Xem bài viết đơn
  #102  
Old 26-02-2008, 04:18 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Đến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thời gian online: 233144
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 54 Tinh thần dư ba


Dịch thuật : delafere119
Biên tập : cutheday



Lâm Phong sắc mặt trắng bệch, khắp mặt mũi đầm đìa mồ hôi.

Lần đầu tiên Lâm Phong cảm thấy cạn kiệt sức lực đến vậy, hiện tại hắn chỉ có duy nhất một ý nghĩ là kiếm một chỗ ngủ cho đã đời.

Vừa rồi tinh thần lực của hắn cùng tinh thần lực của pháp luân không gian quấn nhau đấu không ngừng nghỉ. Hắn vốn dễ dàng đánh bại cỗ không gian lực lượng đó, chỉ có điều không gian trong khối bảo thạch bảy màu đột ngột co rút lại, phát sinh dị biến. Hắn không thể không toàn lực sử dụng tinh thần lực trấn áp ức vạn không gian này để duy trì sự cân bằng của không gian.

Hiện tại, tuy hắn đã thành công trấn áp đám không gian lộn xộn đó nhưng cũng đã mệt đến nỗi như mất đi nửa cái mạng rồi.

Khối bảo thạch bảy màu tựa hồ như là một vật thể có sinh mệnh, rất cần một bản thể để ký thác. Đúng lúc đó, Ngải Lâm Uy Na lại tiến tới gần, gần như không kịp suy xét, hắn liền mang hàng nghìn không gian linh hồn trong khối bảo thạch đó nhập vào nàng.

Phí La Đức há hốc mồm như muốn rách cả khóe miệng, cơ hồ không thể khép lại được, đôi mắt trắng dã đã biến thành màu đỏ, vẻ cuồng nhiệt và kinh hãi mơ hồ hiện lên. Một khoảng thời gian khá lâu, thần sắc mới trở lại như cũ, hắn đột ngột khụy xuống đất gào lên:
- Chủ nhân của ta, xin ngài hãy thu nhận linh hồn tội lỗi của ta, Phí La Đức này nguyện vĩnh viễn là đầy tớ trung thành cho ngài.

Lâm Phong không có tâm trạng nào nhìn tới lão khô lâu thần kinh có vấn đề này, hô hấp nặng nhọc, tiến tới ôm lấy nửa thân trên Ngải Lâm Uy Na, điểm một tay lên trán nàng, một sợi kim quang thoát ra, Ngải Lâm Uy Na dần dần hồi tỉnh, trên trán nàng xuất hiện một ấn ký bảy màu nhỏ bằng móng tay, càng làm nổi bật lên vẻ diễm lệ cao sang không gì sánh được.

Ngải Lâm Uy Na mắt mở tròn xoe, cảm thấy thân mình đang nằm trong vòng tay chủ nhân, trên khuôn mặt tuyệt thế không kiềm được ửng lên sắc hồng, vội vàng đứng dậy, chỉ là trong đầu vẫn cảm thấy choáng váng, một cỗ tinh thần lực cường hãn vô bỉ xâm nhập thẳng vào đại não, bắt đầu thấy sự tình có phát sinh rất ghê gớm.


Chỉ thấy Ngải Lâm Uy Na bắt đầu phát sinh biến hóa, trên toàn bộ thân thân thể xuất hiện vô số vết phồng rộp, khuôn mặt như bức tranh tuyệt thế biến đổi không ngừng, nỗi thống khổ không thể kiểm soát từ bên trong đã hiển lộ rõ trên sắc mặt nàng, cho đến khi không còn chịu đựng được nữa, nàng một lần nữa lại ngất đi, bảy màu ấn ký trên trán lúc này cũng dần dần biến mất.

Khô Lâu pháp sư, mắt lồi ra, đỏ quạch như ngọn hỏa diễm sắp phun trào, quỳ trên mặt đất, ngây dại nhìn Ngải Lâm Uy Na càng lúc càng đau đớn khổ sở rồi ngất đi mà không nói lên lời.

Trong khi đó, Lâm Phong, sau khi nhất chỉ điểm lên trán Ngải Lâm Uy Na, thì đã kiệt sức đến không thể trụ được nữa, liền ngã gục xuống.

Lúc này, Hải Phi Tư ở bên ngoài đang thấp thỏm không yên, Lâm Phong cùng Ngải Lâm Uy Na vừa đi khỏi, trong lòng hắn chợt dậy lên cảm giác lo ngại. Không chờ cho Lâm Phong quay lại, hắn đã vội dẫn theo đám người chạy tới, còn trong lòng hắn có suy nghĩ gì thì chỉ ma quỷ mới biết được.

Vừa đến nơi, nhìn thấy Ngải Lâm Uy Na lao xuống hang động trên thân cây, sau đó lại nghe tiếng Lâm Phong cùng với Tử Linh Pháp Sư nói chuyện, Hải Phi Tư bèn không trực tiếp tiến vào mà chờ bên ngoài. Tính ra đến giờ, hắn cũng đã chờ ở ngoài hơn một giờ đồng hồ mà không thấy ai ra thì bảo sao trong lòng hắn có thể không nóng như lửa đốt cơ chứ.

Mười một vị mỹ nữ chiền thần cũng nhanh chóng xuống theo. Trên khuôn mặt tuyệt thế nhưng lạnh lùng băng giá của họ cũng đã lộ ra vẻ lo lắng.
Tài sản của ZORO_NDK

Chữ ký của ZORO_NDK
Võ Lâm Chí Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ:00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong:00 (14):
Thập Bộ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hành
:33:
Thần Thú tọa kỵ:Hỏa Phượng Hoàng

Lúc bé , nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học...
Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ... ngủ
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngàn là dư,giờ cho 10 triệu cũng ko đủ!


Last edited by ZORO_NDK; 20-04-2008 at 10:42 PM.