Má»™t con rạch nhỠăn sâu vá»›i Mạt Sầu Hồ, Lãng Tá» Yến Thanh lặn mình theo con rạch đó rá»i xa dần chiến trưá»ng.
Con rạch không dà i lắm, hai bên bá» lau má»c rất dà y.
Một nơi ẩn nấp lý tưởng không sợ ai từ bỠtrông ra, từ giữa rạch trông và o.
Nước lại không sâu, chà ng chỉ hụp mất đầu, bước Ä‘i từ từ khá»i phải lá»™i.
Äầu kia rạch trổ ra sông Tần Hoà i, má»™t con sông nổi tiếng trong là ng chÆ¡i nÆ¡i mà bao kẻ ngông thừa và ng dư bạc vung trong tay qua các khung cá»a sổ thuyá»n hoa, trước con mắt tán thưởng cá»§a những đóa hoa biết nói.
Náo nhiệt nhất vỠđêm là ở Ä‘oạn sông khá dà i từ cá»a Võ Äịnh đến miếu Phu Tá».
Theo con rạch nhá», lặn mình, trổ ra sông Tần Hoà i rồi, Lãng Tá» Yến Thanh nhô đầu lên nháºn định má»™t chiếc tiểu thuyên buông neo tại và m rạch.
Chà ng bèn chu miệng nhái tiếng chim rÃu rÃt lên mấy lượt.
Láºp tức có tiếng động nhẹ trên chiếc tiểu thuyá»n đó.
Tại và m rạch trổ ra sông vì lau còn má»c dây thuyá»n neo tròng và o nhau nên Lãng Tá» Yến Thanh bÆ¡i dần đến thuyá»n.
Trên thuyá»n cá»a hông mở ra.
Yến Thanh vịn bệ cá»a nhảy và o trong.
Trong mui thuyá»n mùi dược thảo xông ra nồng nặc Hoa Liên Liên Và TÃch TÃch ngồi đó ngưá»i nà o cÅ©ng lá»™ vẻ khẩn trương.
Thấy Yến Thanh tẩm nước ướt sÅ©ng ngưá»i cả hai vá»™i vã bước tá»›i dìu chà ng rồi Liên Liên cởi y phục ướt cá»§a chà ng, TÃch TÃch chuẩn bị thuốc.
Liên Liên quan sát khắp thân thể cá»§a Yến Thanh sau cùng đấm nhẹ và o ngá»±c chà ng căm háºn mắng:
- Quỷ? Khéo giả vỠthì thôi.
TÃch TÃch buông thuốc xuống quay đầu há»i:
- Sao? Không có thương tÃch chi hết hả?
Yến Thanh uể oải vặn mình đáp nhẹ:
- Có chứ? ở đây nà y?
Chà ng đưa tay chỉ và o đầu vai tiếp:
- Nơi đó đó ?
Liên Liên lại nhìn rồi gắt:
- Không có chi hết mà ?
Tuy váºy nà ng chưa yên tâm ấn tay xuống đầu vai nắn nót mấy đốt xương.
Äến lúc đó nà ng hoà n toà n thức ngá»™ Yến Thanh đùa, cúi mặt xuống há miệng cắn và o vai chà ng má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng.
Yến Thanh kêu lên oai oái.
TÃch TÃch cau mà y há»i:
- Liên thÆ¡ thÆ¡? Äừng là m ồn lên chứ? Yến gia Æ¡i? Có thá» thương chăng?
Yến Thanh cưá»i hì hì:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có ? Nhưng vết thương là do con chó Ä‘iên cắn ? Hôm nay ra cá»a tại hạ gặp má»™t vị Ä‘oán số mạng bảo là phải đỠphòng chó cắn ? Äúng là cái số đã định ấy mà , tránh cách gì cÅ©ng không tránh khá»i bị chó cắn, không tại lá»™ thì tại thuyá»n?
Thoạt đầu Liên Liên cho rằng chà ng nói tháºt, nhưng khi nghe tiếng cuối má»›i biết chà ng đùa mắng nà ng.
Tức khà nà ng muốn cắn thêm má»™t cái nữa tháºt mạnh.
Yến Thanh cong ngón tay cốc nhẹ và o trán nà ng bảo:
- Äừng chứ? Cắn má»™t cái không sao, cắn hai cái là điá»m bất tưá»ng đấy?
Chà ng báºt cưá»i hắc hắc.
TÃch TÃch thở dà i thốt:
- Yến gia ác quá, ngưá»i ta hồi há»™p lo âu từng giây từng phút, lo xuýt chết Ä‘i được đó.
Chỉ sợ Yến gia rước lấy thêm má»™t mÅ©i Xuyên Tâm Tiêu nữa là cả lÅ© không là m sao sống sót được? Vừa rồi nghe tiếng chim kêu chị em tôi muốn báºt khóc lên Yến gia có biết đâu?
Thế mà vô sá»± trở vỠđây lại vá» thá» trá»ng thương là m cho ngưá»i ta đứng tim luôn ?
Yến Thanh đáp:
- Tại hạ cÅ©ng biết hai ngưá»i quá lo lắng cho tại hạ nên má»›i để cho Liên Liên cô nương cắn má»™t cái bù trừ má»i thấp thá»m bồn chồn. Bằng không váºy thì là m thế nà o tại hạ tạ được cái lá»—i đùa dai? Phải biết chúng ta còn vất vả hÆ¡n trước nhiá»u nữa đấy?
Liên Liên cùng TÃch TÃch đồng kêu lên:
- Yến gia nói sao? Lại một lần nữa thất bại rồi?
Yến Thanh lắc đầu.
Liên Liên há»i:
- Váºy là Yến gia có gặp Thiên Ma Lịnh Chá»§?
Yến Thanh gáºt đầu.
TÃch TÃch há»i:
- Nhưng lại để sổng mất?
Yến Thanh cưá»i khổ:
- Lưới chăng tứ phÃa, mai phục mưá»i phương là m sao lão ta thoát lá»t? Võ công lão ma quả cá»±c cao, mưá»i danh thá»§ bao vây vẫn không cầm chân lão nổi. Lão phá vỡ vòng vây phóng mình lên má»™t gò núi, tại hạ Ä‘inh ninh là lão thoát Ä‘i trót lá»t rồi. Bất ngá» Mã Cảnh Long xuất hiện tặng lão má»™t ngá»n Kim Tiên biến lão thà nh má»™t đống xương thịt nát vụn.
- Mã Cảnh Long giết lão? Chắc váºy?
Yến Thanh khẳng định:
- Không thể sai lầm được? Sá»± việc xảy ra trước mắt má»i ngưá»i. Bất cứ ai có tham gia chiến dịch Ä‘iá»u có thể xác nháºn Ä‘iá»u đó ?
TÃch TÃch chá»›p mắt, ánh mắt hÆ¡i lạ kỳ.
Nà ng tặc lưỡi:
- Không ngỠlão lại chết nơi tay Mã Cảnh Long ?
Yến Thanh đáp:
- ChÃnh lão cÅ©ng không ngá» có sá»± kiện đó huống chi TÃch TÃch cô nương ? Nếu lão tưởng đến thì là m gì có sá»± kiện đó xảy ra được? Là m gì lão chết được?
TÃch TÃch trố mắt:
- Yến gia nói thế là nghĩa là m sao?
Yến Thanh giải thÃch:
- HÆ¡n mưá»i ngưá»i bao vây bên ngoà i là có hÆ¡n mưá»i nẻo đưá»ng cho lão thoát Ä‘i. Lão không chạy vá» hướng nà o mà chạy vá» hướng do Mã Cảnh Long trấn đóng mà Mã Cảnh Long là tay lợi hại nhất trong các cao thá»§ bao vây. Chá»n phÃa đó khác nà o lão chá»n cá»a tá» chăng? Trong khi lão có nhiá»u cÆ¡ há»™i hÆ¡n nếu xung phá vị trà cá»§a kẻ khác?
Liên Liên tiếp nối:
- Có thể lão là m quá nhiá»u Ä‘iá»u ác đến lúc báo ứng rồi nên ma đưa lối quá»· dẫn đưá»ng giục lão chạy vá» phÃa đó?
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Bất cứ ai cÅ©ng tưởng như váºy? Trừ lão ta không tưởng như váºy. Bởi lão cho rằng ra phÃa đó lão sẽ được vô sá»±. PhÃa đó là phÃa an toà n nhất cho lão, nếu không như thế lão dại gì mà chá»n ngã đó?
Hai nữ nhân sững sá».
TÃch TÃch kêu ká»n:
- Yến gia cho rằng Mã Cảnh Long đồng phe với lão?
Yến thanh tiếp:
- Cái đó thì ai ai cÅ©ng hiểu rõ bởi Mã Cảnh Long là ngưá»i chá»§ trì chân chánh phân đà n Kim Lăng.
TÃch TÃch hừ má»™t tiếng :
- Ai lại không biết như váºy? Nếu không thì mình đến Kim Lăng là m gì? Tuy nhiên Yến gia đã nói là Lão Mã đã bá» tối theo sáng rồi mà ? Lão Mã thưá»ng lo an tÃnh phản bá»™i Thiên Ma Giáo kia mà ?
Yến Thanh gáºt đầu:
- Phải ? Tại hạ có nói thế? Cá»u Lão Há»™i cÅ©ng nói như thế và việc lão giết Thiên Ma Lịnh Chá»§ chứng minh như thế?
- Thế thì Thiên Ma Lịnh Chá»§ ra ma tháºt sá»± rồi?
Yến Thanh gáºt đầu:
- Từ nay sẽ không còn ai chết vì Xuyên Tâm Tiêu nữa? ừ?
Chà ng tiếp luôn:
- Từ nay Thiên Ma Giáo tan vỡ không còn gây hại cho Ä‘á»i nữa? ừ?
Rồi chà ng lại tiếp:
- Chắc váºy rồi ? ừ?
Thái độ cá»§a chà ng bà máºt quá, TÃch TÃch không dằn lòng được há»i:
- Sao Yến gia cứ gằn từng câu như thế" Cái gì mà ừ, ừ rồi ừ?
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Thì TÃch TÃch cô nương nói phải thì tại hạ ừ chứ sao ? Phải cái nà o ừ cái đó chứ sao ?
TÃch TÃch thốt:
- Thế thì chi. em tôi tôi được thoát ky khô? ải, tại sao Yến gia lại bảo là chi. em tôi còn vất va? đà i dà i.
Yến Thanh chỉnh nghiêm thần sắc:
- Tại vì tại hạ là m sai má»™t việc là đem tin tức truyá»n Ä‘i nhanh chóng quá, từ nay công tác trừ gian diệt bạo không còn á»· trượng và o Cá»u Lão Há»™i được nữa? Rất có thể là công tác đó chỉ có ba chúng ta đảm nháºn thôi ?
Liên Liên lắc đầu:
- Tôi không hiểu gì cả?
Yến Thanh nhếch nụ cưá»i khổ:
- Thiên Ma Giáo tan vở? Thiên Ma Lịnh Chá»§ ra ma nhưng cái thế tà n ác cá»§a Thiên Ma Giáo vẫn tồn tại. Ngưá»i cá»§a Thiên Ma Giáo chỉ cần đổi cái danh xưng thôi và dùng má»™t thá»§ Ä‘oạn khác khống chế giang hồ. Bởi Xuyên Tâm tiêu không còn là má»™t bà máºt nữa nên nó không đủ công hiệu giết ngưá»i như trước nữa. Như thế đó, Thiên Ma Lịnh Chá»§ dù chết Ä‘i thì Thiên Ma Giáo thay hồn đổi lốt, áp dụng thá»§ pháp má»›i. Äá»i vẫn còn má»™t hóa thân cá»§a Thiên Ma Giáo?
Liên Liên vẫn lắc đầu:
- Tôi vẫn chưa ý thức rõ luáºn Ä‘iệu cá»§a Yến gia?
Yến Thanh tiếp:
- ChÃnh tại hạ phát hiện tổng đà n cá»§a Thiên Ma Giáo song vị Thiên Ma Lịnh Chá»§ chân chánh lại không do tại hạ phát hiện.
Hai nữ nhân cùng kêu lên:
- Thế là ai?
Yến Thanh buông gá»n:
- Mã Cảnh Long ?
Hai nà ng trố mắt - Mã Cảnh Long phát hiện? Váºy cái ngưá»i bị há» Mã giết đó là má»™t Lịnh Chá»§ giả? Bởi ngưá»i bị giết do Yến gia khám phá ra kia mà ?
Yến Thanh lắc đầu:
- ChÃnh tại hạ chỉ Ä‘Ãch xác lão ta? Bởi duy nhất chỉ có mình tại hạ nháºn được con ngưá»i chân chánh cá»§a lão. Lúc đó tại hạ giáp mặt vá»›i lão qua má»™t Lịnh Chá»§ Thiên Ma thì lão hóa trang biến dạng rồi. Cái đó má»™t là do lão hóa trang hai là do ngưá»i khác tạm sá»a dung mạo, mạo nháºn lão. Cho nên dưới hình thức má»™t Thiên Ma Lịnh Chá»§ có lúc do lão hóa trang, có lúc ngưá»i khác hóa trang. Lịnh Chá»§ Thiên Ma không có hình dạng chân chánh mà chỉ có cái lốt giả tạo thôi, có Ä‘á»u lốt giả tạo đó đương nhiên là duy nhất. Trong chiến dịch vừa qua, ngưá»i bị bao vây bên ngoà i trang viện đúng là lão và ngưá»i bị Mã Cảnh Long vung roi đánh chết cÅ©ng chÃnh là lão?
TÃch TÃch há»i:
- Thế trước đó lúc lão chưa bị bao vây ngưá»i mạo nháºn lão là ai?
Yến Thanh đáp:
- Mã Cảnh Long ?
Liên Liên kêu lên:
- Ủa? Lão Mã à ?
Yến Thanh thở dà i:
- Phải? Dù tại hạ chưa nắm đủ chứng cứ là chÃnh Mã Cảnh Long, Tại hạ dám Ä‘oán định là Mã Cảnh Long ?
TÃch TÃch yêu cầu:
- Xin Yến gia nói rõ cho bá»n nà y hiểu?
Yến Thanh đáp:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tại hạ phải giải thÃch cho hai cô nương hiểu rõ hÆ¡n dù hai cô nương không đòi há»i. Bởi lẽ hai cô nương là viện thá»§ duy nhất cá»§a tại hạ? Có hiểu rõ sá»± tình má»›i viện thá»§ đắc lá»±c được, hai cô nương má»›i đối phó hữu hiệu vá»›i má»i trưá»ng hợp.
Chà ng tưá»ng thuáºt những tao ngá»™ lúc và o trang viện tại Mạt Sầu Hồ đến lúc Thiên Ma Lịnh Chá»§ bị sát hại.
Chà ng dừng lại tại đó.
TÃch TÃch cau mà y:
- Có cái chi dÃnh dấp đến Mã Cảnh Long đâu?
Yến Thanh thốt:
- Nếu không có mÅ©i tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm thì sá»± bà máºt đó vÄ©nh viá»…n là bà máºt. Và nếu tại hạ không tinh ý thì tại hạ cÅ©ng bị qua mắt luôn ? Bị lão Mã qua mắt rồi còn gì ?
TÃch TÃch há»i:
- Thiên Ma Lịnh chá»§ bị Mã Cảnh Long vung roi Ä‘áºp nát, Yến gia là m sao truy ra thương thế do mÅ©i tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm phóng ra? Là m sao Yến gia nháºn ra được?
Yến Thanh tá»§m tỉm cưá»i:
- con ngưá»i chu đáo đến đâu cÅ©ng có má»™t hở trong trăm ngà n kÃn. Mã Cảnh Long Ä‘áºp nát bá» vai hữu nhưng Xuyên Tâm Tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm thì lại xuyên đâm thá»§ng đầu vai tả. Äó là cái hở duy nhất?
TÃch TÃch há»i:
- Yến gia có xem ká»· chăng ? Có thể nháºn lầm chăng?
Yến Thanh lắc đầu:
- Không thể lầm lẩn được? ChÃnh Mã Cảnh Long cÅ©ng thấy rõ như váºy. Mã Cảnh Long chuyên dùng tay tả, nếu Thiên Ma Lịnh Chá»§ bị Ä‘áºp nát bá» vai tả thì tại hạ là m sao tìm ra dấu vết cá»§a mÅ©i Xuyên Tâm Tiêu. Không rõ Mã Cảnh Long lá»› ngá»› thế nà o lại quất roi xuống bá» vai hữu ? Do đó tại hạ má»›i phát hiện có hai ngưá»i đội lốt Thiên Ma Lịnh Chá»§ ?
Má»™t ngưá»i trúng tiêu trước đó và má»™t ngưá»i bị bao vây bên ngoà i.
TÃch TÃch há»i:
- Yến gia có chắc là mình không nháºn xét lầm chăng?
Yến Thanh lắc đầu:
- Không bao giá»? Äầu vai tả cá»§a Mã Cảnh Long bị thương lão dùng sức quá đáng vết thương chấn động máu tuôn ướt áo. Không có má»™t lý do nà o giải thÃch cho thương thế đó trừ má»™t mÅ©i Xuyên Tâm Tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm. Huống chi tại hạ có ý hoà i nghi lão từ lâu, lão xuất hiện đột ngá»™t tại Hà ng Châu má»™t sá»± xuất hiện cá»±c kỳ tấu xảo. Rồi Ká»· Tá» Bình bị giết là m cho Liá»…u Hao Sanh cÅ©ng phải nghi ngá» lão luôn. Khi nà o có lá»a mà không có khói phát sanh được.
TÃch TÃch thốt:
- Long Lão gia đã từng nói vá»›i chị em tôi chÃnh Yến gia cÅ©ng đã hoà i nghi Liá»…u Hao Sanh nữa kia mà . NÆ¡i Ká»· Tá» Bình bị giết không có cÆ¡ quan nà o nguy hiểm cả mà Liá»…u Hao Sanh thì cho rằng y bố trà cạm bẩy rất nhiá»u tại đó.
Yến Thanh đáp:
- Äúng váºy? Và o thá»i gian đó Liá»…u Hao Sanh là con ngưá»i đáng nghi nhất. Nhưng cuá»™c há»a hoạn tại Hồng Diệp Trang đủ xóa tan má»i hiá»m nghi quanh y. Trong ngôi nhà Ká»· Tá» Bình bị giết thá»±c sá»± có bố trà cÆ¡ quan, Ká»· Tá» Bình thừa hiểu tất cả các cÆ¡ quan đó mà Ká»· Tá» Bình lại là nghÄ©a đệ cá»§a Mã Cảnh Long. Ngưá»i nà y hiểu thì ngưá»i kia cÅ©ng hiểu.
Giết Kỷ TỠBình rồi Mã Cảnh Long phá luôn các cơ quan việc là m đó không phải là vấn đỠnan giải.
TÃch TÃch lại há»i:
- Mã Cảnh Long có phải là Thiên Ma Lịnh Chá»§ chân chánh chăng ? Và ngưá»i bị giết có phải là má»™t hóa thân do lão bà y chăng?
Yến Thanh lắc đầu:
- Không thể có việc đó. Ngưá»i bị giết có võ công cá»±c cao thừa sức đối phó vá»›i má»™t số cao thá»§ thượng thặng, chÃnh tà i năng đó chứng minh chẳng há» có sá»± giả mạo.
Liên Liên trầm tư một lúc lâu bây giỠmới cất tiếng xen và o câu chuyện:
- Gia? như sư. phhán Ä‘oán cá»§a Yến gia không sai lầm thì thê? lá»±c cá»§a Thiên Ma Giáo hiện tại chuyển sang tay Mã Cảnh Long và như váºy là chúng ta còn lo ngại, còn mệt dà i dà i, giang hồ chưa dứt háºu hoạn.
Yến Thanh gáºt đầu:
- Hằn là váºy rồi ? Há»a hoạn vẫn còn như cÅ©, có Ä‘iá»u là má»™t sá»± đổi thay trong tình thế.
Trước kia Thiên Ma Giáo hoạt động trong âm thầm từ nay dưới hình thức danh xưng khác há» hoạt động công khai. Vá»›i thế lá»±c sắn có há» công nhiên xưng bá trong võ lâm. Mã Bách Bình từng bà y tá» hoà i bảo cá»§a hắn cho Vưu Tuấn biết. Hắn quyết tâm phản bá»™i Thiên Ma Giáo để tạo cho mình má»™t cục diện riêng biệt. Vá» việc đó thì Lịnh Chá»§ Thiên Ma chết, thế lá»±c vá» tay cá»§a cha con há» mục Ä‘Ãch cá»§a hỠđã đạt rồi. Huống chi Mã Cảnh Long giết Thiên Ma Lịnh Chá»§ tạo má»™t thà nh tÃch vÄ© đại thanh danh cá»§a há» cà ng thêm lừng lẩy. Dù muốn hay không võ lâm cÅ©ng phải nể lão là má»™t đối tượng đáng được tôn sùng. Phải biết lão có thừa thá»§ Ä‘oạn vừa khống chế vừa lưu giữ số thuá»™c hạ cá»§a thiên Ma Lịnh Chá»§ là m tay sai.
Trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u lão tá»± nhiên tạo thà nh nghiệp bá. Lão là con ngưá»i đáng sợ, lợi hại hÆ¡n Thiên Ma Lịnh Chá»§ nhiá»u.
Liên Liên thốt:
- Cái gì công khai dá»… đối phó hÆ¡n Ä‘iá»u ám muá»™i.
Yến Thanh lắc đầu:
- cái lý là váºy, song đối phó bằng cách nà o đây? Các cô nương nên nhá»› vì có chá»— yếu ngưá»i ta bắt buá»™t phải hoạt động âm thầm. Khi ngưá»i ta dám hoạt động công khai là thuẫn cá»§a ngưá»i ta rất mạnh đó nhé, ngưá»i ta không còn ngán sợ gì nữa. Äiá»u đáng tiếc là trong chiến dịch vừa qua Sá» Như Kiếm đã bá»™c lá»™ toà n diện thá»±c lá»±c cá»§a Cá»u Lão Há»™i rồi? Mã Cảnh Long không còn phải dè dặt, e sợ nữa.
Liên Liên cau mà y:
- Tại sao Yến gia không công bố Ä‘iá»u đó cho ngưá»i ta biết?
Yến Thanh cưá»i khổ:
- Có Ãch lợi gì chăng? Ngưá»i ta có tin được chăng? Tất cả Ä‘á»u chÃnh mắt trông thấy Mã Cảnh Long hạ sát Thiên Ma Lịnh chá»§ liệu má»™t lãng tá» tầm thưá»ng như tại hạ có thể xoay chuyển thế cỠđược chăng ?
Liên Liên há»i:
- Giả như Yến gia lấy tư cách là gióng dõi má»™t thế gia quân tá» tại Hoa SÆ¡n mà công bố khám phá? Chẳng lẽ ngưá»i ta không tôn trá»ng lá»i nói cá»§a Quân Tá» Kiếm Hoa Vân Äình?
Yến Thanh lộ vẻ buồn thảm:
- Tại hạ khoát cái lốt má»™t lãng tá» trước con mắt cá»§a má»i ngưá»i từ lâu rồi. Ngưá»i ta sẽ không có ai tin tại hạ là hóa thân cá»§a Quân Tá» Kiếm Hoa Vân Äình đâu.
Liên Liên thốt:
- Có Long lão gia đó là m chi ? Long lão gia sẽ chứng minh cho Yến gia.
Yến Thanh lắc đầu:
- CHÃnh Tạo Hóa Chu? cÅ©ng mang cái tên là Äiá»n VÅ© Long xuất hiện trên giang hồ.
Muốn chứng minh cho mình là Long VÅ© Äiá»n cÅ©ng đã khó khăn rồi còn nói chi đến việc chứng minh cho ngưá»i khác? Ngưá»i giả chứng minh cho ngưá»i giả thá» há»i ai tin cho?
Huống chi Tạo Hóa Thá»§ Long VÅ© Äiá»n cÅ©ng chưa phải là má»™t báºc tôn kÃnh trá»ng vá»ng trên giang hồ, lá»i nói đâu có uy tÃn bằng lá»i nói cá»§a các vị đạo cao đức lá»›n có giá trị ngà n và ng?
ChÃnh tại hạ quen Long VÅ© Äiá»n trước rồi đưa y đến Cá»u Lão Há»™i giá»›i thiệu y cho y lãnh má»™t phần công tác. Từ sau ngà y Nhất Kiếm Kinh Thiên Hoa Hao Nhân tạ thế thì không ai chứng minh được quá khứ cá»§a y cả.
Chà ng thở dà i rồi tiếp:
- Hà huống tại hạ lại không muốn khôi phục thân pháºn cá»§a Hoa Vân Äình ? Bởi khôi phục thân pháºn là trở vá» vá»›i má»™t ký ức thê thảm ?
Hoa Liên Liên và TÃch TÃch thừa hiểu thân thế cá»§a chà ng như thế nà o, biết má»i việc ngà y xưa do chà ng an bà y nhất là chà ng chấp nháºn má»™t sá»± hy sinh lá»›n lao vá» vụ thất tung cá»§a Hoa Vân Äình.
ChÃnh chà ng bức vị hôn thê yêu quý và ngưá»i em cá»§a chà ng phải chết cách thảm thiết.
Sá»± hy sinh đó chẳng phải má»—i cá nhân Ä‘á»u là m nổi.
Hai chị em không dám nói gì hơn.
Há» trầm lặng, má»—i ngưá»i theo Ä‘uổi má»™t suy tư riêng biệt má»™t lúc lâu.
Rồi TÃch TÃch cất tiếng:
- Yến gia? Bây giỠchúng ta là m sao đây:
Yến Thanh đáp:
- Trước hết chúng ta đến VÅ© Hoa Äà i, lúc ly khai tòa trang viện cạnh hồ Mạt Sầu tại hạ có cho Long VÅ© Äiá»n hay dặn y đưa luôn hai nà ng hóa thân cá»§a hai cô nương đến đó.
Còn hai cô nương thì trở vá» thân pháºn cÅ©, bởi chẳng lẽ để hai TÃch TÃch và hai Liên Liên đụng đầu nhau? Mình sẽ giải thÃch là m sao vá»›i ngưá»i ta vá» sá»± trùng hợp đó?
TÃch TÃch mỉm cưá»i :
- Là m sao Yến gia biết được chúng tôi có hóa thân? Thuáºt cải sá»a dung mạo cá»§a hai chị em tôi...
Yến Thanh cÅ©ng cưá»i đáp:
- Thuáºt cải sá»a dung mạo cá»§a hai cô tinh vi lắm rồi không còn vấn đỠphải bà n đến ?
Hai nà ng ấy nhất nhất cái gì cũng giống y như hai cô nương nhưng tại hạ chỉ nhìn qua là biết ngay có sự giả mạo.
TÃch TÃch thốt:
- Hai nà ng đó là do Cá»u Lão Há»™i chá»n lá»±a, từ vóc dáng, dung mạo và cả âm thanh nữa Ä‘iểm nà o cÅ©ng giống chị em tôi cả...
Yến Thanh há»i:
- Mà tại sao hai cô nương lại muốn có hóa thân như váºy?
TÃch TÃch đáp:
- Liên Liên và TÃch TÃch là hai cái tên mượn cá»§a chi. em tôi, gá»i mãi rồi thà nh danh.
tháºt sá»± chứ trước khi và o Cá»u Lão Há»™i chị em chúng tôi là những nhân váºt có tên tuổi khá quan trá»ng trên giang hồ. Chị em chúng tôi dù sao cÅ©ng nuối tiếc thân pháºn cÅ©, chưa có thể má»™t sá»›m má»™t chiá»u há»§y diệt thinh danh do mình đã tạo tá»±u.
Yến Thanh thoáng giáºt mình:
- Hai cô nương là báºc hữu danh thế sao tại hạ chưa từng biết mặt?
TÃch TÃch cưá»i khổ :
- Yến gia ngà y xưa là Quân Tá» Kiếm Hoa Vân Äình thì má»™t Quân Tá» là m sao biết đến Câu Hồn Song Mỹ được?
Yến Thanh giá»±t mình tháºt sá»±:
- Hai cô nương là Câu Hồn Song Mỹ?
TÃch TÃch gáºt đầu:
- Tôi là Tiểu Ngư Câu Hồn Hoa Anh Nhân còn Liên thư thư là Äoạt Mạng Hồng Phấn Hoa Ngá»c Nhân Khách, giang hồ ghép lại gá»i là Câu Hồn Song Mỹ.
Yến Thanh lắc đầu:
- Hai cô nương cho rằng có sá»± cách biệt thân pháºn giữa hai chúng ta song tại hạ thì không ngh~ như váºy. Cứ theo tại hạ biết thì hai cô nương là hai đại há»™ pháp trong Tịnh Y Môn cá»§a Cái Bang kiêm luôn chức vụ đưá»ng chá»§ Ná»™ ÄÆ°á»ng và Ngá»a ÄÆ°á»ng.
Liên Liên kinh ngạc:
- Tịnh Y Môn trong Cái Bang là má»™t cÆ¡ cấu cá»±c kỳ bà máºt là m sao Yến gia biết được?
Yến Thanh giải thÃch:
- Bang chá»§ cá»§a quý bang là Phong Vân Tẩu Vu Phi vốn là má»™t trong số nguyên lão chá»§ yếu cá»§a Cá»u Lão Há»™i. Tiên phụ là Nhất Kiếm Kinh Thiên Hoa Hao Nhiên vốn là ngưá»i phát khởi việc láºp há»™i. Sau khi tiên phụ tạ thế thì Vu Phi lão tiá»n bối lãnh trá»ng trách chá»§ trì Cá»u Lão Há»™i. ChÃnh Vu tiá»n bối biến Hoa Vân Äình thà nh CÔ Kiếm Lâm Phong từ Lâm Phong tá»›i Lãng Tá» Yến Thanh ngà y nay. Sá»± biến đổi đó là do ý cá»§a tiá»n bối và do y thuáºt cá»§a Long VÅ© Äiá»n. Do đó tại hạ thưá»ng có dịp tiếp cáºn Vu tiá»n bối nên hiểu biết rất nhiá»u việc cá»§a Cái Bang. Ngoà i ra tại hạ còn biết hai cô nương là nghÄ©a nữ cá»§a Vu tiá»n bối. Trước kia hai cô nương là má»™t đôi tá»· muá»™i mồ côi, được tiá»n bối thu nháºn nuôi dưỡng đến trưởng thà nh.
Liên Liên gáºt đầu:
- Äúng váºy, chị em tôi không biết thân thế cá»§a mình ra sao nữa? Há» Hoa nà y do dưỡng phụ ban cho đó. Cái Bang còn có cái tên là Hoa Tá» Bang. Lão nhân gia chá»n là có ý nhắc nhở chị em tôi là đừng bao giá» vong bổn, luôn luôn vì Cái Bang mà ra sức.
Yến Thanh thở dà i:
- Không hiểu sao bang chá»§ lại phái hai cô đến phục thị Long VÅ© Äiá»n như váºy ?
TÃch TÃch cưá»i khổ :
- NghÄ©a phụ vì Yến gia đó ? Lão nhân gia bắt buá»™c phải an trà Long VÅ© Äiá»n tại má»™t nÆ¡i kÃn đáo. Nhung Long lão gia đâu có chịu giam mình trong cảnh tịch mịch cô thế chết ngưá»i được? Long lão gia má»›i đưa Ä‘iá»u kiện đòi hai nữ nhân hầu bạn. Thá»i hạn thì vô cùng chẳng biết chấm dứt lúc nà ng bầu bạn cùng Long Bảo gia chắc chắn là phải chịu gian khô?
không tưởng nổi. Do đó ngh~a phụ má»›i chá»n chúng tôi. Chỉ có chúng tôi là không than oán vá»›i công tác gần như bị tù đà y đó ?
Yến Thanh lại thở dà i:
- Tháºt là thiệt thòi cho hai cô nương ? Trong Tịch Môn hai cô nương là đưá»ng chá»§ chấp chưởng Cái Lịnh cá»§a hà ng sáu gút thân pháºn đó đâu phải là nhá». Giao phó má»™t công tác như váºy cho hai cô nương khác nà o đòi há»i má»™t sá»± hy sinh trên sức ngưá»i ?
Liên Liên chỉnh sắc mặt:
- Hy sinh thì quả là một sự hy sinh song so với việc là m của Yến gia thì còn quá nhỠ?
NghÄ©a phụ kế thừa Hoa lão anh hùng chá»§ trì Cá»u Lão Há»™i tá»± nhiên phải noi gương Hoa lão anh hùng táºn tâm táºn lá»±c hà nh sá»± bảo vệ đạo nghÄ©a cho võ lâm tuân theo cái lẽ công chánh.
Việc khó khăn như thế nhưng không nở sai phái môn nhân đệ tỠnên đà nh phải ủy thác cho chị em tôi?
TÃch TÃch sợ Yến Thanh hiểu lầm vá»™i tiếp nói:
- Chúng tôi không há» oán háºn ngh~a phụ. Lão nhân gia đối xá» vá»›i chúng tôi rất tốt, luôn luôn tốt, ân đức cá»§a ngưá»i nặng như núi, ngưá»i xem chúng tôi như con ruá»™t. Nếu ngưá»i có con gái chắc chắn săng sà ng giao phó công tác nà y cho con gái ngưá»i ?
Yến Thanh thở dà i:
- Vu bang chá»§ rất má»±c xem trá»ng đạo nghÄ©a. Hà nh vi cá»§a ngưá»i khiến ai ai cÅ©ng phải kÃnh phục. Có lẽ hai cô nương không hiểu đó thôi chứ thá»±c sá»± Vu bang chá»§ cá»§ng có hai ả ái nữ?
Liên Liên và TÃch TÃch cả hai cùng giáºt mình.
Yến Thanh tiếp:
- Hai ái nữ của bang chủ là đôi song sanh tỷ muội, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần.
Ngưá»i chị tên là Vu Tiểu Châu. Hai cô nương đó được sai phái hà nh sá»± dưới quyá»n Ä‘iá»u khiển cá»§a hai cô nương ?
Liên Liên biến sắc kêu lên:
- Cái gì? Hả? Hai nà ng đó sao? Có thể như váºy sao?
Yến Thanh thở dà i:
- Tại sao lại không thể? Hai nà ng ấy là đà n chá»§ Phong Äà n và Hoa Äà n thuá»™c Tịnh Y Môn trong Cái Bang, tuổi há» hÆ¡i lá»›n hÆ¡n má»™t chút so vá»›i hai cô nương nhưng vỠđịa vị thì thấp hÆ¡n hai cô nương ?
Liên Liên thốt:
- Cái đó tôi biết rồi? Trong Tịnh Y Môn có bốn đà n:
Phong, Hoa, Tuyết và Nguyệt.
Phong đà n chuyên vá» hát mướn và là m ká»· nữ lưu động, còn Hoa đà n thì cÅ©ng ca xướng song lại ở các phố phưá»ng có tánh cách âm thầm hÆ¡n. Vu Tiểu Trân và Vu Tiểu Châu hai đà n Phong và Hoa có nhiệm vụ do thám má»i động tịnh trên giang hồ. Lúc mưá»i bảy tuổi hỠđả bị phá trinh rồi và đến năm được hai mươi ba tuổi thì lãnh nháºn má»™t công tác đến Kinh Thà nh dẫn dụ dâm tặc Äà o Hoa Tú S~ Hà n Lãng. Chẳng những không thi hà nh nhiệm vụ mà còn bị dẫn dụ ngược nên cố tình che chở cho Hà n Lãng rồi sợ bản bang truy nã nên cả bá»n trốn ra Quan Ngoại nhưng cuối cùng vẫn bị bắt như thưá»ng.
Yến Thanh gáºt đầu:
- ChÃnh hai cô nương bắt hai nà ng đó đưa vế tổng đà n mà cÅ©ng chÃnh hai cô nương xá» quyết há».
Liên Liên nghe con mắt ươn ướt nóng từ từ thốt:
- Bởi không biết lai lịch của hai nà ng nên tôi chủ trương trừng trị nặng kẻ phản bội.
Yến Thanh tiếp:
- Dù có biết cÅ©ng vô Ãch? Trong Cái Bang những trưởng lão hà ng tám gút Ä‘á»u biết, lúc các vị chức sắc trong bang há»p há»™i nghị há» hết lòng cầu tình cho hai nà ng duy chỉ có má»™t mình cô nương khăng khăng đòi trị tá»™i. Bang chá»§ lại á»§ng há»™ láºp trưá»ng cá»§a cô nương do đó phái cô nương táºp nã hai nà ng áp giải vá» tổng đà n xá» quyết.
Liên Liên nức nở:
- Tôi nháºn chức hình đưá»ng chấp pháp đương nhiên không thể vì tư bá» công. Bất quá tôi không biết có ẩn tình, nếu đã biết hai nà ng là con cá»§a nghÄ©a phụ thì khi nà o tôi kiên trì đến mức độ đó?
Yến Thanh lại thở dà i:
- Dù cô nương không cứng rắn cÅ©ng chẳng Ãch và o đâu bởi Vu bang chá»§ cÅ©ng có thể tá»± mình Ä‘i bắt con và xá» quyết. Nếu không váºy thì là m sao chế phục được toà n thể đệ tá» Cái Bang? Vu bang chá»§ đáng được gá»i là Thiết Diện VÔ Tư đó?
Liên Liên cau mà y:
- Nhưng tại sao nghÄ©a phụ lại để con ruá»™t mình gia nháºp Tịnh Y Môn?
Yến Thanh đáp:
- Cái đó Vu bang chá»§ có đỠcáºp đến vá»›i tại hạ, sở dÄ© đệ tá» Cái Bang kiên quyết trung thà nh là vì thắm nhuần tác phong cao khiết cá»§a bang chá»§. Ai ai cÅ©ng muốn biểu đạt sá»± tôn trá»ng đạo nghÄ©a khà tiết, há» là những ngưá»i được đà o luyện từ trong cái khổ mà nên vóc nên vai, há» có thể nhẩn chịu nllullg cái mà ngưá»i Ä‘á»i không nhẩn chịu nổi. Tóm lại thì đệ tá» cái bang được nung đúc thà nh con ngưá»i chịu đựng thá» thách hÆ¡n là hưởng thụ, thá» thách qua những công tác cứu khốn giúp nguy, trừ gian diệt bạo, bảo vệ chÃnh nghÄ©a.
Liên Liên trâm ngâm một chút rồi lẩm nhẩm:
- Tại sao ngh~a phụ lại dấu lá»i?
Yến Thanh đáp:
- Cho biết cÅ©ng thế thôi? Trong con mắt cá»§a bang chá»§ tất cả đệ tá» Ä‘á»u như nhau, Ä‘á»u là con má»™t nhà . Con má»™t nhà thì đâu có sá»± phân biệt giữa ngưá»i nà y và ngưá»i kia, đâu còn xem trá»ng bên nà y xem nhẹ bên kia?
Liên Liên thở dà i:
- NghÄ©a phụ có phần nà o tà n độc đấy ? Dù sao há» cÅ©ng là con, là m cha ai nở sát hại con? Tôi chấp pháp tôi giữ vững láºp trưá»ng, kẻ có tá»™i phải bị nghiêm trị. Song tôi không há» có ý lên án tá» hình. ChÃn ngh~a phụ hạ lịnh xá» quyết, tháºt là trông thấy mà bất nhẩn ? Bất nhẩn từ lúc đó, bây giá» biết sá»± tình liên hệ máºt thiết như váºy tôi cà ng bất nhẩn hÆ¡n ?
Yến Thanh lắc đầu:
- Cô nương không hiểu nổi tâm trạng cá»§a ban chu? đâu. Ngưá»i không tà n nhẫn đến đô.
vong tình phụ tá». Hùm dữ vẫn chừa con mà không ăn, ngưá»i lại thua kém loà i váºt sao? Sở dÄ© bang chá»§ phải ngiến răng giết con là vì việc chẳng đặng dừng. Hà n Lãng là má»™t đại dâm tặc, bao vây được hắn là nhá» bang chá»§ huy động toà n lá»±c lượng cá»§a Cái Bang đó. Hắn dù có chấp cánh cÅ©ng không bay Ä‘i lá»t nhưng Tiểu Trân và Tiểu Châu khóc lóc khẩn cầu các vị trưởng lão tha cho hắn do đó hắn má»›i trốn Ä‘i được tá»›i Quan Ngoại. Bang chá»§ nghe tin đó tức giáºn vô cùng, nếu cứ lá» Ä‘i thì dần dần bang quy sẽ bị chà đạp, bang há»™i phải tan vỡ bởi đệ tá» dần dần Ä‘i và o chá»— nhẹ công nặng tư. Bắt buá»™c ngưá»i phải hy sinh hai đứa con để chặn đứng sá»± hư hoại đó. Sau khi giết Tiểu Trân và Tiểu Châu rồi ngưá»i có đến Hoa sÆ¡n thăm tiên phụ, khi nhắc đến việc ấy ngưá»i khóc lóc thảm thiết? Như thế đó, đâu phải bang chá»§ không biết thương con?
Liên Liên nÃn lặng má»™t lúc lâu, sau cùng nà ng thú nháºn:
- Thá»±c ra tôi cÅ©ng có phần nà o oán háºn nghÄ©a phụ khi lão nhân gia giao phó công tác đó Tôi oán háºn vì lão nhân gia muốn bảo vệ chÃnh nghÄ©a, song bất chấp nhân tình? Giá» dây nghe Yến gia thuáºt việc rồi tôi má»›i thức ngá»™ ra. Lão nhân gia vẫn còn tình cảm chứ không đến nổi quá khô cằn?
Yến Thanh tiếp:
- Chỉ ná»™i cái Ä‘iểm nà y cÅ©ng đủ chứng minh sá»± chÃnh trá»±c cá»§a bang chá»§ ? Tiểu Trân và Tiểu Châu Ä‘á»u lá»›n hÆ¡n hai cô nương lại có võ công cao trên báºc hai cô nương mà cÅ©ng là con ruá»™t. Song lão bang chá»§ lại đặt hai nà ng dưới quyá»n Ä‘iá»u khiển cá»§a cô nương ? Lão nhân gia đặt vấn đỠcông tác trên căn bản dụng nhân, chứ không há» cố chấp chá»— thân, sợ tiếng dà nh ưu vị cho ruá»™t mà rẻ rúng ngưá»i xa lạ.
Chà ng tiếp luôn:
- Bang chá»§ là m thế không phải để mua danh đâu nhé? Bất cứ việc gà há»… khó khăn là ngưá»i giao cho kẻ có quan hệ vá»›i ngươi, có váºy các đệ tá» khác không thể so bì, dị nghị. Hai cô nương dù sao cÅ©ng là nghÄ©a nữ cá»§a ngưá»i, nếu có trách chăng là chỉ trách mạng mình khổ sở thôi. Äó là má»™t sá»± nói phòng chứ trong Cái Bang rất Ãt ngưá»i biết hai cô nương là nghÄ©a nữ cá»§a bang chá»§. Äể tránh tiếng cho mình mà cÅ©ng tránh luôn cho hai cô nương nên bang chá»§ má»›i đổi tên cho hai cô nương đó.
Liên Liên gáºt đầu:
- Tôi hiểu, sở dÄ© thế ngưá»i có an bà y trước hai hóa thân cho chị em tôi, tiếp tục trách vụ tại bang để sau khi chị em chúng tôi vá» vá»›i Long lão gia rồi thì không có chá»— khuyết tại hai đưá»ng ná»™i và ngoại. Bây giá» lão nhân gia lại cho hai nà ng hóa thân đến đây như váºy lão gia đã cho là đại công cáo thà nh, chị em tôi phải trở vá» Tịnh Y Môn chấp chưởng hai đưá»ng lại như trước.
Rồi nà ng há»i:
- Do đâu Yến gia nháºn ra hai ngưá»i đó chẳng phải là chị em tôi?
Yến Thanh giải thÃch:
- Thứ nhất, hai cô nương có nhiệm vụ âm thầm bảo vệ tại hạ. Không bao giá» chưá»ng mặt giữa những cuá»™c đánh nhau vá»›i đối phương. Hai nà ng đó lại chưá»ng mặt. Thứ hai, hai cô nương và tại hạ từng tiếp cáºn vá»›i nhau giữa chúng ta phải có Ãt nhiá»u cảm tình, nhưng hai nà ng đó nhìn tại hạ giao đấu thở Æ bình thản, chẳng có vẻ chi là lo lắng cho tại hạ. Tại hạ biết ngay là hai nà ng ấy là hóa thân cá»§a hai cô nương ?
Liên Liên cải:
- Lý luáºn đó không vững. Trước mắt đông ngưá»i chị em tôi phải tá» vẻ dá»ng dưng để dấu diá»m lai lịch cá»§a Yến gia là ngưá»i trong Cá»u Lão Há»™i chứ? Nếu gặp nhau là vồ váºp, niá»m nở lo lắng cho nhau thỉ đối phương phải sinh nghi ?
Yến Thanh lắc đầu:
- Có ai biết cô nương là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i đâu cÅ©ng như ngưá»i ta không biết tại hạ váºy? Ai cấm chúng ta thân nhau, lo liệu cho nhau? Há»… tá» vẻ thân thiện là chúng ta bị nghi ngá» sao? Mà dù cho cô nương nói đúng Ä‘i nữa thì chỉ má»™t mình cô nương giữ trầm tỉnh được thôi, chứ còn TÃch TÃch cô nương thì đừng hòng?
Chà ng mỉm cưá»i tiếp:
- CÔ nương nên nhá»› chúng ta từng ăn chung, từng ngá»§ chung mà ? Thuáºt cải sá»a dung mạo dù tinh vi đến đâu cÅ©ng không qua mắt nổi những kẻ đồng sà ng.
Hai nà ng xúc động thấy rõ ?
Yến Thanh thở dà i tiếp:
- Hai nà ng ấy xuất hiện là m hư hại phần lớn công việc của chúng ta ? Bởi vì đại cuộc chưa kết thúc, tại hạ còn cần đến sự tiếp trợ của hai cô nương...
Rồi chà ng bỠdở câu nói chuyển sang đỠtà i khác:
- Chắc Long VÅ© Äiá»n đã đến VÅ© Hoa Äà i rồi và có dẫn theo hai nà ng ấy. Chúng ta Ä‘i ngay bảo há» giả dạng thêm má»™t thá»i kỳ nữa.
Liên Liên cho thuyá»n Ä‘i vá» hướng Nam Môn.
NÆ¡i đây là chá»— táºp trung các thuyá»n hoa, giữa thuyá»n trăm thuyá»n ngà n há» dá»… dà ng len lá»i mà không sợ bị phát hiện.
Trong khi thuyá»n lướt trên mặt nước, há» thay phiên nhau, ai lái thuyá»n thì lái, ai rồi rảnh thì thay đổi y phục.
Mục tiêu cá»§a há» dÄ© nhiên là VÅ© Hoa Äà i.
Tại VÅ© Hoa đà i chẳng có gì đặc biệt ngoà i má»™t số đá sá»i đủ mà u lợp trải khắp xung quanh đưá»ng lối.
Tương truyá»n ngà y trước có má»™t vị cao tăng đến đó thuyết pháp, khi thuyết đến Ä‘oạn huyá»n diệu bá»—ng trá»i đổ cÆ¡n mưa, hạt mưa rÆ¡i xuống đất biến thà nh những hạt sá»i mà u trông như ngà n hoa lẩn lá»™n.
Nhưng khi cả ba đến VÅ© Hoa Äà i thì ba xác chết nằm trên lá»›p đá hoa, máu Ä‘á»ng thà nh vùng chung quanh, máu chưa khô.
Ba xác chết là Tạo Hóa Thá»§ Long VÅ© Äiá»n và hai nữ nhân hóa trang thay thế Liên Liên và TÃch TÃch.
Cả ba xác Ä‘á»u mang đầy thương tÃch.
Yến Thanh biến sắc mặt.
Nhìn qua các vết thương chà ng nắm tay Liên Liên và TÃch TÃch lôi hai nà ng chạy Ä‘i.