Tôi kém Nguyá»…n Tuân mưá»i tuổi. Trước kia, tôi không quen Nguyá»…n Tuân.
Quãng đầu tháºp ká»· bốn mươi, báo Hà Ná»™i Tân văn, báo Chá»§ Nháºt má»›i in cá»§a tôi mấy truyện ngắn: Nước lên, Mê gái (Con gà ri), Bãi ô-tô, Má»™t đêm sáng giăng suông. Hình như Nguyên Hồng đã chỉ cho tôi biết Nguyá»…n Tuân đương lững thững bên kia hè đưá»ng Bá» Hồ. Những tiểu thuyết Thiếu quê hương đương in từng kỳ trên tuần báo Hà Ná»™i Tân văn và những truyện ngắn cá»§a Nguyá»…n Tuân đăng các báo Tiểu thuyết Thứ bảy, Tao đà n, Thá»i vụ, Bạn đưá»ng cÅ©ng có phần hÆ¡i hướng dấu vết trong chữ nghÄ©a bước đầu Ä‘á»i viết cá»§a tôi mà VÅ© Ngá»c Phan, ở sách Nhà Văn Hiện Äại đã Ä‘e tôi nên dè chừng cái giá»ng khinh bạc há»c đòi ấy.
Äi bên nà y hồ Gươm thấy Nguyá»…n Tuân ngồi trong nhà hà ng Hoà ng Gia, cái quán rượu kiểu Pháp che cánh sáo ra kÃn vỉa hè. Nhà văn chÆ¡i chua khác Ä‘á»i. Khăn lướt vố, áo gấm trần, tay chống dá»c chiếc quạt thước thay ba toong, chân bÃt tất dáºn già y mõm nhái Gia Äịnh. Năm ấy, Nguyá»…n Tuân cÅ©ng chỉ khoảng trên ba mươi đôi chút. Ngoà i đưá»ng phố chẳng ai ăn mặc kiểu cách khác thưá»ng thế, nếu không phải quan tri phá»§, quan thương tá ngồi xe nhà , áo sa phá»§ áo gấm, áo Ä‘oạn, vừa ý tứ vừa khoe chiếc bà i ngà dây kim tuyến thấp thoáng trong ngá»±c áo. Quán Tavec Royan nà y chỉ Tây lui tá»›i. Bên trong, nhảy đầm, dà n nhạc. Nhạc sÄ© Nguyá»…n Xuân Khoát vươn cổ cò trên cái đại vÄ© cầm cao ngang mặt ngưá»i chÆ¡i, những tiếng nảy ra rên gầm gừ.
Nhưng những con ngưá»i dị dạng nà y cÅ©ng chẳng là m khác mắt mấy cái thà nh phố không còn đìu hiu, và i năm nay đã nhốn nháo bá»n dá»±a thế Nháºt, đầu trá»c để trần, áo ka ki ống tay rá»™ng và ng nhạt Ä‘i ghệt da cao, lầm lì và nhâng nháo. Chẳng Ä‘oán được, Nháºt tháºt hay Nháºt mỹ ký. Rồi thì tôi xem Nguyá»…n Tuân đóng vai ngưá»i Ä‘i săn ở kịch Ngã ba cá»§a Äoà n Phú Tứ. Tôi thấy Nguyá»…n Tuân thoáng mấy giây má»™t cái bóng ngưá»i y tá khiêng cáng trong phim Cánh đồng ma cá»§a Äà m Quang Thiện.
CÅ©ng thấy chán. Nhưng Ä‘á»c bút ký Má»™t chuyên Ä‘i viết vá» Hương Cảng thì bâng khuâng nhiá»u. Mấy lần ở cuá»™c há»p tổ bà máºt, nghe Như Phong báo cáo thuyết phục Nguyá»…n Tuân và o Văn Hóa Cứu Quốc, chưa có kết quả. Nguyá»…n Tuân bảo Như Phong : ở Hà Ná»™i nà y, đứa nà o Việt Minh, đứa nà o tá»-rốt-kÃt, đứa nà o Äại Việt, Quốc dân đảng, đứa nà o bố láo cách mệnh mồm khoác lác, đứa nà o ăn tiá»n máºt thám, tá»› biết cả. Nghe nói tợn tạo trắng trợn, Như Phong mượn má»™t quyển sách rrồi ra vá».
Những cái biết của tôi vỠNguyễn Tuân hồi ấy chỉ mang máng thế.
Äem cái duyên đẹp đẽ má»i bá» quà ng cho Nguyá»…n Tuân có thể chưa kÃn nghÄ©a, mà cÅ©ng không hẳn đúng. Vá» văn và cả vá» Ä‘á»i. Có ngưá»i mê Nguyá»…n Tuân như Ä‘iếu đổ, từng chữ. Có ngưá»i chỉ lướt má»™t Ä‘oạn đã không chịu được cái giá»ng khụng khiệng, khệnh khạng. Triết lý và câu văn Nguyá»…n Tuân không giống vị hoà i sÆ¡n trong thang thuốc bắc, ghẻ bổ má»™t tý, lại vô thưởng vô phạt. Cái chÆ¡i cá»§a Nguyá»…n Tuân cÅ©ng thế. Vá»›i ngưá»i nà y, không thể thiếu Nguyá»…n Tuân. Ngưá»i kia thì không chịu đựng được. Ô hay, ngưá»i ta ra ngưá»i ta thì ngưá»i ta phải là ngưá»i ta đã chứ.
Nhá»› lại năm ấy, ở gian hà ng quà chợ Äồng Xuân còn cái bà nạ dòng khăn nhung áo cánh phin nõn Ä‘eo chuá»—i hạt cẩm thạch phÆ¡n phá»›t xanh - hà ng bún thang ngon có tiếng. Chỉ má»™t bát thang con bún lá, giá»t cà cuống thÆ¡m má»™t cách khó chịu mà lại không có không được, cÅ©ng có thể viết lên má»™t cái gì. Nói bâng quÆ¡, chẳng ra nhá»§ mình, chẳng ra cho ngưá»i khác. Những cái ấy phải viết, viết. Như những đêm áp tết, năm cùng tháng táºn, lại lấy ra mấy cái đĩa hãng Pa-thé mua được ở chợ Giá»i, mà nghe ả Äà m Má»™ng Hoà n... Gió hỡi gió, phong trần ta đã chán... Cánh chim bằng chÃn vạn những chá» mong... Thế nà o ông ấy cÅ©ng lại nói: Cái hÆ¡i cá»§a Má»™ng Hoà n thì sang, nhưng không đẹp bằng giá»ng bà Chu. Phải viết, cái nà y phải viết thôi. Những năm vá» sau, Nguyá»…n Tuân vẫn là m việc cho viết, khắc khoải sá»± viết, mà không viết bao nhiêu. ở đây nữa, chÃnh bởi hÆ¡i sức và trong tâm sá»±. Phải đến Nguyá»…n Tuân viết ra thì cÅ©ng má»™t vùng phố xá ấy má»›i thà nh tên gá»i, má»›i thà nh Phố Phái - hai chữ cá»§a Nguyá»…n Tuân sáng tạo đặt tên cho tranh Bùi Xuân Phái. Và trong cuá»™c chÆ¡i, ông cá»a hà ng trưởng Bôđêga, chú nhà bà n, nhà bếp khách sạn Thống Nhất hay bác Chữ bán cháo gà gõ ống thổi là m phách hát ả đà o giá»ng chèo ở ngã sáu dốc Hà ng Kèn, hay khi lên chÆ¡i nhà ông Ba trên NghÄ©a Äô thì dẫu cho Nguyá»…n Tuân chưa há» quen, cÅ©ng không phải là trùm trò, các chá»§ quán, chá»§ nhà đá»u trân trá»ng như ông ấy má»›i là chá»§ cuá»™c. Cái duyên ấy xưa nay vẫn như má»™t.
Những năm trước 60, cái dốc ngã sáu Hà ng Kèn ban đêm thanh vắng lắm. Những cây sấu, cây sữa cÅ©ng chưa như mấy năm sau phải má»™t tráºn bom Mỹ đánh sáºp hai ngôi nhà và mấy gốc cổ thụ. Bá» hè dưới hai hà ng cây hiu hắt khÆ¡i lại cảnh xưa cÅ©, còn cái bá» tưá»ng đắp dòng chữ xi măng nổi Phúc Äình cha, tên hiệu thuốc sốt rét nổi tiếng má»™t thá»i. Nhá»› Cây Thị Hà ng Kèn đầu Lê Lợi, cuối Hà ng Giò nhiá»u hÆ¡n tên phố má»›i, đối vá»›i chúng tôi. Mấy hà ng phở gánh và quán cóc. NÆ¡i ăn đưá»ng ăn chợ nà y không chè chén xô bồ như trên ngõ Sầm Công, chim quay Tiểu Lạc Viên, cà phê phin Ca, cà phê đá Lý Hảo... cÅ©ng không và được vá»›i cÆ¡m tám Tân Việt, Việt Hương quanh chợ Hôm gần đấy.
Dốc Cây Thị không còn cây thị, hà ng quán chỉ rải rác có buổi. Ngồi đây, đầu phố Hà m Long nhìn sang sở Văn Tá»±, tưởng như lão Tà u Bay còn gánh phở bán buổi sá»›m. CÅ©ng cạnh đấy, bên dãy nhà mà thá»i tạm chiếm Pháp đặt đà i phát thanh Con Nhạn cá»§a quân viá»…n chinh, hồi Tiá»n Khởi NghÄ©a, đội AS (ám sát) cá»§a Việt Minh đã bắn chết Thiên Nga, nữ đặc vụ cá»§a Nháºt trong quán cà phê nà y. Nhưng không phải chá»— hà ng cà phê cá»§a ông cắt tóc ở hợp tác xã chá»— ngã sáu má»›i vá» mở, đêm B52 ấy, má»™t vá» tên lá»a rÆ¡i gãy võng cái mái hiên. Những biến thiên cá»§a con ngưá»i phố xá, chắp nối lại mà chỉ có ngòi bút Nguyá»…n Tuân má»›i phát hiện cho ngưá»i Ä‘á»c thấy được những lăng cạnh gốc gác, như muôn váºt trong trá»i đất, khác nhau mà lại dÃnh lÃu vá»›i nhau. Những ngã năm, ngã tư, ngã bảy, ngưá»i Ä‘i lại sinh ra đưá»ng cái và má»i sinh hoạt, là m ăn, đắp đổi, ngưá»i hút thuốc là o thì có ngưá»i bán đóm, phưá»ng chợ thì có ngưá»i đóng Ä‘inh đế già y, ông bán hà ng nước chè tươi, ông lão chữa già y dép vá»›i khách dừng chân.
Phở Tà u Bay - mà bây giỠở Sà i Gòn có và i ba quán cá»§a các bà phòng nhất, phòng nhì và con cháu ông Tà u Bay đã quá cố, cÅ©ng đôi chút phảng phất mùi vị phở Bắc, gánh phở ông Tà u Bay xưa đỗ cạnh dốc bên gốc cây thị đầu sân và o sở Văn Tá»± - không biết tại sao ngưá»i qua đưá»ng lại đặt tên công sở ấy là sở Văn Tá»±. Có lẽ cÅ©ng như chỉ tình cá» má»™t câu bông đùa cái mÅ© da lưỡi trai hÆ¡i dà i khác thưá»ng cá»§a ông hà ng so sánh vá»›i chiếc mÅ© phi công mà thà nh tên phở Tà u Bay, má»™t hà ng phở gánh buổi sáng. Thá»i ấy, sáng, trưa, tối Ä‘á»u đặn cho ngưá»i ăn quà phở mà không phải là dùng phở đến no. Hiếm cá»a hà ng phở, hiệu phở, rặt phở gánh, chuyên phở nước. Phở hiệu xà o ròn, xà o má»m, tái lăn, sấm vang, bát phở bên đĩa mùi, húng và cút rượu trắng. Phở gánh, món quà nhẹ. Ngá»§ trưa dáºy, tối khuya trước khi Ä‘i ngá»§. Không ai khai tâm chén rượu lúc ăn phở bát. Thịt bò chÃn từng tảng, cÅ©ng chưa rạch ròi mấy chá»— nạm, gầu, mỡ hay nhừ. Trong cái bát chiết yêu loe miệng thắt đáy, nước dùng bốc khói mà trong như nước mưa li ti nổi chút váng mỡ và ng, lÆ¡ thÆ¡ mấy lát hà nh hoa, rau mùi. Là m bát nà o, thịt thái bát ấy. Äảo phở, bánh chồi lên quá, bánh chương, ăn phải bá» dở. Nhưng đạo ăn phở cá»§a Nguyá»…n Tuân có cách riêng.
Trong lòng và vỉa hè ngã sáu quang đãng cứ khoảng mưá»i giá» tối trở Ä‘i má»›i láºp loè hà ng quán. Những tối thứ bảy, từ đầu Hà ng Äà o xuống Trà ng Thi, đến táºn chợ Äuổi, má»i ngã ba ngã bảy Ä‘á»u kê bục, cắm cá». Các Ä‘oà n văn công nhảy xạp rà m rạp. Tiếng Trần Chất hát Chiếc khăn piêu đến Ä‘inh tai trong loa. Ngưá»i xem chen chúc lúc ấy má»›i vãn. Äá»™i quân cảnh Ä‘eo băng đỠđã bắt đầu Ä‘i tuần đêm thiết quân luáºt. Các gánh lục tà o xá cháo gà phải hai ba giá» sáng má»›i hết hà ng. Äã quảy vá» còn có ngưá»i gá»i theo. Bình yên, chẳng ai nhá»› thà nh phố hãy còn phải quản trị theo chế độ quân sá»±. Dá»n hà ng quá khuya đã thà nh lệ.
Khi có hà ng quà , những ngã ba đã văng vắng lại hiện ra bá»™ mặt khác. Chốc chốc, thong thả qua má»™t xe đạp lênh khênh, tiếng vòng nan hoa quay gió vù vù. Cái xe trâu Trung Quốc nặng như cùm được ngưá»i ta vác từ chiến khu Thái Nguyên Việt Bắc vá». Gánh cháo gà bác Chữ đã dênh hẳn xuống mặt đưá»ng nhá»±a. Chiếc cháºu nhôm đựng nước, cáºu con trai thả chồng bát và o cháºu rồi nhặt ra từng cái, khăn lau miết quanh miệng chiếc bát rếch cá»§a những khách ăn mở hà ng. Rồi bác Chữ thừ ra. Như còn tiếc đám múa xạp lúc nãy hay sao. Bác Chữ cầm chiếc ống nứa thổi pho pho và o cá»a lò má»›i được cá»i, mẩu cá»§i hồng rá»±c.
Rồi lại quay ra, ngồi lên bó cá»§i, má»™t tay đấm lưng, tay kia gõ cái ống nứa giả vá» Ä‘iểm tiếng róc phách, chốc lại tom chát đánh nhịp xuống thà nh thùng bát, miệng ư ừ giá»ng mÅ©i như rên :
Nam nhi đứng ở trong trá»i đất
Quyết ăn chÆ¡i cho đủ mùi Ä‘á»i
Sá»± cùng thông bÄ© thái tá»± trá»i
Sông có khúc con ngưá»i có lúc...
Bá»™ quần áo nâu dà y mo nang dưới ánh ngá»n Ä‘iện chao lắc lư trên dây giữa đưá»ng. Mặt nhăn nhó đăm đăm, chẳng biết đương phởn hay buồn ná»—i hóng khách. Chốc lại cầm ống nứa thổi bếp, xong lại rá»n rÄ©: Nam nhi đứng ở.... Tôi không trông rõ tháºt mặt cái bác cháo gà Chữ ấy ban ngà y bao giá». Như ngưá»i vá»›i ma, ná»a đêm đến rạng sáng thì lặn. Bác Chữ nhìn hò háy trước ánh lá»a, mắt ấy không viá»n vải tây Ä‘iá»u tất cÅ©ng lông quặm. Dần dần ngưá»i ngợm ở đâu cứ lẩn thẩn ra, như cá»— tam cúc phải đủ xe pháo mã vá»›i năm quân tốt hỉn. Gánh lục tà o xá lù lù đến ghé cạnh. Cái ông chè Ä‘áºu xanh lục tà o xá thoạt hiện ra tháºt oai. Như đức Quan Ngà i hồi tiá»n nháºt còn ở ẩn kết nghÄ©a vá»›i ông cháo gà Lưu Bị dưới gốc dâu cây sữa xoè tán lá ba tầng ba lá»ng và ng Ä‘iá»m vá» sau là m vua. Lão râu Ä‘en dà i, trán nhẵn hói bóng lên ná»a đầu, khi chưa gặp thá»i thì quảy hà ng mà thôi. Nhưng ngắm kỹ, chưa chắc lão đã bằng tuổi tôi băm lăm lúc ấy. Có lẽ chỉ má»›i năm trước còn thói quen nuôi râu giả già để trốn quân dịch, nhiá»u ngưá»i mắt đảo như chá»›p, nhưng râu ria lõng thõng.
áp chân tưá»ng số nhà 81, ông hà ng cà phê bÃt tất. CÅ©ng là trông hình thù mà tưởng ra, cà phê pha và o ấm nhôm, mảnh vải lá»c thõng xuống như chiếc bÃt tất nâu. Ngá»n đèn hoa kỳ lom Ä‘om giữa mặt chõng tre, ngổn ngang mấy cái ghế con đặt quanh. Khách ngồi xuống, trông lên má»›i thấy mặt ông hà ng lom khom, bóng loáng nắng gió đồng chiêm. Bá»™ quần áo nâu non nhá» nhếch, dáng ngÆ¡ ngÆ¡ như đương lẩm nhẩm ai trả tiá»n, ai lỉnh mất. Nguyá»…n Tuân không thÃch cái cà phê hâm nóng đầu đưá»ng thế nà y. Nhưng vẫn thưá»ng ghé xe đạp dá»±ng lên gốc cây xà cừ. Không biết có phải chỉ bởi thói quen xưa cÅ© cứ tối tối, tôi lại rước tôi ra đưá»ng!. Những đêm gió lùa rà o rạt mặt nhá»±a, nhồi thêm thuốc và o tẩu, ngồi tránh và o bên gốc xà cừ gồ ghá» - Nguyá»…n không chịu được mùi hoa sữa, ghét lây cả cái cây. Chén cà phê sà nh nâu lồi lõm, có khi chỉ nhấp má»™t ngụm, rồi bá» lạnh ngắt. Dưá»ng như ngại tôi có thể vì ông ấy mà áy náy không biết cà phê hạt muồng hay ngô rang.
Nguyá»…n Tuân nói: Mặc kệ mình. Cáºu cứ việc hồi tưởng. Ông anh nghÄ© tôi đương nhắm phÃa má»™t ká»· niệm đâu đó nên má»›i ưa lai vãng tá»›i đây, bởi biết tôi vốn cÅ©ng lạnh nhạt vá»›i cà phê. Và o quãng giữa thế ká»· nà y thà nh phố và con ngưá»i Ä‘á»u trải nhiá»u quãng Ä‘á»i chằng mắt xÃch vá»›i nhau. Tôi cÅ©ng như váºy. Tôi đến cái ngã năm, ngã sáu nà y không phải ngẫu nhiên. Mưá»i năm trước, ven hồ đằng kia, còn những toà biệt thá»± má»c lên giữa những bụi chuối um tùm. Mặt tráºn đã lan đến đấy, tan hoang cả. Tôi là m phóng viên cá»§a báo Cứu Quốc thưá»ng qua lại đây, khi xuống tuyến phòng thá»§ phÃa chợ MÆ¡. Có hôm ngá»§ đêm lại trong ngôi nhà bá» không. ở chá»— chúng tôi đương ngồi, tiếng súng và ngưá»i núp ngã xuống bên má»—i gốc cây. Báo Thá»§ Äô đăng tin chiến sÄ© Nguyá»…n Thà nh ôm bom ba cà ng lao và o xe tăng địch từ hồ Thiá»n Cuông tá»›i. Quả bom đầu tiên cá»§a quân giá»›i ta tá»± tạo có lẽ được tung ra ở chá»— kia đấy. Thà nh phố đương tổ chức tìm đà o hà i cốt liệt sÄ© và ngưá»i chết đưá»ng. Ban ngà y, trên vỉa hè đặt hà ng dãy những chiếc tiểu khói hương nghi ngút.
ở cái ngã sáu đưá»ng Ä‘á»i ấy vẫn leo lét ngá»n đèn con cá»§a lão cà phê 81, ánh đèn chai và lá»a bếp thùng cháo bác Chữ. Mấy cái xÃch lô tã chốc lại lạch xạch lượn lá» qua. Trông mặt ngưá»i đạp xe cÅ©ng có thể Ä‘oán được tông tÃch, má»—i ngưá»i Ä‘á»u hằn nét bá»™ mặt thá»i gian và tá» lịch hà ng ngà y cá»§a thà nh phố. Có lão râu xồm khuya vá» uống rượu húp cháo rồi nằm vắt ngưá»i trên đệm xe, sà n xe ngá»§ bên gốc cây. Äấy là các ông chánh, ông lý tá» vừa chạy Tây cà n, vừa sợ Việt Minh trả thù đã bá» các vùng trắng ven ná»™i và o đây. Äám cÆ¡ sở ta hốt chết trốn và o thà nh, trẻ hÆ¡n và đỡ lầm lì, có thể lại công tác bà máºt, không ác ôn như mấy lão xÃch lô râu ráºm kia. Nguyá»…n Tuân bảo: Cáºu có để ý đưá»ng phố bên Bắc Kinh lúc gần sáng, những xe la, xe lừa bánh gá»— cao lênh khênh, những lão đánh xe đầu hói như quả dưa hấu ngồi ngất ngưởng trên đống cá»§ cải, vẫn oai phong chẳng khác Tưởng Giá»›i Thạch, Uổng Tinh Vệ thất thế!'.
Tôi bà n theo:
- Lão xế lô, lão lục tà o xá nà y nhất định là tá» ngụy cÅ©. Cả lão cà phê bÃt tất, lão cháo gà dấm dá»› thế nhưng trông tay thoăn thoắt nhặt tiá»n, xếp tiá»n thế kia đủ biết.
Nguyá»…n Tuân há»i:
- Có nhớ Két không?
- Tay Két trinh sát tiểu đoà n 54?
- Cứ ngồi đây mình lại nhớ nó. Không hiểu sao.
Khói thuốc trong nõ tẩu phầm pháºp bốc xanh trắng um lên.
Thì ra, ở cái đầu đưá»ng đêm hôm chẳng thú vị mấy chút, chÃnh Nguyá»…n Tuân má»›i đương hồi tưởng. ở má»—i cái cùng trông thấy, nhưng từng ngưá»i lại ngá» khác nhau. Thế nà o mà ở đây Nguyá»…n Tuân lại nhá»› tá»›i Két chiến dịch sông Thao mùa hạ 1949. Cháºp tối ấy, bá»™ đội qua sông xuống đò bến Ä‘á»n Äông Cuông gần Máºu A, rồi hà nh quân suốt đêm và o háºu địch để kịp chiá»u hôm sau đánh đồn Äại Bục. Tình cá», chúng tôi gặp lại Két ở Máºu A, Nguyá»…n Tuân quen Két cá»§a Trung Ä‘oà n Thá»§ đô. Chiến dịch ấy, trung đội trưởng trinh sát Két đã hy sinh, nằm lại bá» bên kia sông Thao.
Äi và đi thá»±c và má»™ng cả Ä‘á»i Nguyá»…n Tuân. Là m thế nà o Ä‘i được, chỉ cất Ä‘i được. Năm 1937, Nguyá»…n Tuân ra Hương Cảng là m tà i tá» mà n bạc. Phim truyện Việt Nam, chá»§ Trung Quốc thuê má»™t số ngưá»i ở Hà Ná»™i sang đóng. Tôi đã xem Cánh đồng ma ở rạp Hiệp Thà nh phố Hà ng Bạc - rạp chèo cải lương, thỉnh thoảng chiếu phim phong thần, kiếm hiệp bán vé má»™t hà o đồng hạng. Phim Cánh đồng ma đầu Ngô mình Sở. Nguyá»…n Tuân đóng má»™t vai phụ - có thể lôi ngưá»i Ä‘i ngoà i đưá»ng và o sắm vai cÅ©ng được, đấy là ngưá»i y tá mặc áo lui trắng, nâng đầu cáng thương, lừ lừ qua ống kÃnh chá»›p nhoáng má»™t hai giây. Có thế thôi, mà Nguyá»…n Tuân lặn lá»™i sang Hương Cảng trong lúc năm hết tết đến.
CÅ©ng không phải chÆ¡i bá»i Ä‘ua đả. Äám hổ lốn đóng phim còn lục đục lừa nhau, chá»i bá»›i nhau vì các chá»§ phim tranh nhau xé đám phu má»™ đóng phim nà y đã là m thêm phim Tráºn phong ba tồi quá gá»i vá» nước tranh khách trước nhưng không có ngưá»i xem. Nguyá»…n Tuân ở trong đám phu đóng má»™t phim. CÅ©ng không ăn cánh vá»›i ai. Bà phô tô Phú ho lao gà y rạc dâm đãng đến quái dị, chùm trò Äà m Quang Thiện và Nguyá»…n Doãn Vượng, Ä‘iểm mặt cÅ©ng không phải ai tri âm tri ká»· khiến Nguyá»…n Tuân phải đắm Ä‘uối bá»—ng dưng lênh đênh Ä‘i. Mà cái thúc giục vẫn là những cÆ¡n đói Ä‘i cá»§a mình. Không khó không dá»…, không biết ai, chỉ biết má»™t mình. Nguyá»…n Tuân muốn đến Hương Cảng, nặng ná» và nhẹ nhà ng, thế thôi. Trong đêm trừ tịch ở hòn đảo phồn hoa nhất châu á, hứng thú và buồn vá»›i hồn cốt những trang bút ký Má»™t chuyến Ä‘i, chỉ có tâm sá»± ấy đã giục giã nhiá»u.
Má»™t Ä‘á»i ao ước phương trá»i vá»›i má»™t cung cách Ä‘i. Trong tiểu thuyết Thiếu quê hương, cả má»™t chương mưá»i mấy trang vá» vùng than vá»›i những cảng Rơđông, cá»a Äiá»n Công, những cÆ¡n gió ngoà i vịnh và o Ä‘en nhuyá»…n mà u than trùm lên phố biển Hòn Gai. Hồi ấy, Má»™ng Tuyết - Äông Hồ trong Hà Tiên ra chÆ¡i Hà Ná»™i. Hôm vá», Nguyá»…n Tuân tiá»…n ngoà i ga Hà ng Cá». Nguyá»…n Tuân có viết vá» cuá»™c tiá»…n biệt ấy trên báo Bạn ÄÆ°á»ng ở Thanh Hoá, đã cưá»i tiên sinh Äông Hồ, tà u sắp chạy, mà vẫn cùng bạn bè lắc lư ngâm vịnh thù tạc suông không có chén. Còn cô Má»™ng Tuyết thì lại khéo tưởng tượng ra như trông thấy con ngưá»i ấy hôm nà o má»›i ở vùng gió than, bão than còn cuốn theo đến táºn sân ga. Trên khuôn mặt cháy nắng cá»§a ngưá»i lữ hà nh, hai lá»— mÅ©i cÅ©ng xám Ä‘en những than là than.
Cô con gái là m thÆ¡ ở Phương Thà nh nhìn Nguyá»…n mà cảm động, bởi từ xưa kia cô đã ước mÆ¡ thèm má»™t hÆ¡i gió lạ, khát thở má»™t bầu không khà trá»i, nước lênh đênh hà ng tháng trên biển cả để rồi đổ bá»™ trên má»™t bến bá» xa. Trải qua khắp kinh tuyến, vÄ© tuyến cá»§a địa cầu, để Ä‘i tá»›i chá»— bốn mùa tuyết rÆ¡i, băng đóng đến vùng sa mạc gió nắng lá»a than, trèo tuyết núi Hy Mã Lạp SÆ¡n lạnh cóng và tắm nước sông Hằng, vượt biển Äại Tây dương, qua Hy Lạp, rồi trên lưng lạc đà xem Kim Tá»± Tháp rồi trở lại thưởng hoa anh đà o trong má»™t ngà y há»™i ở Nháºt Bản. Ngà y hè thì lưu liên các vùng bãi biển ý Äại Lợi. Thu vá» thì ngồi xem lá và ng rụng theo các pho tượng cá»§a Lúc Xem Bua. Bao nhiêu tiếng gá»i cá»§a Cao Rá»™ng Xa Xăm đã thúc giục ám ảnh mãi lòng thÃch sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i bấp bênh có nhiá»u xê dịch, biến đổi cá»§a thiếu nữ. Cô thiếu nữ mà ngà y còn thÆ¡ đã có ý muốn Ä‘i táºn chân trá»i. Thuyá»n khách sông Hương đêm thất tịch. Lạnh lùng trăng nước khúc nam ai... mà ai cảm chung má»™t mối tâm sá»± não ruá»™t cá»§a khách Giang Châu Tư Mã (Trạnh niá»m nhá»› cảnh giang hồ, bút ký, Phương Thà nh má»™t ngà y thu muá»™n 1939 cá»§a Má»™ng Tuyết).
CÅ©ng má»™t nòi tình mÆ¡ mà ng như cô Má»™ng Tuyết, chỉ có rà y ước mai ao, tháºt ra Nguyá»…n Tuân chưa Ä‘i đưá»ng bá»™ quá Mông Dương và đưá»ng nước chưa ra khá»i cá»a Äiá»n Công tá»›i Móng Cái bao giá». Phải đến hÆ¡n hai mươi năm sau viết trang sách vá» vùng than, Nguyá»…n Tuân má»›i tá»›i Hải Ninh lần đầu, cùng Ä‘i vá»›i Nguyên Hồng, Vạn Lịch và tôi. Tưởng như khó tin, mà sá»± tháºt như thế. Thiên bút ký mênh mang sóng biển Cá»a Äại kia, Ä‘á»c kỹ thì nháºn ra phải nhá» tác giả có ngưá»i nhà ở Cá»a Äại, má»›i đến được. Ngà y ấy, Nguyá»…n Tuân đã viết má»™t truyện ngắn đăng báo Tiểu thuyết Thứ bảy, trên Ä‘á»: Tặng ông Äá»— Ngá»c Côn, nhà máy đèn Móng Cái. Khi nà y, Phạm Duy là m thợ phụ nhà máy Ä‘iện, ở nhỠông Äá»— Ngá»c Côn (Phạm Duy: Hồi ký thá»i cách mạng, kháng chiến - Californie, 1989). Mà ông bạn là m nhà máy đèn Móng Cái ở phố chÃnh Clamoocgăng ấy cÅ©ng chưa lần nà o gá»i tiá»n tà u xe rá»§ Nguyá»…n Tuân ra chÆ¡i thưởng thức cái hiu hắt nÆ¡i địa đầu. Hà ng chữ đỠtặng chỉ là má»™t ao ước. Mà phải đến dịp nhá» xe cá»§a cán bá»™ Vạn Lịch, má»›i ra được bãi Trà Cổ, xuống lái thán ngược sông Mang lên cầu Bắc Luân - Móng Cái, đến Thán Pún - sá»± bôn tẩu cá»§a chúng tôi có công lệnh và dấu đóng giấy Ä‘i đưá»ng cẩn tháºn.
Cầu kỳ và khó tÃnh cÅ©ng là tÃnh riêng trong cái thÃch thú ham Ä‘i mà không được Ä‘i. ở phương Äông còn có cái chÆ¡i Ä‘i mà không Ä‘i, ngồi nhà ngắm tranh sÆ¡n thuá»·, nuôi muông thú lạ, uốn cây, gẩy cái lá trúc rụng xuống thế giá»›i bể nước nho nhá» rêu nổi hòn đá cây si bên hòn non bá»™ có ngôi chùa mái cong, có chú tiá»u vác cá»§i qua cầu. Cho thoả cái tưởng tượng mà thôi.
Nguyá»…n Tuân ở vế ngưá»i thứ nhất, không phải các ông ngồi rung đùi chÆ¡i trá»i đất thu nhá» và o cái bể sà nh và núi non bá»™. Mà đôi khi chÆ¡i cây cảnh, má»™t chút chắp nối. Æ há», há»n dá»—i, bá»±c bá»™i, nhá»› thương không đâu gá»i và o má»™t nhánh địa lan cánh tÃm, má»™t con chó đá canh cá»a, má»™t quả pháºt thá»§, má»™t hòn cuá»™i suối, má»™t chiếc gối sứ má»›i đây được bưng ra từ má»™t tiệm hút chợ CÅ© Sà i Gòn. Nguyá»…n Tuân chỉ thÃch Ä‘i, nhưng trong má»i sá»a soạn còn kỹ lưỡng hÆ¡n Ä‘i. Mùa hạ năm 1949, Nguyá»…n Tuân và tôi theo tiểu Ä‘oà n 54 Trung Ä‘oà n Thá»§ đô tiến quân và o mở chiến dịch tiêu diệt má»™t chuá»—i cứ Ä‘iểm hà nh lang bá» sông Thao án ngữ Tây Bắc, các đồn Äại Bục, Äại Phác, Khe Pịa, Ngòi Mác, Mã Yên SÆ¡n lên đến đồn tiểu khu Phố Rà ng. Chuyến áy, tôi Ä‘i cùng Nguyá»…n Tuân - được là m quen vá»›i Nguyá»…n chuyến Ä‘i đầu tiên. Tôi đã ghi lại:
Nguyá»…n Tuân xắm nắm quanh cái bi đông nước bá»c dạ xanh cá»§a anh. Lần đầu tiên ở mặt tráºn, Ä‘i lâu vá»›i Nguyá»…n, tôi má»›i thấy quá nhiá»u đức tÃnh cá»§a ngưá»i lên đưá»ng. Khoẻ, vững, hà nh trang không thừa, cÅ©ng không thiếu má»™t cái gì. Trên lưng, gá»n gà ng chiếc ba lô Nháºt. Má»™t sợi dây nhá» cÅ©ng có chá»— để rồi dùng đến sợi dây. Cuối cùng, má»i thứ giấy má có thể lá»™ liá»…u cá»§a riêng mình Ä‘á»u phải để lại căn cứ, không được Ä‘em theo và o vùng địch. Chỉ má»™t cuốn sổ nhá», cái áo mưa, bá» và o ba lô vừa phải. Má»™t bao cÆ¡m nắm, thêm cái thắt lưng lương khô cuốn chéo ngang mình. Äầy bi đông nước, Nguyá»…n Tuân đã cẩn tháºn buá»™c ghì và o thắt lưng cho khi bước đỡ xóc (Ngược sông Thao, phóng sá»±, Nhà xuất bản Cứu Quốc 1949).
Trong nghá» Ä‘i - nghá», chứ sao, cẩn tháºn đã thà nh thói quen và cầu kỳ đến Ä‘am mê. Sá»a soạn cÅ©ng là khai thác để thưởng thức được chu đáo. Không phải cứ đứng đắn và khôi hà i như nhạc sÄ© Nguyá»…n Xuân Khoát. ở trưá»ng lục quân bên Vân Nam vá», anh Khoát dạy tôi thuáºt Ä‘i đưá»ng giữ được dai sức cá»§a Bát lá»™ quân. Nhanh mưá»i bước lại thong thả ba bước, cứ thế cả ngà y chân không biết má»i. Cẩn tháºn, má»i thứ trên mình và trong ba lô Ä‘á»u gá»i thà nh con số. Và như cả thảy đồ đạc có mưá»i lăm thứ. Sáng ra, trước khi Ä‘i đếm chỉ có mưá»i bốn. Thế là còn thiếu má»™t. Rõ tháºt buồn cưá»i, nhưng nếu cưá»i, anh Khoát không bằng lòng. Má»i cẩn tháºn cá»§a Nguyá»…n Tuân thiết thá»±c hÆ¡n, nhưng không thà nh con số như trên. Ngòi bút chì gà i trên túi áo, ngồi Ä‘á»c cÅ©ng ghi lên sách. Không biết đến thế ká»· nà o có cái hÆ¡n, chứ bút chì trên giấy thì không bao giá» phai. Má»™t tiệp bìa cứng vá»›i cái bút chì. Lắm lúc thấy ông bạn đưá»ng chịu khó đến váºy, mình vừa để ý, vừa thÃch vừa ngán ngẩm cho những khó nhá»c cá»§a nghá» Ä‘i không biết thế nà o là cùng. Lo cho việc Ä‘i là yêu Ä‘i và biết hưởng thụ Ä‘i. Mải mê quên ngà y tháng, nhưng tÃnh đếm sá»a soạn cho mải mê thì phải nhá»› từng ly. Cái phóng khoáng cá»§a ông ấy không lẫn vá»›i buông tuồng, cẩu thả.
Mà sá»± chuẩn bị tỉ mẩn cá»§a con ngưá»i muốn khi ta chết Ä‘i, da ta được thuá»™c là m cái va ly cÅ©ng khá khác thưá»ng. Năm 1961, Nguyá»…n Tuân lên Hà Giang dá»± khánh thà nh đưá»ng Bắc Quang - Hoà ng Su Phì. Hoà bình thảnh thÆ¡i rồi, nhưng vẫn lại là vá» rừng, lại Ä‘eo cái ba lô Nháºt vá»›i những sợi dây dù Mỹ buá»™c mà n, không quên chiếc bi đông chiến dịch sông Thao hÆ¡n mưá»i năm trước. Giữa đám các thứ lỉnh kỉnh, má»™t xếp giấy bản lau chén bát, má»™t quyển sách Ä‘ang Ä‘á»c và mấy thẻ hương mua thá»a ở hà ng quen cá»a chợ Äồng Xuân. Khánh thà nh đưá»ng má»›i trên rừng thì nhà khách cÅ©ng là mấy cái lán cắm ven đưá»ng. Hương chống ẩm, chống muá»—i đây. Hương chống muá»—i, chứ Nguyá»…n Tuân kỵ mùi tá»i và không chịu được mùi thÆ¡m ở các thứ hương ấn-độ cứ thoang thoảng rá»n rợn như có ma lẩn quất trong nhà .
Quả nhiên là những nÆ¡i ngả lưng dã chiến ở Hoà ng Su Phì khách nghỉ đêm ở các lán dân công, ná»n đất và phên vách má»›i được sá»a sang lại đôi chút. Tối đến, mùi hương ở lán ông khách văn ngà o ngạt ra. Vù Mà Kẻ, bà thư huyện Äồng Văn há»i nhá» tôi:
- Nó cúng ma hả?
Là m thế nà o cắt nghÄ©a cho ông bạn ngưá»i Mông nà y hiểu cho cái thú chÆ¡i sưởi mùi hương như thế. Má»›i như hôm qua, Vù Mà Kẻ năm trước lần đầu vá» Hà Ná»™i. Nhiêu khê quá, xe liên váºn Äồng Văn xuống Hà Giang, lại chuyển ô-tô khác vá» Phú Thá». ở đấy, lên tà u hoả. Äoà n tà u xuôi vỠđến ga Hà ng Cá», vẫn ngồi thản nhiên ngắm ra phố phưá»ng, đưá»ng xá, nhà cá»a ngoà i cá»a toa thấy mãi chưa tá»›i Hà Ná»™i. Khi tà u lên đến Bắc Giang má»›i há»i ra.
Tôi bảo Vù Mà Kẻ:
- Không phải bác ấy cúng ma. Bác ấy đốt hương cho ấm như ta ngồi sưởi lá»a ở trên quê, lại chết được muá»—i. Mùi hương sưởi thÆ¡m cÅ©ng như khói cá»§i gá»— thông ấy mà .
Có lần, Vù Mà Kẻ vá» Hà Ná»™i, đến chÆ¡i uống rượu nhà Nguyá»…n Tuân. Tôi nhắc lại chuyện hương sưởi ấm ở Hoà ng Su Phì. Vù Mà Kẻ trả lá»i: Bây giá» nói thế thì mình hiểu ngay.
Hồi ấy, Vù Mà Kẻ không tin câu cắt nghĩa của tôi. Có những việc...
Nhưng thôi, lại trở vá» chiến dịch sông Thao mùa hạ 1949. Nguyá»…n Tuân gặp lại Két - ngưá»i chiến sÄ© trinh sát mà Nguyá»…n Tuân vừa há»i tôi có nhá»› không, lúc ná»a đêm giữa cái ngã sáu bên gốc cây sữa, cây xà cừ nà y.
Lần đầu tiên, quân chá»§ lá»±c mở tráºn đánh phối hợp lá»›n, mặt tráºn dà i suốt bên kia sông Hồng ở Yên Bái vắt sang sông Chảy, lên Là o Cai. Chúng tôi theo tiểu Ä‘oà n 54, đơn vị chá»§ công cá»§a Trung Ä‘oà n, Nguyá»…n Tuân bá»—ng gặp lại Két, không ngá», khi qua sông.
Cháºp tối, táºp kết ở Máºu A. Các chiến sÄ© quần áo bà ba Ä‘en như chúng tôi. Bá»™ đội được phát như thế nà o thì mặc nấy, áo nâu, áo Ä‘en, có khi nhuá»™m lá cÆ¡i, nhuá»™m pin xanh sẫm, thâm xịt. Äã xế chiá»u, ngưá»i ngồi Ä‘en ngòm sân Ä‘á»n Äông Cuông. Trung đội trưởng Két trong đám chiến sÄ©, ngưá»i hầu bà n nhà hà ng Thuá»· Tạ Bá» Hồ năm trước, bây giá» là trung đội trưởng trinh sát đã trông thấy cái ông nhà văn hay uống uýt ky, quăng trô xếch ở Thuá»· Tạ lúc chặp tối sao ông ấy lại lên táºn đây thế nà y. Mà đội mÅ© vải ka ki xám, mặt là nh lạnh như phái viên cấp trên xuống. Két đến trước mặt Nguyá»…n Tuân:
- Ông...
Nguyá»…n Tuân giÆ¡ cái gáºy tre, nắm tay Két.
- Anh Két! Äồng chà Két! Tôi cÅ©ng sang sông đêm nay. Äồng chà ở 54 à ?
- Vâng ạ.
Chỉ má»™t thoáng, má»i ngưá»i hối hả vá» sá»a soạn. Suốt chặng đưá»ng và o sâu trong kia, Nguyá»…n Tuân mong gặp lại Két. Như còn bao nhiêu chuyện máy năm qua chưa nói hết. Suốt đêm ấy, mù mịt bóng sương, hÆ¡i nước và lầy lá»™i, hầm háºp. Liên tiếp, từng chiếc thúng, chiếc tam bản cá»§a các vạn chà i cả mấy tỉnh từ VÄ©nh Yên, Phú Thá» lên Yên Bái đưa bá»™ đội qua sông. Äi suốt đến sắp sáng, qua mấy là ng tá» gần đồn Äại Bục, trông lên quả đồi đồn Tây lù lù đây rồi mà tiểu Ä‘oà n bá»™ vá»›i các đơn vị trá»±c thuá»™c vẫn loanh quanh lố nhố dưới ruá»™ng chưa tìm ra nÆ¡i ém quân. Du kÃch địa phương dẫn lạc đưá»ng! Chúng tôi lõm bõm trên những cánh đồng nước. Sau lưng, anh nuôi quảy nồi chảo va và o nhau lông chông, như nhạc ngá»±a đồn Tây ra Ä‘uổi.
Ban chÃnh trị trung Ä‘oà n có nhạc sÄ© Lương Ngá»c Trác và cả hai ngưá»i Pháp hà ng binh thu được trong tráºn tiểu Ä‘oà n 54 luồn sâu táºp kÃch đồn Bá Giang ở chá»— Phùng ra cá»a sông Hát. Hai lÃnh Pháp đã lái xe váºn tải chạy ra giữa đồng. Bây giá» há» là m công tác địch váºn. Ra tráºn, má»—i gã Ä‘eo má»™t cái loa giấy bìa các tông dà i ngoằng như chiếc sừng trâu. Mấy hôm trước đóng quân táºp kết ở bà n đạp. Má»—i ngà y mổ lợn, các cu cáºu được anh em thương tẩm bổ thêm cho miếng gan, quả tim ngoà i xuất ăn. Hà nh quân ban ngà y từ Phú Thá» qua dá»c sông lên, dưới mưa rà o vẫn Ä‘i. Hai ngưá»i Pháp gà y nhẳng, tóp lại, cao lêu đêu, tóc ướt bết trán, vai nhô lên, cung cúc như con gà chạy mưa.
Nhưng rồi tất cả cÅ©ng lên được má»™t quả đồi nứa um tùm, trước khi trá»i rạng. Vừa tá»›i lưng dốc đã ran tiếng súng dưới ruá»™ng. Tiếng nổ lúc sáng bạch nghe toác toác như cháy rừng nứa. Có ngưá»i là ng ra là m đồng sá»›m thấy nhiá»u vết chân lạ dẫm nát lúa má»›i cấy. Sợ quá, vá» bẩm chánh tổng, chánh tổng lên báo đồn. Quan đồn Ä‘oán đêm qua có du kÃch vá». Sắp đến ngà y 19 tháng 5 ká»· niệm cá»§a Việt Minh. Äồn cho má»™t tiểu đội lÃnh Thái ra sục các đồi. Bá»n lÃnh Thái vá»›i ngưá»i cai Tây cởi trần, xách súng, bắn và o bụi ráºm rồi hô nhau xông lên. Thế nà o mà chúng nó lại lên đúng đồi ban chỉ huy tiểu Ä‘oà n và cả ban chỉ huy Mặt tráºn.
Tiểu Ä‘oà n trưởng VÅ© Lăng cho hai tiểu đội xuống chặn. Lệnh: Tuyệt đối không lá»™ hoả lá»±c mạnh, chỉ được bắn súng trưá»ng, phát má»™t. Nếu giáp lá cà , đánh dao găm.
Chúng tôi ngồi xổm cạnh bụi tre xế đỉnh đồi. Ngổn ngang gồng gánh, những cà ng chân SKG - súng không giáºt, từng bá»™ pháºn súng cối chưa lắp và những đùm lá cá» trong gói từng chồng truyá»n đơn tiếng Pháp, tiếng Thái. Hai ngưá»i pháp địch váºn mắt xanh nhỠđứng chÆ¡ vÆ¡ như hai cái cá»™t. Giữa im lặng thấp thá»m, không biết bao nhiêu con ngưá»i núp trong cá», trong bóng lá những quả đồi có thể sắp nổ tung trong ánh nắng. Nguyá»…n Tuân chống hai tay lên chiếc gáºy tre, lom khom nhìn xuống đất. Tôi ngồi không yên chá»—, lại nhấp nhá»m đứng. Quái đản, Tây sắp đánh lên đây mà lại có hai thằng Tây lù lù cạnh mình thế nà y! Äại Ä‘oà n phó Cao Văn Khánh - chỉ huy phó chiến dịch đến bên, nói nho nhá», trấn an chúng tôi:
- Äạn không bao giá» dÃnh tôi! Các anh ngồi yên đây, không có gì phải lo.
Câu nói ná»a đùa ná»a tháºt vá» cái mệnh con ngưá»i. Nguyá»…n Tuân đã gặp Cao Văn Khánh trong chuyến Ä‘i Nam Trung bá»™ giữa năm 1946. CÅ©ng năm ấy tôi và o mặt tráºn phÃa Nam cùng Cao Văn Khánh và Thu SÆ¡n đã là m má»™t chuyến Ä‘i ngá»±a từ Tuy Hoà qua Cá»§ng SÆ¡n lên tiá»n tuyến Cheo Reo. Äã biết nhau và câu nói thân máºt cá»§a con ngưá»i trải tráºn mạc có tác động tâm lý. Tôi cảm thấy thánh thÆ¡i hÆ¡n, không bị hút và o sá»± im lặng ghê rợn. Chỉ còn thấy hai ngưá»i hà ng binh Pháp lá»› rá»› loay hoay cạnh bụi tre. Há» cÅ©ng tá»± biết chá»› có loanh quanh Ä‘i lại. Chiếc loa giấy khoác bên nách chốc chốc lại đổi bên lắc má»™t cái. Những con ruồi và ng bụng má»ng máu to thô lố ở ống chân lông lá lăn xuống. Ruồi và ng, bá» chó, gió Than Uyên...
Bá»—ng súng rá»™ lên má»™t chặp dưới lưng đồi rồi lại tắt ngay. Trong im lặng, liên lạc lên báo ta đã tiếp cáºn đâm chết má»™t thằng. Tiếng nổ, đấy là chúng nó bắn chặn để khiêng xác thằng chết vá». Rồi cứ im im thế đến quá trưa. Vẫn quạnh như tá» (sau má»›i biết trong đồn vẫn Ä‘oán là sắp đến ngà y ká»· niệm sinh nháºt Hồ Chà Minh, du kÃch đến quấy). Äồn Tây ra lệnh phòng thá»§ và canh gác nghiêm ngặt hÆ¡n. Trèo lên cây đồi bên nà y, tôi trông rõ những ngưá»i vác hòm đạn và o lô cốt như kiến tha mồi. Chúng tôi lo bữa ăn cho chắc dạ, ăn cÆ¡m nắm, thịt rang, các bếp đã chuẩn bị từ chiá»u qua.
Mặt trá»i đã ngả và ng khè trong là n sương các khe núi dâng lên. Năm giá» chiá»u, giá» nà y máy bay dưới xuôi không lên nữa. Má»™t tiếng ầm, vang bốn phÃa. Äại bác ta nã thẳng nổ xanh lè bên lô cốt. Nhưng chỉ Ä‘oà ng Ä‘oà ng được và i quả, ná»n đặt pháo cá»§a ta bị lún, pháo câm. Má»™t khẩu súng, ngay phát đầu đã văng cả chốt Ä‘uôi, suýt chết thằng Tây địch váºn ngồi đằng sau. Nhưng các khẩu cối thì nhả đạn Ä‘á»u Ä‘á»u, tiếng rá»n liên tiếp. Lương Ngá»c Trác ngồi trên cây nhìn sang phÃa bên trái, kêu lên: Bên Äại Phác nổ súng rồi.
Bá»™ binh xông lên đồn, lúc ấy trá»i đã tối hẳn. Khoảng gần tám giá» tối chúng tôi và o được sân đồn Äại Bục, cái chá»— lúc trưa trông sang thấy lÃnh Tây, lÃnh Thái trần trùng trục vác hòm đạn. Bóng tối và khói mù mịt. Bá» rà o dây thép gai tan tác. Thằng đồn Tây mặc váy áo giả là m đà n bà Thái chết dưới chân má»™t luỹ đất. Nhưng trên cái lô cốt cao cắm cá» tam tà i giữa sân, đạn vẫn nã xuống. Những mÅ©i xung kÃch chiến sÄ© cầm mác dạt được và o núp ngay bên bá» tưá»ng lô cốt, chặn bá»n trên chòi thoát xuống. Chúng tôi và o là ng tá» cạnh cổng đồn đương đùng đùng cháy. Không biết lá»a du kÃch chiếm là ng đốt hay đạn trên lô cốt bắn xuống. Chiếm được đồn rồi mà khắp nÆ¡i cứ loạn xạ.
Cái trống nhà chánh tổng treo đầu hồi ngoà i sà n không biết ai đã khiêng ra vứt lăn lóc đấy. Má»™t đám vác xác ngưá»i chạy qua. Nguyá»…n Tuân, quần áo Ä‘en như hung thần hiện lên, tay cầm dùi trống, mấy chiến sÄ© quay ngược nện báng súng và o mặt trống. Cả đám ngưá»i đánh trống ngÅ© liên thúc tráºn hạ lô cốt cuối cùng lừng lững trước mặt. Mấy tên lÃnh Thái gan lỳ vẫn dai dẳng bắn xuống phát má»™t. Nhiá»u chiến sÄ© ta bị đạn tỉa chết. Má»™t tổ tiêm kÃch bắc thang trèo lên thả lá»±u đạn và o lá»— châu mai. Im lặng hết trong lô cất. Äã hÆ¡n tám giá» tối. Những cái đầu lâu được ném từ trên lô cốt xuống. ở tấm ảnh Hạ đồn Äại Bục trong pho sá» Quân tiên phong, giữa hà ng quân ta có hai chá»— chấm trắng trên đầu gáºy. Äấy là vết hai thá»§ cấp hai thằng trên lô cất cố thá»§.
Ná»a đêm, cả ban chỉ huy lên má»™t cái nhà sà n còn sót lại trong xóm xung quanh vẫn cháy rá»±c. Chiếc dùi trống thò má»™t đầu trên ba lô Nguyá»…n Tuân. Cạnh bếp, má»™t thùng rượu vang to bằng cái vại sà nh bên gốc cau đã toang má»™t mặt ván. Tiểu Ä‘oà n trưởng VÅ© Lăng, má»›i chiá»u hôm qua ở bên kia sông, mặt mắt còn phẳng phiu, bây giá» hà ng râu quai nón đã trổ Ä‘en ngòm. Tiểu Ä‘oà n trưởng giÆ¡ bát rượu vang: Äúng hẹn vá»›i các anh nhé. Chúng ta và o uống rượu vang giữa đồn Äại Bục. Nà o, các anh? Má»i ông Nguyá»…n? Má»™t lúc, Nguyá»…n và tôi nâng hai bát trước mặt, nhưng không mừng đụng cốc. Chúng tôi vừa được tin vá» Két, Két đã ngã xuống ngoà i lô cốt. Chúng tôi uống im lặng viếng hương hồn ngưá»i bồi bà n chiến sÄ© trinh sát trung đội trưởng Két.
Mấy hôm sau chiến dịch chuyển sang sông Chảy, Nguyá»…n Tuân vẫn ở lại vá»›i 54. Tôi theo đội võ trang tuyên truyá»n lên các là ng Mán Sừng trên rặng núi Voi rồi xuống vá»›i Trần Äăng lên mặt tráºn Phố Rà ng.
Bao nhiêu lâu rồi, chúng tôi vẫn thưá»ng có dịp thăm há»i 54, tiểu Ä‘oà n em nuôi. Trú quân ở Kép Le, vá» Lai Xá, ở Hoà Lạc. Luyện quân ở Äịnh Hóa, lá»a trại đêm Hà Ná»™i giữa rừng. Chiến dịch giải phóng Tây Bắc 1952. Lại má»›i năm trước, cuá»™c tiá»…n đưa đơn vị tiến và o đánh bao vây Khe Sanh. Lần lên vá»›i đơn vị đóng quân trên Hoà Lạc ở SÆ¡n Tây, thoắt đấy mà ba mươi năm đã qua, cả Ä‘oà n ngưá»i chiến dịch sông Thao bấy giá» còn lại má»—i má»™t bá»™ đội Sá»u thợ rèn, tá»± vệ Ô Cầu Dá»n, nay là chÃnh trị viên trung Ä‘oà n.
Cái tình vá»›i chiến sÄ© và vá»›i trung Ä‘oà n Thá»§ đô cá»§a Nguyá»…n Tuân tuyệt nhiên không phải ngẫu nhiên. ấy là thói quen đến nÆ¡i đến chốn, chăm chút, ý nghÄ©a cá»§a má»™t ká»· niệm. Ngưá»i con trai lá»›n cá»§a Nguyá»…n Tuân đã là má»™t trong những cán bá»™ chỉ huy đầu tiên cá»§a đơn vị từ sáu mươi ngà y đêm chiến đấu trong lòng Hà Ná»™i ở Liên khu I. Có khi, Ä‘i chÆ¡i vá»›i Nguyá»…n Tuân và Xuân Trưá»ng, ngưá»i con trai ấy bây giá» là má»™t tướng lÄ©nh trong quân đội. Chúng tôi vá» quê Nguyá»…n Huy Tưởng ở Dục Tú. Ba cái xe đạp thong dong sang Äông Anh. Thá»i cụ tú Hải Văn bố dắt con và o nhà ả đà o Hà ng Giấy, đến thá»i bác Nguyá»…n, khác mà không khác, cái tình vẫn má»™t cha con ấy. CÅ©ng như khi gặp lại Két trên bến Máºu A. Ông khách kỳ lạ để nhá»› vẫn thưá»ng khai vị bằng rượu mạnh.
Hai ngưá»i cÅ©ng và o Äại Bục nhưng không bao giá» còn gặp lại ngưá»i nhà bà n cÅ© ấy nữa. Má»—i khi ngồi trông ra sóng hồ lăn tăn lẫn bóng liá»…u, bóng chiá»u, bóng bia hÆ¡i và sáng đèn quanh chân cá»™t sà n nhà Thuá»· Tạ, lại nhá»›. Thế mà là tháºt, những gắn bó xưa sau. Vui chuyện, Nguyá»…n Tuân hay nói má»™t câu, má»™t câu nói Ä‘i nói lại:
- ừ! Phải viết chuyện ấy rồi phải viết.
Những từng trải và ká»· niệm cả Ä‘á»i thúc giục, đã viết ra đấy, nhưng chưa được mấy. Má»—i ngà y qua trở thà nh má»™t thấm thÃa, khi chợt nhá»›, đêm nay ngồi quán cóc ông lão 81 lại nhá»› ngưá»i hầu bà n nhà Thuá»· Tạ Bá» Hồ xưa kia.
Những cái thÃch và vui ẩm thá»±c cá»§a Nguyá»…n Tuân không chỉ dá»… dãi vì miếng ăn miếng uống sang trá»ng, mà phải là hợp khẩu vị, ngon theo ý mình. Lá» muối vừng, há»™p nước mắm chưng, cái gác-măng-dê trữ trên ba lô, thá»i chiến và thá»i bình, vẫn thế. Nguyá»…n Tuân sà nh ăn và kỹ tÃnh tuyệt nhiên không xô bồ. Nắng oi quá, nhắm rượu mướp đắng giải nhiệt, nhưng không xÆ¡i mướp đắng mắm tôm như ngưá»i ta. Không bao giỠđụng đến mắm tôm chợ. Ä‚n tinh đến thế, mà lại kỵ tá»i, mùi tá»i.
Tôi vừa đến, má»›i ngồi đã bị há»i:
- Có phải cáºu vừa ăn tá»i?
Nếu tôi ừ chắc Nguyễn Tuân sẽ bảo tôi đi đâu mai hãy trở lại. Tôi đáp:
- Không phải.
Cái mÅ©i thÃnh có vẻ bá»›t khó tÃnh vá»›i tôi, nhưng lại lẩm bẩm:
- ở nhà dưới lùa lên?
Sợ mùi tá»i, ông voi to đùng sợ con kiến. CÅ©ng lạ, cái lạ mà bình thưá»ng. Bà i bút ký Phở đã đưa tác giả và o hà ng những tay cá»±c thạo món quà nà y. Ãt ai biết Nguyá»…n Tuân chỉ ăn má»™t thứ phở, phở chÃn, phở thịt bò chÃn. Không đụng đũa và o bất cứ thứ phở nà o khác. Thịt bò chÃn, nạm hay mỡ, bánh vừa phải không nẫu vồng lên, không thái săn và thái máy như Sà i Gòn mà Nguyá»…n Tuân gá»i đùa là vằn thắn phở. Xúc bánh xong, thái thịt lồi bà y lên rắc hà nh hoa và hạt tiêu - không á»›t, mặc dù thÃch á»›t cay. Ông nà o phở xà o, tái sách, tái dúng hay tái lăn, sốt vang lại Ä‘áºp quả trứng, thêm má»™t cục má»c thịt lợn, má»™t miếng giò lụa, hay phở thịt gà , thịt ngá»—ng, thịt chó rá»±a máºn, thì tùy. Tôi không ăn phở để tẩm bổ. Lùa tháºt nhanh, ăn tháºt nóng, lên hết chất phở, thú nhất. Không hà nh tây, mùi tầu, húng chó, không thêm nước mắm, dấm á»›t, tương á»›t, không mỡ váng, không mỳ chÃnh, cốt thưởng thức cái tinh tuý cá»§a nước dùng xương.
Táºp ký Băm Sáu phố phưá»ng cá»§a Thạch Lam khen cái ngon cá»§a má»™t hà ng phở gánh đỗ cạnh cây hương trong sân nhà thương Phá»§ Doãn, bát phở rá» mấy giá»t cà cuống. Cả thà nh phố chỉ có má»™t hà ng phở cà cuống ấy. Nguyá»…n Tuân thưá»ng cưá»i: cái nước chè tươi nóng bá»ng môi, cái bánh Ä‘áºu xanh ngá»t xÃt cổ, lại đến phở cà cuống, cái sá»± thÃch cá»§a anh nghiện vừa buông dá»c tẩu xuống ngon hay không ngon kể cÅ©ng đáng viết cho ra nhẽ.
Khoảng những năm 55, đôi lần Nguyá»…n Tuân còn ăn phở gánh ở tầng trệt nhà Äịa ốc Ngân hà ng, chá»— quán rượu Hoà ng Gia cÅ©. Hà ng phở nà y mở từ những năm thà nh phố còn bị chiếm. Rồi đến dạo quà phở thà nh cÆ¡m phở, ngưá»i thà nh phở ăn phở lấy no, thì Nguyá»…n thôi ăn phở. Bút ký Phở cÅ©ng là vang bóng má»™t ká»· niệm mà thôi.
Nguyá»…n Tuân có nhiá»u cái không tháºt bất ngá». Nguyá»…n chưa bao giá» cưỡi ngá»±a, không biết ngồi ngá»±a. Äạo diá»…n Phạm Văn Khoa là m phim Chị Dáºu, Nguyá»…n Tuân đóng vai chánh tổng cưỡi ngá»±a Ä‘i đốc thuế. Chá»§ nhiệm phim Ä‘i thuê ngá»±a, phải thuê cả ngưá»i chá»§ ngá»±a đóng vai dõng đứng giữ cương cho ông chánh tổng ngồi trên yên, chưa đến ná»a phút. Nguyá»…n Tuân chỉ Ä‘i chÆ¡i biển, không tắm biển. Dá»… hiểu: Nguyá»…n Tuân không biết bÆ¡i, dù bÆ¡i chó hai chân đạp tầm phòng. Äá»c ký sá»± Ra đảo cá»§a Nguyá»…n Khải kể vá» hà nh trình Nguyên Khải vượt biển ra đảo Cồn Cá», Nguyá»…n Tuân khoái riêng cái anh nhà văn trẻ nà y ngồi thuyá»n ra Cồn Cá» dưới bom và tà u chiến địch quần xung quanh mà không biết bÆ¡i, nhát nước chẳng khác Nguyá»…n Tuân.
Nguyá»…n Tuân chẳng thiết cái quán bát nháo cá»§a ông lão 81. Nhưng đến đây là má»™t cÆ¡ há»™i để nhá»›. Tách cà phê bÃt tất hay chén rượu có nhạt, cÅ©ng không quan tâm, chỉ bởi nó Ä‘em lại được cái cá»› Nguyá»…n Tuân kéo mẩu ghế ngồi. Dáng ông lão gà y gà y, bá»™ quần áo nâu non còm cõi, lom Ä‘om. Nguyá»…n Tuân nhá»› những cái khác. Má»—i đêm ngã sáu, từng ngưá»i lại tìm vá» những ká»· niệm cá»§a mình. Những năm ấy chưa có mấy quán cà phê, quán nước bán kèm nước trắng. Tôi không được biết Nguyá»…n Tuân thá»i xưa kênh kiệu tà n nhẫn thế nà o, chỉ thấy bây giá» cÅ©ng chịu khó chÆ¡i tạp, chỉ có Ä‘iá»u là ngồi đối diện đấy, nhưng không nhìn mặt ai. Cái ác khẩu cá»§a nhà văn nà y thì khá»i nói. Tao mà chết, nhá»› chôn theo vá»›i tao má»™t thằng phê bình, ai đã bịa ra mà kể lại thế, nhưng giá ở dưới âm ty, thằng phê bình chẳng may nà o đó bị chôn sống, lại má»i ông Ä‘i uống rượu rồi Ä‘i chÆ¡i đảo Cát Hải thì chắc ông cưá»i xoà , là m là nh ngay. Vẫn cái khó khăn hay cái dá»… dãi chỉ vì mình. Äã thÃch thì cứ cầm lấy, má»™t quyển sách mượn không bao giá» trả, má»™t nhánh hoa địa lan cắt thẳng ở cháºu vừa há»i chá»§ nhân vừa cắt.
- Ông 81 mới đổi mặt hà ng. Có cái rượu hay lắm.
Trước cái chõng, ngá»n đèn hoa kỳ nhoè nhoẹt. CÅ©ng không ai để ý những bà y biện má»›i, lá» lạc rang lại lá» kẹo bi xanh đỠnhá»n nhợt, quà dá»— tiá»n trẻ con. Ông lão đương cù rù, lẩn mẩn bóc cá»§ hà nh khô. Vá» hà nh kêu tanh tách như báºt ngón tay. Cái chảo mỡ bắc ngay cạnh. Äáºu nghệ chấm muối hay Ä‘áºu rán, những mặt hà ng má»›i. Thêm mấy cái ghế lõi giấy ép cuá»™n chỉ nhà máy sợi bên gốc cây đã xây vuông viá»n quanh thà nh cái bà n. Báºp bênh như chiếc ghế ngất ngưỡng trước quầy rượu, cÅ©ng hay hay.
Tôi nói:
- Ra cái ông 81 nà y đã là m bồi cho Grapphơi ở Huế, ông Nguyễn ạ.
Nguyá»…n Tuân gáºt gáºt:
- Grapphơi công sứ Trung Kỳ.
- Tôi mới nghe ông ấy kể.
ChỠđợi sá»± ngạc nhiên, nhưng Nguyá»…n Tuân chỉ ừ thế rồi nhìn bá»™ quần áo nâu bạc cá»§a ông lão đồng chiêm xa lạ. Ông lão má»i khi cứ lặng lẽ lúc có khách, tá»± dưng bá»—ng báºt nói:
- ở Huế là m bồi, tôi kiêm cả chân bếp. Chả là má»—i lần cả nhà nó Ä‘i pÃch nÃch, Bạch Mã tôi phải lo các thứ, đâm ra thạo. Miếng giăm bông hun khói tôi cÅ©ng là m lấy được, khét bá» mẹ lại khen ngon. Ngưá»i Tây lắm cái ngược Ä‘á»i, còn An Nam mình thì khôn ngoan, hay xá» ngầm. Thế má»›i chết chứ. Tôi là m ăn lương gấp rưỡi. Nấu nướng cho Tây chẳng khó như cao lâu Tà u. Hà nh mỡ phi thÆ¡m lừng, Tây nở mÅ©i, thế là khen buồng. Các ông để ý xem, hèn nhất là cái mặn muối, thế mà Tây ăn cứ phải có lá» muối trắng như bát hương mả tổ nhà nó để giữa bà n. Äá»™ng má»™t tý lại rắc muối, thế thì mất hết mùi vị, các cụ nhà ta kén đến hà ng chục loại nước mắm vẫn còn chưa bằng lòng kia mà .
Câu chuyện cá»§a ông lão quê mùa má»—i lúc má»™t sang trá»ng phố phưá»ng, bắt đầu từ Huế lên Bạch Mã đến khi GrapphÆ¡i hết hạn ở Äông Dương vá» Pháp Ä‘em theo cả thằng bếp giá»i. Thế là tôi phú bà đầm nhà tôi vá» quê, bảo là cho tôi Ä‘i kiếm cái vốn. Tôi Ä‘i xêlibạt ba năm bôông bêêng bên Tây. Các ông ạ, nói thá»±c chứ ngá»§ vá»›i đầm chán bá» xừ. Nó bắt phải đùa cả đêm, nhá»c lắm.
Thế là ông lão hÆ¡n đứt chúng tôi rồi. Cao hứng, Nguyá»…n Tuân chốc lại há»i má»™t câu vá» núi Bạch Mã, chén rượu để và o vè gốc cây sấu đã cạn từ lúc nà o. Phong tục và khách khứa ở những quán còm cõi chá»§ hà ng hay Ä‘uổi khéo khách không uống thêm mà còn bè nhè, thế mà ông lão vẫn để yên. Những câu chuyện cá»§a ông 81 đã là m chúng tôi lẫn lá»™n gốc sấu, gốc xà cừ, gốc cây sữa vá»›i những gốc thông và báºc đá tảng boongalô trên Bạch Mã. Tôi ngồi há»›p những chuyện trên vùng núi nghỉ mát ấy và chuyện chÆ¡i bá»i bên Tây mà tôi chưa được biết đến bao giá», chỉ nghe cÅ©ng như thuá»™c. Ông lão 81 vẫn bóc hà nh. Bây giá» tôi má»›i để ý bà n tay bồi bếp suốt Ä‘á»i ấy to bè bè, má»—i ngón như trái chuối mắn khác hẳn khổ ngưá»i thấp bé, gà y úa. Gia vị chuyên có cá»§ hà nh Cái hà nh cá»§ già má»›i hăng, không như hà nh hoa, hà nh lá nhạt thếch. Rồi khách hà ng cÅ©ng đâm ra nghiện hà nh khô theo chá»§ quán. Các ông ạ, hôm nay có ngầu pÃn. Từ dạo chú khách ngoà i phố Huế đóng cá»a món cháo ngầu pÃn, thỉnh thoảng ông 81 xuống lò mổ mua chui được mấy cái. Da bò, thịt tái và *** trâu *** bò hồi nà y hiếm hẳn. Nghe nói máºu dịch thu mua, da thì và o nhà máy thuá»™c da, còn ngầu pÃn để xuất khẩu Ä‘i Hồng Công. Lão 81 hay khoe cá»§a lạ, mà không bao giá» vui chén vá»›i khách.
Lão chỉ nhìn ngưá»i ta uống và đợi được khen hà nh phi thÆ¡m sá»±c mÅ©i. Lão giữ đúng quy lát nhà bếp nhà bà n có cái thú ở sá»± ngắm ngưá»i ta thưởng thức - Nguyá»…n Tuân bảo thế. Nhưng vẫn rôm rả chuyên Bạch Mã và bên Tây. Má»—i câu đối đáp như nói cho mình nghe. Lão ấy cÅ©ng khoái nhá»› chứ! Nhá»› vui hay nhá»› buồn, nà o biết được vá»›i lão. Có lần tôi nói vá»›i Thanh Tịnh khi Ä‘á»c những hồi ký ông viết vá» thá»i là m nghá» hướng dẫn du lịch rằng ông nhá»› lâu quá, Thanh Tịnh sáng tác ra má»™t câu ngạn ngữ, nhá»› lắm, khổ nhiá»u. Ôi tá»™i cho những ngưá»i nhá»› lâu.
Chúng tôi đưa má»™t khách Ba Lan ra ngồi gốc cây ở đấy. Nhà văn Dukôpsky đã lên mặt tráºn Äiện Biên nhưng A.Covanepsky, nhà văn Ba Lan nà y đến Việt Nam khi hoà bình đã láºp lại. Ông nhà văn hình thù cổ quái ấy chuyên viết phóng sá»± vá» Ä‘á»i sống loà i váºt. Covanepsky đã ở rừng châu Phi, đã qua suốt mùa hè trên ngá»n sông Amagiôn và ở cả năm trong vùng muá»—i rừng đương khai hoang mở đồn Ä‘iá»n chuối bên Braxin. Ông đã lặn lá»™i hầu khắp rừng núi thế giá»›i, chụp ảnh và viết vá» những con váºt kỳ lạ. CÆ¡vanepsky đã bảy mươi lăm tuổi, thế mà bạn Ä‘á»c ông nhiá»u nhất lại là thanh thiếu niên.
Ông đến là m khách cá»§a Hà Ná»™i cuối tháng chạp. ở lại tết Nguyên Äán, mấy khi được ăn cái tết cổ truyá»n mùa đông ở má»™t thà nh phố nhiệt đới, nhưng CÆ¡vanepsky lại muốn đến xem mùa xuân táºn nÆ¡i rừng thẳm có muông thú hoang dã. Ông lên Lai Châu. ở tỉnh lỵ, tết xoè Mưá»ng Lay trên các nhà sà n cÅ©ng không quyến rÅ© nổi ông. Ông đã cưỡi bốn ngà y ngá»±a lên Mưá»ng Tè. Những địa danh Mưá»ng Thanh, LÅ©ng Cú, Mưá»ng Tè, Mèo Vạc, ngay đối vá»›i ngưá»i Việt Bắc cÅ©ng táºn đâu đâu.
Trá»i rét ngá»t, gió cuốn dưới lòng đưá»ng lên như cắn và o mặt. Chúng tôi vác đến má»™t chai rom Sanh Giam mua ở khách sạn Mêtrôpôn. Uống cà phê bÃt tất pha rượu hảo hạng Nhưng không ai lưu tâm cà phê hạt muồng vá»›i cái rượu ngon nhất nước Pháp mà là ngồi ở chá»— nà y để tưởng tượng ra đồng không mông quạnh cho ông nhà văn rừng rú quê ở châu Âu ấy trò chuyện. Ông kêu chán phòng ăn, phòng ngá»§ khách sạn từ hôm ở Mưá»ng Tè vá». Ông đòi đổi khách sạn Mêtrôpôn cho ông Ä‘i ở nhà sà n. Kiếm đâu ra cá»§a hiếm ấy ở đây.
Nhưng rồi và i hôm đã quen lại dần. Cây sáng kiến ăn chÆ¡i Nguyá»…n Tuân nghÄ© ra cách tối ấy đưa khách ra ngã sáu. Vừa đẹp trong ý nghÄ© chúng tôi. Cái lão nhà văn thế giá»›i CÆ¡vanepsky nà y có thể được gợi hứng thú khác. Rằng ở giữa nÆ¡i chÆ¡ vÆ¡ trông nghiêng qua mặt đưá»ng nhá»±a phẳng lặng bóng ngá»n cây cao cao đằng xa, ánh đèn lốm đốm nhứ đêm sa mạc. Tôi đã cưỡi lạc đà qua sa mạc Gô bi, và o Mông Cổ. Nhưng chưa được tá»›i nÆ¡i nà o như Mưá»ng Tè - Ông cưá»i, má»™t chiếc răng hổng. Có Ä‘iá»u không nÆ¡i nà o như Mưá»ng Tè, ông vừa kể lại và đưa tấm ảnh chụp ở sân huyện uá»·.
CÆ¡vanepsky vịn vai má»™t con gấu ngá»±a, gấu tháºt. Con gấu áng chừng hai ba tuổi cao to bằng ngưá»i. Hai chân sau đứng, má»™t chân trước đặt lên vai áo. Má»™t tay ông nhà văn, ông già tuyết Nôen để trên đầu con gấu.
- Không phải gấu độn rÆ¡m cá»§a thằng thợ ảnh ở vưá»n hoa các nước châu Âu. Gấu tháºt. Tôi chưa được thấy đâu nuôi gấu trong nhà . Äến bữa ăn, gấu ngồi chầu gầm bà n, nhặt cÆ¡m vãi. Lạ nhất thế giá»›i!
Tôi không dám nói, là m ông cụt hứng. ở giữa thà nh phố nà y ngưá»i ta cÅ©ng nuôi gấu, mua bán gấu như chó con. Ãt lâu sau, tôi trông thấy con gấu Mưá»ng Tè ấy ở má»™t trang há»a báo Ba Lan cá»§a má»™t ông nghá» chà o hà ng phụ tùng ô-tô Ä‘em đến. Nguyá»…n Tuân vốn thÃch tranh áp phÃch Ba Lan. Ông chà o hà ng má»›i quen nà y lại là má»™t ông Ba Lan. CÅ©ng chuyện thưá»ng ngà y mà lạ, cái ông chà o hà ng bá»—ng nhiên chúng tôi quen. Hôm ấy, sân khấu ngoà i trá»i Nhà hát Nhân dân diá»…n tuồng hồ quảng tÃch Lương SÆ¡n Bá Trúc Anh Äà i cá»§a má»™t Ä‘oà n hát Quảng Tây sang. Chúng tôi Ä‘i xem, tình cá» ngồi cạnh má»™t ngưá»i Âu. Trong lúc đợi mở mà n, ông ấy đã mau miệng tá»± giá»›i thiệu. Biết tiếng Pháp, tiếng Anh, Mariam Stvensky ngưá»i cá»§a hãng sản xuất phụ tùng ô-tô du lịch chuyên Ä‘i chà o hà ng. Nghe đệm há» Mariam, đã biết là má»™t ngưá»i Do Thái Ba Lan. Ông nói lần đầu tôi đến Việt Nam. Lần thứ hai tôi Ä‘i xem nghệ thuáºt kịch Việt Nam. Nguyá»…n Tuân bảo là tuồng Trung Quốc. Ông Stvensky nhất định rằng đây là kịch hát Việt Nam. Hôm ná» tôi được xem rồi. Có những ngưá»i tốt bụng, nhưng tÃnh ương bướng thế. Không thể lay chuyển được cái Ä‘iá»u lão đã Ä‘inh ninh.
Nhưng lão rất vui, nháºn lá»i hôm sau lại gặp nhau để tiếp tục tranh luáºn xem vở kịch hát là cá»§a Trung Quốc hay cá»§a Việt Nam
Gặp cái lão gà n dở vô lý cù không cưá»i kiểu Saclô, Nguyá»…n Tuân tá» ra thú vị. Chúng tôi hẹn Mariam đến nhà BuÄ‘a. BuÄ‘a ở phố Hồ Xuân Hương yên tÄ©nh, lại ở má»™t mình, tha hồ nói to. Thá»±c đơn: chai rượu vang cá»§a Nguyá»…n Tuân, lão kia sẽ Ä‘em đến rượu vốt ca Ba Lan và xúc xÃch hun khói - đúng khẩu vị Nguyá»…n Tuân và kết thúc bằng bát cháo gà ở ngã sáu dốc Hà ng Kèn gần đấy. BuÄ‘a không biết lão Mariam, nhưng tôi đến đặt tiệc thế, BuÄ‘a nháºn lá»i ngay.
Tôi má»›i quen BuÄ‘a những ngà y ở Thái Nguyên vá» Hà Ná»™i, nhưng đã nghe kể vá» BuÄ‘a từ khi còn trên Tuyên Quang. Là m việc nhà xuất bản Ngoại Văn, BuÄ‘a đã dịch ra tiếng Pháp Dế mèn phiêu lưu ký và Truyện Tây Bắc cá»§a tôi. Giáo sư má»™t trưá»ng trung há»c Sà i Gòn, BuÄ‘a đã trốn ra kháng chiến ở miá»n Äông rồi được lệnh vượt Trưá»ng SÆ¡n bảy tháng ròng rã ra Việt Bắc năm 1952 để là m việc ở đà i phát thanh. Cuá»™c Ä‘á»i tháºt dữ, mà anh chà ng thì ngÆ¡ ngác hiá»n là nh. Bạn bè gá»i tắt chứ tên anh là Gioóc BuÄ‘aren! BuÄ‘a cÅ©ng có nghÄ©a là ông pháºt, hợp vá»›i con ngưá»i lù đù ấy. Có những tù hà ng binh Pháp, thằng An, thằng Bình hay đóng các vai Tây trong các phim Chung má»™t dòng sông và Vợ chồng A Phá»§ - những bá»™ phim vỡ lòng cá»§a Xưởng phim truyện, bá»n nà y cả ngà y loăng quăng xe đạp lượn phố tán gái. Khối cô mê thằng An. BuÄ‘a thèm lấy vợ mà đà nh chịu. Anh chà ng chỉ thạo sách vở. Má»™t lần, BuÄ‘a Ä‘i thăm Äiện Biên Phá»§, gặp ở Tuần Giáo má»™t cô gái Thái lai Tây. BuÄ‘a mê quá. Nhưng cả má»™t buổi tối ngồi uống cà phê cô ấy pha và im lặng. Chỉ say sưa khi vá» Hà Ná»™i kể lại. Và câu chuyện tình ngáºm miệng ấy cÅ©ng qua đã nhiá»u năm rồi.
Chai vang Pháp cá»§a Nguyá»…n Tuân đặt giữa bà n. Lịch sá»±, chá»§ nhà mua thêm hai chai Boócđô. Mặc dầu chỉ ná»a cốc vang BuÄ‘a đã bị dị ứng mẩn ngứa đỠkhắp ngưá»i không chịu được. Tây mà không uống được rượu.
Ai đã tổng kết từ lâu rằng uống vang vá»›i phó mát - cách uống cổ Ä‘iển, ngon nhất. Ông bạn tình cỠđã tá»± đổi thá»±c đơn, tá»± khen mình và có nháºn xét thế. Bởi vì cái ông Ba Lan vui tÃnh bán phụ tùng ô-tô đã mang vốt ca đến vá»›i má»™t bá»c phó mát và bánh mỳ gối. Ông nà y cÅ©ng không bợm rượu mấy. Thà nh thá», chỉ còn có hai ngưá»i chúng tôi không tế nhị. Cái vang Pháp đỠsẫm sao mà nó chát sướng đến thế.
Một Tây, một Ba Lan khoái chà nâng cốc và nhìn hai tôi cạn cả cốc như uống bia. Ông Ba Lan nói to:
- Tôi đã nghe Dukôpsky nói chuyện vá» Việt Nam trước khi sang đây. Má»™t ngưá»i Ba Lan đã có mặt trên chiến trưá»ng Äiện Biên Phá»§. Tuyệt vá»i. Còn con gấu chụp ảnh vá»›i má»™t nhà văn đồng bà o cá»§a tôi đây nà y, tôi tặng các bạn tá» há»a báo. Rồi lão lại giở chuyện hôm qua.
- Vâng, những tối kịch hát Việt Nam, hay lắm. Không thể thêm má»™t câu nà o khác vá»›i má»™t ngưá»i chỉ cho là mình đúng. Nhưng BuÄ‘a ngÆ¡ ngẩn há»i:
- Äoà n kịch hát Trung Quốc đương diá»…n ở nhà hát Nhân Dân?
- Không, Ä‘oà n nghệ thuáºt Việt Nam. Tôi đã đến Bắc Kinh, Trung Quốc hát khác.
- Có diễn viên Hồng Tuyến Nữ nổi tiếng.
- Äá»u là Việt Nam. Tôi biết mà .
Câu chuyện đùa cợt dằng co, miên man, buổi tối không hẹn mà nên. Mariam Stvensky kể bốn giỠsáng mai đã sang sân bay. ở đây vỠlà xếp va li.
- Không sao, phải tranh luáºn cho đến được sá»± tháºt, sá»± tháºt chỉ có má»™t!
Chốc chốc lại hura: nghệ thuáºt muôn năm. Ông Ba Lan ôm tôi đứng dạy nhảy, má»™t tay giÆ¡ cái ảnh con gấu Mưá»ng Tè. Hu ra, hu ra. Phụ tùng ô-tô, phụ tùng ô-tô cÅ©ng là nghệ thuáºt. BuÄ‘a hà o hứng: Cho tôi uống! Cho tôi uống! Rồi sẽ nằm gãi má»™t tuần lá»…, không sao, không sao.
Mariam tiếng Pháp giá»ng mÅ©i, giÆ¡ cốc trịnh trá»ng:
- Hãy nghe tôi nói. Ngưá»i bán phụ tùng không chà o hà ng đâu, mà nói vá» triết há»c. Thứ nhất, chúc con ngưá»i tiến tá»›i bằng cái ô-tô, nhân loại sẽ đến được thá»i kỳ trong ngưá»i há»ng hóc bá»™ pháºn nà o thì thay bá»™ pháºn ấy. Thứ hai, bấy giỠở ô-tô cÆ¡ thể cá»§a các bạn có cái gì cÅ©, cái gì há»ng hãy cho tôi biết. Hãng tôi sẽ gá»i sang, tôi sẽ Ä‘i theo, tá»± tay lắp máy má»›i cho các bạn, máy liệt, máy hóc lại chạy ngay. Con ngưá»i bằng cái ô-tô, hÆ¡n cái ô-tô. Hua ra... hua ra...
- Nhưng không có bánh mata (*)
(*Bánh mỳ Do Thái má»ng như bánh Ä‘a, ngưá»i Do Thái ăn vá»›i súp lạnh trong các dịp lá»… lá»›n)
- CÅ©ng được. Äây là má»™t lá»i chúc hạnh phúc.
Khuya rồi, chúng tôi má»›i ra ngã sáu. Không nhá»› chốc nữa ông bán phụ tùng ô-tô - và tương lai, bán cả phụ tùng ngưá»i phải sang sân bay Gia Lâm. HÆ¡i vang đã nhạt, ngưá»i cưá»i nhiá»u quá cÅ©ng đâm buồn, những cái bóng chúng tôi Ä‘i lẳng lặng.
Phó mát là m bứ bụng, không muốn ăn cháo gà . Vả lại, các bạn Tây không khoái chén súp đêm. Chúng tôi và o chõng cà phê bÃt tất cá»§a lão 81. Là m như phong tục Nga, khi tiá»…n đưa, má»i ngưá»i đặt tay lên đầu gối ngồi im vá»›i nhau trong giây lát.
Má»™t bác xÃch lô vá» khuya, ghếch cái sà n xe rên ken két lên bá» hè. Bên gốc sấu bà nh rá»… sù sì, mảnh gá»— là m bà n, những mẩu gá»—, cái lõi cuá»™n chỉ dá»±a cây, dá»±a tưá»ng, má»—i ngưá»i trầm ngâm nhìn Ä‘i đâu. Cả cái lão cà phê số nhà 81 kia nữa, chắc đã là m má»™t chén trước khi dá»n hà ng. Biết đâu ông lão nà y, bác Chữ cháo gà , những ông xÃch lô đầu hói râu ráºm, các cụ ngÆ¡ ngác vác cả luỹ tre trong là ng vỠđây, há»i ra thì lão nà o, lão nà o cÅ©ng đã Ä‘i bồi bếp, cho tây đầm ăn ra sao thì chúng phải ăn thế đấy, lại đã sang đánh nhau bên Pháp, bên Ma rốc từ thế chiến thứ nhất. Ai cÅ©ng đã bôn tẩu sông hồ bằng mây chúng tôi. Ông cà phê đương lÆ¡ mÆ¡ trá»i đất ở đâu. Thấy ngưá»i lố nhố và o, hai cái đầu gối quần nâu lòng thòng đứng dáºy.
- May quá, còn cái ngầu pÃn.
Bác xÃch lô ngồi ngá»§ gà trên cái đệm xe, chá»t tỉnh nói to và o:
- Tôi, tôi, để cho tôi.
- ừ, chứ bảo mấy ông Tây nà y ăn *** bò thì các ông ấy chết khiếp.
Lão bếp già 81 cưá»i tá»§m, vẻ thà nh thạo:
- Cứ bảo xúc xÃch nhồi, thì cÅ©ng nuốt tất.
Bác xÃch lô lại nà i:
- ấy, để cho tôi. Ngưá»i mình thì phải dùng cái bổ thẳng má»™t lèo má»›i kiến hiệu được. Ông Chữ cho tôi bát cháo trắng, rồi thì tống và o đấy *** bò, *** dê, *** chó bao nhiêu cÅ©ng cân.
- ÄÆ°á»£c được. Ai cÅ©ng đủ. Các vị chÆ¡i khuya thế? Ông nà y ngưá»i nước nà o mà trông giống quan công sứ GrapphÆ¡i. Các vị dùng cái Ä‘en hay cái trắng?
Lại vẫn quan công sứ, quan công sứ vá»›i cà phê hay rượu trắng, lẩn thẩn ăn ngưá»i đấy.
- Nà y cụ bÃt tất, năm nay tuổi giá»i cụ được bao nhiêu?
- Thưa ông, nhà cháu thất tháºp rưỡi.
- Thế thì cái thằng quan công sứ của cụ xuống chơi với giun lâu rồi.
Ông cà phê bÃt tất nói má»™t câu ngắn thôi, nhưng ý nghÄ©a thì địch được vá»›i câu triết lý cá»§a ông Ba Lan sắp bán phụ tùng cÆ¡ thể con ngưá»i.
- Các cụ xá cho. Chuyện chiêm bao ấy mà .
Äêm thà nh phố trên ngã năm ngã sáu bá» hè. Khách đến, khách Ä‘i, lá»§i thá»§i trong bóng tối, không có báo in, báo tưá»ng mà má»i chuyện đâu cÅ©ng theo ngưá»i tụ lại, má»—i ngưá»i Ä‘em đến má»™t chuyện. Những ông Ba Lan và BuÄ‘a và ông Aki chẳng bao giá» gặp nữa, mà cứ nhá»› như hôm qua, như lão 81 lúc nà o cÅ©ng quan khâm sứ GrapphÆ¡i. Vâng, đã là nhá»› lại thì dẫu vui xưa kia cÅ©ng là ná»—i buồn bây giá».
Shoisi Aki, mà có tên là Nguyá»…n An Nghệ, cái ngưá»i Nháºt ấy đã ở vá»›i chúng tôi suốt chÃn năm kháng chiến. Aki đến khi chúng tôi ở núi Thượng Yên, trong má»™t là ng dân tá»™c Dao đỠgiữa má»™t cánh rừng ráºm bá» sông Lô trên bến Bình Ca.
Chưa bao giá» cÆ¡ quan rúc và o má»™t nÆ¡i hóc hiểm đến thế. Nguyá»…n Tuân ngại nÆ¡i nà y nhất. Äến Thượng Yên, trong cánh rừng ẩm ướt Nguyá»…n Tuân má»›i thá»±c sá»± bị những cÆ¡n sốt rét hà nh hạ. Trước, tiếng là yên rừng, nhưng còn ở ngoà i đồi chân Tam Äảo và bên sông Thao. ở xóm núi Yên Dã, Ä‘i má»™t quãng ra huyện lỵ Äại Từ, đã là Hà Ná»™i nhá» cá»§a chúng tôi. Câu thÆ¡ ngao ngán Sá»›m nay ra khá»i u tì quốc cá»§a Xuân Diệu là để lưu niệm nÆ¡i nà y. Thế mà đến khi chui và o rừng sâu Thượng Yên u tì và ma quái nhà thÆ¡ Xuân Diệu lại lặng im. Có lẽ đã quen rồi, mặc dầu ở đấy, trong cÆ¡ quan, ná»a đêm anh Truáºt là m kế toán quê Thái Bình đã chết sốt rét ác tÃnh. Nguyá»…n Tuân cứ Ä‘i đâu vá», chỉ nằm giữa tre nứa âm u mươi hôm lại sốt, lại rên rẩm thấp khá»›p. Trần Mai Thiên, con trai Nam Cao, khi bố cháu hy sinh, chúng tôi đón được Mai Thiên, mẹ cháu gá»i ở Äại Hoà ng háºu địch chiến trưá»ng khu Ba ra, cháu đương ở vá»›i chúng tôi. Có hôm, cả buổi Mai Thiên ngồi bóp chân cho bác Tuân. Cụ bếp Ban vác cá»§i ngoà i rừng vá» qua, Ä‘i xuống bếp, lại lẩm bẩm: Rõ nhà già u đứt tay. Má»i ông và o rừng vá»›i tôi Ä‘i và i chuyến cá»§i thì khá»i chân ngay thôi. Chẳng khi nà o Nguyá»…n Tuân bá»›t nghiến ngả tôi vá» cái chá»— má»›i cá»§a cÆ¡ quan ở Thượng Yên. Có khi giáºn cá chém thá»›t. Tôi ở Tây Bắc vá», Ä‘em theo trong ba lô má»™t cái sáo Mèo. Sáo Mèo như ống trúc có cái lưỡi gà bằng đồng. Tôi không biết thổi, những cháºp tối trong rừng sâu hay lấy sáo ra rên rỉ lên độc má»™t tiếng toè... toè... tôi nhá»› tiếng sáo vắt vẻo núi cao trên những thung lÅ©ng ruá»™ng báºc thang.
Nguyễn Tuân bảo:
- Ông cất Ä‘i cho tôi nhá». Nghe ông thổi sáo, tôi Ä‘au tai hÆ¡n Ä‘au chân thấp khá»›p.
Tôi ở bên báo Cứu Quốc đổi công tác vá», được phân công tìm địa Ä‘iểm má»›i. CÆ¡ quan chuyển ở cây số 7 đưá»ng Hà Giang trong xóm Äá»™ng Móc chân núi Là sang đây. Nguyá»…n Tuân rỉa róc: Chá»— núi Là không đủ kÃn mà lại phải chui sang rừng Thượng Yên. Theo thằng nà y rồi thì sốt rét, rồi bụng báng chết hết. Có thể nhiá»u ngưá»i nghÄ© như thế, nhưng không nói ra. Chỉ Nguyá»…n Tuân không dứt ca cẩm. ối giá»i Æ¡i, ông ở Chợ Rã, ở Tá»§m Tó, ông nằm đất, ông rang bá» hung ăn, ông xÆ¡i thịt lợn không muối thối um lên, ông uống rượu men lá cÅ©ng khá»i ốm, ông còn thiết, còn nghÄ© đến ai.
Bác Ngô Tất Tố chén thịt lợn lá»ng cụ bếp Ban đã kho riá»ng cạn khô vẫn tanh đến lá»™n má»a. Nguyá»…n Äá»— Cung ngoà i bá» sông và o bắt châu chấu ăn sống. Nguyá»…n Tuân từ lán ở xuống nhà bếp lững thững Ä‘i sau con kỳ đà ra rình bắt gà . Có con trăn gió nằm phÆ¡i mình ở bãi cá» ven suối trên đám lá cải soong chúng tôi sắp xuống hái. Những cái đó thấm đâu vá»›i khi tôi ở suối Lá»a trong vùng rừng Yên Thế Thượng, ở PÃc Cáy núi PhÃa Bioc là m báo Cứu Quốc Việt Bắc. Tôi hoá ra máu cá, khi nghe những lá»i ca thán.
Äến Thượng Yên, Shoisi Aki sốt rét dòng dã, mặt trắng nhợt. Äặng Thai Mai chá»§ tịch á»§y ban Hà nh chÃnh Kháng chiến Thanh Hoá đã gá»i Aki ra cho chúng tôi. ở Tokyo, Aki sang Äông Dương thá»±c táºp tốt nghiệp đại há»c kinh tế. ÄÆ°Æ¡ng ở Vinh thì Nháºt thua tráºn đầu hà ng Äồng Minh. Aki trốn và o trong là ng. Äặng Thai Mai nhắn: Aki biết tiếng Anh, có thể dạy Aki tiếng Việt để Aki dịch tiếng Anh. Ai cÅ©ng gá»i Shoisi Aki là Nguyá»…n An Nghệ, cái tên Nghệ An ká»· niệm nÆ¡i Aki Ä‘i vá»›i kháng chiến Việt Nam.
Lán chúng tôi ở và là m việc bên bụi nứa ráºm rạp góc đồi. Má»—i lán thà nh má»™t tổ tăng gia. Nuôi gà trồng Ä‘áºu, rau muống, cải soong. Nguyá»…n Tuân, Aki vá»›i tôi và Nguyá»…n Äình Nghi. Äôi khi có Phan Khôi Äà o Duy Anh, Phan Ngá»c bên bến Ngá»c sang. Nguyá»…n Äình Nghi Ãt tuổi nhất, chá»§ lá»±c cuốc xá»›i, là m chân tổ trưởng tăng gia.
Mấy năm ở rừng Thượng Yên mà nhá»› lại tưởng như đâu má»™t và i ngà y. Bởi chỉ khi ra ngoà i, Ä‘i công tác, Ä‘i chiến dịch, quang cảnh và má»i việc má»›i đổi khác. Trở vá» trong rừng, ngà y ngà y lại như thế. Dáºy theo hiệu còi, táºp thể dục, vác xẻng cuốc xách ống vầu nước tiểu xuống sưá»n đồi tăng gia rồi lên là m việc, đến giá» sang nhà bếp ăn cÆ¡m, há»p kiểm Ä‘iểm cuối ngà y, và o xóm ngưá»i Dao dân váºn, dạy há»c, là m vệ sinh quét dá»n nhà , chuồng trâu... Aki nằm phá»§ phục trong mà n, lồm cồm chui ra. Sáng sá»›m, mở mắt trong đám sương đặc quện. Hình như nằm ngá»§, các đốt xương dÃnh lại, bấy giá» duá»—i chân tay ra Ä‘au ê ẩm.
Aki đã ra ngoà i đầu nhà lúc nà o. Chắc đã dứt cÆ¡n sốt. Mặt vuông bạnh quai hà m, khung xương ngưá»i cao to gầy rạc. Không phải Aki táºp thể dục. Aki ngồi phệt trên mặt đất ẩm. Hai chân xếp bằng tròn, tay đặt trong lòng, mắt nhắm nghiá»n, mặc má»i ngưá»i vung tay vung chân, vặn mình, nhảy nhót. Äến lúc ai nấy đã xuống vưá»n sưá»n đồi, Aki lẳng lặng đứng dáºy, cầm ống nước đái, bước theo. Thỉnh thoảng Aki lại ngồi như thế. Chưa bao giá» tôi há»i vì sao.
Suốt ngà y, Aki cắm cúi bên cái bà n vỉ tre trước giưá»ng nằm. Aki chỉ đứng dáºy ra cạnh bụi nứa khi nghe tiếng khu trục Spitphai, kinh côbra cổ ngá»—ng theo sông Lô lên lướt qua. Aki dịch sang tiếng Anh các truyện anh hùng chiến sÄ© cá»§a chúng tôi viết vá» Nguyá»…n Quốc Trị, Giáp Văn Khương, nữ du kÃch Nguyá»…n Thị Chiên, lão nông Hoà ng Hanh... Bản thảo giấy tá» ngổn ngang trên mặt dát giưá»ng nứa ngá»™.
Những hôm trá»i nắng, Aki ngồi lặng yên ngoà i rừng. Mặt nhợt nhạt mà u Ä‘au gan. Aki đăm đăm như ban sáng nháºp thiá»n. Má»™t lúc lâu lại và o ngồi trước bà n. Ngà y nà o cÅ©ng thế không nói má»™t câu. Nếu không trông thấy Aki Ä‘á»c sách, tưởng Aki không biết tiếng Việt. Nghe tiếng gà kêu quét quét, Aki nhá»m lên. Aki ra Ä‘uổi kỳ đà . Con kỳ đà mốc thếch như con thằn lằn to bằng bắp chân từ hang hốc nà o ra cả ban ngà y đương rướn cong cổ nghe ngóng. Cái chuồng gà cá»§a má»—i ngưá»i đặt giữa sân trước mặt, tối lại khiêng và o trong nhà . Những khi con cáo, con rắn bò đến Aki cầm cái sà o nứa ra Ä‘uổi.
ở nhà bếp, Aki ngồi má»™t góc, ăn nhai hững há», nhưng bao giá» cÅ©ng hết xuất cÆ¡m muối vừng. Không có lá» kem nước mắm, ống bÆ¡ thịt kho, nhưng thỉnh thoảng, Aki tẩm bổ má»™t món đặc biệt: chuối tiêu thái từng khoanh má»ng để và o bát, rồi Ä‘áºp quả trứng gà quấy lên. Món sống sÃt hổ lốn ấy không ai dám bắt chước.
Thế rồi nghe đồn tù binh ở Äiện Biên Phá»§ được giải vá» thị xã Tuyên Quang. Chỉ mấy hôm không ra mà ven sông Lô đã san sát má»™t dá»c những nếp nhà mái nứa. Thị xã má»i khi ban ngà y vắng ngắt bá»—ng đông như há»™i. Bá»n tù ốm nặng và tù bị thương ngà y nà o cÅ©ng được đưa xuống bè xuôi vá» nÆ¡i trao trả dưới bến Việt Trì. Tây trắng Tây Ä‘en Ä‘i lêu đêu, ngất nghểu. Ngưá»i da Ä‘en chỉ còn thô lố hai con mắt trắng dã. Những tù binh gà y yếu quá trước khi thả được giữ lại vá»— béo cho Ãt ngà y.
Quanh thị xã đổ cả ra xem tù binh. Không còn những máy bay cổ ngá»—ng, B26 lên bom bắn. Ngưá»i Ä‘i đông như mÃt tinh. Aki ra thị xã, trở vỠđứng trước lán, nước mắt rà n rụa. Không biết khóc buồn hay khóc vui. Nhá»› chÃn năm trước, khi chạy và o là ng, bây giá» Aki bồi hồi sắp được trở vá». Vợ Aki dạy đà n piano. Äứa con gái, khi ra Ä‘i còn nhá». Nếu được bình yên, năm nay mưá»i má»™t tuổi.
Thế rồi vá» Hà Ná»™i. Má»—i tháng có má»™t chuyến tà u Nháºt và o cảng đón những ngưá»i Nháºt lưu lạc còn sống sót ở Việt Nam. ở thà nh phố má»i việc má»›i báºn rá»™n. Má»™t hôm, Aki đến chà o má»i ngưá»i, Aki sắp xuống Hải Phòng. Bấy giá» bá»—ng thấm thÃa cái xa cách.
Chúng tôi đêm hôm ấy la cà ra ngã sáu. Lui há»§i ánh đèn chai, đèn hoa kỳ, gánh cháo gà , chõng cà phê, rượu trắng, Ä‘áºu nghệ, ngầu pÃn, lạc luá»™c như ngà y trước đầu xóm các nhà hát ngoại ô hiu quạnh bên Thượng Cát, trong Ba La Bông Äá». ở Khâm Thiên bây giá» vẫn còn lác đác và i nhà tom chát không bá» Ä‘i Nam. Loáng thoáng tiếng đà n tưng tá»ng, tiếng phách... Nhưng chẳng hiểu sao, không phải vì sợ phạm ná»™i quy và o vùng má»›i giải phóng, chúng tôi chẳng còn háo hức thú chÆ¡i như năm xưa. Mà chỉ lang thang tha thẩn các hà ng quán phố đông, phố vắng, quanh các rạp Chuông Và ng, Kim Phụng, đương diá»…n các vở cải lương diá»…m huyá»n La Mã kèm cái kịch ngắn chống di cư chẳng mảy may ăn nháºp vá»›i nhau.
Tôi bảo ông lão 81, ông nà y là ngưá»i Nháºt. Ông 81 kêu lên: ối giá»i Æ¡i, nước ta lắm thứ ngưá»i quá. Lúc nghe ông Nháºt sắp vá» nước, ông 81, quên cả thói tục dá»ng dưng cá»§a ngưá»i hầu bà n, đã uống góp má»™t chén vá»›i khách. Chúng tôi ra ngồi sưởi trước cá»a lò sau nồi cháo đã cạn sôi sùng sục. Dá»… đã quá ná»a đêm. Gió à o à o lòng đưá»ng, sá»™t soạt miếng ny lông trên lưng ông xÃch lô đầu quả gáo như lão quan tà u Tưởng thất thế và o giá» nà y tà tà đến là m chén rượu vá»›i bát cháo ấm bụng rồi ra ga Hà ng CỠđón tà u chợ dưới Phòng lên. Lão cà phê bÃt tất nói vá»ng ra như khoe cho má»i ngưá»i biết:
- Ông ấy là ngưá»i Nháºt?
Bác cháo gà Chứ nhăn nhó ngước cặp mắt lông quặm kèm nhèm nhìn đám khách muá»™n. Chắc chẳng rõ ra ngưá»i nà o ngưá»i nà o, nhưng bác gáºt gù: Nháºt à , giô tô nay, giô tô nay. Tá»± nhiên nhá»› mấy chữ cóp nhặt chế giá»…u cá»§a ngưá»i thà nh phố nà y má»—i thá»i kỳ biến động Ä‘á»u vẽ nên được bức tranh thế sá»± bằng chữ nghÄ©a, ai cÅ©ng xì xồ và i ba câu: mét xì bô cu, măng giê ca ca... hẩu sá»±c, tả lá»› và và i năm có ngưá»i Nháºt đến lại thêm arigatô... giôtônay... Bác Chữ chắp tay, cung kÃnh: Má»i các ông ngồi'. Mấy chiếc ghế con được khá»›p lại thà nh bà n. Những mẩu cá»§i trong lò đã vạc than được vét ra mặt đưá»ng là m đống lá»a sưởi cho mấy ông khách sau cùng. Bác moi ra cái chai rót Ä‘á»u, lại bưng má»™t chén và o lão 81.
- Chẳng nói giấu gì chư vị, nhà em vừa là m một chén rồi. Lâu lắm mới lại trông thấy ông giôtônay, em xin hầu chư vị chén nữa.
Gió sởn quanh gáy, không ai biết cÆ¡n lạnh thÃt ngưá»i. Bác Chữ cất chai và o ngăn kéo lại lôi ra hai thanh tre mà má»—i hôm vừa đặt gánh, thằng con trai bác đã Ä‘i các phố quanh quanh chõ và o đầu ngõ gõ sá»±c tắc, sá»±c tắc' cho má»i ngưá»i biết cay hạp trúc sá»±c tắc cháo gà đã đến.
Thanh tre kê xuống mặt đưá»ng nhá»±a, thanh tre sá»±c tắc thà nh cái phách.
- Nhà em xin hầu cán bộ một khổ.
Hãy còn giăng gió gió giăng
Äừng lo lắng thanh xuân bất tái
Biết rằng ai đã hơn ai...
Nguyá»…n Tuân hứng chà cầm cái ống khói bếp gõ ngón tay đánh trống chầu nhịp. Ông xÃch lô đầu quả gáo tưởng Ä‘i ngay, nhưng đã lại đương thiu thiu lúc ấy cÅ©ng nhá»m dáºy. Má»—i ngưá»i má»™t tâm sá»± ở cái ngã sáu đưá»ng Ä‘á»i nà y. Chẳng ai Ä‘oái hoà i đến Aki ngồi yên, nước mắt lã chã. Aki khóc. CÅ©ng không ai để ý những câu ư á» rên rỉ bát nháo gió giăng cá»§a bác hà ng cháo. Im lặng má»™t lúc lâu. Nguyá»…n Tuân vá»— lưng Aki:
- Mai đã Ä‘i rồi, Tokyo đương đợi anh. Tôi hò chúc Aki má»™t bà i đưá»ng trưá»ng từ biệt Hà Ná»™i.
Hãy giữ lâu được nỗi nhớ cái đêm đạm bạc nà y.
Chiá»u chiá»u mượn ngá»±a ông đô
Mượn kiệu chú lÃnh đưa cô tôi vá»
Ngựa ô đi đến quán Lau
Ngá»±a hồng đủng đỉnh Ä‘i sau gò Äiá»n
Không rõ mấy câu ca dao Phú Yên ấy Aki hiểu đến đâu. Tôi thì tôi bồi hồi nhá»› xưa kia những khi há»p mặt thanh niên hay truyá»n bá quốc ngữ nghe Trưá»ng Äình Thi giá»ng Bắc lại hò Phú Æ n kể vá» ngưá»i đà n ông lặn lá»™i dắt vợ cõng con vượt đèo xa xứ kiếm miếng ăn. Ngưá»i đứng cất tiếng hò cÅ©ng hốc hác não ná» như ngưá»i tha hương kia. Má»—i khi uống và buồn, Nguyá»…n Tuân thưá»ng bắt chước giá»ng Trưá»ng Äình Thi hò Phú Æ n. Có phải những câu hò ngÆ¡ ngẩn não lòng trong đêm lạnh giữa những con ngưá»i đã trải mấy cuá»™c Ä‘á»i là m rÆ¡i nước mắt xuống đưá»ng thà nh phố như dòng sông miên man, nhá»› nhà , mà mừng trở vá», không còn lệ ai chan chứa biết Ä‘i đâu vỠđâu như khi ở rừng Thượng Yên, mà khóc cÅ©ng chẳng vì lẽ gì. Nguyá»…n Tuân nhìn Aki. Nguyá»…n Tuân rút khăn tay chấm mắt. ở câu hò Phú Æ¡n cá»§a con ngưá»i ấy còn ngổn ngang bao nhiêu hÆ¡n cái thằng Aki trở vá». Là m sao hiểu được những giá»t nước mắt kia vì ná»—i niá»m ai.
(Vá» Tokyo, Shoisi Aki là m tổng thư ký đầu tiên cá»§a há»™i Nháºt Việt hữu nghị. Hai năm sau, Aki lại sang Hà Ná»™i. Nguyá»…n Tuân gá»i tặng vợ và cô con gái Aki đương há»c nhạc viện mấy thước lụa vân tÃm mà u máºn háºu. Chuyến ấy vá», Aki bị bệnh gan và mất).
Cụ tú Hải Văn đã cho cáºu con trai má»›i lên mưá»i theo đến nhà hát ả đà o Hà ng Giấy. ThÆ¡ Äá»— Mục, cụ tú dịch:
Mưá»i năm tỉnh má»™ng châu Dương
Há»i thêm má»™t tiếng phÅ© phà ng ngà y xanh
Cụ tú Hải Văn, tác giả bà i thÆ¡ tám chữ độc váºn Ai, mà năm 1981, Nguyá»…n Tuân in tuyển táºp đã viết tay trang đầu để trả lá»i má»™t ngưá»i chị có nhã ý há»i vá» thÆ¡ cụ tú H.V. nhá»› Huế, xin chép hầu chị bà i thÆ¡ độc váºn ai.
Những là dặm liễu bay hồn khách
Nà o thấy mà nh hoa thoáng bóng ai
Buồm thuáºn gió xuôi vui mặt bạn
Canh tà n rượu tỉnh giáºt mình ai
Cầm tay dặn với ba câu chuyện...
Cuá»™c Ä‘á»i phóng túng và nếp nhà quan các cụ ná»™i đại thần trị nháºm đất SÆ¡n Tây, đã in Ä‘áºm, đã má» chồng lên ngà y tháng Ä‘á»i con Ä‘á»i cháu từ bao giá». Nhiá»u lần Nguyá»…n Tuân, Nguyên Hồng và tôi thưá»ng lên SÆ¡n. Chúng tôi ngồi bên hà o thà nh, dưới cây sữa. Mặc Nguyên Hồng vá»›i bà 'cai ách bán hà ng - khuôn khổ ngưá»i đẹp kiểu cá»§a ông ấy. Tôi há»i Nguyá»…n Tuân: Chữ ngưá»i tá» tù, Äỉnh non Tản và tất cả vang bóng cá»§a ông Ä‘á»u phảng phất SÆ¡n Tây, thế ông đã Ä‘i ả đà o ở Äông Tác chá»— gần chốt Nghệ kia chưa?, Nguyá»…n Tuân tá»§m tỉm và lặng yên.
Truyện ký Vang bóng má»™t thá»i, hình ảnh những ngà y qua xa xưa. Vang bóng má»™t thá»i Tây mà Nguyá»…n Tuân lúc nà o cÅ©ng định viết, đã công bố trên trang Cùng má»™t tác giả từ khi táºp truyện ngắn Vang bóng má»™t thá»i in lần thứ nhất. Thá»i ấy, thá»i Tây, má»›i thá»±c Nguyá»…n Tuân, những nông ná»—i, những vang bóng cá»§a Nguyá»…n Tuân. Cái nà y tôi phải viết... Cái nà y ông phải viết... Viết chứ! ở Tuỳ bút 1, Tuỳ bút 2, Má»™t chuyến Ä‘i hay Chiếc lư đồng mắt cua, hay ở những tuỳ bút kháng chiến, những cái đã viết và những cái chưa viết má»›i chỉ là mà nh hoa thoáng bóng ai chứ chưa bao giá» Nguyá»…n Tuân thá»±c đã viết.