Bên kia giấc mơ mà u hạt dẻ - Nguyễn Quỳnh Trang
Bên kia giấc mơ mà u hạt dẻ
1. Mệt. Giá có thể buông lÆ¡i tay lái. Nằm gục giữa đưá»ng. Äừng dáºy nữa. Äừng dáºy.
Phố há» hững phố, ngưá»i há» hững ngưá»i. Nắng buông thả trượt trên Ä‘á»t lá gầy. Dừng lại năm phút nghe tiếng nắng thở héo hắt, lạo xạo. Hâm đấy. Äiên đấy. Lại Ä‘i. Äiểm đến là gì mà loà i ngưá»i cứ cặm cụi Ä‘i...
Li bảo, tôi đưa cô Ä‘i chụp hình nhé. Hôm nay mùa hạ nắng đẹp. Em nhìn Li. Nắng đẹp thì sao? Mùa hạ thì sao? Năm nà o chẳng bằng đó mùa. Mùa hạ nà o chẳng có nhiá»u đến thế nắng. Mùa và nắng lướt qua chỉ kịp là m ngưá»i nhoi nhói Ä‘au. Li lắc đầu kéo em xá»nh xệch lên xe.
Ngá»a cổ nhìn trá»i, nắng rát mặt. Em không Ä‘eo khẩu trang giữa phố ngá»™t ngạt nóng, ngá»™t ngạt bụi. Nắng hun hai cánh tay bầm Ä‘á». Em mặc chiếc áo hai dây. Thách thức cùng mặt trá»i. Li cÅ©ng áo thun, quần ngố, đầu trần phÆ¡i mình trong ánh gắt. Hắn nói. Cô Ä‘iên rồi. Tôi Ä‘iên rồi. Rõ là hai đứa Ä‘iên. Lang thang đúng 12 giá» trưa. 390C. Nhìn
quanh chẳng má»™t bóng râm. Gió PhÆ¡n - tây nam luẩn quẩn thổi. Không gian đặc sệt mùi nóng. Mồ hôi rịn ra từ các lá»— chân lông nhá»›p nháp. Chốn nà y, cá» hoang, hoa tÃm dại, cát, cát và cát... Em cởi áo nằm úp mặt và o cá». Li bấm máy lạch xạch, thì thầm. Äẹp. Äẹp tháºt.
Có tiếng còi tà u vá»ng vá» từ xa vắng. Vồng cát trưá»n lên gió theo má»™t bản nhạc buồn. Li ngồi xoãi chân đặt em ngồi và o lòng. Lá cá» chạm và o da thịt ram ráp. Từng nhịp từng nhịp hun hút sâu vô táºn. Em ngáºm má»™t thân cá» nheo mắt nhìn bốn phương tám hướng. Nước sông luồn qua bãi lau róc rách róc rách. Li ôm lấy tóc em ghì cứng trong hai lòng bà n tay ngón thon là o thà o, lâu lắm mình má»›i gặp nhau... em quay mặt nhìn Li mÆ¡ hồ, trên thái dương Li, nước ứa từ lá»›p da chảy ròng ròng. Em và Li chưa bao giá» từng yêu. Li ngáºp ngừng, cô không yêu... tháºt sao? Em cưá»i, tiếng cưá»i băng lạnh, rÆ¡i lạo xạo giữa thinh không thà nh chuá»—i sá»i chứa lắm ná»—i muá»™n phiá»n.
Nắng vẫn ngằn ngặt nóng. PhÃa bên kia giấc mÆ¡ là khoảng không.
Li há»i, chụp thế nà o đây, áo nà y lên hình không đẹp? Em đứng giữa gió trá»i thay áo. Cát buông và i hạt lên má, phá»§ lấp lánh trên thân mình. Chẳng có gì mà Li tá»± dưng quay Ä‘i ý nhị. Tá»± bên trong em trà o lên cảm giác lạ. Sau má»—i tin nhắn chán Ä‘á»i thèm chết cá»§a em (trước hết gá»i cho anh, sau là rất nhiá»u ngưá»i không buồn ngó tên), Li luôn luôn (và có mãi mãi?...) là ngưá»i trả lá»i đầu tiên. Rất nhanh.
Há»i em ở đâu. Li đến bên. Vẻ mặt lo lắng. Li đưa em Ä‘i chÆ¡i. Em ngồi sau. Mặc Li muốn đưa đến đâu thì đến. Trong đầu không chút khái niệm nà o. Nhìn cảnh váºt xung quanh Æ¡ há». Sợ phải nói chuyện. Muốn rút mình và o im lặng. Sợ con ngưá»i nhưng lại luôn thèm khát có hÆ¡i ngưá»i ở bên. Má»™t khối mặc cảm. Má»™t khối mâu thuẫn. Không lý giải nổi. Mà việc gì phải là giải.
Li bảo bình tÄ©nh nhé, bình tÄ©nh, sẽ có lối thoát. Có đấy. Quan trá»ng là cô có muốn tìm không. Mặt Li phúng phÃnh, môi Li cong cong vẻ há»n dá»—i non trẻ, mắt Li mà u nâu Ä‘en Ä‘a tình. Li không gợi lên má»™t chút gì vá» anh, nhưng Li là m em nhá»› anh. Má»™t ngà y không xa anh đã đưa em đến đây, cÅ©ng và o buổi trưa, trưa mùa đông há»ng nắng. Em kéo chiếc khoá áo, cởi bá» từng chút nặng ná» mùa đông.
Lần đầu tiên anh nhìn em từ táºn sâu vồng cong ngan ngát mùi cá» nâu. Anh bế em lên quay vòng trên cát. Dấu chân in yêu thương. Hai yêu thương bốn yêu thương hà ng chục hà ng trăm hà ng ngà n yêu thương. Không đếm nổi, là m sao đếm ná»—i cảm xúc mạnh mẽ cá»§a mình. Khi ấy, em còn biết cưá»i. Anh có thể, ngưá»i đà n ông cuối cùng.
Li gà o lên, là thằng nà o chứ, là thằng nà o... Tiếng kêu vừa thốt ra đã bị cát chặn lại. Li ôm ngá»±c ho sặc sụa. Mặt đỠbừng, thân nóng rẫy. Cát bốc lên chặn hết tầm nhìn. Cát Ä‘i hoang, cá» Ä‘i hoang, má»™t thân thể đà n ông Ä‘i hoang, má»™t thân thể đà n bà đi hoang. Và hai trái tim hấp hối chết trên đỉnh trá»i.
2. Em ngồi trong phòng kÃn, máy lạnh ri ri chạy, lấy tay che miệng ngáp. Phạm Ä‘i xuống, buồn ngá»§ thì cứ gục xuống bà n tá»± nhiên, cấm rá»§ ngưá»i khác ngá»§ cùng. Cả phòng phá lên cưá»i. Lúc sau, em nháºn được tin nhắn. Ngá»§ vá»›i anh nhé. Phạm đứng trên bục thuyết trình nháy mắt. Em delete. Ngả đầu xuống. Lần nà y thì ngá»§ tháºt. Ngá»§ rất sâu...
...Nà y mắt ướt cá»§a sóng, nà y nụ hôn cá»§a sóng. Sao à o ạt mãi nhiá»u chiá»u nông nổi? Dòng phả má»™t hÆ¡i nóng ngang qua mặt. Em nằm trên ngưá»i Phạm, hÆ¡i thở bấn loạn, không cảm giác. Phạm láºt em xuống phÃa dưới. Em thoát ra khá»i Phạm. Äẩy Phạm vá» má»™t phÃa. Lòng chan chứa kiêu hãnh Ä‘iên khùng. Chỉ có em. Duy nhất em. Kẻ chiếm hữu. Kẻ thống lÄ©nh.
Phạm lấy bia tu ừng á»±c. Chất men chảy qua khoé miệng, chảy qua kẽ tay, nhá»…u giá»t dà i trên cát. Cát bốc hÆ¡i ngun ngút. Nắng dá»™i sầm sáºp trên đầu. Mặt Phạm nhăn nhúm chuyển mà u. Mà u và ng bia thà nh sá»n sệt máu Ä‘á». Vẫn từng vết từng vết trên cát. Có phải trinh tiết em tá»± trá»ng em cô độc em Ä‘ang ứa máu... Phạm tròng quần áo lên ngưá»i Ä‘i vá» hướng Tây. Má» mịt ảnh hình. Phạm tan và o cát. Là o xà o tiếng cưá»i... Tiếng mặt gá»— bóng báºt và o thanh sắt...
Tiếng chuông điện thoại...
...Em ngá»› ngẩn tỉnh dáºy. Phạm Ä‘ang lúi húi cất tà i liệu và o chiếc cặp Ä‘en dà y cá»™p. Má»™t nữ sinh chống tay lên bục, ngá»±c thì xẹp lép mà cố ưỡn cong vá» phÃa trước. Phạm vuốt ve cô ta bằng mắt, thi thoảng liếc sang phÃa em ngồi. Em xô ghế đứng dáºy. Vuốt lại tóc. Gá»i Phạm má»™t cái nhếch miệng. Chỉ có thế. Dù gì Phạm đã tặng em chút cảm xúc. Ừ thì trong mÆ¡... Mà mÆ¡ gì mà mÆ¡, bụng dưới em Ä‘ang quặn lại, âm ấm nóng.
Nếu Phạm nhanh chân Ä‘i vá» phÃa em như má»i khi, rất có thể lần nà y em sẽ theo Phạm Ä‘i má»™t bản khiêu vÅ© giữa trá»i nắng tắt. Phạm vừa ôm chặt em chuyển động theo những vòng xoay huyá»n bÃ, vừa nhìn đồng hồ lo vá» nhà vá»›i vợ đúng giá». Không sao, em nhắm mắt. Tưởng tượng. Phạm là anh đấy. Là anh.
Em tá»± nhóm lên ná»—i hoà i cảm xót xa, tá»± thổi cho mình bay lên bồng bá»nh. Em mượn tạm thể xác Phạm. Khiêu vÅ© nhé, nhịp tim, nhịp bước. Em luôn tiến chân, còn Phạm phải lùi. Em dìu dặt đưa Phạm và o Ä‘iệu nhạc nồng nà n, phấn khÃch. Em đưa Phạm và o u uẩn giấc mÆ¡ cá»§a chÃnh em... Mà sao Phạm đứng yên. Năm ngón tay luồn và o quai cặp day dứt. Phạm luôn là ngưá»i đà n ông chá»§ động. Phạm không chấp nháºn. Phạm vẫn đứng yên.
Cô nữ sinh chồm cả ngưá»i lên thì thà o và o tai Phạm. Cô ta rÅ© ngưá»i cưá»i. Phạm không cưá»i. Phạm nhìn em. Em khuất sau hà nh lang rồi.
Hôm nay, buổi hội thảo cuối cùng. Em vẫn vẹn nguyên đi tìm hơi thở của anh.
3. - Con Ä‘iên ấy. Có gì mà nói... Phạm châm thuốc hút. Khói bảng lảng bay trên khuôn mặt Li. Cô ấy gầy Ä‘i nhiá»u. Li thở dà i. Cứ úp mặt lên cá» khóc run cả vai. Phạm co chân đặt lên chiếc ghế bên cạnh, báºp báºp Ä‘iếu thuốc quanh và nh môi nhÆ¡m nhá»›p mùi bia. Ngón tay cái bấm tin nhắn nhoay nhoáy. Má»™t tin, save, send cho chừng hai chục số Ä‘iện thoại khác nhau, hÆ¡n hai phần ba dà nh cho lÅ© sinh viên ngá»› ngẩn. Con nhỠđặc biệt, khuôn mặt u uẩn gợi tình, mắt miệng cưá»i thÆ¡ trẻ, áo sao má»ng quá, lúc nà o cÅ©ng hở khoảng lõm trăng trắng. Ãnh nhìn mạnh mẽ quất ngang má»i ná»—i thèm muốn ứ đầy. Chưa từng trả lá»i tin nhắn. Giá chỉ má»™t lần...
Li giÆ¡ hai bà n tay lên, nhìn sâu và o trong đó tuồng như muốn chá»c thá»§ng da, chá»c thá»§ng tế bà o, chá»c thá»§ng mạch máu. Bà n tay từng nắm lá»n tóc dà i cá»§a cô buông theo gió bay. Còn chút hương thừa nà o Ä‘á»ng lại... Máy Li rung nhịp nhịp. Li cầm máy, thở dà i âu sầu. Thêm má»™t cái hẹn vá»›i bạn gái. TÃnh đủ má»™t tháng rồi, đến ngà y cho nà ng rá»i khá»i thôi.
Chấm dứt. Rồi tránh Ä‘i để đừng nhìn thấy mặt nhau. Li tÃnh thầm, chừng ba mối tình má»™t lúc. Chẳng để là m gì. Nhạt hoét. Lo lắng quẩn quanh. Còn cô ấy, đến rồi Ä‘i, Ä‘i là biá»n biệt. Tình nhá» thoảng qua. ÄÆ°á»£c nhiá»u ở cô ta mà nà o tốn kém gì. Không lá»i nói, không nụ cưá»i, mặt lúc nà o cÅ©ng là nh lạnh nhưng Li thấy thoả mãn. Luôn đạt đến đỉnh cao trà o. Chỉ cô ta má»›i là m được.
Li khoác túi đứng dáºy, chà o Phạm, bước chống chếnh. Phạm giÆ¡ cao di động, chao nghiêng tìm chút ánh sáng hắt và o, Ä‘á»c mấy tin nhắn vừa gá»i đến. Mấy giá» nhỉ... 20 phút cho má»™t cuá»™c hẹn bà máºt... kịp không...
4. Em nằm nghiêng dưới má»™t bầu trá»i đầy sao lạ. Äá»ng trong khoảng không là những vÅ©ng tối mỠảo. Giăng mắc cánh Ä‘om đóm láºp loè ven vùng hoa trắng dại. Loà i hoa không rõ tên gì huyá»…n hoặc má»™t là n hương lan tá»a Ä‘á»u khắp mà n đêm. Ngà y qua ngà y, em tìm kiếm Ä‘iá»u gì trong muôn mặt ngưá»i xa lạ? Là m gì có hÆ¡i ấm nà o từ muôn trái tim hoang đà ng, bất lá»±c và rất má»±c phù phiếm quanh em...
Em xoay ngưá»i trở dáºy. Tháo chạy. Gió rin rÃt Ä‘uổi theo. Äá sắc cạnh cà o nát bà n chân. Bà n chân tươm máu. Kệ. Cứ chạy. Không thể dừng được nữa. Bản năng quẫy đạp. Là trà ngá»§ quên.
Má»™t khoảng trống Ä‘en ngòm chụp thẳng lên ngưá»i em. Em sảy chân rÆ¡i và o miệng vá»±c. Những miệng vá»±c nằm len lá»i đâu đó quanh vùng đá sá»i cằn khô nà y. Những miệng vá»±c dà nh riêng cho kẻ tuyệt vá»ng. CÆ¡ thể em mất thăng bằng, không còn cảm giác vá» trá»ng lượng.
Rơi... Rơi... Rơi...
...Vẫn tiếng gió rÃt sượt qua mang tai, âm u đỉnh đầu. Mùi cô đơn ma quái ẩn nấp. Loang loáng những vết sáng ký ức chạy dà i. Nà y là khuôn mặt đẫm nước cá»§a mẹ, nà y khuôn mặt nhăn nhúm sầu muá»™n nÆ¡i cha. Nà y những trò chÆ¡i nghịch dại thá»§a nhá». Mấy đêm trốn nhà nằm co ro ngoà i hiên Ä‘á»i mưa bão. Tháng năm cắp sách đến trưá»ng chỉ để kịp nhét và o đầu nhiá»u luáºn Ä‘iệu lừa mị cá»§a ngưá»i lá»›n. Äoá hoa cho nụ hôn thÆ¡ dại. Ngà y đầu tiên bước chân và o vương quốc đà n bà , nhá» anh... ở nÆ¡i táºn cùng thế giá»›i cho em gặp lại nhiá»u Ä‘iá»u em bá» quên.
Em rơi
rơi...
rơi...
... Bất chợt. Thấy mình ngừng lại ngay giữa thinh không. Má»™t tấm lưới má»ng như thể cá»§a má»™t con nhện cái khổng lồ nà o giăng ra chá» mồi thÆ¡m sáºp bẫy. Em nằm yên tưởng ngất lịm. Thấy anh đứng phÃa trên miệng vá»±c, hai tay cầm chặt đầu lưới. Bên nà y là Li. Bên kia là Phạm.
Em toà i ngưá»i bò vá» phÃa anh. Chá»›i vá»›i. Chá»›i vá»›i. Phạm cùng Li ra sức kéo. Anh đứng yên, thản nhiên nhìn. Em trưá»n từng chút má»™t vá» phÃa anh. Tấm lưới chảy nhão tá»±a hồ rất má»ng manh. Em đến rất gần anh rồi, chỉ cách má»™t sải tay. Anh chìa tay cho em nắm Ä‘i. Rất nhanh thôi, em sắp được cứu thoát rồi.
PhÃa bên kia, Phạm và Li nhoà i hẳn ngưá»i ra. Bà n chân em nằm gá»n trong tay há». Em bám chặt và o tấm lưới, mắt nhìn anh đăm đắm, chá» anh. Anh vẫn im lìm. Là pho tượng chết. Da tay em tróc từng mảng lá»›n. Thịt đỠthắm phÆ¡i ra dưới ánh đèn Ä‘om đóm. Máu không chảy vì thân xác em đã khô kiệt nước.
Cứ thế để em cảm nháºn sá»± rách toạc cá»§a cÆ¡ thể. Mưá»i ngón tay vẫn bám chặt và o lưới. Hai cổ chân vẫn nằm yên trong tay Phạm, tay Li. Äầu và thân mình em rÆ¡i thẳng xuống phÃa dưới. Äáy hố hun hút sâu. Má»i giác quan tê liệt. Em chết.
Trước khi tim ngừng Ä‘áºp, em kịp nháºn ra. Trên vá»±c là anh mà không còn anh. Chỉ là má»™t thi thể nÆ¡i từng giấu má»™t linh hồn phiêu bồng lãng mạn. Linh hồn đó dao du vá» chốn nà o rồi, em không biết. Bên kia thế giá»›i liệu anh có đứng chá» em?
5. Ba ngưá»i đà n ông ngồi trong quán bia tại trung tâm thà nh phố. Há» bà n bạc, tán róc, chá»i đổng... Li là ngưá»i gợi lại chuyện cÅ© đầu tiên. Phạm bảo. Uổng tháºt. Nó đẹp thế. Hình như bị câm. Tên gì nhỉ, quên biến mất rồi... Li nói. Dẹp mẹ hết đống đà n bà con gái Ä‘i. Rách việc. Mệt ngưá»i.
Nhân váºt Anh thở phà o. Má»™t tháng chứ mấy. Bám lấy mình tá»±a hồ cứu tinh Ä‘á»i nó. Äồ cả tin. Tình yêu? Ngôn từ bóng bảy, sáo rá»—ng. Sao mà dai như đỉa. Nà o tin nhắn, gá»i Ä‘iện, tìm gặp á»i á»i cả lên. Mà để là m gì... Chết phiá»n. May quá, lần nà y thì nó Ä‘i tháºt. Äi tháºt rồi...
6. Cô gái ngồi trên ghế đá ở vưá»n hoa. Nhắn tin cho ngưá»i quen. Nhắm mắt thư dãn. Má»™t luồng ánh nhìn Ä‘an chéo và o sau gáy. Nhá»™t nhạt. Khó chịu. Day mặt qua. Thấy con nhỠđứng tần ngần. Tóc dà i, da trắng, môi bợt, cặp mắt dà i dại, nước bá»t nhá»…u qua miệng, chảy dà i trên cằm. Con nhá» mặc chiếc quần bệnh nhân cÅ© xỉn. áo vo viên cặp và o nách. Cởi trần. Chẳng mặc áo lót bên trong. Cứ tênh hênh nhìn cô.
Cô gái đứng dáºy, Ä‘i ra chá»— khác, tránh con nhá». Con nhá» Ä‘i theo. Cô đứng đâu. Nó bám riết đến đấy. Cô tá»± dưng sợ. Thấy gai gai khắp mình mẩy. Con nhá» nhà o qua, chá»™p lấy di động Ä‘ang cầm há» trên tay nhà báo. Nhà báo hét lên. Hai bóng áo trắng lướt tá»›i, túm lấy tóc con nhá», quặt tay con nhá» ra sau, khống chế. Há» luôn miệng xin lá»—i xin lá»—i.
Nhà báo run run. Không sao... không sao... Con nhá» hét. Lâu lắm nó má»›i nghe thấy giá»ng chÃnh mình. Äiện thoại... liên lạc... loà i ngưá»i... Giấc mÆ¡... mà u hạt dẻ... PhÃa bên kia.. có gì... rá»—ng không... rá»—ng không... Tiếng kêu cá»§a nó bị bà n tay há»™ pháp cá»§a chị y tá chặn lại. Nó bị lôi Ä‘i, bị đẩy và o sau cánh cổng gá»— dà y. Tiếng khoá lách cách. Cô nhà báo cất di động cẩn tháºn và o trong túi. Dắt xe vá». Tá»± dưng thấy tồi tá»™i con nhá» thất tình. Má»™t ngà y trong bệnh viện tâm thần lấy tin tháºt quá tải cho dây thần kinh vốn đã căng phồng chá»±c đứt cá»§a cô. Cô dâng lên cảm giác mệt.
Mệt. Giá có thể buông lÆ¡i tay lái. Nằm gục giữa đưá»ng. Äừng dáºy nữa. Äừng dáºy...
Nguyễn Quỳnh Trang
|