Thị trấn Frendly, bang Nevada nằm lấp lánh trong hÆ¡i nóng hầm háºp và o má»™t buổi chiá»u tháng tám. Là n hÆ¡i nóng như những đợt sóng xô Ä‘uổi nhau phá»§ lấy dãy cao ốc nằm dá»c theo con đưá»ng chÃnh chạy qua thị trấn, như muốn che bá»›t những dấu vết tà n phá bởi thá»i gian hằn trên những ngôi nhà nà y. Má»™t tấm biển cÅ© kÄ© giãi dầu sương gió và lá»— chá»— vết đạn dá»±ng ở ngoại vi thị trấn, cho biết số dân cư sống ở đây và o năm Bảy Hai, nhưng cứ nhìn và o số cá»a hà ng buôn bán có mặt tiá»n đóng ván gá»— và nhìn và o số nhà cá»a hoang vắng trong thị trấn, thì chắc chẳng ai tin và o con số nà y.
Má»™t chiếc xe tải nhỠđơn độc mang bảng số cá»§a bang Texas chạy xá»™c và o má»™t trạm dịch vụ tổng hợp, nÆ¡i vừa là m ga-ra vừa là m cá»a hà ng buôn bán. Bụi đưá»ng bám và o xe má»™t lá»›p dà y cá»™m Ä‘en xì và hÆ¡i nước phì lên từ dưới nắp Ä‘áºy đầu máy xe.
Trong trạm, Hoague Miller giáºt mình khi nghe tiếng kêu lách cách trên cái chuông gắn và o vòi bÆ¡m xăng, gã rá»i mắt khá»i bức ảnh trên tấm lịch in hình má»™t cái hồ soi bóng những đỉnh núi phá»§ tuyết trắng. Gã chồm ngưá»i tá»›i trước để nhìn, chẳng thèm để ý đến tiếng kêu cót két ồn à o cá»§a chiếc ghế dá»±a đã há»ng Ä‘ang ngồi trong văn phòng, dưới tấm thân nặng hÆ¡n má»™t trăm rưỡi kà cá»§a mình
Má»™t ngưá»i khách lạ bước ra khá»i xe, anh to cao, rắn rá»i. Chiếc mÅ© cao bồi bằng rÆ¡m che khuất khuôn mặt anh ta. Má»™t khuôn mặt xương xẩu, sắc nét và trông có vẻ bà máºt như Ä‘ang theo Ä‘uổi ai. Khách dừng lại má»™t chốc, vì không khà buổi trưa nóng hừng há»±c như trong má»™t lò lá»a, rồi anh ta bước đến chiếc xe, dáng Ä‘i cháºm rãi lừ đừ cá»§a má»™t tay chăn bò chuyên nghiệp.
Ở thị trấn Friendly hiếm khi có khách lạ đến. Thị trấn nằm rất xa đưá»ng quốc lá»™ trải nhá»±a bằng phẵng, từ đây đến quốc lá»™ chỉ có má»™t con đưá»ng duy nhất được lát sá»i, mà và i ba năm Bá»™ Giao thông Công chánh má»›i sá»±c nhá»› ra và tráng nhá»±a má»™t lần. Hầu hết những bản đồ má»›i in Ä‘á»u không thèm ghi thị trấn nà y và o.
Quá ngạc nhiên Hoague Miller bèn cố lê tấm thân bồ tượng ra khá»i ghế ngồi, gã bước ra ngoà i vá» phÃa máy bÆ¡m xăng, cố tránh những bá»™ pháºn máy móc cá»§a má»™t chiếc xe jeep cÅ©, nằm rải rác giữa ná»n nhà , Ä‘ang đợi ráp lại và o xe. Chỉ có đồ Ä‘iên hay dân cao bồi má»›i là m việc trong thá»i tiết nóng ná»±c như thế nà y, chứ Hoague Miller thì đừng có hòng.
Ngưá»i khách lạ cao lá»›n nâng tấm Ä‘áºy đầu xe lên. HÆ¡i nước lại phụt ra thêm nhiá»u hÆ¡n. Nếu anh ta có biết Hoague Miller Ä‘ang lạch bạch tiến vá» phÃa anh, hai má phị rung rung, thì anh cÅ©ng không nhìn đến, vì anh Ä‘ang quay ngưá»i cháºm rãi nhìn qua cảnh tượng trong thị trấn.
Má»™t cÆ¡n gió lốc từ các cánh đồng đầy cây cá» xô thÆ¡m thổi thốc ra, hất tung má»™t cái lon bia rá»—ng lên trá»i, rồi lăn lông lốc trên mặt đưá»ng chạy qua thị trấn. Khách nhìn cái lon rồi lẩm bẩm trong miệng má»™t mình, nhưng Hoague cÅ©ng nghe rõ câu anh ta nói:
- CÆ¡n lốc thá»i gian nung nấu háºn thù thế đấy.
Hoague nhÃu mà y kinh ngạc, gã ngẩng đầu lên, há»i:
- Anh nói cái gì đấy?
Chà ng thanh niên quay ngưá»i lại, đưa mắt nhìn gã, cặp mắt lừ đừ ngái ngá»§ nhưng vẫn lá»™ má»™t mà u xanh biếc lạnh lùng. Anh nhún má»™t bên vai như vẻ không quan tâm đến câu Hoague Miller vừa nói, mà chỉ đáp:
- Tôi chỉ Ä‘á»c chÆ¡i má»™t câu thÆ¡ cá»§a Shakespeare
- Shakespeare à ?
Hoague cà u nhà u, nhìn kỹ ngưá»i khách lạ.
- Có phải anh là dân cao bồi là m thơ không?
Ngưá»i khách lạ tuổi khoảng trên dưới 30, hông hẹp, vai rá»™ng, phong thái cá»§a giá»›i chuyên ngồi trên lưng ngá»±a. Trên sống mÅ©i anh có má»™t vết thương nhá», và bên thái dương phải nổi rõ má»™t đưá»ng thẹo lâu ngà y xám xịt. Mái tóc anh mà u hung như mà u lông mèo núi, trông anh có vẻ nguy hiểm - nhưng khi nhìn thấy nụ cưá»i uể oải trên môi anh, Hoague lại thấy yên tâm.
- Là m sao tôi thuá»™c loại ngưá»i ấy được
Khách đáp, rồi bước đến cúi đầu dưới nắp thùng xe để xem xét cái gì trong máy.
- Tôi nghÄ© anh thuá»™c loại ngưá»i ấy đấy, vì anh biết Shakespeare và thuá»™c thÆ¡.
Hoague lôi trong túi áo má»™t cái khăn tay, gã thấm mồ hôi Ä‘ang chảy nhá» giá»t trên mặt:
- Má»™t đám đông nhà thÆ¡ cao bồi thưá»ng tụ táºp tại Elko và o tháng Giêng hà ng năm để Ä‘á»c cho nhau nghe những bà i thÆ¡ há» sáng tác. Nhiá»u ngưá»i ở xa hà ng dặm đưá»ng cÅ©ng tìm đến để nghe.
- Tôi có nghe ngưá»i ta nói thế.
Ngưá»i khách lạ dùng cái khăn mù soa cho khá»i nóng tay để mở cái nắp Ä‘áºy bá»™ pháºn Ä‘iá»u nhiệt trong xe, rồi anh ta lấy cái bình bÆ¡m nước bằng chất dẻo mà u lục cấu bẩn nằm bên cạnh mấy bÆ¡m xăng, té nước và o trong thùng mấy Ä‘iá»u nhiệt. Láºp tức có tiếng lèo xèo và hÆ¡i nước bốc lên.
Hoague Miller nhìn xuống đầu máy xe. Gã nói:
- Xem như cái vòi dẫn nước trong máy Ä‘iá»u nhiệt bị vỡ rồi.
- Äúng! - Khách gáºt đầu. - Mất bao lâu anh má»›i sá»a xong ?
- Ừ... - Hoague gãi cằm suy nghÄ© má»™t chốc. - Tôi phải đợi khoảng má»™t giá» cho xe nguá»™i máy cái đã, rồi phải đợi khoảng hai giá» ná»a má»›i là m xong. Như váºy, tôi hẹn anh khoảng hai hay ba giá» gì đấy.
Gã chỠkhách, nhìn xem phản ứng của anh ra sao, đợi xem thỠkhách có kỳ kèo gì không. Với Hoague, không có chuyện nói đến hai chữ "vội và ng".
- Không gấp gáp gì. - Ngưá»i khách lạ đáp, rồi quay nhìn ra đưá»ng phố. Sáu chiếc xe Ä‘áºu dá»c theo đưá»ng phố, nhưng trên vỉa hè không có má»™t bóng ngưá»i. Má»i váºt im lìm không động Ä‘áºy.
Anh ta đưa mắt nhìn lên vùng hoang mạc bao quanh trấn. Äây là miá»n Tây nổi tiếng xưa nay, má»™t vùng có nhiá»u thung lÅ©ng rá»™ng uốn mình dưới từng đám cá» xô thÆ¡m, chen lẫn vá»›i những gò thấp khô cằn và những ngá»n núi vươn cao như những bức tưá»ng đá lở chởm giống răng cưa.
Anh nhìn vá» phÃa Tây Nam, nhìn qua hà ng dặm cánh đồng cá» xô thÆ¡m chen lẫn vá»›i những bãi đất khô cằn. Những ngá»n núi đá Gra- nÃt lởm chởm không má»™t bóng cây, nằm lá» má» sau mà n hÆ¡i nóng trôi bồng bá»nh trông như những tấm kÃnh bằng nước. Trong má»™t thung lÅ©ng nằm giữa đấy, má»™t đám bụi má» cuồn cuá»™n bay lên và lan dần tá»›i trước, trông như những đám khói do ngưá»i ta đốt cá» bay lên. Äây là dấu hiệu duy nhất cá»§a sá»± sống ở má»™t nÆ¡i cách chá»— anh ta đứng xa đến hà ng mấy dặm đưá»ng. Khách nhìn đám bụi má» mịt má»™t chốc rồi quay lại nhìn chiếc xe cá»§a mình.
- Ở đây có chỗ nà o ăn uống không?
- Có khách sạn Lucky Star đấy, ở góc đưá»ng kia kìa
Hoague ra dấu chỉ vá» phÃa tòa nhà hai tầng nằm ở góc đưá»ng. Ở đấy có bia lạnh, thức ăn nóng và cà phê Ä‘áºm
- Tốt quá.
Khách gáºt đầu rồi bước Ä‘i vá» phÃa toà nhà nằm xế bên kia góc đưá»ng.
Trên trá»i không có đám mây nà o để là m dịu bá»›t mà u xanh gay gắt và che bá»›t ánh nắng chói chang cá»§a mặt trá»i. Anh nheo mắt cho bá»›t chói và kéo thấp và nh mÅ© hiệu Resistol xuống táºn mà y.
Trước khách sạn, má»™t tấm biển sáng lóa dưới ánh mặt trá»i, mang hà ng chữ "Khách sạn Lucky Star và Sòng bạc". Má»™t tấm biển thứ hai nhá» hÆ¡n ghi "Mở cá»a thưá»ng xuyên". Quanh nhà có lối Ä‘i lát ván gá»— cÅ© kÄ©, được mái nhà che tạo bóng râm mát
Chỉ và i nước nữa là anh đến được nÆ¡i im mát lý tưởng ấy rồi. Mồ hôi vã ra chảy ướt cổ anh. Khi đến được dãy hà nh lang lát ván dịu mát, thì áo sÆ¡ mi anh đã ướt đẫm mồ hôi dÃnh sát và o ngưá»i. Anh dừng lại đưa mắt nhìn quanh thị trấn má»™t lần nữa. Bên tai anh văng vẳng tiếng máy lạnh chạy rì rầm liên tục. Mùi hăng hắc tá»a ra từ đất bụi bị ánh nắng mặt trá»i thiêu đốt phả và o mÅ©i anh.
Má»™t con chó già lông và ng nằm dà i bên lỠđưá»ng tở hổn hển dưới ánh mặt trá»i nóng bức. Nó chống hai chân trước nhổm ngưá»i lên má»™t chút rồi lại nằm xuống, có lẽ nó thấy nằm dưới ánh mặt trá»i gay gắt như thế nà y khó chịu lắm, nhưng vì quá mệt má»i, cho nên nó chẳng thèm bước Ä‘i nữa.
Bên kia đưá»ng, má»™t thiếu nữ từ trong má»™t ngôi nhà vừa là m trạm bưu Ä‘iện vừa là m nÆ¡i bán thá»±c phẩm bước ra, cô ta bất chợt thấy ngưá»i khách lạ Ä‘ang chăm chú nhìn mình. Cô dừng lại, cặp chân thon mảnh, đưa mắt nhìn lên nhìn xuống hai phÃa đưá»ng, hai vai Ä‘ung đưa ra vẻ bồn chồn nôn nóng. Cô ta mặc áo sÆ¡ mi hở cổ kiểu đà n ông và chiếc quần jean may bằng vải thô sát và o hông. Chiếc mÅ© rá»™ng và nh kéo sụp nghiêng nghiêng trên đầu, để lá»™ mái tóc mà u nâu chảy dà i xuống cổ, óng ánh phá»§ lấy lưng. Cô ta gõ gõ chiếc roi ngá»±a trên tay và o đùi, thái độ là m tăng thêm vẻ nôn nóng hÆ¡n nữa.
Cứ nhìn dáng Ä‘iệu cá»§a cô, ngưá»i ta biết cô gái Ä‘ang sốt ruá»™t bất ổn, nhưng cÅ©ng qua dáng Ä‘iệu ngưá»i ta thấy cô có vẻ kiêu hãnh. Nhìn cô, ngưá»i khách bá»—ng thấy nôn nao muốn tìm hiểu nhưng rồi anh ta bá» qua ngay. Vừa khi anh quay ngưá»i bước đến cánh cá»a ở góc khách sạn để và o sòng bạc thì ngưá»i thiếu nữ tóc nâu cÅ©ng quay gót Ä‘i vá» hướng kia.
Trong phòng hÆ¡i mát tá»a khắp nÆ¡i. Căn phòng sá»±c nức mùi thuốc lá lẫn mùi rượu vương vãi. Anh dừng lại má»™t chốc, quay lưng ra phÃa cá»a, đưa mắt nhìn quanh căn phòng lá» má» tối.
Bên trái anh, có hai báºc cấp dẫn sang má»™t lối Ä‘i nằm xiên xiên dẫn đến cầu thang trên lầu hai. Nằm sát bên hai báºc tam cấp là má»™t chiếc bà n là m nÆ¡i khách đến đăng kÃ, chiếc bà n gá»— đã cÅ©, mặt bà n Ä‘en đủi vì đã trải qua hà ng chục năm lấm láp dầu nhá»›t cáu bẩn. Bên kia tay phải, má»™t khung cá»a vòm dẫn sang phòng ăn lá»›n và nÆ¡i đánh bạc. Anh bước sang phòng ăn.
Những khung cá»a sổ ở mặt tiá»n phòng ăn được sÆ¡n mà u xanh lục cho mát mắt, má»™t dãy máy đánh bạc tá»± động kê trước cá»a sổ chắn bá»›t ánh nắng bên ngoà i chiếu và o. Trong má»™t góc gần đấy, có má»™t chá»— bá» trống nằm lẫn hệ thống máy khuếch đại âm thanh và những cái giá móc micrô để trên chiếc bệ cao. Trước mặt bệ, má»™t khoảng trống nhá» dùng là m sà n nhảy. Ở góc đằng xa, có hai bá»™ bà n đánh bà i cà o, má»™t bà n đánh ru-lét di động và mấy bá»™ bà n đánh xì phé. Rải rác giữa các bà n nà y, kê mấy bá»™ bà n ghế dùng ngồi uống rượu, mặt bà n bị trầy xước nhiá»u nÆ¡i
Má»™t quầy rượu bằng gá»— đà o hoa cÅ© kÄ© bóng láng nằm dá»c theo má»™t bên phòng. Má»™t phụ nữ mặc quần ống túm mà u trắng bó sát và o hai ống chân, và chiếc áo lụa mà u xám ngồi trên cái ghế đẩu ở quầy, chi ta Ä‘ang đếm tiến trong cái há»™p đựng tiá»n trước mặt. Mái tóc chị dà i xõa xuống ngang vai, có mà u và ng nhợt nhạt do dùng thuốc nhuá»™m. Khi anh bước và i, chị ngẩng mặt lên nhìn, cặp mắt hình hạnh nhân hÆ¡i nhÃu lại để quan sát anh.
- Chà o anh cao bồi, má»i anh ngồi nghỉ xả hÆ¡i. Anh thấy đấy, phòng rá»™ng rãi, anh tùy ý muốn ngồi đâu thì ngồi.
Giá»ng chị trầm, như giá»ng mèo gừ gừ. Giá»ng nói rất hợp vá»›i nét mặt cá»§a chị, nét mặt loà i mèo hiếm lạ: xương gò má cao, quai hà m bạnh và chiếc cằm nhá»n.
- Cảm ơn
Anh đưa ngón tay chạm nhẹ và o và nh mũ để chà o chị, rồi bước đến quầy rượu.
Chị ta ngẩng đầu lên, và gá»i lá»›n:
- Roy ơi! Có khách trước nà y nhé.
Má»™t bức chân dung lồng trong khung mạ và ng treo giữa dãy kệ sau quầy rượu. Bức tranh vẽ má»™t thiếu nữ tóc mà u hạt dẻ mặc chiếc áo dà i mà u và ng chói bó sát và o ngưá»i, Ä‘ang đứng hát trước micrô, trông bức hình, khách biết ngay chÃnh là ngưá»i đà n bà đang ngồi trên ghế đẩu, nhưng ngưá»i trong tranh trẻ hÆ¡n và duyên dáng hÆ¡n.
- Tôi đấy, Starr Davis - chị ta cất giá»ng nói rá» rá» khiến anh quay mặt nhìn vá» phÃa chị. Bức hình ấy vẽ khi tôi còn hát cho các phòng trà ở Reno và Tahoe.
- Những câu lạc bộ ở Reno cách đây rất xa, e cũng xa đến mấy chục dặm
Ngưá»i khách nói, giá»ng hÆ¡i giá»…u cợt.
Chị mỉm cuá»i đáp lại lá»i anh:
- Anh nói đúng đấy, anh chà ng cao bồi ạ - Starr Davis lấy xấp bạc bá» và o má»™t phong bì - Nhưng chuyện ấy xưa rồi. Tôi có đứa con phải nuôi, nó không có cha, nghá» trình diá»…n không bá»n. Cho nên, tôi phải tìm nÆ¡i để sinh cÆ¡ láºp nghiệp và tôi đã chá»n nÆ¡i nà y. - Những chiếc vòng và ng trên cổ tay chị kêu leng keng khi chị đưa tay vẫy vẫy chỉ quanh phòng. - Tôi đã dà nh chá»— nà y để diá»…n ca nhạc.
Anh ta lướt nhìn khắp các bà n trống trải, rồi quay lại nhìn chị. Anh nói:
- Tôi chắc loại ca nhạc chẳng ra hồn gì.
Chị cưá»i gằn, không chối cãi. Chị đáp:
- Lúc ấy tôi nghe nói ngưá»i ta sẽ mở xa lá»™ ngang qua vùng nà y, Ä‘i thẳng lên phÃa Bắc để đến Oregon. Nhưng té ra ngưá»i ta chỉ đồn mà thôi.
Chị ta quay ngưá»i gá»i lá»›n:
- Roy!
Má»™t ngưá»i đà n ông gầy gò xương xẩu bước ra khá»i hai cánh cá»a từ báºc cuối quầy rượu, mang theo giá»ng hát cá»§a QUaylon Tennings ca ngợi các phụ nữ hảo tâm. Mùi thịt mỡ và mùi thức ăn trong nhà bếp phảng phất theo anh ta và o phòng. Hai cánh cá»a báºt Ä‘ung đưa cót két mãi má»™t hồi.
Ngưá»i đà n ông Ä‘i nép theo sau má»™t quầy gá»— đà o hoa, đến trước mặt khách, nét mặt có vẻ lãnh đạm thá» Æ¡
- Chắc anh cần uống cái gì đã chứ?
- Má»™t Ãt nước và má»™t tách cà phê.
Roy Ä‘em đến má»™t bình nước để trước mặt khách, trong bình chỉ có ba cục đá lạnh nổi lá»nh bá»nh. Tiếp theo, anh ta Ä‘em đến má»™t má»™t cái ly má» má» do bị vẹt nhiá»u nÆ¡i và má»™t cái tách cà phê Ä‘en tháºt Ä‘áºm. Roy chăm chú nhìn ngưá»i khách lạ uống hết ly nước đầu tiên rồi rót ly thứ hai.
- Chắc anh cÅ©ng cần ăn gì chứ? - Roy cục cằn há»i.
- Anh có món gì?
Gã ném tá» menu bá»c nhá»±a lên mặt quầy rồi đáp:
- Menu có ghi thức ăn buổi sáng, nhưng bây giá» hết rồi. Tôi đã tắt lá»a lò cách đây 3 giá» rồi, bây giá» không mở ra được nữa.
Khách gá»i má»™t miếng thịt bò thăn vá»›i các thứ gia vị kèm theo. Roy áºm ừ vâng lệnh rồi biến mất và o nhà bếp, hai cánh cá»a báºt lại Ä‘ung đưa má»™t hồi.
Ngưá»i khách lạ mỉm cưá»i nói:
- Roy cũng vui vẻ đấy chứ?
- Anh ta lôi cuốn được nhiá»u khách hà ng ở cách đây rất xa. - Starr Davis đáp, đôi môi dà y cong lên mỉm cưá»i, sau đó chị đứng lên, bưng cái há»™c đựng tiến đến sau quầy để lại và o bà n thu tìá»n.
Ngưá»i khách lạ uống hết ly nước thứ hai, rót đầy ly thứ ba, rồi bưng ly nước và tách cà phê đến má»™t bá»™ bà n ngồi uống rượu. Anh đá cái ghế ra rồi ngồi xuống, thân hình dà i thòng, xong, anh ta lấy mÅ©, móc và o lưng má»™t cái ghế khác.
Hai cánh cá»a nhà bếp lại mở, Roy hiện ra, tay ôm má»™t số chai lá». Gã Ä‘i thẳng đến bà n khách Ä‘ang ngồi. Gã lần lượt để các thứ lên mặt bà n còn dÃnh nước, tiếng dao nÄ©a bà n kim loại kêu leng keng chưa dứt, thì gã đã để tiếp hai lá» muối và tiêu, má»™t chai nước sốt Tabasco, má»™t chai nước sốt cà chua và má»™t chai nước sốt chấm thịt. Trút hết các thứ lên mặt bà n xong, Roy bước đến dãy máy đánh bạc tá»± động kê dá»c theo các cánh cá»a sÆ¡n mà u xanh. Äến má»™t cá»a sổ có chá»— bị tróc sÆ¡n trên góc, gã dừng lại đưa mắt nhìn ra ngoà i.
Sau quầy rượu, Starr Davis rót má»™t tách cà phê, chị quay lui nhìn khách, há»i:
- Anh mới đến thị trấn nà y phải không?
- Vừa mới lái xe đến.
Anh ta đáp, đưa tay dụi cặp mắt sưng húp vì mất ngủ.
- Tôi đã Ä‘oán đúng. - Khi chị bước ra khá»i quầy vá»›i tách cà phê trên tay, ngưá»i khách lạ đẩy má»™t cái ghế ở bà n anh để má»i chị ta ngồi. - Tôi nhá»› mặt rất tà i. Nếu anh đã đến đây, thế nà o tôi cÅ©ng nhá»› mặt anh
Không ngưá»i phụ nữ nà o có thể quên được mặt anh. Anh không đẹp trai lắm, nhưng khuôn mặt anh có nét rất hấp dẫn, thu hút được phụ nữ và là m cho há» xiêu lòng.
Äã ở tuổi 40, Starr không mÆ¡ má»™ng gì vá» cuá»™c Ä‘á»i và vỠđà n ông nữa. Chị ta biết ngưá»i Ä‘á»i phải tạo cho mình má»™t sá»± nghiệp để sống, và chị đã là ngưá»i là m nên sá»± nghiệp. Thế nhưng, khi nhìn chà ng trai xa lạ nà y, chị lại đâm ra ao ước được gặp anh ta cách đây 15 năm. Nếu thế thì tai há»a đến cho anh mất.
- Anh ở đâu đến? - Chị ta nhìn anh qua miệng tách
Anh nhún vai, đáp:
- Tôi ở chỗ khi nãy bà nêu tên lên đấy.
Roy quay ná»a ngưá»i khá»i cá»a sổ, gã nói:
- Anh ta lái chiếc xe tải mang bảng số ở bang Texas.
Không thấy ngưá»i khách nói năng gì, Roy Ä‘i xuống bếp. Starr đợi má»™t lát lại há»i:
- Cái gì lôi cuốn anh đến cái xó Friendly khuất tịch của bang Nevada nà y?
- Cái ống trong bình Ä‘iá»u nhiệt xe tôi bị vỡ.
Anh ta lại không nói thêm gì nữa. Roy mang từ bếp ra má»™t đĩa thức ăn béo ngáºy và má»™t miếng thịt bò thân phá»§ hết cả má»™t cái đĩa lá»›n. Khách nói tiếp:
- Phố xá yên lặng quá!
- Yên lặng thế cà ng hay chứ sao.
Roy đáp, vừa đẩy thức ăn đến trước mặt anh. Huyết trong thịt tươm ra các góc. Thịt tái, đúng như khách đã gá»i.
- Trong thị trấn nà y, khách sạn Lucky Starr là nÆ¡i sinh hoạt vui chÆ¡i duy nhất. - Starr tuyên bố. - Ở đây sẽ hoạt động vui nhá»™n váo các đêm thứ Sáu và Bảy. Chúng tôi có má»™t ban nhạc nhá» gồm 4 ngưá»i trình diá»…n. Ngưá»i ta đến khiêu vÅ©, uống rượu, đánh bạc, chÆ¡i bất cứ thứ gì há» thÃch. Anh nên ở lại đây xem cho biết.
- Bà có hát vá»›i ban nhạc không? - anh vừa nhai vừa há»i
- Tôi sẽ hát một bà i trên micrô
- Thế thì tôi sẽ đến để xem.
Anh ta cưá»i, mắt nhìn khắp ngưá»i chị như để đánh giá.
Starr không cảm thấy bị xúc phạm trước thái độ cá»§a anh. Kinh nghiệm trong cuá»™c sống co chị thấy không có ngưá»i đà n ông nà o khi nhìn đà n bà lại không nghÄ© đến nhục dục, cho dù ý nghÄ©a có thoáng qua nhanh Ä‘i nữa. Äây là bản chất thú tÃnh cá»§a con ngưá»i, cả ngưá»i độc thân lẫn kẻ đã có vợ. Nữ tÃnh trong chị phản ứng lại trước ánh mắt cá»§a anh là điá»u đương nhiên.
- Quanh đây có nhiá»u trại chăn nuôi không? - anh há»i
- Trong vùng nà y, trại Kim Cương D là trại lớn nhất, có lẽ là lớn nhất cả bang nà y nữa. Anh tìm việc là m à ?
- Bây giá» tôi chẳng tìm cái gì ngoà i miếng thịt bò nà y, rồi tắm nước ấm, ngá»§ má»™t giấc cho đã Ä‘á»i.
Anh ta nhếch mép cưá»i và cặp mắt ánh lên nét bỡn cợt.
Khi anh ta cắt má»™t miếng thịt khác, nút tay áo bên trái cá»§a anh bị tuá»™t ra là m cho ống tay áo tụt lui để lá»™ má»™t vết sẹo còn má»›i đỠhoe. Thấy thế Starr há»i:
- Vết thương trông còn mới quá, anh bị tai nạn gì à ?
Khách nhìn và o vết sẹo và vô tình bóp mạnh cán dao cắt thịt như để xem mấy ngón tay hoạt động ra sao.
- Tôi bị té khi cưỡi ngá»±a hoang chưa được thuần hóa cách đây khoảng má»™t tháng và bị gãy cổ tay. Phải nhá» má»™t bác sÄ© phẫu thuáºt tháºt giá»i má»›i sắp được những mảnh xương gãy và o nguyên vị trà cÅ©
- Anh cần phải kiêng ra ngoà i má»™t thá»i gian.
- Má»™t thá»i gian. - Anh gáºt đầu rồi tiếp tục ăn.
Khi khách ăn xong, Roy mang bình cà phê ra rót đầy tách cho anh. Khách ngồi tá»±a ngưá»i ra sau trên hai chân ghế rồi má»™t Ä‘iếu xì gà dà i, mảnh. Hút được ná»a Ä‘iếu thì bá»—ng bên ngoà i có tiếng ồn à o, tiếng ồn nghe ầm ầm lạch cạch, ban đầu nho nhá», rồi cà ng lúc cà ng to hÆ¡n. Khách cho ghế trở lại bốn chân, ngẩng đầu nghe ngóng.
Khi ấy Starr đang mang đĩa và dao đĩa khách đã ăn xong xuống bếp, gần đến bếp, chị quay đầu ra lệnh cho Roy:
- Nà y Roy, anh ra xem cái gì thế?
Roy bước đến khung cá»a kÃnh có chá»— bị tróc sÆ¡n ở má»™t góc, gã nhìn ra ngoà i rồi nói:
- Trại Kim Cương D đang lùa bò. Thế là cả phố xá hôi *** bò suốt tuần rồi đấy.
Khách lại đứng dáºy.
- Tôi ra xem cho biết.
Anh cắn Ä‘iếu xì gà giữa hai hà m răng, lấy tiá»n trong túi ra, đếm đủ số tiá»n bữa ăn rồi ném lên trên bà n, xong anh lấy mÅ© lên và thá»§ng thỉnh bước ra cá»a.
Bên ngoà i trá»i nắng chang chang, bụi tung bay mù mịt do má»™t đà n bò hung hăng từ trong sa mạc tuôn ra, miệng kêu toáng lên, chúng chạy thẳng và o trung tâm thị trấn. Khách đến mép hà nh lang lát ván, đứng tá»±a má»™t vai và o cá»™t đưa mắt nhìn.
Má»™t kỵ mã cưỡi má»™t con ngá»±a lang mặt láng đứng ở ngã tư gần khách sạn. Hai ngưá»i cưỡi ngá»±a khác đứng ở phÃa bên kia ngã tư. Má»™t ngưá»i còn quá trẻ, tuổi thiếu niên, trông lóng ngóng, tay chân vụng vá». Nhưng ngưá»i đà n ông đứng bên cáºu ta má»›i là m cho ngưá»i khách lạ chú ý vì gã cao lá»›n, vai rá»™ng, Ä‘ang cưỡi má»™t con ngá»±a mà u xám. Trông gã có vẻ là ngưá»i có quyá»n, ngưá»i Ä‘ang chỉ huy đà n bò di chuyển, nếu gã không phải là chá»§ nhân thì chắc cÅ©ng là quản lý. Gã nắm trong tay cái roi quất bò, sợi dây dà i mở tung ra lê trên mặt đất.
Lá»›p bụi mù cà ng dà y đặc hÆ¡n, tiếng chân bò nện thình thịch trên mặt đưá»ng ồn à o hÆ¡n khi đà n bò chÃnh Ä‘i và o thị trấn, lại thêm nhiá»u ngưá»i cỡi ngá»±a kèm theo quất roi vun vút để giữ cho đà n bò bước Ä‘á»u. Không phải chỉ có ngưá»i khách lạ đứng xem má»™t mình. Nhiá»u ngưá»i bước ra khá»i những tòa nhà có máy lạnh để xem đà n bò. Những ngưá»i đứng bên kia đưá»ng đối diện vá»›i khách bị bụi mù che khuất, nhưng anh lại thấy cô gái cao tóc nâu bước xuống đưá»ng Ä‘i vá» phÃa bên nà y. Äấy chÃnh là cô gái mảnh mai rắn chắc anh trông thấy hồi nãy.
Cô ta bước Ä‘i má»™t cách dịu dà ng, nhún nhẩy, hai hông Ä‘ung đưa tháºt duyên dáng. Cô dừng lại ở góc đưá»ng đối diện chá»— anh đứng, quay đầu, chú ý nhìn và o cái gì đấy hay ngưá»i nà o đấy ở bên kia đà n bò. Khách nhìn theo hướng cô ta nhìn, hình như anh ta Ä‘ang nhìn thẳng và o ngưá»i đà n ông to lá»›n ngồi trên con ngá»±a xám, cái ngưá»i mà khách cho là chá»§ nhân cá»§a trại Kim Cương D.
Cô ta đứng yên má»™t chốc vá»›i thái độ thách đố khinh bỉ, rồi cô bước xuống khá»i lỠđưá»ng, băng qua con đưá»ng đất để Ä‘i xế xế vá» hướng má»™t ngôi nhà nhá» có mặt tiá»n đã xuống cấp, chỉ cách sòng bạc cá»§a khách sạn má»™t con hẻm nhá».
Bá»—ng ngưá»i khách lạ nghe má»™t tiếng nổ vang chát chúa ở phÃa sau đà n bò bên kia. Anh quay đầu nhìn nhanh vá» phÃa có tiếng nổ. Má»™t tiếng "bốp" khác vang lên và anh thấy cánh tay cá»§a gã đà n ông cưỡi ngá»±a xám di động, hà nh động cá»§a gã xem như ra lệnh bằng roi.
Äà n bò cuồn cuá»™n tuôn và o giữa để tránh xa là n roi Ä‘ang kêu bôm bốp. Ngay lúc ấy, ngưá»i khách lạ trông thấy anh chà ng chăn bò cưỡi con ngá»±a lang đứng gần đấy rá»i khá»i vị trÃ, con đưá»ng đất hướng vá» phÃa bắc Ä‘ang bá» ngá».
Bị những ngưá»i cưỡi ngá»±a xua Ä‘uổi ở phÃa sau và bị đà n bò bên kia thúc ép vì sợ tiếng roi quất nổ bôm bốp, hÆ¡n mưá»i con bò quay đầu vá» phÃa đưá»ng bá» trống, chúng liá»n tuôn theo con đưá»ng đất nà y. Cả bầy bèn chạy theo chúng.
Việc xảy ra chỉ cách ngưá»i thiếu nữ không đầy ba mét. Khi ấy cô Ä‘ang ở ngay giữa đưá»ng, Ä‘ang bước Ä‘i, lưng quay vá» phÃa con đưá»ng phố, cho nên cô hoà n toà n không hay biết gì việc đà n bò Ä‘ang tuôn vá» phái cô.
- Coi chừng kìa! - Ngưá»i khách lạ la lên.
Khi cô gái tóc nâu nhìn lui, anh bước vá» phÃa cô, nhưng lối Ä‘i đã bị đà n bò lông nâu choán hết chá»—. Không có lối cho anh Ä‘i bá»™ đến táºn cô gái được.
Cô ta định tìm lối chạy vá» phÃa tòa nhà ở gần góc đưá»ng, nhưng cô thấy chắc không được. Cô bèn dừng lại tại chá»—, quay mặt nhìn đà n bò Ä‘ang phóng vá» phÃa cô, cô đứng thẳng ngưá»i, cao, mảnh mai. Tay trái cô đưa cây roi ngá»±a lên cao rồi quất mạnh và o mÅ©i con bò đực tÆ¡ gần nhất. Con bò quay đầu đổi hướng, tạo nên má»™t khoảng trống giữa cô vá»›i con bò. Sá» dụng cây roi như má»™t thanh gươm lợi hại, cô buá»™c đà n bò phải tránh xa cô, tạo thà nh má»™t vòng an toà n, thái độ cá»§a cô rất bình tÄ©nh khiến cho ngưá»i khách lạ phải thán phục trong lòng.
Nhưng thá»i gian kéo dà i sẽ bất lợi cho cô. Má»™t lúc nà o đấy, đà n bò sẽ dẫm nát cô ta mất. Ngưá»i khách lạ nháºn ra Ä‘iá»u nà y ngay khi ngưá»i thiếu nữ không tá» ra lo sợ gì hết.
Anh nhìn quanh để tìm cách giúp cô. Ngưá»i cưỡi ngá»±a đứng gần đấy chÃnh là anh chà ng cao bồi cưỡi con ngá»±a lang, nhưng gã lai quay lưng vá» phÃa cô gái là m ra vẻ không trông thấy hoà n cảnh khó khăn cá»§a cô. Nhanh như chá»›p, khách rá»i khá»i cá»a khách sạn chạy đến thá»™p lấy sợi dây cương ngá»±a. Gã chăn bò chưa kịp phản ứng thì khách đã nắm áo sÆ¡ mi cá»§a gã lôi mạnh gã ra khá»i yên ngá»±a. Anh chụp lấy sưá»n giá yên ngá»±a, rồi tung ngưá»i phốc lên yên, kéo mạnh đầu con ngá»±a quay vòng ra phÃa sau, nhắm hướng ngưá»i thiếu nữ phóng đến. Bá»±c bá»™i vì không có Ä‘inh thúc ngá»±a ở già y, anh đưa gót chân đá mạnh và o bụng ngá»±a, khiến con ngá»±a phải chạy theo đà n bò.
Bá»—ng anh thấy mất dạng cô gái tóc nâu, nhưng rồi anh tìm ra cô Ä‘ang ở giữa đám bụi mù mịt ở phÃa tay phải cá»§a anh, cô ta vẫn can trưá»ng quất roi ngá»±a để bảo vệ khoảng trống cà ng lúc cà ng hẹp lại.
Anh thúc nhẹ con ngá»±a lang tiến vá» phÃa khoảng ttrống do cô gái tạo nên. Cúi ngưá»i sát dưới ngá»±a,khách quà ng má»™t cánh tay quanh ông cô để kéo cô lên, mặc cho cô ta la hét giáºn dữ.
Cô gái liá»n quất roi ngá»±a và o anh. Cô hét lên:
- Äồ chó đẻ, thả tao ra!
Vừa cố giữ con ngá»±a Ä‘ang đứng trên hai chân sau, ngưá»i khách lạ Ä‘iên tiết nhìn thẳng và o mặt cô, vừa kịp thấy ánh mắt nẩy lá»a cá»§a cô, anh liá»n né tranh là n roi quất. Anh hét lên:
- Mẹ kiếp, bám chặt và o!
Cô ta bất động má»™t lát rồi nÃu chặt và o anh. Anh lôi cô lên yên ngá»±a. Con ngá»±a lang quỵ xuống cả bốn chân gần như quỳ xuống đất. Ngưá»i khách lạ kéo mạnh dây cương,anh nhìn và o vết thương nÆ¡i cổ tay trái,vết thương là m anh Ä‘au buốt cả cánh ta. Anh cố quên để dẫn con ngá»±a lang Ä‘i và o hè đưá»ng.
Äà n bò chạy qua Ãt dần. Má»™t ngưá»i cưỡi ngá»±a đến đứng cháºn ở ngã tư, lùa những con bò con lại quay lui. Hai ngưá»i chăn bò phi ngá»±a vượt qua, thúc ngá»±a Ä‘uổi theo đà n bò chạy khi nãy để lùa chúng trở lại.
Vui mừng vì cÆ¡n nguy hiểm đã qua, ngưá»i khách để cô gái tóc nâu xuống đất rồi nhảy xuống ngá»±a và a nắm chặt dây cương. Anh quay lại nhìn cô gái, nháºn thấy cô ta không cao như anh đã tưởng. Äấy chỉ là vì do cách cô ta ngẩng cao đầu, cách cô ta so cao vai, đứng thẳng lưng như lÃnh đứng nghiêm cho nên anh có cảm giác cô ta cao mà thôi.
Cô gái quay mặt không nhìn anh, chiếc mũ treo sau lưng nhỠsợi dây mũ quấn quanh cổ. Một lớp bụi dà y cộm bám trên áo quần và da thịt cô, nhưng hình như cô không hỠhấn gì.
- Cô bình an chứ? - anh há»i.
Cô ta quay lại nhìn anh, ánh mắt tóe lá»a giáºn dữ.
- Anh đừng giả bá»™ quan tâm đến việc nà y!ngưá»i ta đã cố tình xua những con bò kia và o ngưá»i tôi. Tôi nghe tiếng roi bò kêu tôi biết, đấy không phải là tiếng roi cháºn chúng lại. Nếu đây là chiến thuáºt khá»§ng bố má»›i thì cÅ©ng vô Ãch. Anh nghe rõ chưa? Vô Ãch thôi!
Cô ta run lên. Anh không biết vì cô ta Ä‘ang giáºn dữ hay là còn khiếp sợ mà run lên như thế. Nhưng anh thấy khuôn mặt cô sinh động và xinh đẹp vì giáºn dữ. Cô ta có vẻ ngưá»i được giáo dục, có nét mặt biểu lá»™ sá»± kêu hãnh tiá»m ẩn trong ngưá»i và có sức mạnh mà ngưá»i khách lạ không thể nà o xác định được rõ rà ng. Anh nhìn cô, cảm thấy lòng nôn nao như khi uống ly úyt ky hảo hạng khiến cho rạo rá»±c cả ngưá»i váºy.
- Ôi, một trái tim sư tỠẩn trong lốt thiếu nữ
Anh lầm bầm Ä‘á»c má»™t câu thÆ¡ trÃch trong tác phẩm Henry VI
- Cái gì? - cô gái nhÃu mà y rồi lắc đầu như muốn xua Ä‘uổi tình trạng bối rối cá»§a mình vì câu nói cá»§a anh - Anh lên ngá»±a Ä‘i báo cho DePard biết là hắn đã thất bại.
Anh nhương mắt ngạc nhiên, há»i lại:
- DePard là ai thế?
Cô dừng lại,đưa mắt nhìn lên con ngá»±a lang có dấu trại Kim Cương D đóng trên mông, rồi quay lại nhìn vá»›i nét mặt lo lắng tháºn trá»ng. Cô ta lại há»i anh:
- Không phải anh là m việc cho DePard sao?
- Hắn là ngưá»i chá»§ con ngá»±a nà y à ? Tôi không kịp có đủ thá»i gian để há»i hắn cho biết khi mượn con ngá»±a nà y đấy.
Nói xong, anh quay lại thả lòng dây cương trên cổ con ngựa, rồi đưa tay vỗ nhẹ và o mông con thú cho nó chạy đi,
- Chắc anh mới đến đây - Hai mắt cô gái nheo lại nhìn anh rất gay gắt.
- Tôi đến thị trấn nà y má»›i cách đây khoảng má»™t giá».
Anh nhìn cô hÃt và o má»™t hÆ¡i rồi từ từ gáºt đầu nói:
- Thì ra thế.
Cô nhìn Ä‘i chá»— khác, nhưng bá»—ng đứng trân ngưá»i khi trông thấy ba ngưá»i cưỡi ngá»±a dừng lại, dẫn đầu là gã đà n ông vai rá»™ng ngồi trên con ngá»±a xám.
Cáºu thiếu niên đứng bên phải gã, nét mặt non choẹt lấm đầy bụi và mồ hôi. Cáºu ta nhìn ngưá»i thiếu nữ, cố là m ra vẻ dữ dằn như gã đà n ông to con, ngưá»i mà rõ rà ng là cáºu cố há»c đòi cho giống.
Ngưá»i cưỡi ngá»±a thứ hai có má»™t vết bá»›t tÃm choán gần hết má bên trái gã. Gã ngồi trên yên ngá»±a rất thoải mái, ra vẻ là ngưá»i luôn luôn sống trên yên ngá»±a. Gã không to lá»›n như gã kia, nhưng nhìn gã ngưá»i ta có cảm giác gã là kẻ có lắm mưu mô xảo quyệt. Gã nhìn ngưá»i khách lạ vá»›i cặp mắt nheo nheo nghi ngại,ánh mắt lạnh lùng cảnh giác.
Nhưng chÃnh ngưá»i đà n ôg cưỡi con ngá»±a xám má»›i là ngưá»i chỉ huy cả nhóm. Gã ngồi bá» thế nặng ná» trên yên ngá»±a, ngá»±c và cổ to bè bè vuông vức, cho nên nhìn và o, trông gã như có đôi vai to lá»›n lắm. Gã đã quá tuổi trung niên, mái tóc thòi ra dưới và nh mÅ© đã lốm đốm bạc, trông gã có vẻ là là m ngưá»i chá»§ má»™t đà n súc váºt lá»›n, lại còn toát ra vẻ quen thói có uy lá»±c, có quyá»n hà nh không ai dám trái lệnh. Mặt gã to bà nh bạnh Ä‘iểm má»™t bá»™ râu mép ráºm rì cÅ©ng lốm đốm bạc.
Nét háºn thù hiện ra rõ rà ng trong ánh mắt cá»§a gã, tất cả Ä‘á»u hướng vá» phÃa cô gái tóc nâu. Gã nói vá»›i cô:
- Mẹ kiếp, tháºt may cho mà y
Gã dằn từng tiếng má»™t, giá»ng nghe rất độc địa.
- Chuyện nà y là m cho ông bẽ mặt, phải không ông DePard?
Cô gái đốp lại,không lộ vẻ sợ sệt và thái độ khinh khi hiện ra mặt.
- Nếu ông muốn trừ khá» tôi thì tốt hÆ¡n hết ông nên nghÄ© cách nà o hay hÆ¡n cách xua đà n bò hoảng loạn hung hăng và o ngưá»i tôi như thế nà y.
Gã cưỡi ngựa thứ hai bước lên. Gã nói:
- Con ** lắm mồm nà y...
Ngay khi ngưá»i khách lạ bước lên để can thiệp không cho gã đà n ông hăm dá»a, thì gã đà n ông tên DePard đưa cao má»™t bà n tay và khẽ ra lệnh cho gã cưỡi ngá»±a kia im lặng. Gã nà y buá»™c lòng nuốt giáºn, giáºt dây cương để cho con ngá»±a bước lui và i bước, cặp mắt mà u xanh mã não trừng trừng nhìn ngưá»i khách lạ như cố nhá»› anh cho rõ.
- Ông giữ Sheehan bên hông là m hộ vệ thế được đấy, ông DePard à - Cô gái tóc nâu nói.
- Câm mồm lại - DePard gắt gá»ng đáp, Ä‘oạn gã đưa mắt nhìn ngưá»i khách lạ - Anh đã lấy con ngá»±a cá»§a Jenkin.
- Lúc ấy thì phải thế thôi
Khách đẩy cái mÅ© trên đầu ra phÃa sau,rồi ngước mắt nhìn gã,vẻ lạnh lùng.
- Chắc anh mới đến đây
- Có sao không? - Hai khóe mÅ©i anh nhÃch lên thÃch thú.
- Không sao. Chỉ có Ä‘iá»u là anh đã chõ mÅ©i và o chuyện anh không biết gì hết.
- Tôi thấy tôi đã chõ mũi và o mặt ông thôi.
Lần nà y ngưá»i khách lạ không cưá»i. Mặt Ä‘anh lại lạnh lùng.
Câu trả lá»i bất ngá» là m cho DePard kinh ngạc đến độ gã im lặng má»™t chốc. Chà ng trẻ tuổi nắm lấy cái gáºy. Hắn nói:
- Nà y ông kia, ông nên giữ mồm giữ miệng. Ông Ä‘ang nói chuyện vá»›i công tước DePard đấy. Ông ấy là m chá»§ trại Kim Cương D và má»™t ná»a thị trấn nà y.
- Tháºt thế sao? - Khách há»i,giá»ng kéo dà i ra, vô cảm - Tôi không biết trại Kim Cương D ra sao,nhưng cứ nhìn và o thị trấn nà y thì thấy là không có gì đáng phải huyênh hoang hết.
- Váºy thì anh hãy cút Ä‘i chá»— khác ngay!
DePard gầm lên Ä‘e dá»a, rồi thúc Ä‘i và o hông con ngá»±a xám, giáºt mạnh dây cương cho con ngá»±a quay lại. Cả ba ngưá»i Ä‘á»u như má»™t,hỠđồng cho ngá»±a phi vá» phÃa đà n bò.
Ngưá»i khách lạ nhìn há» má»™t chốc rồi quay lại, anh nháºn ra cô gái tóc nâu Ä‘ang chăm chú quan sát anh. Cô ta nhìn anh vá»›i ánh mắt ngạc nhiên. Cô cảnh báo anh:
- Anh đã tạo kẻ thù cho mình rồi đấy. DePard không quên chuyện nà y đâu. Và theo tôi thì hắn ta nhớ dai lắm
- Tôi cũng thế
Vùng trán mịn mà ng cá»§a cô hÆ¡i nhÃu lại. Cô há»i:
- Anh là ai?
- Tôi là Kincade - Anh đáp sau một hồi chần chừ
- Anh đi kiếm việc là m à ?
Anh cưá»i xòa, lắc đầu đáp:
- Tôi chưa bị phá sản.
Cô nhìn anh ánh mắt ăn năn, rồi cô gáºt đầu.
- Khi nà o anh cần việc là m, anh đến trại Äinh nằm ở Bắc thị trấn khoảng 30 dặm.
- Tôi há»i để gặp ai? - Bá»—ng Kincade muốn biết tên cô gái thá» xem có xứng vá»›i khuôn mặt cô không, hay là vì anh khâm phục lòng can đảm cá»§a cô, hay lẽ vì anh chỉ còn nhá»› đến cảm giác cá»§a cô khi nằm trong vòng tay anh, nhá»› đến cÆ¡ thể nhẹ nhà ng, nhá»› đến tÃnh gan dạ và nhá»› nét dịu dà ng trên ngưá»i cô.
Nhìn cô, Kincade nghÄ© là cô Ä‘á»c được tư tưởng cá»§a anh, nhưng rồi anh lại thấy không đúng thế. Cô biết mình đẹp, cô tin chắc như thế. Những ngưá»i đà n ông khác đã nhìn cô vá»›i cặp mắt hau háu; cứ nhìn và o thái độc cá»§a cô thì biết thôi. Và anh cÅ©ng là ngưá»i như bao đà n ông khác, cÅ©ng bị những nhu cầu muôn thuở lôi kéo.
Một thoáng lo âu hiện ra trên mặt cô. Cô đáp:
- Anh cứ há»i gặp chá»§ nhân là được.
- Chủ nhân là cô hay chồng cô?
Anh không thấy tay cô Ä‘eo nhẫn, nhưng không phải vì thế mà cô không phải là ngưá»i đã có chồng.
- Tôi không có chồng.
Äà n bà là m chá»§ trại là chuyện thông thưá»ng, nhưng phần đông là há» tiếp thu sá»± nghiệp nà y sau khi chồng chết. Cho nên anh liá»n nghÄ© ngay cô là góa phụ, anh bèn nói:
- Tôi xin lỗi.
- Tôi không phải thế.- Giá»ng trả lá»i chắc nịch, rõ rà ng.
Rồi không nói thêm lá»i nà o nữa, cô ta quay ngưá»i bá» Ä‘i, vẫn hướng vá» ngôi nhà có mặt tiá»n xuống cấp nằm bên cạnh sòng bạc cá»§a khách sạn.
Anh nhìn theo cô ta má»™t hồi, ngạc nhiên muốn tìm hiểu cho biết. Vừa quay lại, anh thấy Starr Davis đứng trước cá»§a khách sạn Lucky Starr. Chị nhìn anh, vẻ mặt có phần thÃch thú nhưng cÅ©ng tá» ra như muốn chê bai anh. Anh có cảm giác chị ta đã đứng đấy lâu rồi. Kincade cháºm rãi Ä‘i đến phÃa chị.
- Là m thế không hay đâu nhé - Starr lên tiếng, nhưng trong ánh mắt của chị vẫn hiện rõ nét khâm phục.
- Tôi phải là m thế thôi.- anh gáºt đầu và nhìn theo phÃa cô tóc nâu.- Cô ta là ai thế?
Starr nhìn ra đưá»ng lúc cô gái bước và o cá»a hà ng bán á»§ng và yên cương ngá»±a. Chị ta đáp:
- Nói tháºt cho anh biết là cô ta rất lo cho kẻ Ä‘iên nà o chịu đứng vá» phe cô ta để chống lại DePard.
- Tại sao? Cô ta đã là m gì thế?
Chị ta cưá»i, đôi môi nhếch lên vá»›i vẻ khoái trá cá»§a loà i mèo, chị đáp:
- Cô ấy đã giết ngưá»i em trai cá»§a ông ta.
- Sao?- anh ta nhìn chị, nhướng to mắt khiến cho vầng trán nhăn lại.- Vì tai nạn à ?
- Không phải tai nạn mà cố sát. DePard tin rằng cô ấy đã giết Jeff vì ghen. Tất nhiên cô ta tuyên bố giết ngưá»i vì tá»± vệ.
- Tự vệ cái gì?
Starr cưá»i, nụ cưá»i trầm đục nghe hục hục trong cổ
- Anh đừng cho tôi là điên. Có lẽ tốt hÆ¡n hết, anh nên nhìn quanh cho biết. Thị trấn nà y sống được là nhá» và o công việc cá»§a DePard ban phát cho. Chắc anh nhá»› lá»i cổ nhân đã dạy: Khách hà ng là ngưá»i luôn luôn đúng. Äấy, anh cao bồi Æ¡i, anh tin tôi Ä‘i, khi khách hà ng đối vá»›i ta vÄ© đại nhất tốt nhất thì anh đừng cãi lại lá»i cá»§a hắn là m gì. Bất cứ lá»i nói nà o hắn nói ra Ä‘á»u là lá»i Chúa phán cả. Nếu anh là ngưá»i biết Ä‘iá»u, anh nên tin chắc và o Ä‘iá»u đó ddi.
Miệng anh nhếch lên một bên khóe. Anh nói:
- Xem ra thì chắc bà là ngưá»i biết Ä‘iá»u
- Biết Ä‘iá»u ở chá»— mÆ¡n trá»›n ai ban Æ¡n cho mình chứ không phản lại há».
Anh nhìn và o đôi môi cá»§a chị, đôi môi đầy má»ng gợi tình, anh lại nghÄ© đến chuyện ân ái mây mưa.
- Chắc khi bà mÆ¡n trá»›n DePard, hắn thÃch thú lắm.
- Tôi tin ông ta thÃch thú.- chị ta trả lá»i bằng má»™t giá»ng ỡm á», khiến anh tưởng tuợng đủ Ä‘iá»u.
- Bà là tình nhân của ông ấy à ?
Starr cưá»i khục khục trong cổ, vẻ rất thú vị.
- Có lẽ ông ấy nghĩ thế, nhưng tôi khônng lệ thuộc và o ai hết, anh cao bồi à .
Äây là lần thứ hai trong vòng mấy phút bà ta từ chối là không có mối quan hệ gì giữa há» cả. Kincade lại nghÄ© đến cô gái tóc nâu, nghÄ© đến cô gái có sức hấp dẫn mãnh liệt, vừa đẹp lại vừa can trưá»ng, vừa kiêu hãnh lại vừa mạnh mẽ. Anh biết có rất Ãt phụ nữ nà o lại vừa cao quà vừa can đảm như thế. ChÃnh sá»± tổng hợp nà y đã kÃch thÃch trà tưởng tượng cá»§a đà n ông - và là m cho anh quan tâm đến. Kincade thừa nháºn Ä‘iá»u nà y Ä‘ang bùng lên trong lòng anh.
Bá»—ng anh phân vân không biết chuyện thá»±c trong cái chết cá»§a em trai DePard ra sao? Có phải hắn có tá»™i nên bị giết chết? Có phải trưá»ng hợp cá»§a cô gái tóc nâu lâm và o hoà nh cảnh như Shakespeare có lần đã viết: "Kẻ bị buá»™c tá»™i chứ không phải là ngưá»i gây tá»™i". Anh có chiá»u hướng tin tưởng như thế
Rõ rà ng ý nghĩa nà y phát sinh trong đầu óc anh là do anh đã chứng kiến những sự việc vừa xảy ra ban nãy
Tiếng roi ngá»±a vang lên. Kincade lại nhìn ra đưá»ng vừa khi DePard cưỡi con ngá»±a xám phi qua, gã xua số bò cuối cùng qua ngã tư. Cáºu thiếu niên vừa phi ngá»±a bên cạnh gã, vừa đưa tay vẫy chà o vá» phÃa Starr vá»›i vẻ lúng túng. Chị vẫy chà o lại, rồi chuồi mấy ngón tay và o hai túi sau quần đứng nhìn theo, mắt dịu hiá»n chứ không còn gay gắt nữa.
- Con trai tôi đấy, Rick, - chị nói vá»›i Kincade, - Ngay bây giá» nó đã dấn thân và o đất bụi, đổ mồ hôi, là m việc nặng nhá»c để trở thà nh dân chăn bò. Nó cho rằng đấy là con đưá»ng sống tuyệt vá»i.
- Có thể gặp những thứ tệ mạt thì có. - Anh nhún vai - Cáºu ta có thể đụng độ vá»›i bò tót và máu, sẽ gặp cảnh nhà o té vá»›i bùn lầy trong cuá»™c Ä‘ua tà i cưỡi ngá»±a hoang.
Chị nhún vai.
- Tôi không cần nghĩ đến chuyện đó.
Äà n bò di chuyển ra khá»i thị trấn, tiếng bò kêu nhá» dần, nhưng bụi vẫn còn bay đầy trá»i. Má»™t chà ng cao bồi lêu đêu băng qua đưá»ng, buá»›c lên hà nh lang lát ván. Anh chạm tay và o mÅ© chà o Starr, rồi nhìn qua Kincade nở má»™t nụ cưá»i toe toét trên khuôn mặt đầy tà n nhang.
- Tuồng như tôi và o phố đúng lúc xảy ra chuyện gay cấn nà y. Anh đã chặn đuợc đà n bò không cho....
- Xin cám Æ¡n. - Kincade cắt ngang không cho anh ta nói hết lá»i khen và chìa tay ra tá»± giá»›i thiệu - Tôi là Kincade.
Sau một lát ngần ngừ, chà ng cao bồi chợt tỉnh, anh đưa tay bắt rồi tự giới thiệu:
- Tôi là Smith, nhưng má»i ngưá»i quen gá»i là Sắt Rỉ.
- Ngưá»i ta gá»i thế đúng đấy, - Kincade đáp vừa đưa mắt nhìn mái tóc mà u đỠgạch cá»§a anh cao bồi lòi ra dưới và nh mÅ©. Äoạn anh ta quay qua giá»›i thiệu Starr: - Äây là bà Starr Davis. Bà là chá»§ nhân khách sạn Lucky Starr và sòng bạc.
- Tháºt sung sướng Ä‘uợc gặp bà . Máy lạnh trong xe tôi bị há»ng cách đây gần ba trăm dặm, cho nên bà thấy đấy
Smith đưa mắt ngán ngẩm nhìn áo sơ mi lấm bẩn mồ hôi của mình:
- Tôi rất cần tắm nuớc ấm và uống một chầu bia lạnh. Nếu bà còn phòng nà o trống trong khách sạn, tôi xin bà một phòng.
- Phòng nà o cÅ©ng trống hết, - chị đáp. - Anh mặc sức chá»n.
- Váºy xin chỉ chá»— cho tôi đăng ký.
Anh ta nói. Kincade cũng nói:
- Tôi cũng xin đăng ký một phòng luôn.
- Thế thì xin má»i hai anh theo tôi. - Starr quay ngưá»i Ä‘i trước và o cá»a.
Kincade liếc nhìn lần chót sang ngôi nhà có mặt tiá»n xuống cấp, anh biết cô gái tóc nâu thế nà o cÅ©ng ra khá»i nhà ấy. Nhưng chưa thấy động tÄ©nh gì hết.