“Ta không làm , ta không làm , Nhược Hoa nàng phải tin ta.” Hận Thiên như quên đi hai mũi kiếm đang chĩa quanh mình , thân hình run run từ từ tiến lại cạnh người con gái đang ôm mặt khóc nức nở trên đất.
Bốp. “ Cẩu tặc ngươi đừng múa mép đánh lừa Hoa nhi nữa”. Đỗ Đức Uy đã tung một cước vào mặt , hất hắn văng ra. Hận Thiên vuốt miệng . Máu , sao mà nhiều vậy , ướt hết cả một vạt áo của hắn . Hận Thiên đau đớn pha lẫn giận dữ . Những kẻ này là ai , sao dám vu họa cho hắn , sao dám chia cách hắn và Nhược Hoa.
“Mau giết hắn.” Tiếng hô của Bạch Ngôn như chìm hẳn trong tiếng khóc của Nhược Hoa và tiếng đập đau đớn của trái tim Hận Thiên. Máu nóng trào dâng trong ngực . Hận Thiên quát : “Kẻ nào ngăn ta và nàng nói chuyện . Chết!!”
Tay hắn hóa thành kiếm , đâm tới Đỗ Đức Uy đang đứng chắn trước mặt Nhược Hoa. Đỗ Đức Uy xanh mặt , y thương thế chưa khỏi , hơn nữa một kiếm của Hận Thiên ngưng tụ công lực toàn thân , nghe tiếng kiếm phong rít lên cũng đủ biết một kiếm này uy mãnh bực nào. Trong lúc Đỗ Uy Đức còn loay hoay thì một kiếm của Bạch Ngôn đã xuất ra , đâm vào sườn Hận Thiên buộc hắn tự cứu. Nhưng Hận Thiên như không thèm để ý , vù một tiếng Hàn Băng chưởng theo tư thế một đi không trở lại lập tức đánh ra. Chưởng kiếm chạm nhau phát ra một tiếng kêu vang như chuông chùa , tách hai người ra.
Bạch Ngôn hoảng sợ , thầm hỏi tên tiểu tặc này võ công sao lại cao minh đến vậy, quát lớn : “Đức Uy , ta chủ công , ngươi tập kích.” Đỗ Đức Uy thấy sư thúc bị Hận Thiên đánh lui , đang ngẩn ngơ nhìn đối thủ nghe tiếng quát mới tỉnh ra , tập trung chân lực vào kiếm để tập kích Hận Thiên.
Nhưng lúc này , Hận Thiên như một con sư tử điên , mặc kệ hai lưỡi kiếm sắc bén xông bừa vào . Lôi Thần quyền , Phong Thần cước , Hàn Băng chưởng đánh loạn lên không theo một quy tắc nào , chỉ là oai lực mạnh mẽ vô cùng . Bạch Ngôn chỉ biết kêu khổ trong lòng , Đỗ Đức Uy chừng như khiếp sợ , khiến hắn một mình đương đầu với Hận Thiên . Kiếm của y tuy xảo tuy độc nhưng không thể tiếp cận đối phương được , dần dần bị Hận Thiên ép đến tận bờ vực.
Trong lúc nguy cấp , y chỉ còn biết hét lên : “Đức Uy , mau tập kích hắn .” Đỗ Đức Uy giật mình , kiếm trong tay lập tức thành một làn bạch quang đâm vào sau lưng Hận Thiên. Cùng lúc , Bạch Ngôn hét lên một tiếng , xuất một chiêu Hoành Tảo Thiên Quân mạnh như vũ bão chém ngang người hắn. Hận Thiên tuy không còn tỉnh táo , nhưng giữa lúc gian nguy phản xạ xực kỳ kinh người , Hắn cúi người chống tay sát đất , tránh một kiếm của Triêu Dương Kiếm Khách lừng danh thiên hạ , chân phải tung một cước Âm Phong Thoái vào tiểu phúc Đức Uy.
“Hự ” Đỗ Đức Uy văng ra như con diều đứt dây , máu trong miệng tuôn ra xối xả . Nếu không phải vì có nội lực mạnh mẽ , một cước của Hận Thiên đã lấy luôn tiểu mạng của y.
Xảo thay , Đỗ Đức Uy lại rơi xuống bên cạnh Nhược Hoa đang khóc , khiến nàng như tỉnh giấc. Nàng vội bò lại nâng gã lên gọi :”Sư huynh , sư huynh ”
Đỗ Đức Uy đã không thể thở được nữa , mỗi lần mở miệng hớp hớp như con cá mắc cạn là máu lại trào ra. Nhược Hoa lo lắng , vội cạy miệng đổ vào miệng một đống dược hoàn y mới thở được .
Lại nói về Hận Thiên vừa tránh được một chiêu Hoành Tảo Thiên Quân của Bạch Ngôn thì kiếm của y đã lại chém thẳng xuống . Hắn vội búng người ra sau . Keng , Triêu Dương kiếm chém vào đá tóe lửa , để lại một rảnh nhỏ sâu khoảng nửa tấc. Hận Thiên một quyền lại đánh tới , gió rít vù vù . Bạch Ngôn không dám ngạnh tiếp , người hơi nghiêng , kiếm trong tay xuất một chiêu Thiên Ưng Đoạn Dực chém xéo vào nách Hận Thiên.
Ngờ đâu Hận Thiên tay trái một chưởng liền vỗ vào kiếm , quyền đầu ngang nhiên đánh tới. Chưởng này tuy không mạnh nhưng hồi nãy kiếm của Bạch Ngôn vừa chém vào đá , cánh tay vẫn còn tê rần chịu không nổi , kiếm liền rời khỏi tay. Y tuy mất kiếm , nhưng bản lĩnh cao thủ vẫn còn , lập tức thi triển bộ pháp ,vừa xoay ngang vừa lùi tránh khỏi một quyền của Hận Thiên . Quyền đầu liền sượt qua trước ngực , quyền phong làm rách một mảng áo của y.
Hận Thiên không bỏ lỡ cơ hội , chân phải liền quét ngang , khuỷu tay thúc vào ngực y. Bạch Ngôn “Hự ” một tiếng liền ngã ngửa ra trên đất , mắt nhắm lại chờ quyền đầu của đối phương kết liễu . Nhưng vừa lúc ấy , nghe tiếng hét : “Không được giết thúc thúc của ta.” Kiếm phong rít lên , y mới nhận ra Nhược Hoa đang vung kiếm đâm tới Hận Thiên. Hận Thiên thấy ánh mắt lạnh lùng của nàng , tưởng chừng như không tin nổi nữa , buông thõng hai tay. Kiếm trong tay nàng như nhắm vào tim hắn bất ngờ dịch sang phải , đâm vaò vai .
Thế nhưng mũi kiếm ấy không ngờ lại để lại trong trái tim y một vết thương suốt đời không bao giờ quên.
Nhược Hoa rút kiếm , máu tuôn xối xả , đau đớn nhìn Hận Thiên ngã xuống . Nàng và hắn đều quên rằng phía sau là vực sâu thăm thẳm , một khi rơi xuống có bao giờ lên được?
**********************
Số phận đã đẩy những người con gái Hận thiên yêu rời xa , vậy ai sẽ là người bước lên kiệu hoa của hắn?
Thái Cực có thể luyện thành , hay mãi chỉ là mơ ước của những kẻ luyện võ ?
Trở lại Hận Thiên sẽ là người thế nào ? Tại sao hắn lại làm Bang chủ bang Vĩnh Lạc - một bang phái xấu xa đến mức cả hai đạo Hắc - Bạch cùng liên thủ tiêu diệt.
Đông Xưởng Ngoại Môn gồm những cao thủ thế nào mà có thể sát hại Kiếm Thánh ? Tào Tổng Quản tại sao lại chỉ huy được những cao thủ như vậy?
Lần thứ hai lên Trường Bạch , Hận Thiên sẽ phải đối đầu với đệ tử chân truyền của Kiếm Thánh là Thái Ngọc Minh với Tứ Thập Cửu Lộ Hoa Sơn Kiếm Pháp. Lần trước , với bảy chiêu , y đã đánh bại Hận Thiên tại Hoa Sơn . Lần này lịch sử có lặp lại?