Mặt trời nắng chói chang chang
Ngẩng đầu lên ngắm một bầu trời xanh
Trời trong không một làn mây
Ngồi nhìn anh nhớ tới ngày có em
Thân em vốn một làn mây
Thoắt đi thoắt tới không nơi bến bờ
Tình em là môt vần thơ
Tình anh là một bến bờ cho em
Em đến rồi lại bước đi
Vì anh chỉ một bến bờ phải không?
|