Tâm lý đạo đức - Tỳ Kheo ThÃch Chân Quang
Tâm lý đạo đức
Tỳ Kheo ThÃch Chân Quang
1. KHÃI NIỆM
1.Äịnh nghÄ©a
Äạo Äức là gì?
- Äạo đức là những khuynh hướng tốt trong tâm ta, mà những khuynh hướng đó tạo nên những lá»i nói và hà nh vi bên ngoà i khiến cho má»i ngưá»i chung quanh ta được chuyển hóa, an vui, lợi Ãch.
Như váºy, Äạo đức là cái tốt ở bên trong nhưng được đánh giá bằng biểu hiện ở bên ngoà i. Chúng ta khẳng định lại là Äạo đức không phải là hà nh vi hay lá»i nói bên ngoà i. Äạo đức chỉ chi phối hà nh vi và lá»i nói bên ngoà i. Äạo đức là gốc cá»§a những hà nh vi lá»i nói tốt đẹp bên ngoà i.
Má»™t ná»™i tâm trà n đầy Äạo đức thì luôn luôn bị thúc đẩy phải đối xá» tá» tế vá»›i má»i ngưá»i, phải Ä‘em an vui lợi Ãch cho má»i ngưá»i. Nếu chúng ta không thấy mình xấu, nhưng không há» bị thúc đẩy phải cư xá» tốt vá»›i má»i ngưá»i thì hãy biết rằng mình chưa có Äạo đức sâu sắc.
Khuynh hướng vị tha được xem là Äạo đức vì khuynh hướng đó luôn khiến chúng ta quan tâm đến những ngưá»i khác, tháºm chà còn hÆ¡n lo cho bản thân mình. Vì lúc nà o cÅ©ng hay quan tâm đến ngưá»i nên chúng ta nhanh chóng phát hiện ra ná»—i khổ, niá»m Ä‘au, sá»± khó nhá»c, cÆ¡n bệnh hoạn cá»§a ngưá»i để tìm cách giúp đỡ. Có khi chúng ta chỉ giúp má»™t lá»i nói, má»™t ly nước, má»™t viên thuốc, hoặc có khi cả má»™t số tiá»n lá»›n… để giúp ngưá»i qua lúc khó khăn.
Tâm khiêm hạ được xem là Äạo đức vì tâm lý đó luôn thúc đẩy ta phải tôn trá»ng má»i ngưá»i. Sống trên Ä‘á»i ai cÅ©ng cần được tôn trá»ng, cần được xem là có giá trị, vì thế khi ta biết tôn trá»ng chân thà nh ngưá»i khác cÅ©ng là đem an vui đến cho ngưá»i. Nhưng muốn tôn trá»ng ngưá»i thì ta đừng thấy mình hÆ¡n ngưá»i, nghÄ©a là ta phải thấy được mình nhá» bé kém cá»i.
Khuynh hướng kÃn đáo cÅ©ng được xem là Äạo đức vì khuynh hướng nà y khiến ta không khoe khoang để Ä‘i đến tá»± cao vô Ãch. Khi ta kÃn đáo không bà y tá» tà i năng, tà i sản, thà nh công, công đức cá»§a mình cÅ©ng là nhưá»ng cho ngưá»i khác có thêm giá trị vì không bị cạnh tranh bởi sá»± ná»—i báºt cá»§a mình.
Chúng ta sẽ Ä‘i sâu và o phân tÃch từng tâm lý đạo đức ở những bà i sau.
2. Sá»± thúc đẩy vì tình trạng Pháºt Pháp hiện tại:
a) Khoa há»c kỹ thuáºt hiện đại:
Thế giá»›i hiện nay đã thay đổi rất nhiá»u so vá»›i những thế ká»· trước, nhất là so vá»›i thá»i đại cá»§a Pháºt, bởi bá»± tiến bá»™ cá»§a Khoa há»c Kỹ thuáºt.
Khoa há»c kỹ thuáºt đã là m biến đổi những tiện nghi trong cuá»™c sống và do đó là m thay đổi cả lối sống cá»§a con ngưá»i. Và dụ như ngà y xưa muốn nói chuyện vá»›i nhau, ngưá»i ta phải Ä‘i qua má»™t quảng đưá»ng dà i để gặp mặt. Vì mặt đối mặt nên phát sinh văn hóa lá»… nghi giao tiếp. Ngà y nay ngưá»i ta chỉ cần nhấc phone lên là nói chuyện được, rất dá»… dà ng, và lá»… nghi giao tiếp bị xem thưá»ng dần.
Rồi những dụng cụ máy móc kỳ diệu ra Ä‘á»i như xe hÆ¡i, tivi, computer, máy may, máy dệt, máy in… là m cho Ä‘á»i sống cá»§a con ngưá»i được cải thiện tốt đẹp rất nhiá»u. Hà ng hóa tinh xảo hÆ¡n cà ng lúc cà ng xuất hiện là m thu hút sá»± tiêu thụ mua sắm cá»§a con ngưá»i. Ngưá»i ta cứ phải thay đổi xe, đổi máy để có được máy má»›i vá»›i tÃnh năng cao hÆ¡n, mạnh hÆ¡n, đẹp hÆ¡n… Tháºm chà vải vóc quần áo cÅ©ng phong phú Ä‘a dạng dồi dà o đến ná»—i ai cÅ©ng sắm sá»a dư thừa.
Sá»± thà nh tá»±u cá»§a Khoa há»c kỹ thuáºt quá thuyết phục đối vá»›i thế giá»›i nên nhiá»u ngưá»i phát sinh tâm lý thá»±c dụng, coi trá»ng váºt chất, cá»§a cải, kỹ thuáºt khoa há»c váºt lý hÆ¡n là những giá trị tâm linh Äạo đức cá»§a thánh hiá»n từ ngà n xưa. Há» cho rằng tâm linh đạo đức là cái gì huyá»n hoặc mÆ¡ hồ không thá»±c tế, không là m cho con ngưá»i an sung mặc sướng như Khoa há»c Kỹ thuáºt đã là m được. Vì thế há» xa rá»i dần những giá trị tinh thần để thiên vá» váºt chất. CÅ©ng vì thế, thế giá»›i Ä‘ang bị mất quân bình giữa Ä‘á»i sống váºt chất và đá»i sống tinh thần, giữa khuynh hướng hưởng thụ và khuynh hướng đạo đức.
Khi giá trị đạo đức tinh thần kém Ä‘i tức là con ngưá»i Ä‘ang Ä‘i dần và o tá»™i lá»—i và đau khổ mà không biết. Äó là lý do tại sao tuổi trẻ bây giá» dá»… ná»—i loạn, kiêu ngạo và bướng bỉnh vì há» tiếp xúc rất sá»›m vá»›i Kỹ thuáºt hÆ¡n thế hệ cha ông cá»§a há». Ngà y xưa cha ông cá»§a há» còn thá»i gian để tiếp cáºn vá»›i truyá»n thống coi trá»ng đạo đức tinh thần. Bây giá» má»i cái Ä‘ang thay đổi theo chiá»u hướng xấu hÆ¡n vỠđạo đức.
Ngưá»i xuất gia may mắn được sống trong môi trưá»ng coi trá»ng giá trị đạo đức tinh thần rất cao, khác hẳn vá»›i môi trưá»ng cá»§a tuổi trẻ bên ngoà i rất là phức tạp. Má»—i ngà y báo chà đá»u đăng tải những tin tức vá» tá»™i phạm ma túy, cướp giá»±t, cá» bạc… mà những tên tuổi hình ảnh Ä‘á»u còn rất trẻ, tháºm chà rất nhiá»u trẻ vị thà nh niên.
Hãy nhìn sá»± cuồng nhiệt quá đáng như Ä‘iên dại khi ngưá»i ta theo dõi bóng đá để hiểu sá»± mất thăng bằng trong tâm hồn con ngưá»i ngà y nay như thế nà o.
ChÃnh vì tình trạng mất quân bình giữa Ä‘á»i sống tinh thần đạo đức và váºt chất hưởng thụ mà ngưá»i đệ tá» Pháºt phải ý thức nhiá»u hÆ¡n vá» lý tưởng tu dưỡng Äạo đức để xây dá»±ng lại má»™t thế giá»›i trà n đầy tình thương yêu và Äạo đức.
Con ngưá»i sống trên Ä‘á»i cần rất nhiá»u thứ như tiá»n bạc, tình yêu, địa vị, gia đình, con cái, tiện nghi, vân vân… Nhưng trong tất cả những cái đó, con ngưá»i rất cần Äạo đức là m ná»n tảng, là m cốt lõi, là m linh hồn. Thiếu Äạo đức, con ngưá»i sẽ là m đổ vỡ tất cả. Và dụ má»™t ngưá»i kỹ sư thiếu đạo đức sẽ tạo nên má»™t công trình kém chất lượng; má»™t luáºt sư kém đạo đức sẽ lách qua kẻ hở pháp luáºt để bênh vá»±c kẻ có tá»™i; má»™t bác sÄ© kém đạo đức sẽ kéo dà i bệnh để ăn tiá»n; má»™t viên chức kém đạo đức sẽ lợi dụng chức quyá»n để là m khổ dân… Vì váºy, trong bất cứ lãnh vá»±c nà o, nghá» nghiệp nà o, con ngưá»i vẫn luôn luôn cần đạo đức để là m đúng vá»›i trách nhiệm cá»§a mình. Ngưá»i đệ tá» Pháºt hoà n toà n có ưu thế để đóng góp vấn đỠÄạo đức cho xã há»™i vì Äạo đức là má»™t thuá»™c tÃnh ná»—i báºt cá»§a Pháºt Giáo. Ngưá»i đệ tá» Pháºt, nhất là ngưá»i xuất gia, phải hết lòng tu dưỡng để đóng góp và đóng góp rất nhiá»u cho xã há»™i vá» nhu cầu Äạo đức vốn Ä‘ang thiếu trầm trá»ng nà y.
Và cái thứ hai xã há»™i cần nữa là sư bình an ná»™i tâm. Hiện nay con ngưá»i ta sống rất là căng thẳng vì phải đấu tranh vá»›i sinh kế rất mệt má»i. Ngay cả các trò giải trà cÅ©ng là m ngưá»i ta căng thẳng nữa. Ngưá»i nà o lo sinh kế tìm miếng ăn miếng mặc đã khổ rồi; những ngưá»i chÆ¡i game Ä‘iện tá» cÅ©ng căng thẳng không kém vì các trò bắn giết ì xèo trong đó; những vÅ© trưá»ng thuốc lắc gà o thét nhảy múa Ä‘iên dại, những tráºn bóng đá reo hò inh á»i thâu đêm… Ä‘á»u là biểu hiện cá»§a má»™t thế giá»›i bất an căng thẳng. Nếu xuất hiện thêm và i mà n khá»§ng bố nổ bom, và i cuá»™c tấn công giết chóc thì sá»± căng thẳng còn ghê gá»›m không biết đến dưá»ng nà o.
ChÃnh vì con ngưá»i sống rất căng thẳng nên sá»± bình an ná»™i tâm là má»™t nhu cầu rất lá»›n bên cạnh nhu cầu vá» Äạo đức.
Ai cÅ©ng biết ngưá»i tu theo Äạo Pháºt là tìm đến mục tiêu giác ngá»™ giải thoát, nhưng đó là mục tiêu cá»§a cá nhân mình, cá»§a riêng ná»™i bá»™ đạo Pháºt. Ai là Pháºt tá» thuần thà nh thì rất quý trá»ng tu sÄ© vì nghÄ© rằng những vị tu sÄ© Ä‘ang tinh tấn Ä‘i trên con đưá»ng giải thoát và có thể hướng dẩn há» cùng Ä‘i. Nhưng những ngưá»i không theo đạo Pháºt thì không quan tâm đến lý tưởng giải thoát đó. Cá»™ng đồng xã há»™i trước hết chỉ quan tâm xem đạo Pháºt tháºt sá»± đã đóng góp gì cho con ngưá»i, cho thế giá»›i.
Äạo Pháºt tháºt sá»± có thể đóng góp rất nhiá»u vá» hai lãnh vá»±c mà thế giá»›i Ä‘ang rất cần, đó là Äạo đức và sá»± Bình an cá»§a ná»™i tâm.
b) Tình trạng đạo đức của Tăng Ni:
Rất nhiá»u ngưá»i không có tÃn ngưỡng đôi khi đã đặt câu há»i liệu những tu sÄ© Pháºt giáo có thể Ä‘em lại lợi Ãch gì cho xã há»™i, hay chỉ là những kẻ ăn bám. Chúng ta không trách những ná»—i hoà i nghi trong lòng há», vì tháºt sá»± há» cÅ©ng đã chứng kiến má»™t và i trưá»ng hợp đáng ngá» nà o đó.
HỠđã đặt vấn đỠrằng tÃn đồ Ä‘em đến cúng chùa toà n là tiá»n thiệt gạo thiệt, nhưng chỉ nháºn lại từ các tu sÄ© những lá»i cầu nguyện mÆ¡ hồ, những lá»i hứa hẹn hão huyá»n cho sau khi chết. Há» cần thấy đạo Pháºt có má»™t đóng góp rõ rà ng cụ thể hÆ¡n cho cuá»™c Ä‘á»i.
Chúng ta hứa, lại hứa nữa, vá»›i cuá»™c Ä‘á»i rằng chúng ta những đệ tá» Pháºt sẽ tháºt sá»± đóng góp má»™t cách thiết thá»±c cho cuá»™c Ä‘á»i bằng việc giáo hóa Äạo đức và sá»± Bình an ná»™i tâm. Äó là cách để đạo Pháºt khẳng định vị trà cá»§a mình trong xã há»™i. Äó là cách để má»i ngưá»i thấy rằng cái lợi Ãch mà đạo Pháºt Ä‘em đến cho cuá»™c Ä‘á»i tuy vô hình, nhưng giá trị tháºt là lá»›n lao.
Chúng ta định hướng lại con đưá»ng mà chúng ta Ä‘ang Ä‘i là , đối vá»›i những ngưá»i trong đạo Pháºt thì lý tưởng cuối cùng vẫn là giải thoát giác ngá»™; đối vá»›i cá»™ng đồng xã há»™i thì lý tưởng cá»§a chúng ta là đóng góp Äạo đức và sá»± bình an ná»™i tâm.
Nhưng nếu ngưá»i đệ tá» Pháºt muốn đủ khả năng để Ä‘em đến cho má»i ngưá»i Äạo đức và sá»± Bình an ná»™i tâm thì chúng ta phải tu và há»c rất nhiá»u. Chúng ta phải há»c kỹ lưỡng lá»i Pháºt dạy, há»c thêm má»™t số luáºn bản cá»§a chư Tổ vá» sau; rồi chúng ta phải cần cù chịu khó thá»±c hà nh để chuyển hóa tâm hồn mình trở thà nh thanh cao thánh thiện. Má»—i má»™t ý nghÄ© khởi lên phải được so sánh đối chiếu vá»›i giáo lý là có phù hợp hay không.
Và dụ Pháºt dạy mình độ lượng bao dung. Nếu mình chợt thấy tâm mình có niệm ghét bá», chê bai, khinh khi ai đó thì phải biết mình đã sai. Phải láºp tức sá»a liá»n, phải sám hối và nghÄ© vá» ngưá»i đó vá»›i niệm thương yêu quý mến liá»n.
Và dụ Pháºt dạy mình không tham lam đắùm nhiá»…m; nếu chợt thấy trong tâm mình Ä‘ang thèm muốn váºt chất thế gian thì phải láºp tức bá» liá»n, phải sám hối và tá»± dặn lòng đừng tham như váºy nữa.
Và dụ Tăng Ni sinh há»c ở Pháºt há»c viện phương pháp Quán từ bi, thì ngay ngà y hôm đó, tối hôm đó phải áp dụng rải tâm từ thương yêu tất cả chúng sinh liá»n, không phải chỉ há»c qua suông rồi bá». Chúng ta phải há»c để tu, còn việc cấp bằng là hệ quả tá»± nhiên phải đến chứ không phải là mục tiêu chÃnh.
Việc tu sá»a âm thầm mà vất vả đó chỉ có chÃnh mình và Pháºt biết, ngoà i ra không ai biết để khen ngợi hay khuyến khÃch. ChÃnh vì váºy mà chỉ những ai có thiện căn sâu dà y, tá»± giác rất cao má»›i có thể tá»± kiểm soát mình hằng ngà y hằng giá» như thế.
Sau má»™t thá»i gian dà i suy yếu trong thá»i Pháp thuá»™c, các vị tôn túc có tâm huyết đã mạnh dạn kêu gá»i chấn hưng Pháºt giáo và o khoảng đầu thế ká»· 20. Các hòa thượng đã gấp rút mở các trưá»ng, các lá»›p dạy giáo lý kinh Ä‘iển để nhanh chóng có ngưá»i nối tiếp ra là m việc. Vì nhu cầu cấp bách nên không có thá»i gian cho các hòa thượng truyá»n đạt các yếu chỉ tu hà nh. Thế là từ đó đến nay trở thà nh như là truyá»n thống, các trưá»ng Pháºt há»c thiếu hẳn phương diện tu táºp rèn luyện. Tăng Ni sinh chỉ chuyên tâm nghiên cứu giáo Ä‘iển cổ văn. Nếu muốn có thêm đạo hạnh, Tăng Ni đà nh phải Ä‘i tìm tu nÆ¡i khác; hoặc không tìm được môi trưá»ng tu hà nh thì đà nh là m ngưá»i tu sÄ© chỉ có há»c mà không có tu. Rất là đau lòng !
Nếu không có được sá»± hướng dẫn tu hà nh cặn kẽ, Tăng Ni dá»… bị thiếu đạo lá»±c, không chống đỡ ná»—i sá»± cám dá»— bên ngoà i, đôi khi cư xá» như ngưá»i phà m phu tầm thưá»ng, rồi chuốc lấy sá»± phê phán cá»§a tÃn đồ cư sÄ©. Vì váºy, chúng ta mong mõi từ đây, các trưá»ng Pháºt há»c phải có chương trình hướng dẫn thá»±c hà nh tu táºp kỹ lưỡng. Tăng Ni phải được thá»±c hà nh Thiá»n định, phải được rèn luyện oai nghi Äạo đức từng chút. Thá»i gian dà nh cho chương trình tu táºp đó phải bằng hoặc nhiá»u hÆ¡n thá»i gian há»c. Chữ tu sÄ© đã nhắc nhỡ việc tu rất là quan trá»ng.
c) Chia rẽ vì tÃn đồ:
Khuynh hướng sống hưởng thụ váºt chất cá»§a xã há»™i cÅ©ng xâm nháºp dần và o Ä‘á»i sống ngưá»i xuất gia.
Thứ nhất đó là lý do khách quan. Khi váºt chất và phương tiện cá»§a xã há»™i dồi dà o thì luôn luôn thẩm thấu từ bên ngoà i và o trong chùa. Muốn hay không gì chùa cÅ©ng phải có những phương tiện máy móc má»›i cho sinh hoạt.
Thứ hai là lý do chá»§ quan. Äôi khi tu sÄ© không ká»m được sá»± ham thÃch đối vá»›i những váºt dụng sang trá»ng má»›i lạ tinh xảo.
Chùa thì hầu hết sống nhá» và o tÃn đồ Pháºt tá». Cà ng có nhiá»u tÃn đồ thì nguồn lợi kinh tế cá»§a chùa cà ng sung túc, chùa cà ng dá»… đáp ứng những nhu cầu ngà y cà ng cao hÆ¡n.
Nhưng lẽ ra thay vì tu sÄ© phải có bổn pháºn giáo hóa thêm nhiá»u tÃn đồ má»›i theo chà nguyện độ sinh cá»§a đạo Pháºt, các chùa lại có thể bị tâm lý tìm thêm tÃn đồ cho sá»± sung túc cá»§a chùa mà thôi. TÃn đồ má»›i đó nếu là ngưá»i chưa biết đạo trở thà nh biết đạo thì rất hay, còn nếu đó là tÃn đồ có sẵn cá»§a chùa khác rồi được thuyết phục trở thà nh cá»§a chùa mình thì mầm chia rẽ giữa các chùa đã xuất hiện.
Nhiá»u cư sÄ© đến chùa bị ngạc nhiên vì nghe thầy nà y nói xấu thầy kia má»™t cách tá»± nhiên lão luyện. Há» mất niá»m tin vá»›i vị thầy bị nói xấu đã đà nh, há» cÅ©ng cÅ©ng cảm thấy ngá» ngợ vỠông thầy có cái miệng nói xấu nhuần nhuyá»…n quá. Rốt cuá»™c lại cư sÄ© cà ng lúc cà ng mất niá»m tin vá»›i quý thầy. Tất cả chỉ vì tâm lý bà máºt bên trong là muốn cho tÃn đồ đừng tá»›i chùa kia mà chỉ đến chùa mình thôi. Äó là má»™t tệ trạng trong Pháºt giáo.
Má»™t cái tệ khác là nhiá»u khi cư sÄ© đến chùa nhìn thấy các tu sÄ© đối xá» vá»›i nhau thiếu hòa ái tôn trá»ng. Há» lúc nà o cÅ©ng kÃnh trá»ng quý thầy , và nghÄ© rằng quý thầy phải kÃnh trá»ng thương yêu nhau nhiá»u lắm. Nhưng có khi há» nghe quý thầy xưng hô vá»›i nhau bừa bãi, đối xá» vá»›i nhau há»i hợt. Há» rất ngạc nhiên.
Có lần chúng tôi gặp má»™t ngưá»i Hà Lan đã từng tu thiá»n ăn chay hÆ¡n hai mươi năm. Anh cÅ©ng táºp luyện Thái cá»±c quyá»n theo khuynh hướng cá»§a các nhà sư Trung Hoa là việc tu dưỡng ná»™i tâm phải được há»— trợ bằng việc rèn luyện cÆ¡ thể. Trong khi nói chuyện vá» Thiá»n định Äạo đức và luáºt Nhân quả, anh bất chợt nhắc đến má»™t đạo sư nà o đó ở Ấn độ rất là nổi tiếng. Vì nổi tiếng nên ông rất già u có. Anh đến viếng thăm ông và nhân tiện há»i ông tại sao không chia sẻ cho những ngưá»i nghèo ở chung quanh. Chúng ta nên nhá»› là Ấn độ còn rất nhiá»u ngưá»i nghèo.
Äạo sư trả lá»i rằng những ngưá»i nghèo là do nghiệp cá»§a há», không nên can thiệp và o là m trái Ä‘i luáºt Nhân quả. Câu trả lá»i đó là m anh mất Ä‘i sá»± quan tâm quý trá»ng luáºt Nhân quả.
Tháºt ra luáºt Nhân quả không phải là cái cá»› để chúng ta quay lưng vá»›i ngưá»i nghèo. Mà trái lại còn khuyến khÃch chúng ta quan tâm giúp đỡ má»i ngưá»i nhiá»u hÆ¡n nữa. Nếu không quan tâm giúp đỡ má»i ngưá»i, sau nà y chúng ta rÆ¡i và o nghèo khó sẽ không ai Ä‘oái hoà i tá»›i chúng ta, và còn nhiá»u nhân quả khác nữa. Chúng ta sẽ khảo sát ở dịp khác.
Nói như váºy để nhắc nhau rằng ngưá»i tu không nên tÃch lÅ©y tà i sản nếu mình có phước sung mãn, mà nên biết bố thà san sẻ. Äó cÅ©ng là công hạnh đạo đức căn bản.
d)Nhu cầu giáo hóa đang rất lớn:
Hiện nay nhu cầu Pháºt tá» cần được giáo hóa rất là lá»›n, vì 2 thà nh phần. Má»™t là đối vá»›i cả má»™t thế giá»›i chưa biết vỠđạo Pháºt ; hai là đối vá»›i những vùng đất, những quốc gia đã từng là xứ sở cá»§a đạo Pháºt nhưng hiện nay Ä‘ang có dấu hiệu Pháºt pháp suy thoái.
Äể có bản lÄ©nh vững và ng trong việc tiếp cáºn và giáo hóa quần chúng Pháºt tá», ngưá»i xuất gia phải tu dưỡng rất nhiá»u. Trong nguyên lý thẩm thấu lẫn nhau, tác động lẫn nhau, ảnh hưởng lẫn nhau, khi tu sÄ© gần gÅ©i giáo hóa cư sÄ© vỠđạo lý, tá»± nhiên cÅ©ng dá»… bị ảnh hưởng trở lại Ä‘á»i sống thế tục cá»§a há». Nếu đạo lá»±c không vững và ng, ngưá»i tu sÄ© sẽ Ä‘em và o tâm hồn mình rất nhiá»u chuyện phiá»n toáicá»§a thế gian. Do đó, hÆ¡n bao giá» hết, tu sÄ© Pháºt giáo phải có má»™t bước chuyển lá»›n trong việc thá»±c hà nh tu táºp từ căn bản Äạo đức, tiến dần lên những công phu thiá»n định cao hÆ¡n.
Má»™t sá»± tháºt mà chúng ta phải nhìn nháºn là cách là m việc, cách tu cá»§a ngưá»i xuất gia trong đạo Pháºt là chưa đủ, có vẻ còn thụ động. Chúng ta hãy nhìn khắp những vùng đất, những quốc gia đã từng má»™t thá»i là quê hương cá»§a Pháºt giáo, nhưng khi Hồi giáo đặt chân đến là Pháºt giáo từ từ biến mất. Ấn độ là đại diện cho sá»± tình nà y. Äúng là Hồi giáo đã dùng đến bạo lá»±c để chém giết tu sÄ©, Ä‘áºp phá chùa chiá»n, nhưng rõ rà ng cÅ©ng tại mình thiếu má»™t cái gì đó nên má»›i cam chịu cho Hồi giáo lấn át quá đáng như váºy. Má»™t việt Nam có Trần
Thá»§ Äá»™ quyết Ä‘oán, Trần Quốc Tuấn trà dÅ©ng, có vô số nhân tà i vá»›i ná»n tảng võ há»c hùng mạnh… đã khuyến khÃch các vua Trần vốn hiá»n là nh trong Thiá»n há»c phải quyết chà chống lại sá»± xâm lăng dữ dá»™i cá»§a quân Mông cổ. Và đã chiến thắng oai hùng. Việt nam đã là m được, nhưng nhiá»u nÆ¡i không là m được và Pháºt giáo phải chấp nháºn lui bước.
Ấn độ thá»i vua A dục hầu hết đã theo đạo Pháºt, bây giá» chỉ còn khoảng 3 phần trăm. Nói 3 phần trăm là nhá» công lao cá»§a má»™t số Pháºt tá» lá»—i lạc như Ambedkar… váºn động phục hưng đạo Pháºt gần đây. Trước đó Ãt ngưá»i Ấn biết gì vỠđạo Pháºt.
Trong thá»i cáºn đại, Indonesia từng là má»™t vương quốc Pháºt giáo. Khi các nhà khảo cổ vô tình Ä‘i và o rừng sâu đã phát hiện má»™t cái tháp cá»§a đạo Pháºt lá»›n nhất thế giá»›i, tên là Bondogour (?)… Vì váºy chúng ta biết rằng đạo Pháºt đã má»™t thá»i cá»±c thịnh tại đó. Nhưng bây giá» thì toà n bá»™ ngưá»i Indonesia Ä‘á»u là Hồi giáo.
Có má»™t thá»i gian Malaysia cÅ©ng rất thịnh vỠđạo Pháºt, nhưng từ khi có Hồi giáo thì Pháºt giáo yếu dần. Bây giá» thì chÃnh phá»§ Malaysia mặc nhiên xem Malaysia là quốc gia Hồi giáo.
Nói chung là Hồi giáo đến đâu thì Pháºt giáo biến mất tá»›i đó.
Nháºt bản cÅ©ng váºy, cÅ©ng từng có đạo Pháºt là quốc giáo. Những tác phẩm vá» Thiá»n cá»§a Nháºt ná»—i tiếng cả thế giá»›i. Váºy mà ngà y nay đạo Pháºt tại Nháºt cÅ©ng rất yếu. Những ngôi chùa cá»±c kỳ hùng vÄ© chỉ là nÆ¡i tham quan, hầu như không có thuyết pháp. Thanh niên Nháºt ngà y nay Ãt ai biết gì vỠđạo Pháºt. Há» Ä‘ang bắt chướt lối sống hưởng thụ thá»±c dụng cá»§a Tây phương, tuy rằng sá»± giáo dục nhân cách đạo đức trong nhà trưá»ng cá»§a Nháºt tốt hÆ¡n Tây phương. Thế rồi ngưá»i dân Nháºt Ä‘i tìm sá»± bù đắp cho Ä‘á»i sống tâm linh cá»§a há» bằng cách gia nháºp và o những giáo phái nguy hiểm. Như vừa rồi chúng ta nghe báo chà đăng tải vá» giáo phái Aum Shirikyu, má»™t giáo phái vay mượn uy tÃn và giáo lý đạo Pháºt, ồi Ä‘i và o hoạt động khá»§ng bố thả hÆ¡i độc trong đưá»ng ngầm giết hại nhiá»u ngưá»i.
ChÃnh vì tu sÄ© đạo Pháºt không là m gì cả nên các giáo phái tà ác khác má»›i có cÆ¡ há»™i nổi lên. Chúng ta phải nháºn lá»—i vá» mình trước đã.
Hà n quốc cÅ©ng váºy, cÅ©ng giống như Nháºt bản, Ä‘ang Ä‘ua đòi lối sống hưởng thụ thá»±c dụng cá»§a Tây phương và Ãt quan tâm đến đạo Pháºt. Bắc Hà n thì hầu như không còn Pháºt giáo do chÃnh sách khống chế tối Ä‘a cá»§a chÃnh quyá»n.
Vừa rồi tại há»™i nghị Pháºt giáo ở Tokyo, 1997, các vị lãnh đạo Pháºt giáo khắp nÆ¡i Ä‘á»u lên tiếng báo động vá» sá»± suy yếu cá»§a Pháºt giáo trên thế giá»›i. Vì váºy, chúng ta phải hiểu rằng chÃnh những ngưá»i đệ tá» Pháºt, cả tại gia lẫn xuất gia, đã thiếu sót, đã thụ động, không năng ná»—, không cương quyết… nên Pháºt giáo má»›i có tình cảnh nà y.
Chúng ta hay bị lừng khừng giữa hai thái độ:
Má»™t là cÅ©ng muốn là m lợi Ãch gì đó cho chúng sinh; hai là muốn tu giải thoát nhanh chóng.
Äối vá»›i việc muốn là m lợi Ãch cho chúng sinh thì chúng ta không có đưá»ng lối phương hướng rõ rà ng; chúng ta không có sá»± hợp tác rá»™ng rãi trên toà n thế giá»›i. Má»—i ngà y chúng ta quả tháºt có phát nguyện độ chúng sinh, và chỉ đứng lại ngang đó. Ãt ai suy nghÄ© thêm là phải là m gì thiết thá»±c hiệu quả cho lá»i nguyện hằng ngà y đó.
Äối vá»›i khuynh hướng muốn tiến tu giải thoát thì được xem là má»™t hình ảnh đẹp trong đạo Pháºt. Nhiá»u vị Ä‘i và o hang sâu núi thẳm, hoặc đóng cá»a cốc không tiếp xúc vá»›i ai, để chuyên tâm tu táºp. Nhưng hãy coi chừng ! Tháºt ra chỉ những ai tâm đã hoà n toà n vị tha má»›i xứng đáng nháºp thất chuyên tu. Nếu tâm chưa hoà n toà n vị tha, chưa được rèn luyện sá»± hy sinh phụng sá»± thì việc nháºp thất không tiếp duyên lại chÃnh là cÆ¡ há»™i cho tâm Ãch ká»· phát triển dữ dá»™i hÆ¡n lúc trước. Äây quả là má»™t nghịch lý kỳ lạ, nhưng có tháºt.
Cà ng ở má»™t mình trong thất vắng, cà ng tinh tấn niệm Pháºt hoặc tá»a thiá»n, thì tâm Ãch ká»· cà ng được cá»§ng cố. Äó là lý do tại sao chúng ta gặp nhiá»u ngưá»i sau khi nháºp thất thì có vẻ kiêu mạn và nóng nảy hÆ¡n. Nếu chưa có tâm vị tha cao độ thì chúng ta cà ng tinh tấn cà ng xa rá»i sá»± giải thoát, vì lúc đó chúng ta chỉ lo cho chÃnh mình. Äây là má»™t nghịch lý rất khó vượt qua.
Äạo Pháºt cá»§a thế ká»· 21 nà y phải là má»™t đạo Pháºt cá»§a những ngưá»i rất thiết tha vá»›i lý tưởng giải thoát, đồng thá»i cÅ©ng hết lòng vá»›i sá»± nghiệp độ sinh. Ngưá»i đệ tá» Pháºt phải trá»n lòng thương yêu má»i ngưá»i, từ những huynh đệ chung quanh mình cho tá»›i tất cả má»i ngưá»i trên Trái đất, nhất là những ngưá»i chưa biết Pháºt Pháp. Chỉ những ngưá»i có tấm lòng như váºy má»›i xứng đáng và o trong thất vắng.
Nhu cầu là m việc sắp tá»›i rất là lá»›n, đòi há»i đệ tá» Pháºt phải tÃch cá»±c hÆ¡n rất nhiá»u, cÅ©ng như phải có đạo lá»±c vững và ng hÆ¡n rất nhiá»u để Ä‘em được Pháºt pháp đến cho ngưá»i nhưng không bị ngưá»i Ä‘em ô nhiá»…m thế gian và o trở lại.
Má»™t biểu hiện thụ động cá»§a ngưá»i đệ tá» Pháºt từ trước tá»›i giá» là cư sÄ© không lo Pháºt hóa gia đình.
Rất nhiá»u gia đình đạo Pháºt có cha mẹ theo đạo nhưng con không theo, anh chị theo đạo nhưng em không theo, vợ theo đạo nhưng chồng không theo… Chúng ta biết đạo Pháºt rồi mặc kệ ngưá»i chung quanh, ai biết hay chưa biết cÅ©ng được. Cha mẹ tá»›i chùa há»c đạo, bá» mặc con cái há»c ở nhà trưá»ng hay ở bạn bè tốt xấu gì đó không cần.
Cái lá»—i ngưá»i cư sÄ© không biết lo Pháºt hóa gia đình là rõ rà ng là lá»—i cá»§a ngưá»i tu sÄ©. ChÃnh vì tu sÄ© không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, không nhắc Pháºt tá» Ä‘iá»u đó, không hướng dẫn cách thức là m Ä‘iá»u đó, nên đạo Pháºt thiếu hẳn công đức Pháºt hóa gia đình. Bây giá» chÃnh là lúc phải sá»a chữa thiếu sót đó.
Cha mẹ phải được nhắc rằng má»—i sáng phải bắt buá»™c con trẻ lên lạy Pháºt, Ä‘á»c bà i nguyện cầu buổi sáng dà nh cho trẻ, để huân táºp cho trẻ thiện pháp từ thuở ấu thÆ¡.
Thế tại sao phải bắt buộc?
Bởi vì con trẻ còn nhá» nên không biết Ä‘iá»u gì đúng Ä‘iá»u gì sai, Ä‘iá»u gì nên là m Ä‘iá»u gì không nên là m. Ngay cả việc đến trưá»ng há»c văn hóa cÅ©ng váºy, nếu cha mẹ không bắt buá»™c thì chẳng có trẻ em nà o chịu Ä‘i há»c đâu. Váºy việc há»c Äạo đức và Pháºt pháp cÅ©ng quan trá»ng không kém cho cuá»™c Ä‘á»i, nhân cách và tâm hồn trẻ, tại sao chúng ta không bắt buá»™c?
Äã đến lúc, bên cạnh yếu tố tá»± giác, đạo Pháºt phải thêm yếu tố cưỡng bách sá»± tu há»c đối vá»›i má»™t số trưá»ng hợp.
Muốn cho đạo Pháºt mạnh, chúng ta phải biết phát huy ưu thế tá»± giác có sẵn trong đạo Pháºt đã đà nh, còn phải khai thác tiếp yếu tố cưỡng bách nữa. Nhưng muốn là m được Ä‘iá»u đó thì Tăng Ni phải mạnh mẽ năng ná»— cương quyết hÆ¡n rất nhiá»u. ChÃnh sá»± mạnh mẽ cá»§a Tăng Ni truyá»n sang cho Pháºt tá» và ngưá»i Pháºt tá» sẽ đủ sức mạnh để Pháºt hóa gia đình. Tăng Ni mà thá» Æ¡ thì chắc chắn Pháºt tá» cÅ©ng sẽ xao nhãng trách nhiệm. Má»™t đạo Pháºt yếu Ä‘uối, lá»—i do Tăng Ni trước hết. Vì váºy Tăng Ni hôm nay phải tÃch cá»±c, vừa khẳng định lý tưởng giải thoát, vừa sáng ngá»i lý tưởng độ sinh.
Chúng ta hãy nhìn sang các tôn giáo bạn, trẻ vừa sinh ra là đã được nhà thá» cầm vá» rá»a tá»™i để là m tÃn đồ dù đứa bé chẳng biết ất giáp gì. Lá»›n lên láºp gia đình phải và o nhà thá» là m lá»…, nghÄ©a là bảo đảm ngưá»i phối ngẫu cÅ©ng phải theo đạo. Nếu lấy ngưá»i ngoà i Ä‘em vá» cà ng có công vá»›i Chúa. Rất nhiá»u gia đình đạo Pháºt lÆ¡ đãng cho con cái theo Kitô giáo qua con đưá»ng hôn nhân như thế mà không hiểu mình đã lá»t và o đúng chiến lược cá»§a tôn giáo bạn. Thấy con cái thương nhau quá rồi cÅ©ng xuôi theo mà không há» có má»™t Ä‘iá»u kiện công bằng hÆ¡n cho truyá»n thống đạo giáo cá»§a gia đình. Äó cÅ©ng là má»™t sá»± thiếu cảnh giác, thụ động, và đôi khi nhu nhược trong đạo Pháºt.
CÅ©ng chÃnh sá»± nhu nhược đó mà khi Hồi giáo đặt chân tá»›i đâu thì Pháºt giáo bồng bế nhau di tản tá»›i đó. Bây giá» phải thay đổi lại tất cả. Quý thầy cô phải là m lá»… cầu phúc cho con cá»§a Pháºt tá» khi má»›i sinh; phải là m lá»… khai tâm khi con trẻ đến tuổi Ä‘i há»c; phải là m lá»… quy y khi trẻ đã biết nháºn thức; là m lá»… cưới khi chúng láºp gia đình; và là m lá»… tang, lá»… cầu siêu khi ngưá»i đó qua Ä‘á»i. Nói chung chùa phải “quản lý†Pháºt tá» và gia đình từ khi má»›i sinh cho tá»›i khi mất Ä‘i. Quý thầy cô phải cá»±c hÆ¡n, phải vất vả hÆ¡n như thế. Ngưá»i Pháºt tá» phải gắn bó cả Ä‘á»i mình vá»›i chùa như thế.
Và chÃnh vì Tăng Ni phải có trách nhiệm nhiá»u hÆ¡n đối vá»›i Pháºt tá» nên phải gần gÅ©i hÆ¡n, và , cÅ©ng rất dá»… bị thế tục hóa hÆ¡n. Äể là m được việc mà không bị thế tục hóa như váºy, buá»™c Tăng Ni phải tu dưỡng rất nhiá»u.
e) Bốn lý do lớn của việc tu dưỡng đạo đức:
Thứ nhất, vì thế giá»›i hôm nay Ä‘ang mất quân bình giữa Ä‘á»i sống váºt chất và đá»i sống tinh thần, giữa hưởng thụ và đạo đức, nên trách nhiệm cá»§a ngưá»i đệ tá» Pháºt là phải tu dưỡng đạo đức sâu dà y để là m quân bình lại má»i Ä‘iá»u cho thá»i đại.
Thứ hai, là tạo lại niá»m tin cho Pháºt tá». Tăng Ni là chá»— dá»±a cá»§a Pháºt tá». Nhưng Pháºt tá» dá»±a và o Tăng Ni cái gì nếu không phải là Äạo đức? Không biết Tăng Ni có đắc đạo hay chưa, nhưng yêu cầu trước hết là Tăng Ni phải có Äạo đức cái đã. Dù chưa đắc đạo cao siêu, nhưng nếu Tăng Ni có đạo đức thì cÅ©ng giúp cho Pháºt tá» yên tâm nương tá»±a. Má»™t và i Tăng Ni xem đạo đức là không quan trá»ng bằng những công phu tu táºp tâm linh cao siêu khác, nên không chịu tu dưỡng đạo đức sâu dà y, cuối cùng là m Pháºt tá» hụt hẫng.
Tá»™i nghiệp cho Pháºt tá» nếu lỡ chứng kiến cảnh ngưá»i xuất gia lục đục vá»›i nhau. Tu sÄ© không thể che dấu khuyết Ä‘iểm cá»§a mình mãi vì tiếp xúc lâu ngà y rồi ngưá»i ta cÅ©ng phát hiện. Chỉ còn cách là bản thân mình ráng tu dưỡng đạo đức chân tháºt.
Thứ ba, là tạo lại ná»™i lá»±c giữ gìn tâm hồn mình không bị nhiá»…m ô khi gần gÅ©i giáo hóa Pháºt tá». Ở đây ngoà i đạo đức sâu dà y, Tăng Ni còn phải có kinh nghiệm Thiá»n quán. Nhất là trong thá»i gian tá»›i Tăng Ni phải là m việc rất nhiá»u.
Thứ tư, là tạo lại ná»n tảng tu hà nh cho chÃnh mình. Äạo đức là ná»n tảng quan trá»ng cho quá trình tu hà nh, cho cả giá»›i định tuệ. Và Äạo đức cÅ©ng là biểu hiện đẹp vá» sau khi chúng ta đã tu hà nh viên mãn.
|