Hương Sơn – Thiên Các Lâu .
Trong đại đường của Thiên Các Lâu đang tụ tập ở đó 11 Nhân ảnh .Một người ngồi ở vị trí chủ tọa ,còn mười người chia làm hai nhóm tọa lạc ở hai bên tả hữu của vị chủ tọa kia . Vị chủ tọa chính là trưởng môn của Hương Sơn – Kim Quang Tử .Những người ngồi ở hai bên kia gồm có : Lê Trung chân nhân là trưởng giáo của Tây Sơn môn phái cùng sư đệ là Lê Huệ . Đối diện với Lê Trung chân nhân là trưởng giáo của Trung Dung phái Mạnh Tử chân nhân cùng với sư đệ của mình là Nhan Hồi .
Trong sáu người còn lại thì 5 người là của Hương Sơn đại diện cho các hệ phái .Chỉ có một người không thuộc một môn phái nào .Nhìn niên tuổi thì vào khoảng 60 -70 .Toàn thân chỉ còn da và xương như một lão phu chỉ còn đợi ngày về nơi cửu tuyền .Nhưng tịnh không thể dùng bề ngoài mà quan sát . Lão phu với bộ râu cước lơ phơ đó từng xưng với Quang Vân là Mộc Lão Đầu chính là lãnh tụ tinh thần của bang hội Cái Bang ,một hiệp hội mới nổi gần đây là tập hợp của tạp nham mọi loại người trong giới tu chân tự do .
Vào khoảng 1 trăm năm về trước 3 môn phái chính đạo kia tịnh không coi những môn phái tu chân bé nhỏ và những người tu chân tự do ra gì .Nhưng ở kì luận võ tu chân năm đó ,có một kẻ vô danh thuộc tự do phái đã ngông cuồng đòi tiếng nói và quyền lợi cho những người nhỏ bé như hắn ta . Và cuộc chiến bảo vệ chính kiến của từng bên bắt đầu ,kéo theo vô số người và các môn phái nhỏ bé . Cuộc chiến diễn ra đến thiên hôn địa ám . Không ai biết kết quả ra sao chỉ là sau này ,đại diện 3 phái chính đạo cùng một lão già chính là Mộc lão đầu kia ra tuyên bố chung của tu chân giới . Trong đó điều quan trọng nhất là ba môn phái chính đạo công nhận sự tồn tại của 1 lực lượng thứ 4 đó là Cái Bang gồm những người tu chân tự do còn lại .Và từ đó luận võ tu chân được đổi tên thành Tu Chân đại hội . Nhưng cũng từ đó danh hiệu đệ nhất tu chân liên tục bị Cái Bang nắm giữ đến hơn hai phần ba thời gian .
Trong đại đường lúc này vang lên tiếng của Kim Quang đại sư :
- Lần này mời các vị tới đây là chủ yếu có hai việc : Việc thứ nhất là về tu chân đại hội sẽ được diễn ra ở bản phái vào nửa năm nữa . Việc thứ hai là gần đây Lão nạp cũng được thông báo từ các nơi về tình hình của nhân gian đang có những biến động từ các môn phái tà đạo trỗi dậy . Việc này chúng ta cần phải thương lượng kĩ và có đối sách thích hợp mới được . Bây giờ Trần Lôi sư đệ có thể nói về tu chân đại hội để mọi người cùng hiệp nghị .- Nói rồi Kim Quang đại sư quay nhìn Trần Lôi đại sư ra hiệu tiếp lời . Khi đó Trần Lôi đại sư mới lên tiếng :
Thưa các vị ,lần này Trần Ngoại viện chúng tôi được vinh dự chủ trì tu chân đại hội ,đó là vinh dự của Hương Sơn phái .Tuy nhiên ta cũng biết đó là trách nhiệm nặng nề . Đối với tu chân đại hội lần này chúng ta xin đưa ra một vài ý kiến như sau : Về quy tắc thì cơ bản là vẫn như các lần đại hội trước ,duy có việc về nhân số tham gia thì ta thấy nên có sự thay đổi cho hợp lí với hiện tại . Hiện nay , cả tu chân giới đang trên đà phát quang hưng thịnh ,do vậy mà số cao thủ xuất hiện trong vòng mười năm gần đây cũng không phải là it . Do vậy mà nếu như vẫn còn giữ sự eo hẹp về nhân số tham gia như các lần trước thì ta e rằng sẽ bỏ lỡ mất nhân tài đáng quý và đi ngược lại với tiêu chí của đại hội .
- Đại sư nói rất đúng – Ở một bên Lê Trung chân nhân có ý kiến – Ta cũng đồng ý với sự thay đổi về số lượng người tham gia của mỗi phái lần này . Nhưng thay đổi bao nhiêu thì hợp lí . Cái này cần phải bàn bạc kĩ lưỡng .
- Lê Trung môn chủ nói rất phải – Mạnh Tử chân nhân cũng không kém lời – Ta cũng đồng ý về chuyện này , nhưng cũng phải nói rõ về thành phần mỗi phái tham gia là bao nhiêu thì vừa . Nói rồi Mạnh Tử chân nhân nhìn về phía Mộc lão đầu chờ ý kiến.
Lúc này thấy mọi người như chờ mình phát biểu . Mộc lão đầu bèn dửng dưng :
- Việc này các vị cứ bàn . Lão đầu ta không có ý kiến phản đối . Bất quá các vị cũng phải nhớ rằng Cái Bang của bọn ta có thực lực không kém một môn phái nào ở đây đâu .
Nhẹ nhàng mấy câu nói nhưng Mộc lão đầu đã bất giác gây nên một không khí có chút nặng nề . Chả là từ khi xuất hiện Cái Bang cho đến nay , các môn phái ít nhiều đều phải kiêng nể cái hiệp hội hư hư thực thực này vì nếu như có gì làm phật ý họ có lẽ sẽ không thể nào mà tiếp tục hành đạo trên nhân gian được nữa .
Sau một hồi thảo luận sôi nổi cuối cùng thì Trần Lôi đại sư cũng kết luận : - Vậy là ta sẽ thống nhất kì Chân Tu đại hội này sẽ diễn ra vào ngày dằm tháng chạp năm nay và kết thúc vào ngày tết Nguyên Đán . Về nhân sự mỗi phái trong tam phái sẽ đưa ra 7 người còn tu chân tự do Cái Bang sẽ cử ra 11 người .Tổng cộng sẽ là 32 người tham dự. Mọi người có còn ý kiến gì nữa không ?
Toàn đại đường im lặng ,một lúc thấy không ai có ý kiến thêm Kim Quang đại sư mới tiếp tục :
- Vậy bây giờ ta sẽ chuyển sang chuyện thứ hai .Chuyện này bổn tọa cũng khó biết nói thế nào . Chắc các vị cũng biết gần đây trong buổi lễ tẩy trần của bản phái Huyết Tà tông chủ Hắc Vô Huyết đã xuất hiện và đánh trọng thương Vô Trần trưởng hệ phái Vân Huyền Sơn của bản phái .
- Ha ha ! Ta cũng nghe nói qua – Mộc lão đầu từ đầu đến giờ hầu như im lặng bây giờ nghe vậy liền cười nói – Có phải rằng khi ấy mấy lão đại sư các ngươi đều phải đồng loạt ra tay mới đẩy lùi được hắn không . Lão phu ta nghe thấy mà cũng phải giật minh ...
- Tình thế lúc đó quả nhiên là không cho phép chần chừ . Nhưng lão nạp cũng phải ngạc nhiên về sức mạnh của Vô Huyết tông chủ đó . Ở lần Chính tà đại chiến trăm năm trước hắn hoàn toàn không có mạnh như bây giờ . – Bạch Tâm của Bạch Huyền Sơn là người từ nãy giờ không mở miệng một câu nào giờ thấy Mộc Lão đầu nói vậy cũng không nhịn được mà thốt lên mấy lời khổ não .
- Hắc hắc ! Chính phái bây giờ có lẽ cũng chỉ còn cái hư danh mà thôi . Nếu như lại nổ ra một cuộc đại chiến như trăm năm trước có lẽ lần này Cái Bang chúng ta sẽ lên nắm quyền mất . Thứ lỗi cho lão phu nói thẳng , những chuyện chính tà này chúng ta không có quản . Các vị hãy cứ bàn với nhau đi . ta lui trước. Không cần tiễn , Cáo từ !
Nói xong rồi , không đợi phản ứng của mọi người . Mộc Lão đầu nhanh như chớp đã rời khỏi đại đường với mỗi bước đi vài chục thước . Thân ảnh không còn rõ chỉ còn lại vài tàn ảnh mờ mờ . Khi ra khỏi Thiên Các Lâu đã không còn thấy đâu nữa .
Trình Di sơn
Trên một khu đất trống ở lưng chừng núi , giữa một bên là vực thẳm ,một bên là vách đá cheo leo . Có một người đang ngồi luyện công ở đó , rất tĩnh lặng và bất động không biết từ bao lâu rồi . Ở bên cạnh vị nam tử này ba thước là một lam y thiếu nữ đang rất chăm chú nhìn chàng . Tịnh không có làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của người này . Bất quá chắc do vị nam tử kia đã giữ trạng thái này khá lâu nên lam y thiếu nữ có vẻ sốt ruột nói một mình :
- Huynh đã bảo tồn trạng thái này 3 ngày đêm rồi , huynh có biết không ?Làm muội một mình ngồi đây buồn chết đi được . A ! hay là bây giờ mình đi xuống núi khấn phật .Người ta nói càng thành tâm thì sẽ càng mau đạt được ước nguyện mà .
Nói rồi cô gái bước đi nhưng cũng như không nỡ xa vị nam tử kia nên đi rồi mà cứ ngoái lại nhìn một lúc mới thôi . Lam y thiếu nữ này chính là Kiều Linh , còn vị nam tử mà nàng nói đến kia không ai khác chính là Lưu Lam .
Với sự hướng dẫn của Lưu Lam , bây giờ Kiều Linh đã tiến vào sơ cấp Kim Đan kì , có thể miễn cưỡng mà dùng kiếm phi hành . Tuy nhiên đây là địa phận của Hương Sơn nên nàng không thể nào mà không có chút tôn trọng bản phái . Chính vì thế nàng dùng khinh công mà bay xuống núi .
Trên con đường mòn xuyên qua một cái Kẽm chính là nơi tiếp giáp giữa hai ngọn núi có một lão già vừa đi vừa chú thị xung quanh , đoạn lão nói :
- Quái lạ , ở nơi đây ta như cảm thấy khí tức của một người rất cường đại , mà sao lại không phát hiện được ra . Chả lẽ đối với tu vi của ta còn có kẻ cường đại hơn ? Ủa ! Sao lại có một cái động khẩu bị lấp thế kia . Ui ! Không có gì cả , thật phí tinh thần lực của ta . – Nói rồi lão lại nhanh đi tiếp về phía trước với cước bộ vài chục thước một bước mà không để ý gì nữa .
Cách Trình Di năm ngọn núi , Chân núi Trình Chuyển
- Ây ! Vị cô nương này làm sao lại ngồi đây thế này ? – Một Bạch y thử sinh khoảng tầm 21 tuổi , khuôn mặt nho nhã ,tay cầm một chiếc quạt , trên chiếc quạt một bên có hình một con rồng , một bên có hình một con phượng mà nhẹ nhàng phe phẩy , Miệng nở một nụ cười tràn đầy sự cuốn hút , mà hỏi với đầy sự quan tâm tới Kiều Linh đang ngồi ở trên một hòn đá nơi cạnh khe suối .
- Cám ơn huynh ! Ta chỉ là thấy con suối này nước trong ,êm nhẹ ,tràn đầy sự thanh khiết .Cảm cái cảnh đẹp này mà ngồi nghỉ ngơi ở đây một lát thôi . Bây giờ ta cũng phải đi rồi . – Nói rồi , Kiều Linh đứng lên , toan định li khai nhưng tiếng nói của nam tử kia lại vang lên .
- Nàng đi đâu vội vàng vậy ? ta vẫn còn chưa biết tên của nàng mà . Ta là Chu Hoàng Thiên được xưng hiệu là Thanh Tâm Tài Nhân .Nhà ta ở kinh thành , hôm nay lên đây là để vãn cảnh phật , Thật không ngờ lại có duyên được gặp một tiên nữ ở đây .Ây ! Đợi ta với , nàng đi đâu vậy ?
Bị chặn trước mặt , Kiều Linh đành phải dừng lại .
- Xin lỗi huynh, ta thật sự không có thời gian để nói chuyện với huynh . Huynh có thể nhường lối cho ta được chứ ?
- Nhường lối cũng được thôi , Nhưng mà nàng phải cho ta biết tên của nàng chứ . Với lại nàng đi đâu đó , ta đi cùng được không ? Biết đâu lại có thể giúp được gì ? – Người xưng Thanh Tâm Tài Nhân vẫn không chịu lùi một bước .Với nụ cười đầy quyến rũ vẫn thường trực ở môi .
- Ta không chuyện gì mà phiền huynh phải quan tâm . Còn ta tên là Kiều Linh . Vậy là được rồi chứ ? huynh tránh ra cho ta đi được chưa ? – Kiều Linh có vẻ không giữ được thêm bình tĩnh .
- Kiều Linh ! Tiên nữ Kiều Linh , một chữ tình thảm sát người yêu . Người này mình không thể giữ lâu dài được . Bản mệnh của cô ta là như thế rồi . A ! Thôi thì cứ tiện nghi được chút nào ta xào chút đó đã – Trong đầu của Thanh Tâm Tài Nhân nhanh chóng suy tính về bản mệnh của Kiều Linh qua cái tên . Nhưng biết thế rồi hắn vẫn không buông tha Kiều Linh , mà vẫn tiếp tục nói :
- Ài ! Ta biết nàng không có chuyện gì mà . Chỉ là nàng muốn tránh mặt ta thôi đúng không . Hay là nàng hãy cùng ta đi dạo 1 chuyến vân sơn ở nơi này xem sao . – Nói rồi không đợi phản ứng của Kiều Linh mà lấn tới định nắm lấy ngọc thủ của nàng .
- Ngươi làm gì vậy ? Ngươi không biết nơi này là nơi nào sao mà dám có những hành động này .- Kiều Linh thoáng nét lo sợ trên mặt . Không lo sợ sao được khi ở giữa chốn đồi núi này lại có kẻ đang định giở trò với nàng . Dù là Hương Sơn , Nhưng Hương Sơn bao la như vậy ,ai mà quản hết nổi .
- Là nơi nào ư ? Có lẽ nàng khi biết thân phận của ta rồi e là sẽ không từ chối ta đâu . Thôi nào bây giờ chúng ta cùng đi , rồi ta sẽ từ từ cho nàng thấy sự mê người ở nơi đây như thế nào . – Định cầm lấy tay Kiều Linh và kéo nàng về phía mình ,Nhưng Thanh Tâm Tài Nhân không đạt được ý định .
Ngay lúc ngọc thủ sắp bị nắm lấy Kiều Linh đã nhanh chân dụng lực lùi lại 2 bước tránh được mị chiêu do Thanh Tâm Tài Nhân đưa ra . Đồng thời nàng rút kiếm ra :
- Nếu ngươi còn tiến lên nữa là ta không khách sáo đâu .
- Ha ha ! Khá lắm , ta thích những gì mà phải mất chút công lao mới đạt được . Được , bây giờ ta sẽ cùng nàng khởi đầu bằng trò chơi mèo vờn chuột .
Nói rồi Thanh Tâm Tài Nhân lại xòe chiếc quạt ra phe phẩy chăm chăm nhìn vào Kiều Linh như một con mèo đang nhìn con mồi trước mắt .
Không nói gì thêm , Kiều Linh liền xuất chiêu .Chỉ thấy kiếm quang chém tới đâm thẳng vào ngực của Thanh Tâm Tài Nhân .Cả người của Kiều Linh hướng về phía trước thuận theo kiếm mà tiến lên . Nhìn cảnh tượng này , nàng như một tiên nữ dáng trần đang biểu diễn điệu Thiên Nga Múa Kiếm .
Ngay lúc kiếm sắp đâm vào ngực , chỉ còn cách độ 5 phân ,Thanh Tâm Tài Nhân liền như một khối chất lỏng uyển chuyển vô cùng ,khẽ nghiêng người ,để mũi kiếm sượt qua tà áo . Đồng thời nhân cơ hội Kiều Linh do mất đà đang ngã về phía trước mà ôm nàng vào .
Nhưng cánh tay chỉ lướt qua vòng eo của nàng mà lại rời ra, đúng như kiểu mèo vờn chuột . Đồng thời khi này Kiều Linh biết chiêu kiếm của mình không làm khó được Thanh Tân Tài Nhân mà lựa tay hoành kiếm sang ngang định chém ngang người y .
Nhưng đâu để cho nàng có cơ hội chạm vào người mình . Lúc kiếm khí lại đang sắp đến được đích thì chỉ thấy một chiếc quạt xòe ra chạm vào lưỡi kiếm mà thuận theo sự vẩy tay của Thanh Tâm Tài Nhân đưa đường kiếm ra ngoài , hệt như là diễn xiếc vậy .
Hai đòn liên tiếp không có tác dụng . Kiều Linh lui lại 5 bước chuẩn bị đợt phát công tiếp theo .
- Ta đã nói với nàng rồi , nàng không thoát được tay của ta đâu . Có chiêu gì nàng cứ mang ra . Chúng ta cùng vui vẻ . Hắc hắc ! – Thanh Tâm Tài Nhân vẫn nở nụ cười tà mị nói với Kiều Linh , tịnh không có chút lo nghĩ gì về thế công của nàng đang tới .
Kiều Linh ở bên này cũng không để ý gì đến lời nói của thanh niên trước mặt mà đang ra sức vận hết công lực đế tung ra chiêu kiếm tức giận . Kiếm quang bùng lên nhị sắc đang càng lúc càng bạo phát .Xung quanh thân thể nàng cũng ẩn chứa quang hoa nhị sắc hồng , tím đan xen .
Kiếm quang bùng phát. Lúc này thân kiếm đã chuyển thành 2 màu hồng tím thay nhau biến đổi . Đoạn trong lúc Thanh Tâm Tài Nhân còn đang cười nàng đã tung ra liên tiếp chín chín kiếm ảnh bao quanh phía trước và đường lui của Thanh Tâm Tài Nhân .
Kiếm ảnh mang nhị sắc bạo phát hồng quang và tím chiếu rực cả một vùng suối núi đến vài mét . Điều đặc biệt là quỹ đạo của những kiếm ảnh này không đi theo một đường cố định như khi nó được tung ra mà lại phiêu phiêu bất định , không thể nào đoán trước .
Tắt nụ cười tà mị ,Thanh Tâm Tài Nhân quan sát màn kiếm khí đang bao vây khắp người mình , tịnh không có sự lo lắng hay bối rối . Đoạn vẫn còn thời gian cất lên mấy tiếng nói : - Chà ! Chà ! Không ngờ lại có cả chiêu này nữa , Nhưng với Ba Tiêu Thiên Địa Nhân của ta thì chiêu này có đại thành cũng khó mà gây khó khăn cho ta chứ nói gì đến chút đảm lượng này .
Trong khi kiếm khí do Kiều Linh chém ra trùm khắp người của Thanh Tâm Tài Nhân thì ở bên ngoài , nấp sau một thân cây lớn là một lão già râu tóc lơ phơ đang chăm chú quan sát mọi hành động của hai người phía suối . Người này chính thị vừa đi qua Kẽm Cốc ban nãy và có vài hành động kì quái . Lão cũng chính là vừa đi ra từ Thiên Các Lâu . Vậy còn ai ngoài Mộc Lão Đầu bí ẩn đây .
Khi Thấy Kiều Linh tung ra chiêu kiếm vây công Thanh Tâm Tài Nhân , Mộc lão đầu không khỏi kinh ngạc mà thốt lên : ‘ -Vĩ Ảo kiếm quyết .Sao nha đầu này lại luyện được kiếm quyết bất thành Vĩ Ảo nhỉ . ’ Nhưng ngay sau đó khi nhìn thấy trong vòng vây của kiếm khí Thanh Tâm Tài Nhân xòe cây quạt của mình ra mà nở nụ cười hàm tiếu thì Mộc lão đầu này như thất kinh đến thất thần mà chỉ thôt được đúng 5 chữ : “ Ba Tiêu Thiên Địa Nhân ” . Rồi cứ lặng lẽ mà ngây ra đó .