Mà thực sự là bái phục dịch giả bên kia, nói thật ta ghét nhất là treo dê bán chó trong ngôn ngữ. Nghe nó cực kì phản cảm, ví dụ thời đại của Thập Nhất Hiệu Truyện là hiện đại, tuy không rõ niên đại nhưng ít cũng phải từ năm 60 trở lên.
Ví dụ như sau, quán rượu thì dịch nó là quán rượu đại cho nhanh còn bày đặt tửu điếm, nghe nó nửa cổ nửa nạc nửa mỡ. Không rõ trong bản convert của họ nó dịch là tửu điếm nên chắc họ bê nguyên vào. Tiếp theo tửu điếm là cơ nhân (chiến sĩ cải tạo lột sạch da nên còn toàn là cơ), xin lỗi cơ là cái gì ta đọc cơ nhân ta cóc hiểu nếu chưa đọc của Mata tỉ. Còn vụ dịch trên dịch dưới không thống nhất là khó chịu nhất, cứ vừa câu trên dịch là nữ hài tử ngay câu dưới đã lại dùng cô gái. Xong lại nữ hài tử lại cô gái, nghe nó vừa gượng gạo vừa không có tính thống nhất, nửa nạc nửa mỡ liên tục. Au cũng là cái khổ của nhiều dịch giả chém hội đồng một truyện :00 (57): .
PLT
|