Xót nỗi xa người
Nguyễn Ngọc Hưng
Trong nước mắt kẻ âm thầm ở lại
Có giọt nào không đọng bóng người đi
Đông tức tưởi ngẹn ngào xuân nấc mãi
Nghìn thiết tha chẳng nói được câu gì.
Lời chớm nở chợt tan vào đêm ẩm
Chợt tan vào sương sớm chợt tan vào
Hương cây cỏ chợt tan vào gió chậm
Chợt tan vào ướt át những vì sao.
Cần lắm ai ơi một bàn tay ấm
Dắt dìu nhau qua trống lạnh cõi đời
Người lẻ bóng xoay chỗ nào cũng hẫng
Đất xa trời muôn thủa đất chơy vơi
Có giọt nào trong tháng năm còn lại ?
Rơi vào ta không xót nỗi xa người ? /