Nam thiên nhất tuyệt kiếm
Kiếm Hiệp
Nam thiên nhất tuyệt kiếm
Chương 1
Xót dạ anh hùng ngà y quốc phá.
Äau lòng liệt nữ buổi gia vong.
Nguyên Huân thu hữu dá»±c vá» sưá»n phải, cùng má»™t lúc, bá»™ vi đổi từ Chảo mã tấn sang Äinh tấn, xoay mình 30 độ sang phÃa phải, tả chưởng chụm lại thà nh cương Ä‘ao, cánh tay phải giÆ¡ lên khá»i đầu, hữu chưởng xòe ra, năm ngón tay cong lại như vuốt chim ưng, cương Ä‘ao chém mạnh từ dưới lên trên và o sưá»n phải cá»§a má»™t địch thá»§ tưá»ng tượng, ưng trảo thá»§ chụp mạnh và o huyệt NhÅ© Căn, kết thúc đòn sát thá»§ trong pha Äoạt Mệnh quyá»n. Nguyên Huân trụ bá»™ lấy lại hÆ¡i thở, hÆ¡i thở vẫn Ä‘iá»u hòa.
Buổi táºp luyện thưá»ng ngà y bắt đầu và o giá» Dần má»—i sáng. Trá»i lạnh như dao cắt, mồ hôi vẫn rịn ra trên tấm thân trần cưá»ng tráng, cân đối, cuồn cuá»™n những bắp thịt, như Ä‘ang bốc khói giữa cái giá buốt mùa đông bắc. Tiếng gió rÃt trên những Ä‘á»t cây trÆ¡ trụi lá, thổi bay lao xao từng lá»›p lá khô trên mặt sân gạch rá»™ng. Chà ng đưa mắt nhìn quanh. Ngá»n Liên SÆ¡n Ä‘en sẫm sừng sững che lấp cả má»™t khoảng trá»i. ánh sáng đục má», lạnh lẽo. Chà ng tháo khăn võ sinh, lau nhanh thân thể lấm tấm mồ hôi rồi quấn quanh bụng. Chà ng nhanh nhẹn đến trước cặp Thạch Sư có quai mốc trên lưng. Nguyên Huân len và o giữa, hÃt hÆ¡i thở tháºt sâu và o đơn Ä‘iá»n, phát huy Há»a Vân công, chuyển kình lá»±c xuống hai chân trụ tấn, váºn công lên hai cánh tay dang rá»™ng cuồn cuá»™n những bắp thịt như được tạc bằng thép. Chà ng bế hÆ¡i thở nhắc cặp Thạch Sư, má»—i con không dưới 500 cân, lên khá»i đầu, để xuống nâng lên nhiá»u lần. Ná»™i lá»±c cá»§a chà ng đã tinh tiến nhiá»u, sá»± chuyên cần táºp luyện đã có kết quả đáng kể.
Chà ng vui mừng vì sá»± thà nh tá»±a ấy. Thế nhưng, Äoà n thúc thúc cá»§a chà ng vẫn nhìn chà ng vá»›i đôi mắt buồn bã xen lẫn vô vá»ng, bất lá»±c. ChÃnh vì đôi mắt già nua, buồn bã ấy, Nguyên Huân cà ng cố công khổ luyện để là m vui lòng ngưá»i chú già nua mà tình thương cá»§a ông dà nh cho chà ng tháºt vô bá». Chà ng đã sống ở đây, nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc nà y kể từ khi chà ng có đủ trà khôn để nhá»›. NÆ¡i đây quạnh vắng, chỉ có ông, có chà ng, có Uyển Thanh, cô con gái duy nhất cá»§a ông cÅ©ng trạc tuổi chà ng, và Dư Tứ, ngưá»i nô bá»™c trung niên có đôi mắt xếch sáng quắc. Bốn con ngưá»i sống âm thầm trong xó núi đã bao nhiêu năm nay. Chừng ná»a tháng má»™t, Dư Tứ cùng vá»›i Uyển Thanh xuống thị trấn má»™t lần để mua thá»±c phẩm và những đồ dùng cần thiết. Thỉnh thoảng Nguyên Huân theo Dư Tứ và o núi săn bắn. Dư Tứ có bá»™ pháp nhanh như cắt và nghá» bắn cung tuyệt vá»i Y im lìm, Ãt khi mở lá»i trò chuyện, có lẽ do giá»ng y nóinghe lÆ¡ lá»› như giá»ng cá»§a má»™t ngưá»i khách trú. Ngoà i ra, khoảng ba bốn tháng má»™t lần, Äoà n thúc còn có má»™t ngưá»i khách đến thăm. Vị khách nà y thưá»ng tấm tắc khen chà ng có má»™t căn cốt tuyệt vá»i, nhưng trong giá»ng nói xem nhưng có Ä‘iá»u chi tiếc thương như tiếc má»™t căn cốt tuyệt vá»i như thế.
Những lần ghé thăm ấy, vị lão khách chà ng chỉ biết bằng cái tên ngắn ngá»§i: Tiêu Thứ Gia, Tiêu Äại Hùng. Äoà n Lục thúc cá»§a chà ng cùng Tiêu Thứ Gia, và đôi khi có cả Dư Tứ nữa, thưá»ng trò chuyện vá»›i nhau bằng má»™t thứ tiếng mà Nguyên Huân không thể hiểu nổi, cả đến Uyển Thanh cÅ©ng chẳng biết gì hÆ¡n chà ng.
Uyển Thanh là má»™t cô gái xinh đẹp, dịu dà ng, có đôi mắt long lanh, trên khuôn mặt trắng hồng là đôi môi như má»™t cánh đà o thắm và hà m răng trắng muốt. Äó là nét khác biệt cá»§a Uyển Thanh vá»›i những cô gái Äại Việt vá»›i hà m răng Ä‘en nhưng nhức. Có lẽ vì mẹ nà ng qua Ä‘á»i quá sá»›m nên chẳng còn ai dạy nà ng nghệ thuáºt nhuá»™m răng cá»§a Äại Việt. Từ khi còn nhá», Nguyên Huân đã cùng nà ng sống bên nhau, tình thương mến má»—i ngà y má»™t thêm sâu Ä‘áºm. Nhưng từ khi và o tuổi trăng tròn, Uyển thanh không còn cưá»i đùa, chạy nhảy vá»›i chà ng như trước nữa. Nà ng cÅ©ng được cha và Tiêu lão bá truyá»n thụ võ công, quyá»n cước, kiếm pháp như chà ng. Thân thể Uyển Thanh mảnh mai, bá»™ pháp cá»§a nà ng vì thế thiếu Ä‘i cái cương mãnh trong quyá»n cước, nhưng má»—i lần nà ng biểu diá»…n Uyên ương kiếm, Nguyên Huân thấy nà ng như má»™t tiên nữ trước gió . Chà ng thưá»ng tấm tắc khen khiến Uyển Thanh bao nhiêu lần đỠmặt.
Chà ng coi Uyển Thanh như má»™t cô em ruá»™t, nhưng Ãt lâu nay nà ng thưá»ng tá» ra Ãt tá»± nhiên khi má»—i lần hai ngưá»i cùng luyện kiếm. Có lẽ cái tên cá»§a pho kiếm Uyên ương, mà má»™t lần Uyển Thanh há»i chà ng vỠý nghÄ©a cá»§a tên gá»i đã là m cho nà ng thẹn thùng chăng ! Khi Uyển Thanh thẹn thùng, mặt nà ng hồng như hoa đà o, Nguyên Huân thấy nà ng tháºt đẹp. Và trong táºn cõi lòng, chà ng thoáng thấy má»™t ná»—i xôn xao nhè nhẹ như hương thÆ¡m cá»§a loà i hoa Nguyệt quế và o những buổi trăng non. Äôi lần chà ng tá»± há»i và ngạc nhiên vá» cái cảm giác êm ái ấy. Nhưng những buổi khổ luyện võ công, những chiá»u dồi mà i văn há»c, binh thư, đã không Ä‘em đến cho chà ng cái cảm giác êm Ä‘á»m ấy tăng thêm nữa.
Tiếng ho nặng ná» từ căn phòng cá»§a Äoà n lục thúc và ánh sáng má» cá»§a ngá»n đèn dầu trong phòng lá»t qua khe cá»a, Nguyên Huân biết là Äoà n thúc thúc Ä‘ang thức dáºy, cặm cụi nhóm lá»a, Ä‘un nước pha trà . Thói quen ấy đã trở thà nh Ä‘á»u đặn, chừng má»±c khoảng 8,9 năm nay, và chẳng bao giỠông cho bất cứ má»™t ngưá»i nà o phụ giúp ông trong công việc ấy Cà ng vá» sau nà y, sức khá»e ông cà ng giảm sút. Tuổi sáu mươi cá»§a má»™t ngưá»i có võ công cao siêu như ông không thể có má»™t sức khá»e suy nhược như thế. ông thưá»ng trầm ngâm bên tách trà loại Tuyết SÆ¡n. Trà có hương vị kỳ tuyệt nà y do Tiêu Thứ Gia má»—i lần ghé qua mang tặng. Da mặt ông ánh lên má»™t mà u xanh kỳ dị, Huân không dám há»i, nhưng chà ng Ä‘oán chừng có lẽ ông đã bị trá»ng thương do má»™t loại Hà n âm Äá»™c chưởng nà o đó, nhất là tiếng ho nặng ná», những lúc ấy ông uống vá»™i ba chung trà và nhắm mắt luyện công. Dưá»ng như ông đã cố gắng dùng chút công lá»±c còn sót lại chống vá»›i luồng quái khà đang hoà nh hà nh trong cÆ¡ thể má»—i lúc má»™t mòn hao kia.
Mãi vá» sau, chà ng nháºn ra vị khách há» Tiêu thưá»ng đến thăm ông ở và o các định kỳ rõ rệt. Äôi lần Nguyên Huân muốn há»i, nhưng nhìn ánh mắt u uất cá»§a vị thúc thúc bệnh hoạn, có má»™t cái gì đó đã ngăn chà ng mở lá»i. Hốt nhiên chà ng chợt nhá»›, Tiêu lão thưá»ng đến cứ ba tháng má»™t lần và và o những ngà y trăng khuyết, lần trước cách đây ba tháng. Tá»± nhiên, chà ng linh cảm có má»™t Ä‘iá»u gì má»›i lạ sắp xẩy đến, nhưng chà ng chẳng biết đó là điá»u gì. Những linh cảm thưá»ng không lừa dối chà ng. Có tiếng động nhẹ phÃa sau, Huân quay lưng lại, Uyển Thanh hiện ra trong bóng má»:
- Huân ca! ThÃnh lá»±c cá»§a Huân ca cao siêu tháºt? Tiểu muá»™i sá» dụng Miêu pháp mà Huân ca cÅ©ng phát hiện được.
Nguyên Huân cởi chiếc khăn quấn quanh ngưá»i, khoác lên che kÃn đôi vai rá»™ng:
- Thanh muá»™i dáºy là m gì sá»›m váºy? Lạnh chết!
Uyển Thanh cưá»i khẽ:
- GiỠnà y đã đầu giỠMão rồi còn sớm nỗi gì? Huân ca mặc áo ngự hà n và o chứ, đừng có ỷ và o sức khoẻ!
Nói xong, Uyển Thanh Ä‘i vá»™i đến chiếc đà ngang dùng để treo những bao đựng cát sá» dụng cho việc táºp luyện Tý Lá»±c và Cương Ä‘ao, vÆ¡ vá»™i những chiếc áo mà Nguyên Huân vắt trên đà ngang. Trong bóng tối má», bóng Uyển Thanh thoăn thoắt, uyển chuyển. Má»™t niá»m cảm động mÆ¡ hồ cá»§a ngưá»i biết mình được chăm sóc dâng lên trong lòng Nguyên Huân. Chà ng bước vá»™i đến cạnh Uyển Thanh giÆ¡ tay đỡ lấy những chiếc áo:
- Thanh muội để mặc ta ! Có chuyện gì mà Thanh muội ra đây sớm thế?
- Lại sá»›m vá»›i chả muá»™n, sáng nà o tiểu muá»™i chẳng dáºy từ giữa giá» Dần. Pho kiếm Thiểm Äiện mà Tứ gia má»›i truyá»n cho khó hÆ¡n Việt Nữ kiếm nhiá»u quá, tiểu muá»™i khổ luyện mãi mà vẫn chưa thuần phục.
- Äúng váºy! Thiểm Ä‘iện thuá»™c vá» Ngạnh Công, chá»§ yếu là nhanh, tâm và kiếm phải hợp là m má»™t. Ta nghe thúc thúc có nói còn khó luyện hÆ¡n cả Cuồng Phong Kiếm nhiá»u. Tiểu muá»™i luyện được nó thì quả tháºt đã biến thà nh thiên-hạ-vô- địch-thá»§ rồi đấy, ta cÅ©ng chẳng dám lại gần.
Trong bóng má», đôi mắt Uyển Thanh long lanh, nếu ban ngà y, chà ng sẽ thấy đôi má nà ng á»ng hồng.
- Huân ca ! Huân ca cứ chế giá»…u tiểu muá»™i mãi ! Tiểu muá»™i vâng lá»i gia gia táºp luyện cốt cho có sức khá»e, chứ đà n bà con gái tranh hùng vá»›i ai được mà vô vá»›i chả địch?!
- Muá»™i muá»™i nói thế chứ trong võ lâm Trung Nguyên, thúc thúc kể thiếu gì các nữ lang anh kiệt mà bản lãnh nghiêng trá»i lệch đất, bá»n tu mi chẳng thể sánh bằng.
|