“Vô Ảnh tỷ, các ngươi sao, sao lại đến đây? “ Tiêu Thiên Tứ hạ giọng hỏi Hoa Vô Ảnh
“Vấn đề này để ta nói cho ngươi biết.” Nam Cung Tiểu Vũ đứng bên cạnh nói.
“Thiên Tứ, ngươi có biết ta năm nay bao nhiêu tuổi rồi không?” Nam Cung Tiểu Vũ giọng điệu rất kỳ quái.
“Hai mươi mốt tuổi rồi, có chuyện gì sao?” Tiêu Thiên Tứ cảm thấy rất kỳ quái.
“Ta tư chất tuy không thông minh lắm, nhưng ta cảm thấy hứng thú nhất chính là các loại lịch pháp toán thuật, ngũ hành bát quái, chu dịch, hai năm trước biểu tỷ mang ngươi đến gặp ta, ta tự tính ra thấy ngươi chính là nam nhân định mệnh của đời ta, cho nên từ lúc đó ta bắt đầu toàn tâm toàn ý giúp đỡ ngươi, tuy ngươi không hề tiếp nhận, nhưng ta cho tới bây giờ cũng chưa từng hối hận.”
Nam Cung Tiểu Vũ giọng điệu thong thả, lời nói nghe tựa hồ rất xa xôi.
“Ngươi nói thực ra ngươi không hề yêu ta?” Tiêu Thiên Tứ không nhịn được hỏi
“Ngươi cho rằng ngươi là Phan An phục sinh hay Tuấn Ngọc tái thế, tiểu thư thấy ngươi là sẽ yêu thương ngươi ngay sao?” Xảo nhi luôn luôn không ôn nhu như Thiến nhi, lúc này mở miệng châm chọc hắn.
“Xảo nhi nói đúng, ta lúc đó quả thật không thể nói là yêu ngươi, chỉ là ta rất tin vào số mệnh, đương nhiên hiện tại lại là một chuyện khác.” Nam Cung Tiểu Vũ dừng một chút rồi nói tiếp.
“Kỳ thật ngươi có biết, con người quá thông minh cũng là một thứ sai lầm. Ta từ nhỏ không có bằng hữu cũng bởi ta quá thông minh. Trên đời này không có ai có thể đạt được chuyện gì mà không phải gạt người, cho nên cũng không có ai nguyện ý làm bằng hữu với người biết được bí mật của mình”
“Một năm qua, để làm cho ngươi thành một võ lâm cao thủ có thể nói ta đã bất chấp thủ đọan, trong chuyện này trước tiên phải xin Vô Hạ, Ngọc Mi cùng các vị tỷ muội tha thứ cho Tiểu Vũ.”
“Tiểu vũ, chúng ta hiện tại còn nói chuyện tha thứ sao?” Tiêu Thiên Tứ từ một năm trước, sau khi Nguyệt Vô Hạ bỏ đi cũng chưa gặp lại nàng, hôm nay nàng cũng đã đến đây, giọng nói của Nguyệt Vô Hạ vẫn như vậy, nghe không có lấy một chút cảm tình, mà y phục của nàng cũng không thấy thay đổi, quần dài màu trắng bạc kéo lê trên đất, tóc chỉ vừa chấm vai, ngũ quan nhìn riêng không có gì đặc sắc, nhưng khi hội tụ trên khuôn mặt không đặc sắc lại gần như hoàn mỹ.
“Vô Hạ nói đúng, mọi người bây giờ là người nhà, chuyện trước đây không cần giữ trong lòng.” Hoa Ngọc My nói tiếp, sắc mặt nàng trắng muốt, nhưng không phải là loại trắng bệch của bệnh tật, hơn nữa phát ra một thứ ánh sáng lấp lánh. Điều người khác không biết chính là Hoa Ngọc My không chỉ mặt trắng mà là làn da khắp người đều là một màu trắng kỳ lạ. Trước đây Tiêu Thiên Tứ rất hiếu kỳ hỏi nàng nguyên nhân, kết quả là bị Hoa Ngọc My đạp xuống giường, hơn ba ngày sau cũng không lý đến hắn.
“Tiểu Vũ đi quá xa rồi, Thiên Tứ, ta hôm nay đến đây chỉ là muốn nói cho ngươi biết. Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta đều không muốn quản chuyện trong giang hồ nữa, chuyện có quan hệ đến chúng ta sau này đều giao cho ngươi.”
Nam Cung Tiểu Vũ nói làm Tiêu Thiên Tứ ngẩn người ra.
“Ngươi nói các ngươi sau này đều mặc kệ chuyện giang hồ sao? Mà chuyện bây giờ các ngươi đang quản đều giao cho ta?”
Tiêu Thiên Tứ cẩn thận hỏi lại, hắn rất muốn là mình đã hiểu lầm, nhưng mà cái gật đầu của Nam Cung Tiểu Vũ lại nói cho hắn biết sự tình quả là như thế.
“Kỳ thật cũng không có sự tình gì, chỉ có vài chuyện của Minh Nguyệt Cung và Bách Hoa Cung. Một năm trước, chúng ta đã nhập Hoa Nguyệt Cung và Bách Hoa Cung thành một tổ chức mới, tên của tổ chức này sẽ do ngươi quyết định, ngươi có thể lấy danh nghĩa của ngươi thành lập một môn phái mới. Căn bản mà nói, Minh Nguyệt Cung và Bách Hoa Cung sẽ do ngươi lãnh đạo, chỉ là chúng ta đem các tỷ muội đây kết hợp thành Phượng cung, công việc ngươi sau này phải quản lý chính là công việc hiện tại của Minh Nguyệt Cung và Bách Hoa Cung. Bất quá ngươi không biết, hiện tại Minh Nguyệt Cung và Bách Hoa Cung là hai tổ chức tình báo lớn nhất trên giang hồ, hầu như mỗi địa phương đều có Minh Nguyệt tửu lâu và Bách Hoa lâu, tửu lâu và kỷ viện vẫn là hai nơi tốt nhất để tìm thu thập tin tức, mà cũng là nơi kiếm tiền dễ dàng nhất, cho nên sau này chúng ta có thể cung cấp cho ngươi chính là mạng lưới tình báo cường đại nhất và sự hỗ trợ tài lực, những chuyện khác, chỉ có thể dựa vào chính bản thân ngươi.”
“Chúng ta đã tìm được một đia phương kín đáo, nơi đó sơn thanh thủy tú, tựa như thế ngoại đào nguyên, ngày mai chúng ta sẽ đến đó. Tòa trạch viện này chúng ta đã giúp ngươi chuẩn bị xong xuôi. Mấy năm qua ta cũng đã mệt mỏi rồi, không muốn dấn thân vào vòng xoáy giang hồ nữa, nhưng mà có một số việc không thể tránh khỏi, cho nên đành phải giao lại cho ngươi, ngươi hiện tại là trượng phu của chúng ta, ngươi phải có trách nhiệm này.”
Nhìn đại sảnh trống rỗng, nhớ lại lời của Nam Cung Tiểu Vũ, đầu óc của Tiêu Thiên Tứ vẫn còn quay cuồng, Nam Cung Tiểu Vũ không ngờ nói đi là đi, không riêng nàng đi, ngay cả Thiến nhi, Hàm Hương các nàng, tất cả nữ nhân trong phòng đi hết không còn một ai.
“Thiên Tứ” trong đại sảnh vang lên một âm thanh ôn nhu
“Tuyền tỷ, người nguyện ý ở lại bồi tiếp ta sao?” Tiêu Thiên Tứ nhào đến ôm lấy Đông Phương Tuyền Cơ, vội vàng hỏi.
“Thiên Tứ, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm để tỷ tỷ suốt ngày đấu đá trên giang hồ hay sao?” Đông Phương Tuyền Cơ lắc đầu, nói tiếp: “Thiên Tứ ngươi đã trưởng thành rồi, mặc kệ trước đây ngươi làm gì, từ giờ trở đi, ngươi phải đảm đương tất cả những việc mà một nam nhân chân chính phải đảm đương, vì chính ngươi, cũng vì chính chúng ta.”
“Tuyền tỷ, người ở lại được không? Ta không biết phải làm sao bây giờ, người giúp ta đi mà” Tiêu Thiên Tứ hạ giọng cầu xin “Tuyền tỷ, nếu không ngươi gả cho ta đi, ta đã cưới Ngọc Nhã tỷ rồi, ngươi cũng gả cho ta không tốt sao?”
“Thiên Tứ, không được, ta phải đi, ta để bọn tiểu cầm bốn người ở lại giúp ngươi, còn có Phán Phán và ngươi rất hòa hợp mà, sau này ta sẽ để nàng giúp ngươi một tay.” Đông Phương Tuyền Cơ đành phải nhẫn tâm đẩy Tiêu Thiên Tứ ra, từ từ đi ra ngoài
“Tuyền tỷ, vì sao các ngươi đều phải đi, chẳng lẽ ngươi không muốn gả cho ta hay sao?” Tiêu Thiên Tứ càm ràm.
“Thiên Tứ, ta nguyện ý gả cho ngươi, bất quá ta sẽ không gả cho ngươi. Kỳ thực, trong lòng ta ngươi đã là trượng phu của ta, chúng ta không cần câu nệ những hình thức này.” Đông Phương Tuyền Cơ người đã đi xa, nhưng tai Tiêu Thiên Tứ vẫn truyền lại thanh âm của nàng
Bên ngoài đại sảnh, năm nữ hài tử đang đợi Tiêu Thiên Tứ.
“Lam đại ca, Thiên Tứ hắn có xảy ra chuyện gì không? Sao còn chưa quay lại?”
Tiêu Ngọc Nhã ở tại khách sạn một lòng mong đợi Tiêu Thiên Tứ .
“Yên tâm đi, Tiêu tỷ tỷ, tên gia hỏa đó khẳng định chết không được, ha, ngươi xem, hắn về rồi kìa” Tư Không Hàn Tinh vẫn cùng các nàng ở một chỗ, mấy ngày nay nàng cùng những người khác rất thân mật, bất quá cùng Tiêu Thiên Tứ chỉ là khắc tinh trời sanh, thấy mặt là chỉ chun mũi trợn mắt.
“Ngọc Nhã tỷ, ta về rồi.” Tiêu Thiên Tứ tâm sự ngổn ngang bước vào nhà, phía sau là năm thiếu nữ.
“Tiêu tỷ tỷ, ta nói hắn không chết được mà, ngươi xem vẻ ngoài hắn vẫn phong lưu.” Tư Không Hàn Tinh nắm lấy cơ hội không chịu buông tha
“Tiêu lão đệ, Hàm Hương và Thiến nhi đâu?”
Lam Thiên Phong tựa hồ nhìn ra có gì không ổn.
“Các nàng đã đi rồi” Tiêu Thiên Tứ buồn bã lên tiếng, xoay người đi vào phòng trong.
“Công tử có thể có vài chuyện phải cân nhắc, các ngươi không nên quấy rầy công tử.” Đông Phương Cầm ngăn cản chúng nhân muốn tiến vào.
Suốt một ngày trời, Tiêu Thiên Tứ ở trong phòng không ra ngoài, Tiêu Ngọc Nhã mấy lần không nhịn được muốn phá cửa xông vào, đều bị Đông Phương Cầm ngăn lại, bất quá cuối cùng ngay cả Đông Phương Cầm cũng cảm thấy lo lắng, người lo lắng nhất trong đó lại là Tư Không đại tiểu thư.
“Cầm cô nương, ngươi xem tiêu lão đệ có xảy ra chuyện gì không? Chúng ta có nên xông vào xem không?” Lam Thiên Phong hỏi thăm Đông Phương Cầm
“Ta nghĩ công tử sẽ không có việc gì đâu, đợi chút nữa đi.” Đông Phương Cầm cũng không dám bảo chứng Tiêu Thiên Tứ sẽ không xảy ra chuyện gì, dù sao chính mắt nàng thấy các tiểu thư bỏ đi không sót một người, nàng cũng không chắc Tiêu Thiên Tứ có thể chịu được hay không
“Thiên Tứ, ngươi không sao chứ?” trong lúc mọi người đang lo lắng bất an, cánh cửa cuối cùng cũng mở ra, Tiêu Thiên Tứ bước ra, Tiêu Ngọc Nhã vội chạy tới
“Ngọc Nhã tỷ, ta không sao, làm cho ngươi lo lắng rồi”
Tiêu Thiên Tứ dịu dàng ôm Tiêu Ngọc Nhã
“Thiên Tứ, sao ta cảm giác ngươi hơi khác lạ?” Tiêu Ngọc Nhã thì thầm hỏi
“Ngọc Nhã tỷ, ta khác lạ chỗ nào?” Nói rồi hôn nàng.
“Ta cũng không biết ngươi khác lạ chỗ nào, bất quá ngươi giống như càng lúc càng bại hoại.” Tiêu Ngọc Nhã đỏ mặt
“Lam đại ca, Cầm tỷ, các người đi nghỉ trước đi, nhìn bộ dạng các người giống như đều không ngủ.” Bộ dạng Tiêu Thiên Tứ quả là làm người ta cảm thấy khác lạ, trên mặt có vẻ hơi mệt mỏi, trong mắt vằn lên những tia máu, chính là kết quả của một đêm không ngủ. Bất quá nhìn mắt hắn trong suốt phi thường, sáng ngời, hữu thần, khí chất toàn thân cũng không giống trước kia. Mà hắn hiện tại lại có một loại khí chất đặc thù khó tả, người quen biết hắn không cần nhìn mặt hắn cũng có thể nhận ra.
“Tên gia hoả này hiện tại sao lại bắt đầu chững chạc hẳn lên, một ngày một đêm lại thay đổi nhiều như vậy sao, cũng nhanh quá a?”
Lam Thiên Phong thầm nhủ
Ngày thứ hai Tiêu Thiên Tứ đem mọi người đến toà trạch viện Nam Cung Tiểu Vũ để lại cho hắn
“Ngọc Nhã tỷ, nơi này sau này là nhà của chúng ta, mà ngươi lại là nữ chủ nhân. Ta đã quyết định lập tức tuyên cáo với võ lâm, mười tám tháng sau, chánh thức cưới nàng.”
Thu xếp ổn thoả, tiêu thiên tứ dịu dàng nói với Tiêu Ngọc Nhã
“Nhưng Thiên Tứ, ta còn chưa hỏi cha ta?” Tiêu Ngọc Nhã hơi bất an
“Cha nàng sẽ đáp ứng thôi. Đợi ta vào cung yêu cầu Chu Chánh làm người chứng hôn cho chúng ta, với thân phận của Chu Chánh, tin rằng cha nàng nhất định sẽ không ngăn trở chúng ta.” Tiêu Thiên Tứ bộ dạng như đã có dự định trước
“Nhưng...” Tiêu Ngọc Nhã còn muốn nói nữa
“Ngọc Nhã tỷ, không cần cố kỵ nhiều như vậy, hài tử của chúng ta cũng sắp sanh rồi, ta không muốn nàng bị người ta chế giễu. cho nên ta nhất định sẽ cưới nàng, mặc kệ là ai, đều không thể ngăn cản ta.” Giọng nói Tiêu Thiên Tứ ẩn chứa một sức mạnh không thể kháng cự
Tiêu Ngọc Nhã không nói nữa, nghĩ đến hài tử, nàng chỉ có thể tiếp nhận an bài của Tiêu Thiên Tứ, kỳ thật đối với một nữ nhân mà nói, người trọng yếu nhất không phải là cha mình, cũng không phải là trượng phu của mình mà chính là hài tử của mình
Cũng là đại sảnh này, bất quá lần này người đã đổi khác.
“Lam đại ca, Cốc đại ca, còn có Cầm tỷ, Kỳ tỷ, Thư tỷ, Họa tỷ, ta có chuyện muốn cùng các ngươi thương nghị.” Tiêu Thiên Tứ mời tất cả mọi người đến đại sảnh
“Tiêu lão đệ có chuyện gì cứ nói đi, không cần phải khách khí như vậy.” Lam Thiên Phong vẫn uể oải như vậy
“Kỳ thật đang ngồi tại đây đều là người nhà, cho nên ta cũng không muốn dấu mọi người, đương nhiên nếu có ngoại nhân nói bậy, sau này đừng trách ta không khách khí.”
Nói rồi Tiêu Thiên Tứ liếc nhìn Tư Không Hàn Tinh, hiển nhiên trong lời hắn, ngoại nhân nhất định là nàng
“A, ngươi có ý gì?”
Tư Không Hàn Tinh trừng mắt nhìn Tiêu Thiên Tứ
“Ta nói gì ngươi không rõ hay sao? Ngươi muốn ở đây không đi, ta cũng không cản ngươi, bất quá nếu sau này ngươi đi ra ngoài nói những chuyện không nên nói thì đừng có trách ta” Tiêu Thiên Tứ hiện tại bắt đầu không sợ nàng nữa
“Ta muốn thành lập một môn phái mới, tên ta cũng đã nghĩ rồi, gọi là Tiêu Diêu Môn, ta rất thích cuộc sống tự do tự tại, mà ta võ công ta tu luyện danh tự cũng là Tiêu Diêu, cho nên lấy Tiêu Diêu làm tên. Ta hiện tại muốn mời lam đại ca và cốc đại ca, các người có thể giúp ta cùng lập môn phái này.” Tiêu Thiên Tứ không lý tới Tư Không Hàn Tinh, đều đều nói ra những ý tưởng của mình
“Tiêu lão đệ, muốn kiến lập một môn phái thì phải có nhân lực tài lực và vật lực rất lớn, ngươi thật sự muốn làm như vậy sao?” Lam Thiên Phong lần đầu tiên cảm thấy tên tiểu tử này thật sự có bệnh
“Đương nhiên chuyện này ta biết, chúng ta hiện tại chỉ thiếu nhân lực, cho nên ta cần hai vị đại ca và Cầm tỷ các người hỗ trợ”
“Ngươi nói đùa phải không?” Lam Thiên Phong còn tưởng rằng tên gia hoả này không có chuyện gì để giỡn
“Mặc dù Tiêu Thiên Tứ ta không kể là có tiền đồ gì, cũng không phải là đại nhân vật, bất quá các ngươi nhìn bộ dạng của ta hiện tại có giống nói giỡn không?” Tiêu Thiên Tứ cười cười
“Lam công tử, công tử nhà ta đã nhận ra sự thật rồi.”
Đông Phương Cầm đứng bên cạnh cũng xác nhận.
“Hay quá, kiến lập một môn phái mới, ta thích lắm.”
Tư Không Hàn Tinh hét lên
“Chuyện không liên quan đến ngươi.” Tiêu Thiên Tứ lạnh lùng liếc nàng.
“Tiêu lão đệ đã quyết, chúng ta đương nhiên phải giúp ngươi, cốc huynh đệ, ngươi nói có phải không?”
Lam Thiên Phong liếc nhìn Cốc Phong
“Đúng đúng, chỉ là ngươi phải nhớ mang rượu xin lỗi sớm cho ta mới được.” Cốc Phong bình thường không nói, nói ra chỉ toàn là rượu
“Thiên Tứ, ngươi thật sự muốn kiến lập cái gì Tiêu Diêu Môn hay sao?” Tiêu Ngọc Nhã nãy giờ vẫn yên lặng ngồi bên cạnh, lúc này mới nhẹ nhàng hỏi.
“Ngọc Nhã tỷ, ngươi nói nếu trước kia ta sớm có thế lực như Bạch Ngọc Lâu, ngươi nói ta muốn cưới ngươi, cha ngươi có phản đối không? Ta không thích võ công, không thích tranh đấu trên giang hồ, ta muốn có thể sống tiêu diêu tự tại. Bất quá hiện tại cuối cùng ta cũng hiểu, trừ phi ngươi có năng lực đủ cường đại có thể làm cho ngươi ta không dám xâm phạm ngươi, nếu không vĩnh viễn cũng không có cách gì tiêu diêu, cũng không có cách gì làm chuyện của ngươi, đi trên con đường mà ngươi muốn, do đó ta bây giờ quyết định thành lập Tiêu Diêu Môn, không phải vì tranh phong trên võ lâm,mà là để tiêu diêu giang hồ.”
Tiêu Thiên Tứ mặc dù là nói với Tiêu Ngọc Nhã, bất quá giọng nói của hắn đủ lớn để chúng nhân có thể nghe được
“Dã tâm cũng không nhỏ a.”
Tư Không Hàn Tinh lầm bầm
“Tốt, có ý tứ, tiêu lão đệ, ta ủng hộ ngươi.” Lam Thiên Phong cũng đã có hứng thú
“Công tử, nếu ngươi đã quyết định, chúng ta nhất định sẽ ủng hộ ngươi.”
Đông Phương Cầm lúc nào cũng là đại biểu cho bốn người
“Đã như vậy, vậy bắt đầu từ hôm nay, Tiêu Diêu Môn chánh thức thành lập, ngày mai chúng ta lập tức truyền võ lâm thiếp. Môn chủ do tiểu đệ ta đảm nhiệm - Tư Không Hàn Tinh thầm nói: “đồ mặt dày” - Lam đại ca và Cốc đại ca đảm nhiệm hộ pháp, Cầm tỷ chủ quản chấp pháp, Kỳ tỷ chủ quản phương diện môn nhân, Thư tỷ ngươi quản tiền bạc của môn phái và Họa tỷ thì phụ trách công tác tình báo, trước tiên tạm thời an bài như vậy.”
“Còn ta đây sao?” Đông Phương Phán Phán thấy không có phần của nàng, có ý không vui
“Ngươi? Ngươi là nha hoàn của Ngọc Nhã tỷ”
“Cái gì? Đúng là xem thường người khác” Đông Phương Phán Phán lầm bầm, trong lòng đã quyết định phải kiếm Tiêu Thiên Tứ kiếm chuyện.
“Ê ê,Còn có ta nữa?” Tư Không Hàn Tinh cũng không cam lòng tịch mịch
“Ngươi? Nơi này không có chuyện của ngươi, ngươi cũng trở về làm đại tiểu thư của Không Không môn đi.” Tiêu Thiên Tứ tức giận nói
“Không được, ta cũng muốn gia nhập Tiêu Diêu Môn.” Tư Không Hàn Tinh không biết là đang nghĩ như thế nào.
“Cũng được, ngươi và Phán Phán cùng làm nha hoàn của Ngọc Nhã tỷ”
“Cái gì? Ta đường đường là đại tiểu thư của Không Không Môn, ngươi muốn ta làm nha hoàn của vợ ngươi?” Tư Không Hàn Tinh muốn nổi khùng
“Ngươi thích làm thì làm, nếu như muốn gia nhập Tiêu Diêu Môn, ngươi chỉ có lựa chọn này, Ngọc Nhã tỷ là môn chủ phu nhân, ngươi làm nha hoàn của nàng cũng tốt đấy chứ?” Tiêu Thiên Tứ rốt cuộc cũng có cơ hội đầy đoạ nàng
Khuất phục trước uy quyền của Tiêu Thiên Tứ, Tư Không Hàn Tinh cũng đồng ý, bất quá giống như Phán Phán, trong lòng đã bày mưu hại hắn rồi (chúng ta lúc này vì Tiêu Thiên Tứ mặc niệm ba giây).
“Hiện tại mọi người đã là đồng môn, vậy có một số việc ta muốn mọi người biết thì tốt hơn, Tiêu Diêu Môn kỳ thật phân làm tam cung nhất đường, mà chúng ta hiện tại thành lập trên thực tế chính là nhất đường, đối ngoại chúng ta là Tiêu Diêu Môn, đối nội chúng ta chính là Thanh Long Đường, còn có tam cung chia ra là Phượng cung, Minh Nguyệt cung và Bách Hoa cung, bất quá người trong Phượng cung không quản chuyện trong môn phái, còn Minh Nguyệt cung và Bách Hoa cung cũng chỉ phụ tráchcung cấp cho chúng ta tin tình báo và kim tiền, cho nên trên thực tế hiện tại chúng ta cũng chỉ có những người này”
Suốt sáu canh giờ, Tiêu Thiên Tứ đem sự tình trong môn giải thích gần hết, Tư Không Hàn Tinh, Lam Thiên Phong và Cốc Phong trong lòng cũng thầm kinh ngạc, bởi vì bọn họ cũng không có nghĩ đến phía sau còn có nhiều người như vậy. tuy nhiên Tiêu Thiên Tứ không nói ra người trong phượng cung rốt cuộc là ai, bất quá chỉ một Minh Nguyệt cung và Bách Hoa cũng không thể xem thường
Ban đêm, Tiêu Thiên Tứ vào hoàng cung gặp Chu Chánh. Ngày thứ hai, tin tức Tiêu Diêu môn thành lập đã bắt đầu truyền ra, đồng thời, hỉ thiếp của Tiêu Thiên Tứ cũng bắt đầu gửi đến các môn phái trong giang hồ. Ngày thứ ba, Tiêu Thiên Tứ bắt đầu bế quan, trước khi bế quan cuối cùng cũng nhận được tin tức An Linh hiện tại đã hồi gia, Cốc Phong đã vào hoàng cung dùng thân phận thị vệ bảo vệ Chu Chánh và Tiêu Thiên Tứ xuất quan ba ngày trước hôn lễ, mọi việc Tiêu Diêu Môn đã chính thức bắt đầu chuyển động, giang hồ dần dần cuốn vào một lực lượng chưa từng nghe qua