“Lão công, chàng thực sự muốn sao?” Ân Tố Tố thấy bộ dạng tội nghiệp của Lưu Phong, bất giác mềm lòng, nhào vào ngực hắn, song thủ ôm chặt lấy hắn, tựa như muốn nhu nhập cả thân thể vào lòng hắn.
“Quai lão bà, yên tâm đi, nếu nàng không muốn, ta sẽ không miễn cưỡng.” Lưu Phong cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên mái tóc của nàng, hít lấy mùi hương xử nữ trên cơ thể nàng.
Nhìn thấy thân thể trần truồng, nóng bỏng đang nằm gọn trong lòng mình, Lưu Phong không nhịn được cúi xuống ghé sát tai nàng, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lỗ tai xinh xắn của nàng, thì thầm nói một câu:
- Quai lão bà, ta yêu nàng.
“lão công, thiếp cũng yêu chàng nhất.” Cảm nhận được tấm chân tình của nam nhân này, Ân Tố Tố cảm động lí nhí nói một câu
- Lão công, nếu muốn thiếp….thiếp nguyện ý, thiếp nguyện ý.
Nói xong liền dịu dàng dùng bàn tay nhỏ bé của mình xoa bóp côn bổng của Lưu Phong một cách say mê. Ân Tố Tố kích thích cho Lưu Phong nhất thời hỏa dục trong lòng nàng cũng bùng phát, lúc nãy nàng vẫn còn ngại ngùng mình là nữ nhân, áp chế dục vọng trong lòng, bây giờ đã chấp nhận dâng hiến cho hắn nên cũng không còn để ý đến chuyện gì nữa.
Lưu Phong kỳ thật đã bị kích thích đến cực điểm chỉ là vì không muốn làm tổn thương nàng, bây giờ đã được cho phép, hắn cũng không khách sáo nữa, song thủ ôm lấy lấy hai bầu vú trắng muốt, nhẹ nhàng xoa miết…..
Đấy, hot đấy, khà khà. Trích Hi Du. Bản dịch thô của Maria Ozawa.
|