
27-10-2008, 03:40 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Hậu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bài gởi: 1,213
Thời gian online: 1904636
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
23.
Một ngày mới.
Tỉnh giấc.
Nắng sớm xiên qua cái lỗ thủng toang hoác trên tường.
Ấm áp. Dễ chịu.
Tiếng hót lảnh lót của con chim bạc má. Buổi sáng đầu tiên thức giấc ở trong khu nhà vườn này. Bốn năm trước. Cũng nghe thấy tiếng hót này. Lại một thông điệp chết tiệt của vườn địa đàng gửi cho ta (Zê)?
Hay gửi cho ai? Không biết.
Nhắc nhở cái gì? Cũng không biết. Mà cũng không cần biết.
Thông báo cái gì? Không biết. Mà cũng không cần biết.
Mang lại tin vui mùa xuân hay là bão lửa cào cấu xé nát tâm hồn? (Sến chưa). Không biết. Cũng đếch cần biết.
Một con gián ngoe nguẩy râu bò ngang qua Hồi ức những cô gái điếm buồn của tôi (tất nhiên là của Mác Kẹt) vất lăn lóc trên nền nhà.
Chuông cổng réo lên inh ỏi. Không tình tính tang tang tíng tình tang mà là réng réng réng réng.
Tung chăn lao ngay ra cổng.
Xích khoá rơi loảng xoảng.
Hiện ra không phải con chó già Zăng Thọ. Ria mép. Quần bò chíp hôi. Ba lô bụi sau lưng. Cũng không phải em gái sinh viên gái gọi nghiệp dư nhí nha nhí nhảnh. Em chanh peo ạ.
Quần áo vớ vẩn. Tóc tém màu hạt dẻ. Mũi thẳng. Răng rất đều. Xinh. Nai. Và gợi dục.
Lạ hoắc.
Ai thế này?
Nhà vườn Phúc-Yên 10-2007
Hết
|