh, mà là má»™t ngòi bút bình thưá»ng. Tôi có ý định viết má»i sá»± tháºt mà tôi nắm bắt được.
Chẳng cần kể lể dà i dòng, do những nguyên nhân nà o mà tôi Ä‘i đến quyết định nà y và là m Ä‘iá»u đó khó khăn đến mức nà o. Tôi không viết bảng xưng tá»™i. Nhân váºt chÃnh cá»§a bản thảo nà y không phải là tác giả cá»§a nó, mà là lối sống khét tiếng cá»§a chúng ta.
Trước tiên có và i lá»i dẫn giải vá» Serge Brooks.
Tôi sinh ra ở New York khoảng ba mươi năm trước. ÄÆ°á»£c đặt tên là Serge để tá» lòng yêu kÃnh ông ná»™i tôi, ngưá»i gốc Pháp. Bố mất khi tôi còn nhá». Mẹ tôi là ngưá»i di cư từ Latvia, đã tái giá và cư ngụ ở vùng lân cáºn thác Niagara, trong nhà cá»§a John Brooks, má»™t nhà kinh doanh lá»›n. Tôi lá»›n lên ở đó. Äã tốt nghiệp Äại há»c Tổng hợp Harvard. Có bằng cá» nhân văn chương. Chưa vợ. Trong giá»›i là m ăn ở nước Mỹ, tôi là ngưá»i nổi tiếng và là tác giả cá»§a các tác phẩm bán chạy nhất:
"Thá»i thÆ¡ ấu và thanh xuân cá»§a má»™t tỉ phú tương lai", "Nhà kinh doanh Harold Hatter". Sách hợp khẩu vị kẻ đặt hà ng, nên hắn đã má»i tôi vá» là m việc vá»›i tư cách là "ngòi bút riêng", Tổng biên táºp báo Texas Sun (Mặt trá»i Texas).
Äám kinh doanh coi tôi là ngưá»i cá»§a giá»›i mình. Các văn sÄ© và ký giả độc láºp có tà i thì khinh bỉ, gá»i tôi là bầy tôi trung cá»§a đế chế Hatter. Bá»n bất tà i và cầu danh lợi thì ghen tị vá»›i thà nh tÃch cá»§a tôi. Cả hai loại ngưá»i đó Ä‘á»u không hiểu tôi tháºt sá»±.
*
Như thưá»ng lệ, ngà y là m việc cá»§a tôi bắt đầu không phải ở tòa soạn Texas Sun, nÆ¡i mà tôi đáng lẽ phải có mặt trên cương vị Tổng biên táºp, mà ở nÆ¡i an toạ riêng cá»§a má»™t trong những dinh cÆ¡ cá»§a Hatter: ở Dallas, Washington, New York, bãi biển Miami, ở Niagara Falls hay trên đảo Lodge Palmos.
Má»—i buổi sáng, lão Bạc tỉ cho gá»i tôi và o: lão muốn nghe tin tức má»›i, Ä‘á»c cho tôi viết những thư từ giao dịch quan trá»ng nhất, theo quan Ä‘iểm cá»§a lão ta, và o lúc đầu óc còn sảng khoái, mạn đà m những vấn đỠhóc búa v.v...
Chúng tôi hiếm khi ngồi lâu má»™t chá»—. Trong năm nhất là những khi thá»i tiết thay đổi đột ngá»™t, chúng tôi lại chuyển đến ở những nÆ¡i có khà háºu ấm áp ôn hòa hay tương đối mát mẻ. Hiện giỠở Texas Ä‘ang đẹp trá»i, nên chúng tôi sống ở Dallas.
Cái ngà y, khi tôi quyết định bắt đầu cuốn sách cá»§a mình, còn in mãi trong tôi. Thưá»ng thì tôi tránh tá»± ý thò mặt ra trước cặp mắt Hatter, tức là những khi không có lá»i má»i đặc biệt. Äúng tám giá» sáng hay muá»™n hÆ¡n má»™t tÃ, khi tôi đã kịp liếc qua các tá» báo lá»›n buổi sáng, phân loại tin tức thế giá»›i ra loại đặc biệt quan trá»ng và quan trá»ng vừa vừa, thì trong phòng tôi vang lên tiếng chuông Ä‘iện thoại và Hatter gá»i tôi lên tầng hai, nÆ¡i lão sống cô đơn má»™t mình, và là nÆ¡i có những cá»a sổ chấn song và cá»a lên bằng những tấm váºt liệu đạn xuyên không thá»§ng.
Tin hôm nay quan trá»ng đến ná»—i tôi dám vi phạm cái tráºt tá»± quy cÅ© từ lâu và không đợi được gá»i, tôi lao lên cầu thang vá»›i xấp báo số ra đặc biệt trong tay. Tôi chắc rằng sá»± đột nháºp cá»§a tôi sẽ chẳng gây cho Hatter, sau khi lão biết chuyện, má»™t sá»± cáu kỉnh hay ngạc nhiên nà o. Sá»± việc diá»…n ra đúng như váºy.
Dù đêm qua Hatter không ngon giấc, dù lão có khó ở Ä‘i chăng nÅ©a, dù có những lo toan đè nặng lên lão, dù lão có vá»™i vã công việc đến thế nà o Ä‘i nữa, lão cÅ©ng không bao giá» quên lãng thái độ cư xỠđối vá»›i tôi. Lúc nà o lão cÅ©ng tá» rõ sá»± chú ý, và chà o há»i má»™t cách đôn háºu. Äã có thá»i, bằng cách đó lão đã chinh phục được tôi. Lúc nà y đây: lão bước ra đón tôi, chìa tay và mỉm cưá»i:
- Chà o tôn ông.
Tôi chẳng nhá»› kể từ khi nà o và tại sao lão lại gá»i tôi như váºy. DÄ© nhiên tôi chẳng là tôn ông tôn iếc gì cả.
- Nà o, có chuyện gì váºy.
Lão thưá»ng bắt đầu ngà y là m việc vá»›i tôi bằng những lá»i như thế. Nhưng hôm nay, trong lá»i nói cá»§a lão, tôi cảm thấy có cái gì đó khác thưá»ng mang tÃnh trá»ng thể mà hôm qua không thấy có và có thể ngà y mai sẽ không gặp. Vẻ mặt lão tháºt đặc biệt. Còn giá»ng nói cất lên má»™t cách hân hoan. "Lão biết hết rồi" - Tôi nghÄ© và bắt tay và o nhiệm vụ cá»§a mình mà ná»—i hưng phấn đã chìm Ä‘i rõ rệt. Tôi thông báo má»™t cách hết sức vắn tắt những gì mà ở các báo New York Time (Thá»i báo New York), Washington Post (Bưu Ä‘iện Washington) và các báo khác phải chiếm đến và i trang.
- ở Sà i Gòn, - tôi nói, - đã xảy ra đảo chÃnh. Má»™t há»™i đồng tướng lÄ©nh đã chiếm quyá»n lá»±c. Tổng thống Diệm và giám đốc máºt vụ Nhu bị bá»n lÃnh mang súng tá»± động giết chết khi định chạy trốn khá»i dinh Tổng thống Ä‘ang bị bao vây.
Lão nghe tôi nói và gáºt đầu:
- Vâng, thưa tôn ông, tôi đã biết má»i chuyện từ và i giá» trước. Bạn bè tôi ở Langley(1) đã gá»i Ä‘iện cho tôi. Tôi đã có thì giá» nghiá»n ngẫm sá»± kiện nà y. Nên anh đừng ngạc nhiên trước sá»± bình thản cá»§a tôi.
Äâu chỉ là bình thản! Hatter, tay chÆ¡i poker máu mê, biết che dấu má»™t cách tà i tình những tình cảm và ý nghÄ© cá»§a mình ngay cả đối vá»›i những kẻ thân cáºn, váºy mà cÅ©ng không kìm được nữa. Cả ngưá»i lão toát lên sá»± vui sướng, lão cưá»i hết cỡ và há»i:
- Nà o, thế báo chà cá»§a ta bình luáºn những sá»± kiện ở Việt Nam ra sao?
- Nhiá»u kiểu lắm. Washington Post chẳng ngại ngùng gì, gá»i cố độc tà i là kẻ đứng đầu triá»u đại nhà Diệm, là kẻ độc Ä‘oán đã thối nát đến xương tuá»· và đưa đất nước đến vá»±c thẳm, và cho rằng bây giỠđã đến giai Ä‘oạn hồi sinh cá»§a nước cá»™ng hoà . New York Time cÅ©ng giữ má»™t quan Ä‘iểm tương tá»±, nhưng có rà o thêm: dù sao Diệm cÅ©ng đã là m không Ãt việc hữu Ãch cho Tổ quốc mình và cho chúng ta, những ngưá»i Mỹ. Suốt những năm dà i, ông đã là ngưá»i bạn chung thá»§y cá»§a chúng ta. Và vẫn sẽ là ngưá»i bạn, nếu như...
- Äến đây thì ông ta đã mất bay Ä‘i rồi, - Hatter ngắt lá»i tôi. - Còn g ì nữa?
- Chicago sun (Mặt trá»i Chicago), vá»›i vẻ chỉ trÃch rõ rệt, lá»™ liá»…u nói bóng gió đến chuyện Washington có dÃnh lÃu trá»±c tiếp đến những gì xảy ra ở Sà i Gòn. Và tá» báo nói ngay rằng, vá»›i việc sụp đổ cá»§a chế độ gia đìn h trị Diệm và cái chết cá»§a ông ta, má»™t pha chiến tranh má»›i Ä‘ang mở mà n ở Việt Nam: sá»± leo thang chiến tranh có quân đội Mỹ đông đảo trợ giúp. Äoạn cuối bà i báo khẳng định: cuá»™c đảo chÃnh ở Sà i Gòn chỉ là m béo những kẻ sản xuất vÅ© khà cho lục quân Mỹ.
- Báo nói thẳng ra thế à ?
- Vâng, đây ông xem.
Hatter Ä‘á»c tá» báo, quẳng nó Ä‘i và cưá»i khẩy.
- Những anh hà ng thịt Chicago đang ghen tị với ta đấy mà .
- Sao mà không ghen tị cho được! - Tôi nói và báo cáo tiếp. - Tá» Globe (Äịa cầu) Boston thì tháºn trá»ng: chẳng chá»i cÅ©ng chẳng thương Diệm. Còn đây New York Herold Tribune (Diá»…n đà n thông tin New York) dà nh cho sá»± kiện Sà i Gòn không chỉ bản tin trà ng giang đại hải, mà còn có cả tiểu phẩm có minh há»a nhan đỠlà "Nó đã được thá»±c hiện như thế nà o?". Äây, ông ngẫm xem. Vẽ cả hình Kennedy.
Hatter nhìn tá» báo và phá lên cưá»i:
- Không lẽ ông ta lại đáng sợ đến thế kia? Không giống. Không hỠgiống chút nà o.
- Dẫu sao ông hãy Ä‘á»c bà i tiểu phẩm cái đã, ông Harold. Ngưá»i viết là kẻ biết rõ ngá»n nguồn sá»± việc.
- Thế cÆ¡ à ? Hay tháºt! Hừ, thằng đểu, nó cÅ©ng biết Ä‘iá»u ná» Ä‘iá»u kia đấy. Nhưng do đâu nhỉ? Ai đưa tin cho hắn? Là m sao hắn lại đánh hÆ¡i được là ta có nhúng tay và o sá»± kiện nà y? Vá» cuá»™c gặp gỡ cá»§a tôi vá»›i Phó Tổng thống Johnson sau khi ông Ä‘i Sà i Gòn vá», chỉ có ba ngưá»i biết: anh, Mark và Arthur. Ai nhỉ?
- Có thể, ai trong số ngưá»i cá»§a Johnson. Hay chÃnh là Johnson.
- Không khác được. Thôi được. Tiểu phẩm là tiểu phẩm. Chẳng ai nghiêm túc tiếp nháºn nó. Còn gì nữa?
- Trên các trang báo Philadelphia Inquirer (Ngưá»i Ä‘iá»u tra Philadelphia) thì có mấy nháºn xét và tấm ảnh kể vá» cuá»™c sống phóng đãng cá»§a hai anh em kẻ bị giết, Tổng thống và giám đốc máºt vụ, vá» cách bà i trà cá»§a dinh Tổng thống bị các lá»±c lượng nổi dáºy ném bom, vá» những thứ rượu cất giữ trong hầm rượu, những thứ quần áo trong tá»§ và lÅ© há» hà ng thân thÃch nắm quyá»n.
- Những chuyện vớ vẩn đó tôi không quan tâm.
- Thế còn bà i phá»ng vấn ngưá»i đẹp em dâu Diệm?
- Hừ, mụ ấy lảm nhảm những gì?
- Mụ ta cam Ä‘oan rằng biết chÃnh xác kẻ nà o, vì sao và theo lệnh ai đã tiến hà nh đảo chÃnh và giết Tổng thống. Mụ dá»a sẽ vạch trần ra.
Hatter phẩy tay khinh bỉ:
- Cứ cho mụ ta cục tác. Mụ chả biết gì đâu. Hết rồi chứ?
- Vâng, chủ yếu là hết rồi. Còn lại là những tiểu dị thôi.
Hatter tiến lại gần, đặt tay lên vai tôi:
- Thế nà o, còn cái gì in trong lòng anh, hở tôn ông?
- Trong lòng tôi?
Äá»™i Æ¡n Chúa, khi tiếp xúc vá»›i Hatter, tôi còn chưa mất khả năng đỠmặt và lúng túng. Sếp cá»§a tôi nháºn thấy Ä‘iá»u đó và thá»a mãn cưá»i ngất:
- Nà o, thổ lá»™ những tâm tư thầm kÃn ra Ä‘i, mỹ nương!
- Cái đó không hứng thú đâu, ông Hatter ạ.
- Sao lại không? Anh dù sao cũng là "ngòi bút riêng" của tôi mà .
- Vâng, là "ngòi bút" không hÆ¡n. Tôi ghi chá»§ yếu những gì ông Ä‘á»c cho.
- ấy, ấy, đừng có giả vá» ngây ngô nữa. Anh vẫn thưá»ng sắp xếp lại lá»i tôi theo ý mình. Và thà nh ra đơn giản và rõ rà ng hÆ¡n. Nà o, nói Ä‘i.
- Không, Hatter ạ, không đâu. Tôi đâu dám liá»u thi thố vá»›i ông. Tốt hÆ¡n là ông hãy nhìn và o lòng tôi và đá»c ra những gì viết ở đó.
Lão lại phá lên cưá»i vá»›i vẻ mãn nguyện rõ rệt:
- CÅ©ng không đến ná»—i ngốc. Chà , thưa tôn ông, cả tôn ông, cả những ngưá»i khác Ä‘á»u không thể Ä‘á»c được những gì in trong lòng tôi. Cả tôi cÅ©ng thế. Có cái tôi nhìn thấy rõ, còn có cái thì phá»§ lá»›p mù dà y đặc. Tôi chỉ có thể nói cho anh lúc nà y là tôi đặt nhiá»u hy vá»ng ở há»™i đồng quân sá»± thay Diệm. Ngưá»i cá»§a tôi đã tiếp xúc vá»›i há». Vốn đã được đưa và o guồng quay. Ta sẽ đợi lái. Hãy khắc và o tâm khảm như thế, tôn ông ạ. Nà o, bây giá» thì cầm lấy bút ghi Ä‘i.
Hatter gõ gót giầy như ngá»±a gõ móng, sải bước dá»c phòng từ cá»a sổ nà y đến cá»a sổ khác và tuôn ra bức thư cho ngưá»i bạn và đồng hương tốt nhất cá»§a lão. Kết quả cá»§a việc Ä‘á»c cá»§a lão và việc ghi cá»§a tôi là thế nà y:
"Tâm trà tôi luôn hướng vỠông ngay khi nháºn được mẩu tin mong má»i từ lâu cá»§a bạn bè. Äã hoà n thà nh! Má»i cái diá»…n ra đúng như Ông muốn, như Ông Ä‘oán trước. Tôi còn nhá»› kỹ câu chuyện dà i cá»§a chúng ta sau khi Ông từ đó trở vá». Tôi khâm phục tầm nhìn xa, trà tuệ, sá»± hiểu biết cá»§a Ông vá» những gì cần phải là m và o chÃnh những giá» khắc lịch sá» nà y cho chÃnh phá»§ ta và cho nước ta, nước hùng mạnh nhất, kiên quyết nhất, già u có nhất và là nước duy nhất trên thế giá»›i có khả năng bảo vệ ná»n dân chá»§ nói chung và lối sống cá»§a chúng ta nói riêng.
Nhân dịp vui sướng nà y, tôi gá»i đến Ông những lá»i chúc mừng chân thà nh nhất, lòng yêu mến keo sÆ¡n và sá»± kÃnh trá»ng sâu sắc cá»§a tôi. Tôi tin, hỡi bạn thân mến, rằng Ông từ nay vá» sau cÅ©ng "cứ thế mà giữ". Tôi gắn những hy vá»ng lá»›n lao vá»›i hoạt động hà ng ngà y cá»§a Ông.
Ôm hôn Ông và chúc sức khoẻ".
Hatter theo thói quen giữ bà máºt, không há» nêu tên ngưá»i bạn mình lấy má»™t lần. Lão cÅ©ng chẳng để lá»™ cái gì cụ thể trong thư, chúc mừng bạn vì lý do gì và khâm phục cái gì. Nhưng kẻ đồng hương bạn lão, tất nhiên là sẽ hiểu cả.
*
Và o cuối buổi là m việc, khi tôi đã sắp rá»i tòa soạn, thì má»™t ngưá»i có khuôn mặt hẹp và cái mÅ©i sắc tá»±a như dao bước và o phòng là m việc cá»§a tôi. Anh ta khép chặt cá»a và tá»±a lưng và o nó, nhìn chằm chằm và o tôi bằng cặp mắt buồn bã và thông minh cá»§a má»™t con chó không nhà . Anh ta há»i, giá»ng khà n khà n, giáºn dữ:
- Ông là Brooks? Chủ bút tỠTexas Sun?
Tôi vá»™i Ä‘i ăn, có thể thanh thản rÅ© bá» vị khách bất ngá» nà y. Nhưng dẫu sao tôi đã không là m Ä‘iá»u đó. Tôi im lặng, gáºt đầu và chỉ cho anh ta chiếc ghế bà nh. Anh ta váºn comple bằng phlanel xám sẫm, sÆ¡ mi trắng có cravat, trông rất chỉnh tá», váºy mà sao tôi vẫn có cảm tưởng lùi xùi như chú gà chá»i sắp lao và o cuá»™c đấu. Vai trò cá»§a chú gà kia dÄ© nhiên là phần tôi.
Kinh nghiệm biên táºp cá»§a tôi không nhiá»u, chỉ má»›i hai năm, tuy váºy qua thá»i gian ngắn đó, tôi đã há»c được cách phân loại ngay từ cái nhìn đầu tiên khách cá»§a Texas Sun ra các loại nguy hiểm và an toà n, chán ngấy và thú vị. Tay mặt hẹp, lùi xùi nà y, khá»i phải bà n, có vẻ gì đó nguy hiểm. Trông hao hao như kẻ mất trÃ.
- Quả thế, thưa ông, tôi là Brooks, còn ông...?
Tôi ngồi xuống sau bà n, để tay lên nút tÃn hiệu báo động, và sốt ruá»™t đợi hắn lao bổ và o tôi.
Hắn ngồi xuống ghế, lấy khăn to lau khuôn mặt đỠhúp lên và nói:
- Xin phép tự giới thiệu, thưa ông Brooks. Tôi là Robert Thomson, thà nh viên ủy ban chống chiến tranh Việt Nam.
- Xin lá»—i, ông vừa nói gì váºy?
- Robert Thomson.
- Không, cái ấy tôi hiểu. Ông nói là thà nh viên ủy ban...
- Vâng, thà nh viên ủy ban New York chống chiến tranh Việt Nam.
- ái chà ! Hóa ra lại có cả cái ủy ban như thế nữa kia.
- Vâng, nó má»›i thà nh láºp. Bởi bà n tay tôi, ông hãy nhá»› váºy.
- Tôi đã hiểu rồi. Hân hạnh được là m quen vá»›i ông, ông Thomson. Váºy thì, cái gì đã dẫn ông đến tòa báo chúng tôi?
- Trước khi trình bà y ngá»n ngà nh sá»± việc, tôi thấy cần thông báo cho ông biết Ä‘iá»u sau đây.
Trên đầu gối anh ta là chiếc va li nhá», hẹp và phẳng bằng da cá sâu non, có khóa tá» tế cùng hà ng chữ bạc tên cá»§a chá»§ nhân. Ông Thomson giữ nó nâng niu cứ như nó chứa chất đầy kim cương.
- Ông sẽ được biết, ông Brooks ạ, - giá»ng ông ta kéo dà i ra cứ là m như tôi phản đối ông ta, vị khách lạ lùng nói tiếp, - rằng phần tôi có đủ đôla để ngồi ăn không cả Ä‘á»i tôi, cả Ä‘á»i con tôi. Tôi có bất động sản ở New York và Los Angeles. Äã tốt nghiệp Harvard. Phó chá»§ tịch má»™t hãng. Äã chiến đấu ở Việt Nam. Äã là m việc ở Lầu Năm góc trong ban nghiên cứu và ban liên lạc vá»›i dư luáºn công chúng. Chưa bao giá» bị truy cứu trách nhiệm bởi á»§y ban Ä‘iá»u tra các hoạt động chống Mỹ. SÄ© quan dá»± bị. Äã được thưởng huy chương "Trái tim rá»±c Ä‘á»".
Tôi là m cá» chỉ dang tay và mỉm cưá»i - chẳng còn là m cách nà o khác được.
- Tháºt quá nhiá»u ưu Ä‘iểm đối vá»›i má»™t ngưá»i Mỹ, thưa ông.
- Xin lá»—i, nhưng tôi phải nói tất cả Ä‘iá»u đó cho ông hay.
- Tại sao lại phải? Không có những lá»i mà o ấy, tôi cÅ©ng vẫn nghe ông nói cÆ¡ mà .
- Tôi không tin Ä‘iá»u đó ngay cả bây giá», sau những lá»i tốt đẹp cá»§a ông.
- ThỠtin xem. Cái gì đã đưa ông đến chỗ chúng tôi? Ông đã viết bà i báo, truyện ngắn hay phóng sự nà o đó?
- Không! - Thomson nói và nhẹ nhà ng vuốt ve những gai trên lớp da cá s ấu non.
- Ông muốn bác bỠmột bà i báo đã xúc phạm đến danh dự của ông?
- Không. Tôi muốn thông báo, ai là kẻ đã tiến hà nh đảo chÃnh ở Việt Nam, và ai đã giết Tổng thống Diệm và má»™t số Ä‘iá»u khác nữa.
- ái chà ! Không hÆ¡n không kém. Thế chÃnh mắt ông đã trông thấy cảnh giết Tổng thống Diệm?
- Không, nhưng tôi...
- Ông đã ở Sà i Gòn thá»i gian ấy?
- Không, nhưng...
- Xin lá»—i, thế thì do đâu ông có thể biết ai đã tiến hà nh đảo chÃnh và ai đã giết Diệm?
- Tôi biết. Do đâu thì không quan trá»ng. ảnh sao các tà i liệu tuyệt máºt cá»§a Nhà Trắng, Lầu Năm góc và Bá»™ Ngoại giao đã lá»t và o tay tôi. Những tà i liệu nà y dá»i ánh sáng tá» tưá»ng và o những công việc Ä‘en tối cá»§a chúng ta ở Việt Nam.
Anh ta lấy từ túi quần bà máºt ra má»™t chiếc chìa khóa nhá», đút và o ổ khóa cá»§a chiếc vali đắt tiá»n cá»§a mình, vặn hai lần, mở vali rồi rút ra má»™t táºp dầy những ảnh sao; lấy cái trên cùng, anh ta chìa nó cho tôi và nói:
- Tà i liệu nà y đã được mưá»i năm rồi. Nó được là m tại Nhà Trắng dưới thá»i chÃnh phá»§ Truman. Nó chứng tá» rằng, trên thá»±c tế chÃnh phá»§ Truman đã ép nhà cầm quyá»n Pháp thá»i đó mở cuá»™c chiến tranh ở Äông Dương! Tiá»n Mỹ vá»›i máu Pháp và Việt Nam. Tám mươi phần trăm tất cả các chi tiêu quân sá»± cá»§a Pháp ở Việt Nam là do chÃnh phá»§ Mỹ đà i thá».
Tôi chưa kịp là m quen kỹ với tấm ảnh, thì anh ta đã chìa ra tấm thứ hai.
- Còn tà i liệu nà y chứng tá» rằng cả ngưá»i kế tục Truman, Tổng thống thứ ba mươi ba cá»§a Hoa Kỳ, Eisenhower, cÅ©ng rắp tâm láºt đổ chế độ cá»™ng sản ở Bắc Việt Nam. Khi không là m được Ä‘iá»u đó, ông ta đã tìm má»i cách phá hiệp định Geneva vá» Việt Nam, ký và o năm má»™t ngà n chÃn trăm năm mươi tư. Ông xem Ä‘i. Không, không, đây không phải là chuyện hư cấu. Và Tổng thống hiện nay, Kennedy, đã lại Ä‘i theo vết các tiá»n bối cá»§a mình. Ông có biết Kennedy đã nói gì vá»›i Eisenhower khi tiếp quản Phòng bầu dục không? "Cần bao nhiêu thá»i gian để ném má»™t sư Ä‘oà n Mỹ từ Hoa Kỳ sang Việt Nam?". Äây, lại má»™t tà i liệu nữa, sinh ra dưới thá»i Kennedy. Bản ghi nhá»› vá» các vấn đỠan ninh quốc gia. Bản nà y xuất hiện nhá» công tác cá»§a nhóm tác chiến vá» Việt Nam, được láºp ra theo lệnh cá»§a Tổng thống. Trong đó có Ä‘oạn như sau. Ông nghe đây!... Má»™t: phái nhân viên tình báo và o Bắc Việt Nam. Hai: phái nhân viên tình báo "bổ sung" và o Bắc Việt Nam bằng đưá»ng không do các đội bay dân dụng là m thuê theo hợp đồng. Ba: cho các đơn vị biệt kÃch Nam Việt Nam xâm nháºp Äông Nam Là o để phát hiện và tấn công các căn cứ và mạng lưới giao thông cá»§a cá»™ng sản. Bốn: láºp mạng lưới kháng chiến, các cÆ¡ sở và các nhóm bà máºt nhằm hoạt động phá hoại và gây rối trên lãnh thổ Bắc Việt Nam. Năm: rải truyá»n đơn từ máy bay xuống Bắc Việt Nam.
Tổng thống Kennedy ngà y mưá»i má»™t tháng năm, năm má»™t nghìn chÃn trăm sáu mươi mốt đã hoà n toà n tán thà nh chương trình do nhóm tác chiến vá» Việt Nam láºp ra và bản ghi nhá»› đã trở thà nh chương trình hà nh động cá»§a Lầu Năm góc. Ông xem Ä‘i!... Và i tháng sau, và o tháng mưá»i cùng năm, Kennedy ra chỉ thị bổ sung má»›i cho Lầu Năm góc tổ chức các hoạt động du kÃch, sá» dụng các lá»±c lượng đồng minh cá»§a Mỹ trong trưá»ng hợp cần thiết để cắt ngang đưá»ng tiếp tế cá»§a cá»™ng sản ở Sê-pôn (Là o). Khi đó Kennedy đã lệnh cho Bá»™ Ngoại giao chuẩn bị ra Sách trắng, trong đó trách nhiệm xâm lược Nam Việt Nam sẽ đặt lên Bắc Việt Nam.
Tướng Taylor thá»i gian nà y Ä‘ang thá»±c hiện sứ mạng đặc biệt ở Sà i Gòn. Ông ta gá»i vá» bức Ä‘iện cho Nhà Trắng và Lầu Năm góc. Äây là bản sao cá»§a nó: "Quan Ä‘iểm cá»§a tôi là chúng ta nên cá» nhóm tác chiến sang để đảm bảo cho sá»± có mặt quân sá»± cá»§a Mỹ ở Việt Nam, ngõ hầu xua tan mối nghi ngá» cá»§a Tổng thống Ngô Äình Diệm ở sá»± sẵn sà ng đứng vá» phÃa ông cá»§a chúng ta trong trưá»ng hợp đối địch quân sá»± vá»›i Việt Cá»™ng hoặc Việt Minh".
Taylor khuyên Tổng thống gá»i sang Việt Nam những đạo quân Mỹ lá»›n, ngụy trang là nhóm chiến thuáºt cung cấp váºt chất, kỹ thuáºt để giúp đỡ chế độ Diệm. Thêm và o con số nghìn đầu tiên cá»§a cái gá»i là các cố vấn Mỹ rải ra trong quân đội Nam Việt Nam, phải thêm, theo ý Taylor, và i nghìn nữa. Äây nà y, lại má»™t bức Ä‘iện cá»§a Taylor gá»i từ Philippine tháng mưá»i cùng năm và có dòng chõ: "Dà nh riêng cho Tổng thống". Trong đó Taylor đòi gá»i ngay sang Nam Việt Nam tám nghìn lÃnh Mỹ. Khi ấy, hai năm trước đây, Kennedy chưa gá»i lục quân sang Sà i Gòn như Taylor đỠđạt. Nhưng bây giá», sau hai năm, ở Việt Nam đã có tá»›i mưá»i sáu nghìn cố vấn. Sang năm, con số đó sẽ còn tăng lên. Sá»± việc Ä‘ang tiến tá»›i má»™t cuá»™c can thiệp lá»›n. Tổng thống Kennedy ráo riết chuẩn bị cho cuá»™c xâm nháºp công khai và o Việt Nam.
Má»›i đây, và o tháng hai năm ngoái, khi phát biểu tại má»™t cuá»™c há»p báo có tiếng vang, đỠcáºp đến vấn đỠViệt Nam và sứ mạng cá»§a tướng Taylor, Tổng thống Kennedy đã nói những lá»i sau đây: Tổng thống Ngô Äình Diệm yêu cầu viện trợ thêm... Chúng ta đã tăng thêm viện trợ. Chúng ta Ä‘ang thá»±c hiện sá»± giúp đỡ vá» váºt chất kỹ thuáºt, giúp vá» váºn tải và huấn luyện Ngưá»i Mỹ Ä‘ang tham gia và o những ná»— lá»±c nà y..."
Dối trá, dối trá thô bạo và không thể tha thứ được! "Diệm yêu cầu!...". Có lẽ, cầu xin chưa đủ nước mắt, cúi mình và thá» thốt trung thà nh vá»›i chúng ta chưa đạt yêu cầu. Có lẽ, đến Diệm cÅ©ng chưa hiểu rằng ông ta vá»›i ngưá»i Mỹ không cùng đưá»ng. Cho nên má»›i trở nên không vừa ý Nhà Trắng và Lầu Năm góc. Nà y, nà y, còn những tà i liệu má»›i nữa, đặc trưng cho chÃnh phá»§ yêu hòa bình cá»§a chúng ta.
Và ông Thomson đẩy ra góc bà n cả đống bức ảnh có dòng chữ
"Dà nh riêng cho Tổng thống", "Cho chÃnh Mac Namara", "Chỉ cho Bá»™ trưởng Ngoại giao", "Tuyệt máºt".
Trong số tà i liệu ấy, tôi quan tâm nhất tá»›i ghi chép cá»§a trợ lý Bá»™ trưởng Ngoại giao Hillsman gá»i cho ông chá»§ cá»§a mình, trong đó có nói phải tiến hà nh đảo chÃnh ở Sà i Gòn và gạt bá» Tổng thống Nam Việt Nam Ngô Äình Diệm khét tiếng. Äây là cốt lõi quan trá»ng cá»§a nó...
"Nếu Diệm có bước tiến chÃnh trị tại phÃa Việt Nam Dân chá»§ Cá»™ng hoà , và dụ như mở cuá»™c thương lượng vá» trung láºp hoá, tháºm chà nếu chỉ xuất hiện tin đồn vá» cuá»™c thương lượng như thế hay nguy cÆ¡ gián tiếp vá» khả năng ấy, Hoa Kỳ phải:
... Hướng các tướng lãnh thá»±c hiện cho ra trò cuá»™c đảo chÃnh... Nếu Diệm đỠnghị vá»›i Tổng thống Pháp De Gaulle á»§ng há»™ việc trung láºp hoá Việt Nam, Mỹ phải:
... Công khai chỉ ra rằng Việt Nam không thể trung láºp hoá có hiệu quả, chừng nà o cá»™ng sản còn chưa mất quyá»n kiểm soát Bắc Việt Nam... Khi mà cuá»™c đảo chÃnh chống Diệm ở Nam Việt Nam bắt đầu được Ä‘em ra thá»±c hiện, chúng ta có thể lấy cá»› nhân dân Việt Nam hiển nhiên bác bá» sá»± liên hiệp giữa Diệm và Cá»™ng sản... Äể ngăn ngừa các lá»±c lượng quân đội trung thà nh vá»›i Diệm đóng ở ngoà i Sà i Gòn á»§ng há»™ Diệm, chúng ta phải sẵn sà ng dáºp tắt liên lạc vô tuyến vá»›i các đơn vị nà y, đồng thá»i cho phá các cầu cần thiết để cản trợ sá»± tiến quân cá»§a các đơn vị nà y... Nếu cần, chúng ta phải gá»i sang Việt Nam quân đội Mỹ để bảo đảm thắng lợi cho phe đảo chÃnh". Tôi lướt mắt qua ghi chép cá»§a Hillsman cho đến hết, nghÄ© ngợi má»™t chút rồi há»i:
- Ông Thomson, ông cho biết Bá»™ trưởng Ngoại giao đã phản ứng thế nà o trước đỠnghị không úp mở nà y cá»§a ngưá»i trợ lý thân cáºn cá»§a mình?
- Ông ta tán thà nh hết.
- Có bằng chứng chứ?
- Có. Äây nà y.
Tôi lại được biết má»™t tà i liệu nữa - bản sao ghi chép báo cáo cá»§a viên trùm ngà nh ngoại giao. Dean Rusk không muốn khó nhá»c thêm và chỉ chép lại gần như đúng từng bản luáºn văn hiếu chiến cá»§a cấp dưới và gá»i đến Nhà Trắng dưới chữ ký cá»§a chÃnh mình.
Tôi mong muốn kẻ tiết lá»™ nà y cho tôi xem và nói cà ng nhiá»u cà ng tốt, nên không hà tiện câu há»i, đôi khi còn cảm thấy mình ngây ngô nếu xét vá» phÃa mình là chá»§ bút Texas Sun. - Thế thái độ cá»§a Tổng thống đối vá»›i cuá»™c đảo chÃnh cung đình đã vạch ra là như thế nà o? - tôi há»i.
Thomson nhanh chóng và rõ rà ng trả lá»i câu há»i nà y:
- Mùa hè năm nay ở Nhà Trắng và ở Äại sứ quán tại Sà i Gòn đã thảo luáºn má»™t vấn đỠphức tạp đến Ä‘au đầu: chúng ta phải dá»±a và o ai ở Việt Nam trong tương lai, và o số tay sai cÅ© là triá»u Diệm hay các tướng lÄ©nh má»›i Ä‘ang bất mãn vá»›i tên hoà ng đế không vương miện cá»§a mình. Cuá»™c tranh luáºn diá»…n ra rất lâu và sôi nổi. Cuối cùng Tổng thống Kennedy và các tá»-rá»›t(1) trà tuệ cá»§a ông ta Ä‘i đến kết luáºn là Diệm không có khả năng và cÅ©ng không muốn tiến hà nh những cải cách tá»± do trong nước, rằng hắn là kẻ theo đạo Thiên chúa căm thù tÃn đồ đạo Pháºt đến mức bệnh lý, rằng phải xem Diệm và em hắn, trùm máºt vụ Nhu như những kẻ độc Ä‘oán thối nát, những kẻ đà n áp má»™t cách dã man tÃn đồ đạo Pháºt và các đối thá»§ chÃnh trị cá»§a mình và cá»±c kỳ nguy hiểm cho Hoa Kỳ. Phải gạt bá» anh em hắn. Tà i liệu đây, má»i ông xem.
Tôi Ä‘á»c tá» giấy, còn anh ta thì vẫn giảng giải tiếp cho tôi:
- Hai ngà y trước khi đảo chÃnh, phụ tá vá» an ninh quốc gia cho Tổng thống Mark George Bandy chỉ thị chặt chẽ lần cuối cùng cho đại sứ Lodge: "Nếu má»™t cuá»™c đảo chÃnh có sá»± lãnh đạo vững và ng nổ ra, thì lợi Ãch cá»§a chÃnh phá»§ Mỹ đòi há»i nó phải thà nh công"(2). Ông thấy đấy, nhà cầm quyá»n cá»§a chúng ta thẳng thắn là m sao. Không cần má»™t cái lá nho nà o cả.
Tôi Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại từng tà i liệu. Thú vị tháºt! Tư liệu tuyệt vá»i cho các nhà viết tiểu thuyết. Tôi lên tiếng:
- Chà . Có nghÄ©a là , Ä‘Ãch thân Kennedy chuẩn y âm mưu đảo chÃnh?
- Vâng.
- Thế còn "Äấng bá» trên thiêng liêng"(1) cá»§a Tổng thống Diệm?
- CÅ©ng đồng ý loại bá» Diệm. Diệm đã biết quá nhiá»u bà máºt cá»§a Mỹ. Không thể để hắn sống được. Nhưng trong tà i liệu không nói đến Ä‘iểm nà y. Äiá»u đó là dÄ© nhiên. Cái đó là phải ý tại ngôn ngoại.
Ngưá»i cuối cùng nói chuyện qua Ä‘iện thoại vá»›i Diệm và o đêm thảm há»a cá»§a Diệm là đại sứ ta ở Sà i Gòn. Tổng thống Diệm đã gá»i Ä‘iện cho Cabot Lodge trá»±c tiếp từ dinh cá»§a hắn ngà y mùng má»™t tháng mưá»i má»™t và o hồi bốn giá» ba mươi sáng. Tôi đã kiếm được bản tốc ký cá»§a cuá»™c nói chuyện nà y.
- Bản tốc ký?! Cá»§a má»™t câu chuyện diá»…n ra ngà y mùng má»™t tháng mưá»i má»™t ở cách xa chúng ta tÃt tắp?! Ông Thomson ạ, ông là m việc hết sức nhanh nhạy đấy. Theo tôi hiểu, ông phải có bạn bè trong biệt thá»± cá»§a ông đại sứ nhà ta và trong dinh cá»§a Diệm. Thà nh tháºt! Cho tôi dòm qua xem nà o.
Tôi ghi lại ná»™i dung bản tốc ký chÃnh xác cho đến từng dấu phảy, theo bản sao cá»§a Thomson.
Diệm: Má»™t và i đơn vị đã nổi loạn. Tôi muốn biết láºp trưá»ng cá»§a Hoa Kỳ.
Lodge: Tôi coi mình chưa được thông tin đầy đủ để có thể trả lá»i câu há»i cá»§a ông. Tôi nghe có tiếng súng, nhưng chưa được biết tưá»ng táºn vá» các sá»± kiện. Ngoà i ra, cho phép tôi ghi nháºn rằng bây giỠở Washington là 4 giá» 30 đêm và vị tất chÃnh phá»§ Mỹ đã có thể hình thà nh má»™t quan Ä‘iểm nà o đó vá» những cái Ä‘ang xảy ra.
Diệm: Nhưng chắc ông cũng phải có một khái niệm chung nà o đó chứ! Rốt cuộc, tôi là nguyên thủ quốc gia. Tôi đã cố gắng thực hiện nghĩa vụ của mình. Và bây giỠtôi muốn hà nh động theo sự sai khiến của nghĩa vụ và của ý nghĩ là nh mạnh. Nghĩa vụ đối với tôi là cái cốt yếu nhất.
Lodge: Ông tất nhiên là đã là m tròn nghĩa vụ của mình, như tôi đã nói với ông sáng nay, tôi khâm phục sự dũng cảm của ông và những gì ông đã là m cho Tổ quốc mình. Không ai có thể tước bỠnhững công lao nà y của ông.
Tôi lo lắng cho an ninh cá»§a bản thân ông. Như ngưá»i ta đã báo cho tôi, những ngưá»i lãnh đạo cuá»™c nổi dáºy đỠxuất cho ông và em ông lối thoát an toà n ra nước ngoà i, nếu các ông từ bá» quyá»n lá»±c. Ông có nghe nói đến Ä‘iá»u đó không?
Diệm: Không (sau giây lát yên lặng). Ông có biết số điện thoại của tôi không?
Lodge: Có. Nếu tôi có thể giúp Ãch gì cho việc bảo đảm an ninh cho ông thì xin ông cứ gá»i Ä‘iện cho tôi.
Diệm: Tôi Ä‘ang cố vãn hồi tráºt tá»±...(1)
Khi tôi đã Ä‘á»c xong bản sao tốc ký và trả nó cho Thomson, thì anh ta nói:
- Sau câu chuyện Ä‘iện thoại nà y, không má»™t ngưá»i Mỹ nà o nhìn thấy Diệm và nói chuyện vá»›i hắn. Hôm sau ngưá»i ta tìm thấy hắn bên nắp cống thoát nước. Hắn đã chết.
- Ông có biết hắn bị giết trong tình huống nà o không?
- Có. Sau khi nói chuyện vá»›i Lodge, tất nhiên, hắn hiểu là đã bị ngưá»i Mỹ phản bá»™i và quyết định cùng vá»›i em hắn chạy trốn. Bá»n há» chuồn ra khá»i dinh Tổng thống Ä‘ang bị bao vây bằng lối bà máºt dưới đất, nối vá»›i hệ thống tiêu nước. Khi lên khá»i nắp cống thì anh em hắn bị tóm. Bá»n lÃnh mang súng tá»± động xỉa hà ng trà n đạn và o anh em hắn. Hiển nhiên là nếu như không có lệnh thì bá»n lÃnh đã để cho chúng sống. - Anh ta cầm lấy bản sao và đá»c: - "Tôi lo lắng cho an ninh cá»§a bản thân ông. Như ngưá»i ta đã báo cho tôi, những ngưá»i lãnh đạo cuá»™c nổi dáºy đỠxuất cho ông và em ông lối thoát an toà n ra nước ngoà i, nếu các ông từ bá» quyá»n lá»±c. Ông có nghe nói đến Ä‘iá»u đó không?". Diệm đã nghÄ© và nói: "Không". Hắn không muốn chấp nháºn tối háºu thư cá»§a đại sứ. Không muốn từ bá» quyá»n lá»±c nháºn được từ ngưá»i Mỹ. Không muốn dung hòa vá»›i việc chúng ta đã phản bá»™i và bán rẻ hắn.
- Chà ! - tôi nói, - má»™t Tổng thống thá»§ tiêu má»™t Tổng thống. Lá»›n thá»§ tiêu bé. Kennedy liá»u lÄ©nh tháºt. Gì thì gì, chứ thế là ông ta đã gạt bá» má»™t nhà lãnh đạo cứng cổ cá»§a má»™t quốc gia bè bạn, ngưá»i đồng minh cá»§a mình. Ông ta đã tạo nên má»™t tiá»n lệ nguy hiểm. Äã xảy ra má»™t lần, thì cứ liệu đấy, ngưá»i ta cÅ©ng có thể xá» sá»± vá»›i ông ta đúng như thế.
- Vâng, có thể, - ông Thomson đồng ý. - Äã được chứng minh từ lâu rằng kẻ nà o vung gươm lên đầu tiên kẻ đó sẽ chết. CÅ©ng đã được chứng minh rằng chÃnh sách đối ngoại là sá»± tiếp tục cá»§a chÃnh sách đối ná»™i. Kennedy hoặc là quên Ä‘iá»u đó, hoặc là cố ý coi thưá»ng chân lý lâu Ä‘á»i nà y. Ông ta chắc là cho rằng ở nước Mỹ chúng ta không thể có đảo chÃnh.
- Có thể có! Giết Tổng thống trong Ä‘iá»u kiện chúng ta cÅ©ng ngang vá»›i đảo chÃnh.
Những lá»i cuối cùng cá»§a tôi là m Thomson hoạt bát lên rõ rệt. Anh ta nhìn tôi không còn độc ác như trước nữa. Trong chốc lát, vô hình quan Ä‘iểm cá»§a tôi đã trở thà nh đồng quan Ä‘iểm vá»›i anh ta. Nháºn ra Ä‘iá»u đó, tôi tỉnh ngá»™ ra và nói:
- Ông Thomson, tôi đâm phát sợ cho bản thân. Tôi biết vá» chÃnh phá»§ cá»§a mình nhiá»u quá, nhiá»u đến quá mức cho phép đối vá»›i má»™t ngưá»i Mỹ tốt. Tướng Taylor há»… tiện dịp lại khẳng định rằng má»™t công dân Mỹ chỉ phải biết những gì khả dÄ© cho phép anh ta là má»™t công dân tốt mà thôi. Còn ông... ông đã là m tôi trở thà nh má»™t công dân xấu.
- Là m sao ông lại còn đùa lúc nà y nhỉ?
- Äâu phải chuyện đùa vá»›i tôi, ông Thomson. Tôi đã biết những bà máºt đáng lẽ không có quyá»n được biết.
- Nếu ông không muốn nói chuyện nghiêm túc...
Tôi cẩn tháºn xếp các tấm ảnh lại và đẩy nó vá» phÃa Thomson:
- Ông không sợ mất đầu khi tiết lá»™ bà máºt quốc gia ư? Ông sẽ bị buá»™c tá»™i là m phương hại đến lợi Ãch an ninh quốc gia. Xin lá»—i. Tôi buá»™c phải nói vá»›i ông Ä‘iá»u đó vá»›i tất cả sá»± nghiêm túc mà tôi có.
Lá»i nói cá»§a tôi không có tác động gì đối vá»›i Thomson. Anh ta vẫn giữ vẻ tá»± tin khiêu khÃch trước kia.
- ở tất cả các nước văn minh,- anh ta nói, - chÃnh quyá»n truy cứu trách nhiệm hình sá»± đối vá»›i kẻ nà o biết có tá»™i ác đã gây ra mà không trình báo chá»— cần trình báo. Tôi không muốn vị phạm luáºt pháp, không muốn là a tòng cho bá»n tá»™i phạm và vì thế, tôi báo là chÃnh quyá»n hiện nay ở Nhà Trắng và Lầu Năm góc đã và đang thá»±c hiện má»™t tá»™i ác lá»›n nhất thế ká»· - chuẩn bị cuá»™c chiến tranh lá»›n ở Việt Nam. Bằng Ä‘iá»u đó, tôi giáºt bá» uy tÃn thổi phồng xây trên sá»± dối trá và gian xảo cá»§a chÃnh phá»§ và tăng cưá»ng an ninh chân chÃnh cho đất nước. Những lá»i nà y tôi sẵn sà ng phát biểu trước tòa án cao nhất. Vì cái đó tôi sẵn sà ng ngồi tù năm mưá»i năm.
Lúc nà y tôi chẳng còn thì giỠđâu nghiên cứu tiểu sá» và thế giá»›i ná»™i tâm cá»§a nhà kinh doanh Thomson kia. Những sá»± việc ở Nhà Trắng, Lầu Năm góc đối vá»›i tôi còn ngà n lần quan trá»ng hÆ¡n. Thất đức ư? Tất nhiên rồi. Nhưng hoà n cảnh sống là thế.
Bằng câu há»i tháºn trá»ng, tôi dứt ông Thomson ra khá»i những bá»™c bạch bản thân và chuyển sang Ä‘iá»u tôi quan tâm hÆ¡n cả:
- DÄ© nhiên là ông biết rằng không chỉ Nhà Trắng mà hầu như cả thượng và hạ nghị viện Ä‘á»u kiên quyết không để mặc cho Cá»™ng sản đẩy lùi chúng ta ở Äông Nam á?
- Thượng và hạ nghị viện không thống nhất trong vấn đỠnà y, nhân dân Mỹ cÅ©ng thế. Nhiá»u ngưá»i cÅ©ng nghÄ© như tôi nghÄ©.
- Nhiá»u là khái niệm co giãn lắm. Chỉ có Ä‘a số má»›i là lá»±c lượng quyết định.
- Hiện nay có lẽ Ä‘a số chưa hoà n toà n hình dung được chúng ta sẽ chui và o ngõ cụt như thế nà o, nếu chúng ta gây cuá»™c chiến tranh lá»›n ở Äông Dương. Cuá»™c chiến cá»§a ngưá»i Pháp vá»›i ngưá»i Việt Nam đã cho thấy là không thể thẳng nổi há». Há» có mục Ä‘Ãch, há» biết há» chiê ën đấu vì cái gì. Há» bảo vệ mảnh đất cá»§a há». Chúng ta không quen đánh nhau vá»›i du kÃch trên cánh đồng lúa, trong rừng sâu. Chúng ta đã quen vá»›i nước cam, bÃt tết, trứng, cà phê vá»›i motel(1), ti vi, vá»›i xe Ford, Cadillac, Chrysler.
- Chúng ta có pháo đà i bay, tên lá»a mang đầu đạn hạt nhân, chúng ta có kinh nghiệm chiến tranh ở Triá»u Tiên.
- ChÃnh kinh nghiệm Triá»u Tiên chứng tá» chúng ta sẽ không đạt được thắng lợi.
Trong khi nói chuyện vá»›i tôi, anh ta lo lắng liếc nhìn vách ngăn bằng kÃnh cá»§a phòng là m việc cá»§a tôi, sợ như có ai quấy rầy chúng tôi.
- Äừng lo, ông Thomson ạ, không ai và o đây, chừng nà o chúng ta chưa kết thúc câu chuyện. Ông gốc gác ở đâu nhỉ?
- Tôi sinh ra ở Boston. Bắt đầu Ä‘i há»c và tốt nghiệp cÅ©ng ở Boston. Rồi là m việc ở Boston. Tổ tiên tôi đã đổ bá»™ lên sau chuyến Ä‘i dà i ngà y trên tà u "May Flower"(2).
- Tôi đã nghÄ© ông đúng là con cháu cá»§a những ngưá»i Mỹ đầu tiên, dân gốc. Tháºt là lạ, ông lại không thÃch Tổng thống đồng hương cá»§a mình.
- Tôi thÃch ông ta chừng nà o ông ta chưa láºp ra những đạo quân Ä‘ao phá»§ kia và chưa trở thà nh lãnh tụ tinh thần cá»§a bá»n chúng.
- Ông muốn nói đến bá»n mÅ© nồi xanh?
- Vâng, mÅ© nồi xanh ngà y nay đối vá»›i nhiá»u dân tá»™c đã trở thà nh đồng nghÄ©a vá»›i sÆ¡ mi nâu và đồng phục Ä‘en(1).
- ồ, không, ông Thomson, Kennedy đã đánh nhau vá»›i bá»n phát xÃt. Ông ta thì gần đỠhÆ¡n là nâu hay Ä‘en.
- Nếu có đỠthì tại mà u đỠở vịnh Con Lợn, Cu Ba, ở rừng sâu và đồng ruộng Việt Nam.
- Nhưng chÃnh ngưá»i Mỹ đã coi Kennedy là ngưá»i Dân chá»§(2), ngưá»i tạo láºp hòa bình và sáng tạo ra ká»· nguyên "những ranh giá»›i má»›i".
Thomson hừm một tiếng khinh bỉ.
- Thức lâu má»›i biết đêm dà i. Bắt đầu thì là dân chá»§, kết thúc thì... Lạy trá»i, ngưá»i ta đừng bầu ông ta lên là m Tổng thống thêm nhiệm kỳ nữa. Ông ta sẽ Ä‘i và o lịch sá» vá»›i tư cách là kẻ gây ra cuá»™c chiến tranh lá»›n ở Äông Dương. Ông ta đã chuẩn bị má»i thứ cho việc đó. Ông cứ nghiên cứu tà i liệu nà y Ä‘i, rồi ông sẽ thấy quả đúng như váºy.
Tôi lại phải ngạc nhiên lần nữa.
- Lạ tháºt. Có lẽ ông quên rằng đối thá»§ cá»§a Kennedy trong cuá»™c bầu cá» sắp tá»›i là tay cá»™ng hòa cá»±c hữu Barry.
- Không, tôi không quên.
- Thế thì tại sao lại muốn cho Kennedy thất bại? Chả lẽ ông nghÄ© rằng Barry khá hÆ¡n John? ChÃnh John công khai á»§ng há»™ việc ném bom thà nh thị, cầu cống, kho tà ng Bắc Việt Nam. Ông ta á»§ng há»™ việc gá»i đội quân má»™t triệu lÃnh Mỹ sang Äông Dương. á»§ng há»™ việc áp dụng vÅ© khà hạt nhân nếu cần. Ông ta chống hòa đà m vá»›i Liên Xô. Ông ta chống ngưá»i da Ä‘en. Chống tá»± do truyá»n thống cá»§a nước Mỹ.
- Cá» tri sẽ gạt bá» John. Và Kennedy sẽ trở thà nh Tổng thống nhiệm kỳ thứ hai. Tiếc tháºt.
- Sao lại tiếc tháºt? Kennedy xét trên quan Ä‘iểm cá»§a ông, mà xin lá»—i ông, tôi không chia quan Ä‘iểm ấy, thì dẫu sao vẫn tốt hÆ¡n Barry.
- Vâng, hẳn là tốt hÆ¡n rồi. Nhưng tốt hÆ¡n, như vẫn thưá»ng nói, là kẻ thù cá»§a cái tốt.
- Hay tháºt, thế ông muốn thấy ai là chá»§ Nhà Trắng trong những năm tá»›i?
- Tôi không biết. Tôi đã thấy những gì chúng ta đang là m ở Việt Nam và mất lòng tin cả và o đảng con voi lẫn đảng con lừa(1). Ông Brooks, nghe nói ông đã ở Việt Nam.
- Vâng. Năm nay tôi có ở đó.
- Thế lương tâm cá»§a ông không thức tỉnh ư? Ông không hiểu rằng chúng ta sẽ lâm và o ngõ cụt trong cuá»™c chiến nà y? Ông không rùng mình trước những gì Ä‘ang diá»…n ra ở đó ư? Thà nh phố bị tà n phá. Äồng ruá»™ng bị bá» ngáºp. Rừng rú bị chất độc huá»· hoại. Tất cả những sinh váºt dá»c các con sông chiến lược bị tiêu diệt. Hà ng trăm nghìn ngưá»i không có nhà cá»a. Chúng ta đã gieo và o lòng dân tá»™c châu á lòng háºn thù đối vá»›i ngưá»i Mỹ đến hà ng thế ká»·.
Tôi có thể nói gì vá»›i anh ta? Nói sá»± tháºt ư? Tôi không có quyá»n. Äồng ý vá»›i đỠnghị cá»§a anh ta? Không được phép. Chỉ cần tôi Ä‘em những tà i liệu nà y đưa in thì láºp tức Hatter và FBI sẽ biết ngay. Chúng sẽ không khi nà o được in ra. Chỉ có đưa đầu và o thòng lá»ng mà thôi. Từ giã cõi Ä‘á»i lúc nà y hãy còn sá»›m lắm. Äây cÅ©ng không phải là cái đáng để tôi phải hy sinh thân mình. Là m gì bây giá»? Dương đông kÃch tây như những tay chÆ¡i poker vẫn là m? Chả còn cách nà o khác. Vá»›i lại cÅ©ng không loại trừ khả năng con ngưá»i cởi mở trong từng lá»i nói nà y cÅ©ng là má»™t tay chÆ¡i bà i và đang thá»±c hiện ý đồ cá»§a kẻ nà o đó. Ban quản trị an ninh ná»™i bá»™ cá»§a Công ty "Hatter Industries" đôi khi vẫn thá» những nhân viên cá»§a mình bằng phương pháp khác thưá»ng như váºy. Phải dá»™i má»™t gáo nước lạnh lên cái đầu nóng cá»§a ông thà nh viên á»§y ban kia má»›i được. Tôi mỉm cưá»i nhìn anh ta và nói:
- Ông Thomson, theo tôi hiểu, ông là m việc cho Công ty "General Motor".
Khuôn mặt anh ta hồng đỠlên.
- Vâng, tôi là m, nhưng... như tôi còn nhá»› thì tôi chưa kịp nói vá»›i ông Ä‘iá»u đó. Là m sao ông biết được?
- Äoán xem ông tranh đấu kịch liệt như thế nà o cho quyá»n lợi cá»§a ai cÅ©ng chẳng khó khăn lắm.
- Ông muốn nói...
- Vâng, tôi sẽ nói Ä‘iá»u mà ông tảng lá» từ nãy đến giá». "General Motor" là má»™t công ty có thế lá»±c nhất nước. Nó đứng đầu năm trăm hãng lá»›n nhất. Nhưng mà , trá»i ạ, chỉ có hai, cả thảy hai phần trăm cá»§a số tiá»n hà ng chục tỉ đôla đến tay sá» dụng cá»§a Lầu Năm góc là phần cá»§a "General Motor". Công ty cá»§a ông cÅ©ng không kiếm chác được nhiá»u lắm trong cuá»™c chiến tranh Việt Nam. Tôi xin thông cảm. - Anh ta, tháºt ngạc nhiên cho tôi, cÅ©ng mỉm cưá»i.
- Ông lầm rồi, ông Brooks ạ. Công ty "General Motor" không uá»· quyá»n cho tôi chuyển những tà i liệu nà y cho ông. Äó là tá»± tôi.
- Má»™t mình ông? Hừm!... Chẳng có Ä‘iá»u kỳ diệu đến thế đâu. Tôi vẫn giữ ý kiến mình. Ông đại diện cho quyá»n lợi cá»§a má»™t công ty không kiếm chác được gì thông qua chiến tranh.
- Tôi đại diện cho quyá»n lợi cá»§a riêng tôi. Quyá»n lợi cá»§a má»™t ngưá»i căm thù chiến tranh. Äó là quyá»n lợi cá»§a tất cả má»i ngưá»i khao khát sống trong hòa bình.
- Cứ cho là như thế. Thế nhưng cÅ©ng phải là m cho rõ thêm. Ông Thomson, ông đại diện cho quyá»n lợi không phải cá»§a má»i ngưá»i nói chung, mà cá»§a má»™t nhóm ngưá»i nhất định. Tôi nghÄ©, tim ông hướng vá» không những chỉ "General Motor", mà còn hướng vá» "Ford Motor", "Standard Oil", "Chrysler", "General Electric" và vá» những ai kiếm đôla trong sản xuất dân dụng, những ai hùn vốn và o ná»n kinh tế cá»§a cái gá»i là các nước phát triển và kém phát triển mà không dùng đến đại bác, tên lá»a, máy bay ném bom và napan. Ông á»§ng há»™ những kẻ mà cuá»™c chiến tranh Äông Dương có nguy cÆ¡ là m phá sản. Cho đến má»™t lúc nà o đó, ông và bạn bè cá»§a các ông vẫn còn á»§ng há»™ và khuyến khÃch Lầu Năm góc trong các kế hoạch xâm lược cá»§a há», bởi vì cho rằng quan Ä‘iểm dá»±a trên thế mạnh, nó dá»n đưá»ng cho đồng đôla cá»§a các ông, cho sá»± kinh doanh cá»§a các ông. Còn bây giá» thì...
Thomson không để tôi nói hết. Thịnh ná»™ phẩy tay, anh ta nói to má»™t cách giáºn dữ:
- Ông đơn giản hóa vấn đỠmá»™t cách quái dị. Xin cam Ä‘oan vá»›i ông là tá»± tôi là m việc đó. CÅ©ng không phải má»™t mình tôi. Hà ng triệu ngưá»i cÅ©ng nghÄ© như tôi.
- Vâng, há» nghÄ© thế, nhưng hà nh động cách khác. Há» không vá»›i tay đến được các tà i liệu tuyệt máºt. Trong tay há» không có máy sao cá»§a hãng "Xerox", có khả năng là m sinh sôi số giấy tá» cá»§a Nhà Trắng và Lầu Năm góc. Há» lép má»™t bá» trước Hoover và thuá»™c hạ cá»§a ông ta. Chứ không như ông. Nếu quả tháºt chỉ có má»™t mình ông, ông Thomson
- nhà kinh doanh ạ, thì ngưá»i ta đã tóm cổ ông từ lâu và nhốt và o xà lim bê tông cá»§a nhà tù liên bang rồi. Xin lá»—i ông, tôi đã vạch trần cái lò xo cÆ¡ chế động cÆ¡ cá»§a ông. Tôi buá»™c phải là m Ä‘iá»u đó chỉ cốt để ông không coi tôi là anh ngốc.
- Tôi trân trá»ng sá»± cởi mở cá»§a ông, Brooks ạ, nhưng tôi cam Ä‘oan là ông nhầm. Tôi không bà n bạc những kế hoạch nà y vá»›i ai cả. Ông đã hạ phẩm cách cá»§a tôi.
Vị khách nói những lá»i đó vá»›i vẻ chân tháºt nóng nảy rất quyến rÅ©, nhưng không lừa được tôi đâu. Tôi biết những tay chÆ¡i poker nghi binh khéo léo tá»± nhiên đến như thế nà o.
- CÅ©ng có thế như thế. Nhưng Ä‘iá»u đó chỉ có nghÄ©a là sá»± căm thù chiến tranh cá»§a riêng ông lại trùng hợp lạ lùng vá»›i quyá»n lợi cá»§a các giá»›i tư bản độc quy á»n không phục vụ Lầu Năm góc. Còn ông, chÃnh bản thân ông cÅ©ng không ngá», đã trở thà nh má»™t kẻ lobbyist(1) mù quáng. Tuy váºy, tôi không tin và o giả thuyết ấy. Ông quả là năng nổ, kiên trì, thông minh khiến ngưá»i ta chưa thể liệt và o loại công cụ mù quáng.
Tôi chỠông khách sẽ tiếp tục giữ lý lẽ của mình. Nhưng tôi đã lầm.
Anh ta nói giá»ng là m là nh không ngá»:
- Ông nói đúng, ông Brooks ạ. Không và sẽ không thể có những ngưá»i độc láºp tuyệt đối. Ngay cả khi không biết vá» sá»± tồn tại cá»§a nhau, há» vẫn tác động lẫn nhau ở đâu đó. Tóm lại, tôi chấp nháºn quan Ä‘iểm cá»§a ông, tuy rằng, tôi nhắc lại, tôi không phải là lobbyist lóp biếc gì cả. Chẳng qua tôi Ä‘i tìm cái nhóm nà o cá»§a các nhà kinh doanh quyá»n thế mà có thể hiểu ra ngay bây giá», trên ngưỡng cá»a cá»§a cuá»™c leo thang chiến tranh lá»›n rằng chúng ta sẽ không thấy thắng lợi ở Äông Dương. Cà ng chui sâu và o bãi lầy Việt Nam thì cà ng khó rút chân ra.
- Nếu như ông nói tháºt lòng, Thomson ạ, thì ông Ä‘i tìm đồng minh không đúng chá»— rồi. Khi đến đây, ông chưa biết rõ tá» báo chúng tôi phục vụ giá»›i độc giả nà o. Cho phép tôi giúp ông. Texas Sun á»§ng há»™ và khuyến khÃch tất cả những gì phục vụ cho sá»± thịnh vượng cá»§a bang trẻ nhất, giầu nhất và có triển vá»ng nhất đất nước bang Texas nà y. Chúng tôi không có nhiệm vụ phải giúp đỡ các đối thá»§ cá»§a mình là các bang già nua ở Äông bắc. Ngược lại, chúng tôi tranh đấu theo sức lá»±c và khả năng cá»§a mình sao cho Boston, Chicago, New York không còn đóng vai trò chúa tể trong sinh hoạt cá»§a đất nước.
- Vâng, tôi thừa biết Ä‘iá»u đó.
- Mà ông vẫn hy sinh và o sá»± á»§ng há»™ cá»§a chúng tôi? Lạ tháºt.
- Không có gì lạ cả. Ông, cÅ©ng như tôi và bạn bè cá»§a tôi chẳng lấy là m hân hoan gì cho lắm đối vá»›i những gì mà Kennedy chá»§ Nhà Trắng Ä‘ang là m. Giữa chúng ta có thể có sá»± liên minh. Dù là không lâu bá»n, nhưng hai bên cùng có lợi.
- Vâng, nhưng chúng ta bất mãn vá»›i Kennedy theo những cách khác nhau. Chúng tôi, những ngưá»i Texas không thÃch ông ta vì ông ta cứ liếc con mắt nghi ngá» vá» phÃa Texas. Còn ông không thÃch Kennedy bởi vì ông ta chưa rõ rệt và kiên quyết quay lưng lại vá»›i Texas và ngưá»i Texas.
Tôi không nói gì độc đáo. Tôi chỉ nói những gì mà ngưá»i Texas số má»™t Harold Hatter sẽ nói nếu ở và o địa vị tôi.
Ông Thomson không cho phép bản thân cứ đối đáp bằng cái giá»ng bá»™c trá»±c quá mức đến thế. Ông ta đứng phắt dáºy, ra ý bảo rằng ông ta đã chán ngấy cuá»™c tranh luáºn vô bổ dai dẳng nà y. Lúc nà y, khi ông ta đứng, lại rõ ra cái dáng cao, mảnh mai và sắc nhá»n cá»§a ông ta. Ông ta bá»±c tức nhìn tôi há»i:
- Ông từ chối không đăng những tà i liệu nà y phải không?
- ấy, sao lại thế, ông Thomson. Ông chưa hiểu ý tôi. Có tay ký giả lịch thiệp nà o lại bá» lỡ má»™t miếng mồi giáºt gân như thế được.
- Nghĩa là ông cho đăng?
- Nếu chúng tôi đăng tất cả cái đó, thì số báo ấn hà nh của chúng tôi sẽ tăng lên thêm ba - bốn trăm nghìn bản. Nếu được!
- Nghĩa là , ông còn chưa quyết định?
- Vâng, ông Thomson, tôi còn chưa quyết. Tôi phải suy nghÄ© đã. Ông có thể để các bản sao lại không? Hy vá»ng rằng ông còn có những bản khác.
- Ông cứ việc. Sau ba ngà y nữa tôi sẽ đến.
- Chà o ông Thomson. Chúc ông má»i sá»± như ý. Cảm Æ¡n sá»± tin cáºy cá»§a ông đối vá»›i Texas Sun.
- Ông đừng tưởng nhầm, Brooks ạ. Ai đăng sá»± tháºt vá» chiến tranh Việt Nam đối vá»›i tôi thì cÅ©ng thế thôi.
Tống tiá»…n Thomson rồi, tôi ngốn ngấu xem xét các giấy tá» quốc gia hết tá» nà y đến tá» khác. Chà chà , ở đâu ra mà nhiá»u thế nà y! Tuyệt tháºt! Thế là , chẳng mất tà công nà o, chẳng tốn tà đôla nà o mà tôi đã thà nh chá»§ nhân tạm thá»i cá»§a số tà i liệu tuyệt máºt kia. Và quả thá»±c tôi định là m gì vá»›i chúng? Nhòm chúng để mà đoán: tồn tại hay không tồn tại? Không Ä‘á»i nà o. Chẳng có gì phải nghÄ© ngợi cả. Má»i cái đối vá»›i tôi đã rõ ngay từ phút đầu trò truyện vá»›i Thomson.
Ra khá»i tòa soạn, sau khi đã hoãn bữa ăn, tôi bê thẳng đến dinh thá»± ngoại ô cá»§a Hatter. Tôi phóng vá»›i tốc độ qua mức quy định, những lo đụng phải cảnh sát. Ông Bạc tỉ không hà i lòng những khi tôi hay ai đó trong đám thân cáºn thông báo má»™t cách muá»™n mà ng những tin tức quan trá»ng. Lão cần phải biết ngay láºp tức những gì diá»…n ra trong đế chế cá»§a mình. Tôi tá»›i nÆ¡i mà không há» xảy ra tai nạn gì.
Hatter chỉ vừa má»›i ăn xong bữa ăn đạm bạc cố hữu cá»§a mình: xúp nghiá»n và miếng thịt nạc luá»™c, và sắp sá»a Ä‘i nghỉ. Sá»± xuất hiện bất ngá» cá»§a tôi là m lão ngạc nhiên:
- Có chuyện gì phải không, hả tôn ông?
- Vâng.
Tôi kể rà nh rá»t vá» sá»± ghé thăm cá»§a ông Thomson, tôi đặt lên bà n những bản sao giáºt gân.
Tôi chá» sá»± chú ý mãnh liệt đến báo cáo cá»§a tôi, nhưng lão ta nhìn tôi bằng cặp mắt sâu, lạnh như băng và trên bá»™ mặt to, dà i như mặt ngá»±a cá»§a lão ta không hiện lên sá»± ngạc nhiên nà o. Lão chỉ chăm chú nghe mà thôi. Và tôi, ngưá»i đã biết ông Bạc tỉ đâu chỉ má»™t năm, cÅ©ng không thể phá»ng Ä‘oán xem lão nghÄ© gì, lão định rút lấy lợi lá»™c gì từ các tà i liệu giáºt gân kia. Lão không bá»™c bạch hết má»i thứ đối vá»›i cả "ngòi bút riêng" cá»§a mình. Chỉ thẳng hoặc lão cho tôi nhòm và o tâm địa cá»§a lão. Hé mở má»™t thoáng thôi, dù rằng nói chung, lão tin cẩn tôi.
Bạn có biết thế nà o là má»™t tay chÆ¡i poker thá»±c thụ và vô địch chưa? Äó là má»™t tay đánh bà i lá»c lõi trong đầu, ăn thua và xảo quyệt, được tôi luyện qua những keo thắng và keo bại, quen liá»u lÄ©nh đồng thá»i lại đủ tháºn trá»ng, có má»™t trà nhá»› đáo để và má»™t linh cảm quá»· quái, nhìn thấy đối thá»§ cá»§a mình, biết Ä‘á»c má»™t cách chuẩn xác những ý nghÄ© cá»§a ngưá»i khác ngay cả khi ngưá»i đó muốn che giấu.
Tôi chưa gặp tay đánh poker nà o tà i hÆ¡n ông chá»§ cá»§a tôi: Harold Hatter. Sẽ có lúc tôi kể tỉ mỉ, lão ta chÆ¡i thế nà o và tại sao luôn lá»™t được túi cá»§a những tay bà i bạc có kinh nghiệm nhất, sà nh sá»i nhất trong trò chÆ¡i. Bây giá» lão rất hiếm khi cầm đến quân bà i, chỉ và o những lúc hưng phấn vá» công việc. Nhưng cái đó chẳng quan trá»ng gì hết. Lão đã là má»™t tay poker và vẫn là tay poker. Lão vẫn thưá»ng xuyên lao và o trò poker không có quân bà i, đó là nhằm duy trì và là m sinh sôi số tư bản kếch xù cá»§a mình. Bất kỳ má»™t nhà kinh doanh nà o trong má»™t ý nghÄ© nà o đó cÅ©ng là má»™t tay poker không bao giá» tiệt ná»c, má»™t báºc thầy biết kết hợp và vắt kỹ những đồng loại gần xa cá»§a mình. Tay lão ta nắm thà nh nắm đấm, quen đặt trên mép cái bà n ăn bóng loáng và cÅ©ng không biểu lá»™ cái gì, ngoà i sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh oai nghiêm và má»™t sức mạnh kìm giữ.
Tôi đã buá»™c nói và lại im bặt khá là lúng túng. Không có lẽ lão ta thá» Æ¡ vá»›i những tin tức nà y? Không phải lần đầu tiên tôi thấy ông Bạc tỉ như thế, ấy váºy mà cho đến giá» vẫn chưa thể quen được cái cách giải quyết các công việc quan trá»ng cá»§a lão.
Lão còn không nói không rằng đến hai phút mà nhìn tôi. Rồi há»i má»™t cách Ä‘anh giá»ng:
- Hết rồi hả?
- Ông còn thấy Ãt sao, ông Harold? - tôi nói và nhìn sang táºp bản sao. - Trong tay ông có những chá»§ bà i thế kia.
Lão cưá»i gằn, cặp mắt băng giá má»›i hÆ¡i ấm lên.
- Anh tin rằng giấy tỠnà y xác thực đấy chứ?
- Vâng. Tôi biết nét chữ cá»§a Bá»™ trưởng Ngoại giao. Còn cái tà i liệu có chữ ký cá»§a Tổng thống nà y cÅ©ng không nghi ngỠđược. Äấy ông xem!
Lão ta cầm lấy bản sao nằm phÃa trên, xem xét má»™t lúc lâu. Lão quẳng xuống và nói:
- Äúng, chÃnh tay John Kennedy!
Rồi cặp mắt lão lại băng giá và sâu kÃn như bưng.
- Thế chúng ta sẽ là m gì vá»›i chá»— tà i liệu nà y? Lá»i khuyên cá»§a anh thế nà o?
Tôi nhún vai và không nói gì. Lão không cần đến lá»i khuyên cá»§a tôi. Tá»± lão quyết định cả. Còn phải là m gì thì tôi cÅ©ng chưa biết.
- Tôi há»i là chúng ta sẽ là m gì vá»›i chá»— tà i liệu nà y?
Lúc nà y tôi không có quyá»n lảng tránh nữa. Ông Bạc tỉ kéo tôi vỠđây không phải để tôi ngồi im. Tôi nhìn thẳng và o bá»™ mặt ngá»±a cá»§a lão và nói vá»›i tất cả sá»± thẳng thắn mà tôi có được:
- Ông muốn quá nhiá»u ở tôi đấy, ông Harold ạ. Nếu như tôi Ä‘oán những ý nghÄ© và dá»± định cá»§a ông thì từ hai năm nay tôi đã trở thà nh tay poker vô địch và thà nh tỉ phú rồi.
Lão phì cưá»i và không quên vá»— vai tôi:
- Äúng! Thông minh tháºt! Äến Thượng đế ngà i cÅ©ng không Ä‘oán được tôi sẽ là m gì khi có trong tay những con bà i thế kia. Chúng ta may khá»§ng khiếp. Chúng ta có thể giáºt đồ má»™t nhà băng kếch xù, nếu... nếu như chúng ta chÆ¡i chÃnh xác đến cuối ván bà i.
Lão cầm lấy táºp bức ảnh sấy bóng và trÆ¡n, xóc xóc rồi toẽ xòa thà nh hình rẻ quạt trên bà n và nhìn và o đó mỉm cưá»i.
- át! Lại át! Lại con nữa: Lại con nữa! Còn đây ... - Lão dà tay và o bị vong lục do Kennedy ký - đây là con phăng. Năm con át. Má»™t bá»™ thượng thặng. Ước mÆ¡ cá»§a ngưá»i chÆ¡i poker. Kẻ thù cá»§a ta cÅ©ng không thể ngỠđược má»™t váºn may đến thế nà o vừa ùa đến vá»›i ta. ấy, giá» thì cứ liệu đấy, ông Tổng thống ạ!
Äến táºn lúc nà y tôi vẫn chưa hiểu Hatter định là m trò gì.
Lão nhảy phắt lên và đi nhanh đến máy Ä‘iện thoại. Cái máy trắng nối dây cáp vá»›i tòa nhà chá»c trá»i đại bản doanh cá»§a đế chế "Hatter Industries". Nâng ống nói lên và vá»›i giá»ng kẻ cả, vui vẻ khi sắp vồ được thắng lợi, lão nói:
- Bolte, đến ngay chỗ tôi!
Bolte? Có lẽ, mà n mây mù Ä‘ang tan dần. Arthur Bolte là má»™t luáºt gia khéo léo, phụ tá lâu năm cá»§a ông Bạc tỉ, ngưá»i được uá»· toà n quyá»n trong những vụ việc đặc biệt quan trá»ng. Anh ta nắm trong tay tất cả mối dây nối công việc kinh doanh cá»§a Hatter vá»›i Nhà Trắng, vá»›i Capitol vá»›i các chÃnh phá»§ nước ngoà i và vá»›i tất cả các lãnh địa hải ngoại cá»§a lão. Khi nà o Bolte xuất hiện trước Hatter, thì tất cả những ngưá»i còn lại, dù là thân cáºn nhất, lui ra ngay láºp tức. Trong số đó cả "ngòi bút riêng" cá»§a lão. Tôi đứng dáºy:
- Xin phép được cáo lui, ông Harold?
- Anh đi đâu? Cứ ngồi đấy!
- Tôi còn chưa kịp ăn.
- Anh sẽ ăn ở đây. Tôi muốn anh có mặt khi tôi bà n chuyện với Bolte.
Tôi ăn trong vòng 15 phút. Bolte cần chừng ấy thá»i gian để phi từ trung tâm Dallas ra và nh Ä‘ai xanh, đến nÆ¡i ở cá»§a những nhà kinh doanh phú quý nhất thà nh phố.
Nếu bạn không biết Bolte thì có gặp hắn ở ngoà i phố xá cá»§a Dallas, New York hay Washington, bạn sẽ không bao giá» xếp hắn và o hạng ngưá»i xuất sắc trong tá»-rá»›t trà tuệ cá»§a Hatter. Hắn ta ăn mặc xuá»nh xoà ng như má»™t tay quản lý thá»i nay, trong bá»™ comple mà u tro bằng vải phianen, áo sÆ¡ mi trắng quà ng cravat xám, Ä‘i giầy cao cổ Ä‘en. Äầu trắng như bồ công anh, còn mặt đỠnhư ngưá»i Anh Ä‘iên. Răng trắng cá»±c kỳ, Ä‘á»u tăm tắp, còn trên môi là nụ cưá»i mà u mè, ông Bolte chỉ cưá»i chân thà nh vá»›i má»™t ngưá»i là Hatter.
*
Hatter vơ số bản sao các tà i liệu quốc gia trên bà n, giơ cao trên đầu rồi lại ném đánh phịch xuống bà n:
- Äá»c Ä‘i, Arthur, rồi mà kinh ngạc!
Arthur chỉ cần bằng ná»a số thá»i gian so vá»›i tôi để nghiên cứu chá»— tà i liệu. Anh ta lướt mắt qua chúng rồi ngẩng đầu hướng con mắt dò há»i vá» phÃa sếp:
- Nà o, anh sẽ nói gì nà o, Arthur?
- Tháºt chấn động. Là m sao ông kiếm ra thế? Ông phải trả bao nhiêu?
- Tôi? Có đến chục triệu cũng không tiếc, nói mạn phép ông.
- Nà y, thế mà tôi với Brooks bỗng dưng lấy được, chẳng mất xu nà o cả.
- Là m gì có chuyện ấy. Kể cho anh ta nghe đi, tôn ông .
Tôi kể vắn tắt cho Bolte vỠchuyện là m sao mà số tà i liệu nà y lại và o tay tôi.
- Chúng ta sẽ đăng chúng trên báo Texas Sun - Hatter nói. - Và o thá»i Ä‘iểm thuáºn tiện cho chúng ta. Còn hiện giá»... hiện giá» tôi trao món nà y cho anh, Arthur ạ. Hãy chụp lại các bản sao nà y cho đủ số lượng ta cần. Rồi anh hãy lấy má»™t bản và đem đến Nhà Trắng. Äến gặp ai nà o? DÄ© nhiên là không phải gặp chÃnh Kennedy. Trước tiên hãy thá» nói chuyện vá»›i má»™t phụ tá cá»§a ông ta, Bandy cÅ©ng được. Hay là vá»›i O'Donnell. CÅ©ng có thể hà n huyên vá»›i O'Brien. Chá»n ai cÅ©ng được. Sau đó, sẽ chuyển sang ông em cá»§a Tổng thống. Và chỉ ở giai Ä‘oạn chót, nếu cần, má»›i mặc cả vá»›i Tổng thống.
Bolte khổ sở nhăn trán, cố hiểu sứ mạng của mình mà vẫn chưa hiểu ra.
- Tôi phải nói cái gì vá»›i những ngưá»i cá»§a Kennedy? - anh ta há»i.
- Nói chuyện thá»i tiết. Chuyện bóng đá. Chuyện Jackie(1). Cứ ba hoa chuyện gì cÅ©ng được. Sau đó hãy mở cặp ra, đặt lên bà n đống thư mục nà y và bảo rằng Texas Sun sắp đăng tất cả số tư liệu hiện có kèm theo lá»i bình luáºn. Tôi đã tưởng tượng ra khuôn mặt cá»§a những anh chà ng Ai Len(2) ấy như thế nà o rồi. - Hatter cưá»i ha hả.
Tôi vá»›i Bolte không thấy buồn cưá»i. Chúng tôi gặng ra cưá»i. Hatter lau nước mắt và dặn dò tiếp viên đại diện toà n quyá»n cá»§a mình.
- Rồi sau, nếu như ngưá»i ta chưa giết anh ngay, Arthur ạ, thì anh hãy trình bà y cho O'Donnell hoặc ai đó những Ä‘iá»u kiện để những tư liệu có sức mạnh đáng sợ nà y khá»i bung ra, tức là khá»i xuất hiện trên trang báo chúng ta. Những Ä‘iá»u kiện nà y như sau.
Và nhanh như thể đã chuẩn bị sẵn từ lâu lắm rồi, Hatter bắt đầu áp đặt ý mình cho Nhà Trắng:
- Má»™t là , phải chôn ngay dư luáºn mà êkÃp Kennedy Ä‘ang chuẩn bị vá» việc bãi bá» sá»± giảm thuế dầu lá»a.
Thứ hai. Hãng "Hatter Industries" phải chiếm vị trà xứng đáng trong đội ngÅ© những ngưá»i giao hà ng quân sá»± cho Lầu Năm góc.
Thứ ba. Máy bay "Tiên tri" cá»§a chúng ta đã bị các tướng lÄ©nh không quân Ä‘á»ng đảnh bác bá», phải được chấp nháºn cho việc vÅ© trang.
Thứ tư. Cuộc chiến tranh ngầm ở Việt Nam dần dần phải trở thà nh công khai.
Thứ năm. Chúng tôi còn muốn đứa con cưng cá»§a Tổng thống, lá»±c lượng đặc biệt Ä‘ang diện mÅ© nồi xanh, đánh tan du kÃch Việt Cá»™ng bằng vÅ© khà do các nhà máy chúng tôi sản xuất.
... Thứ bảy... Thôi, giai Ä‘oạn đầu thế cÅ©ng đủ rồi. Còn thêm mắm muối gì khi trình bà y là việc cá»§a anh. Sáu Ä‘iá»u kiện cÅ©ng đủ rồi. Anh hiểu tôi chưa, Arthur?
- Thế thưa ông Harold, ông suy nghĩ đã lâu vỠchiến dịch nà y?
- Cần bao nhiêu thì lâu bấy nhiêu.
- Tôi sợ rằng ông đã có Ãt thì giá» quá.
- Anh băn khoăn cái gì?
- Không phải băn khoăn, mà là lo ngại.
- Gì váºy?
- Cái hà nh động mà ông nghÄ© ra đến chÃnh ông cÅ©ng không thể tá»± thá»±c hiện được, ông Harold ạ. Ông sẽ không chịu đựng nổi đâu. Ông có không Ãt kẻ thù ở Boston, Cleveland, Chicago, New York. Sau khi chúng ta tố cáo sá»± việc ra thì từ khắp má»i phÃa chúng nó sẽ và o hùa chống lại ta. Và chúng ta sẽ mất hẳn vá» lâu dà i má»i đơn đặt hà ng cá»§a Lầu Năm góc. Không bao giá» lại Ä‘i chặt cà nh cây mà anh Ä‘ang ngồi. Những kẻ mà chúng ta chỉ tay day trán sẽ tìm cách trị chúng ta mạnh nhất.
- Arthur ạ, anh lúc nà o cÅ©ng thông minh, nhìn xa, cẩn tháºn, biết lưá»ng trước, anh trải rÆ¡m ở những nÆ¡i dù chỉ có chút xÃu nguy cÆ¡ bị vấp. Quả như câu danh bất hư truyá»n. Nhưng lần nà y... lần nà y anh chưa hiểu hết nước Ä‘i cá»§a tôi. Vấn đỠlà tôi không Ä‘á»i nà o lại công bố những tà i liệu nà y. Tôi chỉ muốn má»™t Ä‘iá»u: vá»›i chá»— giấy má nà y, sẽ già nh lại cá»§a Nhà Trắng những vị trà cá»§a mình. Tôi không há» thÃch thú gì, xin nhắc lại, không há», vá»›i cuá»™c chiến tranh ngầm ở Việt Nam mà Kennedy khởi xướng, bị thá»§ tiêu hay dù chỉ bị dáºp bá»›t chút Ãt. Nếu nói thẳng thừng ra thì tôi rất vừa lòng vá»›i tất cả những gì Nhà Trắng định là m ở Việt Nam. Tôi chỉ không thÃch má»—i má»™t Ä‘iá»u là ngưá»i ta chèn ép tôi vá»›i tư cách là ngưá»i cung cấp vÅ© khà và nhiên liệu. Tôi nhắc vá»›i anh và cả vá»›i tôi nữa: những vùng ven biển Nam Việt Nam nhiá»u dầu lá»a khá»§ng khiếp. Hãy còn Ãt kẻ biết Ä‘iá»u đó. Nhưng tôi đã tiêu nhiá»u tiá»n và o việc thăm dò lòng đất Việt Nam. Nếu chúng ta thắng ở Äông Nam á, thì trong nhiá»u năm nữa chúng ta sẽ là cưá»ng quốc giầu lá»a số 1. Và cÅ©ng không chỉ có dầu lá»a. ở Việt Nam còn có cao su, thiếc, chì, những quặng quý. Nhưng cái chÃnh là dầu lá»a. Má»™t đại dương dầu lá»a(1). Tôi hy vá»ng rằng bây giá» thì anh đã hiểu tôi, Arthur ạ.
- Vâng, tôi đã hiểu, thưa ông Harold. Nhưng dẫu sao tôi vẫn có những ý kiến phản đối xác đáng. Khi Nhà Trắng hay biết những dá»± định cá»§a chúng ta, tức là những hy vá»ng cá»§a chúng ta và o những tà i liệu nà y, êkÃp Kennedy sẽ soi mói chúng ta và cuối cùng sẽ giáng má»™t đòn chà tá». Ông có thể cầm chắc rằng Kennedy và êkÃp cá»§a ông ta sẽ Ä‘oán ngay ra là là m ầm Ä© vá» những tà i liệu tuyệt máºt kia và o lúc nà y là không có lợi cho "Hatter Industries" và chúng ta sẽ không bao giá» Ä‘i xa đến mức để cho các tà i liệu kia trở thà nh sở hữu cá»§a dân chúng. Không được coi đối phương ngu ngốc hÆ¡n mình.
- Có lẽ đúng đấy. Tháºt thế, má»™t đối thá»§ như Kennedy không thể cho là ngốc được. Thế anh có đỠnghị gì?
- Không bao giá» Ä‘i công bố những bà máºt nà y. Cứ để tà i liệu nằm trong két sắt cho đến má»™t lúc nà o đó. Có thể sẽ có lúc nà o đó chúng ta sẽ cho chúng và o guồng quay. Chúng ta sẽ già nh giáºt chá»— đứng cá»§a mình trên Ä‘á»i nà y mà không dùng đến những biện pháp cá»±c Ä‘oan và nguy hiểm. Cuá»™c chiến tranh ngầm ở Việt Nam sá»›m hay muá»™n rồi cÅ©ng sẽ thà nh ra công khai, khi đó thì đơn đặt hà ng cá»§a Lầu Năm góc sẽ dồn dáºp ùn lên chúng ta. Nhất định phải ùn lên.
Những kẻ giảo hoạt đốn mạt nhất cÅ©ng có lúc chân tháºt. Hatter đấm mạnh xuống bà n và rÃt lên khâm phục:
- Chà , thế má»›i là có đầu óc chứ, Arthur! Máy Ä‘iá»u khiển há»c cÅ©ng không theo kịp. Chả lẽ anh lại không chÆ¡i poker bao giá» hay sao? Bắt đầu sang năm tôi sẽ tăng lương anh thêm má»™t trăm nghìn đôla. Nhưng anh bạn thân mến Æ¡i, tôi vẫn không chịu lùi bước đâu, bởi vì tôi có nước Ä‘i dá»± trữ vô phương chống đỡ. Hãy nghe và hà nh động Ä‘i. Anh hãy sao những tà i liệu nà y. Má»™t bản cho tôi. Bản thứ hai thì cứ cất giữ trong két sắt cá»§a tòa soạn báo Texas Sun. Nguyên bản phải trả lại cho chá»§ nó. Bản thứ ba là cho anh. Anh sẽ long trá»ng trao nó cho Nhà Trắng. Và nhân đó hãy là m má»™t lá»i tuyên bố miệng: đại loại, kẻ thù chung cá»§a chúng tôi vá»›i các anh đã quẳng cho chúng tôi cái thứ giả mạo nà y, chúng định phá mối quan hệ tốt đẹp cá»§a chúng tôi vá»›i chÃnh phá»§ và Lầu Năm góc. Nhưng chúng tôi đã Ä‘oán ra mưu đồ cá»§a chúng và coi việc báo cho bạn bè biết những âm mưu xảo quyệt cá»§a những kẻ đứng đằng sau ông Thomson là nghÄ©a vụ cá»§a mình. Kennedy cùng êkÃp cá»§a ông ta dÄ© nhiên sẽ không tin rằng chúng ta là m Ä‘iá»u đó vô tình hãn hữu đâu. Nhưng chả có há» chi. Há» sẽ hiểu cái chÃnh: chúng ta không định là m căng mối quan hệ vá»›i Nhà Trắng và o lúc nà y và há» sẽ đáp lá»… chúng ta.
Bolte vỗ nhẹ tay:
- Hoan hô ông Harold! Bây giỠông đã Ä‘i má»™t nước Ä‘i cừ khôi. Báºc thầy vÄ© đại cá»§a sá»± láºt lá»ng Nicolo Machiavelli(1) đã để lại cho những kẻ kế thừa mình, bá»n quyá»n thế cá»§a thế gian nà y lá»i di huấn sau đây:
"... Äức vua phải luôn sẵn sà ng quay đầu vá» bất cứ hướng nà o, xét theo chiá»u gió và chiá»u dao động cá»§a may mắn, và ... không né khá»i cái thiện, nếu có thể được, nhưng biết dấn thân và o cái ác, nếu nó cần thiết...".
Cái thiện đối vá»›i Hatter và hạng ngưá»i như lão là không thể có được, còn cái ác thì có luôn luôn hà ng ngà y, trong từng việc là m là điá»u cần thiết.
Những sá»± kiện tiếp theo đã chứng tá» rằng tên chÆ¡i poker số 1 cá»§a thế giá»›i đã không xòe ngá»a hết các con bà i cá»§a mình. Lão ta không bao giá» cởi mở hết lòng ngay cả đối vá»›i những ngưá»i mà lão tin cáºy không Ä‘iá»u kiện, những ngưá»i không tiếc sức lá»±c và tà i năng giúp cho lão là m sinh sôi nảy nở số tà i sản cá»§a mình, bản thân lão không cho phép ai biết má»i Ä‘iá»u mà lão biết.
Lão chỉ mở cho tôi vá»›i Bolte biết má»™t phần nhá» và không phải phần chÃnh cá»§a những kế hoạch thâm hiểm cá»§a mình đối vá»›i Nhà Trắng.
* Ba ngà y sau tôi gặp lại, và đây là lần cuối cùng tôi gặp ông Thomson. Cuá»™c nói chuyện ngắn ngá»§i và nghiêm túc. Tôi trả lại anh ta đầy đủ các bản sao và tuyên bố là tiếc thay, do những nguyên nhân không phụ thuá»™c và o chúng tôi mà chúng tôi không thể đăng những tà i liệu máºt. Anh ta vừa đứng, vừa nghe tôi nói. Mặt anh ta trắng, c on mắt thì buồn cÅ©ng như trong lần gặp đầu tiên.
- Tôi đã biết mà , - anh nói. - Không phải lúc. Quả chưa tháºt chÃn. Thôi váºy, tôi sẽ đợi lúc tốt đẹp. - Và không chìa tay vÄ©nh biệt, anh quay thẳng ra cá»a.
Và i ngà y sau nữa tôi Ä‘á»c thấy trong báo "Giov" Boston rằng Thomson, giáo sư trưá»ng Äại há»c Tổng hợp Harvard, cá»™ng tác viên cá»§a trung tâm nghiên cứu các quan hệ quốc tế, đã bị những kẻ lạ mặt giết ngay trên giưá»ng cá»§a mình, và căn há»™ cá»§a ông đã bị cướp sạch trÆ¡n. Hung thá»§ và bá»n cướp trong những trưá»ng hợp như váºy Ä‘á»u không tìm được.
Và tôi cÅ©ng không biết kẻ nà o đã thá»§ tiêu Thomson. Äối vá»›i cả FBI, cả CIA, cả Nhà Trắng, và vá»›i cả đế chế "Hatter Industries", anh Ä‘á»u nguy hiểm như nhau. Có thể bá»n nà y hoặc bá»n kia, hoặc bá»n thứ ba, hoặc bá»n thứ tư đã giết anh.
|