Xem bài viết đơn
  #78  
Old 17-04-2008, 06:21 AM
kiet1991's Avatar
kiet1991 kiet1991 is offline
Sơ Cấp Học Đồ
Huyết Hoả Kỳ Lân
 
Tham gia: Mar 2008
Đến từ: UNDERWORLD
Bài gởi: 1,398
Thời gian online: 14052
Xu: 0
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Kim Nhuệ Kỳ Ngô Quán Trung nói:
- Có một điều là chúng ta không thể hoãn Kình Dương Đại hội lại được, và vì danh dự, chúng ta càng không thể giải tán mà bỏ chạy, chỉ còn cách quyết chiến mà thôi!
Hậu Thổ Kỳ Lưu Tú Long nói:
- Tại sao chúng ta không điều động Ngũ Hành Kỳ đột kích, đánh ngăn chặn địch từ xa?
Trường Cung Hoa Tả sứ lắc đầu:
- Năm ngàn Ngự Lâm quân và Cẩm Y thị vệ được điều động, chắc chắn đã được tuyển lựa, đó là một lực lượng hùng hậu, chưa kể đến bản thân Dương Tiêu, và hai trăm cao thủ. Lực lượng tấn công ít ra phải gấp ba lần thì mới có thể thủ thắng được. Nay ta với hai ngàn năm trăm tay kiếm của Ngũ Hành Kỳ, cùng với địa hình bao quanh, chúng ta dựa vào đó mà phòng ngự, thì dẫu là năm ngàn kỵ binh, chưa chắc đã làm. gì được! Còn nếu chúng ta lấy ít mà tấn công thì quả là bất lợi.
Hàn Phi Hạc, Chưởng Kỳ sứ Mộc Tinh Kỳ, nói:
- Lấy đoản mà đánh trường, trong binh pháp đã từng, nay ta dùng kỵ binh, xuất kỳ bất ý mà tấn công, có thể thủ thắng được!
Hân Dã Vương, lắc đầu nói:
- Đó là xét theo khía cạnh một đạo quân bình thường.Đây lại là một đạo kỵ binh, được hổ trợ bởi hai trăm cao thủ do Dương lão tà chỉ huy. Y là con cáo già, lẽ đâu y không biết điều đó, lại nữa, chiến thuật Ngũ Hành của Minh giáo ta, y còn lạ gì. Chúng ta mà khinh xuất, có khác nào trúng kế "Nhử rắn ra khỏi hang mà đập đầu", ý kiến của Trường Cung Tả sứ là đúng !
Lãnh Thiềm tức khí chen vào:
- Mặc kệ, chúng ta cứ đánh nhầu một chuyến, đến đâu thì đến; chẳng lẽ ngồi khoanh tay mà chịu chết!
Trường Cung Hoa mỉm cười:
- Dĩ nhiên chúng ta không thể khoanh tay chịu chết. Theo ý của ngu hạ, chúng ta phải bố trí lại việc phòng ngự. Nơi đây hai mặt là triền đồi dốc đứng, bọn kỵ binh không thể trèo lên từ hướng Tây Bắc, nhưng bọn cao thủ của Dương Tiêu thì có thể đột nhập từ hai hướng dễ dàng. Riêng hướng Đông là dòng sông Cẩm Hà, vách cũng dựng đứng, chúng ta phải dự liệu đến chuyện rút lui. Phiền Hoàng Phủ huynh và anh em trong Thủy Thanh Kỳ lo liệu thuyền bè, giấu kín một chỗ, phòng khi chúng ta phải rút, bọn quân triều không thể qua sông truy kích được!
Riêng về lực lượng của Đại hội, số cao thủ của chúng ta thì không đủ để chọi lại địch, nhưng nếu cộng thêm cao thủ các môn phái và hào khách, thì gọi là có thể tương đồng. Còn với hai ngàn năm trăm giáo chúng, vốn đã được huấn luyện về vấn đề phòng thủ, thì việc cầm chân năm ngàn binh triều xông lên núi, không phải là việc không làm được. Tuy nhiên, Hậu Thổ Kỳ phải tức khắc đào ngay một con hào rộng, lấy nước ở Cẩm Hà vào. Nhớ là hào phải rộng, không
cho địch phi ngựa phóng qua, và phải đủ sâu để người, ngựa sa xuống, dưới đáy hào cắm chông nhọn. Chúng ta bắc qua hào một chiếc cầu tạm, khi cần có thể phá bỏ đi!
- Việc này Lưu Tú huynh nghĩ sao?
Lưu Tú Long suy nghĩ, tính toán rồi nói:
- Chỉ với năm trăm giáo đồ trong Hậu Thổ Kỳ thì không làm kịp công trình gấp rút này. Nếu điều động toàn bộ Ngũ Hành Kỳ thì có thể hoàn thành kịp thời.
Hữu sứ Phạm Dao nói:
- Trường Cung Tả sứ trình bày ý kiến hết sức xác đáng. Ngay bây giờ, Thủy Thanh Kỳ lấy một phần ba số người làm thuyền bè, xong việc trong vòng ba ngày; còn tất cả, bất kỳ ai, đều phải tham gia công việc phòng ngự, các vị thấy thế nào?
Lãnh Thiềm nóng nảy nói:
- Đúng vậy, chúng ta phải tức tốc làm ngay mới được, không bàn cãi lôi thôi nữa!
Nói xong, đứng dậy ngay, bước ra ngoài; một thoáng đã có tiếng tù và tụ quân vang lên. Chưa đầy hai khắc trôi qua, đã có tiếng địa lôi nổ rầm trời. Hỏa Liệt Kỳ đang dùng chất nổ phá đất đá, đào hào. Hoàng Phủ Liêm quay vào, gặp Phạm Dao, nói:
- Trình Phạm Hữu sứ, sông Cẩm Hà tuy sâu nhưng không rộng, nước chảy xiết, thuyền bè qua lại khó khăn, thuộc hạ cho bắc cây cầu dây có được không?
- Cầu dây chỉ để xử dụng cho các cao thủ, nếu tất cả lực lượng rút qua bằng phương tiện này, e có thể bị đứt, vậy cứ phải tiến hành hai biện pháp. Ngũ Hành Kỳ sẽ qua sông bằng thuyền bè, phần còn lại rút đi sau bằng cầu dây vậy!
Hoàng Phủ Liêm tuân hành, lui ra . Quay sang Quan Thiên Sách, Phạm Dao nói:
- Việc này ta đã có dự trù từ trước, nhưng không dè . Dương Tiêu mượn gió bê măng, điều động được cả một đạo quân triều đình đông như thế. Ta chỉ sợ, nếu đạo quân ấy đến trước ngày khai diễn Đại hội thì rất phiền, vì quần hào chưa kịp đến, đã bị chia cắt.
Quan Thiên Sách nói:
- Từ Yên Kinh tới đây rất xa, tiểu đệ phải đi ngày đêm không nghỉ nên đến sớm. Dương Tiêu không thể đem đạo quân của y tới trước ngày mười lăm được, Phạm huynh hãy yên lòng! Với những nỗ lực tối đa, chỉ trong ba ngày như dự tính, công trình đào hào đã hoàn tất, do ý kiến của Nhan Bổn dùng chất nổ phá đất đá, và giáo chúng Ngũ Hành Kỳ làm đêm ngày không nghỉ.
Trưa ngày mười ba tháng chín, Phạm Hữu sứ cho mở tiệc khao, một phần để mừng công trình phòng thủ hoàn thành, một phần là bồi bổ cho sức khỏe của mọi người đã hao kiệt. Minh giáo chỉ kiêng cử duy nhất là thịt heo, dù là heo rừng. Buổi tiệc kéo dài đến tận chiều. Các hảo thủ trên giang hồ đã lục tục kéo đến, có cả một số không được mời, những người này cũng thuộc giới Bạch đạo, họ tìm đến bởi ngưỡng vọng oai danh của Trương Giáo chủ, cũng có người vì tò mò do tính cách quan trọng của Đại hội Kình Dương; Phạm Hữu sứ đón tiếp và thết đãi ân cần.
Đến chiều ngày mười bốn, quần hào đã tới gần cả ngàn người. Trong số người đông đảo ấy, có những tay cao thủ tính tình quái dị, nửa chính, nửa tà, hành vi theo hứng mà làm, nhưng bản chất của họ là những con người chân thật, hào khí, phóng khoáng. Tất cả được tiếp đãi trọng hậu, không hề phân biệt.
Đoàn thám mã đi về nườm nượp, báo cáo từng chi tiết về cuộc chuyển quân của Dương Tiêu, cũng như các nhân vật của các môn phái. Sáng tinh mơ của ngày mười lăm, tiếng pháo nổ râm ran từ trạm khách tiền tiêu vọng lên, tiếng loa đưa truyền lên:
- Thiếu Lâm Phương trượng thần tăng, cùng Thập Bát Kim cương La Hán tới!
- Võ Đang Chưởng môn nhân Dư đại hiệp, cùng Võ Đang Thất kiếm tới!
- Nga Mi Chưởng môn nhân Tâm Hư thần ni cùng môn đệ tới!
Phạm Hữu sứ, Trường Cung Tả sứ dẫn các chức sắc của Minh giáo xuống tận chân đồi đón rước. Hai bên cung kính vấn an, Trường Cung Hoa đến trước Dư Chân nhân quỳ lạy:
- Hài tôn xin tham kiến Thái Sư bá!
Tài sản của kiet1991