Lần đầu tiên Linh San gặp Sở Sở. Äó là má»™t buổi chiá»u tháng mưá»á»‹
Nếu không gặp Sở Sở, có lẽ cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Linh San đã phẳng lặng không sóng gió như hai mươi năm đã quạ Bình thưá»ng nhưng vui vẻ, đầy đủ, thoải mái và rồi sẽ lấy chồng đẻ con như bao nhiêu ngưá»i bình thưá»ng khác. Váºy mà ....như má»™t đệnh mệnh nà ng đã gặp Sở Sở
Buổi chiá»u hôm ấy đối vá»›i Linh San cÅ©ng giống như những chiá»u khác. Sau buổi ăn trưa, đến trưá»ng "Bé Ngoan" vá»›i những há»c trò nhá» dạy hát, nhảy muá, chÆ¡i trò chÆ¡i, kể truyện ....Mãi đến năm giá» chiá»u tan dạy, má»›i trở vá» nhà , nà ng sống vá»›i cha mẹ trong khu chung cư.
Từ ngà y thà nh phố Äà i Bắc mở rá»™ng, các cao ốc phát triển nhanh chóng, chung cư trở thà nh nÆ¡i ở hợp lý cho nhữn g ngưá»i có lợi tức bình thưá»ng. Và gia đình cá»§a Linh San cÅ©ng ở trong vòng thông lệ đó. Lúc má»›i đến đây, Linh San vưà tròn mưá»i tám. Bốn năm ở đây là cả má»™t sá»± suy nghÄ©. Trước kia, tuy nhà không đồ sá»™ nhưng nhà nhà qua lại thoải máị Tình láng giá»ng khắng khÃt, ai cÅ©ng có thể là bạn bè, giúp đỡ nhaụ Còn ở chung cư nà y, chỉ nhau má»™t vách ngăn,sống gần nhau mấy năm trá»i mà sao vẫn xa lạ. Và dụ như nhà cá»§a Linh San nằm ở tầng thư tư nà ỵ Tổng cá»™ng có năm căn cùng tầng, váºy mà Linh San không biết nhừng ngưá»i láng giá»ng cá»§a mình há»sống bằng nghá» gì, gia đình có bao nhiêu ngưá»á»‹ Thỉnh thá»ang San má»›i nghe cô giúp việc kể lại là căn E má»›i dá»n Ä‘i, Căn A đổi chá»§ .....
Chiá»u hôm ấy, từ trưá»ng vá» vá»›i chồng vở Mẫu giáo trên tay, Linh San bước và o cổng chung cư. Nà ng nhìn vá» phÃa thang máỵ Äèn Ä‘ang cháy ở nút tầng thứ mưá»á»‹ Linh San có táºt Ãt chịu chỠđợi và nà ng vá»™i vòng qua cầu thang thưá»ng. Lên tầng hai, rồi tầng bạ..Chợt nhiên Linh San nghe thấy có tiếng Ä‘uổi bắt nhaụ Chuyện gì xảy ra thế? Tòa chung cư nà y tổng cá»™ng có trên saú mươi căn nhưng từ xưa đến nay, phải nói là rất yên tÄ©nh. Linh San vưà đặt chân đến chân thang lầu tư thì má»™t bé gái Ä‘ang sồng sá»™c xông xuống, súyt đâm sầm và o ngưá»i nà ng. Phiá sau là tiếng cô gái Ä‘uổi theo:
-Sở Sở đứng lại, đứng lại không?
Linh San còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì cô gái đã Ä‘uổi kịp, chụp lấy bé gaÃ. Bé gaà cÅ©ng không vừa, vưà quay lại cắn, đánh vừa cố thoát thân. Linh San kéo cô bé vá» phÃa mình.
-Sao, sao thế, chuyện gì thế?
-Cha nó bảo là ở nhà há»c bà i, nó không nghe lá»i, phá phách còn bá» chạy xuống lầu chơị
Linh Ssn nhìn thiếu nữ. Vá»›i cách ăn mặc, nà ng Ä‘oán ra cô gái là ngưá»i là m. Trong khi con bé không vừa, nó cố vùng vẫỵ
-Tôi là m gì mặc tôi, chị không có quyá»n cản
Con bé tháºt hung dữ, đôi mắt nó long lên. Má»™t đôi mắt đẹp vá»›i những sợi mi dà ị
-Cáºu bảo mà y ở nhà , chạy ra phố rá»§i lạc là m saá»
-Mặc tôi
Cô bé vẫn cố vùng khá»i tay cô gaÃ. Linh San can thiệp:
-Thôi em lên lầu, coi chừng cha vỠsẽ bị đòn đấy
-Kệ tôi
Nó lại sừng sá»™, và cắn ngay và o tay cô gaÃ, thế nà y là không được rôì, Linh San nghÄ© và quyết định.
-Ãể tôi phụ cô mang nó lên lâù.
Và Linh San kẹp chồng vở và o nách, tay giừ chặt tay con bé. Khiêng nó lên lâù. Rất khó khăn má»›i khiêng nó tá»›i chân cầu thang. Nhưng vưà tá»›i nÆ¡i, con bé cÅ©ng thưà lúc rút tay ra được và cấu mạnh và o tay Linh San má»™t cáị Ngón tay nó nhá»n và dà i, láºp tức nÆ¡i bắp tay Linh San má»™t vệt đỠrá»›m máu hiện rạ Linh San cố chịu Ä‘au há»i:
-Nhà số mấy thê?
Cô gái bối rối:
Äạ 4A ạ.
À thì ra cái nhà mà cô gái giúp việc ở nhà nà ng ban sáng bảo là mới đổi chủ. Linh San cùng cô gái đưa con bé và o nhà .
-Nó tên gì váºá»·
Cô gái nói;
Äạ bé Sở Sở ạ. Còn em là Hương, ngưá»i là m ở đâỵ
Linh San nói:
-Sở Sở, được rồị Hãy nhốt nó và o phòng.
Con bé giáºt mạnh tay ra, nó xô Linh San ngã xuống đất. Chồng táºp trên tay nà y cÅ©ng rÆ¡i vung vãị Rồi bá» chạy vá» phÃa sau ghế sa lông vá»›i tư thế sẵn sà ng chống đốị Cô Hương vá»™i cúi xuống nhặt táºp cho Linh San trong khi Linh San má»™t mình ngồi dâỵ
-Thưa cô, đây là vở của cô
Linh San Ä‘ang phá»§i ngưá»i, chưa kịp lấy chồng vở thì con bé lại phóng ra như mÅ©i tên, nó lá»§i đầu và o bụng cô Hương là m chồng vở lại đổ tung toé. Cô Hương đỠmặt:
-Sở Sở, mi điên rôì ư?
Linh San đã đứng vững, nà ng nhìn bé Sở Sở. Nó cÅ©ng đưa mắt ứng chiến vá»›i cô. Không chịu thua, chỉ cô Hương đáng thương là phải cúi xuống lượm vở lần nữạ Linh San đưa mắt nhìn khắp phòng. Gian phòng bà y biện chứng tá» chá»§ nhân nó già u có. Ghế sa lông mà u cà phê sữa loại đắt tiá»n. Thảm trải nhà mà u sữạ Tá»§ bà n bằng gá»— quý. Bên trong là phòng ăn vá»›i quầy rượu đầy ắp rượu ngoại quốc cho thấy chá»§ nhân nó đã bị Âu hoá. Những đứa con duy nhất cá»§a nhà già u dá»… hư há»ng vì dư dả thá»i gian. Nhưng đâu phải cứ ai con nhà già u cÅ©ng mất dạy như con bé nà ỵ Linh San trừng mắt:
-Em mà không ngoan, tôi đánh em chết
-Tôi thách đấỵ
Linh San giáºn dữ nói:
-Em tưá»ng tôi không dám ư?
Và nà ng bước nhanh tá»›i, trong lúc bé Sở Sở chưa kịp phản ứng, nà ng đã ấn được nó xuống ghế, vá»— mấy cái và o Ä‘Ãt. Bé Sở Sở vưà hét vưà vùng vẫy, nó quÆ¡ tay vá» phÃa mặt Linh San. Linh San đã biết những ngón tay vưà bẩn vưà nhá»n, nà ng quay mặt Ä‘i, nhưng không kịp má»™t vết sượt rát bá»ng lên cổ. Linh San Ä‘iên tiết lên, quay sang cô Hương:
-Chị Hương, chị lấy dây lại cho tôi
-Ãừng, đừng..
Bé Sở Sở hét, cô Hương do dá»±, Linh San Biết là cô Hương không dám nhưng lòng đã quyết nên lấy sợi dây buá»™c tóc trên đầu xuống, trói hai tay bé lạị Nó hét như bị chá»c tiết, và nhảy như khỉ khắp phòng. Linh San thấy chưa đủ, nên lại gá»i:
-Cô Hương, tôi bảo cô mang dây lại mà ?
Cô Hương sợ hãi, không dám chống đốim vội và o trong lấy ra dợi dây phơị bé Sở Sở vưà thấy lại hét
-Ãừng, đừng trói tôi
-Em có còn dám cắn, dám đánh, dám cà o ngưá»i nữa không? Äứng yên đó cho tôi
Bé Sở Sở đã đứng yên. Nó sợ hãi nhìn Linh San. Nó đã biết sợ vì ngưá»i đứng trước mặt nó không phải dá»… bắt nat. Nó cúi đầu xuống. Linh San ra lệnh:
-Lại ghê sa lông ngồi xuống.
Cô bé do dá»± rồi cháºm chạp bước tá»›i ghế
-Chị Hương, chị hãy lấy cho tôi cây lược, một cái khăn và cái bấm ngón taỵ
-Vâng
Mưá»i phút sau Linh San đã lau mặt, chải tóc và cắt móng tay cho con bé tươm tất. Con bé bây giá» không còn la hét, nó ngoan ngoãn má»™t cách khuất phục trong lòng ghế. Nhưng đôi mắt không giấu được nét thù hằn.
Là m xong, Linh San cởi trói cho Sở Sở, nà ng ôm chồng táºp đứng dáºy, quay sang nói vá»›i cô Hương.
-Nó bao nhiêu tuổi rồi
-Em cũng không biết
-Vì em mới là m cho nhà nà y hơn một tháng
Linh San gáºt gù:
-À! Nhưng cô cÅ©ng nên nói vá»›i cha nó là nó cần đến trưá»ng há»c
Rồi nà ng bỠra ngoà i phòng. Bé Sở Sở nhìn theo, doạ:
-Tôi bảo ba tôi sẽ giết cô
Linh San nghe được, quay lạị Con bé có đôi mắt to, đôi môi nhá». Má»™t cô bé đẹp. Cái nét thù háºn, chống đối chưa tan. Linh San lắc đầu vá»›i nụ cưá»i:
-ÃÆ°á»£c rồi cứ bảo ba bé sang giết cô nhé
Và Linh San bước ra cá»áº¡ Chỉ cách hai căn, má»™t hà nh lang nhá» là đến cá»a nhà nà ng. Linh San lấy chià khoá riêng mở cá»áº¡ Äứa bé kia, Linh San cÅ©ng không ngá» sau đó lại đảo lá»™n cuá»™c Ä‘á»i bình lặng cá»§a nà ng.
Chương 2
Buổi tối
Linh San ngồi trước bà n cháºm rãi sá»a bà i cho các há»c trò mẫu giáo, tiếng cưá»i nói từ phòng khách vá»ng vaò. Rõ nhất là giá»ng cá»§a chị Linh Trân và bạn trai là Láºp Caá» Linh San chống tay dưới cằm nhìn ngá»n đèn trên bà n, nà ng nghÄ© đến bà chị hÆ¡n mình hai tuổi, từ nhá» sống chung, ăn chung, ở chung, ngá»§ chung váºy mà má»›i đây có hình bóng cá»§a Trương Láºp Cao chen và o thì cÅ©ng thay đổi nhanh chóng. Linh Trân chỉ cưá»i tươi khi có sá»± hiện diện cá»§a Láºp Cao bên cạnh. Nhiá»u lúc San thấy mình phát ganh, nà ng đã nói vá»›i mẹ.
-Mẹ Æ¡i , không lẽ mẹ nuôi má»™t đứa con 24 năm, là chỉ nuôi dùm cho anh Caá» Tại sao lúc nà o chị Trân cÅ©ng có biết anh Cao không váºá»·
Bà Lưu không những không giáºn mà còn cưá»i nói:
-á»’, việc nuôi con gái bao giá» chẳng là nuôi dùm cho ngưá»i khác? Ngà y nà o khi tim con bị chinh phục bởi má»™t bóng hình nà o đó thì con cÅ©ng váºy thôi, không phải chỉ con mà cả thằng em trai cÅ©ng váºy, nó sẽ có bạn gáị Con ngưá»i là thế con ạ, tất cả là chuá»—i tuần hoà n, lúc nhá» chỉ có mẹ cha, lá»›n lên là chồng vợ, khi già chỉ biết con cáị
-Mẹ ơi, mẹ có cho chị Trân đi lấy chồng không?
-Có chứ sao không? vả lại rể cũng là con của mình, khi Trân lấy chồng mẹ không những không mất con, mà còn có thêm một thằng rể
Bà Lưu cưá»i má»™t cách thá»a mãn. Linh San Tròn mắt nhìn mẹ.
-Mẹ Æ¡i, mẹ có biết không mẹ là ngưá»i hiểu con và cảm thông cho tuổi trẻ nhất, có Ä‘iêù ....
-Có Ä‘iá»u gì sao con?
-Ãó là mẹ không là m sao để con có thể nói vá»›i chúng bạn là me tao khắt khe chuyên chế, há»§ láºu, hay kiếm chuyện, những Ä‘iá»u mà con thưá»ng nghe chúng bạn kể vá» mẹ mình.
Bà Lưu cưá»i xoà vuốt tóc con.
-Con có biết không? Khi mẹ còn bé bà ngoại con giữ me như giữ phạm nhân, mãi đến lúc mẹ lá»›n yêu cha con, ngoại đã phê bình đủ thứ, từ gia thế, nhân phẩm há»c lá»±c đến tướng mạo cá»§a cha, tất cả không đáng đồng xu, mãi đến khi lấy chồng, mẹ đã tá»± hứa vá»›i lòng bao giá» con cái lá»›n lên, mẹ sẽ không để chúng con phải gặp cảnh khổ như mẹ
Linh San cưá»i nói:
-Con thì coi cái Ä‘iá»u ngoại khắt khe vá»›i mẹ là má»™t sá»± may mắn
-Sao váºá»·
-Nếu không thế thì là m sao bây giá» con có được má»™t ngưá»i mẹ cảm thông vá»›i con cái như thế nà ỷ
Bà Lưu cưá»i, bẹo má con.
-Nói như con thì mẹ phải cảm Æ¡n ông bà ngoại con nhiá»u hÆ¡n nữa
ÄÄ© nhiên rồi, chúng con cÅ©ng váºy
Hai mẹ con nhìn nhau cùng cưá»i
Bây giá» tiếng cưá»i nói từ phòng khách vang có cả tiếng Ä‘uà cả cha vá»›i mẹ Linh San cảm thấy gia đình mình rất hạnh phúc. Bên cạnh đó Linh San còn nghe đươc cả tiếng nhạc. Chắc chắn Linh VÅ© Ä‘ang mở nhạc ở phòng riêng, nhưng tiếng nhạc rất dá»… thương, bất giác Linh San đứng dáºy, nà ng Ä‘i vá» phÃa phòng khách, vưà lúc Linh VÅ© từ phòng riêng bước rạ
-Chị Ba lạc quyên đi
-Sao váºá»· Kiếm tiá»n mua dÄ©a hát nữa phải không?
-Ãúng qúa!!
-Tao đâu có tiá»n
Anh chà ng Linh Vũ 15 tuổi nhướng mà y nói:
-Ãừng keo kiệt!! Cả nhà ai cÅ©ng là m ra tiá»n chỉ có em là giai cấp chià tay thôi
Linh San nói:
-Tao chỉ maỳ cách là m tiá»n nhé. mà y có thấy anh chà ng công tá» há» Trương ngồi ở phòng khách đó không? Äến đấy là có tiá»n ngaỵ
Linh Trân đã nghe đươc, lá»›n giá»ng:
-Linh San nà y, mà y dạy em không đà ng hoà ng váºy, mà y táºp nó xin tiá»n.
Linh San bước và o cưá»i vá»›i Linh Trân
Äù sao thì em cÅ©ng chưa có ngưá»i để bị lá»™t
-Có chắc không? Còn cái đuôi kia để đâủ
-Cái đuôi naò? Chị muốn nói anh Nhiếp Sanh à ?
Linh Trân kỠmôi rồi quay sang Linh Vũ nói:
-Còn ai vô đây nữạ Linh VÅ©, chị chỉ cho em nè, ngà y mai em đến đứng trước cá»a trưá»ng Mẫu giáo, đợi đến khi nà o cái Ä‘uôi cá»§a chị Ba đến thì em cứ vòị
-Ãừng tầm báºy nha, ngưá»i ta chưa có gì hết đó
Linh Trân nói:
-Chưa có gì má»›i dá»… kiếm tiá»n, cà ng quen lâu cà ng khó nói
Ông Lưu Tư Khiêm quát:
-Tụi bây hai chị em Ä‘á»u ở ngà nh sư phạm, giáo dục em út như váºy đó à ?
Linh San vá»t miệng
-Ãó là môn giáo dục cÆ¡ há»™i cha ạ!!
Cả nhà cùng cưá»á»‹ Linh VÅ© thưà cÆ¡ há»™i đến đứng kế bên Trương Láºp Cao, vá»›i nụ cưá»i cầu taì.
-Anh Cao!
Linh San tiếp hơi:
-Ngu quá!! Sao lại kêu bằng anh Caá» Thế nà y thì đáng đươc có 100 đồng thôi, nếu em chịu kêu bằng anh rể thì được nhiá»u tiá»n hÆ¡n
Linh Trân đỠmặt
-Linh San!
-Ô kỳ chưa, muốn lấy chồng thấy mồ mà nghe ngưá»i ta kêu ngưá»i yêu mình là anh rể lại đỠmặt
Linh San nói và quay vá» phiá Láºp Cao:
-Anh Cao nà y, nói tháºt Ä‘i, anh có thÃch là m anh rể tôi không chứ?
Trương Láºp Cao tháºt thÃ
-Còn mong gì hơn
Linh Trân đỠmặt lưá»m
-Cái ông quỷ nà ỵ, ông ...
Cả nhà lại cưá»i ồ. Trong không khà vui vẻ đó đột nhiên có tiếng chuông cá»a reá» Cô ngưá»i là m Thúy Liên ra mở cá»a rồi quay và o nói:
-Cô Ba Æ¡i có ngưá»i kiếm cô. Tôi Ä‘oán như váºy vì cô ấy nói là tìm cô tóc dà ị
Ở nhà chúng tôi chị Trân cắt tóc ngắn, chỉ có tôi là để tóc dà i thôị Chị Trân nói:
-Linh Vũ nà y coi ai đấy, có cái đuôi của Linh San theo không?
Thúy Liên Ä‘Ãnh chÃnh ngay:
-Không phải đâu, cô ngưá»i là m ở gần đây tên Hương đến kiếm đấy,
Bất giác Linh San đưa tay sá» vết thương nÆ¡i cổ,cái vết cà o ban nãy vẫn còn Ä‘au, nà ng bước ra cá»áº¡ Cô Hương Ä‘ang đứng đấy có vẻ thấp thá»m.
-Thưa cô, ông chá»§ nhà tôi má»i cô qua nói chuyện
Linh San hơi ngạc nhiên:
-Há»?
-Có lẽ cô Hương đã Ä‘em chuyện ban nãy kể hết cho cha cá»§a Sở Sở nghe, nên ông ấy định má»i qua để cảm Æ¡n. Nhưng như váºy thì cÅ©ng kỳ cục, muốn cảm Æ¡n sao không Ä‘Ãch thân tá»›i nhà mà lại sai ngưá»i là m đến má»á»‰ Má»™t thái độ quan liêu hách dịch. Linh San không muốn Ä‘i, nhưng cô Hương đã nhìn nà ng vá»›i đôi mắt cầu khẩn.
-Cô là m ơn qua một chút đị
-Thôi được
Linh San nói rồi quan và o trong nhà :
-Mẹ ơi con đi một chút nhé.
Linh San theo chân cô Hương bưỚc ra cá»a, thuáºn tay khép lại, nà ng vẫn còn nghe tiếng cưá»i từ trong vá»ng rạ Chắc là Linh Trân và Láºp Cao lại pha trò nữa rôì. Linh San cưá»i cảm thấy cuá»™c sống trà n ngáºp niá»m vuị
Tá»›i trước cá»a căn nhà 4A, Linh San theo chân cô Hương và o nhà . Phòng khách vắng lặng. Má»™t sá»± im lặng lạnh lùng. Tấm thảm dà y dưới chân tháºt ấm. Äèn không mở sáng, chỉ có má»™t bóng tròn ở góc nhà . Linh San cảm thấy má»™t sá»± bứt rức khó chịụ Từ má»™t phòng khách trà n ngáºp tiếng cưá»i cá»§a mình bước tá»›i má»™t căn phòng hoà n toà n yên lặng như bước sang má»™t thế giá»›i khác. Linh San không nhìn thấy ngưá»i, chỉ nghe cô Hương nóị
-Ông chá»§, cô ban chiá»u đến đây nà ỵ
Linh San mở to mắt tìm kiếm, má»›i trông thấy má»™t ngưá»i đà n ông dáng dấp to lá»›n Ä‘ang đứng tưạ ngưá»i và o khung cá»a sổ. Nà ng chỉ nhìn thấy phần lưng. Ão trắng, quần xám trá» Ngưá»i đà n ông láºp tức quay lạị Má»™t tay vịn khung cá»a, tay kia vá»›i chiếc cốc có rượu hình như ông ta Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì. Linh San thấy bất mãn, giả vá» ho má»™t tiếng, ông ta má»›i quay ngưá»i lạị
Bá»—ng Linh San bối rốị Khuôn mặt ông ra rất trẻ. Hà m rá»™ng, mắt to, xa xăm, lông mi dà y, mÅ©i thẳng, môi má»ng và khép kÃn tạo cho khuôn mặt dáng dấp lạnh lùng, cao ngạỠNhìn ông Linh San không dám tin là vá»›i khuôn mặt không trên 30 kia lại có đứa con lá»›n như Sở Sở.
-Cô dùng một tà rượu nhé!
Ngưá»i đà n ông lên tiếng, phá tan cái không khà yên lặng. Linh San vá»™i nói:
-Cảm Æ¡n, tôi còn rất à Äông.
Gã đà n ông nhÃu mà y, rồi ra lệnh cho cô Hương.
-Chị Hương, cho một tách trà .
Linh San nói:
-Không cần ông ạ, tôi sẽ vỠngay đâỵ
Ông chá»§ nhà nhìn Linh San chăm chú. Äặt ly rượu trên bà n, rút má»™t Ä‘iếu thuốc, thở khói, rồi tá»± giá»›i thiệu vá»›i Linh San
-Tôi hỠVỹ, tên là Bằng Phi
San gáºt đâù
-Còn tôi là Linh San- Lưu Linh San
-Tôi biết rồi
Ông chủ nhà nói ngay
-Sao ông biết?
-Ãâu có gì khó đâủ Ở dưới phòng quản trị chung cư cho tên há» và lý lịch cô cÆ¡ mà .
Giá»ng nói ông ta lạnh lùng không má»™t chút tình cảm. Linh San thắc mắc. Tại sao lại phải xuống phòng quản trị để Ä‘iá»u tra tên tuổị Có đáng gì đâủ Cô Hương đã mang trà rạ Linh San đỡ lấy tách trà phá tan cái không khà yên lặng:
-Ủả con gái của ông đâu rồỉ
-Sở Sở ư? Nó ngủ rôì.
-À.
Phòng khách lại chìm trong yên lặng. Bằng Phi vưà há»›p miệng rượu vưà hÃt má»™t hÆ¡i thuốc, rồi lại ngồi yên. Linh San chúa ghét cái không khà nhạt nhẽo thế nà ỵ Nà ng cố tìm để lên tiếng. Nhưng Bằng Phi đã nói trước:
-Nghe nói, hình như chiá»u nay cô đã dạy con tôỉ
Linh San ngẩng lên
-Nói dạy thì không đúng mà là chúng tôi đã quần nhau má»™t tráºn
Bằng Phi chăm chú nhìn Linh San
-Nghe nói cô tốt nghiệp cao đẳng sư phạm, hiện dáºy ở má»™t trưá»ng mẫu gÃáỠCô rất biết cách để giáo dục?
Linh San nhìn ông chủ nhà trẻ tuổi, không lắm ý ông tạ
-Tôi há»c sư phạm tháºt, nhưng giáo dục thì không rà nh lắm. Nhất là vá»›i những đứa bé vưà ngang vưà ngá»— nghịch như con ông.
Bằng Phi nói vá»›i giá»ng khó chịu:
-Cám Æ¡n lá»i phê bình cá»§a cô. Mong rằng từ đây vá» sau, cô chỉ táºp trung và o việc dạy dá»— há»c sinh cá»§a cô, đừng lo việc nhà tôi nữạ ÄÆ°á»£c chứ? Con tôi, tôi đánh, tôi yêu, tôi chá»i nó, cÅ©ng là việc cá»§a tôi, tôi không muốn má»™t ai khác nhúng tay và o, cÅ©ng không thÃch ai chá»i mắng hay dùng dây cá»™t nó.
Linh San kinh ngạc. Bây giá» má»›i biết. Thì ra ông chá»§ nhà cho mÆ¡i nà ng đến không phải để cảm Æ¡n, mà chỉ để há»i tộị Má»™t con ngưá»i ngang ngược đến mức lạ lùng. Lá»a như bốc lên trong lòng. Linh San thấy nóng mặt, giáºn run. Nà ng nhìn chằm chằm ngưá»i đà n ông trước mặt, gằn từng tiếng má»™t.
-Bây giá» tôi má»›i biết. Cha naò thì con nấy, con ông há»—n láo, ngang ngược như váºy là do di truyá»n.
Linh San đứng báºt dáºy lá»›n tiếng:
-Ông đừng tưởng là tôi thÃch là m chuyện bao đồng tà y lay, nếu tôi sá»›m biết con bé đó có má»™t ngưá»i cha như ông, thì mặc kệ nó. Äể nó văng tục, để nó tá»± ý hiếp đáp kẻ ăn ngưá»i ở trong nhà , để nó như má»™t con thú dữ ....Và tôi bảo đảm vá»›i ông là 10 năm sau thôị là ông có quyá»n đến trại giáo háo trẻ phạm pháp thăm nuôi mệt nghỉ.
Nói xong, Linh San quay lưng, bưỚc nhanh ra ngoà ị
-Ãứnglại!
Giá»ng nói sau lưng ra lệnh. Linh San khôn dám tin ở tại mình. Äứng lại! Gã là cái gì mà ra lệnh? Gã quen sá» dụng thái độ đó lắm ư? Còn lâu!
-Tôi bảo cô đứng lại
Linh San vẫn tiếp tục bước. Äá»™t nhiên, gã đứng dáºy xông ra cháºn ngang trước mặt Linh San. Äôi mắt lạnh lùng chợt có vẻ Ä‘au xót, gã nói như nà i nỉ
-Cô đừng đi!
Linh San chau mà y:
-Tại sao váºá»· Buổi chiá»u ở đây, tôi đã bị con ông cà o cấu, bây giá» tá»›i ông kiếm chuyện nữa ư? Không cần biết ông là m to đến cỡ naò, lưu ý ông, tôi không phải là thuá»™c hạ. Nếu có phải chăng Ä‘i nữa thì tôi không dá»… dà ng để ông muốn bắt nạt ra sao cÅ©ng được đâu
Bằng Phi vẫn cháºn ngang, đối mắt bối rối:
-Tôi ngang ngạnh và thô lỗ lắm ư?
-Giống hệt con gái ông.
-Nó hư thế à ?
Linh San kéo cao tay aó, cho thấy vết cà o ở tay mình:
-Ông không biết Ỡđây là chứng tÃch, nó cà o đấỵ Nó là con quá»·, má»™t thứ ranh ma, ức hiếp má»i ngưá»á»‹
Linh San ngừng một chút, nhìn Bằng Phi tiếp:
-Ông Phi, tôi biết ông già u có, nhưng cô Hương là con ngưá»á»‹ Cố ấy cÅ©ng bình đẳng như ông, cÅ©ng có nhân cách phẩm chất. Chứ không phải vì chú tđồng tiá»n mà ai muốn chá»i muốn mắng sao cÅ©ng được. Mong cha con ông xem cô ấy như con ngưá»á»‹ Bên nhà tôi cÅ©ng có ngưá»i là m. Nhưng Thúy Liên vá»›i chúng tôi như chị em. Cha mẹ tôi cÅ©ng rất tốt vá»›i cô ấỵ
Bằng Phi trừng mắt:
-Cô dạy tôi à ?
-Tôi không dám dạy ai hết, thôi chà o ông.
Linh San lách qua, định bước ra cá»áº¡
-Nếu tôi mang cháu Sở Sở đến trưá»ng "Bé Ngoan", cô nháºn dạy cháu không?
-Tôi không phải là hiệu trưá»ng cá»§a trưá»ng, nếu ông mang cháu đến, chắc chắn có thầy cô nháºn
-Tôi muốn há»i là cô ...cô có chịu dạy nó không?
-Nếu cháu đươ.c đưa tới lớp tôi thì đương nhiên tôi phải dạỵ
Bằng Phi do dự một chút nói:
-Và dụ như ...Tôi má»i cô vá» dạy chaú tại nhà thì saá»
Linh San đứng ở cá»a quay đầu lại:
-Ban nãy ông đã bảo là đừng chen vaò việc của ông cơ mà ?
-Nhưng bây giỠtôi đổi ý
Linh San suy nghÄ© má»™t chút, noÃ:
-Nhà ông có má»™t cô Hương chịu đựng đủ rồị Tôi cÅ©ng không cần tiá»n lắm, không dám dạy tiểu thÆ¡ nhà ông đâu
Mắt Bằng Phi lóe lên tia giáºn, mặt ông ta Ä‘anh lại:
-Trên Ä‘á»i nay đâu phải chỉ có má»™t mình cô là cô giáo đâủ Tại tôi thấy cô ở gần đây thôi
-Bá» thêm tà tiá»n xe, là biết bao nhiêu cô đến xin việc
Linh San nói và đẩy cá»a bước ra ngoà ị Hôm nay đúng là má»™t ngà y xui quẩy!! Linh San nghÄ©
Trở vá» nhà , đưa tay lên bấm chuông. Linh San nghe thấy tiếng cưá»i dòn từ trong vá»ng rạ Nà ng thở phà ỠVá»›i cái cảm giác cá»§a ngưá»i vưà từ vùng bắc cá»±c lạnh giá trở vá», nôn nả tìm thấy nắng ấm đầu xuân trong nhà cÅ©.(Hết Chương 1 ... Xin xem tiếp Chương 2)