Thưa độc giả đáng kÃnh, đây là câu chuyện chiếc bình thiêng có tên là Graal trong đó đã chứa những giá»t máu quý giá cá»§a Äấng Cứu Thế và o ngà y Chúa tá» nạn trên cây thánh giá để cứu vãn những ná»—i khổ cá»§a loà i ngưá»i.
Má»™t thiên thần đã Ä‘á»c cho Joséphé viết nên câu chuyện nà y. Äến lượt tôi, tôi lại kể các bạn nghe để các bạn biết sá»± tháºt vá» những hiệp sÄ© và những con ngưá»i thần thánh qua các cuá»™c phiêu lưu kỳ lạ đầy nguy hiểm cá»§a mình đã là m thế nà o để cuối cùng chinh phục được chiếc bình Graal.
Và o thá»i kỳ Chúa tá» nạn trên cây thánh giá, ở Jérusalem có má»™t ngưá»i tốt bụng và chÃnh trá»±c tên là Joséphé d’ Arimathie, ông đã Ä‘i theo Chúa trên tất cả các chặng đưá»ng Ä‘au khổ cá»§a Ngưá»i.
Nghe nói chÃnh Joséphé đã hứng những giá»t máu chảy ra từ những vết thương cá»§a Chúa và o trong chiếc bình Graal, chiếc bình thiêng nà y được giữ và lưu truyá»n trong gia đình Joséphé từ Ä‘á»i cha sang Ä‘á»i con trong thá»i gian rất dà i.
Rồi má»™t hôm, chiếc bình Graal, sau khi đã chu du qua nhiá»u đại dương, được mang tá»›i nước Anh do má»™t ngưá»i cháu há» lâu Ä‘á»i cá»§a Joséphé, mà ngưá»i ta chỉ biết dưới tên gá»i "Vua Câu Cá".
Vị vua nà y không trị vì như các vị vua khác trên trái đất mà cho xây tại má»™t nÆ¡i bà máºt má»™t lâu đà i rá»™ng mênh mông xứng đáng lưu giữ chiếc bình thiêng, sau đó giam mình trong lâu đà i để cầu nguyện.
Ãt lâu sau má»™t vị vua má»›i lên ngai và ng vương quốc Anh, tức là vua Arthur.
Mưá»i năm đầu dưới thá»i vua Arthur trị vì là những năm thịnh vượng chưa từng thấy cá»§a vương quốc. Nhà vua vừa mạnh mẽ hiệu quả lại vừa khôn ngoan, triá»u đình cá»§a ngà i là triá»u đình cá»±c kỳ hùng cưá»ng. Phải nói rằng theo lá»i khuyên cá»§a thuáºt sÄ© Merlin, vua Arthur đã chiêu dụ được các hiệp sÄ© chá»n lá»±a nhất, có tá»›i ba trăm bảy mươi hiệp sÄ© quây quần quanh ngà i.
Các hiệp sÄ© nà y thưá»ng lui tá»›i triá»u đình để tiệc tùng và kể lại các cuá»™c phiêu lưu kỳ thú nhất cá»§a mình trong những ngà y tung hoà nh ngang.dá»c khắp vương quốc. Há» ngồi quanh má»™t chiếc bà n vô cùng lá»›n, má»™t chiếc bà n tròn để vị thế ai cÅ©ng như ai, tránh sá»± cãi cá» tranh già nh nhau chá»— ngồi.
Äây lại thêm má»™t ý nghÄ© khôn khéo cá»§a Mer-lin.
ChÃnh vì lý do đó mà các hiệp sÄ© có vinh dá»± ngồi ở đây được mệnh danh là "Hiệp sÄ© cá»§a Chiếc Bà n Tròn".
Nhà vua thì đức độ và công minh, các hiệp sÄ© cá»§a ngà i thì vua ra sao quần thần thế ấy, vương quốc ngà y cà ng có uy thế. Nhưng đến năm thứ mưá»i cá»§a triá»u đại bá»—ng xảy ra má»™t sá»± kiện khá»§ng khiếp.
Má»™t hôm, nhà vua tỉnh dáºy thấy mình buồn vô hạn. Tất cả những đức tÃnh là m cho Ngà i nổi tiếng biến mất hết. Ngà i không muốn thiết triá»u, bá» bá»… má»i công việc cá»§a vương quốc, suốt ngà y lang thang trong các hà nh lang cá»§a cung Ä‘iện như má»™t tâm hồn Ä‘au khổ.
Các bác sÄ©, các thuáºt sÄ© sáng suốt nhất Ä‘á»u ra mắt triá»u đình mong chữa khá»i chứng u uất cho quân vương mình. Nhưng không kết quả:
chứng sầu muộn của nhà vua vẫn hoà n toà n bà ẩn.
Vua thế nà o triá»u đình thế ấy. Việc thiện hiếm có dịp thá»±c hiện do đó các hiệp sÄ© Bà n Tròn dần dần bá» triá»u đình phân tán Ä‘i má»i nÆ¡i mong tìm những cuá»™c phiêu lưu kỳ diệu mà cÅ©ng ngà y cà ng trở nên hiếm hoi chứ không nhiá»u như trước. Chỉ còn lại hai mươi nhăm hiệp sÄ© trung thà nh vá»›i triá»u đình mà thôi.
Ngưá»i vợ dịu dà ng cá»§a vua Arthur, hoà ng háºu Guinevière, dÄ© nhiên là ngưá»i đầu tiên bị tình trạng nà y tác động. Nhưng cÅ©ng như má»i ngưá»i, bà chịu không biết là m thế nà o...
Má»™t hôm, vua lại Ä‘i lang thang trong cung Ä‘iện. Thấy hoà ng háºu ngồi bên cá»a sổ đầm đìa nước mắt, Ngà i thở dà i tiến lại gần bà .
- Hoà ng háºu, Trẫm biết vì sao hoà ng háºu buồn. Khổ thay, chÃnh là vì Trẫm đó mà .
- Thưa Äức Vua, ngà i nói đúng! Em đã biết má»™t thá»i, cÅ©ng và o má»™t ngà y như ngà y hôm nay, biết bao nhiêu hiệp sÄ© chen chúc ở nÆ¡i đây, đông đến ná»—i không đếm được. Thế mà ngà y nay tháºt tá»§i, chẳng còn lại mấy ngưá»i! Nói thá»±c ra, em sợ rằng Thượng Äế đã quên mất Äức Vua rồi.
- Trẫm biết nói gì vá»›i nà ng bây giá», ngưá»i vợ dịu hiá»n cá»§a Trẫm... Trẫm có cảm giác tất cả nghị lá»±c cá»§a mình Ä‘á»u đã tiêu tan. Trẫm biết,.chÃnh vì váºy mà Trẫm mất Ä‘i các hiệp sÄ©, mất Ä‘i lòng thương mến cá»§a bạn bè. ôi, nếu như Trẫm biết được căn nguyên bệnh táºt hiểm nghèo nà y!
Bá»—ng hoà ng háºu Guinevière nảy ra má»™t ý nghÄ©:
- Thưa Äức Vua, hay là ngà i tá»›i ngôi nhà thá» nhá» Saint-Augustin trong Khu Rừng Trắng?
Nghe nói ngưá»i ta đến được đó chỉ nhá» may mắn run rá»§i bước chân. NÆ¡i ấy rất nguy hiểm nhưng cÅ©ng đầy những Ä‘iá»u kỳ diệu. Ngưá»i ta còn nói cần gì được nấy miá»…n là chân thà nh. Biết đâu ngà i sẽ tìm được ở đó lá»i giải cho những vấn đỠcá»§a mình.
ý nghÄ© nà y khiến nhà vua lấy lại được chút nghị lá»±c. Äôi mắt ngà i lấp lánh má»™t thứ ánh sáng mà lâu nay không ai nhìn thấy:
- Quả váºy, Trẫm phải Ä‘i tìm ngôi nhà thá» nhỠấy má»›i được! Khó khăn mấy cÅ©ng không nguy hiểm bằng cứ ngồi đây vá»›i ná»—i nguy hiểm rình ráºp Trẫm để Trẫm chết Ä‘i còn bị nguyá»n rá»§a và bị má»i ngưá»i xa lánh.
Nhà vua vá»™i tá»›i căn phòng nÆ¡i tụ táºp các bá»™ hạ thân cáºn cá»§a mình sai Ä‘em vÅ© khà tá»›i ngay và thắng cho Ngà i con ngá»±a tốt nhất.
Kẻ hầu ngưá»i hạ quá sung sướng thấy chá»§ mình lại có đôi chút nghị lá»±c, vá»™i và ng vâng lá»i và chỉ má»™t lát sau vua Arthur đã rá»i lâu đà i lên đưá»ng Ä‘i tá»›i Rừng Trắng.
Ngà i cưỡi ngựa suốt đêm và một phần của ngà y hôm sau nên thấy thấm mệt khi tới một khu rừng thưa xinh xắn, lối và o được ngăn bởi một hà ng rà o.
Nhà vua sắp sá»a bước và o thì nhìn thấy dưới bóng má»™t cây to có má»™t cô gái tay dắt dây cương buá»™c con la.
- Cô gái, - Ngà i nói, - cầu Trá»i mang lại cho cô niá»m vui và hạnh phúc! Cô là m Æ¡n cho biết có ai ở trong khu rừng thưa nà y không?
- Thưa ngà i, đó là nÆ¡i ở cá»§a má»™t tu sÄ© và bên cạnh có má»™t nhà thá» nhá».
- Có phải nhà thá» vị thánh đáng kÃnh Augustin không? - Nhà vua há»i.
- Äúng như váºy, xin khẳng định vá»›i ngà i là như váºy nhưng cÅ©ng xin báo trước vá»›i ngà i khu rừng thưa nà y đầy nguy hiểm, chưa hiệp sÄ© nà o an toà n qua được hà ng rà o trước mặt ngà i.
- Thưa cô, - vua Arthur trả lá»i, - Ä‘iá»u đó đối vá»›i tôi chẳng quan trá»ng gì bởi vì tôi sắp.bước qua bây giỠđây. Trá»i mà muốn thì chẳng mấy chốc cô sẽ lại gặp tôi.
Nhà vua thúc con ngá»±a nhảy phắt qua hà ng rà o và tiến vá» phÃa ngôi nhà thá» nhá», nÆ¡i có tiếng hát cất lên. Ngà i xuống ngá»±a định bước và o nhưng má»™t sức mạnh kỳ lạ giữ chân ngà i lại.
Vua Arthur hổ thẹn hiểu rằng nếu như mình muốn biết ai Ä‘ang hát trong nhà thá» nà y thì chỉ có cách nhìn qua cá»a sổ như má»™t tên kẻ cắp.
Nhà vua đà nh là m váºy.
Dưới ánh sáng má» cá»§a mấy ngá»n nến, vị thầy tu ở ẩn Ä‘ang hà nh lá»…. Quỳ trước bà n thá» là má»™t ngưá»i đà n bà và đứa con, cả hai đẹp không gì trên thế giá»›i nà y sánh nổi. Ngưá»i mẹ mặc chiếc áo đơn giản mà u xanh. Äứa trẻ khoác chiếc áo măng-tô tÃm, trên đầu đội má»™t vòng miện bằng thứ và ng nguyên chất tinh khiết nhất.
Bá»—ng nhiên má»™t luồng ánh sáng chói lá»i rá»±c chiếu trong nhà thá» là m nhà vua nhắm mắt lại.
Mở mắt ra ngà i thấy vị tu sĩ quỳ trước mặt đứa trẻ, hai bà n tay và hai bà n chân đứa trẻ nhỠmáu, chiếc vòng miện bằng và ng biến thà nh một chiếc vòng gai.
Nhà vua hiểu ngay trước mặt mình là Äức Chúa Giê-su. Ngà i vá»™i quỳ sụp xuống áp mặt xuống đất.
Và i giây sau, cũng có thể là và i tiếng đồng hồ sau, nhà vua cảm thấy một bà n tay đặt lên vai mình. Bên cạnh ngà i là vị tu sĩ ở ẩn...
- Thưa ngà i, bây giỠngà i có thể và o trong nhà thỠđược, lúc nãy ngà i chưa đủ tư cách dự lễ thánh ấy. Sự hổ thẹn của ngà i đã cứu ngà i.
- Thưa tu sÄ© đáng kÃnh, - nhà vua nói, - sở dÄ© tôi đến đây là vì muốn tu tỉnh, muốn được khuyên bảo và được giúp đỡ. Tôi nghe nói chẳng ai đến đây cầu nguyện mà không được giúp đỡ cả. Xin tu sÄ© hãy cho tôi biết vì đâu tôi mắc căn bệnh hiểm nghèo nà y!
- ôi Äức Vua! - Vị tu sÄ© nói sau má»™t lát im lặng. - Sở dÄ© những năm trị vì đầu tiên cá»§a ngà i vinh quang rá»±c rỡ là vì vua Câu Cá đến vương quốc ngà i vá»›i chiếc bình thiêng Graal. Nay xảy ra má»™t bất hạnh lá»›n. Má»™t hôm, má»™t hiệp sÄ© cá»§a ngà i trú chân trong lâu đà i vua Câu Cá đã nhìn thấy chiếc bình Graal hiện ra cùng vá»›i mÅ©i thương nhá» máu..Tu sÄ© im lặng thêm má»™t lát rồi nói tiếp:
- Hiệp sÄ© nà y tên là Perceval. ChÃnh bản thân chà ng ta cÅ©ng không biết mình là cháu Ä‘Ãch thá»±c cá»§a vua Câu Cá. Nhìn thấy bình Graal cùng mÅ©i thương, chà ng sững sá» cả ngưá»i, không đưa ra má»™t câu há»i nà o để biết bình Graal là cái gì và ngưá»i ta sá» dụng nó để là m gì. Ngay láºp tức chiếc bình Graal cùng vá»›i mÅ©i thương biến mất.
Vì lỗi của hiệp sĩ đó mà ngà i bị chứng u sầu.
Các vương quốc cá»§a ngà i đánh lẫn nhau, các hiệp sÄ© cá»§a ngà i chẳng còn cuá»™c phiêu lưu nà o nữa cÅ©ng đâm ra chém giết lẫn nhau. ChÃnh vì thế đưa đến bệnh táºt cá»§a ngà i.
Nhà vua ngẫm nghÄ© vá» những lá»i nói trên và cuối cùng đặt câu há»i mà ngà i thiết tha nhất:
- Váºy thế bao giá» vương quốc tôi lấy lại được những thứ đã mất? Bản thân tôi là m được gì?
- Thưa ngà i, - vị tu sÄ© trả lá»i. - Việc đầu tiên là ngà i hãy trở vá» lâu đà i. Lòng ăn năn cá»§a ngà i cÅ©ng đã là m được nhiá»u rồi. Sau đó ngà i phải tìm ra má»™t hiệp sÄ© xứng đáng và o tòa lâu đà i cá»§a vua Câu Cá và chiếm lại chiếc bình Graal. Xin tạm biệt Äức Vua.
- Tạm biệt tu sĩ, - vua Arthur nói, vẫn chìm lắng trong những suy nghĩ của mình.
Ngà i bước nhanh vá» phÃa con ngá»±a và quay vá» nhà không cháºm trá»…. Nhưng má»›i Ä‘i được má»™t Ä‘oạn ngắn ngà i gặp ngay má»™t kỵ sÄ© cưỡi con ngá»±a Ä‘en phi tá»›i chá»— ngà i.
- Hiệp sÄ©, chà ng là ai váºy? - Vua Arthur há»i, tay nắm chắc mÅ©i thương.
- Tôi là ngưá»i chỉ má»™t lòng căm ghét ông.
- Chà ng hiệp sÄ© xa lạ trả lá»i.
Và chẳng nói gì thêm hắn ta lao và o nhà vua. Vua cũng nhà o tới. Cú sốc mạnh đến nỗi chiếc khiên của nhà vua bị đâm và o vang to lên.
- Một trong hai chúng ta phải chết. - Hiệp sĩ đen vừa kêu vừa lao lên lần nữa.
Lần nà y mũi thương của nhà vua đâm trúng ngực hiệp sĩ đen khiến hắn ta lăn xuống chân ngựa. Vua yêu cầu đầu hà ng nhưng hiệp sĩ đen không chịu. Bằng một nhát gươm, Arthur xẻ đôi lồng ngực hắn rồi chặt đứt đầu hắn.
Thấy hắn đã chết hẳn, nhà vua chuẩn bị rá»i khu rừng thưa, vừa lúc xuất hiện sau ngà i cả má»™t đội quân sẵn sà ng đưa ngà i đến chá»— chết. Ngà i sững lại không biết là m gì thì bá»—ng trước mặt ngà i xuất hiện cô gái lúc nãy ngà i gặp ở trước khu rừng thưa..- Lạy Trá»i, thưa ngà i, xin ngà i đừng rá»i bãi chiến trưá»ng trước khi mang cho tôi cái đầu ngà i vừa chặt cá»§a chà ng hiệp sÄ©!
Vua Arthur quay lại nháºn thấy các kỵ sÄ© đằng sau Ä‘ang lao tá»›i giết mình:
- ÄÆ°á»£c thôi, thưa ngưá»i đẹp, nhưng cô muốn tôi chết chắc khi đòi há»i tôi má»™t Ä‘iá»u như váºy?
- Không đâu, ngà i cứ Ä‘em lại cho tôi thứ mà tôi yêu cầu rồi tôi sẽ cho ngà i biết tại sao tôi đòi há»i ngà i Ä‘iá»u lạ lùng ấy!
Vua không há»i thêm gì nữa, thúc ngá»±a tá»›i chá»— thây hiệp sÄ© Ä‘en. Nhưng trước mặt ngà i đã có má»™t hiệp sÄ© tay cầm cây thương đầu có cắm thá»§ ấp cá»§a hiệp sÄ© Ä‘en mà vua đã vì lý do...
- Xin cho lại tôi chiếc đầu ấy! - Arthur thốt ra. - Nó thuá»™c vá» tôi, tôi là ngưá»i đã giết con ngưá»i mang chiếc đầu ấy trong má»™t cuá»™c chiến đấu công bằng.
- Vâng, dÄ© nhiên tôi sẽ trao lại cho ông nếu ông cho tôi biết tên ngưá»i đã giết hiệp sÄ© Ä‘en.
- Tôi là Arthur, vua nước Anh. Äó, tôi đã nói ra tên tôi, giá» thì cho tôi xin chiếc đầu ấy.
Ngưá»i kia không phản đối gì nữa. Arthur trở lại chá»— cô gái, đầu mÅ©i thương cá»§a mình cắm chiếc đầu hiệp sÄ© Ä‘en.
- Nà o bây giỠthì cô cho biết tại sao cô muốn có chiếc đầu nà y.
Cô gái đưa hai tay lên ôm đầu:
- Thưa ngà i, nhá» chiếc đầu bị chặt nà y mà tôi lấy lại được lâu đà i cá»§a tôi vốn bị ngưá»i ta chiếm mất. Nó cÅ©ng cho phép tôi nháºn ra ngưá»i hiệp sÄ© sẽ trả lại tà i sản cho tôi: chà ng ta tên là Perceval.
- Perceval! Chưa hết má»™t ngà y mà tôi đã nghe cái tên đó hai lần. Tôi cảm thấy có má»™t số Ä‘iá»u phải chá» thá»i gian má»›i giải thÃch được.
Tuy nhiên nhà vua vá»™i trở vỠđể mặc sức suy nghÄ© vá» những lá»i nhà tu sÄ© ở ẩn kia đã nói. Ngà i cảm thấy như có má»™t dòng máu má»›i Ä‘ang chảy trong huyết quản. Chắc hẳn cuá»™c phiêu lưu kỳ diệu nhất sắp sá»a bắt đầu, ngưá»i phải chiêu táºp ngay các hiệp sÄ© cá»§a mình lại.
- Thôi xin tạm biệt cô! Váºy là cô đã tìm được thứ cô muốn. Và cả tôi nữa, thá»±c váºy, có lẽ tôi cÅ©ng như cô.
Và giáºt dây cương, quay ngá»±a, vua Arthur phóng tháºt nhanh vá» lâu đà i mình..