Uyên và Ngà vừa nối Ä‘uôi nhau ra khá»i con hẻm thì "rầm" má»™t cái, hai xe chúi và o nhau. Trước mặt là má»™t chiếc xe đạp khác và ngưá»i con trai áo trắng đổ xuống đưá»ng. Má»™t tai nạn nhẹ. Ngưá»i con trai đã gượng đứng dáºy được cùng vá»›i chiếc xe nhưng chưa thu được hết sách vở Ä‘ang bị là n xe cùng chiá»u thi nhau dà y xéo.
- Còn đứng mãi đấy.
Ngà réo lên. Ngưá»i con trai quay lại:
- Các bạn có sao không?
- Sao thì không sao, nhưng sao hai cái xe cứ dÃnh và o nhau, không gỡ ra được đây nè.
- Äợi tôi nhặt mấy cuốn táºp lên đã.
- Mặc xác nó.
- Dơ hết cả rồi.
- Äem vá»... giặt xà bông là sạch.
- Còn bà i vở nữa chứ!
- Mai mốt tôi... dạy lại cho, lo gì.
Hết ý. Ngưá»i con trai để ná»—i Ä‘au lòng lại đám sách vở Ä‘ang quằn quại trên mặt đưá»ng dưới là n xe cá»™, vá»™i và ng tá»›i gỡ hai cái xe đạp cá»§a các cô gái Ä‘ang cà i lung tung các pê- Ä‘an và o nhau.
- Xong rồi.
- Chưa xong.
- Còn gì nữa đâu?
- Ngưá»i lịch sá»± cần phải biết xin lá»—i chứ.
Ngưá»i con trai nhún vai. Uyên bấm vai bạn, vá»™i và ng kéo Ä‘i.
- Dữ vừa thôi mi.
- Với con trai phải thế mới được.
- Mình Ä‘i trái rồi còn bắt ngưá»i ta xin lá»—i, chướng quá.
- Mi cảm hắn rồi à ?
- Còn khuya. Nhưng tao thấy hắn quen quen, hình như há»c lá»›p 12 trưá»ng mình đó mi.
- Thôi rồi, sắp có chiến tranh.
- Năm nay trưá»ng mình có nhiá»u thay đổi, nhiá»u khuôn mặt má»›i chuyển vá» trưá»ng mình đâu đã biết hết.
- Hy vá»ng vì... run quá mà hắn quên mặt mình. Ngà y mai ta sẽ qua khu 12 kiểm tra trà nhá»› cá»§a mi.
- Cầu thánh Ala phù hộ cho mi đừng rụng mất tim oan uổng.
- Äừng đùa, khi cần ta cÅ©ng biết bá» trái tim cá»§a ta và o cặp cà i cá»™t cẩn tháºn.
- Trông mặt mà y hắn cũng sáng sủa đó chứ?
- Thôi quên hắn đi kẻo phải tội nhiệp mất công.
Câu chuyện hai ngưá»i tạm ngắt má»™t quãng bằng mươi vòng xe. Rồi lại tiếp.
- Mi biết nhỠVỹ không Uyên?
- Vỹ nà o?
- NhỠmới ở 11A3 chuyển qua lớp mình ấy.
- À, à , hắn tên Vỹ hở? Sao? Hắn "kết môđen" vá»›i tên nà o váºy?
- Tầm báºy, anh hắn đó.
- Thì sao?
- Hắn như má»™t cái vi tÃnh.
- Phần má»m hay phần cứng?
- Má»m hay cứng gì tao không biết. Có lẽ hắn thuá»™c phần... nhão. Chuyện gì hắn cÅ©ng nhà o vô ráo trá»i.
- Nà y nhé, mi có thể nói chuyện vá»›i hắn bất cứ vấn đỠgì trên trá»i dưới đất, đặt má»™t câu há»i nhấp nháy trong ba mươi giây là hắn có thể moi ra cả những con số và má»™t dây những tiếng tây tiếng u.
- Trà nhá»› tốt, chịu khó Ä‘á»c sách.
- Hắn nói chuyện Italia 90 vá»›i bá»n con trai rà nh rẽ như má»™t bình luáºn viên bóng đá váºy.
- Ham thể thao.
- Thá»i trang mốt miếc gì hắn cÅ©ng kể vanh vách.
- Có Ä‘á»c báo.
- Nếu mi là Việt kiá»u hồi hương hắn có thể giá»›i thiệu má»™t lúc hà ng chục nhà may, nhà hà ng có kèm địa chỉ.
- Thưá»ng xem TV chương trình lúc trước 19 giá».
- Lâu lâu hắn lại xì ra một chuyện ly kỳ hấp dẫn nà o đó của các cô đà o điện ảnh hay kép cải lương.
- Hay ngồi lê đôi mách.
- Kể ra nhỠấy cÅ©ng có tương lai được cấp má»™t há»c vị tiến sÄ© nà o đó, phải không mi? Ngưá»i biết quá nhiá»u chuyện.
- Ừa, biết quá nhiá»u chuyện. Sá»± hiểu biết như lá mùa thu rụng trà n lan trên đất. Vô tÃch sá»±.
- Mi không thấy một tỷ tỷ cái lá rụng cũng chỉ gom thà nh mốt đống lá chứ có bao giỠgom lại được thà nh một cái cây!
- ...
- Sá»± hiểu biết phải có hệ thống, ông chú mình có lần nói váºy, thà hiểu biết thấu đáo má»™t chuyện còn hÆ¡n ba hoa đủ thứ.
- Ông chú mi có vẻ ba hoa đủ thứ.
- Váºy má»›i bốn mà rồi mà vẫn còn ở giá.
- Ông ta có vẻ... sầu Ä‘á»i hả mi?
- Sầu tình thì đúng hơn, ông ấy cứ than chẳng ma nà o hiểu mình... nghèo.
- Bộ Ông ấy khá lắm hở?
- Khá chi vá»›i mấy cái bà n pinh-pông mối má»t không thèm gặm ấy.
- Sao lại...
- Cầu lòng thương hại. Ông ấy bảo thá»i nà o cÅ©ng Ãt kẻ từ tâm quá. Mi không biết chứ, đà n ông cỡ tuổi ổng bá»—ng trở thà nh thâm trầm và khôi hà i hết ý luôn.
Có tiếng còi bên đưá»ng. Ngà giáºt mình:
- Chi váºy Uyên?
- Chết rồi Ngà ơi, cảnh sát giao thông gá»i mình.
- Dá»t luôn được không?
- Xe đạp đua mô-tô đâu lại. Ngừng đi!
- Äèn xanh mà . Có đưá»ng cấm đâu.
- Xuống xe dắt bá»™. Nhá»› cưá»i cho tươi và o và đừng cá»± ná»± xin xá» chi cả. Äể tao lo.
Câu chuyện tạm ngắt. Hai cô gái dắt xe đạp sát lá», tiến tá»›i cánh tay vẫy cá»§a ngưá»i cảnh sát là m nhiệm vụ Ä‘iá»u hà nh giao thông ở ngã tư. Cả ba ngưá»i cùng sẵn nụ cưá»i trên môi.
- Các cô dựng xe và o đây.
Ngưá»i cảnh sát nói và chỉ tay và o cá»™t đèn lạnh lùng.
- Thưa chú...
- Tôi biết các cô không có tiá»n ná»™p phại đâu, cứ dá»±ng xe rồi đứng đợi tôi.
Ngà nhìn Uyên, cố nói cho ngưá»i thứ ba nghe rõ:
- Thông báo mới, xe đạp cũng phải nộp phà giao thông mi ạ.
Uyên nhìn Ngà , cả hai dựa xe và o nhau.
- Qúy nà o mình cÅ©ng phải há»™p phà vá xe ba bốn lượt vì đưá»ng ổ gà đâu có ai xé biên lai!
Ngưá»i cảnh sát quay lại.
- Các cô không biết lỗi của mình à ?
- Thưa chú...
- Tôi cho các cô ná»a giỠđể tìm ra lá»—i cá»§a mình.
- Thưa chú, nhưng trá»i sắp mưa.
- Mưa thì mưa cũng không đến nỗi phải chở đi bệnh viện cấp cứu đâu, cô Ngà ạ. Các cô cứ đứng đấy giùm tôi.
Nói rồi ngưá»i cảnh sát bá» ra ngoà i đưá»ng là m tiếp nhiệm vụ.
Ngà tròn mắt nhìn bạn:
- Khi không biết tên mình ngon ơ.
Uyên nhá» giá»ng:
- Rõ rà ng có quen mi mà .
- Không bao giá».
- Mi thá» lục lá»i trà nhá»› xem.
- Không bao giá».
- Mi đã từng bị phạt.
- Không bao giá».
- Có khi nà o mi đánh mất giấy tỠhay sách vở gì chẳng hạn?
- Không bao giá».
- Thôi rồi, cảnh sát hình sá»± - mi bị bà máºt theo dõi từ lâu mà không biết.
Cố trấn tÄ©nh nhưng đôi bạn gái vẫn không khá»i hồi há»™p lo lắng khi ngưá»i cảnh sát trẻ trở lại.
- Bây giỠtôi là m việc với các cô.
Giá»ng anh ta rắn rá»i nghiêm nghị sau khi nhìn má»™t lượt các đối tượng:
- Tôi đã theo dõi hai cô trong suốt Ä‘oạn đưá»ng tá»›i Ä‘iểm trá»±c nà y. Äi dung dăng hà ng ngang đạp xe chuyện trò dá»c đưá»ng như thế có thể gây nguy hiểm cho mình và các phương tiện giao thông khác, các cô thấy khuyết Ä‘iểm cá»§a mình rồi chứ?
Ngà và Uyên nhìn nhau không còn nét mặt đã cố gắng sá»a soạn lúc trước nữa, khẽ thở dà i cúi đầu.
- Lần nà y cảnh cáo, lần sau tái phạm bắt buá»™c tôi phải giữ các cô lâu hÆ¡n. Bây giá» các cô có thể Ä‘i, dù trá»i còn lâu má»›i mưa.
Lẳng lặng dắt xe ra đưá»ng, Uyên và Ngà không quên giương bốn ống kÃnh chụp cáºn ảnh đối tượng trước sau đầy đủ để đưa và o hồ sÆ¡ chá» có dịp sưu tra sau nà y.
- Mi đã nhớ ra chưa?
Vừa leo lên xe, Uyên há»i ngay. Ngà không trả lá»i bạn, cà u nhà u:
- Cái ngà y chi xui, ra đưá»ng gặp chuyện đâu bá»±c mình.
- Còn xuất phim chiá»u nay?
- Kể như huá», hÆ¡n 4 giá» rồi còn gì.
- Dù sao cũng phải ghé nhà con Hằng báo cho nó biết chứ?
Vừa tấp xe vô cổng nhà bạn, Ngà đã mở hết cỡ miệng réo gá»i "Hằng Æ¡i Hằng" ba bốn hồi dồn dáºp. Nhưng ra cổng không phải là ngưá»i được gá»i tên mà lại là má»™t thanh niên lạ hoắc chưa từng thấy ở địa chỉ nà y.
- Các cô há»i ai?
Ngà bỗng dưng ấp úng:
- Thưa... Ông... đây có phải nhà của Hằng?
- Chứ các cô há»i ai?
Ngưá»i thanh niên nheo mắt, câu chuyện trở thà nh lắt léo, ngây ngô đối vá»›i các cô gái lanh miệng.
Uyên nÃu chặt lấy vai bạn:
- Hằng có nhà không, chú?
- Như thế các cô là bạn của Hằng?
- Vâng.
Hai ngưá»i là nhà gáºt đầu. Ngưá»i thanh niên chỉ và o Ngà :
- Cô là Uyên?
- Không, Uyên là bạn cháu đây.
- Váºy cô là Ngà ?
- Vâng.
Những ngưá»i được kể tên đứng nép và o nhau bắt đầu có ná»—i lo sợ như ngưá»i phạm tá»™i nhưng lại không biết mình tá»™i gì. Cuá»™c há»i cung tiếp tục:
- Chiá»u nay các cô rá»§ nhau Ä‘i coi chiếu phim?
- Vâng.
- Sao giỠnà y các cô mới tới?
- Thưa... tại... tại tụi cháu há»ng xe.
- Thì ra thế.
Không dám nhìn rõ ngưá»i thanh niên, nhưng các cô gái thấy lởn vởn ở đâu đó hình ảnh những nhân váºt trong má»™t phim nà o mà ngôi nhà bị bao vây sau khi chá»§ nhà đã bị bắt cóc, hung thá»§ còn tiếp tục giăng lưới đón thêm những con mồi khác.
Ngưá»i thanh niên lịch sá»±, mở cổng:
- Má»i các cô và o.
Uyên và Ngà trao đổi nhá» vá»›i nhau rồi rụt rè bước và o lòng không khá»i hoang mang lo lắng. Như có những há»ng súng vô hình nà o Ä‘ang rình ráºp mình chẳng hạn.
- Chắc Hằng có nhà chứ ạ?
Uyên há»i to và nhìn sâu và o nhà trong. Ngưá»i thanh niên nhún vai:
- Rất tiếc.
Ngà và Uyên nhìn nhau không khá»i lúng túng khi đã ngồi và o xa-lông. Ngà nhổm lên:
- Còn mẹ Hằng?
- Cả nhà đá»u Ä‘i vắng.
Ngưá»i thanh niên vẫn đứng ở phÃa cá»a hai tay khoanh trước ngá»±c, nhếch mép cưá»i như nụ cưá»i đắc thắng. Nụ cưá»i nà y trở nên khá»§ng khiếp khi nó mở ra câu tuyên bố:
- Hiện giỠtôi là chủ căn nhà nà y.
Tim cá»§a Uyên và Ngà hình như đã bắn Ä‘i đâu đó chứ không còn ở trong lồng ngá»±c mình nữa. Trước mặt há» bây giá», ngưá»i thanh niên trở nên to lá»›n vạm vỡ hÆ¡n cả những tay đô váºt siêu hạng vá»›i sức mạnh mà chỉ trong nháy mắt có thể tóm lấy cổ áo cá»§a hai con bé và quăng nhẹ má»™t cái là cả ngưá»i lẫn giầy dép không còn biết đâu mà tìm nữa.
Ngà đứng báºt dáºy:
- Xin phép tụi tôi vá».
Ngưá»i thanh niên đã đứng chắn lấy cá»a:
- Không được đâu.
- Nhưng Hằng không có nhà mà .
- Äúng thế, ngưá»i thanh niên cháºm rãi nói, không có Hằng ở nhà nhưng các cô cÅ©ng cứ ngồi đây.
Uyên đứng lên như phòng vệ tự nhiên.
- Nhưng chúng tôi không quen ông.
- Äúng thế. Tôi đã được lệnh giữ chân các cô ở lại đây, nếu sai lệnh tôi sẽ bị khiển trách nặng ná». Mong các cô thông cảm.
Muốn xác định rõ nhiệm vụ mình má»™t lần nữa, ngưá»i con trai nhấn mạnh:
- Cô Ngà tóc ngắn còn cô Uyên tóc dà i, tôi nhớ kỹ rồi.
Uyên không nói gì. Ngà báºm môi ngồi lại vị trÃ, ấm ức trà n há»ng.
- Như thế là tốt (ngưá»i thanh niên vạch tay áo mình). Äã là 5 giá», nói đúng hÆ¡n là 5 giá» thiếu 3 phút. Quái quá»· tháºt, là m gì mà mò má» lâu thế. Thôi được rồi, để tôi tiếp
tục phương án 2. Các cô cứ ngồi yên đấy nhé, coi chừng quanh đây rắn rết đông lắm.
Ngưá»i thanh niên Ä‘i và o trong, tiếng già y cố ý nện cồm cá»™p xuống ná»n nhà cho thêm phần long trá»ng hồi há»™p.
- Má»i các cô tạm dùng nước.
Hai cái ly và mội chai nước trong vắt có lẽ mới lấy từ tủ lạnh. Những hạt nước bé tà còn bám quanh bỠthủy tinh mát rượi. Không thuốc mê thì thuốc độc, dại gì mà uống.
Hai bạn ngầm nói chuyện vá»›i nhau bằng mắt như thế và không ai thèm đụng tá»›i cái ly phần mình. Phải tỉnh táo tìm cách phá lưới, không thể ngồi yên mãi chá» mối nguy hiểm Ä‘ang rình ráºp tá»›i gần. Ngưá»i thanh niên lại xem đồng hồ. Lần nà y không dấu được vẻ bồn chồn chỠđội, hắn Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, và ngong ngóng nhìn ra ngoà i cổng, miệng lầm bầm:
- Äã quá 5 giá» rồi. Khổ quá!
Chợt nhá»› Ä‘iá»u gì, hắn vá»™i trở và o tìm má»™t mẩu giấy gấp tư dằn dưới bình hoa bà n.
- Äây: phuong án 3. Má»i các cô Ä‘á»c.
Ngà cầm lấy tá» giấy "Äây phuong án 3" chưa kịp Ä‘á»c đã nghe tiếng máy xe rồ ngoà i cổng cùng lúc vá»›i tiếng còi thúc inh á»i. Ngưá»i con trai phóng như bay ra khá»i phòng khách, không má»™t lá»i chà o như lá»i từ giã đối vá»›i những "con mồi" đã bị cầm chân nãy giá» trong má»™t Ä‘oạn phim tưởng tượng. Hắn đến bên ngưá»i con gái còn chưa lá»t xe và o cổng, đỡ lấy má»™t gói giấy hoa vuông vức như má»™t gói quà , luồn và o bụng áo.
Rồi sẵn xe chưa tắt máy, hắn leo lên rồ ga phóng biến đi trong một nháy mắt.
Lúc nà y Uyên và Ngà mới hoà n hồn nhà o ra rỉa xói Hằng đang đi và o.
- Mi Ä‘i đâu, Ä‘i đâu? Äã hẹn rồi còn bá» Ä‘i đâu?
Hằng ngơ ngác:
- Các bạn không Ä‘á»c tá» giấy mình để lại sao?
Ngà xòe tỠgiấy còn đang cầm:
- Äã kịp Ä‘á»c đâu.
Hằng kêu trá»i, cái tay ấy chẳng được việc gì cả. Mình đã dặn Ä‘i dặn lại há»… các bạn ta tá»›i thì phải tiếp đón đà ng hoà ng, lịch sá»±.
- Nhưng cái tay ấy là ai mới được chứ?
- Tuấn, thằng em hỠta.
Ngà báºm môi:
- Em cá»§a bạn ta là em ta. Váºy mà ...
- Váºy mà sao, hắn bắt nạt các bạn hả?
Ngà nhìn Uyên lắc đầu:
- Không sao cả. Mà sao hắn nhá»±.. gà mắc đẻ váºy?
Hằng cưá»i, quà ng tay các bạn:
- Chả là hắn có cô bạn gái má»›i quen rồi má»›i giáºn, má»›i giáºn rồi má»›i là m là nh. 5 giá» hắn có hẹn vá»›i nà ng, 4 giá» hÆ¡n hắn má»›i nhà o tá»›i ta năn nỉ gãy lưỡi nhá» Ä‘i mua má»™t món quà gì đó để là m là nh vá»›i cô bạn gái.
- Cái gì trong gói giấy ấy váºy?
Hằng đưa hai ngón tay lên cắt:
- Một cái kéo.
Cả bá»n ồ lên thÃch thú. Nà ng là m thợ may hay thợ dệt? Bán vải hay bán bánh cuốn? Là m gì thì là m nhưng nhất định kỳ nà y cho hắn cắt đứt cái nết dại gái ấy Ä‘i.
Uyên thầm nghÄ©: Má»™t buổi chiá»u lắm chuyện. Trong khoảnh khắc cá»§a má»™t Ä‘oạn phim mà có tá»›i ba khuôn mặt rõ nét.
Là giòng sông, phần nà o trôi Ä‘i phần nà o Ä‘á»ng lại? Uyên mÆ¡ hồ thấy có má»™t buổi sáng nà o trong hồn mình vừa mở cá»a. Và sau những rá»™n rã tươi vui cá»§a tuổi con gái kia, còn lao xao bước chân nà o đẫm trên lá. Ai vừa Ä‘em đến đây những trang vở trắng để gió thổi tung lên lá»™n xá»™n thế nà y?
Lúc Uyên còn Ä‘ang đứng ở cá»a thì Ngà và Hằng đã sá»a soạn đủ thứ lịch kịch dưới bếp.
- Phim nà o hay bằng phim đổ bánh xèo, tiếc rẻ chi nữa Uyên. Phụ vá»›i bá»n mình khiêng ông táo ra sân, bánh xèo phải tay đổ miệng ăn nóng hổi má»›i ngon. À, lát nữa sẽ có Khôi và Việt lá»›p mình ghé chÆ¡i nữa đấy. Mình má»›i gặp hay tay nà y rá»§ nhau Ä‘i chÆ¡i bóng bà n. Hy vá»ng chúng không vá» trể để khá»i vét chảo.