Nước cuồn cuá»™n chảy, hung hãn vượt qua từng ghá»nh đá nhấp nhô, báºt tung lên những đám bá»t trắng xoá và tạo thà nh những chuá»—i tiếng rÃt ồn à o cuồng loạn.
Äến khi gặp những tảng đá lá»›n chắn đưá»ng, dòng nước cuồng ná»™ vá»— ầm ầm.
Äể rồi thất bại,do không đủ lá»±c quáºt ngã váºt chướng ngại, dòng nước rẽ khai, tạm tránh vòng vá» hai bên, sau đó thì há»›n hở nháºp má»™t, lưu lại má»™t vÅ©ng xoáy nhỠở ká» cáºn chân tảng đá chắn, phần phÃa trước cá»§a hợp lưu. Và địa hình ở đây gồm toà n những chổ hiểm trở tương tá»±, thế nên lá»±c cuá»™n xoáy cá»§a từng chổ xoáy nhỠđã vô hình chung tạo nên má»™t lá»±c xoáy khác mãnh liệt hÆ¡n, hoà n toà n ngấm ngầm và chỉ lá»™ diện má»™t lần duy nhất ở phần đột nhiên bị lõm sâu và o cá»§a ghá»nh đá, nÆ¡i dòng nước thoạt nhìn ngỡ phẳng lặng và bình tÄ©nh nhưng kỳ thá»±c ngay dưới lá»›p nước ấy lại là má»™t vÅ©ng xoáy chết ngưá»i.
Có má»™t giang thuyá»n nhá» từ lâu đã neo và o má»™t nÆ¡i khá gần chổ hõm ấy cá»§a ghá»nh đá. Trên thuyá»n chỉ có má»™t ngưá»i, là má»™t gã lam lÅ©, y phục tuy không bẩn nhưng cÅ© kỹ và có nhiá»u chổ vá rất vụng vá». Gã cÅ©ng đã lâu rồi luôn chú mục và o vÅ©ng xoáy chết ngưá»i, chỉ cách gã độ hai trượng hÆ¡n, nhưng gã có dụng ý. Bất chợt gã thở ra, đồng thá»i tá»± ngẩn mặt nhìn lên trên cao. NhỠđó má»›i phát hiện gã chỉ độ mưá»i lăm hay mưá»i sáu là cùng. Mặt gã trong veo, Ä‘ang lần lượt nhìn các cảnh váºt xung quanh, từ gần đến xa và từ dưới thấp lên tÃt trên cao.
Gần gã nhất chÃnh là dòng nước hung hãn luôn cuồn cuá»™n xoáy và à o à o đổ từ mãi trên cao xuống. Xa xa là các vách đá chÆ¡ vÆ¡ bao phá»§ các bá», xen lẫn vá»›i đá là đủ má»i loại cá» cây hoang dại. Má»™t cảnh quang tháºt âm u và thê lương. TÃt trên cao, nÆ¡i mắt gã có thể nhìn thấy là dãy Thanh SÆ¡n uy nghi hùng vÄ© và nhất là luôn hoang vu tÄ©nh lặng.
Còn phần cao ở ngang trên đầu gã là mặt dưới cá»§a má»™t ghá»nh đá đột ngá»™t nhô ra, không chỉ là m cản khuất tầm nhìn cá»§a gã mà còn tạo sá»± kÃn đáo cho má»i hà nh vi cá»§a gã từng muốn thá»±c hiện Và đang toan thá»±c hiện. Äến ná»—i gã tin quyết, giả như gã chết ở đây, ngay tại vùng xoáy chết ngưá»i nà y, thì nhất định sẽ chẳng má»™t ai nhìn thấy để ngay tức thá»i cứu gã, nếu đó là điá»u kẻ nhìn thấy muốn hà nh động.
Sau khi thu hết toà n bá»™ cảnh quang xung quanh và o sâu trong đáy mắt, gã chá»§ ý hé miệng hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt dà i, đồng thá»i đứng thẳng lên, không há» chòng chà nh dẫu là má»™t mảy may, bất chấp chổ gã đứng là chiếc thuyá»n nhá» luôn chông chênh chao đảo ngay trên mặt nước mà bên dưới là các đợt xoáy ngầm nguy hiểm. Và bất thần gã báºt chồm ngưá»i vượt khá»i chiếc thuyá»n, lao cấm đầu và o mặt nước.
Ùm...!! Cùng lúc nà y, cÅ©ng ở ngay trên mặt nước, cÅ©ng vang lên tiếng chấn chạm thứ hai, đến độ khó có thể phân biệt giữa tiếng chấn chạm cá»§a gã và o mặt nước và tiếng chấn chạm kia kỳ thá»±c Ä‘iá»u nà o xảy ra trước hoặc sau.
Chỉ biết rằng vì có đến hai tiếng chấn chạm thế nên không có gì khó hiểu khi chỉ má»™t lúc sau, lúc gã từ dưới nước cố trồi đầu lên thì trong tay gã hiển nhiên có thêm má»™t nhân váºt nữa, nhất định là má»™t ngưá»i đã đồng thá»i gieo và o mặt nước lúc nãy vá»›i gã.
Và như đã nói, vì đã ẩn sâu dưới mặt nước chổ nà y vốn dÄ© là má»™t vùng xoáy chết ngưá»i nên gã tháºt khó khăn má»›i đưa được nhân váºt nỠđến chiếc thuyá»n cá»§a gã. Vì thế, bao sức lá»±c cá»§a gã cÆ¡ hồ cạn kiệt khi đã ném ngưá»i ná» lên thuyá»n. Phần gã, nhịp hô hấp cá»§a gã đà nh trở nên dồn dáºp và nặng nhá»c, nhất là lúc gã gắng gượng lần cuối cùng để gã tá»± đưa thân lên thuyá»n.
Dù váºy, khi đã lên được thuyá»n, do thuyá»n nhá» nên cÆ¡ hồ thân gã và thân nhân váºt ná» cứ thẳng Ä‘uá»—n nằm cạnh nhau, gã tá»± mỉm cưá»i hà i lòng lúc đưa mắt nhìn nhân váºt nằm cạnh gã:
- Tháºt không ngá» là má»™t hòa thượng cÅ©ng có lúc tìm cách lánh xa hồng trần bằng hà nh vi trầm mình quyết quyên sinh.
Äó là gã ám chỉ nhân váºt vừa được gã cứu mạng. NgỠđâu nhân váºt ná» vá»›i dáng vẻ bá» ngoà i đúng là má»™t tăng nhân - đầu cạo trá»c và toà n thân khoác tăng bà o, chÃnh lúc nà y đã bất đồ lên tiếng, tháºt khẽ và kỳ thá»±c chỉ là thá»u thà o, thốt lên những hÆ¡i ngắt quãng:
- Äa tạ... đã cứu mạng... bần tăng... nhưng xin đừng... vì bá»n truy sát... e chẳng bá» qua... chuyện nà y...
Gã giáºt mình ngồi báºt dáºy, vì thế cà ng nhìn đăm và o tăng nhân. NhỠđó gã phát hiện hai Ä‘iá»u. Má»™t là tăng nhân ná» Ä‘ang lịm dần và hai là từ bên hông, chổ dưới thắt lưng cá»§a tăng nhân quả tháºt Ä‘ang có má»™t vÅ©ng huyết loang. Sắc mặt gã láºp tức Ä‘anh lại.
Và dù nhá» tuổi gã vẫn đủ đởm lược để thốt lên má»™t câu hầu trấn an tăng nhân, hy vá»ng tăng nhân nghe trước khi hoà n toà n mê lịm:
- Äại sư đã bị trá»ng thương? Nhưng đừng lo lắng, vãn bối biết võ công, nhất định không để bá»n sát nhân tiếp tục gây phương hại cho đại sư. Tháºt không ngá» có những hạng độc ác, nỡ đối phó thế nà y vá»›i đại sư, chỉ là ngưá»i ngà y ngà y tụng kinh niệm pháºt.
Tăng nhân đã ngất lịm, có thể không nghe những lá»i gã nói. Dù váºy gã vẫn giữ lá»i, láºp tức từ góc thuyá»n lôi ra má»™t cuá»™n lưới và quả quyết trãi lưới phá»§ kÃn khắp ngưá»i tăng nhân. Kế tiếp, cÅ©ng từ góc thuyá»n lúc nãy, gã lần lượt lấy ra và i váºt dụng nữa, Ä‘oạn ung dung dung chèo đưa chiếc thuyá»n Ä‘i xa dần ghá»nh đá cùng vá»›i chổ có mặt nước phẳng lặng nhưng kỳ thá»±c ẩn tà ng bên dưới lại là vÅ©ng xoáy tá»™t cùng nguy hiểm.
Thuyá»n lướt xuôi theo dòng, đổ và o má»™t cá»a sông rá»™ng, là hợp lưu cá»§a muôn ngà n dòng nước nhá» len lá»i chảy xuống từ nhiá»u vách đá cao cheo leo. Và cÅ©ng như bao dòng sông khác, hai bên bỠđã lác đác hiển hiện các lùm cây hoang dại, khi thì má»c san sát và o nhau tạo nên các Ä‘oạn kÃn như bưng, lúc thì bị gián Ä‘oạn, lá»™ ra các tảng đá là nÆ¡i cá» cây khó thể sinh trưởng. Ở má»™t tảng đá tương tá»± chợt có má»™t âm thanh vang lên như cố tình gá»i gã:
- A di đà pháºt, có phải thuyá»n cá»§a thà chá»§ vừa xuôi từ thượng nguồn xuống? Tiếng gá»i là m gã lÆ¡i tay chèo và gã còn mỉm cưá»i khi nháºn ra chá»§ nhân cá»§a tiếng gá»i may thay là má»™t tăng nhân:
- Äại sư há»i đúng rồi. Quả tháºt vãn bối vừa xuôi từ thượng nguồn xuống đây.
Nhưng có gì không đại sư? Khoảng cách giữa chiếc thuyá»n và phÃa bá» có tăng nhân nỠđứng tuy khá xa nhưng vẫn dá»… dà ng để gã nhìn thấy tăng nhân ná» Ä‘ang mỉm cưá»i đáp lại gã:
- CÅ©ng chẳng có gì ngoà i việc... À, thà chá»§ còn Ä‘i xa không? Vì nếu thuáºn tiện, mong thà chá»§ độ lượng, cho bần tăng quá giang má»™t quãng.
Gã khá»±ng tay chèo và có phần biến sắc. Nhưng khi trấn tÄ©nh, gã lại mỉm cưá»i và khéo léo từ chối:
- Tháºt tiếc vì vãn bối là ngư phá»§, chỉ được phép lưới cá mưu sinh qua ngà y. Riêng vá» việc độ khách qua sông, đại sư hãy chịu khó Ä‘i ngược má»™t quãng, ở đó ắt có những huynh đệ trạo phu lấy nghiệp độ khách là m kế sinh nhai.
Tăng nhân ná» ngạc nhiên, vá»™i lên tiếng khi phát hiện thuyá»n cá»§a gã dù cháºm vẫn Ä‘ang lướt xa dần:
- à thà chá»§ muốn nói ở đây cÅ©ng có những nghiêm luáºt khắt khe, quy định rõ rà ng phần hà nh cá»§a má»—i ngưá»i? Gã bắt đầu chèo nhanh tay trở lại và đà nh đáp to vì khoảng cách đã ngà y cà ng xa:
- Dá»c theo quãng sông nà y má»™t trăm dặm là phạm vi uy lá»±c cá»§a Thá»§y Bá Vương.
Kể cả vãn bối nếu má»—i ngà y không đánh bắt đủ số cá như ấn định, ắt khó thoát khá»i những trừng phạt. Mong lượng thứ, vì vãn bối cÅ©ng không được phép vá» quá muá»™n.
Gã đưa thuyá»n lướt nhanh. Dù váºy, khi quay đầu nhìn lại, gã thấy tăng nhân ná» thay vì nên bá» Ä‘i, tìm thuyá»n độ giang, thì lại cứ đứng nguyên vị, nhìn mãi theo thuyá»n cá»§a gã. ChÃnh vì lẽ đó, khi đưa thuyá»n đến má»™t quãng vắng, gã ngoặt mạnh tay chèo dấn ngay thuyá»n và o má»™t lùm cây dại um tùm, hoà n toà n khuất dạng.
Má»™t lúc sau, cùng vá»›i chiếc thuyá»n, gã lại xuất hiện và ung dung tiếp tục đưa thuyá»n Ä‘i xuôi theo dòng sông, thái độ như hạng nhà n du. Mãi đến khi chiá»u tối gã má»›i vá»™i và ng đẩy mạnh tay chèo cho thuyá»n vá» bến. Ở đây, khi tìm cách cho thuyá»n cáºp bá», lách qua nhiá»u thuyá»n nhá» khác đã cáºp bá» trước, gã liá»n nghe có tiếng ngưá»i gá»i gã:
- Hôm nay ngươi lại vá» muá»™n nữa. Sao váºy, Tiểu Quy? Chỉ hy vá»ng lần nà y ngươi đánh cá đủ số, đừng thiếu như từng xảy ra.
Gã không đáp chỉ nhấc từ mặt thuyá»n lên hai giá» nặng, chÃnh là các váºt gã đã lôi ở góc thuyá»n ra sau khi phá»§ lưới che kÃn má»™t tăng nhân bị truy sát. Nhìn gã nặng ná» bước Ä‘i vá»›i hai giỠđầy trong tay, giá»ng nói lúc nãy lại cất lên cưá»i cợt nhã:
- Ai cÅ©ng biết ngươi rất căm háºn bá»n ta. Dù váºy đối vá»›i Thá»§y Bá Vương lão nhân gia, bất luáºn ai cÅ©ng không được phép ăn không ngồi rồi. Vì thế, Tiểu Qui ngươi, do không tháºt sá»± am tưá»ng thá»§y tÃnh, lại có niên ká»· còn quá nhá», há lẻ chỉ phó giao cho ngươi má»—i ngà y hai mươi cân cá là quá đáng ư? Äừng nghÄ© bá»n ta có chá»§ tâm hà khắc vá»›i ngươi. Nếu không, ha ha..., vạn nhất bá»n ta nương tay vá»›i ngươi và để lão nhân gia phát hiện, ngươi nghÄ© lão nhân gia dá»… dà ng bá» qua ư? Ha ha...
Gã vẫn không đáp, cứ nặng ná» mang hai giỠđầy Ä‘i ngang qua má»™t tốp đại hán như cố tình chá» gã đến gần, má»™t đại hán láºp tức nghiêng mình chồm ngưá»i lên nhìn và o hai giá» nặng cá»§a gã. Äến lúc nà y gã má»›i lên tiếng, nói qua tiếng thở dồn dáºp ắt là do mang nặng:
- Má»™t giá» mưá»i hai cân, má»™t giá» tám cân. Tất cả Ä‘á»u là cá, lão huynh ắt đã nhìn thấy.
Äại hán ná» xá»™c tay và o giá», sâu đến táºn khá»§yu tay, miệng thì cưá»i gằn:
- Nếu không có Thá»§y Bá Vương lão nhân gia độ lượng cưu mang, liệu Tiểu Qui ngươi còn tồn tại đến ngà y hôm nay chăng? Hay là đã chết đói chết khát, chết bá» chết bụi từ lâu rồi? Äừng giở giá»ng hằn há»c và hà m ý vô ân bạc nghÄ©a. Huống hồ ta chưa thể tin tất cả Ä‘á»u là cá. Vạn nhất ngươi dùng thá»§ Ä‘oạn vặt, đặt lẫn đá và o giá» thì sao? Hà nh vi cá»§a đại hán là m mắt gã tá»± nhiên nhắm nghiá»n. Kể cả giá»ng nói cá»§a gã cÅ©ng nhẹ lại, như bị hụt hÆ¡i:
- Chưa lần nà o tiểu đệ gặp may như hôm nay, được những mẻ lưới đầy cá. Huống hồ...
Âm thanh câu nói cá»§a gã chợt gián Ä‘oạn, do gã đại hán vụt phá lên cưá»i tháºt to:
- Có tháºt tất cả Ä‘á»u là cá chăng? Ta cho ngươi cÆ¡ há»™i để láºp lại má»™t lần nữa đấy. Ha ha...
Gã giáºt mình mở bừng hai mắt và phát hiện bá»n đại hán hầu như Ä‘á»u chú mục nhìn và o gã vá»›i ánh mắt hà m ý Ä‘ang cưá»i nhạo gã. Thế là gã bối rối, cứ lắp bắp, nói không nên lá»i:
- Quả tháºt... quả tháºt...
Äúng lúc nà y, từ dưới bến thuyá»n bá»—ng có tiếng quát vá»ng lên:
- Ở đây có thuyá»n nà o ngà y hôm nay ngược lên thượng nguồn chăng? Tiếng quát là m bá»n đại hán Ä‘á»u chú tâm nhìn xuống bến. Nhưng trước khi bá»n đại hán kịp tá» lá»™ phản ứng thì cÅ©ng từ dưới bến lại vá»ng lên tiếng quát khác:
- Không có thuyá»n nà o ẩn chứa kẻ bá»n ta muốn tìm. Äây là điá»u hệ trá»ng, đừng để phà quá nhiá»u thá»i gian, tất cả mau tản khai, sục tìm cho kỳ được lão trá»c.
Lúc nà y trá»i đã xế chiá»u, mà n đêm đã chá»±c buông xuống. Vì thế bá»n đại hán đứng trên bến có phần hoang mang khi bắt đầu lên tiếng há»i vá»ng xuống:
- Bá»n ngươi từ đâu đến? Có biết đây là phạm vi uy lá»±c cá»§a nhân váºt nà o chăng? Và tại sao tất cả bá»n ngươi Ä‘á»u che kÃn mặt, lại còn mặt y phục dạ hà nh, chẳng khác gì lÅ© đạo tặc? Từ dưới bến có hai bóng nhân ảnh má» Ä‘en lao lướt lên:
- Hóa ra bá»n ngươi chỉ là thá»§ hạ cá»§a Thá»§y bá Vương, má»™t lÅ© thá»§y tặc chẳng ra gì. Váºy thì bá»n ta có kết liá»…u bá»n ngươi cÅ©ng là tạo phúc cho nhiá»u sinh linh bá tánh. Hãy nạp mạng!! Äá»™t ngá»™t xuất hiện má»™t bá»n dạ hà nh nhân quyết gây hấn, vì cần đối phó vá»›i địch, đại hán ná» vá»™i buông tha gã:
- Tiểu Qui ngươi mau Ä‘i Ä‘i. Lần nà y kể như ngươi gặp may, váºy đừng để uổng mạng vì đôi chân cháºm chạp và vô dụng cá»§a ngươi.
Gã thở hắt ra, nhân đó xoay ngưá»i bá» chạy. Äấy là lúc hai nhân ảnh má» Ä‘en bắt đầu ra tay khai diá»…n má»™t tráºn đồ sát, lưu lại phÃa sau gã nhiá»u loạt gà o bi thảm:
- Bá»n ngươi là , a...a...!! Bùng! Bùng! Há»±! Há»±!
- Mau nạp mạng! Ầm!! Oa!! Diá»…n biến nà y khiến gã Tiểu Qui chấn động cà ng chạy nhanh hÆ¡n và láºp tức chui và o má»™t gian nhà thấp lè tè được dá»±ng san sát thà nh má»™t dãy tháºt dà i.
Chợt từ má»™t gian nhà cạnh đó kịp xuất hiện má»™t thanh âm gá»i đúng tÃnh danh gã:
- Tiểu Qui ngươi đừng vá»™i. Trái lại hãy mau cho ta biết đã xảy ra chuyện gì? Sao có quá nhiá»u tiếng gà o thét vang lên? Gã khá»±ng lại và lần nà y khi lên tiếng Ä‘Ãch thá»±c là giá»ng cá»§a gã rất hằn há»c:
- Nếu muốn biết sao tiểu thư không tự đi xem? Xin lượng thứ, vì tiểu nhân cần vội đưa hai giỠcá nặng nà y và o ướp, cho kịp mẻ mắm trong ngà y.
Và gã biến mất trong gian nhà thấp nhá». NgỠđâu, Ä‘uổi kịp theo gã vẫn là âm thanh tuy cá»§a nữ nhi nhưng luôn trịch thượng cáºt vấn gã:
- ChỠđã, vì ngươi chưa thể Ä‘i má»™t khi vẫn chưa đáp lá»i bổn tiểu thư. Mau đứng lại.
Bên ngoà i chỉ là má» tối thì ẩn khuất bên trong dãy nhà thấp lại là má»™t mà n đêm Ä‘en tối mịt. NhỠđó gã Tiểu Qui dá»… dà ng lẫn nhanh và o má»™t trong nhiá»u thùng gá»— to kê san sát và o nhau. Nhưng lúc gã bắt đầu trút hai giá» nặng và o má»™t thùng gá»— thì bắt đầu xuất hiện má»™t bà n tay nhá» nhắn ngăn cản gã:
- Bây giá» ta hiểu vì sao ngươi vá»™i. Bởi trong giá» cá»§a ngươi không chỉ có cá, trái lại còn lẫn khá nhiá»u đá. Äây là cách ngươi báo đáp ân tình phụ thân ta đã bảy năm dà i cưu mang nuôi dưỡng ngươi ư? Bà n tay cá»§a nữ nhi nà y tuy nhá» nhưng lại ẩn tà ng má»™t lá»±c đạo thừa đủ để ngăn chặn hà nh vi quả tháºt toan qua mắt cá»§a gã Tiểu Quy. Và điá»u nà y là m cho gã lo lắng, chẳng biết phải thanh minh như thế nà o.
Chợt ở ngay bên ngoà i gian nhà lại xuất hiện những tiếng hô hoán:
- Hãy tìm mau. Nhất định lão trá»c chỉ được ẩn giấu đâu đây. CÅ©ng cần tìm gã đã cứu lão trá»c.
Liá»n lúc đó xuất hiện má»™t ánh Ä‘uốc, dù chỉ lấp loáng soi sng qua các dãy thùng gá»— nhưng cÅ©ng đủ cho tiểu thư Ä‘ang cáºt vấn Tiểu Qui hiểu Ä‘iá»u gì xảy ra. TỠý giáºn, tiểu thư láºp tức lên tiếng:
- Các ngươi là ...
NgỠđâu, tháºt kinh hoà ng, chỉ vừa nghe thanh âm cá»§a tiểu thư cất lên, kể cả ngá»n Ä‘uốc cùng vá»›i nhân váºt cầm giữ đã thần tốc lao vá»t đến, nhanh không thể tả:
- Lại là lÅ© thá»§y tặc vô dụng bá»n bây ư? Hóa ra để toà n mạng, kể cả chổ hôi hám nà y bá»n ngươi cÅ©ng không từ nan, vẫn chui lá»§i và o ẩn thân. Váºy hãy mau lại đây nà o, ha ha...
Không dám chá» tá»›i lúc ánh Ä‘uốc tá»›i gần, gã Tiểu Qui láºp tức vung mạnh hai tay, hất bay hai giá» nặng vá» hai phÃa. Äồng thá»i gã cÅ©ng thuáºn tay chá»™p và bịt kÃn miệng nhân váºt được gã gá»i là tiểu thư. Cứ như thế, gã lôi tiểu thư chạy theo gã mất hút và o chổ nà o đó giữa dãy nhà chứa toà n các thùng gá»— to đặt sát và o nhau.
Vù...
Ở má»™t trong hai hướng bị hai giá» nặng lao đến tạo ra má»™t tiếng va chạm láºp tức xuất hiện má»™t hắc y nhân che kÃn mặt vá»›i ngá»n Ä‘uốc sáng trên tay. Và hắc y nhân đưa mục quang loang loáng nhìn quanh cùng vá»›i tiếng cưá»i gằn như được rÃt qua và nh môi mÃm lại độc ác:
- Tháºt đáng khen cho quá»· kế ve sầu thoát xác. Nhưng đối vá»›i ta chỉ là trò trẻ con. Hãy mau ra đây nếu không muốn ta phóng há»a thiêu há»§y tiểu liá»…u đầu ngươi thà nh thi thể cháy queo quắt.
Nhưng đáp lại hắc y nhân chỉ là khoảng không tĩnh lặng như vốn dĩ nó vẫn tĩnh lặng vì dùng để chứa các thừng gỗ đầy mắm.
Hắc y nhân phẫn nộ quát:
- Nếu đã như váºy ta sẽ cho tiểu liá»…u đầu ngươi toại nguyện.
Và cùng vá»›i tiếng quát, hắc y nhân đột ngá»™t vung tay, chỉ má»™t cái quáºt nhẹ nhà ng, tợ hồ há» hững, vẫn đủ uy lá»±c chấn vỡ má»™t thùng to gần đó.
Ầm!! Từ thùng gá»— cả má»™t lượng nước khá lá»›n láºp tức tuôn trà o ra, bốc tá»a nồng nặc mùi hôi thối cá»§a hà ng ngà n con cá được á»§ chết ươn trong thùng chà Ãt và i mươi ngà y trở lên.
Ào...
Äiá»u nà y là m hắc y nhân bất ngá». Äến độ dù đã nhảy vá»™i vá» phÃa sau thì y phục dạ hà nh cá»§a hắc y nhân vẫn bị thấm phần nà o nước thối từ thùng gá»— bị quáºt vỡ dÃnh và o.
Thế là cà ng thêm phẫn ná»™, hắc y nhân láºp tức đưa cao ngá»n Ä‘uốc, chấm cho bén lá»a và o phần mái lá cá»§a dãy nhà . Mái lá phát hoả, cháy bùng lên và nhanh chóng lan tá»a đến toà n bá»™ má»i gian nhà ở xung quanh, tạo nên má»™t tráºn há»a công chưa từng thấy xảy ra ở địa phương nà y.
Ào... à o...
Phừng... phừng...
Lá»a bốc cao ngùn ngụt, tạo sức nóng kinh hoà ng, là m khô nổ các váºt dụng xung quanh, bất kể được là m từ váºt liệu gì. Và sau cùng, cÆ¡ hồ tất cả Ä‘á»u là m mồi cho thần hoả, giúp tráºn há»a công thêm kéo dà i, vá»›i khói Ä‘en mù mịt cà ng lúc cà nh lan rá»™ng khắp tám phương tứ hướng, ngỡ sẽ không bao giá» tà n lụi.
Ào... à o...
Phừng... phừng...
Không những váºy, khi các thùng gá»— dù bên trong chứa đầy nước và mắm, nhưng khi lá»›p ngoà i bị khô cong, tạo kẻ hở cho nước bên trong chảy thoát ra, lúc các thùng nà y đến lượt cÅ©ng bị phát há»a và bốc cháy, thì mùi khét đượm bốc lên hòa nguyện và o mùi mắm thối, tạo nên thứ mùi khăm khẳm khó ngá»i tá»™t cùng. Và cùng vá»›i khói Ä‘en ngụt bốc cao hoặc lan xa, mùi khăm khẳm nà y nà y cÅ©ng tá»a rá»™ng theo má»i phương hướng. Và có lẽ vì thế, đến khu vá»±c bến thuyá»n cÅ©ng bị phát hoả, thiêu há»§y từng chiếc má»™t, như tạo nên má»™t tráºn XÃch BÃch thứ hai, gây ra cảnh lá»a cháy phừng phừng ngay trên mặt nước.
ÄÆ°á»£c táºn mắt mục kÃch cảnh nà y, từ chổ ẩn thân tháºt kÃn đáo, có tiếng nghiến răng phẩn háºn cá»§a vị tiểu thư khẽ cất lên:
- Sao Tiểu Qui ngươi Ä‘oán biết thế nà o lÅ© độc ác bá»n chúng cÅ©ng phóng há»a đốt toà n bá»™ những chiếc thuyá»n? CÅ©ng ẩn thân ká» bên, nhưng gã Tiểu Qui thay vì đáp lá»i hoặc giải thÃch thì trái lại vẫn câm lặng, ắt là do mãi chú mục nhìn má»i cảnh quang kinh hoà ng Ä‘ang diá»…n khai chẳng biết lúc nà o kết thúc. Lấy là m lạ, tiểu thư xoay nghiên nhìn gã:
- Ngươi không nghe ta há»i? Hay là ngươi chẳng dám lên tiếng vì sợ lÅ© ác nhân còn quanh quẩn đâu đây và phát hiện? Gã cÅ©ng xoay nghiêng nhìn đáp lại ánh mắt cá»§a vị tiểu thư:
- Tráºn cháy đã kéo dà i suốt đêm, huống hồ khi đốt hết má»i thuyá»n bè cÅ©ng là lúc bá»n ác nhân triệt thoái, đương nhiên chẳng thể bảo tại hạ không lên tiếng vì sợ bị phát hiện? Ả tiểu thư cà ng tròn mắt kinh ngạc hÆ¡n nhìn gã:
- Chỉ dá»±a và o hà nh vi phóng há»a đốt thuyá»n, ngươi quả quyết bá»n sát nhân đã triệt thoái? Nếu váºy sao ngươi vẫn giữ ta ẩn thân cạnh ngươi? Ắt phải có nguyên do nà o đó đúng không? Gã từ tốn đáp lá»i, tá»±a hồ vừa ngẫm nghÄ© vừa đáp:
- Nhất định bá»n chúng đã triệt thoái. Tuy váºy, nà o ai dám quả quyết, bá»n chúng không ngấm ngầm mai phục giám sát từ xa để dá»… bá» phát hiện bất kì nạn nhân nà o vì may mắn còn sống sót nên nhất định tìm đưá»ng bôn tẩu. Nếu không sợ bị mất mạng tiểu thư cứ thá» bá» Ä‘i thì rõ.
Vị tiểu thư thở hắt ra:
- Ta không thể phá»§ nháºn láºp luáºn nà y cá»§a ngươi. Nhưng theo ngươi ta còn phải ẩn thân bao lâu nữa? Vì má»™t là ta vẫn lo canh cánh cho sinh mạng thân phụ. Và hai là khắp thân ta Ä‘á»u thối khẳm mùi mắm. Ngươi thì không sao, riêng ta là tiểu thư, đâu thể tiếp tục chịu mãi cảm giác nà y? Gã cưá»i gằn và hằn há»c há»i ngược lại:
- Tại hạ cÅ©ng là ngưá»i như tiểu thư, sao bảo vá»›i tại hạ phải chịu đựng mùi mắm thối cÅ©ng không sao? Và nếu biết trước ý cá»§a tiểu thư là thế nà y, phải chăng tại hạ đã hà nh động sai khi cố tình kéo tiểu thư theo chui và o má»™t thùng gá»— chứa đầy mắm cùng ẩn thân lánh nạn? Ả tiểu thư lại tiếp tục thở hắt ra lần nữa:
- Ngươi ám chỉ ta nên cảm kÃch ngươi, vì nhá» ngươi, sinh mạng ta được bảo toà n? Dù váºy, trước khi có lá»i Ä‘a tạ, ngươi hãy thà nh tâm tá» bà y má»™t câu. Ngươi biết võ công? Khi nà o váºy? Gã nhún vai, vẻ khinh khỉnh:
- Tiểu thư đừng tra gạn vô Ãch, chỉ nên biết rằng cÅ©ng nhá» tại hạ am hiểu võ công, tiểu thư má»›i được toà n mạng.
Ả kinh nghi:
- Ngươi mặc nhiên thừa nháºn từ lâu đã ngấm ngầm tu luyện võ công? CÅ©ng có nghÄ©a bấy lâu nay ngươi luôn lẳng lặng sắp đặt và sẽ nhất định sẽ tiến hà nh má»™t dá»± mưu nà o đó đối vá»›i phụ thân ta? Gã cưá»i cưá»i:
- Äại ân cá»§a Thá»§y Bá Vương lệnh tôn là điá»u hằng khiến tại hạ canh cánh trong lòng, chỉ mong có ngà y báo đáp.
Ả tiểu thư giáºt mình:
- Ngươi không phá»§ nháºn thái độ luôn oán háºn phụ thân ta ra mặt? Váºy thì việc luyện võ công chỉ là báo háºn, nà o phải báo đáp ân tình, đúng không? Hãy nói Ä‘i, vì sao ngươi háºn phụ thân ta? Äừng quên, nếu không nhá» những hạt cÆ¡m cá»§a Thá»§y Bá Vương thân phụ, Tiểu Qui ngươi còn sống tá»›i ngà y nà y chăng? Gã báºt rÃt:
- Xin tiểu thư cẩn ngôn cho. Vì nếu còn lần nà o nữa gá»i tại hạ là Tiểu Qui thì hãy nhá»› kẻ thỠân tình cá»§a lệnh tôn chÃnh là tại hạ, không phải Tiểu Quy. Thế nên khi đã không thỠân thì Tiểu Qui đương nhiên chẳng cần báo đáp, có chăng chỉ là báo háºn mà thôi.
Tiểu thư lại giáºt mình má»™t lần nữa:
- Hóa ra ngươi luôn mặc cảm vì bị má»i ngưá»i cợt nhã cho ngươi là hạng rùa Ä‘en thụt đầu và o cổ? Váºy sao bấy lâu nay ngươi vẫn không phản ứng? Gã lại cưá»i cưá»i:
- Có Ãch chăng, tiểu thư, má»™t khi tại hạ đặt chân đến đây đã bị má»i ngưá»i khinh miệt? Huống hồ ngưá»i đầu tiên khởi xướng tất cả má»i Ä‘iá»u đó chÃnh là tiểu thư.
Ả bối rối:
- Tất cả chỉ là những trò đùa. Và khi ấy, ta cÅ©ng như ngươi, chỉ má»›i lên bảy lên tám. Tháºt không ngá» ngươi vẫn để tâm, ôm háºn mãi đến hôm nay.
Gã gay gắt phản bác:
- Lá»i tiểu thư liệu có tháºt tâm chăng? Vả lại, như tại hạ vẫn nhá»›, má»i thái độ cá»§a tiểu thư thoạt tiên được xuất phát từ những lá»i lẽ luôn tá» ra rất xem thưá»ng gia mẫu. ÄÆ°Æ¡ng nhiên thuở ấy tiểu thư vẫn còn thÆ¡ dại. Váºy thì thái độ miệt thị cá»§a tiểu thư già nh cho gia mẫu tại hạ phải chăng là do ai đó má»›m ý? Là lệnh tôn chăng? Hay là má»™t trưởng bối nà o đó cá»§a tiểu thư? Hãy nói Ä‘i vì sao xảy ra chuyện nà y? Gia mẫu chỉ là má»™t phụ nhân chân yếu tay má»m, cá»› sao bị ngưá»i ngưá»i miệt thị? Ắt do bị há»i dồn, ả bắt đầu có phản ứng đáp trả:
- Nói như váºy, chuyện xảy ra hôm nay cho má»i ngưá»i quanh đây, vá»›i kết quả ngươi vẫn toà n mạng, nhất định Ä‘ang khiến ngươi hả hê? Gã thừa nháºn ngay:
- Không sai. Và tại hạ sẽ còn mãn nguyện hÆ¡n, nếu mục kÃch cảnh rồi tiểu thư cÅ©ng đến lượt lâm và o tình trạng tứ cố vô thân, chỉ còn lại má»™t mình, hoà n toà n đơn độc, chỉ có thể cáºy dá»±a và o bản thân tương tá»± tại hạ từng chịu đựng bảy năm qua.
Ả tái mặt:
- Ngươi tháºt độc ác, dám nguyá»n rá»§a và mong phụ thân ta bị bá»n hung nhân hả sát ư? Gã đảo mắt nhìn quanh:
- Bá»n chúng không chỉ độc ác, bản lÄ©nh cá»§a bá»n chúng cÅ©ng tháºt sá»± cao cưá»ng.
Thảm trạng đã xảy ra từ đêm qua, đến lúc nà y trá»i lại rạng sáng. Thế nhưng, như tiểu thư thấy đấy, quanh đây chẳng còn ai hiện diện, kể cả những viện binh, là thá»§ hạ cá»§a Thá»§y Bá Vương lệnh tôn, lý ra đã phải xuất hiện, Nhưng quả tháºt chẳng thấy má»™t ai. Váºy thì đâu cần tại hạ nguyá»n rá»§a, Ä‘Ãch thá»±c má»i chuyện đã xảy ra đúng như những gì cần phải có. Tóm lại, tại hạ độc ác hay không, thì sinh mạng lệnh tôn cho đến lúc nà y e chẳng thể khả quan.
Ả sợ hãi, khuôn mặt vừa tái vừa méo xệch và bất chợt tru tréo lên:
- Có tâm địa như ngươi quả là bất nhân bất nghÄ©a. Phải chăng vì đã biết thế nà o phụ thân ta cÅ©ng khó vượt qua tá» cảnh nên ngươi cố tình cứu mạng ta? Dụng tâm độc ác cá»§a ngươi chỉ là muốn đẩy ta và o cảnh cùng quẫn, cà ng khốn cùng thì ngươi cà ng toại nguyện? Äúng không? Ngươi đừng chối. ChÃnh lúc nãy ngươi đã nói quá minh bạch. Váºy thì đừng bao giá» mong ta ghi nhá»› ân cứu mạng cá»§a ngươi. Trái lại ta sẽ mãi mãi háºn ngươi. Ngươi là kẻ vong ân bá»™i nghÄ©a. Hạng như ngươi, xuất thân từ mụ chỉ biết bán trôn nuôi miệng là mẫu thân ngươi đó, quả nhiên không sai chút nà o so vá»›i phụ thân ta từng nháºn định, thi ân cho hai mẫu tá» ngươi rồi sẽ là nuôi ong tay áo. Và kỳ thá»±c đúng như váºy. Ta háºn ngươi, Tiểu Quy, ta háºn ngươi.
Äến lượt Tiểu Qui tái mặt, diện mạo cÅ©ng méo xệch:
- Ngươi bảo sao? Có đởm lược hãy láºp lại má»™t lần nữa xem? Ngươi bảo mẫu thân ta là hạng ngưá»i như thế nà o? Vả lại, như ta vừa cảnh báo, sao ngươi vẫn dám gá»i ta là Tiểu Quy? Qui là rùa, ngươi lại miệt thị, xem ta là hạng rùa Ä‘en thụt cổ ư? Ả tiểu thư không sợ. Trái lại, vá»›i vẻ quáºt cưá»ng hiếm thấy ở các nữ nhân, ả hung hăng gà o thét:
- Ta chỉ nói theo sá»± tháºt. Mẫu thân ngươi là hạng bán trôn nuôi miệng. Tương tá»± suốt bảy tám năm qua ngươi nghÄ© mẫu thân ngươi Ä‘i đâu? Cho ngươi hay, khi đã có thể bá» phế ngươi ở đây, mẫu thân ngươi đã ngá»±a quen đưá»ng cÅ©, đã...
Gã cuồng ná»™ báºt quát:
- Câm ngay. Ta không há» tin những lá»i xảo trá, do ngươi bịa ra. Nếu còn nói nữa, đừng trách ta độc ác.
Ả quát lớn hơn:
- Váºy chá» gì nữa, hãy giết ta Ä‘i. Nhưng cho ngươi hay, dù ta chết thì sá»± tháºt vẫn không thay đổi. Nếu không tin, ngươi bắt đầu tìm mẫu thân ngươi được rồi. Cứ tìm Ä‘i, rồi sẽ thấy những gì ta nói là đúng hay sai? Hãy giết ta Ä‘i. Hay ngươi vẫn là hạng rùa Ä‘en thụt cổ, chỉ dám nói nhưng không đủ đởm lược thá»±c hiện? Gã cà ng nghe cà ng thêm cuồng ná»™. Tuy váºy, bất ngá» gã quay ngưá»i bá» chạy. Và vì cuồng ná»™ nên gã chạy tháºt nhanh, bất chấp má»i chổ gã chạy qua vẫn còn âm ỉ lá»a bốc tá»a hÆ¡i nóng ngùn ngụt. Có thể nói gã chạy như chỉ để phát tá»a bao cÆ¡n giáºn Ä‘ang tháºt sá»± âm ỉ cháy trong gã và là chạy bất kể phương hướng.