Cá»a Tây thà nh Tương Dương có má»™t tòa nhà đồ sá»™ chiếm đến mấy mẫu đất.
Những bức tưá»ng vây cao đến trượng rưỡi bao quanh tòa lâu đà i nà y.
Hai cánh cổng sơn đen suốt ngà y đóng im ỉm.
Thỉnh thoảng Ä‘iểm mấy tiếng chó sá»§a gâu gâu phÃa trong tưá»ng khiến cho tòa nhà đã thần bà cà ng tăng thêm vẻ thần bÃ!
ChÃnh giữa là má»™t tòa đại viện cao lá»›n, chung quanh phòng ốc dầy như bát úp, nhưng những nhà hai bên rất Ãt kẻ Ä‘i lại giao thiệp vá»›i ngưá»i trong viện.
Trang viện tuy kiến trúc tại giữa khu náo nhiệt mà hiển nhiên ở và o thế cô láºp.
Má»™t hôm Ä‘ang lúc giữa trưa, má»™t Toán mệnh tiên sinh (thầy tướng số) , tay trái cầm gáºy trúc dà i, tay phải cầm chiếc biển đỠba chữ "Báo Quân Tri".
Toán mệnh tiên sinh nhắm mắt, chống gáºy dò đưá»ng từ từ bước Ä‘i.
Khà trá»i và o buổi tháng sáu Ä‘ang mùa viêm nhiệt, lại gặp lúc giữa trưa nên trên đưá»ng Ãt ngưá»i qua lại.
Toán mệnh tiên sinh áo quần lam lÅ© kia má»™t mình Ä‘i trên đưá»ng cái lát bằng những phiên đá lá»›n.
Cây gáºy trúc chống xuống mặt đưá»ng vang lên những tiếng lóc cóc nghe rất rõ.
Toán mệnh tiên sinh Ä‘i tá»›i trước cổng tòa đại viện đột nhiên dừng lại. Cặp mắt lão bá»—ng giương to lên, lòng trắng chuyển động để lá»™ đôi tròng Ä‘en láy. Ngưá»i ta nháºn ra tiên sinh không phải Ä‘ui mù.
Toán mệnh tiên sinh đưa nhanh cặp mắt lấp loáng ngó và o cánh cổng sơn đen, khẻ buông tiếng thở dà i rồi tự nói một mình:
- Lại một vụ thảm khốc sắp xảy ra.
Mấy tiếng chó sá»§a gâu gâu từ trong viện vá»ng ra.
Toán mệnh tiên sinh nhÃu cặp lông mà y giÆ¡ cái biển "Báo Quân Tri" rao ba tiếng, thanh âm choang choảng.
Ãoạn tiên sinh bước nhanh vá» phÃa trước, thoáng cái đã biến mất trong ngõ hẻm.
Tiếng rao "Báo quân tri" của Toán mệnh tiên sinh hãy còn văng vẳng thì hai cánh cổng lớn sơn đen đột nhiên mở toang.
Má»™t đại hán trung niên vá»t ra. Ãại hán nà y thân hình cao lá»›n mình mặc áo mà u lam. Má bên tả có má»™t vết sẹo dao đâm. Tay dắt má»™t con chó trắng lá»›n bằng con trâu nghé.
Ãại hán đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt rồi từ từ đưa mắt nhìn lên cánh cổng thì thấy má»™t thanh kiếm nhỠánh ngân quang rá»±c rỡ cắm và o bạo cổng mé hữu. Chuôi kiếm buá»™c dây thao đỠnhư máu rÅ© xuống.
Ãại hán áo lam thân thể to lá»›n giÆ¡ tay trái lên cầm lấy chuôi kiếm muốn rút ra, nhưng không hiểu tại sao hắn lại đổi chá»§ ý buông tay, láºt Ä‘áºt chạy và o trong viện.
Lát sau đại hán dẫn má»™t ngưá»i trung niên trại tuổi ngÅ© tuần, râu dà i đến rốn hấp tấp Ä‘i ra ngoà i cổng.
Ngưá»i nà y mình mặc áo dà i bằng lụa xanh, ngoà i khoác áo choà ng bằng Ä‘oạn Ä‘en.
Ngưá»i râu dà i lá»™ vẻ hoảng hốt đưa mắt nhìn lên thanh tiểu kiếm trên bạo cổng, bổng sắc mặt xám ngắt. Y giÆ¡ tay lên rút thanh tiểu kiếm sắc bén cầm tay chú ý ngắm nghÃa. Trên lưỡi kiếm có khắc tám chữ "Lưới trá»i lồng lá»™ng thưa mà khó lá»t" .
PhÃa dưới vá» mé tả tám chữ nà y là tấm Thái cá»±c đồ nhá» bé khắc và o chuôi kiếm.
Ãại hán áo lam mặt sẹo thấy lão già lá»™ vẻ hoảng hốt, liá»n khẽ nói:
- NÆ¡i đây nhiá»u ngưá»i qua lại, xin Quản gia hãy vá» nhà đã.
Lão già được kêu bằng Quản gia tay phải cầm thanh tiểu kiếm run bần báºt không ngá»›t, dưá»ng như trong lòng lão có Ä‘iá»u khá»§ng khiếp khôn tả.
Lão mơ mà ng như chưa nghe rõ câu nói của đại hán áo lam, miệng lẩm bẩm:
- Ãến rồi! Ãến rồi! Quả nhiên y đến rồi!
Ãại hán áo lam hắng giá»ng mạnh hÆ¡n rồi nhắc lại:
- Quản gia! NÆ¡i đây nhiá»u ngưá»i qua lại. Xin Quản gia vá» nhà rồi sẽ tÃnh.
Lão áo xanh từ từ quay đầu nhìn đại hán áo lam má»™t cái rồi gượng cưá»i há»i:
- Ngươi đã nghe thấy lá»i đồn đại vá» Thái Cá»±c tiểu kiếm bao giá» chưa?
Ãại hán áo lam đáp:
- Tiểu nhân cô láºu chưa được nghe qua.
Lão áo xanh khẻ la lên:
- Hỡi ôi! Thế thì không trách ngươi được!
Ãá»™t nhiên dưá»ng như lão nhá»› tá»›i việc gì trá»ng yếu liá»n đổi giá»ng há»i:
- Có phải là ngươi nói là vừa nghe ba tiếng "Báo quân tri" ?
Ãại hán áo lam nghiêng mình đáp:
- Ãúng thế! Tiểu nhân bị ba tiếng "Báo quân tri" vang lên là m kinh động vá»™i mở cổng coi, liá»n phát giác ra thanh tiểu kiếm nà y cấm trên bạo cổng.
Lão áo xanh lại há»i:
- Mấy tiếng đó có chỗ nà o đặt biệt?
Ãại hán áo lam đáp:
- Thanh âm chói tai hiển nhiên do má»™t ngưá»i có võ công đã váºn ná»™i lá»±c phát ra. Vì thanh âm chấn động chứ không phải tiếng nói ngưá»i thưá»ng nên tiểu nhân sinh lòng nghi hoặc, mở cổng ra coi.
Lão áo xanh thá»§ng thẳng há»i:
- Ngươi Ä‘i kiếm ngưá»i đó tá»›i đây, ta muốn gặp y, xem y có phải là ...
Ãá»™t nhiên lão đổi giá»ng:
- Thôi ngươi đi lẹ lên!
Ãại hán áo lam dạ má»™t tiếng, khép cổng lại rồi Ä‘i liá»n.
Lão áo xanh bước thong thả đi và o đại sảnh ngồi xuống một cái ghế gỗ, mắt đăm đăm ngó thanh tiểu kiếm trong tay, ngơ ngẩn xuất thần.
Sau khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, đại hán mặt có vết sẹo láºt Ä‘áºt chạy vỠđến trước sảnh đưá»ng nghiên mình nói:
- Tiểu nhân đã dò há»i những ngưá»i phụ cáºn thì quả có má»™t Toán mệnh tiên sinh tay cầm biểu "Báo Quân Tri" qua đây. Nhưng tiểu nhân rượt đến sáu bảy dặm đưá»ng mà vẫn chẳng thấy bóng ngưá»i đó đâu.
Lão áo xanh dưá»ng như đã dần dần trở lại trấn tÄ©nh gáºt đầu há»i:
- Ngươi vừa nghe tiếng "Báo quân tri", láºp tức ra mở cổng coi ngay phải không?
Ãại hán áo lam đáp:
- Ãúng thế! Dư âm chưa dứt tiểu nhân đã vá»t ra cổng thì không thấy ngưá»i kia đâu nữa.
Lão áo xanh nói:
- Chắc là y rồi...
Ãoạn lão vẫy tay, tiếp:
- Ngươi Ä‘i thông tri cho Trần bảo chá»§ ở Trần gia bảo và Tống trang chá»§ ở Bạch Dương trang, nói là ta có việc gấp cần thương nghị, má»i hai vị tá»›i ngay.
Ãại hán áo lam dạ má»™t tiếng trở gót Ä‘i liá»n.
o O o
Cổng lá»›n đóng chặt. Ãêm tối mà trong đại viện nhà há» Quân vẫn không thắp đèn lá»a chi hết.
Nhưng đêm nay bỗng khác hẳn.
Từ ngoà i cổng cho đến trong viện lạc chỗ nà o cũng treo đèn lồng đầy tỠkhà chiếu sáng như ban ngà y.
Hai gã đại hán mình mặc võ phục lưng dắt đơn Ä‘ao giữ ở trong cổng khép há».
Bốn con chó lớn bằng con nghé chạy lui chạy tới xung quanh đình viện.
Trên nhà đại sảnh, bốn cây hồng trúc lớn bằng cánh tay trẻ con thắp lên sáng rực.
Một bà n cơm rượu đã bà y sẵn sà ng.
Lão áo xanh cùng một mỹ phụ trung niên trạc ngoà i tứ tuần ngồi và o chủ vị.
Mé tả là má»™t chà ng thiếu niên vá» phục chừng hai mươi tuổi, lưng cà i trưá»ng kiếm và đeo chênh chếch má»™t chiếc túi da hưu.
Mé hữu là một vị cô nương chừng 15,16 tuổi.
Dưới ánh sáng đen mớ tóc phủ trên đầu như là n mây biếc. Da mặt tươi thắm tựa bông hoa đà o.
Nà ng đẹp lắm, có Ä‘iá»u ánh mắt lá»™ vẻ Ä‘am chiêu.
Cặp mà y liá»…u hÆ¡i nhÃu lại dưá»ng như có tâm sá»± lo âu vo hạn. Nà ng ôm trong lòng má»™t thanh Ä‘oản kiếm. Thêm và o đó, nà ng mặc bá»™ võ phục mà u tÃa, nên tuy nà ng lo lắng mà không mất vẻ oai nghi.
Gã đại hán mặt sẹo bây giỠđã thay đổi y trang, mặc bá»™ võ phục sắc Ä‘en. Lưng quà ng má»™t cây nhuyá»…n tiên đứng ngay trước cá»a sảnh đưá»ng.
Má»™t tấm bình phong dá»±ng giữa nhà đại sảnh che hết cảnh váºt bên trong.
Mỹ phụ trung niên bá»—ng buông tiếng thở dà i há»i:
- Bây giỠlà giỠgì?
Lão áo xanh đáp:
- Sắp sang canh ba.
Thiếu niên võ phục ngồi mé tả cất tiếng há»i:
- Gia gia đã bảo ngưá»i đó nhất định đến trước canh ba mà bây giá» sắp sang canh, sao chẳng thấy động tÄ©nh gì?
Lão áo xanh thở dà i đáp:
- Hà i tá»! Ta chỉ mong hắn đừng đến nữa cà ng hay.
Ãêm đã khuya, đẩu chuyển sao dá»i, trống Ä‘iểm canh ba.
Cánh cổng gỗ khép hỠđột nhiên kẹt mở!
Dưới ánh đèn sáng tá» soi rõ ngưá»i má»›i đến toà n thân mặt đồ trắng, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm, trạc tuổi má»›i 21,22 mà vẻ mặt lạnh lùng, cỠđộng nghiêm trang, mặt đầy sát khÃ.
Hai gã đại hán võ phục mình giắt đơn Ä‘ao đồng thá»i lạng ngưá»i ra đứng chắn lối, đồng thanh quát:
- Bằng hữu! Giữa lúc thâm canh bán dạ Ä‘eo khà giá»›i sấn và o nhà ngưá»i ta nếu không phải để gian dâm tất là quân trá»™m cướp.
Thiếu niên áo trắng thái độ cùng cá» chỉ rất trầm tÄ©nh. Hắn đưa cặp mắt lạnh lùng nhìn đại hán, thá»§ng thẳng cất tiếng há»i:
- Phải chăng đây là nhà Quân Thiên Phụng?
Hai đại hán cầm đơn đao đồng thanh đáp:
- Ãây chÃnh là nhà ở Quân lão gia.
Thiếu niên áo trắng cưá»i lạt nói:
- Nếu váºy tại hạ đã tìm đúng rồi.
Ngừng lại má»™t chút, hắn há»i tiếp:
- Hai vị là ngưá»i thế nà o vá»›i Quân Thiên Phụng?
Hai đại hán đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên rút đơn đao ra lớn tiếng đáp:
- Chúng ta là hai tên vô danh tiểu tốt coi giữ trang viên cho Quân lão gia.
Thiếu niên áo trắng đưa mục quang lạnh lẽo đảo mắt nhìn hai gã, đủng đỉnh nói:
- Xin hai vị nhưá»ng lối cho tại hạ.
Ãại hán mé tả cưá»i khanh khách há»i:
- Các hạ nói váºy không sợ cÆ¡n gió lá»›n quét đầu lưỡi Ä‘i ư?
Thiếu niên áo trắng mắt chiếu ra những tia thần quang uy hiếp đáp:
- Hai vị đã tự tìm lấy cái chết thì đừng trách tại hạ thủ đoạn độc ác.
Ãại hán mé tả cầm Ä‘ao tức giáºn quát:
- Thằng lõi miệng còn hôi sữa mà dám ăn nói vô lá»…. Ta phải cho mi má»™t bà i há»c...
Gã chưa dứt lá»i, đột nhiên ánh hà n quang lóe lên, tiếp theo là hai tiếng rú thê thảm hòa lẫn vá»›i tiếng khà giá»›i rá»›t xuống đất.
Ai chú ý nhìn lại sẽ thấy cặp đơn đao ở trong tay hai đại hán rơi xuống đất.
Má»™t tên ôm lấy cánh tay phải còn má»™t tên hai tay đỡ cạnh sưá»n ngồi phệt xuống đất. Máu tươi ướt đẫm ná»a ngưá»i.
Hiển nhiên hai ngưá»i đã bị trá»ng thương.
Thiếu niên áo trắng ngó lại hai đại hán má»™t lần nữa rồi thá»§ng thẳng tiến và o. Trên tay hắn cầm thanh trưá»ng kiếm có vết máu trát và o sau lưng đại hán mé tả rồi tra gươm và o vá».
Cá» chỉ cá»§a thiếu niên áo trắng rất thong dong tá»± tại. Hắn không hoang mang không luống cuống, nhưng vẫn má»™t vẻ lạnh lẽo. Khà thế bá đạo trấn áp lòng ngưá»i. PhÃa trong cổng còn cách nhà đại sảnh đến 6,7 trượng. Khu trung gian nầy là má»™t cái sân lá»›n. ChÃnh giữa sân có đưá»ng Ä‘i lát gạch Ä‘á». Còn hai bên Ä‘á»u gieo má»™t thứ cá» rất ngắn mà u xanh biếc.
Trong sân nguyên trước đã treo tám ngá»n đèn lồng, ánh sáng tá»a ra khắp đình viên.
Nhưng từ khi hai gã đại hán bị thương liệng Ä‘ao Ä‘i rồi, tám ngá»n đèn lồng đột nhiên tắt ngấm.
Bây giỠtrong sân tối mịt.
Thiếu niên áo trắng dừng lại má»™t chút rồi tiếp tục cất bước tiến vá» phÃa trước.
Ãá»™t nhiên hai bóng Ä‘en nhanh như Ä‘iện chá»›p nhảy vá»t và o hai bên.
Thiếu niên áo trắng cổ tay rung động, hà n quang lấp loáng.
Hai tiếng chó gầm lên thê thảm.
Nguyên hai bóng Ä‘en chia hai bên tấn công thiếu niên áo trắng chÃnh là đôi mãnh khuyển.
Kiếm pháp ngưá»i áo trắng tháºt là ghê gá»›m!
Một con chó bị chặt đứt là m hai đoạn còn con nữa bị lưỡi kiếm đâm xuyên qua đầu mà chết.
Giữa lúc ấy, trong đình viên tối tăm đột nhiên có thanh âm cất lên há»i:
- Các hạ là ai? Ãêm khuya chống kiếm xông và o nhà dân động thá»§ giết ngưá»i, chẳng lẻ không sợ vương pháp ư?
Mấy câu nà y có giá»ng quan cách và giống như tá»± miệng má»™t nhân váºt ở phá»§ nha thốt ra.
Thiếu niên áo trắng đột nhiên dừng bước, ngần ngừ một chút rồi đáp:
- Tại hạ đến kiếm già trẻ lá»›n bé nhà Quân Thiên Phụng. Nếu các vị không phải là con em há» Quân thì nên tránh khá»i chốn nà y hoặc đứng sang bên tá»± thá»§ bà ng quan. Tại hạ quyết chẳng giết cà n ngưá»i vô tá»™i. Ai mà can thiệp và o thì bất luáºn là hạng ngưá»i nà o, thanh kiếm cá»§a tại hạ cÅ©ng chẳng dung tình.
Hắn nói xong lại cất bước tiến và o.
Mấy câu nà y rõ rà ng để cảnh cáo những ngưá»i trong trưá»ng. Bất luáºn ngưá»i ở địa vị nà o cÅ©ng đừng hòng á»· oai danh quyá»n thế mà can thiệp và o vụ nầy, phải trông và o bản lãnh chân thá»±c má»›i xong.
Ngưá»i phát thoại trong bóng tối dưá»ng như đã nghe rõ giá»ng lưỡi kiên quyết cá»§a thiếu niên áo trắng và biết rằng chẳng tà i nà o Ä‘i tá»›i chá»— thá»a hiệp được, nên cÅ©ng không nói nữa.
Lúc nà y thiếu niên áo trắng đã đi và o tới gần nhà đại sảnh.
Ãèn lá»a sáng trưng soi rõ má»i váºt.
Ãá»™t nhiên hai tiếng veo véo lướt trên không bay tá»›i.
Thiếu niên áo trắng đã cảnh giác đây là tiếng ám khà bé nhá». Láºp tức hắn ngá»a ngưá»i lên cong Ä‘i theo thế "Thiết Bản Kiá»u", lưng dán xuống đất trà n mình Ä‘i má»™t cái tránh xa ra bốn thước. Hắn toan đứng dáºy thì hai luồng gió lại táºp kÃch cấp bách.
Bá»—ng thấy thiếu niên áo trắng hạ thấp ngưá»i xuống, lưng sát mặt đất. Thanh trưá»ng kiếm múa lên vù vù.
Hai tiếng chó gâu gâu lại vang lên. Hai con chó lớn lông trắng bị chặt thà nh bốn đoạn.
Thiếu niên áo trắng đứng ngay ngưá»i lên tiếp tục rảo bước tiến và o.
Bỗng trong bóng tối có tiếng hô:
- Ãánh Ä‘i!
Ba Ä‘iểm bạch quang lướt qua không gian vá»t tá»›i.
Thiếu niên áo trắng vung trưá»ng kiếm lên, kim khà chạm nhau báºt ra những tiếng leng keng.
Ba chấm hà n quang Ä‘á»u bị rá»›t xuống.
Thiếu niên áo trắng múa kiếm há»™ thân nhảy vá»t Ä‘i như chim yến lướt sóng đến phÃa ngoà i nhà đại sảnh.
Thân pháp hắn mau lẹ tuyệt luân. Những hảo thá»§ mai phục trong bóng tối bắn ra rất nhiá»u ám khà mà đá»u bị đánh rá»›t.
Thiếu niên áo trắng đã nhảy và o đến bên ngoà i sảnh đưá»ng.
Lúc nà y đại hán sẹo mặt đã cởi nhuyá»…n tiên cầm tay đứng chá» trước cá»a. Gã rung tay má»™t cái.
Mưá»i ba đốt ngân tiên đột nhiên dá»±ng cả lên Ä‘iểm tá»›i.
Thiếu niên áo trắng báºt tiếng cưá»i lạt, cầm trưá»ng kiếm đẩy vá» phÃa trước để uy hiếp cây nhuyá»…n tiên rồi nhảy xổ và o trước cá»a sảnh đưá»ng lạnh lùng há»i:
- Ngươi là ngưá»i thế nà o vá»›i Quân Thiên Phụng?
Ãại hán mặt sẹo thấy thiếu niên áo trắng Ä‘i thẳng và o trong thì trong lòng kinh hãi, tá»± há»i:
- Thằng lõi nà y dùng kiếm pháp gì mà ghê gớm đến thế?
Gã không trả lá»i thiếu niên áo trắng hất cổ tay muốn thu nhuyá»…n tiên vá», đồng thá»i gã lùi lại phÃa sau.
Thiếu niên áo trắng cưá»i lạt hạ thấp trưá»ng kiếm xuống nói:
- Ta chặt tay phải ngươi đây!
Tiếng quát chưa dứt, thế kiếm đã đi nhanh như điện chớp.
Ãnh hà n quang lướt qua, cổ tay dùng cây ngân tiên đồng thá»i rá»›t xuống.
Ãại hán mặt sẹo rú lên má»™t tiếng, vá»™i lùi sang má»™t bên.
Thiếu niên áo trắng không và o nhà đại sảnh ngay, vừa đảo mắt nhìn quanh vừa lạnh lùng quát há»i:
- Vị nà o là Quân Thiên Phụng?
Lão áo xanh từ từ đứng lên đáp:
- ChÃnh là tại hạ.
Thiếu niên áo trắng đưa chân ra, không ai nhìn thấy gã chuyển động thế nà o mà đột nhiên tiến đến trước bà n tiệc.
Hắn thá»§ng thỉnh há»i:
- Quân Thiên Phụng! Ngồi trên bà n tiệc nà y toà n là gia nhân của các hạ?
Quân Thiên Phụng trỠtay và o mỹ phụ trung niên đáp:
- Ãây là chuyết kinh (vợ) cá»§a lão phu.
Mỹ phụ đứng lên khẻ nghiêng mình rồi lại ngồi xuống.
Quân Thiên Phụng ngó chà ng thiếu niên võ phục mé tả nói:
- Gã là khuyển tỠQuân Trung Bình.
Ãoạn lảo đảo mắt nhìn thiếu nữ ngồi mé hữu nói tiếp:
- Y là tiểu nữ Quân Trung Phụng.
Thiếu niên áo trắng mặt lạnh như tiá»n tá»±a hồ bao phá»§ má»™t là n sương băng, không lá»™ vẻ chi hết, thá»§ng thẳng há»i:
- Thế toà n gia các hạ Ä‘á»u có mặt phải không?
Quân Trung Phụng đáp:
- Cả nhà lão phu bốn ngưá»i Ä‘á»u ở đây hết.
Thiếu niên áo trắng cưá»i lạt nói:
- Tại hạ chắc các vị có má»i mấy tay trợ quyá»n nữa đến thì phải?
Hắn ngoảnh đầu trông và o phÃa trong bình phong nói tiếp:
- Thôi ra đi còn nấp nách là m chi nữa?
Bá»—ng nghe hai tiếng hắng giá»ng, hai đại hán trung niên ở phÃa sau bình phong từ từ bước ra.
Cả hai ngưá»i Ä‘á»u váºn võ phục, ngoà i khoác áo choà ng.
Ngưá»i mé tả đầu vai để lá»™ mÅ©i Ä‘ao thò ra.
Còn ngưá»i mé hữu tay cầm phán quan bút.
Thiếu niên áo trắng ngó hai đại hán bằng cặp mắt lạnh lùng há»i tiếp:
- Còn ai nữa không?
Ãại hán cà i Ä‘ao sau lưng chắp tay tá»± giá»›i thiệu:
- Tại hạ là Trần Triệu Kỳ. Các bạn giang hồ quá yêu đặt cho ngoại hiệu là "Ãao Lý Tà ng Tiêu".
Thiếu niên áo trắng hững hỠđáp:
- Hay lắm! Ãể lát nữa tại hạ sẽ cho các hạ chết vì mÅ©i tiêu cá»§a mình.
Trần Triệu Kỳ chau mà y muốn nổi dóa nhưng lại cố nhẫn nại.
Thiếu niên áo trắng đưa mắt nhìn đại hán cầm phán quan bút há»i:
- Tôn giá tên hỠgì?
Giá»ng lưỡi ra chiá»u uy hiếp không giữ lịch sá»± chút nà o.
Ãại hán cầm phán quan bút cưá»i lạt đáp:
- Tại hạ là Tống Hồng Bảo ở Bạch Dương trang.
Thiếu niên áo trắng ngẩng đầu trông lên nóc nhà há»i:
- Hai vị đến đây phải chăng vì Quân Thiên Phụng?
Tống Hồng Bảo đáp:
- Bá»n tại hạ muốn đứng giữa Ä‘iá»u giải hai bên. Ngưá»i có đạo thì mối oan gia nên cởi chứ không nên buá»™c. Các hạ rá»a háºn giết ngưá»i...
Thiếu niên áo trắng buông tiếng cưá»i gằn ngắt lá»i:
- Hai vị mà muốn đứng ra Ä‘iá»u giải ư?
Trần Triệu Kỳ tức giáºn nói:
- Tại hạ qua lại giang hồ mấy chục năm mà chưa thấy nhân váºt nà o ngông cuồng như các hạ.
Thiếu niên áo trắng nói:
- Bữa nay tôn giá tới số rồi. Có chết cũng nhắm mắt được...
Tống Hồng Bảo nói:
- Bá»n tại hạ không phải Quân Thiên Phụng mà xuất đầu. Chỉ muốn Ä‘iá»u giải việc nầy.
Thiếu niên áo trắng lạnh lùng quát lên:
- Câm miệng Ä‘i! Ngà y trước lúc gia phụ bị giết sao hai vị không đứng ra Ä‘iá»u giải?
Trần Triệu Kỳ cháºm rãi há»i:
- Các hạ nói thế là không chịu nể lá»i bá»n tại hạ rồi?
Thiếu niên áo trắng đáp:
- Ãúng thế! Nếu các vị không phục, còn có ý bất bình thì cứ việc thay Quân Thiên Phụng đón tiếp mấy chiêu kiếm cá»§a tại hạ.
Trần Triệu Kỳ với tay rút thanh Khai sơn đao ở sau lưng ra nói:
- Trần Triệu Kỳ nầy đã chạm trán rất nhiá»u cao nhân nhưng chưa thấy ai nhá» tuổi mà đã kiêu ngạo như các hạ. Chắc các hạ phải là má»™t cao nhân mang tuyệt kỹ ghê gá»›m.
Thiếu niên áo trắng đột nhiên rung tay veo véo đâm liá»n hai kiếm.
Hai chiêu kiếm nầy rất là kỳ ảo bức bách Trần Triệu Kỳ phải lui liá»n ba bước má»›i tránh khá»i hai nhát kiếm. Trong tay y cầm thanh Khai sÆ¡n Ä‘ao mà không tà i nà o thi triển được.
Thiếu niên áo trắng lạnh lùng nói:
- Nếu bên các vị còn ngưá»i nà o nữa thì ra hết Ä‘i để động thá»§ cùng má»™t lúc. Như váºy để cho tại hạ khá»i mất thì giá».
Trong hai đại hán thì Tống Hồng Bảo dà y công phu hà m dưỡng hÆ¡n, nhưng cÅ©ng bị thái độ ngạo mạn cá»§a thiếu niên áo trắng là m cho lá»a giáºn bốc lên.
Y hằn hộc nói:
- Các hạ uy hiếp ngưá»i như váºy là quá lắm.
Thiếu niên áo trắng đáp:
- Trước khi chưa động thủ, các vị còn có cơ hội trốn thoát.
Tống Hồng Bảo hai tay cầm hai cây phán quan bút nói:
- Xem chừng bữa nay không có cuộc chiến đấu không xong.
Thiếu niên áo trắng vẫn má»™t giá»ng khÃch bác:
- Vụ nầy không liên quan gì đến hai vị mà hai vị cứ nằng nặc đòi động thủ. Thế là hai vị tự tìm lấy cái chết.
Hắn chưa dứt lá»i đã vung trưá»ng kiếm.
Ãnh hà n quang lấp loáng chia ra đánh và o Tống Hồng Bảo và Trần Triệu Kỳ má»—i ngưá»i má»™t chiêu.
Thế kiếm lẹ quá, Tống Hồng Bảo không kịp hất bút lên đỡ gạt, phải nhảy tạt ngang tránh ra năm thước.
Trần Triệu Kỳ đã chuẩn bị từ trước, phóng thanh Khai sÆ¡n Ä‘ao tống đẩy ra má»™t chiêu "Cá»± Hổ Môn Ngoại" vạch thà nh má»™t đưá»ng Ä‘ao quang ngăn chặn thế kiếm. Thanh Khai sÆ¡n Ä‘ao trên tay nặng tá»›i 36 cân. Y hy vá»ng khà giá»›i trầm trá»ng cá»§a mình hất bay được trưá»ng kiếm cá»§a thiếu niên áo trắng.
Không ngá» kiếm pháp cá»§a thiếu niên áo trắng kỳ bà vô cùng. Hắn xoay chuyển thế kiếm má»™t cách tuyệt diệu tránh khá»i lưỡi Ä‘ao. Thanh kiếm cá»§a hắn có khác nà o má»™t con linh xà chồm xuống cắn cổ tay đối phương.
Trần Triệu Kỳ giáºt mình kinh hãi. Y thấy thanh trưá»ng kiếm cá»§a đối phương chụp xuống nhanh như chá»›p, nếu không bá» thanh Khai sÆ¡n Ä‘ao ở trong tay Ä‘i để rụt vá» tránh kiếm thì tất bị thương. Nhưng nếu chịu nước lép bá» khà giá»›i thì oai danh mấy chục năm trên chốn giang hồ sẽ bị trôi theo dòng nước trong giây lát.
Giữa lúc Ä‘ang do dá»± chưa kịp quyết định thì thanh trưá»ng kiếm cá»§a thiếu niên áo trắng đã há»›t trúng cổ tay y thà nh thương tÃch rồi.
Trần Triệu Kỳ vá»™i xòe năm ngón tay bá» thanh Khai sÆ¡n Ä‘ao để rụt tay vá» thì đã cháºm mất rồi.
Cổ tay mặt y bị thanh trưá»ng kiếm ác độc cá»§a thiếu niên áo trắng cắt đứt hai đưá»ng gân mạch.
Máu tươi chảy ra như suối. Cổ tay má»m rÅ© xuống.
Thế kiếm cá»§a thiếu niên áo trắng ác độc phi thưá»ng.
Chỉ má»™t nhát đã khiến cho Trần Triệu Kỳ nổi danh mấy chục năm phải bá» Ä‘ao và đứt gân mạch, vÄ©nh viá»…n thà nh ngưá»i tà n phế.
Thế là Ãao Lý Tà ng Tiêu Trần Triệu Kỳ bị thiếu niên áo trắng đã bại ngay hiệp đầu và từ nay trở Ä‘i y không cầm Ä‘ao bằng tay phải được nữa. Vụ đấu tà n nhẫn nầy khiến cho ngưá»i nghe phải biến sắc.
Thiếu niên áo trắng thu trưá»ng kiếm vá», đảo mắt nhìn thẳng và o mặt Bạch Dương trang chá»§ Tống Hồng Bảo, lạnh lùng nói:
- Bây giỠđến lượt trang chủ.
Tống Hồng Bảo qua lại giang hồ mấy chục năm chưa từng thấy thế kiếm nà o kỳ bà và ác độc đến thế. Y thấy Trần Triệu Kỳ vÄ©nh viá»…n thà nh ngưá»i tà n phế thì trong lòng kinh hãi vô cùng.
Nhưng thiếu niên áo trắng chỉ mặt chỉ tên để khiêu chiến trước mắt bao nhiêu ngưá»i, y chẳng thể giả câm giả Ä‘iếc, đà nh đâm liá»u lên tiếng:
- Kiếm chiêu của các hạ ác độc vô cùng!...
Thiếu niên áo trắng cưá»i lạt nói:
- Bây giá» trang chá»§ chỉ có hai đưá»ng. Má»™t là cầm khà giá»›i tá»· đấu, hai là láºp tức dá»i khá»i Quân trạch.
Tống Hồng Bảo đứng ngẩn ngưá»i ra. Y biết rằng Ä‘i đã không được mà đánh cÅ©ng không yên.
Quân Thiên Phụng đột nhiên đứng dáºy xua tay nói:
- Tống huynh! Y vì tiểu đệ mà đến đây nên để cho má»™t mình tiểu đệ đương đầu. Còn Tống huynh và Trần huynh đã không có cách nà o Ä‘iá»u giải được thì đà nh bá» Ä‘i thôi.
Lão ngừng lại một chút rồi chấp tay xá dà i Trần Triệu Kỳ nói tiếp:
- Tiểu đệ là m cho Trần huynh bị liên lụy, trong lòng rất đỗi không yên. Nghĩa cả và thịnh tình của Trần huynh tiểu đệ xin vĩnh viễn ghi và o tâm khảm. Nếu đêm nay mà tiểu đệ không chết thì sau nầy có ngà y báo đáp.
Bá»—ng nghe Trần Triệu Kỳ báºt tiếng la hoảng:
- Thất Tuyệt Ma Kiếm! Thất Tuyệt Ma Kiếm! Ãúng là Thất Tuyệt Ma Kiếm chuyên dùng để tà n hại thân thể ngưá»i khác, hay phế bá» võ công.
Mấy tiếng la hoảng khác nà o vượn khóc lang gà o. Khiến cho ngưá»i nghe phải kinh tâm động phách hồn vÃa lên mây.
Thiếu niên áo trắng vẻ mặt đang lạnh lẽo đột nhiên sát khà đằng đằng, hững hỠnói:
- Phải rồi! Kiếm pháp mà tại hạ thi triển đây đúng là Thất Tuyệt Kiếm.
Trần Triệu Kỳ nói:
- Mấy chục năm nay, chưa một ai giữ được võ công dưới kiếm chiêu Thất Tuyệt Ma Kiếm.
Ãá»™t nhiên y co giò chạy như Ä‘iên ra ngoà i sảnh đưá»ng.
Thiếu niên áo trắng cũng không ngăn trở để mặc y chạy đi.
Cặp nhãn thần lạnh lẽo chăm chú nhìn và o ngưá»i Tống Hồng Bảo nói:
- Bây giỠcác hạ đánh hay chạy trốn thì quyết định mau đi!
Tống Hồng Bảo trong lòng kinh hãi đến cá»±c Ä‘iểm, hai tay cầm hai cây phán quan bút, ngáºp ngừng há»i:
- Nghe nói ngưá»i sá» dụng Thất Tuyệt Ma Kiếm Ä‘á»u có má»™t tay, má»™t mắt mà sao các hạ...
Thiếu niên áo trắng đột nhiên giÆ¡ tay kiếm lên, ánh hà n quang vừa lay động, cây phán quan bút trong tay trái Tống Hồng Bảo đã bay vá»t ra rồi rÆ¡i xuống bà n tiệc đánh choang má»™t tiếng là m bát đĩa vỡ tan tà nh, canh rau bắn tung lên.
Thế kiếm nà y thần tốc phi thưá»ng.
Tống Hồng Bảo giơ bút lên đỡ gạt thì đã không kịp nữa.
Cây phán quan bút bên tay trái bay ra. Ãồng thá»i bốn ngón tay cÅ©ng bị chặt đứt rá»›t xuống ná»n sảnh đưá»ng lát gạch xanh.
Ãnh đèn lá»a sáng rá»±c, trông rõ cả bốn ngón tay còn run bần báºt vì da thịt co lại.
Tống Hồng Bảo vừa kinh hãi vừa Ä‘au đớn, láºt Ä‘áºt chạy vá»™i ra ngoà i sảnh đưá»ng chuồn Ä‘i.
Thiếu niên áo trắng đảo mắt nhìn bốn phÃa rồi lạnh lùng nói:
- Quân Thiên Phụng! Các hạ còn má»i những ai trợ lá»±c nữa thì gá»i há» ra cả đây.
Hiển nhiên thiếu niên áo trắng chẳng những kiếm thuáºt kỳ bà tà n độc mà ná»™i công cÅ©ng rất thâm háºu.
Quân Thiên Phụng mặt xám như tro tà n lắc đầu đáp:
- Dù có còn ai thì cũng bị thương dưới lưỡi kiếm của các hạ.
Thiếu niên áo trắng đột nhiên ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ba tiếng lá»›n. Tiếng cưá»i là m rung động cả gian sảnh đưá»ng, đèn lá»a cÅ©ng phải lung lay.
Thiếu niên áo trắng ngừng tiếng cưá»i, nét mặt lạnh lùng thoáng hiện lên mà u thảm đạm, lá»™ vẻ Ä‘au thương từ từ cất tiếng há»i:
- Quân Thiên Phụng! Các hạ có biết tại hạ là ai không?
hết: Hồi 1, xem tiếp: Hồi 2