Tiết NhÆ¡n Quà Chinh Äông
Lá»i nhà xuất bản
"Tiết NhÆ¡n Quà Chinh Äông" là bá»™ tiểu thuyết cổ Ä‘iển Trung Quốc đã được đông đảo bạn Ä‘á»c Việt Nam biết đến từ mấy mươi năm qua.
Ná»™i dung truyện nói vá» Ä‘á»i nhÃ ÄÆ°á»ng, lúc vua ÄÆ°á»ng Thái Tông Ä‘ang trị vì. Có thể nói đây là thá»i kỳ oanh liệt nhất cá»§a nước Trung Hoa. Bởi dân tá»™c Hán hùng mạnh đã không những chiếm cứ cả Trung Nguyên mà còn mở mang bá» cõi ngà y má»™t rá»™ng lá»›n.
Tiết NhÆ¡n Quà là má»™t anh hùng áo vải, tà i năng xuất chúng, sống trong giá»›i tiểu thương, từ cuá»™c sống khá giả Ä‘i đến suy sụp nghèo khó, bị Ä‘á»i hất há»§i phải Ä‘em thân Ä‘i là m thuê là m mướn kiếm sống. Rồi từ đó mà tiến thân.
Tiết NhÆ¡n Quà đầu quân, giúp vua giúp nước. Chỉ vì sợ má»™t lá»i dá»a mà phải trốn trong bóng tối để Trương SÄ© Quà lợi dụng. Trương SÄ© Quà là kẻ bất tà i vô dụng, gian nịnh, hám danh... Từ má»™t chức vụ Tổng binh nhá» nhoi mà ngoi lên địa vị cao hÆ¡n nhá» khéo luồn lá»t và cướp công kẻ khác.
Äá»c Tiết NhÆ¡n Quà ta thấy được mong ước cá»§a ngưá»i xưa là muốn có má»™t minh quân như vua ÄÆ°á»ng, có những tôi thần xuất sắc như Từ Máºu Công... và châm biếm kẻ dốt nát như Huất Trì Cung.
Äiểm tiến bá»™ cá»§a truyện là Ãt thần thánh hóa mà có nhiá»u tình tiết thá»±c tế hÆ¡n. Má»™t và i chi tiết có vẻ thần thoại, nhưng đó là lẽ đương nhiên cá»§a xã há»™i phong kiến Trung Hoa còn đè nặng và ước mÆ¡ cá»§a quần chúng thì bay bổng.
Nhà xuất bản tổng hợp Äồng Tháp xin giá»›i thiệu cùng bạn Ä‘á»c bá»™ truyện lý thú nà y. Muốn hiểu rõ hÆ¡n hồi sau cá»§a nhân váºt Tiết NhÆ¡n Quà xin má»i các bạn Ä‘á»c tiếp bá»™ "Tiết Äinh San Chinh Tây" được NXB tổng hợp Äồng Tháp ấn hà nh. Nhân lần xuất bản nà y chúng tôi xin chân thà nh cám Æ¡n thân nhân và gia đình dịch giả Tô Chẩn cÅ©ng như bạn Ä‘á»c gần xa đã nhiệt tình giúp đỡ. Rất mong được đón nháºn những đóng góp ý kiến cá»§a bạn Ä‘á»c.
Nhà Xuất Bản Tổng Hợp Äồng Tháp
Hồi 1
Huyện Long Môn, phước tinh giáng thế
ÄÆ°á»ng Thiên tá» má»™ng gặp hiá»n thần
Tại đất SÆ¡n Tây, phá»§ Giáng Châu, huyện Long Môn, có má»™t ngưá»i là Tiết Hằng, nhà già u có sanh đặng hai trai, là Tiết Hùng và Tiết Anh. Khi hai gã chừng 30 tuổi thì cha mẹ qua Ä‘á»i, anh em má»›i cùng nhau phân chia gia tà i.
Tiết Anh cưới vợ là Phan Thị, đến 35 tuổi má»™t đêm chiêm bao thấy sao sa xuống bụng, rồi thá» thai sanh đặng má»™t trai, đặt tên là Tiết Lê, tên chữ là NhÆ¡n QuÃ. Từ sanh ra cho đến 15 tuổi mà không biết nói, vợ chồng Tiết Anh cho là con câm, nên buồn rầu chẳng xiết.
Thuở ấy vua ÄÆ°á»ng Thái Tôn Ä‘i đánh Bắc Phiên vá», bá quân và o chầu đủ mặt. Từ Máºu Công quì tâu rằng:
- Äêm qua tôi coi thiên tượng, thấy phÃa Äông có má»™t đạo hồng quang, tá»± dưới đất xung lên, giây lâu có đạo hắc quang tá»± trên trá»i sa xuống, thiệt là điá»m rất xấu! Tôi sợ phÃa đông có sá»± can qua.
Thái Tông nói:
- Äêm nay cÅ©ng có sá»± chiêm bao thấy má»™t sá»± lạ, không hay là nh dữ ra sao?
Từ Máºu Công tâu:
- Chẳng hay Bệ hạ chiêm bao thấy chi?
Thái Tông nói:
- Trẫm chiêm bao thấy mình cỡi ngá»±a ra khá»i dinh, đến má»™t chá»— lạ, bá»—ng phÃa sau có má»™t ngưá»i chạy đến, đội mão Ä‘á», giáp Ä‘á», mặt xanh miệng có nanh vuốt, tay cầm XÃch đồng Ä‘ao, cỡi ngá»±a rượt theo, y muốn giết trẫm. Trẫm kêu cứu giá, chẳng thấy ai, má»›i giục ngá»±c chạy đại, thấy trước mặt có biển lá»›n, sóng dáºy tứ bá», không đưá»ng nà o chạy nữa. Lúc đó trẫm kình hãi chạy vòng theo bãi biển, rá»§i con ngá»±a bị sa lầy, cất giò không nổi. ÄÆ°Æ¡ng khi hoảng hốt, xảy có má»™t ngưá»i đội mão trắng, mặc giáp trắng, tay cầm Phương thiên há»a kÃch chạy đến kêu rằng: "Bệ hạ chá»› lo, có tôi cứu giá đây!" Nói rồi đánh vá»›i tướng mặt xanh chừng bốn năm hiệp, đâm tướng mặt xanh má»™t kÃch té nhà o, chừng đó trẫm má»›i an lòng, liá»n biểu ngưá»i ấy theo vá» dinh để phong thưởng quyá»n tước. Ngưá»i ấy từ chối rằng: "Tôi còn có việc, chưa thể theo Bệ hạ, để sau nà y đến sẽ bảo giá!" Nói rồi muốn bá» Ä‘i, trẫm cản lại há»i thăm tên há» và quê quán thì ngưá»i ấy đáp rằng: "Tôi có bốn câu thÆ¡, xin Ä‘á»c Bệ hạ nghe, sẽ biết rõ tên há» và quê quán cá»§a tôi." Nói rồi Ä‘á»c rằng:
Gia trụ diêu diêu nhứt điểm hồng,
Phiêu phiêu tỠhạ ảnh vô tông.
Tam tuế hà i đồng thiên tượng giá,
Bảo vương khóa hãi khứ chinh Äông.
- Khi Ä‘á»c xong bà i thÆ¡ đó rồi liá»n thấy dưới biển bay lên má»™t con rồng xanh, há mịêng hút luôn ngưá»i và ngá»±a ngưá»i ấy rồi bay mất. Trẫm thấy sá»± lạ, kinh hãi giáºt mình thức dáºy, má»›i hay là giấc chiêm bao. Không biết kiết hung thế nà o, xin quân sư Ä‘oán thá»?
Máºu Công tâu:
- Cứ như tôi coi Ä‘iá»m trá»i, có đạo quang như váºy, ắt có má»™t kỳ chinh chiến gá»›m ghê, mà do tướng mặt xanh ấy, từ phÃa đông nổi loạn, trong tướng tá cá»§a ta, không có ai địch lại. Vì thế nên sanh khà má»›i xung lên đến thế, ấy là điá»m trá»i cho biết trước. Nhưng bệ hạ đã tìm đặng vị hiá»n thần mang giáp trắng đó, thì trừ tướng mặt xanh đó có khó gì!
Thái Tôn nói:
- Äó là điá»m chiêm bao, chỉ thấy bóng mà không thấy hình, thì là m sao tìm thấy đặng?
Từ Máºu Công tâu:
- Bệ hạ chiêm bao, chắc có ứng nghiệm, và tôi xem ý trong bốn câu thÆ¡ đó thì tên há» quê quán cá»§a ngưá»i ấy có thể rõ đặng.
Thái Tôn há»i:
- Quân sư đoán ra sao?
Từ Máºu Công tâu rằng:
- Theo câu thÆ¡ thứ nhất: Gia trụ diêu diêu nhứt Ä‘iểm hồng. Chỉ nghÄ©a là : Mặt trá»i lặn vá» hướng Tây, còn má»™t chút Ä‘iểm Ä‘á». Chắc ngưá»i ấy ở đất SÆ¡n Tây. Còn Bệ hạ thấy con rồng há miệng hút ngưá»i ấy thì chắc quê ở huyện Long Môn. Câu thÆ¡ thứ hai: Phiêu phiêu tá» hạ ảnh vô tông. NghÄ©a là : Trong khi tuyết xuống, mịt mù không biết tông tÃch nÆ¡i đâu. Cứ lấy ý mà suy, thì ngưá»i ấy chắc há» Tiết. Câu thÆ¡ thứ ba: Tam tuế hà i đồng thiên tượng giá. NghÄ©a là : Äứt con nÃt ba tuổi, mà giá đáng ngà n lượng. Lấy lý mà đoán, thì ngưá»i ấy tên NhÆ¡n QuÃ. Còn câu thứ tư: Bảo vương khóa hãi khứ chinh Äông. NghÄ©a là : Ngưá»i ấy sẽ bảo giá vượt biển qua đánh phÃa Äông. Việc má»™ng ứng chẳng sai, xin bệ hạ xét lấy.
Thái Tôn nói:
- Tuy quân sư Ä‘oán là hiá»n thần Tiết NhÆ¡n Quà quê ở huyện Long Môn, song dùng cách gì mà kiếm ra đặng?
Từ Máºu Công tâu:
- Cái đó cÅ©ng không khó, xin bệ hạ sai ngưá»i ra Long Môn tuyển lấy mưá»i muôn binh sÄ©, nếu NhÆ¡n Quà đã là ngưá»i anh hùng, chắc phải đến đầu quân, chừng ấy bệ hạ sẽ phong quan tước, cho Ä‘i bảo giá.
Thái Tôn nói:
- Quân sư luáºn trúng ý trẫm lắm. Váºy các khanh ai khứng lãnh chỉ, ra huyện Long Môn mà chiêu binh?
Phán vừa dứt lá»i, có Tam tháºp lục bá»™ Äô tổng quản, Thất tháºp nhị lá»™ Äại tiên phong là Trương SÄ© Quà bước ra tâu rằng:
- Hạ thần xin phụng chỉ.
Thái Tôn dặng:
- Khanh ra đó, nếu có biết Tiết NhÆ¡n Quà thì dâng sá»› cho trẫm hay, công ngươi rất trá»ng.
Trương Sĩ Quà tâu:
- Tôi tưởng Tiết NhÆ¡n Quà là ngưá»i trong má»™ng, khó thể tin đặng, chuyện ứng má»™ng, hiá»n thần đây có lẽ là rể tôi tên Hà Tôn Hiến chăng?
Thái Tôn há»i:
- Sao khanh lại biết?
Sĩ Quà tâu:
- Tôi nghe bệ hạ nói hiá»n thần ấy thì thấy giống in như rể tôi, rể tôi ưa đồ trắng, cÅ©ng dùng Phương thiên há»a kÃch, thao lược tinh thông, võ nghệ không ai địch nổi.
Thái Tôn há»i:
- Rể khanh ở gần đây chăng, hãy dẫn và o cho quả nhơn kiến diện.
SÄ© Quà vâng lệnh, ra dẫn Hà Tôn Hiến và o là m lá»…. Nguyên diện mạo Hà Tôn Hiến cÅ©ng hÆ¡i giống Tiết NhÆ¡n QuÃ, nên Thái Tôn tưởng là phải. Từ Máºu Công tâu rằng:
- Không phải! Ngưá»i ấy tên là Hà Tôn Hiến, còn ứng má»™ng hiá»n thần là Tiết NhÆ¡n Quà kia, xin đến huyện Long Môn thì gặp.
Thái Tôn nói với Trương Sĩ Quà rằng:
- Hiá»n thần trong má»™ng không phải rể khanh, váºy khanh hãy mau đến Long Môn mà chiêu binh.
Sĩ Quà vâng lệnh cùng Hà Tôn Hiến lạy tạ lui ra.
Nguyên SÄ© Quà nà y, quê ở Lưu Vô Châu, kêu tên là Trương Hướng, tá»± là SÄ© QuÃ, cùng Huất Trì Cung vỠđầu ÄÆ°á»ng má»™t lượt, SÄ© Quà vốn là ngưá»i hiểm ác, hay ghen ghét hiá»n tà i. Có sáu ngưá»i con, bốn trai là : Chà Long, Chà Hổ, Chà Bưu và Chà Bảo, Ä‘á»u võ nghệ bình thưá»ng. Còn con gái lá»›n gả cho Hà Tôn Hiến, con gái thứ dâng cho Hà Thúc Lý đạo tông là m thiếp.
Lúc ấy Chà Long thưa với cha rằng:
- Bệ hạ má»™ng hiá»n thần giống in em rể con, nếu ra Long Môn, không có ai là NhÆ¡n QuÃ, thì công ấy vá» em rể con, bằng quả có thiệt, chắc công cha con ta bá» hết.
Sĩ Quà nói:
- Cha cÅ©ng nghÄ© váºy, nên má»›i vâng chỉ chiêu binh, bằng thiệt có NhÆ¡n QuÃ, ta sẽ lén giết Ä‘i, rồi dâng sá»› nói là không có NhÆ¡n Quà đầu quân thì chắc công ấy vá» em rể con.
Chà Long khen phải. Rồi đó cha con cùng kéo nhau thẳng ra Sơn Tây.
Nói vá» Trình Giảo Kim bữa kia Ä‘i chầu vá» qua phá»§ Sá» Äại Nại. Äại Nại má»i Giảo Kim và o chÆ¡i, dắt và o thÆ¡ phòng uống rượu trò chuyện. Xảy nghe tiếng ngưá»i nói:
- Trình lão đầu, sao dám đến trước mặt ta mà uống rượu?
Giảo Kim nghe nói thất kinh day lên lầu thấy có má»™t ngưá»i mặt mÅ©i Ä‘en sì, gò má bên tả lồi lên, bên hữu lại lõm xuống, má» nhá»n, mắt dà i, mà y thô, mắt lá»™, tóc rối như tÆ¡ vò, mình mặc áo Ä‘á», tay cầm quạt, vá»›i xuống mà đánh Giảo Kim. Giảo Kim đứng dáºy há»i:
- Ngưá»i nà y là ai, mà vô lá»… như váºy, hiá»n đệ?
Äại Nại ngó lên lầu nạt rằng:
- Có Trình bá phụ uống rượu với ta, sao mi chẳng lui đi!
Ngưá»i ấy nghe quở liá»n Ä‘i và o. Giảo Kim há»i:
- Váºy chá»› ngưá»i nà o đó?
Äại Nại thở ra mà đáp rằng:
- CÅ©ng bởi gia môn tôi bất hạnh, má»›i sanh đặng đồ quái dị như váºy.
Giảo Kim há»i:
- Ngưá»i đó là con trai cá»§a hiá»n đệ chăng?
Äại Nại nói:
- Không, nó là con gái nhỠtôi đó! Bởi mắc bệnh phong điên, nên mới ra thể ấy.
Giảo Kim há»i:
- Sao chẳng gả chồng đi cho nó?
Äại Nại đáp:
- Äồ yêu quái ấy, ai thèm cưới mà gả, em cÅ©ng muốn nó chết Ä‘i, cho khá»i oan gia tá»™i báo!
Giảo Kim nói:
- Hiá»n đệ chá»› phiá»n, để ta là m mai cho má»™t chá»—.
Äại Nại nói:
- Xin đại ca chá»› cưá»i, như nhà bần tiện thì không ai dám sánh, còn những nÆ¡i phú quÃ, còn ai muốn rước lấy con quỉ sống ấy là m chi?
Giảo Kim nói:
- Ta là m mai cho chá»— nà y, không phải bần tiện đâu, mà chÃnh là già u sang táºp ấm công tá» kia đó.
Äại Nại cưá»i mà rằng:
- Anh nói thiệt hay nói chơi?
Giảo Kim nói:
- Ta nói thiệt đó, ngà y mai sẽ biết.
Nói rồi kiếu vá».
|