Lần gặp gỡ đầu tiên giữa Mai Nhược Hồng và Ãá»— Tiên Tiên, ở ngay tại Tô Ãá», trên chiếc cầu mang tên "Vá»ng SÆ¡n Kiá»u". Sau đó, Mai Nhược Hồng vẫn thưá»ng nghÄ©, chuyện nà y cÅ©ng giống như Hứa Tiên gặp Bạch Tố Trinh ở "Ãoạn Kiá»u", trong truyện Bạch Xà Thanh Xà . "Vá»ng SÆ¡n Kiá»u" và "Ãoạn Kiá»u" cá»§a Tây Hồ, Ä‘á»u đã được định sẵn, là sẽ viết lại váºn mệnh cá»§a má»™t số ngưá»i. Ãiá»u không giống nhau là , truyện Bạch Xà Thanh Xà chỉ là truyá»n thuyết, vai nữ chÃnh dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t con rắn, không phải là ngưá»i. Còn "Vá»ng SÆ¡n Kiá»u", thì lại dẫn ra câu chuyện cá»§a má»™t đám ngưá»i sống động, câu chuyện cá»§a "ngưá»i".Hôm ấy, là ngà y tụ há»p định kỳ cá»§a "Túy Mã Há»a Há»™i" ở "Yên VÅ© Lầu"...
***************
Dân Quốc năm thứ mưá»i tám, Tây Hồ Hà ng Châu.
Lần gặp gỡ đầu tiên giữa Mai Nhược Hồng và Ãá»— Tiên Tiên, ở ngay tại Tô Ãá», trên chiếc cầu mang tên "Vá»ng SÆ¡n Kiá»u". Sau đó, Mai Nhược Hồng vẫn thưá»ng nghÄ©, chuyện nà y cÅ©ng giống như Hứa Tiên gặp Bạch Tố Trinh ở "Ãoạn Kiá»u", trong truyện Bạch Xà Thanh Xà . "Vá»ng SÆ¡n Kiá»u" và "Ãoạn Kiá»u" cá»§a Tây Hồ, Ä‘á»u đã được định sẵn, là sẽ viết lại váºn mệnh cá»§a má»™t số ngưá»i. Ãiá»u không giống nhau là , truyện Bạch Xà Thanh Xà chỉ là truyá»n thuyết, vai nữ chÃnh dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t con rắn, không phải là ngưá»i. Còn "Vá»ng SÆ¡n Kiá»u", thì lại dẫn ra câu chuyện cá»§a má»™t đám ngưá»i sống động, câu chuyện cá»§a "ngưá»i".
Hôm ấy, là ngà y tụ há»p định kỳ cá»§a "Túy Mã Há»a Há»™i" ở "Yên VÅ© Lầu".
Từ sá»›m, Mai Nhược Hồng đã hăng hái, há»›n hở, Ä‘em giá vẽ, bảng vẽ, mà u, giấy... máng toà n bá»™ trên chiếc xe đạp á»p ẹp, cÅ© kỹ cá»§a chà ng. Hôm đó, tinh thần cá»§a chà ng vô cùng sảng khoái, vì, trá»i má»›i vừa tá» má» sáng, từ cá»a sổ cá»§a căn nhà bằng gá»— nhá» bé, chà ng đã thấy được mặt trá»i má»c lên ở Tây Hồ. Căn nhà bằng gá»— cá»§a chà ng tá»a lạc trên bá» hồ phÃa Tây cá»§a Tây Hồ, đối diện vá»›i Tô Ãá», má»—i lần, mặt trá»i má»c ở Tây Hồ Ä‘á»u Ä‘em đến cho chà ng má»™t sá»± chấn động má»›i mẽ. Nước hồ, có khi sương khói giăng đầy, có khi sóng gợn lăn tăn, có khi lung linh mỠảo, có khi trong vắt lặng lá». Má»™t năm ba trăm sáu mươi lăm ngà y, nước hồ bao giá» cÅ©ng có diện mạo không giống nhau, má»—i lần mặt trá»i má»c cÅ©ng Ä‘á»u không giống nhau. Buổi sáng hôm ấy, Mai Nhược Hồng đã "chụp bắt" được má»™t mặt trá»i lên hoà n toà n "má»›i mẽ". Chà ng vẽ được má»™t bức há»a tháºt vừa ý! Cuá»™n tròn bức há»a "Mặt trá»i lên" má»›i ra lò thà nh má»™t cuá»™n, chà ng không đợi được giây phút Ä‘em bức há»a nà y đến Túy Mã Há»a Há»™i để cho các bạn cá»§a chà ng xem, nhất là , phải đưa cho anh em Uông Tá» Mặc và Tá» Tuyá»n xem!
Thế là , leo lên chiếc xe đạp máng đầy những thứ đồ nghá» há»™i há»a lỉnh kỉnh, cặp dưới nách bức há»a "kiệt tác" cá»§a mình lúc ban sáng, chà ng, miệng huýt sáo, lái chiếc xe đạp bằng má»™t tay, hướng vá» phÃa "Yên VÅ© Lầu", đạp Ä‘i bằng má»™t tốc độ tháºt nhanh.
Lúc đó Ä‘ang là đầu tháng Ba, tất cả hoa đà o bên bá» Tây Hồ Ä‘á»u nở rá»™. Trên Tây Hồ, má»™t cây hoa đà o má»™t cây liá»…u, sắc hồng hồng trắng trắng cá»§a hoa đà o, sắc xanh xanh lục lục cá»§a liá»…u rÅ©, cá»™ng thêm nét hùng tráng cá»§a cây cầu, cá»™ng thêm khói sóng giăng giăng cá»§a Tây Hồ, tháºt là cảnh đẹp như trong tranh vẽ! Mai Nhược Hồng tiếc sao mình không có ngà n cánh tay, như Thiên Thá»§ Quan Âm. Như váºy, má»—i cánh tay chà ng, sẽ cầm những cây cá» và má»±c khác nhau, phác há»a hết tất cả sắc nước mà u hoa cá»§a Xuân Hạ Thu Ãông trên mặt Hồ Tây! Chà ng đã từng viết hai câu thÆ¡, dán trên tưá»ng nhà mình:
- Sắc viết do ta múa,
Phác há»a má»™t phiến trá»i.
Chỉ tiếc, chà ng không thể nà o có má»™t ngà n cánh tay, cho dù phác há»a đến thế nà o, cÅ©ng không phác ra được má»™t phiến trá»i cao rá»™ng!
Hai câu thÆ¡ trên tưá»ng đó, đã được Tá» Mặc thêm và o phÃa trước hai câu:
- Ãem rượu buổi hoà ng hôn,
Nằm say nơi mây nước!
Tá» Mặc thêm và o tháºt là hay, chà ng tháºt hiểu chà ng quá rõ. Do đó Mai Nhược Hồng thưá»ng hay nói:
- Sinh ra ta là cha mẹ, hiểu được ta là Tá» Mặc váºy!
Thế nhưng, khi Tá» Tuyá»n xem xong, nà ng lại không cho đó là đặc sắc, mà lại Ä‘em hai câu thÆ¡ cá»§a Tá» Mặc đổi thà nh:
- Ãi hết chốn hồng trần,
Kết thà nh nơi mây nước!
Tháºt là má»™t Tá» Tuyá»n thông minh biết mấy! Nà ng đã Ä‘em cuá»™c Ä‘á»i lang bạt giang hồ cá»§a Mai Nhược Hồng trong mưá»i năm vừa qua, giải thÃch tháºt gá»n đẹp trong hai câu thÆ¡ nà y.
Từ đó, Mai Nhược Hồng bèn đặt cho căn nhà gá»— nhá» bé cá»§a mình, cái tên "Thá»§y Vân Gian" (nÆ¡i mây nước)! Những ngưá»i bạn thân cá»§a chà ng như Diệp Minh và Chung Thư Kỳ v.v... đã dá»±ng thêm má»™t hà ng rà o bằng trúc, phÃa ngoà i là má»™t cánh cổng, trên cổng, Tá» Mặc tá»± tay đỠra ba chữ tháºt to: "Thá»§y Vân Gian". Tá» Tuyá»n lại Ä‘em đến má»™t cái chuông gió, treo dưới mái hiên nhà , phÃa dưới cái chuông gió, treo lá»§ng lẳng má»™t miếng cây má»ng, trên đó cÅ©ng viết ba chữ "Thá»§y Vân Gian".
Thế là , đối vá»›i Túy Mã Há»a Há»™i mà nói, căn "Thá»§y Vân Gian" đơn sÆ¡, giản dị dá»±ng nên bởi những mảnh gá»— mong manh cá»§a Mai Nhược Hồng, cÅ©ng có má»™t địa vị tương đồng vá»›i căn "Yên VÅ© Lầu" có lâu đà i đình các, trang viện thâm sâu cá»§a Tá» Mặc, cÅ©ng là nÆ¡i má»i ngưá»i tụ há»p chuyện vãn vá»›i nhau. Thế nhưng, nếu nói vá» Ä‘iá»u kiện là m "há»a thất", thì dÄ© nhiên là Yên VÅ© Lầu tốt hÆ¡n nhiá»u, huống chi má»—i lần tụ há»p ở Yên VÅ© Lầu, má»i ngưá»i Ä‘á»u có thể vẽ Tá» Tuyá»n. Tá» Tuyá»n tháºt là dá»… thương biết mấy, không bao giá» nà ng tiếc rẽ vóc dáng cá»§a mình, gương mặt cá»§a mình, tư thế cá»§a mình, nét thanh xuân cá»§a mình... là m như tất cả những thứ đó Ä‘á»u thuá»™c vá» những ngưá»i trong há»a há»™i! Tá» Tuyá»n tháºt là má»™t "kỳ nữ"! Chỉ đáng tiếc là nà ng lại Ä‘i theo cái ngưá»i không biết chút gì vá» nghệ thuáºt là Cốc Ngá»c Nông!
Và cứ như thế, Mai Nhược Hồng nghÄ© vá» "Mặt trá»i lên" cá»§a chà ng, nghÄ© đến tình bạn cá»§a Tá» Mặc, nghÄ© đến những buổi tụ há»p ở Yên VÅ© Lầu, nghÄ© đến sá»± phóng khoáng cá»§a Tá» Tuyá»n... chà ng đạp xe, lên đến Tô Ãá». Ãi qua cây cầu thứ nhất, lại Ä‘i qua cây cầu thứ hai, Tô Ãá» có tất cả là sáu cây cầu, Mai Nhược Hồng không bao giá» nhá»› được tên cá»§a tất cả các cây cầu đó. Khi Ä‘i ngang cây cầu thứ ba, bổng dưng chà ng cảm thấy trước mặt mình như lóe sáng, không biết nguyên do, hình như có má»™t váºt gì Ä‘ang chiếu ánh sáng lấp lánh trên cầu. Chà ng vá»™i và ng đạp cháºm lại theo bản năng, định thần nhìn ká»·. Chỉ thấy má»™t thiếu nữ trẻ tuổi, mặc chiếc áo mà u hồng cam có những chấm hoa nho nhá», bên dưới là chiếc váy dà i mà u hồng cam, Ä‘ang đứng dá»±a lan can cầu nhìn vá» phÃa xa xa. Hình như thiếu nữ nghe tiếng động gì đó, nà ng đột nhiên quay đầu lại, gương mặt hướng thẳng vá» phÃa Mai Nhược Hồng; trá»i ạ! Mai Nhược Hồng láºp tức bị "chấn động", trên thế gian nà y sao lại có má»™t nhan sắc tuyệt vá»i đến thế! à niệm đầu tiên thoáng qua trong óc chà ng là : phải Ä‘em nà ng vá» Yên VÅ© Lầu, cho má»i ngưá»i mở con mắt ra!
Chiếc xe đạp cá»§a chà ng đã Ä‘i đến cuối cầu, hướng vá» phÃa dốc cầu xông thẳng xuống má»™t cách trÆ¡n tru, chà ng vẫn không ngừng quay đầu lại nhìn ngưá»i đẹp, không hỠđể ý đến má»™t thằng bé con Ä‘ang thả diá»u, chạy thẳng lên cầu. Nà ng "mỹ nữ" đó nhìn thấy chiếc xe đạp cá»§a Mai Nhược Hồng, Ä‘ang đâm thẳng và o hướng thằng bé con, nà ng kêu lên thất thanh:
- Tiểu Huy! Coi chừng xe đạp! Coi chừng kìa!
Nhược Hồng kinh hoảng, quay đầu nhìn lại, lúc nà y chà ng má»›i thấy mình đã xông thẳng tá»›i trước mặt thằng bé con, chà ng giáºt thót mình, cuống quýt bẻ vá»™i đầu xe để tránh. Cái tránh nà y, là m cho nguyên chiếc xe đâm ngay và o cá»™t cầu. "Bình" má»™t tiếng, chiếc xe ngã bổ nhà o, viết, cá», tất cả những dụng cụ lỉnh kỉnh dùng để vẽ, đổ đầy ra đất, chà ng cÅ©ng té nhà o xuống, té đến độ đầu hoa mắt váng. Lồm cồm bò dáºy, chà ng nhìn thấy thằng bé con đó Ä‘ang cầm con diá»u trên tay, đứng nhìn chà ng toét miệng cưá»i tháºt rá»™ng. Chà ng còn Ä‘ang định hả miệng quát mắng, thì lại nhìn thấy ngay bức há»a kiệt tác "Mặt trá»i lên" cá»§a mình, Ä‘ang tung bay theo gió. Chà ng vá»™i và ng vươn dà i tay ra, định chụp lại bức há»a, thế nhưng gió lúc đó Ä‘ang to, "Mặt trá»i lên" cứ cháºp chá»n theo chiá»u gió, bay là đà lên trá»i như thể diá»u đứt dây, chà ng ngá»ng đầu lên, nhìn theo bức há»a, rượt theo lên cầu, suýt chút lại đụng và o nà ng "mỹ nữ". Sau đó, chà ng chỉ biết đưa mắt nhìn bức há»a kiệt tác cá»§a mình, rÆ¡i từ từ xuống dưới mặt hồ.
Chà ng vá»™i và ng cúi ngưá»i xuống lan can cầu, hướng vá» chiếc du thuyá»n phÃa dưới, kêu lên ầm Ä©:
- Ê! Mấy ngưá»i trên thuyá»n kia! Là m Æ¡n chụp lấy bức há»a dùm tôi! Nhìn thấy không? Bức há»a Ä‘ang rÆ¡i xuống đó...
Những ngưá»i du khách trên thuyá»n, ngẩng đầu lên nhìn chà ng bằng con mắt kinh ngạc. Ông lái đò, vẫn ung dung nhà n nhã đưa đẩy tay chèo. Còn bức há»a đó, từ từ, cháºm rãi, bay ngang qua vai những ngưá»i du khách, tà tà đáp xuống mặt hồ.
Mai Nhược Hồng dáºm chân kêu to lên, trong lòng tiếc hùi hụi:
- Æ ... Æ¡... tại sao các ngưá»i lại không chụp? Ãó là bức há»a cá»§a tôi, bức há»a đẹp nhất cá»§a tôi đó!
Má»™t ngưá»i khách trên chiếc du thuyá»n lại trả lá»i má»™t câu:
- Cho dù là gieo tú cầu, cũng không nhất thiết phải chụp đâu!
Bức há»a đã theo sóng nước trôi Ä‘i, thuyá»n cÅ©ng đã chèo Ä‘i ra xa rồi!
Mai Nhược Hồng vừa dáºm chân, vừa thở dà i tức tối, trong lòng áo não vô cùng. Quay ngưá»i lại, chà ng nhìn thấy ngay nà ng mỹ nữ đã báo hại chà ng bị đụng xe, mất há»a, Ä‘ang nắm tay thằng bé con "đồng phạm", cả hai Ä‘á»u Ä‘ang mở tháºt to đôi mắt, nhìn chà ng má»™t cách hiếu kỳ.
Chà ng nhìn ngay thằng bé con la lối:
- Hừ hừ hừ! Ãó là bức há»a mà tôi vừa ý nhất trong Ä‘á»i, em có biết không? Tại sao em lại đột nhiên nhà o tá»›i? Báo hại bức há»a cá»§a tôi bị bay Ä‘i mất! Chá»— nà o không bay! Lại bay ngay và o Tây Hồ, có muốn cứu cÅ©ng cứu không kịp!
Thằng bé con bị bộ vó "hung hăng" của chà ng là m cho sợ hãi, nó hơi thụt lùi lại, ngẩng đầu kêu lên:
- Chị!
Ãôi mắt cá»§a nà ng mỹ nữ cà ng trợn to hÆ¡n nữa, cả gương mặt cá»§a nà ng là má»™t sá»± kinh ngạc táºn cùng:
- Ê! Cái anh nà y là m gì váºy? Rõ rà ng tá»± má»™t mình anh không nhìn trước nhìn sau, đạp xe đạp mà nhìn Ãông nhìn Tây... đã váºy còn hung hăng con bá» xÃch nữa... bức há»a bay Ä‘i mất thì bay Ä‘i mất, là m gì mà quan trá»ng quá thế?
Rút cuộc nà ng cũng đã mở miệng nói chuyện, vừa mở miệng đã xổ một trà ng dà i như súng liên thanh.
Mai Nhược Hồng nhướng đôi chân mà y, trái tim chà ng cảm thấy Ä‘au hÆ¡n tất cả má»i thứ trên Ä‘á»i:
- Cô không biết! Cô hoà n toà n không hiểu đâu! Tôi trông cho có buổi mặt trá»i lên đẹp như thế nà y, trông đã mòn con mắt, lại cÅ©ng không dá»… gì có được cái hứng như hôm nay. "Mặt trá»i lên" và "hứng thú" Ä‘á»u là những thứ vừa thoáng qua đã mất, chỉ có thể gặp mà không thể cầu... má»™t bức há»a như thế, cho dù tôi có vẽ lại ngà n lần vạn lần, cÅ©ng chưa chắc gì có thể vẽ lại được nữa.
Nà ng thiếu nữ đó đứng nghe, nét "hiếu kỳ" trên gương mặt nà ng cà ng lúc cà ng Ä‘áºm, nà ng cúi đầu xuống nhìn thằng em trai, tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Tiểu Huy à , em có biết xứ Hà ng Châu cá»§a chúng ta có gì nhiá»u nhất không?
Tiểu Huy chá»›p chá»›p đôi mắt ngây thÆ¡ nhìn nà ng, trả lá»i:
- Em không biết!
- Xứ Hà ng Châu cá»§a chúng ta ấy hả? Nước nhiá»u! Cầu nhiá»u! Cây nhiá»u! Hoa nhiá»u! Còn gì nhiá»u nữa? Là há»a sÄ© cÅ©ng nhiá»u! Em có thể đụng má»™t cái, là đụng phải ngay má»™t anh chà ng há»a sÄ©!
Hay tháºt! Mai Nhược Hồng nghÄ© thầm má»™t cách kinh ngạc, không ngá» má»™t cô gái trông có vẻ "liá»…u yếu đà o thÆ¡" như thế nà y, mà lại có cái miệng chanh chua, Ä‘anh đá đến như thế. Vả lại, phản ứng cá»§a nà ng tháºt nhanh nhẹn, không há» là m bá»™ là m tịch, giả vá» như e thẹn, rụt rè. Chà ng thÃch loại con gái như thế!
Chà ng tiếp lá»i:
- Thôi được rồi, được rồi! Cô cứ ở đó mà cưá»i tôi Ä‘i! Cô có biết không? ChÃnh tại vì nhìn thấy cô, mà tôi má»›i nhìn trước không nhìn sau đó chứ... ngó bá»™ cô rảnh rang dữ Ä‘a, leo lên cầu đứng là m gì váºy?
- Uả, ngộ không? Tôi đứng trên cầu, cũng là m trở ngại cho anh hay sao?
- Ãiá»u đó dÄ© nhiên. Cô có nghe câu nói: "Ngưá»i đẹp không tá»±a cầu, tá»±a cầu sông nước lạnh" không? Câu đó có nghÄ©a là : Ngưá»i đẹp không được đứng trên cầu, để khá»i là m cho sắc hồ mà u nước bị ảm đạm Ä‘i!
Nà ng há»i má»™t cách kinh ngạc:
- Tháºt váºy sao? ThÆ¡ cá»§a ai váºy? Tôi chưa nghe bao giá»!
- DÄ© nhiên là cô chưa nghe bao giá», đó là hai câu thÆ¡ tức cảnh sinh tình cá»§a Mai Nhược Hồng nà y, đợi đến khi tôi vẽ ra bức tranh đó, đỠlên hai câu thÆ¡ nà y, rồi đến khi bức há»a đó nổi tiếng, thì cô sẽ biết hai câu thÆ¡ đó ngay!...
Chà ng cưá»i cưá»i, cảm thấy là đã tá»›i lúc phải tá»± giá»›i thiệu mình:
- ... Tôi tên là Mai Nhược Hồng, còn cô?
Nà ng chưa kịp trả lá»i, Tiểu Huy đã tiếp lá»i:
- Chị cá»§a em tên là Ãá»— Tiên Tiên, em là Ãá»— Tiểu Huy!
Nà ng thiếu nữ đó... Ãá»— Tiên Tiên, vá»™i và ng kéo tay Tiểu Huy:
- Chúng ta Ä‘i! Ãừng thèm nói gì đến ngưá»i nà y! Nói chuyện không đứng đắn gì cả!
Mai Nhược Hồng vá»™i và ng bước lên phÃa trên cản lại, chà ng cuống quýt:
- Ãừng nên hiểu lầm! Cô đừng nên hiểu lầm! Tôi chưa bao giá» tùy tiện nói chuyện vá»›i con gái, là tại vì sợ mình nói ra là m pháºt lòng các cô, nhưng không biết vì sao hôm nay lại nhiá»u chuyện như thế, không nghÄ© ngợi gì là lá»i nói đã tuôn ra. Cô đừng nên giáºn... nếu như cô xem tôi thuá»™c vá» hạng ngưá»i khinh bạc không đứng đắn đà ng hoà ng, thì chúng ta là m sao có thể kết bạn vá»›i nhau được!
Ãá»— Tiên Tiên cà ng thêm kinh ngạc:
- Kết bạn? Ai là bạn của anh?
Chà ng gáºt đầu má»™t cách nhiệt liệt:
- Ãúng, đúng, đúng! Chẳng những chúng ta là bạn, mà tôi còn giá»›i thiệu cô vá»›i tất cả những ngưá»i bạn khác cá»§a tôi nữa! Cô có biết không? Trong Túy Mã Há»a Há»™i cá»§a chúng tôi, cứ thứ hai, thứ tư, thứ sáu là táºp há»p nhau ở Yên VÅ© Lầu để vẽ tranh, cô có chịu Ä‘i đến Yên VÅ© Lầu vá»›i tôi, có chịu để cho má»i ngưá»i vẽ cô không?
Ãá»— Tiên Tiên hình như hÆ¡i có vẻ thÃch thú:
- Túy Mã Há»a Há»™i? Thì ra anh là ngưá»i trong Túy Mã Há»a Há»™i? Có phải là Túy Mã Há»a Há»™i cá»§a Uông Tá» Mặc không?
- Cô có quen TỠMặc?
Gương mặt của Tiên Tiên mang đầy nét tôn sùng:
- Không, tôi không quen, tuy nhiên, ông ta nổi tiếng lắm mà ! Cha tôi rất thÃch tranh cá»§a ông ta, thưá»ng mua tranh cá»§a ông ta lắm, ông nói rằng trong đám há»a sÄ© trẻ má»›i nổi lên ở Hà ng Châu, ông ta là ngưá»i tà i hoa nhất! Ngay cả ngưá»i ngoại quốc cÅ©ng mua tranh cá»§a ông ấy đấy!
Mai Nhược Hồng nghÄ© đến Tá» Mặc, lá»i nói cà ng thêm nồng nhiệt:
- Ãúng váºy! Anh ấy là má»™t ngưá»i rất tà i hoa, mưá»i mấy tuổi đã nổi danh rồi! Nếu như cô đã biết Uông Tá» Mặc, dÄ© nhiên cÅ©ng hiểu rằng tôi không phải là ngưá»i xấu rồi, Ä‘i Ä‘i Ä‘i! Theo tôi đến Yên VÅ© Lầu, Ä‘i ngay bây giá»!
Thân hình cá»§a Tiên Tiên lui lại, sắc mặt nghiêm nghị, trong đáy mắt đầu mà y, láºp tức hiện lên nét Ä‘oan trang bất khả xâm phạm:
- Như váºy sao được! Không thể tùy tiện theo ngưá»i không quen, Ä‘i đến chá»— không quen biết!
Mai Nhược Hồng thở ra một hơi dà i:
- á»’... ồ... ban nãy khi cô nói chuyện vá»›i tôi, có nghiêm trá»ng như thế đâu! Con ngưá»i, từ chá»— không quen trở thà nh quen biết nhau, bây giá» là thá»i đại gì rồi! Huống chi chúng ta lại ở ngay tại xứ Hà ng Châu, thá»§ đô nghệ thuáºt khai phóng nhất nước! Cô đừng nên chần chá» nữa, hãy mau theo tôi đến Yên VÅ© Lầu! Nếu cô đến, hẳn là má»i ngưá»i sẽ mừng ghê lắm... tuy nhiên, cô phải hứa vá»›i tôi má»™t Ä‘iá»u; là để cho má»i ngưá»i vẽ cô!
Ãá»— Tiên Tiên có vẽ hÆ¡i ngạc nhiên, trừng mắt nhìn Mai Nhược Hồng, cảm thấy anh chà ng nà y tháºt là kỳ cục.
Nà ng trợn to đôi mắt lên nói:
- Vẽ tôi? Tôi có nói với anh là tôi đi đâu!
Mai Nhược Hồng lại cà ng thêm nồng nhiệt:
- Cô nhất định phải Ä‘i, phải Ä‘i! Ãó là chá»— dá»… thương nhất trên Ä‘á»i nà y, đám ngưá»i tụ há»p ở đó cÅ©ng rất dá»… thương, ở đó, cô muốn là m gì cÅ©ng được, cầm, kỳ, thi, há»a, uống rượu, ca hát, nói chuyện, đấu láo vung vÃt... ồ, cô đừng nên bá» qua, bá» qua rất uổng!
Lá»i má»i gá»i nồng nhiệt như thế, là m cho trái tim trẻ trung cá»§a Tiên Tiên có hÆ¡i dao động. Chưa kịp nói gì, thằng bé Tiểu Huy bên cạnh, đã vừa lôi vừa kéo lấy tay Tiên Tiên:
- Ãi Ä‘i! Ãi Ä‘i! Chị! Vá» nhà giá» nà y cÅ©ng không có gì là m! Nhìn thấy dì Khanh, chị lại nổi giáºn lên, rồi lại gây lá»™n nữa...
Mai Nhược Hồng tiếp lá»i tháºt nhanh:
- Nói rất phải!...
Cái gì mà "nói rất phải"? Ãôi mắt cá»§a Tiên Tiên, cà ng trừng to hÆ¡n nữa, nhìn và o gương mặt trẻ tuổi, trà n đầy sức sống, trà n đầy sá»± tá»± tin, và tá»a đầy ánh sáng cá»§a Mai Nhược Hồng, đột nhiên nà ng như bị lây cái nhịp sống trà n trá», phóng khoáng hà o sảng cá»§a chà ng. Tất cả những sá»± phòng bị, cùng sá»± do dá»± vì mình là gái cá»§a nà ng như tan biến hết. Sá»± dạy bảo cá»§a cha, lá»i dặn dò cá»§a mẹ... cÅ©ng Ä‘á»u bay Ä‘i tháºt xa, tháºt xa...
Nà ng thấp giá»ng nói:
- Yên VÅ© Lầu... có phải là ngôi biệt thá»± cổ kÃnh tháºt to nằm bên cạnh Tây Hồ đó không?
- Ãúng! Ãó là nhà cá»§a Uông Tá» Mặc, và cÅ©ng là trụ sở cá»§a Túy Mã Há»a Há»™i chúng tôi! Tôi nói cho cô nghe...
Chà ng vừa nói, vừa cúi xuống nhặt những món đồ vẫn bị đổ đầy ra đất, chất lại trên chiếc xe á»p ẹp cá»§a mình:
- ... Cha mẹ cá»§a Tá» Mặc dá»n Ä‘i Bắc Kinh ở rồi, để lại nguyên căn nhà to lá»›n đó cho anh em Tá» Mặc và Tá» Tuyá»n, do đó, cho dù chúng ta có náo loạn bể nhà , cÅ©ng không có ngưá»i lá»›n nà o rầy la chúng ta hết, cô nói như thế có "tuyệt" không?
Nghe thì có vẻ "tuyệt" tháºt đó, Tiên Tiên nhoẽn miệng cưá»i.
Nà ng đã cưá»i rồi, Nhược Hồng cÅ©ng cưá»i theo.
Nhược Hồng đưa tay đẩy chiếc xe đạp:
- Ãi thôi! Chúng ta Ä‘i từ từ qua đó, ná»a tiếng là tá»›i ngay thôi!