Xem bài viết đơn
  #1  
Old 14-04-2008, 06:33 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Tiếu ngạo trung hoa - Ưu Äàm Hoa

Hồi 1 - Tiếu Ngạo Trung Hoa - Ưu Äàm Hoa
Trung Thu Nam Hải cuồng phong khởi
Thủy thượng ba đào hữu mỹ nhân

Miá»n duyên hải phía Nam và Äông Trung Hoa có mùa mưa bão kéo dài từ tháng năm đến tận tháng mưá»i má»™t, nhưng dữ dá»™i nhất là ba tháng bảy, tám, chín.
Những cÆ¡n bão nhiệt đới này xuất phát ở Nam Hải, di chuyển theo hướng Tây và Bắc vì vậy, ảnh hưởng từ Quảng Châu cho tá»›i vịnh Liêu Äông.
Tất nhiên, địa phương đầu tiên gặp bảo chính là đảo Hải Nam, vùng đất cực Nam Trung Hoa.

Tiết Trung Thu vừa rồi, má»™t cÆ¡n cuồng phong mãnh liệt đã thổi bay mấy chục mái lá đơn sÆ¡ trong thôn chài Dương Sa ở mạn chính Äông Hải Nam. Má»™t trong số những nạn nhân ấy là chàng trai già Nam Cung Bá»™t.

Nam Cung Bá»™t nổi tiếng khắp thôn Dương Sa vì nhiá»u lý do. Thứ nhất là bởi gã có thân hình vạm vỡ, sức khoẻ phi thưá»ng, tài bÆ¡i lá»™i thuá»™c hàng thượng thặng.
Thứ hai, gã là ngưá»i nghèo nhất thôn chài.
Do vậy, dẫu đã ba mươi tám tuổi rồi, Nam Cung Bột vẫn phòng không chiếc bóng !

Phải nói thêm rằng Nam Cung Bá»™t có hai tật xấu nho nhá». Là uống rượu như hÅ© chìm và sức ăn gấp năm, gấp bảy ngưá»i thưá»ng. Suốt Ä‘á»i gã làm không đủ ăn thì còn nuôi nổi ai nữa ?
Các nữ nhân chưa chồng trong thôn luôn rạo rực dán mắt vào những bắp thịt cuồn cuộn trên cơ thể Nam Cung Bột, nhưng chẳng bao giỠnghĩ đến chuyện lấy gã !

Chàng trai già cá»§a chúng ta cÅ©ng biết phận mình nên chỉ nheo mắt đưa tình, hay nhoẻn miệng cưá»i duyên chứ không dám tán tình ai cả!

Thá»±c ra, Nam Cung Bá»™t không hoàn toàn cô đơn vì trong thôn có khá nhiá»u quả phụ.
Năm nào cÅ©ng có má»™t hai ngư dân bá» mạng ngoài biển khởi, để lại ngưá»i vợ và bầy con nheo nhóc.
Thỉnh thoảng, Nam Cung Bá»™t đến thắp hương cho những ngưá»i bạn xấu số và an á»§i thê tá»­ cá»§a há».
Tấm lòng tốt của gã đã khiến góa phụ cảm kích đến nỗi lôi xộc Nam Cung Bột vào buồng !
Tuy nhiên, ngay cả những ngưá»i đàn bà không chá»— nương tá»±a cÅ©ng chẳng dám lấy gã, vì sợ bầy con cá»§a mình sẽ chết đói ! Tật tham ăn cá»§a gã khiến má»i ngưá»i chán ngán !

Nghá» biển không giống vá»›i nghá» nông vì chẳng thể dá»±a vào sức lá»±c mà cày sâu cuốc bẫm, gia tăng huê lợi. Ngư dân dong buồm ra khÆ¡i, trông đợi khá nhiá»u vào vận may, đôi khi phải trở vá» vá»›i vài ba con cá chép, chẳng đủ nhét kẻ răng ! Thế cho nên, Nam Cung Bá»™t có khoẻ như Hạng Võ cÅ©ng bằng thừa ! Gã chưa chết đói cÅ©ng là may lắm rồi !

Vậy vì sao má»™t đáng trượng phu sức vóc như Nam Cung Bá»™t mà lại chịu chôn vùi cuá»™c Ä‘á»i ở vùng đất cằn cá»—i, nghèo nàn này ? Vì sao gã không Ä‘i nÆ¡i khác mà lập nghiệp ?

Xin thưa rằng thôn Dương Sa là nÆ¡i chôn nhau cắt rốn cá»§a Nam Cung Bá»™t, và mưá»i tám năm trước gã đã từng vác Ä‘ao Ä‘i tìm chút công danh.

Chàng trai đảo Hải Nam đã lần đến kinh đô Ưng Thiên Phá»§, tức Nam Kinh bấy giá». Hải Nam cách xa Trung Nguyên là má»™t huyện cá»§a Quảng Äông và có nhiá»u dân cư thuá»™c các bá»™ tá»™c thiểu số Lê, Miêu, Hồi!.. nên văn hóa kém cá»i, bị coi là man di, má»i rợ.

Do đó Nam Cung Bá»™t không được ngưá»i Äế Äô xem trá»ng, kể cả bá»n kỹ nữ !

Lòng tá»± ái bị tổn thương, Nam Cung Bá»™t liá»n đại náo Kim Lăng Äại Kỹ Viện, đánh nhau cả vá»›i bá»n Cẩm Y thị vệ. Mãnh hổ nan địch quần hồ , thế là gã bị bắt.

May thay, quan Vệ Uý Lưu Chân cÅ©ng là ngưá»i Hải Nam nên đã không bắt tá»™i mà còn thu nạp Nam Cung Bá»™t vào làm thị vệ.

Vài năm sau, Yên Vương Chu Lệ cướp ngôi Huệ Äế. Nam Cung Bá»™t phò tá vua cÅ© chạy trốn, nhưng ná»­a đưá»ng thì lạc mất.

Thế là, Nam Cung Bá»™t phải trở lại quê cÅ© là thôn Dương Sa, sống cuá»™c Ä‘á»i ngư phá»§ nghèo mạt rệp ngày ngày mượn men rượu để tưởng nhá»› đến giai Ä‘oạn hoàng kim !

Song thân gã đã chết cả, để lại má»™t mái nhà tranh và chiếc thuyá»n chài ! Nam Cung bá»™t đã dá»i nhà vào cánh rừng dương để được gần gÅ©i má»™ phần pha mẹ, dù gã chẳng bao giá» có tiá»n mua nhang !

Trận bão tháng tám đã thổi tốc mái lá, khiến Nam Cung Bá»™t phải sá»­a hết ba ngày. May mà gã có thói quen vác thuyá»n vá» nhà nên phương tiện mưu sinh vẫn còn nguyên vẹn !

Hôm nay là ngày rằm tháng chín, Nam Cung Bá»™t ra khÆ¡i. Gã chèo má»™t mạch tám chín dặm, định đến vùng nước dồi dào tôm cá, thì nhận ra má»™t Ä‘oàn chiến thuyá»n mưá»i mấy chiếc căng buồm tiến lên hướng Bắc, đây là thuyá»n cá»§a quân nhà Minh Ä‘i chinh phạt An Nam trở vá».

Nam Cung Bá»™t bá»±c bá»™i chá»­i vang vì Ä‘oàn thuyá»n kia Ä‘ang Ä‘i ngang ngư trưá»ng cá»§a gã, và vì gã không ưa vị vua hiện tại là Minh Thành Tổ Chu Lệ. Chính lão ta đã khiến Nam Cung Bá»™t phải thất nghiệp, rÆ¡i vào cảnh khốn cùng !

Nam Cung Bá»™t biết đàn cá nÆ¡i ấy đã chuồn mất nên không Ä‘i tiếp, buông chài tại chá»— và chỉ kiếm được vài con. Gã chán nản trở vá», sáng hôm sau má»›i trở lại vùng biển quen thuá»™c!

Lần này, Nam Cung Bá»™t xa bỠđược bốn dặm thì nhận thấy má»™t xác ngưá»i Ä‘ang trôi nổi trên sóng nước. Gã mừng rỡ chèo vá» hướng ấy, may ra tìm được chút vàng bạc hay vật trang sức cá»§a nạn nhân.
Năm ngoái, lão Trương Cẩn trong thôn đã từng gặp may, vá»› được mưá»i lượng bạc trong xác chết trôi. Lão ta chỉ tốn có năm phân để chôn cất, và lá»i chín lượng rưỡi.

Äến nÆ¡i, Nam Cung Bá»™t cau mày vì nhận ra nạn nhân là má»™t nữ lang mặc áo vải thô, chẳng há» Ä‘eo trang sức.
Tuy hÆ¡i thất vá»ng nhưng gã vẫn nhảy xuống Ä‘em xác lên thuyá»n.

Lúc cởi thắt lưng, Nam Cung Bá»™t kinh hãi vì phát hiện nàng ta vẫn còn sống, dù hÆ¡i thở rất má»ng manh.

Gã gật đầu lẩm bẩm :
- Cô ả này thân hình nhá» nhắn chắc ăn chẳng bao nhiêu, ta chỉ bá»›t vài chén là nuôi được ! Thưá»ng thì ân biến thành tình, phen này ta đã có vợ đẹp rồi !

Quả thá»±c là nữ lang này rất kiá»u diá»…m. Tuy da nhợt nhạt, tái mét vì ngâm nước quá lâu, nhưng sống mÅ©i nàng thanh tú, mày liá»…u xanh Ä‘en và đôi môi nhá» xinh xinh kia vẫn biểu hiện má»™t nhan sắc mặn mà !

Nam Cung Bột đắc ý thổi vào miệng mỹ nhân những luồng sinh khí.
Môi nàng lạnh giá và mặn chát mà sao gã cứ muốn chạm vào mãi !

Gã là ngư phá»§ nên thông thạo việc cấp cứu. Chỉ má»™t lát sau đã tống hết số nước biển trong bụng nạn nhân ra. Äá»™ng tác kế tiếp là phải làm nóng sưởi ấm cÆ¡ thể nữ lang, nhưng trên thuyá»n chẳng há» có lá»­a hay chăn bông.
Ngay bản thân Nam Cung Bá»™t cÅ©ng chỉ có má»™t chiếc quần dài cÅ© rách vá chằng vá chịt. Gã gãi đầu suy nghÄ© tá»± nhá»§ cứu ngưá»i là trá»ng nên cởi sạch y phục ướt át cá»§a nữ nhân rồi nằm ôm lấy, dùng sức nóng trong thân xác mình mà sưởi ấm kẻ bị nạn.

Äáy thuyá»n chài thưá»ng sâu hÆ¡n thuyá»n câu, lòng thuyá»n lót vạt tre ngang mạn, phía dưới sạp tre là chá»— để chứa cá tôm. Che chở cho sạp là má»™t vòm mui sưá»n tre, căng bằng vải buồm khá là kín đáo.

Nam Cung Bá»™t yên tâm ôm ấp thân hình thon thả và mịn màng ấy, mặc cho sóng biển nhồi lắc con thuyá»n !

Äây là lần đầu tiên được ká» cận má»™t nàng trinh nữ nên chàng trai già há» Nam Cung nghe lòng bồi hồi, xao xuyến sướng như được lên tiên !

Gã không động dục nhưng lại khao khát được vuốt ve đôi nhÅ© phong nhá» nhắn, săn chắc kia. Chúng mÆ¡n mởn, thanh tân, đẹp hÆ¡n tất cả những bầu vú má»m nhão hay chảy xệ cá»§a các mụ quả phụ và bá»n kỹ nữ !

Nam Cung Bột liếc gương mặt đẹp trang nghiêm của nữ lang, lòng hơi ái ngại và tự trấn an :
- Quái gì phải sợ ! Äã ôm ấp thân mật thế này thì có thất lá»… thêm má»™t chút cÅ©ng chẳng sao !

Và gã run rẩy đặt bàn tay thô tháp, to như nải chuối cá»§a mình lên ngá»±c trái mỹ nhân. Cảm giác quả là tuyệt diệu phi thưá»ng, nhưng Nam Cung Bá»™t còn chút khí chất trượng phu nên chẳng dám kéo dài, ngượng ngùng rút tay vá».

Nữ lang chưa tỉnh lại nhưng thân thể đã ấm hÆ¡n, hÆ¡i thở Ä‘iá»u hòa.

Nam Cung Bá»™t gật gù, ngồi lên, thò tay lấy bá»™ y phục treo ở kèo mui đã sắp khô nhá» gió biển, phá»§ lên ngưá»i nữ lang.
Gã bước ra mÅ©i thuyá»n, định chèo vào bá» thì phát hiện chung quanh là má»™t đàn cá thu đông dặc. Chúng vây chặt thuyá»n, cứ như bị hấp dẫn bởi má»™t sức mạnh nào đó !

Nam Cung Bá»™t mừng rỡ quăng chài , chỉ gần khắc đã khẳm má»™t thuyá»n đầy cá !

Gã mỉm cưá»i tá»± nhá»§ :
- Cô ả này đã mang vận may đến cho ta ! Làm gì có chuyện cá thu vây lấy thuyá»n bao giá» ?

Gã phấn khởi chèo má»™t mạch vỠđến bãi biển Dương Sa. Äoạn này rất vắng vẻ vì chỉ có má»—i má»™t nhà cá»§a Nam Cung Bá»™t, cách xa xóm chài hÆ¡n ná»­a dặm.
Gã nhảy xuống nước, căng bắp thịt đẩy thuyá»n lên bãi cát và phăng phăng kéo nó vá» hướng rừng dương. Thần lá»±c này quả là đáng khâm phục.

Nam Cung Bá»™t bồng nữ lang vào nhà, đặt lên chiếc giưá»ng tre cÅ© kỹ, và chẳng có lấy má»™t manh chiếu hay tấm đệm bông.
Gã nhăn mặt tự cằn nhằn :
- Nhà cửa thế này thì chắc cô vợ đẹp sẽ chuồn sớm ! Ta phải bán cá mua thêm ít vật dụng mới được !

Bá»—ng gã nghe có tiếng thở dài và nữ lang mở mắt ra, nói bằng tiếng Quảng Äông :
- Các hạ hãy ra ngoài để ta mặc lại y phục !

Nam Cung Bá»™t định nói rằng mình đã thấy hết, nàng chẳng cần phải hổ thẹn làm gì. Nhưng khi chạm phải ánh mắt u buồn và nghiêm lạnh, gã chá»™t dạ bước ra khá»i nhà, sẳn dịp xúc cá trong thuyá»n vào mảnh lưới cÅ©, mang vào trong thôn bán !

Tổng cộng có đến gần ba trăm cân cá đè nặng lên đôi vai lực lưỡng.

Ngưá»i trong thôn kinh ngạc trước lượng thu hoạch quá lá»›n này, cao giá»ng khen ngợi vì chắc mẩm rằng lát nữa sẽ được má»i nhậu.

Bản tính Nam Cung Bột rất phóng khoáng nên bạn bè rất đông đúc.

Song hôm nay, gã vừa rá»i vá»±a cá là đến ngay tiệm tạp hóa, mua đủ thứ vật dụng và tất tả trở vá» nhà chứ không ghé quán rượu.

Nữ lang áo vải xanh kia đã nấu xong cơm, còn có cả một tô canh cá thơm phức.

Nam Cung Bột đã chừa lại chục con, trong lu sành sau nhà, để làm thực phẩm.
Chén đũa mới mua đã có dịp sử dụng ngay.

Hai ngưá»i lặng lẽ ăn mà chẳng nói tiếng nào.

Nam Cung Bột càng ngắm nghía, lòng càng ngây ngất trước vẻ đẹp của nữ lang.

Gã ấp úng nói :
- Tại hạ là Nam Cung Bá»™t, ba mươi tám tuổi. Dám há»i phương danh cá»§a cô nương ?

Gã từng làm thị vệ suốt bốn năm ở Kim Lăng nên ngôn từ không đến nỗi quê mùa, thô kệch.

Nữ lang hỠhững đáp :
- Ta tên gá»i Äặng Trinh Tâm, hai mươi lăm tuổi !

Nam Cung Bá»™t có đà há»i tiếp :
- Chẳng hay Äặng cô nương nguyên quán chốn nào, và vì sao lại rÆ¡i xuống biển ?

Äôi mắt nữ nhân Ä‘ang hiá»n hòa bá»—ng loé lên tia oán hận và chứa đầy sát khí, mặt nàng lạnh lùng như phá»§ sương má» !

Nam Cung Bá»™t chẳng biết sợ trá»i cao đất dày, vậy mà lại thấy ngán nữ nhân này !

May thay, sắc diện này đã dịu xuống.

Trinh Tâm bình thản nói :
- Sau này các hạ sẽ biết !

Nam Cung Bá»™t cÅ©ng chẳng dám há»i tá»›i, buông đủa Ä‘i ra phía sau súc miệng.

Nhận thấy đống cá»§i đã gần hết, gã trở vào nhà lấy thanh Ä‘ao giấu dưới gầm giưá»ng, ká»· vật duy nhất cá»§a cuá»™c Ä‘á»i làm thị vệ !

Nam Cung Bá»™t Ä‘i má»™t vòng, chặt những cành dương khô, mang vá» chất đống sau hè ! Gã làm việc cần mẫn, trên môi Ä‘iểm nụ cưá»i hạnh phúc, và hình bóng Trinh Tâm thấp thoáng trong hồn và trước mắt !

Xế chiá»u, con sâu rượu trong bụng bắt đầu ngá» ngoạy.
Nam Cung Bột bối rối suy nghĩ :
- Nay nhà đã có thêm má»™t miệng ăn, ta phải bá»›t uống má»›i xong ! Vả lại cô ả há» Äặng này tính tình khó chịu, thấy ta bê tha tất sẽ không ưng ý ! Thôi thì ráng nhịn vài ngày, chá» ván đóng thuyá»n cái đã !

Gã khoan khoái vì ý tưởng tinh ranh này, tiếp tục công việc dá»n dẹp quanh nhà và dá»±ng thêm má»™t buồng tắm kín đáo bằng mảnh vải buồm cÅ©.

Trước đây, Nam Cung Bá»™t thưá»ng trần truồng tắm táp dưới giòng suối nhá» trong rừng, nhưng giỠđây gã không muốn ai nhìn thấy cÆ¡ thể trắng trẻo mịn màng cá»§a cô vợ tương lai !

Trinh Tâm cÅ©ng cặm cúi làm việc trong nhà, quét mạng nhện, bụi bặm, xếp đặt má»i vật cho ngăn nắp. Và khi Nam Cung Bá»™t làm xong phòng tắm đơn sÆ¡ thì nàng cÅ©ng đã nấu xong bữa tối.

Gã hoan hỉ định sà vào mâm thì bị ngưá»i đẹp chỉnh ngay :
- Thân thể có sạch sẽ thì ăn cơm mới ngon được !

Nam Cung Bột sượng sùng mở rương lấy quần sạch ra suối tắm gội.

Trinh Tâm cÅ©ng đã khai trương phòng tắm má»›i vì ngưá»i nàng nhá»›p nhúa bởi nước biển. Nữ nhân không có y phục nên đã thay bằng bá»™ quần áo cÅ© cá»§a mẹ Nam Cung Bá»™t, trông rất buồn cưá»i!

Chá» gã ăn xong Trinh Tâm nghiêm giá»ng :
- Các hạ tướng mạo đôn hậu thiện lương nhưng tính tình nông nổi, bồng bá»™t, phóng túng, không phải là chá»— dá»±a tốt cho Ä‘á»i má»™t nữ nhân! Ta sẽ ở lại đây vài ngày xem chàng có khả năng sá»­a đổi hay không, rồi má»›i quyết định việc gá nghÄ©a phu thê !

Nam Cung Bột nghe, tự ái sôi sục nhưng nghĩ lại rằng đối phương nói quá đúng, đành ngượng ngùng đáp :
- Tại hạ biết mình lắm tật xấu, xin cố hoàn thiện để cô nương khá»i thất vá»ng!

Nói xong, gã mỉm cưá»i chua chát.

Trinh Tâm nói ngay :
- Chắc các hạ Ä‘ang nghÄ© đến cái Æ¡n cứu mạng ta phải trả phải không ? Ta có thể hiến thân cho các hạ để Ä‘á»n Æ¡n, nhưng sẽ dứt áo Ä‘i ngay khi thấy các hạ không xứng đáng là bậc trượng phu !

Nam Cung Bột giật mình, không ngỠnữ lang lại nhìn thấu tâm can mình như vậy ! Gã bối rối biện minh :
- Cô nương. chá»› xem thưá»ng tại hạ như vậy ! Bá»™t này vốn là kẻ thi ân bất cầu báo !

Gã giả đò bá»±c bá»™i, rá»i chõng tre bá» ra thuyá»n mà ngồi. Gã vừa giận lại vừa thẹn, lẩm bẩm chá»­i đổng :
- Mẹ kiếp ! Ả la sát này quả là lợi hại ! Xem ra Bột ta đã gặp khắc tinh rồi ! Thân chết trôi mà kiêu kỳ, khó chịu còn hơn công chúa nữa ! Bột ta thà ở vậy chứ chẳng thèm hạ mình cầu cạnh !

Nhưng dung nhan xinh đẹp và thân thể nõn nà lại ám ảnh mãi và đánh đổ câu nói hùng hổ lúc đầu !

Nam Công Bột suy nghĩ :
- Ả này kiá»u diá»…m như tiên, ăn nói má»±c thước, đầu óc thông tuệ, chắc xuất thân từ chốn quyá»n quí, có kênh kiệu má»™t chút cÅ©ng là phải ! Nếu ta không chịu nhượng bá»™ thì đến chết cÅ©ng chẳng có ná»—i má»™t mụ vợ đẹp như thế. HÆ¡n nữa, há» Nam Cung nhà ta vận chưa có ngưá»i nối dõi, song thân dưới suối vàng sẽ chẳng vui lòng !

Gã nghÄ© ngợi vẩn vÆ¡, nằm mÆ¡ tưởng đến ngưá»i ngá»c. Lát sau ngá»§ vùi vì má»™t ngày làm việc mệt nhá»c.

Cuối canh tư, theo thói quen, gã giật mình thức giác, phát hiện trên ngưá»i mình có tấm chăn đơn má»›i mua hồi trưa. Vậy là Trinh Tâm đã ra đây đắp cho gã.

Nam Cung Bột xúc động và hài lòng :
- Cô ả này trông dữ dằn nhưng đáng mặt vợ hiá»n !

Thấy bếp có ánh lá»­a, gã ôm má»n Ä‘i vá» phía ấy, nhận ra cÆ¡m canh đã sẳn sàng!

Trong suốt tháng trá»i, ngày nào Nam Cung Bá»™t cÅ©ng đánh được rất nhiá»u tôm cá. Gã càng tin rằng Trinh Tâm là vận đỠcá»§a mình, càng ná»… sợ nàng hÆ¡n, và không dám uống má»™t giá»t rượu nào.

Thấy Nam Cung Bá»™t mua sắm cả vải vóc, ngưá»i trong thôn Ä‘oán ngay là rằng gã sắp cưới vợ.

Äám bạn rượu chặn đưá»ng níu kéo, hết lá»i trách móc và dá»a sẽ đến nhà xem mặt ngưá»i đàn bà đã chiếm mất tay nhậu cá»§a há» !

Nam Cung Bột đã được Trinh Tâm dặn dò nên lạnh lùng cảnh cáo :
- Bá»n ngươi mà mò đến phá há»ng mối lương duyên cá»§a ta thì đừng trách. Bá»™t này tàn nhẫn ! Äúng ngày Äại Cát, ta sẽ có bữa tiệc ra mắt !

Nam Cung Bá»™t rất có uy nên đám bằng hữu riu ríu nghe lá»i.

Quả nhiên hôm sau Trinh Tâm nói với Nam Cung Bột :
- Thá»i gian qua các hạ đã chứng tá» mình là ngưá»i có ý chí, dám vì hạnh phúc gia đình mà hi sinh sở thích cá»§a mình. Ta bằng lòng kết tóc xe tÆ¡ vá»›i các hạ, nhưng sau này, nếu các hạ quay lại tật xấu cÅ©, ta sẽ bá» Ä‘i ngay !

Nàng thở dài, dịu giá»ng :
- Thực ra, nam nhân có uống vài chén cũng được! Song nếu lạm dụng thì con cái sẽ ngu ngốc, trì độn, chẳng đáng thương lắm sao ?

Nam Cung Bá»™t mừng rỡ cưá»i há» há» :
- Nàng dạy chí phải! Con cháu hỠNam Cung mà xuẩn ngốc thì coi sao được ! Ta hứa từ nay chỉ uống mỗi ngày nửa cân mà thôi !

Trinh Tâm quắc mắt :
- Không được ! Cho đến lúc ta thụ thai, các hạ không được uống má»™t giá»t nào cả ?

Nam Cung Bột xụ mặt :
- Chẳng lẽ trong ngày cưới cũng không được uống hay sao ?

Trinh Tâm mỉm cưá»i :
- Hôm ấy thì cho phép uống ba chung, nếu quá thì một tháng sau mới động phòng !

Nam Cung Bá»™t nhịn thèm đã lâu, liá»n cưá»i nhăn nhó :
- Ba chung cÅ©ng được ! Äợi thêm má»™t tháng chắc ta chết mất !

Hiểu ý gã, Trinh Tâm đỠmặt, càng bội phần quyến rũ !

Mấy hôm rày biển động, thuyá»n chài không thể ra khÆ¡i, hai ngưá»i quyết định nhân dịp này mà dá»±ng nhà má»›i.

Nam Cung Bá»™t đã đốn được rất nhiá»u cây gá»— thẳng thá»›m, trong khu rừng già dưới chân núi Lam SÆ¡n gần đấy !
Mỗi ngày, bán cá xong là gã chạy ù vỠnhà, vào rừng tìm vật liệu, nhỠvậy mà trong một tháng đã đủ số.

Chính Trinh Tâm là ngưá»i vẽ kiểu nhà, và tá»± tay cưa cắt, đục đẻo những thân cây, trong lúc Nam Cung Bá»™t Ä‘i đánh cá !

Tối mưá»i tám tháng mưá»i, nàng bảo Nam Cung Bá»™t :
- Ngày mai chúng ta sẽ dá»±ng nhà, khoảng vài ngày sẽ xong. Sau đó, các hạ có thể má»i những bằng hữu thân thiết nhất đến dá»± tiệc ra mắt vào ngày hai mươi sáu!

Nam Cung Bột phân vân :
- Mình ta với nàng làm sao kịp trong ba ngày ? Hay là để ta rủ thêm vài gã trong thôn đến giúp ?

Trinh Tâm lắc đầu :
- Không cần đâu ! Ta với các hạ là đủ rồi !

Nam Cung Bột nhăn mặt :
- Sắp lấy nhau mà nàng còn xưng hô lạnh nhạt như thế được sao ?

Trinh Tâm thẹn thùng cúi mặt, dịu giá»ng đáp :
- Tướng công đừng giận thiếp !

Nam Cung Bá»™t khoan khoái cưá»i ha hả :
- Có thế chứ !

Sáng hôm sau, ăn uống no nê xong, hai ngưá»i bắt tay dá»±ng nhà trên mảnh đất trống mé tả nhà cÅ©.

Nhìn Trinh Tâm vác cây cá»™t gá»— dài hÆ¡n trượng, thân to má»™t vòng tay, bước Ä‘i thoăn thoắt, Nam Cung Bá»™t má»›i biết nàng rất khoẻ , và bá»™ pháp kia là cá»§a má»™t ngưá»i đã dầy công luyện võ !

Gã tá»± ái, ra sức đào cật lá»±c những lá»— cá»™t, lòng tá»± há»i rằng nếu vợ chồng đánh nhau thì ai thắng, ai bại ?

Äến chiá»u thì bốn dàn cá»™t, gồm mưá»i hai thân cây còn nguyên võ, đã được dá»±ng lên sừng sững. Căn nhà này có ba gian chính, bếp và nhà tắm sẽ làm sau.

Nam Cung Bá»™t ngÆ¡ ngác há»i :
- Không có thang thì làm sao lên nóc mà bắc đòn dông ?

Trinh Tâm mỉm cưá»i , nhún chân bay vút lên, đứng vắt vẻo trên đỉnh cá»™t cái, và nói vá»ng xuống :
- Tướng công hãy đưa một đầu đòn dông lên cho thiếp !

Nam Cung Bột tròn mắt sững sốt trước tài nghệ khinh công quán thế của nữ nhân. Gã ấp úng nói :
- Té ra nàng là một cao thủ trong làng võ, chẳng hay nàng xuất thân từ môn phái nào vậy ?

Trinh Tâm không đáp, sẳng giá»ng bảo :
- Äừng nói nhiá»u, trá»i sắp tối rồi !

Nam Cung Bột bắt đầu thấy sợ, mau mắn đưa đầu gỗ lên.

Trinh Tâm nắm lấy một đầu, vung cước đá mạnh thân đòn, khiến nó bị hất ngược, vượt qua dàn cột kế cận và ngoan ngoãn nằm đúng vào vị trí.

Äá»™ng tác này chứng tá» sức mạnh cá»§a chân và quyá»n lá»±c cá»§a mỹ nhân.

Cố định xong đầu bên này bằng lạt mây, Trinh Tâm đi trên đòn mà sang bên kia.

Chỉ bốn ngày sau căn nhà đã hoàn thành, tuy đơn giản nhưng rất kiên cố, vách chung quanh được ghép bằng những thân cây to cỡ bắp chân.

Sáng hai mươi ba, Nam Cung Bá»™t chỉnh tá» trong bá»™ y phục vải má»›i màu xanh nhạt, râu ria nhẵn nhụi, Ä‘i vào thôn Dương Sa tìm bằng hữu, má»i hỠđến dá»± tiệc cưới.

Ngưá»i nghèo đảo Hải Nam ít khi tổ chức hôn lá»… rình rang, nhất là trong trưá»ng hợp cô dâu chú rể Ä‘á»u mồ côi, không há» hàng thân thích. Chỉ má»™t bữa tiệc nhá», má»i vài bô lão cao niên và bạn bè là đủ lá»… !

Nhưng việc Nam Cung Bá»™t bá» rượu cưới má»™t cô gái lạ mặt đã kích động óc hiếu kỳ cá»§a má»i ngưá»i trong thôn. Cả những ngưá»i không nhận được thiếp hồng cÅ©ng tuyên bố là sẽ đến dá»±, bất chấp ý kiến cá»§a chú rể !

Tổng cá»™ng số khách lên đến hÆ¡n trăm ngưá»i khiến Nam Cung Bá»™t choáng váng, chạy vá» báo cáo vá»›i Trinh Tâm !

Nàng tư lự tính toán :
- Nay chúng ta làm nhà, mua sắm đồ đạc đã cạn tiá»n, nhưng chẳng thể để ngưá»i trong thôn chê cưá»i được! Thiếp sẽ thay đổi thá»±c đơn, không mua gà vịt nữa mà sẽ đãi bằng món khác !

Nam Cung Bột rầu rĩ :
- Không gà vịt thì chăng lẽ cho hỠăn cá ? Dân chài sợ hải sản đến má»c ốc, há» sẽ chá»­i cho đấy !

Trinh Tâm mỉm cưá»i :
- Tướng công cứ đi theo thiếp. Món này thì khách không thể chê được!

Sáng hai mươi sáu, ngưá»i trong thôn Dương Sa lÅ© lượt kéo đến nhà Nam Cung Bá»™t. Há» hết lá»i trầm trồ khen ngưá»i cÆ¡ ngÆ¡i má»›i cá»§a gã.

Mùi thơm phưng phức từ bếp bay lên, xộc vào mũi khách, thấu tận đến ruột gan.

Tần Khải, bạn chí thân cá»§a Nam Cung Bá»™t, hít hà nuốt nước miếng ừng á»±c , tò mò há»i :
- Chẳng hay Nam Cung huynh đãi bá»n ta món gì mà hương vị độc đáo thế kia ?

Nam Cung Bột đắc ý đáp :
- Ấy là món thịt dê núi rất bình thưá»ng, nhưng nhá» tài nghệ cá»§a chuyết thê nên má»›i thÆ¡m nức mÅ©i như vậy ?

Tần Khải trợn mắt kinh ngạc :
- Ãi chà ! Chẳng lẽ huynh đài lại khổ công lặn lá»™i đến đỉnh núi Lam SÆ¡n mà bắt chúng vỠđấy sao ?

Má»i ngưá»i tấm tắc khen ngợi bãn lãnh cá»§a Nam Cung Bá»™t. Há» quên rằng bá»n SÆ¡n Dương sống trên những vách đá cheo leo, nhanh nhẹn phi thưá»ng, trừ phi Nam Cung Bá»™t má»c cánh, hóa thành đại bàng má»›i mong bắt nổi!

Chẳng qua gã nổi tiếng thực thà nên ai cũng tin !

Äám khách nữ nhân đã ào vào bếp mượn cá»› giúp đỡ chá»§ nhà để biết mặt cô dâu.

Trinh Tâm đang tất bật cạnh năm chiếc nồi lớn, mặt mũi lem luốc nhễ nhại mồ hôi nhưng cũng đủ xinh đẹp để các bà ghen tỵ.
Nàng nở nụ cưá»i hòa ái, thân thiện, nói lá»i cảm tạ bằng má»™t giá»ng ngá»t ngào như mía lùi, chinh phục được ngay những mụ ngư dân chất phác.

Trinh Tâm ít khi cưá»i nhưng nụ cưá»i cá»§a nàng lại có mị lá»±c vô song, ai thấy cÅ©ng phải xuyến xao và sinh lòng ái má»™. Thế là đám nữ khách xăng xái phụ hợ, luôn miệng khen cô dâu hiá»n lành giá»i giang xinh đẹp !

Vợ Tần Khải cao giá»ng :
- Äại tẩu nhu mì thế này mà lão Tần Khải nhà em cứ bảo rằng Äại tẩu dữ như cá»p, chưa cưới đã bắt Nam Cung huynh phải bõ rượu và bằng hữu !

Trinh Tâm cưá»i đáp :
- Chuyến phu trước đây uống rượu quá nhiá»u nên phá»§ tạng bị tổn thương. Chư vị không thấy tròng mắt y hÆ¡i vàng và túi dưới mắt chảy xệ đấy sao ? Nếu y không bá»›t nhậu, chỉ ít năm nữa là Ä‘oản mệnh !

Vợ Tần Khải sợ hãi bật thốt :
- Chết cha ! Lão chết tiệt nhà em cũng có triệu chứng ấy , phen này phải bắt lão ta cai rượu mới xong !

Mụ góa Hồ thị vốn từng ăn nằm vá»›i Nam Cung Bá»™t nên cay cú xen vào bằng giá»ng mỉa mai :
- Äại tẩu cứ làm như mình là lang y vậy ?

Trinh Tâm thản nhiên đáp :
- Tiểu muá»™i há»c nghá» thuốc từ năm lên tám, trừ chứng nan y thì không dám nhận kỳ dư Ä‘á»u có thể trị được! Ví dụ như bệnh hôi nách cua Hồ thư, tiểu muá»™i chỉ cho ba thang là tuyệt căn!

Hồ thị từ lâu vẫn khổ tâm vì cái mùi đáng sợ cá»§a cÆ¡ thể mình. Ngưá»i trong thôn luôn diá»…u cợt mụ, và có kẻ độc miệng còn bảo rằng :
- Lão Hồ Tứ không thể chết trong bão tố, chẳng qua vì quá khiếp sợ mùi hôi nách của vợ nên đã chèo thẳng vào lục địa mà lánh nạn!

Nay nghe Trinh Tâm nói vá»›i giá»ng tá»± tin như vậy, Hồ thị cố nén thẹn thùng, hạ giá»ng khẩn nài :
- Nếu quả Nam Cung Äại tẩu có tài y thuật cao siêu như vậy. Xin hãy ra tay chữa trị cho tiểu muá»™i !

Hồ thị đã ba mươi sáu, nhưng theo vai vế tuổi tác của Nam Cung Bột nên phải xưng là em !

Trinh Tâm gật đầu :
- Ngày mai Hồ thư hãy đến đây, tiểu muội sẽ giúp cho !

Thôn Dương Sa chỉ có một lão lang trung già nua, chậm chạp, lại không tinh thông các bệnh đàn bà nên đám nữ nhân phải cắn răng chịu đựng bệnh tật. GiỠthì hỠnhao nhao khai hết với Trinh Tâm, nhỠnàng ra tay Biển Thước.

Trinh Tâm vừa làm vừa lắng nghe và khẳng định rằng mình có đủ khả năng chữa trị.

Thế là các bà, các cá»— xem nàng như nữ Bồ Tát giáng phàm, từ bõ vai khách, trở thành ngưá»i nhà để phục vụ đám tiệc cưới.

Trong lúc nhà bếp rá»™n ràng tiếng dao thá»›t, chén bát khua vang, thì nhà trên cÅ©ng đã được bày đủ mưá»i bá»™ bàn tròn, phá»§ vải đỠhẳn hoi.

HÆ¡n bốn ngàn cân cá đã Ä‘em lại cho Nam Cung Bá»™t số bạc gần trăm lượng, má»™t tài sản khá lá»›n đối vá»›i cuá»™c Ä‘á»i dân chài. Làm nhà xong gã còn hai chục lượng, do không phải mua thá»±c phẩm nên có dư để mướn chén bát bàn ghế.

Äám nam nhân vặn vẹo há»i han đủ chuyện, từ lai lịch cô dâu đến nhúng mẻ cá dồi dào Ä‘á»u dặn, và cả việc ai đã giúp gã dá»±ng nên ngôi nhà đồ sá»™ dài sáu trượng, rá»™ng hai trượng nầy ?

Nam Cung Bá»™t chỉ cưá»i khà khà chứ không trả lá»i !

Giữa giá» tỵ, chén đũa và thức ăn đã được bá»n nữ nhân dá»n ra. Tuy chỉ có má»™t loại thịt nấu thành năm món gồm : ba đĩa và hai tô kèm theo má»™t đĩa rau thÆ¡m gừng, chanh, á»›t, giá»ng !

Chẳng ai biết tên của năm món này, chỉ nhận ra đĩa dồi lòng, đĩa thịt nướng, đĩa thịt luộc và một tô thịt nấu với măng !

Mùi thÆ¡m từ hai tô nghi ngút bốc khói kia khiến trưởng thôn là Tô Lão Äại rút ngắn thá»§ tục.

Ông nuốt nước miếng, hắng giá»ng tuyên bố :
- Lão phu đại diện bà con trong thôn Dương Sa, chứng nhận cho Nam Cung Bá»™t ba mươi tám tuổi và Äặng Trinh Tâm hai mươi lăm tuổi nên duyên phu phụ. Chúc hai ngưá»i sống đến lúc răng long đầu bạc !

Rồi lão bảo tân lang và tân nương vái lạy bàn thỠtổ tiên, lạy lẫn nhau.

Tô lão làm nhanh đến nỗi thức ăn vẫn còn nóng hổi !

Hải Nam kém phần giáo hóa nên lá»… nghi đơn giản chứ không rưá»m rà như Trung Nguyên. Lê thứ ở đây cÅ©ng chất phác thật thà và thô lậu. HỠồn ào thét lên lá»i chúc tụng cho đủ lá»… rồi ngồi ngay vào bàn.

Nam Cung Bá»™t cao giá»ng má»i khách cạn chung, động đũa.

Bá»n Tần Khải nhao nhao má»i lại chú rể.

Nam Cung Bột tiếp tân nương rồi uống một chung.

Hôm nay, chàng trai già há» Nam Cung chững chạc trong chiếc trưá»ng bào lụa xanh màu nước biển, thắt lưng hồng. Trinh Tâm cắt rất khéo nên áo bào vừa vặn, làm nổi bật thân hình rắn chắc, cưá»ng tráng cá»§a tân lang !

Nam Cung Bá»™t vốn dÄ© chẳng phải là ngưá»i xấu trai, có Ä‘iá»u mÅ©i hÆ¡i tẹt, mắt má»™t mí và miệng không rá»™ng ! GiỠđây, niá»m hạnh phúc to lá»›n đã làm rạng rỡ gương mặt gã bằng những nụ cưá»i bất tận khiến gã dá»… coi hÆ¡n !

Tuy nhiên, dù gã có đẹp hơn vài phần nữa cũng chẳng thể xứng với một cô dâu trẻ măng và xinh đẹp tuyệt trần như Trinh Tâm !
Nàng thướt tha trong tấm áo hồng, cùng chồng Ä‘i các bàn để nhận tiá»n mừng cá»§a khách !

Thôn Dương Sa có má»™t tục lệ rất lý thú là cho khách dá»± hôn lá»… được thiếu nợ. Ai sẵn tiá»n thì đưa ngay trong bàn tiệc, ai túng thiếu thì vẫn có quyá»n sang sảng tuyên bố, và sau này sẽ trả hoặc cấn trừ khi con nợ kết hôn.
Ví dụ như trưá»ng hợp cá»§a Tần Khải. Mưá»i năm trước gã cưới vợ, Nam Cung Bá»™t không có tiá»n mừng nên mắc nợ má»™t lượng bạc, đến nay vẫn chưa trả, lần này Tần Khải cưá»i khanh khách nói :
- Tiểu đệ xin dâng lá»… mừng Äại huynh và Äại tẩu hai lượng bạch ngân, trừ Ä‘i má»™t lượng hôm đám cưới tiểu đệ, còn lại má»™t lượng xin cho thiếu !

Xem ra, Nam Cung Bột mắc nợ đám cưới khắp lượt quan khách nên Trinh Tâm hầu như chẳng thu được xu nào !

Nàng tá»§m tỉm cưá»i, thầm công nhận tập quán này tuy kỳ quái nhưng rất hay. Nó giúp má»i ngưá»i ung dung vui vẻ đến chung vui vá»›i bạn bè mà chẳng há» mặc cảm. Phong tục này có lẽ xuất phát từ việc thu nhập thất thưá»ng cá»§a nghá» ngư phá»§. Có ngưá»i hàng tháng không gặp may và cÅ©ng có ngưá»i liên tiếp bá»™i thu.

Thá»±c khách hết lá»i tán tụng năm món ăn do cô dâu chế biến từ thịt SÆ¡n Dương. Cho rằng trên Ä‘á»i này không có sÆ¡n hào hải vị nào ngon hÆ¡n được.

Do vậy hỠbỠqua việc Nam Cung Bột chỉ nhấp môi lấy lệ chứ không uống ừng ực như xưa.

Tô Trưởng Thôn vui vẻ há»i :
- Chẳng hãy Tân Nương quê quán ở đâu mà lại biết cách nấu món thịt dê núi tuyệt diệu thế này ?

Trinh Tâm thoáng đỠmắt, ánh mắt có vẻ gì ranh mãnh và bí ẩn :
- Bẩm Tô lão bá ! Tiểu nữ quê ở Hóa Châu !

Tô trưởng thôn ngơ ngác :
- Hóa Châu ở phủ nào nhỉ ?

Tần Khải cưá»i rá»™, khoe khoang kiến văn :
- Lão quả là ngá»›-ngẩn, Hóa Châu thuá»™c Quảng Äông chứ đâu nữa ? Lão không thấy cô dâu nói tiếng gì sao ?

Má»i ngưá»i gật đầu khen phải và không ngá» rằng Hóa Châu là đất cá»§a An Nam, má»™t nước nhỠở phía Tây đảo Hải Nam, vừa bị nhà Minh thôn tính !

Äám nữ nhân, sau khi Ä‘em thức ăn ra cÅ©ng đã ngồi vào bàn, ăn ngấu nghiến.

Äá»i ngư phá»§ nghèo nàn, thưá»ng chỉ được ăn tôm cá, nay gặp món lạ há» vô cùng khoái khẫu, tuy không ghiá»n rượu như đám nam nhân nhưng việc uống vài chung là chuyện thưá»ng.

Hồ thị ngà say, bốc trong đám rau thÆ¡m má»™t lá nhá» hÆ¡n bàn tay, hai mặt đầy lông tÆ¡ mượt như nhung, cưá»i khúc khích bảo :
- Loại lá Trung Tiện Diệp này trong rừng Lam SÆ¡n có rất nhiá»u , nó hôi nên chẳng ai dám ăn cả ! Không ngá» khi ăn chung vá»›i thịt SÆ¡n Dương lại ngon đến như vậy !

Hải Nam ở cùng vĩ độ với đất An Nam, chỉ cách xa hơn ngàn dặm nên hệ thực vật cũng tương tự ! Trung Tiện Diệp chính là lá mơ !

Quá trưa thực khách lảo đảo cáo từ và trên bàn không còn một miếng thịt nào !

Vài ngày sau, ngưá»i trong thôn Dương Sa loáng thoáng nghe tin thôn Ngư Hải kế cận bị mất mưá»i hai con chó trong má»™t đêm. Vụ án này khiến má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác, chẳng hiểu nguyên nhân, vì dân Hải Nam không ăn thịt chó bao giá» !
Tài sản của anhhe1281