Hai ngưá»i vừa cùng sống qua má»™t đêm tân hôn kỳ diệu.
Phương Äông má»™t vùng ánh sáng má» nhẹ tá»a báo hiệu bình minh, Hà Lá»™ San nhẹ bước xuống giưá»ng, sau đó nà ng Ä‘i rất êm đến cá»a sổ, mở nhẹ cánh cá»a và thò đầu ra ngoà i, nà ng hÃt má»™t luồng không khà trong là nh cá»§a buổi ban mai, nhìn những giá»t sương còn lắng Ä‘á»ng trên ngà n hoa lá, nà ng cầm cháºm quay mình trở lại nhìn vá» phÃa giưá»ng...
Nà ng cúi gầm mặt xuống tá»± thấy e thẹn cho mình. Äôi tay nà ng vén những là n tóc rối phá»§ trước trán. Dưá»ng như nà ng không dám nhìn vá» chiếc giưá»ng lần thứ hai.
Buổi sáng trá»i tháºt êm ả, nà ng khó mà quên cái đêm đầu tiên nầy... Nà ng nhẹ bước đến bà n trang Ä‘iểm và ngồi xuống. Nà ng muốn vặn đèn sáng nhưng nghÄ© thế nà o đó, nà ng rút tay lại. Có lẽ nà ng sợ đèn sáng là m Cốc Minh sẽ chóa mắt mà thức dáºy.
Nà ng mỉm cưá»i đứng dáºy, bước nhẹ đến cá»a sổ lần nữa, kéo tấm mà n che kÃn cá»a sổ lại. Mà u sắc tấm mà n nầy chÃnh nà ng và chà ng đã rất ưng ý. Tuy tấm mà n kéo lại, nhưng ánh sáng cÅ©ng soi khá rõ trong gian phòng, soi rõ hình dáng nà ng trong tấm kÃnh tá»§ áo. Nà ng nhìn hình dáng mình, lại nhìn Cốc Minh Ä‘ang nằm trên giưá»ng, chà ng Ä‘ang ngá»§ say sưa; vì đêm qua, hai ngưá»i đã thức đến bốn giá» khuya má»›i ngá»§, thêm bữa trước là ngà y cá» hà nh hôn lá»…, cả hai phải lo bù đầu không má»™t phút nghỉ ngÆ¡i.
Nhìn hình dáng mình trên kÃnh tá»§, bá»—ng nhiên nà ng nháºn ra mình đã thay đổi hoà n toà n, nà ng nhìn trân trối và o bóng mình, thấy cô gái 17 tuổi hiá»n dịu ngây thÆ¡ cá»§a ngà y nà o, chỉ má»™t đêm qua, cái dáng vẻ cá»§a ngà y cÅ© không còn nữa.
Bá»—ng nhiên như bên tai nà ng nghe có tiếng nhiá»u ngưá»i gá»i: Bà Minh, Bà Minh...
Hổ thẹn? Hay vui mừng? Nà ng láºp tức rá»i khá»i kÃnh tá»§ áo, bước đến bên giưá»ng nhìn thấy Cốc Minh trở mình, nhưng chà ng chưa tỉnh giấc. Có lẽ chà ng Ä‘ang say sưa trong cÆ¡n má»™ng, đưa tay ra ôm lấy ngưá»i yêu, lại ôm và o khoảng không. Chà ng láºp tức ngồi dáºy, hô hoảng:
- Lá»™ San.
Nà ng đáp nhá»:
- Cốc Minh!
- Kìa, em thức dáºy hồi, nà o mà anh không hay.
Chà ng không hay để nà ng được yên cà ng tốt, nếu hay thì chà ng sẽ cưá»i nà ng, bởi Cốc Minh thưá»ng hay đùa cợt trêu nà ng. Lá»™ San đáp:
- Em cÅ©ng vừa má»›i thức dáºy.
Cốc Minh kéo nà ng ngồi bên cạnh, chà ng nở nụ cưá»i thá»a mãn nhìn Lá»™ San, nói:
- Có lẽ em đã thức trắng đêm nay?
- Em có ngủ chớ.
Chà ng siết chặt vòng tay và o lưng nà ng, miệng kỠsát và o tai nà ng mà thì thà o:
- Äêm qua tháºt là tuyệt đẹp!
Nà ng tỠvẻ e thẹn:
- Em không muốn nghe đâu.
Trên là n da mặt trắng như trứng gà bóc cá»§a nà ng á»ng hồng, thá»±c ra Lá»™ San không muốn ghi nhá»› lại những gì đã xảy ra trong đêm qua... Nhưng Cốc Minh không hiểu tâm trạng đó, chà ng kéo mặt nà ng nhìn thẳng và o mặt chà ng:
- Lá»™ San! Äêm qua anh đã gặp má»™t thiếu nữ đẹp, nà ng tháºt đáng yêu.
Thá»±c ra, Cốc Minh thấy mình biết được ngưá»i thiếu nữ quá sá»›m cÅ©ng phải, bởi chà ng vừa 18 tuổi, nà ng vừa tròn 17 tuổi, đôi bạn vẫn nguyên trinh, kết hôn nhau chỉ trong vòng gắng gượng. Nếu há» sanh con sá»›m thì chưa biết phải là m sao? Trách nà o Lá»™ San không úp mặt và o hông chà ng nói:
- Cốc Minh! Em hổng muốn đâu.
- Em không muốn đứa con đầu lòng là gái hả?
- Em hổng muốn gì cả.
- Ã, tại sao váºy?
Cốc minh lá»™ vẻ kinh ngạc, nhưng bà n tay chà ng vẫn vuốt nhẹ và o lưng nà ng, hôn lên mái tóc nà ng, chà ng rất yêu mái tóc vừa Ä‘en vừa má»m mại cá»§a nà ng như Ä‘iên dại.
Hiện giá», chẳng những mái tóc mà cả quả tim nà ng Ä‘á»u đã thuá»™c vá» chà ng.
- Cốc Minh!
- ChÃnh anh Ä‘ang chá» nghe em đáp câu há»i vừa rồi đây. Lá»™ San! Hãy nói rõ cho anh nghe, em..
- Em còn nhỠlắm, không biết là m sao mà sanh con, là m sao mà bồng con, khi em thấy trẻ nhỠmới sanh, luôn mấy ngà y em nuốt cơm không vô đây.
Lá»i cá»§a Lá»™ San dưá»ng như nà ng không biết chi cả, Cốc Minh cảm thấy không vui, nhưng chà ng nghÄ© kỹ có và i Ä‘iểm thú vị, chà ng báºt cưá»i sặc sụa nói:
- Bởi em thấy trẻ sÆ¡ sinh là con cá»§a ngưá»i khác, nếu nó là con cá»§a em chắc chắn em sẽ vui mừng.
Có lẽ sẽ vui mừng, Lá»™ San nghÄ© thế, nhưng vẫn lặng thinh. Cốc Minh lay nhẹ nà ng, vừa cưá»i vừa nói:
- Lộ San! Ngước mặt nhìn thẳng dây, cho anh xem kỹ coi nà o.
- Hổng thèm đâu, em hổng muốn cho anh xem, em muốn anh nhắm nghiá»n hai mắt lại hè, chá» em trang Ä‘iểm xong rồi hãy xem.
- Không thể được, em ở ká» cáºn mãi bên anh, chắc chắn đôi mắt anh không thể không ngắm nhìn em được.
- Nói gạt ngưá»i ta hoà i, đêm qua anh ngá»§ khì trước em.
- Không, đêm qua anh thấy em nhắm mắt ngủ yên, sau đó anh mới ngủ chớ.
- Em chỉ nhắm mắt nằm yên, chớ đâu có ngủ.
- Thôi, bây giỠhãy nằm yên để anh vỗ cho ngủ ngon một giấc được hôn?
- Không đâu, trá»i đã sáng trưng rồi, ai mà ngá»§ cho được.
- Ngá»§ không được thì nằm đây nói chuyện cho đến khi trá»i tháºt sáng.
- Em hổng thèm, anh lộn xộn lắm.
Äôi má nà ng nóng bừng, úp mặt và o lòng Cốc Minh mà lắc đầu nguầy nguáºy. Chà ng Cốc Minh 18 tuổi, chá» cho nà ng Lá»™ San 17 tuổi không còn lắc đầu nữa, chà ng bèn dùng đôi tay nâng nhẹ mặt nà ng, ká» môi và o môi nà ng mà hôn lấy hôn để.
Cái hôn tuy êm dịu nhẹ nhà ng, nhưng nó hà m chứa má»™t mối tình Ä‘áºm đà tha thiết, nà ng cưá»i nhẹ:
- Cốc Minh, bá»™ anh tÃnh không chịu dáºy sao?
- Ừa, nằm mãi không dáºy. Lá»™ San! Nếu bây giá» anh được như đứa trẻ bại xụi, cứ nằm mãi tại đây cà ng hay.
- Nói báºy nà .
Nà ng khẽ nhÃu mà y, dùng tay che miệng Cốc Minh lại, không muốn cho chà ng nói như váºy nữa. Có lẽ bởi truyá»n thống cá»§a gia đình, nà ng và mẹ nà ng cùng tin tưởng như nhau vá» Ä‘iá»u chẳng là nh, tuy má»›i 17 tuổi đầu, nhưng không muốn nghe ai nói đến những Ä‘iá»u bất lợi, Cốc Minh thấy nà ng châu mà y, vẫn tưởng nà ng vui thÃch nên nói tiếp:
- Không phải anh nói báºy đâu, nếu hai chÆ¡n anh không Ä‘i đứng được, thì bốn mùa anh vẫn nằm mãi trong gian phòng nầy...
- Bá»™ anh không sợ chuyện lo lắng buồn phiá»n sao?
- Chỉ cần thấy mặt em đỠbừng lên, miệng em luôn cưá»i nụ, ná»™i bao nhiá»u đó là sá»± sống cá»§a anh cÅ©ng đầy đủ lắm rồi.
- Từ nầy em không muốn nghe anh nói những lá»i bất lợi như thế nữa đâu.
- Nếu em không mê tÃn, sẽ thấy váºy là điá»u đại kiết lợi.
- Thôi, chúng ta không thảo luáºn chuyện đó nữa!
- ÄÆ°á»£c rồi. Lá»™ San, em hãy ká» tai đây anh nói nhá» cho em nghe.
- Chuyện gì đó?
- Anh sẽ nói cho em nghe chuyện nầy hay lắm.
Tuổi chà ng tuy còn quá trẻ, nhưng đôi mắt khi liếc nhìn qua, khiến cho đôi má nà ng đỠbừng vì thẹn. Nà ng không lạ gì, chà ng sẽ hôn lên và nh tai nà ng, nhưng nà ng cÅ©ng ká» tai lại, không nghe chà ng nói gì, nà ng há»i:
- Chuyện gì sao hổng nói đi?
Cốc Minh cảm thấy được vui đùa vá»›i nà ng vÄ©nh viá»…n, chà ng cÅ©ng không biết chán. Chà ng dùng bà n tay vá»— nhẹ và o má nà ng vừa cưá»i vừa nói:
- Anh đã nói chuyện thÃch thú cho em nghe rồi đó.
- Äâu có.
- Thì trong một chiếc hôn đó là đủ rồi.
- Em hổng chịu đâu, anh bây giá» hư hÆ¡n trước nhiá»u.
Nà ng không ngớt đấm và o ngực chà ng. Cốc Minh cũng dùng thế mạnh mà đối phó lại, khiến cho đôi tay của nà ng không thể lay động được.
- Anh nói tháºt nghe Lá»™ San, anh đã tốn công Ä‘eo Ä‘uổi em má»™t thá»i gian khá dà i, anh mÆ¡ tưởng em từng giá» từng phút. Trong ngà y tháng mÆ¡ tưởng đó, anh chỉ mong được má»™t buổi sáng như hôm nay, em không biết cho anh Ä‘iá»u đó sao?
- Thì Ä‘iá»u đó đã đến vá»›i anh chá»› còn gì nữa.
- Anh chưa nhìn kỹ em cho lắm, nà o, để anh thưởng thức vẻ đẹp cá»§a em cho tháºt kỹ anh má»›i vừa ý.
- Có lẽ hình dáng cá»§a em rất khó coi lúc sá»›m mai vừa thức dáºy.
- Tháºt váºy sao? Có lẽ anh nghÄ© nó rất....
- Nó rất khó xem?
- Im! Äừng lên tiếng, để cho anh xem xét kỹ lưỡng coi nà o.
Lá»™ San là cô gái quá trẻ, nà ng chỉ má»›i 17 tuổi, nà ng không biết trau giồi cái vẻ đẹp cá»§a mình, tuy không biết săn sóc cái đẹp trá»i cho, nhưng trông nà ng vẫn hấp dẫn như thưá»ng. Nà ng chỉ nhắm nghiá»n đôi mắt lại để cho Cốc Minh tá»± ý thưởng thức. Ngà y đầu gặp nhau, cô dâu nhắm mắt trước sá»± tò mò cá»§a chá»§ rể cÅ©ng là thưá»ng, chú rể có thể nói: Có lẽ cÅ©ng khá đẹp chá»›! Huống chi Lá»™ San đã có sẵn vẻ đẹp thiên phú, sau khi hoá trang sÆ¡ sà i cÅ©ng gây cho chà ng rể mê mệt.
Cốc Minh ngắm kỹ vẻ đẹp cá»§a nà ng, chà ng hôn tá»›i tấp lên má, lên mắt nà ng, nhứt là chà ng hôn lên đôi tròng mắt cá»§a vợ. Chà ng vừa hôn vừa cưá»i nói:
- Lộ San! Anh đã thưởng thức vẻ đẹp của em xong rồi đó.
- Có thể nhịn đói liên tiếp mấy ngà y được không?
- ÄÆ°á»£c chứ em!
Lộ San thấy chà ng vừa đáp vừa nhắm mắt lại, nà ng lấy là m e ngại, có lẽ tại mình cho chà ng nhìn kỹ, nên chà ng xét thấy mình rất xấu và o buổi sớm mai, nà ng hôn chà ng:
- Cốc Minh! Chắc anh đã chán em lắm.
Chà ng lắc đầu, mở to đôi mắt ra, đồng thá»i hôn lên má nà ng nói:
- Lộ San! Em đẹp lắm từ nầy cứ mỗi buổi sáng em phải để cho anh thưởng thức, anh vừa nhắm mắt lại là không phải anh chán em, mà đúng ra là đang say sưa vì vẻ đẹp của em. Lộ San! Em sẽ là một con chim nhỠvĩnh viễn bên cạnh anh.
- Nhưng con chim ấy nó không muốn giam mình trong chiếc lồng và ng.
- Äể cho em tá»± do bay liệng, dầu con chim ấy có bay Ä‘i bao xa nữa, rốt cuá»™c nó cÅ©ng đáp xuống cạnh mình anh.
Äôi vợ chồng trẻ cùng cưá»i lên, trong cái cưá»i ấy nó hà m chứa những gì, có ai biết được?
Lá»™ San từ từ đứng lên, tuy 17 tuổi, nhưng dáng Ä‘iệu. nà ng không khác cô dâu thuần thục, nà ng mặc chiếc áo lót bằng lụa má»ng, cà ng tăng thêm sức hấp dẫn. Cốc Minh nhìn trân trối, dưá»ng như giây phút ấy chà ng má»›i nháºn ra sá»± quyến rÅ© cá»§a nà ng.
Lộ San thấy chà ng ngẩn ngơ, nà ng kêu lên:
- Cốc Minh!
Cốc Minh giựt mình, vẫn tán tỉnh vợ:
- Lộ San! Em đẹp quá.
- Thế là anh đã xem xét kỹ em và o buổi sáng rồi.
- Anh không bao giá» biết chán, nhìn em chừng nà o anh cà ng thÃch thú thêm chừng ấy.
- Ước mong được mãi mãi như thế.
- Lá»™ San! Em hãy xem, anh ngồi dáºy lẹ là ng theo kiểu má»™t há»c sinh đã được huấn luyện tại quân trưá»ng.
Lá»™ San phá lên cưá»i, chỉ vì động tác cá»§a chà ng thì nhanh nhẹn phi thưá»ng, nhưng lại mặc lá»™n y phục, Lá»™ San cầm bá»™ đồ cá»§a chà ng lại nói:
- Há»c sinh được huấn luyện tại quân trưá»ng không nên mặc lá»™n y phục cá»§a phụ nữ! Hãy thay ra gấp.
- À, xin lá»—i, thánh nhÆ¡n còn có lúc lầm lẩn thay, huống gì đứng trước ngưá»i đẹp, lắm lúc phải lầm ngay.
Cốc Minh có đầy đủ những yếu tố cưới Lộ San là m vợ, chỉ vì miệng chà ng có duyên, lại thêm có lúc trầm lặng, u buồn, chững chạc, nà ng rất yêu chà ng những nét thú vị đó.
Gió lùa và o cá»a sổ, là m cho mái tóc nà ng lòa xòa phất phÆ¡ trước trán, khiến cho nà ng không ngá»›t dùng tay vuốt nó. Cốc Minh bước nhanh đến đóng cánh cá»a sổ lại.
Äôi tay chà ng chụp lên vai nà ng, quay mặt nà ng hướng sang mặt kÃnh tá»§, chà ng vừa cưá»i vừa nói:
- Lá»™ San! Hãy cưá»i lẹ lên Ä‘i.
Lá»™ San mỉm cưá»i, và liếc mắt sang kÃnh tá»§, giây phút đó, trong gương hiện rà nh rõ đôi bóng ngưá»i vui vẻ trẻ trung.
Trong lúc đó phÃa dưới nhà , trên môi cá»§a vợ chồng Cốc à Lâm cÅ©ng không ngá»›t nở nụ cưá»i. Chỉ vì vừa cưới xong nà ng dâu rất vừa ý, nên vợ chồng lão vô cùng vui vẻ, hai ông bà có thói quen ngá»§ dáºy rất sá»›m, hôm nay vừa cá» hà nh xong hôn lá»… trá»ng đại cho con trai, hai ông bà lại cà ng thức sá»›m và vui vẻ hÆ¡n thưá»ng lệ.
Tại nhà khách hiện giá» vẫn còn phảng phất không khà êm ấm vui tươi. Không khác cách đây mấy mươi năm, hôn lá»… cá»§a vợ chồng lão. Bà Lâm hÃt má»™t hÆ¡i thuốc thÆ¡m cá»§a chồng, và như nói lên trong ký ức:
- à Lâm! Tôi nhìn thấy đôi đèn cưới nà y, bá»—ng nhá»› lại đôi đèn cưới cá»§a mình ngà y trước, sao mà nó lá»›n quá, đốt 3 ngà y cháy cÅ©ng chưa hết, tôi chưa từng thấy đôi đèn sáp nà o lá»›n như váºy.
- Lúc đó em vừa 15 tuổi.
- Còn anh cũng chưa quá 16 chớ gì, do đó, trước đây hai năm, em muốn cưới vợ cho Cốc Minh, bởi hồi năm kia nó cũng được 16 tuổi rồi.
- Không phải năm nó 15 tuổi mà tôi không muốn cưới vợ cho nó, chỉ vì tìm không ra má»™t con dâu 15 tuổi cho xứng đôi, đó cÅ©ng là tôi muốn là m vừa ý bà , phải kiếm nà ng dâu cho xê xÃch má»™t tuổi.
- Phải váºy chá»› sao!
- Bây giỠthì Cốc Minh 18, Lộ San 17 thì đúng theo ước nguyện của bà rồi.
- Có Ä‘iá»u trá»… hết hai năm.
- Trai 18 cưới vợ, cũng đã quá sớm rồi.
- Sá»›m hả? Tháºt váºy không?
- Äúng váºy.
- Như thế thì hiện giỠchắc ông đã ăn năn vì chúng mình kết hôn quá sớm!
- Có bao giá» tôi ăn năn Ä‘iá»u đó đâu.
- Tại sao ông nói cưới vợ cho con quá sớm?
- Tôi nói là thá»i đại bây giá», còn thá»i đại cá»§a chúng mình khác nhau chá»›.
- Thá»i đại bây giá» thì sao?
- Theo quan niệm bây giỠ30 tuổi kết hôn mới vừa.
- Trai gái cÅ©ng váºy?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là con trai kìa chá»›.
- Äó là má»™t Ä‘iá»u sai lầm, tôi không bao giá» tin theo.
- Như váºy, láºp luáºn cá»§a bà đã thắng tôi rồi đó.
- Thế nà o gá»i là thắng?
- Vì Cốc Minh 18 tuổi, kết hôn với cô dâu 17 tuổi chớ sao.
- Tuy nhiên tôi thấy nó trễ hết hai năm.
Cốc à Lâm không phải công nháºn ý kiến cá»§a vợ nhưng ông ta cÅ©ng không muốn cãi vá»›i vợ vấn đỠấy là m gì, bèn lảng sang chuyện khác.
- Chà , chúng nó chưa dáºy sao mà ?
- Còn sớm mà , ngà y hôm qua lo lắng bù đầu, hôm nay phải để cho chúng nó ngủ trưa một chút chớ! Bắt chúng nó thức sớm như mình sao được.
- Nếu chúng nó thức sớm như mình thì có sao, năm nay bà cũng còn trẻ, bà đã 46 tuổi rồi, mà xem bà và o khoảng 35, 36, đâu bà thỠsoi gương thì biết, hình dáng nà o phải một mụ già .
- Ông cÅ©ng váºy chá»› gì năm nay 47 tuổi, mà nhìn kỹ cÅ©ng như chà ng 37 thôi.
- Do đó, tôi cÅ©ng muốn cho bá»n chúng thứ dáºy sá»›m má»™t chút, bằng không, chúng nó sẽ già trước vợ chồng mình.
- Ông cà ng nói sao nghe cà ng ngá»› ngẩn quá, tuổi trẻ vừa kết hôn, là m sao mà thức sá»›m? Là m sao mà ngá»§ sá»›m cho được? Ai mà như ông lúc má»›i cưới tôi cứ lăn đùng ra trên giưá»ng, kêu thế nà o cÅ©ng không thức.
- Vì lúc đó tuổi còn quá trẻ, nà o có biết gì?
Trong khi hai ông bà đang tán chuyện, Cốc Minh trên lầu hướng dẫn cô dâu từ từ Ä‘i xuống. Lá»™ San mặc chiếc áo mà u hồng nhạt, trông đẹp lá»™ng lẫy, ai nhìn và o cùng khen ngợi. Cốc Minh vừa Ä‘i vừa nói nhá» bên tai nà ng, nà ng luôn luôn gáºt đầu.
Bà Lâm trông thấy con dâu, lộ vẻ vui mừng ra mặt, bà xô ông Lâm nói:
- Kìa, bá»n nó xuống tá»›i kia kìa.
- Dạ thưa ba, thưa má! Ba má thức dáºy sá»›m quá!
Vợ chồng Cốc Minh đồng thanh kêu lên và đồng vấn an cha mẹ. Äáp lá»i con xong, Cốc à Lâm rÃt lên má»™t hÆ¡i thuốc lá»™ vẻ khoan khoái. Bà Lâm thì không giống ông, đôi tay bà vịn và o vai cá»§a Lá»™ San, đôi mắt bà nhìn và o mặt mà y cá»§a Lá»™ San như tìm kiếm má»™t dấu vết gì, sau đó bà cưá»i thá»a mãn:
- Lộ San! Má trông con như thiếu ngủ đa?
Cốc Minh thay lá»i nà ng đáp:
- Má à , bởi Lá»™ San dáºy rất sá»›m, lúc nà ng dáºy, con không hay chi cả.
Cốc à Lâm phà một ngụm khói thuốc, nói:
- Nó giống như ba Ä‘a. Chắc nó sẽ có thói quen dáºy sá»›m như ba.
Bà Lâm nguýt chồng, cho rằng ông ta nói xà m, à Lâm trông thấy cá» chỉ cá»§a vợ nên không nói thêm, ông ta chỉ hÃt dà i má»™t hÆ¡i thuốc lá tá» ra rất khoan khoái.
Trên bà n đã dá»n sẵn bữa ăn sáng, Cốc Minh nói:
- Má à , chúng con ngà y hôm qua không...
Bà Lâm tiếp lá»i:
- Má biết rồi, trá»n ngà y hôm qua chúng con không có ăn gì. Chỉ uống mấy ly rượu mừng, nên bây giá» bụng thấy đói phải không? Hãy ăn Ä‘i!
Khi ngồi và o bà n ăn, Lá»™ San hÆ¡i dè dặt, nà ng bị bó buá»™c trong bổn pháºn cá»§a cô dâu má»›i, nếu ở nhà nà ng, thì đã nuốt liá»n mấy chén và o bụng. Nà ng thầm nghÄ©, nếu chồng mình là má»™t gã côi cút không gia đình thì chắc chắn sẽ tá»± do hÆ¡n.
Cốc Minh nhìn thấy thái độ cá»§a vợ, bèn khuyến khÃch và gắp những thức ăn ngon cho nà ng, tuy bụng thấy đói như cà o, nhưng Lá»™ San không dám ăn tùy thÃch theo dạ dà y đòi há»i, nà ng chỉ ăn trong khuôn phép, nhai và nuốt cÅ©ng có chừng má»±c. Bà Lâm trông thấy thái độ dè đặt cá»§a con dâu, bà gá»i nà ng má»™t cách rất dịu ngá»t:
- Lá»™ San!
- Dạ thưa má!
Mặc dù nà ng nhai rất nhá» nhẹ, nhưng khi nghe mẹ chồng gá»i nà ng giá»±t mình dừng lại. Bà Lâm tiếp lá»i:
- Con là vợ cá»§a Cốc Minh tức là con dâu trong nhà , con đừng ngần ngại, má xem con cÅ©ng như con gái trong nhà , chỉ vì má không có con gái, con đây cÅ©ng như con gái cá»§a má váºy.
Cốc minh rất vừa lòng nói:
- Má à , Lộ San là con gái của má ba mới phải.
Bà Lâm mỉm môi cưá»i nói:
- Phải rồi. Tôi xem Lộ San như con gái tôi đúng trăm phần trăm, còn ba nó thì sao?
- Tôi thì đúng ngà n phần trăm ưng ý.
- Ông nói cho quá nhiá»u. Thà nh ra sai lầm những câu nói thông thưá»ng.
- Bà nghe lộn chớ, tôi nói là đúng một ngà n phần ngà n.
- Tôi nghe lầm? Cốc Minh, Lộ San, má nghe lầm hay ba con nói lộn?
Lá»™ San cúi đầu xuống, nà ng muốn cưá»i nhưng không dám cưá»i. Cốc Minh bèn phán Ä‘oán ngay:
- Äúng là ba đã nói lầm.
Cốc à Lâm trợn mắt nhìn con trai, nói:
- Váºy hả? Nếu thế thì ba đã nói lá»™n rồi.
Bà Lâm vẻ há»n dá»—i:
- Coi kìa, nói lầm rồi mà cũng không chịu lầm, còn "nếu" nếu cái gì nữa.
Cả nhà cùng cưá»i, Lá»™ San cÅ©ng cưá»i theo. Không khà trong gia đình rất thân máºt.
Sau bữa cÆ¡m sáng, vợ chồng Cốc Minh Ä‘i hưởng tuần trăng máºt, bà Lâm căn dặn đủ Ä‘iá»u. Bá»n há» chá»n Äà i Nam là m nÆ¡i hưởng tuần trăng máºt.
Xe lá»a tốc hà nh chạy xuyên, qua cánh đồng bát ngát, ruá»™ng lúa xanh tươi, Lá»™ San hết nhìn cảnh váºt bên ngoà i, đến nhìn Cốc Minh khe khẽ mỉm cưá»i, Cốc Minh nắm lấy tay vợ, nếu không phải Ä‘ang ngồi trên xe lá»a, chà ng sẽ hôn lên bà n tay trắng nuốt cá»§a nà ng, chà ng tuy vừa 18 nhưng có đủ cách khêu gợi tình cảm nữ giá»›i, chà ng dùng má»™t ngón tay vẽ vòng vòng trong lòng bà n tay nà ng, khiến cho nà ng nhá»™t nhạt khó chịu kêu lên:
- Cốc Minh!
Cốc Minh không lên tiếng, chỉ nhìn nà ng mà cưá»i, đôi má á»ng hồng vì thẹn, tuy ghế ngồi ngăn cách, nhưng nà ng cÅ©ng dùng tay trái mà véo và o cánh tay cá»§a Cốc Minh, tiếp theo đó, tay mặt nắm chặt bà n tay cá»§a Cốc Minh lại. Hai ngưá»i nhìn nhau cùng cưá»i, Lá»™ San nhá» giá»ng dặn:
- Cốc Minh, từ nà y em không muốn bà vú và lão Vương gá»i em bằng mợ nữa đâu.
- Vì sao váºy?
- Kêu cái kiểu đó tháºt khó chịu vô cùng, vì em má»›i 17 tuổi mà .
- 17 thì 17 chá»›, có ngưá»i trạc tuổi em, ngưá»i ta kêu bằng mợ há»á»‰ chịu lắm chá»›.
- Em thì không muốn váºy!
- Em muốn bà vú và lão Vương gá»i em là gì?
- Kêu em bằng cô thì được rồi.
- Sợ má không đồng ý chớ.
- Tại sao má lại không đồng ý?
- Vì em là vợ anh.
- Thì kêu bằng bà Minh là được rồi. Nè! Kêu bằng Bà Minh nghe nó còn được hơn kêu bằng mợ một chút. Cốc Minh! Sáng hôm nay lão Vương kêu em bằng mợ, em nghe qua cơ hồ nó muốn nổi da gà , chịu hổng thấu rồi.
- Lá»™ San! Bình thưá»ng bà vú vá»›i lão Vương gá»i má bằng bà .
- Bộ em không phải là bà Minh sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhưng gặp lúc má và em ngồi gần nhau, há» gá»i bằng bà thì biết há» gá»i ai?
Cốc Minh nói rất phải, nhưng Lá»™ San quyết không đồng ý ngưá»i khác gá»i mình bằng mợ, nà ng há»i nhanh:
- Bây giá» phải tÃnh sao đây?
- Kêu như vầy được không?
- Nói mau cho em nghe đi.
- Từ nà y anh dặn há», khi má vá»›i em cùng ở má»™t nÆ¡i, há»c kêu em bằng mợ.
- Lúc không có má gần bên em thì sao?
- HỠkêu em bằng cô.
- Như váºy cÅ©ng được! Cốc Minh! Chừng vá» nhà anh nhá»› căn dặn há» nhá.
Còi xe lá»a rú lên như những tiếng kèn đồng Ä‘ang há»a má»™t Ä‘iệu. nhạc dà i vô táºn. Nếu còn ở nhà , Lá»™ San sẽ nhảy nhót ca hát lên, nhưng bá»—ng nhiên gương mặt nà ng hiện vẻ lo âu, nà ng tá»± trách mình sÆ¡ sót không há»i Cốc Minh trước ngà y hôn lá»…, xem cha chà ng có thÃch ca hát hay không? Nếu không thÃch thì chán chết.
Bởi Lá»™ San rất thÃch nhảy nhót và hát ca, giá»ng hát cá»§a nà ng quả là má»™t chim há»a mi:
- Cốc Minh, có lẽ ba má thÃch con gái có tác phong hiá»n dịu, văn vẻ, Ä‘iá»m tÄ©nh lắm phải không anh?
- Ba má thưá»ng nói trong nhà chỉ có mình anh, tháºt quá buồn tẻ, nên ông bà rất cần vui vẻ náo nhiệt, từ nà y em là m ồn lên cÅ©ng không sao, bởi ba má rất cần sá»± vui nhá»™n trong gia đình.
- Váºy thì hay lắm.
Nghe chà ng nói nà ng thở má»™t hÆ¡i dà i khoan khoái. Nà ng siết chặt bà n tay chà ng lá»™ vẻ cảm khÃch. Hiện tại Cốc Minh đối vá»›i nà ng là má»™t chà ng trai đẹp hÆ¡n bất cứ chà ng trai nà o. Má»™ng đẹp cá»§a nà ng trong tuần trăng máºt là má»—i đêm trăng cùng so vai nhau trên bãi cỠêm ả trong má»™t công viên, nà ng cảm thấy niá»m vui vô táºn.
Má»™t thiếu nữ có vẻ đẹp mỹ miá»u, đến đâu cÅ©ng có má»™t sức hấp dẫn thu hút má»i ngưá»i, nà ng ngã đầu và o vai chà ng. Cốc Minh nghiêng mặt qua hôn lên mái tóc thÆ¡m tho cá»§a nà ng. Äôi uyên ương như quên hết tất cả những gì trên trần thế, há» Ä‘ang bay bổng dáºp dìu theo Ä‘iệu nhạc yêu đương.
Äến Äà i Nam, Cốc Minh đỡ nà ng xuống xe, tay xách túi hà nh trang, trong đó ngoà i y phục cá»§a há» ra, là đồ trang sức cá»§a nà ng, hóa phẩm tuy không bao nhiêu, nhưng lắm khi dư rất nhiá»u, chỉ vì Lá»™ San không thÃch trang Ä‘iểm, chà ng há»i:
- Lộ San! Có lẽ em mệt lắm.
- Có mệt gì đâu, em rất thÃch ngồi xe lá»a tốc hà nh, Cốc Minh, dưá»ng như Äà i Nam Ãt náo nhiệt hÆ¡n Äà i Bắc.
- Äúng váºy. Thà nh phố nà y rất nhiá»u danh lam thắng cảnh. Nghe nói, nÆ¡i đây có nhiá»u di tÃch cổ mà má»i ngưá»i Ä‘á»u mong có dịp tìm đến.
- Anh chưa đến đó lần nà o?
- Chưa! Còn em?
- Cũng chưa đến lần nà o.
- Äừng ngại, ở đây anh có rất nhiá»u bạn há»c, có thể tìm hỠđể hướng dẫn Ä‘i du ngoạn.
- Cốc Minh!
Chà ng nghe nà ng gá»i bất thần, chắc chắn nà ng Ä‘ang kỳ vá»ng Ä‘iá»u gì? Chà ng trả lá»i rất êm dịu:
- Lá»™ San! Anh không nên tìm bạn há»c, để chúng ta Ä‘i du ngoạn, mình cùng tìm xem những danh lam cổ tÃch được tá»± nhiên hÆ¡n.
Chà ng giải thÃch như thế, đúng là sở nguyện cá»§a nà ng, huống chi há» Ä‘ang khắn khÃt vá»›i nhau, nếu có đệ tam nhÆ¡n và o sẽ phá tan má»™ng đẹp, chà ng nói tiếp:
- Nhất định em đã mệt lắm rồi, để anh gá»i xe Ä‘i tìm má»™t khách sạn khoảng khoát để nghỉ ngÆ¡i.
- Cốc Minh! Mình hãy kêu má»™t chiếc xe xÃch lô đạp, bảo xa phu đạp chầm cháºm để em xem phong cảnh cá»§a đưá»ng phố.
- Hay lắm, anh tán thà nh hai tay.
Cốc Minh cà ng yêu nà ng hÆ¡n, vì má»—i sở nguyện cá»§a nà ng Ä‘á»u hợp ý chà ng. Chà ng đỡ nà ng lên xe xÃch lô đạp.
Xa phu từ từ đạp đi, bỗng nhiên Lộ San chau mà y nói:
- Cốc Minh! Sau khi đến lữ quán tắm gá»™i xong, em muốn thay y phục gá»n gà ng mang già y thưá»ng để lên xuống xe và chạy nhảy tiện hÆ¡n.
- CÃ ng hay.
- À! Em đã quên Ä‘em già y thưá»ng rồi.
- Lo gì, và o tiệm mua một đôi, nếu cần những gì mình không có mang theo thì mua chớ có sao đâu.
- Cốc Minh, anh tốt với em quá.
- Chỉ cần em được vui vẻ, dầu em muốn xem quả tim, anh cũng móc ra cho em xem.
Äôi bạn khắng khÃt nhau trên xe xÃch lô là m khách qua đưá»ng tá»c mạch dòm hà nh, vì sá»± sinh hoạt Cố Äô không giống Äà i Bắc.
Vượt qua hai đưá»ng phố, Cốc Minh và nà ng đồng ý nhá» anh xa phu tìm má»™t lữ quán cho vừa ý.
Và o lữ quán tắm gá»™i xong, chà ng và nà ng ôm nhau ngá»§ má»™t giấc để bù lại cuá»™c lữ hà nh mệt nhá»c.
Sáng sá»›m Cốc Minh thức trước, chà ng nhìn nà ng nÆ¡i nà o cÅ©ng lá»™ vẻ vui cưá»i đẹp đẽ. Lúc 14 tuổi, chà ng có ước vá»ng như thế nà o cÅ©ng cước cho được Lá»™ San là m vợ, 4 năm sau, quả nhiên Lá»™ San ká» cáºn bên chà ng.
Xem đồng hồ tay đã 4 giá» chiá»u, nhưng Lá»™ San vẫn chưa tỉnh giấc, chà ng thầm nghÄ©, nà ng quá mệt nên để cho nà ng ngá»§ thẳng giấc. Chà ng dùng tay phải cho nà ng gối đầu, thá»±c ra chà ng rất khó chịu, chà ng bèn kéo nhẹ tay ra, Lá»™ San giá»±c mình tỉnh giấc:
- Cốc Minh!
- Em hãy ngá»§ Ä‘i! Anh chỉ rút tay ra khá»i gối đầu để em ngá»§ cho yên hÆ¡n, chá»› không có gì.
- Em bắt Ä‘á»n anh phải dá»— cho em ngá»§ lại, nà ng vươn vai biếng nhác, tiếng nà ng nhừa nhá»±a trong cÆ¡n say ngá»§, cánh tay kê đầu tê buốt khó chịu, chà ng khẽ nhÃu mà y, miá»…ng cưỡng hôn nhẹ nà ng:
- Lá»™ San, hãy ngoan ngoãn ngá»§ Ä‘i! Anh dá»— em đây... Ãi chà .
- Chuyện gì váºy anh?
Nà ng Ä‘ang mÆ¡ mà ng trong giấc ngá»§, bá»—ng nghe chà ng kêu lên, cÆ¡n buồn ngá»§ đã mất Ä‘i. Chà ng rất ân háºn:
- Tệ quá! Anh đã là m ồn mất giấc ngủ của em.
- Anh là m sao váºy?
- Tay phải cá»§a anh dưá»ng như tê buốt, ái chà !
Nà ng báºt ngồi dáºy, hôn và o cánh tay chà ng. Nà ng không phải là đứa trẻ khá» dại là gì? Ai Ä‘á»i cánh tay tê buốt, vì bởi huyết dịch đè ép khá lâu nên không lưu thông được. Chỉ váºn động dây lát là nó hết ngay. Nà ng lại hôn lên trên đó, là m sao nó hết được.
Nhưng cái hôn cá»§a nà ng biểu lá»™ sá»± yêu thương nồng nà n, chân tháºt. Chà ng hướng sang nà ng lá»™ vẻ thương cảm, đồng thá»i chà ng hôn tá»›i tấp lên má, lên trán nà ng.
- Cốc Minh! Từ nà y em hứa sẽ không nằm trên cánh tay anh nữa, nhưng em ngá»§ cÅ©ng ngon giấc như nằm trên cánh tay anh váºy.
- Không sao, vì em anh phải đoạn lìa cánh tay anh cũng vui dạ.
- Em hổng chịu đâu, anh đừng nói váºy. À mà mấy giá» rồi?
- HÆ¡n 4 giá».
- Chắc anh muốn ngủ nữa?
- Còn em?
- Cốc Minh, mình nằm thêm chừng 10 phút nữa thì dáºy cÅ©ng chẳng muá»™n gì.
- Em nằm bên anh 10 năm nữa, anh cÅ©ng không cảm thấy thá»i gian dà i.
Lá»i nói cá»§a Cốc Minh êm ái nhẹ nhà ng như sương buổi sáng Ä‘á»ng trên đóa hoa lòng cá»§a Lá»™ San Ä‘ang nở. Nụ cưá»i và tư thái cá»§a nà ng khác chi sá»± quyến rÅ© cá»§a má»™t đóa hoa đẹp.
Chà ng say sưa với hạnh phúc, cũng như một đứa trẻ khát khao bầu sữa, tim Lộ San cũng rộ rã theo nhịp yêu đương và ôm choà ng lấy Cốc Minh. Gian phòng trở lại yên lặng, chỉ còn khua động bằng những hơi thở của đôi uyên ương mặc tình cho ánh sáng và bóng tối tung tăng nhảy múa.