Hồng Phát Quái Nhân cháºm rãi kể câu chuyện cÅ©:
- Từ rất lâu trÆ°á»›c, khi ChÆ°Æ¡ng giáo má»›i truyá»n và o Trung Nguyên, tổ tiên của La Hải là má»™t gia đình rất sùng tÃn của ChÆ°Æ¡ng giáo giữ chức giáo trưởng ở chùa Thanh Chân ra sức truyá»n đạo má»›i. Tất nhiên, ở buổi đầu, để có được số tÃn đồ đông đảo mau chóng ChÆ°Æ¡ng giáo phải dùng đến vÅ© lá»±c cho nên lúc ấy có câu: "nhất thủ Khả Lan kinh, nhất thủ chấp kiếm" (má»™t tay cầm kinh Coran, còn má»™t tay cầm kiếm) loan truyá»n trong giáo đồ.
Lúc ấy có má»™t ngÆ°á»i coi ChÆ°Æ¡ng giáo là quốc giáo của mình là quốc vÆ°Æ¡ng Ba TÆ°, ngÆ°á»i có tặng cho giáo đồ Trung Nguyên mÆ°á»i hai bá»™ kinh Khả Lan, phân chia cho mÆ°á»i hai giáo trưởng.
Trong mÆ°á»i hai bá»™ kinh Khả Lan nà y có má»™t bá»™ chép lẫn cả võ kinh và o trong ấy nhÆ°ng phải biết phÆ°Æ¡ng pháp Ä‘á»c má»›i phát hiện được võ công bà kÃp ấy.
Quốc vÆ°Æ¡ng Ba TÆ° khi trao bà kÃp võ công và o Trung thổ có dặn dò sứ giả phải tuyển chá»n má»™t ngÆ°á»i trong số mÆ°á»i hai giáo trưởng xứng đáng để truyá»n thụ thượng thừa võ công Ba TÆ°. Sứ giả đã tuyển chá»n đúng tổ tiên La Hải nhÆ°ng không hiểu sao ông tổ La Hải chÆ°a kịp phát hiện bà kÃp võ công thì đã chết.
Sau đó chiến tranh liên miên ở Ba TÆ°, do đó ChÆ°Æ¡ng giáo ở Trung Nguyên qua thá»i gian dà i đứt Ä‘oạn không còn liên hệ gì vá»›i ChÆ°Æ¡ng giáo ở Ba TÆ° nữa. Thá»i gian qua Ä‘i, đừng nói bà kÃp võ công dÄ© nhiên không ai biết tá»›i mà đến chuyện Ba TÆ° chuyển kinh bá»™ và o Trung thổ lâu ngà y chầy tháng cÅ©ng chẳng ai còn nhá»›. Gia đình La Hải những Ä‘á»i sau bất quá cÅ©ng chỉ biết đó là bá»™ kinh Khả Lan bằng chữ Ba TÆ°. Há» tuy không biết chữ Ba TÆ° nhÆ°ng rất trân quý bá»™ kinh nà y.
Khi Äá» Ma Äạt Äa và o từ Ba TÆ° biết sá»± việc nà y bèn đến ChÆ°Æ¡ng CÆ°Æ¡ng, không biết do đâu mà biết được nhà La Hải Ä‘ang giữ kinh, tiếc rằng ông không tìm gặp được thân phụ của La Hải, kế xảy ra cuá»™c tá»· thà võ công vá»›i ÄÆ°á»ng Hiểu Lan trên đỉnh Chu Mục Lãng Ma và chết.
Äá» Ma Äạt Äa chết rồi chỉ còn má»™t ngÆ°á»i duy nhất biết được bà máºt trong nhà La Hải đó là tên đệ tá» của Äá» Ma Äạt Äa nhÆ°ng bản lãnh tên đệ tá» nà y còn non ná»›t quá, không dám ra tay cứ chần chừ tìm cÆ¡ há»™i Ä‘oạt kinh lần nữa. Äến nay y đã trên tuổi sáu mÆ°Æ¡i Æ°á»›c nguyện vẫn chÆ°a thà nh.
Ta may mắn có cÆ¡ duyên được y coi là bằng hữu. Y rá»i bá» quê hÆ°Æ¡ng tá»›i đây tứ cố vô thân không ai thèm gần gÅ©i y, thấy ta rất thân thiết thà nh tháºt nên năm vừa rồi y má»›i tiết lá»™ cho ta biết nÆ¡i cất bà kÃp võ công ấy và hứa nếu ta tìm cách chiếm Ä‘oạt được, y sẽ giúp ta dịch thà nh Hán văn để ta vá»›i y cùng há»c.
Ân Kiếm Thanh vui mừng:
- Chúc mừng sÆ° phụ, nếu lão nhân gia mà há»c được võ công bà kÃp Ba TÆ°, cá»™ng thêm ná»™i công bà kÃp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong thì dù có ÄÆ°á»ng Hiểu Lan tái thế, Kim Thế Di phục sinh, danh hiệu "Thiên hạ đệ nhất cao thủ" vẫn vá» tay sÆ° phụ.
Hồng Phát Quái Nhân được đệ tá» nịnh thÃch chà cÆ°á»i ha hả:
- Con chúc mừng ta, ta cũng chúc mừng con nữa.
Ân Kiếm Thanh giả vá» không hiểu, cố tình há»i lại
- Con có gì đáng mừng? Quái nhân tóc Ä‘á» cÆ°á»i hÃp mắt:
- Ta có má»™t đồ đệ duy nhất là con, ta há»c được tuyệt nghệ võ công gì mà chẳng truyá»n cho con? ÄÆ°Æ¡ng nhiên con cÅ©ng sẽ thà nh thiên hạ đệ nhất cao thủ. Chỉ cần mÆ°á»i năm nữa con sẽ thay thế ta trở thà nh thiên hạ đệ nhất cao thủ.
Ân Kiếm Thanh vội và ng quỳ phục xuống:
- Äa tạ sÆ° phụ tà i bồi! Quái nhân tóc đỠđỡ há»c trò lên;
- Chá»› lạy tạ vá»™i, ta còn Ä‘ang có mối lo phiá»n đây. Bà kÃp võ công của La Hải còn chÆ°a biết y giấu nÆ¡i nà o là m sao ra tay cÆ°á»›p Ä‘oạt được? Suy Ä‘i tÃnh lại chỉ còn má»™t cách tốt nhất là ta dùng mÆ°u trà để chiếm Ä‘oạt, việc nà y lại phải nhỠđến tay con.
Ân Kiếm Thanh đáp liá»n:
- Xin sÆ° phụ cứ dạy, việc nà y là việc chung của sÆ° đồ chúng ta. Há»a phúc cùng hưởng, đồ nhi xin táºn tâm táºn lá»±c. Xin há»i sÆ° phụ mÆ°u trà ấy có phải là con chỉ cần lấy La Man Na là m vợ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên bà kÃp võ công sẽ rÆ¡i và o tay con? Quái nhân tóc Ä‘á» mỉm cÆ°á»i:
- NhÆ° váºy là con đã hiểu rõ sá»± việc rồi. Lấy La Man Na là m vợ con sẽ có ba Ä‘iá»u lợi lá»›n: má»™t là rất có hy vá»ng con sẽ trở thà nh quốc vÆ°Æ¡ng đất ChÆ°Æ¡ng CÆ°Æ¡ng, hai là phát hiện được các má» châu ngá»c ở vùng nà y, ba là chiếm Ä‘oạt được võ công bà kÃp. Chỉ cần ba Ä‘iá»u lợi nà y, cho dù có bị nguy hiểm đến đâu trong và i ngà y không quá xứng đáng sao? Ân Kiếm Thanh vá»™i và ng nói:
- Vâng vâng, váºy lão nhân gia hãy Ä‘i tìm cách giết chết tên Tang Äạt Nhi. Con sẽ đợi sÆ° phụ ở đây và i ngà y, chỉ e... sợ rằng...
- Cái gì váºy, e sợ gì? Ân Kiếm Thanh đáp:
- Con vừa nhá»› đến má»™t việc, bà kÃp võ công kia rất không nên để cho tên đồ đệ Äá» Ma Äạt Äa cùng hưởng.
Quái nhân mỉm cÆ°á»i:
- Con tháºt xứng đáng là há»c trò của ta, ta cÅ©ng đã nghÄ© đến chuyện ấy rồi. NhÆ°ng không có y lấy ai dịch ra Hán văn cho chúng ta? GiỠđây y đã lá»›n tuổi, dịch xong bản văn bản văn bà kiếp nà y chắc y sẽ kiệt lá»±c mà chết. Nếu y chÆ°a chết, ta cÅ©ng có cách là m cho y không còn thở nữa.
Hai thầy trò cùng nhìn nhau mỉm cÆ°á»i đắc ý. Không thấy Mạnh Hoa cá»±a quáºy gì cả, quái nhân tóc Ä‘á» hạ giá»ng:
- Hay lắm! Có thầy nà y thì có trò đó! Con nên nhá»›: há»… trá»i sáng thì tên tiểu tá» nà y tỉnh dáºy, con liệu mà đối phó vá»›i y.
Mạnh Hoa giả vá» trong cÆ¡n hôn mê hÆ¡i cá»±a mình, trong bụng cÆ°á»i thầm: "Hãy chỠđến sang mai xem bá»n mi còn lừa bịp ta gì nữa? Hừ, ta sẽ cùng các ngÆ°Æ¡i đóng má»™t vở kịch chÆ¡i".
Chà ng âm thầm váºn Ä‘á»™ng huyá»n công, Ä‘em chân khà ngÆ°ng tụ nÆ¡i các huyệt đạo, cứ nhÆ° thế không biết bao lâu, chỉ thấy nÆ¡i huyệt Ä‘an Ä‘iá»n ấm hẳn lên, khà lá»±c từ từ khôi phục, những cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n cÅ©ng vÆ¡i bá»›t nhiá»u, có thể miá»…n cưỡng chịu được. Chà ng biết vá»›i sức lá»±c hiện nay má»™t ngÆ°á»i không biết chút gì võ công chÆ°a chắc chà ng đã đánh thắng được, huống hồ là vá»›i Ân Kiếm Thanh? "Phải nhẫn nại, cố gắng nhẫn nại, không được để cho y biết ta đã biết được những bà máºt của y." Chà ng luôn tâm niệm nhÆ° thế Chà ng không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy, cÅ©ng không dám mở mắt nhìn lúc thầy trò Ân Kiếm Thanh Ä‘ang chia tay nhau.
Trong mà n đêm tối mò chỉ nghe tiếng bước chân của Ân Kiếm Thanh đi qua đi lại, hiển nhiên là y cũng nôn nóng chỠchà ng tỉnh lại.
Rất may, Ân Kiếm Thanh không phải đợi lâu lắm. PhÆ°Æ¡ng Äông vừa có mấy ánh sang le lói chiếu đến, y lẩm bẩm vì chỠđợi nóng ruá»™t quá: "Trá»i mau sáng Ä‘i, sao tên tiểu tá» nà y mãi không tỉnh dáºy váºy? á»i, chỉ sợ nó bị trúng Lôi Thần Chưởng nặng ná» hÆ¡n sÆ° phụ ta tưởng nhiá»u".
Lại qua một lúc chỠđợi, Ân Kiếm Thanh tự nói một mình:
- Ta bá» gì cÅ©ng danh giá là má»™t "tiểu vÆ°Æ¡ng gia", cam tâm vá»›i tên yêu quái đó là m sÆ° phụ tháºt là hổ thẹn. Âu DÆ°Æ¡ng Xung Æ¡i là Âu DÆ°Æ¡ng Xung, ta vì tham ba Ä‘iá»u lợi lá»™c nên Ä‘Ã nh gá»i ngÆ°Æ¡i bằng sÆ° phụ, còn ngÆ°Æ¡i thu ta là m đồ đệ chắc cÅ©ng không phải do lòng tốt gì.
Ha ha, tÆ°Æ¡ng lai ai lợi hại hÆ¡n ai rồi sẽ biết! Lúc đó Mạnh Hoa má»›i biết quái nhân tóc Ä‘á» tên là Âu DÆ°Æ¡ng Xung, chà ng nghÄ© thầm: "Té ra thầy trò nà y chẳng Æ°a gì nhau, có thầy đó ắt có trò đó, chẳng nên lấy là m lạ." Trá»i đã bắt đầu sáng tháºt sá»±, chà ng hÆ¡i chuyển ngÆ°á»i, mở to hai mắt. Ân Kiếm Thanh thấy chà ng đã tỉnh vá»™i reo lên rất ân cần:
- A! Mạnh huynh, huynh đã tỉnh rồi Æ°? Huynh thấy trong ngÆ°á»i thế nà o? Mà n kịch đã bắt đầu, chà ng giả vá» không chịu nổi vẻ ân cần của y, gạt Ä‘i:
- Hãy Ä‘i Ä‘i! Lá»i nói rất thống oán nhÆ° tháºt vì hôm qua chÃnh y đã hai lần tìm cách ám hại chà ng.
Ân Kiếm Thanh cÅ©ng nháºp vai kịch, y sụt sùi lấy tay quệt nÆ°á»›c mắt nhÆ° sắp sá»a khóc. Chà ng giáºn dữ:
- Sao ngÆ°Æ¡i chÆ°a chết Ä‘i cho rồi! Còn bà y trò mèo khóc chuá»™t nữa Æ°? Ân Kiếm Thanh giá»ng giả rất chân thà nh:
- Mạnh huynh, ta tháºt đáng chết vì không xứng đáng vá»›i Mạnh huynh. NhÆ°ng ta vì chút hiểu lầm mà nỡ hại huynh, huynh có bằng lòng nghe ta giảng giải không?
- NgÆ°Æ¡i đã hai lần ám toán ta, còn gì để phân giải nữa? Hừ, còn tên sÆ° phụ ác Ä‘á»™c của ngÆ°Æ¡i đâu? NgÆ°Æ¡i không nhẫn tâm giết ta chết thì nhá» tên sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i giết ta Ä‘i! Chà ng cố là m ra vẻ rất phẫn khÃch giáºn dá»—i nhÆ°ng trong giá»ng nói đã có phần hòa hoãn.
Ân Kiếm Thanh mừng thầm trong bụng: "Tên tiểu tá» nà y tháºt trung háºu đến Ä‘á»™ ngu dốt, y tưởng ta không nỡ nhẫn tâm giết y? Hừ, lừa gạt má»™t tên ngu dốt thế nà y có lẽ dá»… dà ng hÆ¡n ta tưởng tượng".
Y là m ra vẻ rất khổ sở nói:
- Mạnh huynh nói không sai chút nà o. Tên sÆ° phụ ấy của ta là má»™t yêu nhân rất Ä‘á»™c ác, ta còn háºn oán hắn hÆ¡n là huynh nữa.
Mạnh Hoa cÆ°á»i nhạt:
- NgÆ°Æ¡i háºn oán hắn? Thế sao còn nháºn hắn là m thầy? Ân Kiếm Thanh vá»™i và ng đáp:
- Ta đâu có cam tâm bái hắn là m thầy! Hắn cưỡng bức ta là m đồ đệ đó chứ! Sức ta đâu có bằng hắn, không nghe lá»i hắn giết ta thì sao. Ta ở thế chẳng đặng đừng Ä‘Ã nh nháºn để bảo toà n mạng sống.
- Nói nhÆ° váºy việc ngÆ°Æ¡i ám toán ta cÅ©ng là do hắn cưỡng bức? ChÃnh Ân Kiếm Thanh cÅ©ng định nói nhÆ° thế nhÆ°ng không ngá» Mạnh Hoa lại mở lá»i trÆ°á»›c, y vô cùng mừng rỡ:
- Äúng váºy, tÃnh mạng của ta ở trong tay hắn, không nghe lá»i hắn sao được? NhÆ°ng ta có Ä‘iá»u nà y muốn nói vá»›i huynh.
Mạnh Hoa giả vá» nhÆ° ná»a tin ná»a ngá» cÆ°á»i nhạt há»i:
- Nói Ä‘iá»u gì?
- Hắn nói vá»›i ta nếu không nghe mệnh lệnh hắn ám toán để bắt giữ Mạnh huynh, hắn sẽ giết chết cả huynh và ta. Ta định tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế nhÆ° thế nà y, huynh đã biết sá»± lợi hại của Lôi Thần Chưởng ghê gá»›m đến thế nà o, huynh chÆ°a thể là đối thủ được đâu. Chi bằng chúng ta giả vá» tùy thuáºn hắn, trÆ°á»›c là bảo toà n tÃnh mạng, sau sẽ tìm cách đối phó. Mạnh huynh, xin huynh hãy tin ta, ta biết trÆ°á»›c đây vì chúng ta hiểu lầm lẫn nhau nên xảy ra nhiá»u việc đáng tiếc, lần nà y ta thá» không thà nh tháºt vá»›i huynh thì huynh cứ đánh chết ta Ä‘i.
Mạnh Hoa giả vá» suy nghÄ© tÃnh toán, không trả lá»i ngay. Ân Kiếm Thanh cà ng tưởng thá»±c, cố dùng hoa ngôn xảo ngữ thuyết phục. Má»™t lúc sau, Mạnh Hoa má»›i giả vá» tin theo lá»i y:
- Äược lắm, cứ theo lá»i ngÆ°Æ¡i nói thì ngÆ°Æ¡i muốn ta phải là m gì bây giá»? Ân Kiếm Thanh hấp tấp:
- Tên yêu nhân nà y rất muốn được huynh trao cho ná»™i công và kiếm pháp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong. Huynh đã thụ thÆ°Æ¡ng bởi Lôi Thần Chưởng, trừ hắn ra không ai có thuốc giải.
Mạnh huynh, xin tha thứ cho tôi phải nói tháºt, trong vòng bảy ngà y nếu không có thuốc giải huynh sẽ chết liá»n! Thế là mục Ä‘Ãch của bá»n thầy trò đã được Ân Kiếm Thanh nói rõ, chà ng không hỠđáp ngay, cứ chần chừ cà ng khiến cho y thêm nóng ruá»™t, má»™t lúc lâu chà ng là m ra vẻ cá»± tuyệt:
- Ta thà chịu chết chứ Ä‘á»i nà o mang bà kÃp thượng thừa cho bá»n ác nghiệt? Hắn tưởng chiếm được ná»™i công, kiếm pháp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong là dá»… lắm Æ°? Hắn chỉ nằm má»™ng! Xét vá» bản chất con ngÆ°á»i, Mạnh Hoa vừa nói mấy lá»i tháºt đúng vá»›i tÃnh cách của chà ng, là m sao Ân Kiếm Thanh nghi ngá» gì được? Y ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i ba tiếng ha ha ha.
Mạnh Hoa cÆ°á»i:
- NgÆ°Æ¡i cÆ°á»i cái gì?
- Ta cÆ°á»i ngÆ°Æ¡i thà nh tháºt quá đáng, đây là chúng ta lừa hắn chứ có phải trao cho hắn bà kÃp tháºt đâu nà o?
- Là m sao lừa hắn? Ta vẫn còn đầu váng mắt má», lỡ vụng má»™t Ä‘iểm nhá» hắn cÅ©ng sẽ biết! Ân Kiếm Thanh hạ giá»ng, vẻ mặt y láu lỉnh vui vẻ đặc biệt:
- Ta đã có diệu kế, huynh khá»i cần lo, Mạnh đại ca, huynh chỉ việc Ä‘á»c cho ta yếu quyết ná»™i công và kiếm pháp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong giấu ở trong Thạch Lâm là được, má»i chuyện sau đó để ta lừa hắn cho! Mạnh Hoa do dá»± má»™t lúc má»›i há»i:
- Äá»c cho ngÆ°Æ¡i nghe? Ân Kiếm Thanh ra vẻ mÆ°á»i phần thà nh khẩn:
- Mạnh đại ca, không tin ở ta sao? Chà ng thở dà i:
- Nếu ngÆ°Æ¡i không lừa ta, ta sẽ Ä‘á»c cho ngÆ°Æ¡i nghe nhÆ°ng ta quyết không Ä‘em bà kÃp cho hắn.
Ân Kiếm Thanh vồn vã:
- Ta háºn thù tên yêu sÆ° ấy hÆ¡n ai hết, bây giá» chúng ta cùng má»™t phe để chống đối lại hắn, ta lừa dối đại ca sao được? Mạnh Hoa gáºt đầu:
- TrÆ°Æ¡ng Äan Phong và nhà hỠÂn xÆ°a kia có ân nghÄ©a vá»›i nhau, nói tháºt trÆ°á»›c đây ta cÅ©ng định Ä‘em các bà kÃp ná»™i công và kiếm pháp tặng cho ngÆ°Æ¡i. Äược, trÆ°á»›c tiên ta sẽ Ä‘á»c Huyá»n Công Yếu Quyết cho ngÆ°Æ¡i nghe.
Chà ng nói câu ấy là hoà n toà n tháºt thà vì chÃnh chà ng cÅ©ng định Ä‘em cho Ân Kiếm Thanh và Lãnh Băng Nhi các bà kÃp ấy, nhÆ°ng sau rồi thấy tâm thuáºt của Ân Kiếm Thanh bất chÃnh chà ng má»›i bôi xóa tất cả đồ hình trong thạch Ä‘á»™ng.
Ân Kiếm Thanh mừng rỡ ghé sát và o Mạnh Hoa chuẩn bị nghe chà ng Ä‘á»c. Bá»—ng nhiên Mạnh Hoa ôm ngá»±c ho mấy tiếng liá»n không nói ra lá»i. Ân Kiếm Thanh hiểu rằng dục tốc bất đạt, mình cà ng nóng ruá»™t cà ng há»ng việc, vả lại Mạnh Hoa đã bằng lòng, mình cÅ©ng nên biểu lá»™ sá»± quan tâm:
- Mạnh đại ca là m sao thế? Hãy uống chút nước đã.
Ân Kiếm Thanh sốt sắng đi tìm nước ân cần mang đến cho chà ng rồi ân cần tiết lộ:
- Ta có nghe tên yêu sÆ° nói qua, há»… ngÆ°á»i bị trúng Lôi Thần Chưởng má»™t ngà y bị Ä‘au Ä‘á»›n ba lần sáng, trÆ°a và chiá»u. Cứ lần sau cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n dữ dá»™i hÆ¡n lần trÆ°á»›c cho đến khi được uống thuốc giải Ä‘á»™c má»›i yên. Hay là huynh bị Lôi Thần Chưởng phát tác, bắt đầu Ä‘au Ä‘á»›n rồi? Mạnh Hoa rên rỉ:
- Ôi! Mỗi ngà y đau đớn đến ba lần là m sao chịu nổi, thà chết còn hơn.
Ân Kiếm Thanh vội xua tay:
- Äừng, đừng, hãy cố chịu má»™t chút Ä‘á»c cho ta nghe và i trang Huyá»n Công Yếu Quyết ta sẽ Ä‘Æ°a thuốc giải Ä‘á»™c cho.
Chà ng đáp:
- Ta đâu có mang Huyá»n Công Yếu Quyết theo bên mình?
- Ta biết, chỉ cần huynh Ä‘á»c thuá»™c cho ta chép ra là được rồi! Chà ng vẫn rên rỉ:
- Ôi... đau đến chết mất... ta... ta...
Toà n thân chà ng váºt vã trong cÆ¡n Ä‘au, hai má Ä‘á» bừng, mồ hôi tuôn ra Æ°á»›t đẫm nhá» xuống từng giá»t Ân Kiếm Thanh muốn Ä‘Æ°a thuốc giải cho chà ng uống để chà ng giảm cÆ¡n Ä‘au và đá»c cho y nghe Huyá»n Công Yếu Quyết nhÆ°ng lại sợ chà ng đổi ý nên cố trấn an:
- Mạnh huynh ơi đây là lần đau đớn đầu tiên của ngà y đầu tiên. Lần đau nà y chóng qua lắm chỉ độ một khắc là dịu thôi.
Thá»±c ra từ khi bị trúng Lôi Thần Chưởng tình trạng của chà ng quả có Ä‘au Ä‘á»›n tháºt nhÆ°ng sá»± Ä‘au Ä‘á»›n do chà ng cố ý tạo nên hÆ¡n hẳn sá»± Ä‘au Ä‘á»›n tháºt. Trong lúc Ân Kiếm Thanh lo lắng vá» bệnh tình của chà ng thì chà ng ngầm váºn huyá»n công ngÆ°ng tụ chân khà phát ra những tiếng rên rỉ lừa bịp Ân Kiếm Thanh.
Ân Kiếm Thanh vốn được sư phụ trao cho thuốc giải độc cất trong túi nhưng y vẫn phân vân giữa đưa ra và không đưa ra.
Mạnh Hoa ngầm váºn ná»™i công, thân mình xuất hạn rồi sắc mặt dần dần ChÆ°Æ¡ng phục nhÆ° cÅ©, Ân Kiếm Thanh mừng rỡ:
- Thấy chÆ°a ta nói đâu có sai, lần nà y vừa má»›i Ä‘au Ä‘á»›n xong phải đến giữa trÆ°a má»›i tiếp cÆ¡n Ä‘au thứ hai, huynh hãy Ä‘á»c mau cho ta chép Ä‘i.
Mạnh Hoa dùng dằng:
- NhÆ°ng ta Ä‘ang đói quá, ngÆ°Æ¡i hãy chịu khó nÆ°á»›ng cho ta và i củ khoai rừng ăn đỡ đói váºy.
Ân Kiếm Thanh công nháºn đã hÆ¡n má»™t ngà y chà ng chẳng có chút gì và o bụng, bây giỠđói cÅ©ng phải, nên vá»™i và ng Ä‘i tìm mấy củ khoai còn sót lại, nổi lá»a nÆ°á»›ng cho chà ng ăn.
Chà ng ăn no nê, tinh thần đã sảng khoái, tá»± cảm thấy có thể cá» Ä‘á»™ng nhÆ° thÆ°á»ng được rồi, nhÆ°ng chà ng cứ giả vá» nằm yên má»™t chá»— để giấu thá»±c lá»±c của mình.
Chà ng nhá»› có má»™t lần trÆ°á»›c đây Kim BÃch Y có nói vá»›i chà ng má»™t câu đại ý: "Gặp ngÆ°á»i hiá»n thì mình lấy thà nh tháºt mà xá», gặp kẻ dữ ta sợ gì không dùng vÅ© lá»±c?" Nà ng thấy chà ng quá thà nh thá»±c nên có ý cảnh giác chà ng, chà ng nghÄ© bụng: "Thầy trò nà y đã lừa bịp ta mấy lần, ta dại gì không lợi dụng cÆ¡ há»™i lừa bịp lại há»?" Äã có chủ ý nhÆ° váºy chà ng bắt đầu Ä‘á»c Huyá»n Công Yếu Quyết cho Ân Kiếm Thanh nghe nhÆ°ng toà n Ä‘á»c những lá»i do chà ng bịa ra hoà n toà n hoặc dá»±a và o yếu quyết tháºt rồi thêm bá»›t đảo lá»™n lung tung nhÆ°ng khổ ná»—i xÆ°a nay chà ng vốn là ngÆ°á»i chân thá»±c nên trong khi bịa đặt nhÆ° váºy cÅ©ng không dá»… dà ng gì, nhiá»u lúc chà ng ấp úng suy nghÄ© khá lâu má»›i bịa được má»™t Ä‘oạn cho Ân Kiếm Thanh nghe. Ân Kiếm Thanh thấy chà ng Ä‘á»c má»™t cách khó khăn y cà ng tin là thá»±c vì y nghÄ© chà ng không thể nà o thuá»™c lòng được.
Ân Kiếm Thanh say sÆ°a chép theo lá»i chà ng Ä‘á»c má»›i được hai trang giấy không ngỠđã gần tá»›i trÆ°a, giá» Ä‘au Ä‘á»›n của chà ng đã đến. Lần nà y Mạnh Hoa cảm giác nhÆ° trong ngÆ°á»i có hai luồng nóng, lạnh chạy và o lục phủ ngÅ© tạng, so vá»›i lần trÆ°á»›c khó chịu hÆ¡n bá»™i phần, chà ng rống lên má»™t tiếng giả nhÆ° cá»±c kỳ Ä‘au Ä‘á»›n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể tiếp tục Ä‘á»c Huyá»n Công Yếu Quyết được nữa.
Ân Kiếm Thanh đang chép dở dang chịu không nổi đà nh nói:
- Huynh cố chịu Ä‘au má»™t lát, ta Ä‘i tìm thuốc giải liá»n đây.
Mạnh Hoa lăn lá»™n trên giÆ°á»ng:
- Ta sợ... sợ... yêu nhân...
Tất nhiên chà ng giả đau không nói hết câu. Ân Kiếm Thanh vội trấn an:
- Yêu nhân ấy không ở đây đâu, tuy cũng không xa lắm. Hắn ở tại đằng sau núi, đợi một chút ta đi tìm hắn.
Y vừa nói Ä‘Æ°a thuốc liá»n rồi lại nói đợi má»™t chút, nhÆ°ng cứ dùng dằng má»™t lúc lâu để kịp sao chép lại má»™t bản Huyá»n Công Yếu Quyết thứ hai nữa rồi má»›i nói vá»›i Mạnh Hoa:
- Mạnh huynh hãy yên tâm, ta chép hai bản, má»™t bản tháºt má»™t bản giả, bản giả nà y ta Ä‘Æ°a cho hắn.
Té ra y định lừa cả sÆ° phụ của y, nhÆ°ng y không biết bản mà y tưởng là tháºt cÅ©ng là bản giả. Căn cứ và o bản giả ấy, y bịa ra má»™t bản giả nữa, nhÆ°ng y bịa rất tà i tình linh hoạt chứ không khó khăn nhÆ° lúc chà ng Ä‘á»c. Trong chốc lát y đã chép xong "bản giả của bản giả" cầm ra Ä‘i.
Chà ng thấy y Ä‘i ra sau núi trong lòng vừa cÆ°á»i thầm vừa lo lắng: CÆ°á»i thầm vì y lấy giả là m chân, chắc y dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc là trên Ä‘á»i nà y chỉ có mình y thông minh còn ngÆ°á»i ta Ä‘á»u ngu dốt dại dá»™t cả. Lo lắng vì nếu y mang thứ gá»i là "thuốc giải Ä‘á»™c" vỠđây chà ng chÆ°a biết phải ứng phó ra sao.
Bị trúng thÆ°Æ¡ng Lôi Thần Chưởng má»™t ngà y sẽ bị Ä‘au Ä‘á»›n hà nh hạ đúng ba lần. Cứ lần sau sá»± Ä‘au Ä‘á»›n lại tăng hÆ¡n và kéo dà i hÆ¡n lần trÆ°á»›c do đó khi Ân Kiếm Thanh ra Ä‘i, y Ä‘inh ninh chà ng sẽ bị dằn vặt rất lâu. NhÆ°ng Ân Kiếm Thanh tÃnh toán sai cả.
Mạnh Hoa đã được truyá»n thụ ná»™i công tâm pháp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong, chà ng ngÆ°ng tụ chân khà váºn ná»™i công chống lại chất Ä‘á»™c ná»™i thÆ°Æ¡ng, chỉ ná»a thá»i gian bình thÆ°á»ng sá»± Ä‘au Ä‘á»›n đã giảm bá»›t, tinh thần minh mẫn trở lại. Hiện nay trong gian nhà cá» chỉ có mình chà ng, chà ng cà ng dá»… thi triển công phu ná»™i công tá»± trục xuất ná»™i Ä‘á»™c, nhÆ°ng Lôi Thần Chưởng là má»™t loại Ä‘á»™c chưởng không Ãt lợi hại, tuy chà ng có thể đẩy lùi Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ°ng giải Ä‘á»™c hoà n toà n vẫn không thể được nếu không có thuốc giải của thầy trò Ân Kiếm Thanh. Chà ng vì váºn dụng ná»™i công quá sức nên dù trong ná»™i tạng đã giảm hẳn Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ°ng sức lá»±c vẫn chÆ°a thể ChÆ°Æ¡ng phục nhÆ° bình thÆ°á»ng Nếu bây giá» gặp địch nhân chà ng không cách nà o đối đầu nổi.
Ân Kiếm Thanh trở vá» mau hÆ¡n chà ng Æ°á»›c định. Y cÆ°á»i tÆ°Æ¡i:
- Mạnh huynh, huynh tháºt là may mắn không bị tên yêu nhân ấy nghi ngá» chút nà o, Ta vừa Ä‘Æ°a Huyá»n Công Yếu Quyết giả ra là hắn tin ngay. Hắn tin luôn cả lá»i ta lừa hắn là huynh tình nguyện Ä‘em "yếu quyết" tặng cho hắn, hắn lại tin ta luôn luôn trung thà nh vá»›i hắn và vì váºy hắn Ä‘Æ°a liá»n thuốc giải Ä‘á»™c cho ta đây nà y.
Y Ä‘Æ°a ra mấy viên thuốc tròn tròn mà vừa nhìn là chà ng đã biết là thuốc giả, chà ng vá» uống má»™t viên nhá», quả nhiên thấy trong ngÆ°á»i khác lạ. Chà ng vá» cÆ°á»i nhẹ:
- Ân đại ca, Ä‘a tạ đại ca đã lao khổ, không biết đến bao giá» ta má»›i Ä‘á»n đáp được ân nghÄ©a của đại ca. Ôi ta hãy còn Ä‘au quá không tá»± mình uống hết thuốc được, xin đại ca giúp đỡ ta dáºy cho ta xin chén nÆ°á»›c! Chà ng vá» gắng gượng ngồi dáºy nhÆ°ng rồi lại ngã báºt ra. Ân Kiếm Thanh tin chà ng chÆ°a hết cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n nên không ngần ngại cầm má»™t chén nÆ°á»›c đến gần đỡ lÆ°ng chà ng dáºy.
Khi y vừa cong ngÆ°á»i xuống, Mạnh Hoa xuất thủ tức khắc, chỉ của chà ng đánh vụt trúng ngay và o huyệt Toà n CÆ¡ của y. Y hoà n toà n bị bất ngá», chỉ kêu lên được má»™t tiếng "ối" rồi ngã váºt xuống đất, chén nÆ°á»›c trong tay bắn ra vỡ tung tóe.
Chỉ ấy của chà ng đánh ra rất mạo hiểm nhÆ°ng rất đúng thá»i cÆ¡. Ân Kiếm Thanh tưởng chà ng không đủ sức uống thuốc là m sao tưởng tượng được chà ng Ä‘á»™t nhiên tung ra má»™t chỉ quá mau lẹ trúng huyệt đạo của y? Mạnh Hoa có thể chÆ°a đủ khà lá»±c để quyết đấu vá»›i y, nhÆ°ng chỉ đánh má»™t chỉ quyết định thì chà ng thừa sức. Ân Kiếm Thanh la ối, ngã lăn ra không Ä‘á»™ng Ä‘áºy gì nổi chẳng khác gì chà ng.
Tuy y không Ä‘á»™ng Ä‘áºy được nhÆ°ng vẫn nói được:
- Mạnh... Mạnh đại ca... là m gì váºy? Ta... hảo tâm... cho đại ca uống thuốc giải, đại ca...đại ca...
Mạnh Hoa đứng phắt dáºy cÆ°á»i nhạt:
- Ta là m gì Æ°? Ta tháºt Ä‘a tạ cái hảo tâm của ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng thuốc nà y ta không uống đâu, nhÆ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i uống đó.
Chà ng sợ sức chà ng chÆ°a ChÆ°Æ¡ng phục hẳn, dù đánh trúng huyệt đạo của Ân Kiếm Thanh nhÆ°ng nếu không đủ công lá»±c, không lâu sau y đã có thể tá»± giải huyệt, chà ng liá»n vÆ°Æ¡n tay dùng thủ pháp rất kinh diệu bóp và o quai hà m bắt y há miệng to ra rồi còn bao nhiêu viên thuốc chà ng nhét cả và o miệng y đẩy xuống cổ há»ng.
Chà ng cÆ°á»i lạnh lẽo:
- Ân Kiếm Thanh, ngươi chớ tự coi chỉ có mình ngươi là thông minh còn ai cũng ngu cả.
Ta nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, bao nhiêu lá»i bà n luáºn mÆ°u kế của ngÆ°Æ¡i và tên yêu nhân tóc Ä‘á» kia ta Ä‘á»u đã nghe rõ hết. NgÆ°Æ¡i hai lần ám hại ta, ta Ä‘á»u tha thứ, ngÆ°Æ¡i nghÄ© xem ngÆ°á»i đáng là m ngÆ°á»i hay không? Ân Kiếm Thanh hồn phi phách tán, run lẩy bẩy. Mạnh Hoa trầm giá»ng:
- Nếu không nhá»› tá»›i nhị sÆ° phụ, ta đã giết chết ngÆ°Æ¡i lâu rồi, chứ đâu để ngÆ°Æ¡i còn thở để nói nhảm nhà nhÆ° hiện nay! Ân Kiếm Thanh trong bụng đã hÆ¡i yên tâm vì biết chắc Mạnh Hoa không nỡ giết y, y gian xảo thầm nghÄ©: "Chỉ cần ngÆ°Æ¡i không giết ta để ta chá» sÆ° phụ vá» là ta có cÆ¡ há»™i trả thù ngay". Y đã quyết tâm chá» sÆ° phụ vá» rồi tÃnh sau nên không nói lung tung vá»›i chà ng nữa.
Mạnh Hoa táºp trung tinh thần váºn công khôi phục công phu, thá»i gian thấm thoát đã gần chiá»u tối. Chà ng vá»™i Ä‘i lục thức ăn, kiểm tra lại lÆ°Æ¡ng thá»±c còn lại trong nhà , chà ng Æ°á»›c tÃnh nếu má»™t mình cÅ©ng có thể ăn được trong vòng năm ngà y. Chà ng mìm cÆ°á»i nói vá»›i Ân Kiếm Thanh:
- NgÆ°Æ¡i vá»›i sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i Æ°á»›c tình năm ngà y sẽ trở vá» có phải không? Má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có thể nhịn đói đến bảy ngà y vẫn chÆ°a chết, ngÆ°Æ¡i cố nhịn ăn năm ngà y không thể nà o chết được đâu. LÆ°Æ¡ng thá»±c còn Ãt quá, rất tiếc là chỉ đủ cho mình ta dùng thôi.
NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng khi Ä‘ang bệnh nặng có thể không thèm ăn, nhÆ°ng đằng nà y Ân Kiếm Thanh hoà n toà n không bệnh, y chỉ bị uống loại thuốc giải Ä‘á»™c giả khiến không còn khà lá»±c nhÆ°ng vẫn không khác gì ngÆ°á»i thÆ°á»ng nghÄ©a là vẫn có cảm giác đói. Y nằm co ở má»™t góc nhìn Mạnh Hoa xẻ những miếng thịt rừng mà nÆ°á»›c miếng ứa ra đầy miệng lên tiếng van cầu chà ng:
- Mạnh đại ca, đại ca thương tình cho ta cái gì ăn với.
Mạnh Hoa vốn có lòng nhân từ, cuối cùng cũng cảm động vất cho y mấy củ khoai rừng:
- Tiểu vÆ°Æ¡ng gia, sÆ¡n hà o hải vị ngÆ°Æ¡i ăn đã nhiá»u rồi, mấy hôm nay chịu khó ăn khoai rừng váºy.
Y van xin:
- Cho ta thêm miếng thịt nho nhá» nữa Mạnh Hoa ăn xong bữa chiá»u bụng tá»± nghÄ© thầm: "Vá»›i số lượng thá»±c nà y mà hai ngÆ°á»i ăn chỉ trong vòng ba ngà y là hết nhẵn. Äợi đến mai xem ta có ChÆ°Æ¡ng phục được chút khà lá»±c nà o sẽ Ä‘i tìm thêm chút thá»±c phẩm nà o nữa má»›i được." ChÆ°a nghÄ© hết chà ng đã thấy đầu váng mắt má», ná»a thân lạnh nhÆ° có tảng băng chảy trong lục phủ, còn ná»a thân lại nóng nhÆ° có lá»a đốt trong ngÅ© tạng, chà ng biết đã đến giá» Ä‘á»™c chất Lôi Thần Chưởng phát tác. CÅ©ng may lần Ä‘au Ä‘á»›n nà y hình nhÆ° ngắn hÆ¡n lần trÆ°á»›c chứ không kéo dà i hÆ¡n. Chà ng mừng rỡ vì biết đó là diệu dụng của ná»™i công tâm pháp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong mà hôm nay chà ng đã váºn dụng. NhÆ°ng còn mấy hôm nữa quái nhân tóc Ä‘á» sẽ trở vá», không biết chà ng có đủ thá»i gian phục ChÆ°Æ¡ng công lá»±c hay không.
Ngà y hôm sau qua má»™t đêm thức trắng váºn ná»™i công yếu quyết, chà ng có tiến bá»™ hÆ¡n phân ná»a, chà ng đã có thể tá»± mình chống chiếc gáºy lần mò Ä‘i ra sÆ°á»n núi. TrÆ°á»›c khi chà ng ra cá»a, Ân Kiêm Thanh năn nỉ:
- Mạnh đại ca đi rồi ai cung cấp lương thực cho ta ăn? Không lẽ đại ca nỡ bỠta chết đói ở nơi đây? Chà ng lạnh lẽo:
- SÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i sắp vá», ta ở đây chịu chết Æ°? NhÆ°ng mùa nà y tuyết rÆ¡i nhiá»u, chỉ cách có mấy ngà y mà sÆ°á»n núi đã đóng má»™t lá»›p tuyết dà y rất trÆ¡n trượt, chà ng không thể nà o tá»± mình xuống núi được Ä‘Ã nh quay trở lại.
Chà ng Ä‘ang Ä‘i bá»—ng thấy xa xa dÆ°á»›i chân núi có bóng Ä‘en di Ä‘á»™ng. May chà ng ở trên cao nhìn xuống nên phát hiện ra bóng Ä‘en trÆ°á»›c, còn bóng Ä‘en ở dÆ°á»›i thấp nên không nhìn thấy chà ng. Bóng Ä‘en ấy chÃnh là Âu DÆ°Æ¡ng Xung. Mạnh Hoa trong lúc cấp bách không biết là m sao Ä‘Ã nh vòng ra sau gian nhà cá», ở đó có mấy tảng đá rất lá»›n tạo thà nh mấy miệng hang tối om. Chà ng vừa ẩn thân và o má»™t miệng hang chÃnh là lúc Âu DÆ°Æ¡ng Xung bÆ°á»›c và o nhà .
Ân Kiếm Thanh vui mừng kêu lên trước tiên:
- Sư phụ, mau mau lại đây cứu con.
- Ủa? Mi là m sao thế? Còn tên tiểu tỠđâu? Kiếm Thanh đỠmặt:
- Con bị tiểu tỠấy lừa bắt uống thuốc tiêu trầm cả sức lá»±c. SÆ° phụ hãy lấy thuốc giải Ä‘á»™c cho con. Ủa, sÆ° phụ không gặp tên tiểu tá» vừa xuống núi sao? Chợt nghe má»™t tiếng bốp rất lá»›n, Âu DÆ°Æ¡ng Xung chá»i mắng:
- Mi là tên không là m được cái trò gì, đến giữ một thằng đã bị trúng thương mà cũng không xong.
Hình nhÆ° hắn vừa tát tai Ân Kiếm Thanh má»™t cái tháºt mạnh, Kiếm Thanh bị đánh chá»i tức lắm nhÆ°ng không biết nói sao Ä‘Ã nh xuống giá»ng van xin sÆ° phụ:
- Vâng, đồ nhi tháºt là má»™t đứa vô dụng, là m lỡ công việc của sÆ° phụ. Xin lão gia ban cho đồ nhi thuốc giải Ä‘á»™c để đồ nhi Ä‘oái công chuá»™c tá»™i.
Sau khi tát Ân Kiếm Thanh má»™t cái, ná»™ khà của Âu DÆ°Æ¡ng Xung đã giảm bá»›t và nghÄ© vẫn còn chá»— táºn dụng y được, liá»n giãn dần nét mặt, ném cho Ân Kiếm Thanh mấy viên thuốc:
- Ngươi uống mấy viên thuốc nà y tối thiểu cũng phải hết ngà y hôm nay mới có thể phục Chương khà lực.
Ân Kiếm Thanh nghiến răng:
- Lần nà y bắt được tên tiểu tỠấy con quyết giết chết liá»n, bây giá» con ở đây chá» sÆ° phụ Ä‘i bắt tên tiểu tỠấy chắc cÅ©ng còn quanh quẩn ở đâu đây thôi Âu DÆ°Æ¡ng Xung định bÆ°á»›c ra lại dừng chân nhÆ° sá»±c nhá»› ra:
- Chỉ cần tiểu tỠấy chÆ°a xuống núi ta thế nà o cÅ©ng bắt lại được. NhÆ°ng còn chuyện nà y ta chÆ°a há»i con. Ná»™i công và kiếm pháp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong, tiểu tỠấy đã Ä‘Æ°a cho con chÆ°a? Ân Kiếm Thanh đáp:
- Con mới chép được có hai trang nội công tâm pháp đây, nhưng e...
- Nhưng e cái gì?
- Chỉ sợ không biết là tháºt hay là giả? Y sợ sÆ° phụ lanh lợi nà y khám phá ra âm mÆ°u tráo đổi của y nên y chặn đầu trÆ°á»›c bằng câu nói ấy.
Âu Dương Xung bảo:
- Ngươi đem ra đây cho ta giám định.
Bản ná»™i công tâm pháp mà y chép theo lá»i Ä‘á»c của Mạnh Hoa đã hiển nhiên là giả nhÆ°ng dù sao vẫn căn cứ phần nà o và o Huyá»n Công Yếu Quyết vì chà ng là ngÆ°á»i xÆ°a nay chÆ°a há» biết nói dối nên không thể bịa ra hoà n toà n, cho nên có thể nói ná»™i dung của nó ná»a giả ná»a tháºt. Tuy Mạnh Hoa có thêm bá»›t đảo lá»™n nhÆ°ng vẫn căn cứ và o căn bản võ há»c. Ân Kiếm Thanh lại căn cứ và o bản giả đó bịa đặt thêm thà nh má»™t thứ giả của giả. Tuy hiện nay Âu DÆ°Æ¡ng Xung không có thì giá» xem xét kỹ, hắn Ä‘á»c qua tuy chẳng hiểu gì nhÆ°ng lại Ä‘inh ninh ná»™i công tâm pháp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong quá Æ° thâm ảo không thể hiểu biết liá»n tức thì được. Hắn cất hai trang giấy và o túi rồi nói:
- Theo ta biết qua có lẽ không phải bản giả đâu. Chỉ tiếc rằng ngươi mới chép được ngắn quá.
Ân Kiếm Thanh nghe sÆ° phụ nói váºy mừng lắm, y nghÄ© bụng: "NhÆ° váºy bản của ta giữ má»›i là bản tháºt. Không ngá» tên tiểu tỠđã biết ta ám hại y mà y vẫn Ä‘em bản tháºt Ä‘á»c cho ta nghe. Hừ đúng rồi, cứ theo y nói thì y biết TrÆ°Æ¡ng Äan Phong và tổ tiên nhà ta có ân nghÄ©a vá»›i nhau, lại thêm thúc thúc ta là sÆ° phụ của y, bản lại y vốn đã có ý định Ä‘em tặng ta ná»™i công yếu quyết." Âu DÆ°Æ¡ng Xung vui vẻ:
- Äược rồi, hiện ta phải tức khắc tìm bắt tiểu tỠấy vỠđây, ngÆ°Æ¡i là đứa giảo hoạt lắm mÆ°u nhiá»u kế, hãy nghÄ© giúp ta xem có cách gì tiếp tục lừa y không? <bị mất má»™t Ä‘oạn> dám nấp ngay đằng sau nhà nên hắn không quan tâm tá»›i mấy tảng đá gần nhà nhất.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung Ä‘i khuất, chà ng tưởng Ãt hắn cÅ©ng phải tìm lâu má»›i trở vá», ai ngá» má»›i trong chốc lát đã nghe tiếng chân ngÆ°á»i Ä‘i gần đến. Chà ng nép thân và o má»™t hốc đá, định đợi hắn tá»›i gần là láºp tức tấn công. NhÆ°ng bÆ°á»›c chân vẫn không há» dừng lại nÆ¡i chà ng ẩn thân và bÆ°á»›c chân nghe cÅ©ng khác hắn vá»›i tiếng bÆ°á»›c chân của Âu DÆ°Æ¡ng Xung. Mạnh Hoa Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ, hÆ¡i rÆ°á»›n ngÆ°á»i ra nhìn Chà ng chỉ thấy lÆ°á»›t sau lÆ°ng má»™t ngÆ°á»i thiếu nữ, nhÆ°ng cÅ©ng kịp nháºn ra dáng Ä‘iệu quen thuá»™c nhÆ° đã từng gặp rồi. Tiếc rằng không nhìn trÆ°á»›c mặt nên không biết nà ng là ai, trong nháy mắt thiếu nữ đã bÆ°á»›c và o cá»a nhà khuất bóng.
Lúc ấy Ân Kiếm Thanh đã uống thuốc xong nhÆ°ng y vẫn còn mệt má»i chÆ°a phục ChÆ°Æ¡ng khà lá»±c được. Y nghe tiếng chân ngÆ°á»i vá»™i và ng gá»i:
- Sư phụ trở vỠsớm thế? Bắt được tên tiểu tỠấy chớ? A... a...
ChÆ°a nói hết câu y đã trợn trừng mắt kêu lên vì thiếu nữ đã xuất hiện ngay trÆ°á»›c mặt y. Ân Kiếm Thanh vừa nhìn thấy nà ng nhÆ° nhìn thấy ma quá»·, run rẩy đến không nói lên lá»i.
NgÆ°á»i thiếu nữ kia cất giá»ng:
- Ân Kiếm Thanh, ngÆ°Æ¡i không nháºn ra ta Æ°?
- Băng... Băng muội... thì ra là Băng muội...?
- NgÆ°Æ¡i là m sao thế? NgÆ°Æ¡i lấy là m lạ tại sao ta chÆ°a chết phải không? Ai là Băng muá»™i của ngÆ°Æ¡i? Lãnh Băng Nhi đã bị ngÆ°Æ¡i giết chết rồi là m gì còn nữa? Mạnh Hoa nấp sau mấy tảng đá gần đấy nghe được mấy lá»i nà y má»›i biết thiếu nữ chÃnh là ngÆ°á»i chà ng Ä‘ang muốn biết lÆ°u lạc nÆ¡i nà o tức là Lãnh Băng Nhi. Té ra Lãnh Băng Nhi vừa bị Ân Kiếm Thanh mÆ°u hại.
Không ngá» nà ng lại xuất hiện và o lúc quan yếu nhÆ° thế nà y. Chà ng lắng tai nghe hai ngÆ°á»i đối đáp xem sá»± việc Ân Kiếm Thanh hãm hại nà ng trÆ°á»›c đây ra sao Chà ng vừa mừng vừa sợ hãi. Mừng vì Lãnh Băng Nhi chÆ°a chết, sợ vì nà ng không đến sá»›m hÆ¡n mà lại đến đúng và o lúc quái nhân tóc Ä‘á» sắp sá»a trở vá»? Chà ng nghe Lãnh Băng Nhi cÆ°á»i lạnh lùng:
- Ân Kiếm Thanh, thủ Ä‘oạn của ngÆ°Æ¡i tháºt lang Ä‘á»™c, ngÆ°Æ¡i lừa ta uống thuốc mê rồi ném ra xuống băng hồ để thi thể ta chìm dÆ°á»›i đáy hồ không còn ai biết ta bị ngÆ°Æ¡i mÆ°u sát chứ gì? Ai ngá» ta vẫn còn sống trở vỠđây đòi mạng ngÆ°Æ¡i, tháºt là nằm mÆ¡ cÅ©ng không thấy phải không? Nói đến hai chữ đòi mạng, Lãnh Băng Nhi rút xoạt trÆ°á»ng kiếm khá»i vá» rồi nhÆ° mèo đùa chuá»™t, nà ng ấn ấn mÅ©i kiếm và o yết hầu Ân Kiếm Thanh, Y van xin khổ sở:
- Băng muội hiểu lầm rồi... Xin muội muội nhớ chút tình cũ, tha... tha...
Lãnh Băng Nhi cÆ°á»i nhạt:
- Ngươi còn mặt mũi xin ta tha ư?
- Ta cÅ©ng có lá»—i, sau nà y rất hối háºn, trong bụng chẳng lúc nà o yên ổn. Xin Băng muá»™i cho ta sống để sám hối. Ôi Băng muá»™i không biết trong vòng má»™t năm nay ta... ta...
Lãnh Băng Nhi cÆ°á»i lá»›n:
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i là m cái gì? Ha ha, ngÆ°Æ¡i tưởng ta không biết gì Æ°? Ta xin nói cho ngÆ°Æ¡i rõ, từ má»™t năm nay, ngÆ°Æ¡i là m gì Ä‘i đâu ta Ä‘á»u biết rõ.
Ân Kiếm Thanh là m bộ mặt đau khổ:
- Là m sao muội muội biết được? Từ một năm nay ta đã đơn thân độc mã ở lại vùng tuyết sơn nà y không hỠgặp gỡ La Man Na. La Man Na cũng đã có vị hôn phu rồi.
Lãnh Băng Nhi cÆ°á»i lạnh lùng:
- Cái đêm há»™i Äiêu DÆ°Æ¡ng ấy ta có mặt ở ngay hiện trÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i còn dám nói láo Æ°? Hừ, hôm nay ta mà không giết chết ngÆ°Æ¡i, chỉ sợ ngÆ°Æ¡i sẽ tìm cách giết chết Tang Äạt Nhi thôi.
Nà ng cà ng nói cà ng có vẻ giáºn dữ, mÅ©i kiếm cà ng lúc cà ng ấn mạnh và o yết hầu của Ân Kiếm Thanh.
Ân Kiếm Thanh bá»—ng nhiên đổi giá»ng:
- Băng muá»™i không thể giết ra được. Ta báo cho Băng muá»™i biết, ta không cần Băng muá»™i tha thứ, đó là ta cứu Băng muá»™i đó! Lãnh Băng Nhi ngạc nhiên há»i lại:
- Ngươi cứu ta? Hừ, ta cần gì ngươi cứu ta?
- Trong căn nhà nà y không phải chỉ có mình ta, sÆ° phụ Âu DÆ°Æ¡ng Xung của ta sắp sá»a trở vá», Băng muá»™i không phải là đối thủ của ngÆ°á»i đâu, nếu ngÆ°á»i biết Băng muá»™i giết ta...
- Hắn sẽ giết ta chứ gì? phải không? Ân Kiếm Thanh gáºt đầu:
- Phải, ta chết cÅ©ng không tiếc gì, chỉ háºn lại để liên lụy đến Băng muá»™i, là m sao nhắm mắt được? Lãnh Băng Nhi nói:
- Äược, ngÆ°Æ¡i Ä‘em tên yêu nhân ấy ra dá»a ta. XÆ°a nay ta rất muốn ngÆ°Æ¡i thà nh thá»±c hối cải, nhÆ°ng qua nhiá»u sá»± việc ngÆ°Æ¡i là tên không giết không thể được.
Lưỡi kiếm của nà ng Ä‘á»™ng Ä‘áºy nhÆ° sắp đâm mạnh và o. Trong giây phút sống chết ấy, Ä‘á»™t nhiên Ân Kiếm Thanh lóe lên má»™t ý nghÄ©, cong ngÆ°á»i xuống, ngón tay cái bấm đúng và o huyệt DÅ© Khà của Lãnh Băng Nhi. Võ công của Ân Kiếm Thanh so vá»›i năm trÆ°á»›c đã khác hẳn nên khà lá»±c dù chÆ°a khôi phục nhÆ°ng nhá» cÆ¡ há»™i hiếm có, nà ng đứng sát cạnh nên y có dịp xuất thủ.
Không ngá» võ công của Lãnh Băng Nhi so vá»›i năm trÆ°á»›c cÅ©ng khác hẳn, chỉ nghe hai tiếng "á»i chà " rồi má»™t thân hình đổ xuống, nhìn lại thì chÃnh là Ân Kiếm Thanh.
Lãnh Băng Nhi xuất thủ cá»±c kỳ mau lẹ, khi nà ng vừa nghe tiếng gió định đánh và o huyệt DÅ© Khà của mình, tay nà ng đã ra trÆ°á»›c đánh trúng Ma Huyệt của Ân Kiếm Thanh. Lần nà y Lãnh Băng Nhi nổi giáºn không kiá»m được nữa nà ng giÆ¡ cao lưỡi kiếm định chém thẳng và o ngÆ°á»i y, kiếm chỉ còn cách ngÆ°á»i y có má»™t gang bá»—ng có tiếng gá»i to:
- Lãnh cô nương xin hãy dừng tay! Lãnh Băng Nhi hoảng hốt quay lại vì âm thanh nghe rất quen. Mạnh Hoa vừa bước và o nhà vừa nói:
- Xin cô nương hãy vì tôi mà hạ thủ lưu tình, tha cho mạng sống của y.
Lãnh Băng Nhi nhìn kỹ mặt chà ng rồi reo lên:
- Có phải là ân nhân của ta trong Thạch Lâm năm xưa đó không? Mạnh Hoa đáp:
- Ân nhân thì không dám, nhÆ°ng sá»± việc ở Thạch Lâm là không sai, chÃnh ta hôm đó đã từ trên Kiếm Phong chạy xuống cứu hai vị. Ta tên là Mạnh Hoa, trÆ°á»›c đây không lâu đã có ghé Sà i Äạt Má»™c gặp lệnh thúc thúc Lãnh Thiết Tiá»u.
Hôm ở trong Thạch Lâm, Ân Kiếm Thanh sợ chết, chạy lấy thân mình, Lãnh Băng Nhi đã nhìn rõ mặt Mạnh Hoa và việc chà ng cứu mạng nà ng chÆ°a yên nên sá»± việc đã gần ba năm nà ng vẫn nhá»› Ä‘inh ninh trong dạ nên vừa gặp nà ng đã nháºn ra liá»n. Lãnh Băng Nhi trở nên vui vẻ:
- Phải cái đêm há»™i Äiêu DÆ°Æ¡ng Mạnh đại ca Ä‘i cùng Tang Äạt Nhi đó chăng?
- Äúng váºy, chÃnh ta cÅ©ng biết cô nÆ°Æ¡ng có mặt trong cuá»™c há»™i
- Tiểu muá»™i thoạt đầu đã hoà i nghi đó chÃnh là đại ca, quả nhiên đúng tháºt.
Nguyên vì đêm há»™i ấy Mạnh Hoa mặc y phục của ngÆ°á»i Tây Tạng, ngá»±a của chà ng lại chạy nhanh nhÆ° gió nên Lãnh Băng Nhi không nhìn rõ được cÅ©ng phải. Vả lại dù có nhìn rõ Ä‘i nữa, giữa hoà n cảnh ấy cÅ©ng không thể phát giác.
- Mạnh đại ca, vì sao đại ca cũng đến chốn nà y?
- Ta đến để tìm cô nương đấy!
- Ôi! Mạnh đại ca, hình như... hình như... đại ca đang bị trúng thương? Sao... sao...
Lúc ấy Lãnh Băng Nhi má»›i nháºn ra vẻ bạc nhược thất thần của Mạnh Hoa.
Chà ng cÆ°á»i Ä‘au khổ:
- Ờ, ta bị tên ân sư của Ân Kiếm Thanh đánh một chưởng.
Lãnh Băng Nhi nói:
- Äại ca bị Âu DÆ°Æ¡ng Xung đánh Æ°? á»’, chắc là không phải, tiểu muá»™i tin là thầy trò y liên thủ hãm hại đại ca đây mà .
Chà ng không thể không cÆ°á»i Ä‘au khổ lần nữa:
- Cô nương nói đúng đấy, mới đây ta bị ám toán định giết đi.
Lãnh Băng Nhi phẫn uất:
- Thế sao đại ca còn xin tha chết cho y?
- Vì thúc phụ của y là ân sư của ta, ta đã hứa không giết chết y rồi, do đó mới xin cô nương đừng giết y.
Lãnh Băng Nhi lắc đầu nhÆ° chÆ°a chịu đồng ý vá»›i cách giải thÃch của Mạnh Hoa, cuối cùng nà ng nói:
- Mạnh đại ca, đại ca đã cứu mạng của tiểu muá»™i, chÆ°a lấy gì báo đáp. Nay nể nang đại ca tiểu muá»™i tạm thá»i để cho tên tiểu tặc nà y sống sót.
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng không ở nÆ¡i đây lâu được đâu, mau Ä‘i Ä‘i thôi.
- Tại sao váºy?
- Ân Kiếm Thanh vừa nói đúng, là tên quái nhân tóc đỠđi bắt ta sắp trở vỠđây.
Lãnh Băng Nhi không chút gì sợ hãi, há»i:
- Äại ca để cứu tÃnh mạng của y, còn tÃnh mạng của đại ca thì sao? Chà ng bình thản:
- Ta vốn coi sống chết như nhau, chỉ tiếc ta đang thụ thương không thể đi cùng cô nương được.
- Äại ca trúng Lôi Thần Chưởng phải không?
- Äúng, hiện nay ta không còn công lá»±c chống lại tên quái nhân đó nữa, lẽ nà o lại để cô nÆ°Æ¡ng phải liên lụy ở đây? Äá»™t nhiên Lãnh Băng Nhi Ä‘Æ°a ra hai cái ve nhá» khác mà u:
- Ve mà u xanh nà y là loại dược hoà n dùng Thiên SÆ¡n Tuyết Liên bà o chế thà nh BÃch Linh Äan có công dụng trị Ä‘á»™c. Ve mà u Ä‘en là loại dược hoà n của Thiếu Lâm Tá»± bà chế gá»i là Tiểu Hoà n Äan, rất Æ° công hiệu phục ChÆ°Æ¡ng chân khÃ. Äại ca uống Ä‘i, may ra sáng mai sẽ khôi phục công lá»±c đó.
Mạnh Hoa cÆ°á»i khổ:
- Chắc không còn kịp. Tên quái nhân sắp trở vỠđây ngay bây giá», là m sao đợi được đến sáng mai? Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng hãy mau ra Ä‘i, đừng quan tâm tá»›i ta.
- Äại ca cứ uống Ä‘i đã, quái nhân trở vá» ta đã có cách đối phó.
- Cô nương có cách nà o? Nếu không nói rõ, ta nhất định không uống thuốc.
Lãnh Băng Nhi thở dà i:
- Äại ca tháºt là thẳng tÃnh, tâm địa lại quá trung háºu tháºt khác hẳn tên tiểu tặc hỠÂn nà y.
Mạnh Hoa lo lắng:
- Cô nÆ°Æ¡ng trả lá»i Ä‘i chứ? Nếu tên quái nhân trở vá» bây giá» cô sẽ là m sao?
- Chúng ta hoặc là sẽ kéo xuống núi ngay bây giá» hoặc là sẽ dùng tên tiểu tặc hỠÂn nà y để uy hiếp tên quái nhân. Äợi đến ngà y mai đại ca khôi phục công lá»±c rồi sẽ tÃnh cách khác, đại ca thấy sao?
- Nhưng cô nương có tin là thoát nổi tay quái nhân không?
- Ấy là việc của tiểu muá»™i, đại ca khá»i quan tâm.
- Ta không quan tâm không được, chẳng thà ... chẳng thà ...
Lãnh Băng Nhi dà sát mÅ©i kiếm và o cổ Ân Kiếm Thanh, nà ng nói giá»ng quả quyết:
- Äại ca không nghe lá»i sắp đặt của tiểu muá»™i, tiểu muá»™i sẽ đâm chết tên tiểu tặc nà y.
Äại ca hãy uống thuốc, rồi mau trở lại chá»— cÅ© đại ca vừa ẩn thân Ä‘i. Ở đây má»i việc đã có tiểu muá»™i lo.
Chà ng thấy nét mặt nà ng rất cÆ°Æ¡ng quyết, sợ nà ng nổi giáºn giết chết Ân Kiếm Thanh vá»™i và ng uống luôn hai ve thuốc mà u xanh và mà u Ä‘en rồi quay ra vá» lại hang đá lúc nãy.
Ân Kiếm Thanh không muốn chà ng đi chút nà o, y ấp úng nói với Lãnh Băng Nhi:
- Băng muội...
Vừa cất giá»ng, Lãnh Băng Nhi đã cắt ngang:
- Ai là Băng muá»™i của ngÆ°á»i? Ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi, Băng muá»™i của ngÆ°Æ¡i năm ngoái đã chết, nếu ngÆ°Æ¡i muốn gá»i ta sẽ dẫn ngÆ°Æ¡i đến bên Băng hồ mà gá»i.
Ân Kiếm Thanh vá»™i vã gá»i lại:
- Vâng... vâng... Lãnh cô nÆ°Æ¡ng... Lãnh đại tiểu thÆ°... cô nÆ°Æ¡ng... cô nÆ°Æ¡ng... định là m gì tôi? Cô nÆ°Æ¡ng đã theo lá»i Mạnh Hoa tha tôi rồi mà ? Lãnh Băng Nhi mỉm cÆ°á»i:
- NgÆ°Æ¡i hãy nghe đây, ta đã tha ngÆ°Æ¡i rồi à ? Không có đâu. Hừ, Mạnh Hoa là ngÆ°á»i chÃnh nhân quân tá» nói lá»i giữ lá»i, còn ta đâu phải là chÃnh nhân quân tá»? Ta có thể tha ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng mÅ©i kiếm của ta không chịu tha ngÆ°Æ¡i thì sao? Ân Kiếm Thanh chỉ cần thoát chết, vá»™i và ng nói nữa:
- Xin cô nÆ°Æ¡ng đừng đặt mÅ©i kiếm và o yết hầu ta nữa, nhỡ cô nÆ°Æ¡ng sẩy tay má»™t chút thì sao? Cô nÆ°Æ¡ng muốn sai bảo gì ta xin vâng lá»i.
Lúc ấy vừa kịp Âu DÆ°Æ¡ng Xung quay trở lại, hắn vừa đến bên cá»a nghe bên trong có tiếng ngÆ°á»i lạ, hắn hoảng kinh, vá»™i và ng nhấc má»™t chưởng đặt trÆ°á»›c ngá»±c há»™ thân theo chiêu thế Ứng Chiến Bát PhÆ°Æ¡ng rồi má»›i bÆ°á»›c và o quát to:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i nhân dịp ta không có nhà tá»›i đây để lừa dối đệ tá» ta Æ°? Lãnh Băng Nhi cÆ°á»i nhạt:
- Ta chỉ cầu thầy trò ngÆ°Æ¡i đừng lừa dối ta là tốt lắm rồi, ta bị các ngÆ°Æ¡i bức bách quá nên phải là m liá»u để cứu tÃnh mạng của ta đó thôi.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung nhìn thấy Lãnh Băng Nhi còn ngạc nhiên kinh sợ hÆ¡n cả nhìn thấy Mạnh Hoa vì chuyện Ân Kiếm Thanh mÆ°u sát Lãnh Băng Nhi hắn Ä‘á»u biết tÆ°á»ng táºn và chÃnh hắn là ngÆ°á»i cung cấp thuốc mê cho Ân Kiếm Thanh đầu Ä‘á»™c Lãnh Băng Nhi.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung cố định thần cÆ°á»i gượng:
- Chuyện Kiếm Thanh đối vá»›i cô nÆ°Æ¡ng thế nà o không có quan hệ gì tá»›i ta, việc gì cô nÆ°Æ¡ng lại giáºn lây ta? Lãnh Băng Nhi đáp:
- Äược, ta tạm thá»i cứ tin không có quan hệ gì đến ngÆ°Æ¡i. Cho nên hôm nay ta đến đây là chỉ để giết Ân Kiếm Thanh thôi.
Âu Dương Xung vội nói:
- Oan gia nên cởi chứ không nên kết, Lãnh cô nÆ°Æ¡ng muốn giải quyết ra sao cứ việc Ä‘iá»u đình, ta sẽ chiá»u ý cô nÆ°Æ¡ng, nhất định ta sẽ chiá»u ý cô nÆ°Æ¡ng! Lãnh Băng Nhi quắc mắt:
- Ta muốn ngÆ°Æ¡i láºp tức cút khá»i đây! Âu DÆ°Æ¡ng Xung cÆ°á»i Ä‘au khổ:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng muốn ta rá»i khá»i đây Æ°? Thế còn Ân Kiếm Thanh là m sao?
- Qua ngà y mai ta sẽ giao lại y cho ngươi.
- Ở tại nơi nà o?
- Dưới chân núi, trên thảo nguyên.
Âu Dương Xung kinh ngạc:
- ChÃnh cô nÆ°Æ¡ng sẽ mang y giao lại cho ta? Nà ng gằn giá»ng:
- ChÃnh ta sẽ há»™ tống y xuống núi.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung là má»™t con cà o già , nghe nà ng nói tá»›i đó, hắn đã hiểu cả, hắn cÆ°á»i nhạt:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng định là m kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n để có thá»i gian cho tên Mạnh Hoa trốn thoát chứ gì? Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, ta Ä‘oán cô nÆ°Æ¡ng và tên tiểu tá» há» Mạnh đã gặp nhau rồi? Lãnh Băng Nhi lạnh lùng:
- Nghe theo ta hay không tùy ngÆ°Æ¡i, còn thả hay không thả Ân Kiếm Thanh là do ta, khá»i cần nói tá»›i kẻ thứ ba.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung quay qua Ân Kiếm Thanh há»i:
- Kiếm Thanh hãy nói cho ta biết, tiểu tỠMạnh Hoa mới ở chỗ nà y phải không? Ân Kiếm Thanh ấp úng:
- Không, không có Âu Dương Xung nhìn vẻ ấp úng của y biết ngay y nói dối, hắn nghĩ bụng: "Có lẽ con nha đầu nà y có bà n soạn gì với Mạnh Hoa rồi", quay sang Lãnh Băng Nhi, hắn nói:
- Cô nương sẽ được vừa ý, cô nương có thể là m như ta dễ dà ng tha Mạnh Hoa ra được chăng? Vừa nói, Âu Dương Xung vừa tiến tới mấy bước.
Lãnh Băng Nhi quát:
- NgÆ°Æ¡i bÆ°á»›c thêm bÆ°á»›c nữa ta giết chết đồ đệ của ngÆ°Æ¡i liá»n! Âu DÆ°Æ¡ng Xung dừng lại:
- Hừ, cô nÆ°Æ¡ng định uy hiếp ta chăng? Cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a biết rằng xÆ°a nay ta là ngÆ°á»i chỉ thÃch má»m chứ không thÃch cứng chăng?
- Ừ, cứ cho là ta uy hiếp ngÆ°Æ¡i cÅ©ng được! Nếu đụng và o ta, ta giết tên đồ đệ nà y trÆ°á»›c liá»n. Má»™t mạng đổi má»™t mạng. Còn nếu muốn yên là nh ngÆ°Æ¡i hãy thá» cùng ta.
- ThỠcái gì?
- Ta sẽ tha tên đồ đệ cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i còn tìm cách ám hại Mạnh Hoa ngà y sau ngÆ°Æ¡i sẽ bị tẩu há»a nháºp ma táng mạng.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung vốn luyện Lôi Thần Chưởng, là má»™t loại tà phái, "tẩu há»a nháºp ma" là điá»u mà hắn rất sợ.
Hắn nghe lá»i ấy biến hẳn sắc mặt gầm lên:
- Cô nÆ°Æ¡ng đúng là má»™t tiểu nha đầu, dám hạ nhục ta đến thế Æ°? Nà ng nhìn hắn giáºn Ä‘á» ngầu hai mắt lạnh lẽo nói:
- Äó là chuyện công bằng hai bên Ä‘á»u tình nguyện, còn nếu ngÆ°Æ¡i không Æ°ng thì thôi, hãy coi đây! Äầu mÅ©i kiếm Ä‘ang đặt tại yết hầu Ân Kiếm Thanh ấn mạnh và o. Ân Kiếm Thanh Ä‘au run lên bần báºt cất tiếng rên rỉ:
- SÆ° phụ Æ¡i... cứu lấy đồ nhi... sÆ° phụ! Âu DÆ°Æ¡ng Xung lạnh lùng nhìn há»c trò của mình, hắn lặng lẽ mỉm cÆ°á»i nhÆ° không há» Ä‘á»™ng tâm.
Lãnh Băng Nhi đanh nét mặt:
- NgÆ°Æ¡i tưởng ta không dám giết chết đồ đệ ngÆ°Æ¡i Æ°? Hắn mỉm cÆ°á»i:
- Ta biết cô nÆ°Æ¡ng háºn y thấu xÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng ta cÅ©ng biết cô nÆ°Æ¡ng không giết y đâu, vì nếu giết y rồi cô nÆ°Æ¡ng lấy gì để trao đổi vá»›i ta.
Nà ng có vẻ vui mừng:
- Váºy là ngÆ°Æ¡i đồng ý trao đổi vá»›i ta?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu cô nÆ°Æ¡ng tha cho đồ đệ ta, ta sẽ tha cho tên tiểu tá» há» Mạnh chứ gì? Ha ha, Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, thủ Ä‘oạn của cô nÆ°Æ¡ng khá lắm chúng ta Ä‘i thôi.
Lãnh Băng Nhi đã Ä‘oán đúng tâm địa của Âu DÆ°Æ¡ng Xung, hắn không thể nà o không cứu Ân Kiếm Thanh vì chÃnh nhá» có y, hắn má»›i có thể tìm được bà kÃp gia truyá»n của La Hải, nếu Ân Kiếm Thanh không còn sống, ai sẽ lấy La Man Na là m vợ? Lãnh Băng Nhi Ä‘i cạnh Ân Kiếm Thanh đầu kiếm vẫn đặt và o yết hầu của y theo sau Âu DÆ°Æ¡ng Xung từ từ ra khá»i căn nhà tồi tà n tìm Ä‘Æ°á»ng xuống núi. Khà lá»±c của Ân Kiếm Thanh chÆ°a ChÆ°Æ¡ng phục nên y Ä‘i từng bÆ°á»›c rất cháºm.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung ngoà i miệng tuy nói rất hoa mỹ nhÆ°ng trong lòng cÆ°á»i thầm Lãnh Băng Nhi chỉ là con bé ngây thÆ¡. Lãnh Băng Nhi đã đồng ý là chỉ cần tá»›i ngà y mai sẽ thả Ân Kiếm Thanh trao cho hắn. "Qua ngà y mai ta thá» xem cô có cách nà o thoát khá»i tay ta chăng? Còn nhÆ° tên tiểu tá» há» Mạnh, ta sẽ từ từ trở lui bắt y cÅ©ng chÆ°a muá»™n. Y không có thuốc giải Ä‘á»™c của ta thì qua mÆ°á»i ngà y ná»a tháng vẫn chÆ°a có thể xuống núi được." Hắn có biết đâu khi ấy Mạnh Hoa Ä‘ang vô cùng mừng rỡ, vì chà ng thấy Ä‘an dược của Lãnh Băng Nhi đã có hiệu nghiệm, tạm thá»i chà ng không còn Ä‘au Ä‘á»›n gì, nhÆ°ng đồng thá»i thấy Lãnh Băng Nhi xuống núi vá»›i thầy trò Âu DÆ°Æ¡ng Xung là chà ng lo lắng cho nà ng, nà ng hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy rất liá»u lÄ©nh, ngà y mai nà ng sẽ đối phó ra sao? Chà ng đã uống hết hai ve BÃch Linh Äan và Tiểu Hoà n Äan, má»›i qua có ná»a buổi mà dược lá»±c đã lÆ°u thông khắp tứ chi, khắp ngÆ°á»i chà ng thấy ấm áp thÆ° thái ngoà i cả sức tưởng tượng. Chà ng ngồi xếp tròn kiết già tÄ©nh tá»a theo Huyá»n Công Yếu Quyết chỉ dẫn, váºn chân khà ngÆ°ng tụ nÆ¡i huyệt Ä‘an Ä‘iá»n. Không biết qua bao lâu thá»i gian, bá»—ng nhiên chà ng có cảm giác thần khà thanh sảng, tinh lá»±c sung mãn, chà ng mừng rỡ nhảy vá»t lên thuáºn tay đánh ra má»™t chưởng chém vẹt má»™t góc lá»›n của tảng đá bên cạnh. Chà ng tá»± cÆ°á»i trong bụng: "Ha ha, hiện tại ta không còn sợ tên quái nhân tóc Ä‘á» nữa!" Chà ng vừa thá» má»™t chưởng tá»± biết tuy công lá»±c của chà ng chÆ°a thể nói là đã hoà n toà n ChÆ°Æ¡ng phục nhÆ° xÆ°a, nhÆ°ng cÅ©ng khôi phục được bảy tám thà nh. Lãnh Băng Nhi tiên Ä‘oán chà ng mất Ãt nhất má»™t ngà y má»›i khôi phục do nà ng căn cứ và o công hiệu của dược liệu chứ không biết tá»›i thượng thừa ná»™i công tâm pháp của TrÆ°Æ¡ng Äan Phong phối hợp vá»›i linh Ä‘an có công hiệu thần kỳ hÆ¡n nhiá»u.
Mạnh Hoa ngẩng mặt nhìn trá»i, mặt nháºt Ä‘ang nằm gần chÃnh giữa đỉnh đầu, trá»i đã gần giữa trÆ°a. nhÆ° váºy có thể tÃnh Lãnh Băng Nhi Ä‘i cÅ©ng chÆ°a lâu lắc gì.
Chà ng láºp tức triển khai khinh công vun vút chạy xuống núi.
Lúc ấy chÃnh là lúc Lãnh Băng Nhi má»™t tay giữ Ân Kiếm Thanh, má»™t tay giữ đốc kiếm bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng dẫn xuống núi, do Ân Kiếm Thanh Ä‘i quá cháºm nên cả bá»n má»›i xuống được lÆ°ng chừng núi.
Ân Kiếm Thanh được sÆ° phụ cho uống thuốc giải Ä‘á»™c bất quá má»›i chÆ°a được ná»a buổi, khà lá»±c má»›i dần dần ChÆ°Æ¡ng phục, thá»±c ra y có thể Ä‘i mau hÆ¡n được nhÆ°ng y giả vá» lừa Lãnh Băng Nhi đồng thá»i cố nÃu giữ thá»i gian để dưỡng sức tinh khÃ, tÃnh toán phÆ°Æ¡ng kế thoát khá»i sá»± kiá»m chế của Lãnh Băng Nhi, y nói:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, không thể không coi ta là tù nhân được hay sao? ÄÆ°á»ng núi đã quá khó Ä‘i, cô nÆ°Æ¡ng cứ giữ kè kè nhÆ° váºy là m sao ta Ä‘i mau được? Lãnh Băng Nhi mỉa mai:
- Ta không coi ngÆ°Æ¡i là tù nhân thì phải coi ngÆ°Æ¡i là Tiểu vÆ°Æ¡ng gia Æ°? Hai ngÆ°á»i Ä‘ang giằng co vá»›i nhau bá»—ng nghe Âu DÆ°Æ¡ng Xung la lên ở đằng trÆ°á»›c:
- Ai đến đấy, hừ thì ra là tiểu tá» Ã ? Lãnh Băng Nhi cÅ©ng đã nghe tiếng bÆ°á»›c chân chạy đến, nà ng quay lại nhìn, vừa lúc đó ở sÆ°á»n núi xuất hiện Mạnh Hoa.
Lãnh Băng Nhi kinh dị không dứt vì nà ng không thể ngá» Mạnh Hoa có thể khôi phục công lá»±c mau lẹ nhÆ° váºy, vá»™i há»i:
- Mạnh đại ca đuổi đến đây là m chi? Mau mau quay vỠđi.
Nói thì cháºm nhÆ°ng thá»±c sá»± rất mau, Âu DÆ°Æ¡ng Xung Ä‘á»™t nhiên nhảy má»™t bÆ°á»›c đến sát cạnh nà ng, trong lúc nà ng Ä‘ang phân vân kinh dị, hắn đánh ra má»™t chưởng trúng Ân Kiếm Thanh theo thế Cách Váºt Truyá»n Công vì giữa hắn và Lãnh Băng Nhi còn cách Ân Kiếm Thanh đứng giữa. Hắn không thể trá»±c tiếp đánh và o Lãnh Băng Nhi nên mượn ngÆ°á»i Ân Kiếm Thanh, tuy chưởng đánh trúng ngÆ°á»i Ân Kiếm Thanh nhÆ°ng hắn sá» dụng Cách Váºt Truyá»n Công nên khà lá»±c truyá»n qua Lãnh Băng Nhi, láºp tức hổ khẩu của nà ng chấn Ä‘á»™ng.
Ân Kiếm Thanh nhìn thấy sÆ° phụ xuất chiêu, biết liá»n ý định của thầy mình, liá»n gáºp thân xuống để y tiến sát tá»›i Lãnh Băng Nhi đánh trá»±c tiếp chưởng thứ hai.
Trong chá»›p mắt rất nguy cấp ấy, Lãnh Băng Nhi giÆ¡ cao má»™t cÆ°á»›c chỉ và o Ân Kiếm Thanh rồi bảo kiếm vẽ má»™t vòng trên không đánh ra chiêu Huyá»n Äiểu Hoạch Sa chém và o cổ tay Âu DÆ°Æ¡ng Xung.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung vốn định chỉ cần đánh má»™t chưởng Cách Váºt Truyá»n Công là Lãnh Băng Nhi đã phải buông rÆ¡i kiếm, nà o ngá» kiếm nà ng chẳng những không rÆ¡i mà còn phản kÃch rất lợi hại ra ngoà i cả ý tưởng của hắn nên hắn thất kinh. Thá»±c ra kể vá» bản lãnh Âu DÆ°Æ¡ng Xung hÆ¡n hẳn Lãnh Băng Nhi nên khi hắn dùng chưởng quẹt tá»›i nà ng chỉ thấy sức gió rất ghê gá»›m, mÅ©i kiếm bị đánh bạt nghiêng hẳn qua má»™t bên.
Lãnh Băng Nhi thay đổi thế kiếm, đánh má»™t lúc ba chiêu liên hoà n, kiếm pháp cá»±c kỳ kỳ ảo, vượt ra khá»i trà tưởng tượng của Âu DÆ°Æ¡ng Xung, vì hắn nghe lá»i Ân Kiếm Thanh thuáºt lại Lãnh Băng Nhi là đệ tá» phái Thanh Thà nh, mà kiếm pháp nà ng Ä‘ang sá» dụng lại là khắc tinh của tà phái Lôi Thần Chưởng.
Lúc ấy Mạnh Hoa đã đến gần, chà ng kêu lớn:
- Âu DÆ°Æ¡ng Xung, ngÆ°Æ¡i muốn tìm ta phải không? Không cần ngÆ°Æ¡i tìm, tá»± ý ta đến đây, hãy buông tha Lãnh Băng Nhi lại đây bắt ta má»›i là ngÆ°á»i bản lÄ©nh.
Ân Kiếm Thanh bị má»™t cÆ°á»›c của Lãnh Băng Nhi tuy rất Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ°ng không đến ná»—i thá» thÆ°Æ¡ng, y lồm cồm bò dáºy định rút kiếm cùng vá»›i sÆ° phụ liên thủ áp Lãnh Băng Nhi, y không ngá» kiếm pháp nà ng hiện nay lại quá tinh diệu, nghiá»…m nhiên không chịu kém sÆ° phụ y, lại gặp lúc Mạnh Hoa vừa đến, y không dám Ä‘á»™ng thủ nữa bụng lo sợ: "Lạ tháºt, chÆ°a đến má»™t năm mà sao kiếm pháp nà ng lại thay đổi tinh diệu đến thế?" Ân Kiêm Thanh không biết kiếm pháp của nà ng nhÆ°ng Mạnh Hoa thì biết rõ, vì chà ng đã từng chứng kiến cao thủ kiếm pháp của Thiên SÆ¡n phái là Äinh Triệu Minh giao thủ vá»›i thân phụ chà ng. Thân phụ chà ng vốn được coi là thiên hạ vô song, thế mà vá»›i Äinh Triệu Minh cÅ©ng khó hÆ¡n được má»™t chiêu, kiếm pháp của Lãnh Băng Nhi hiện nay chÃnh là kiếm pháp của Thiên SÆ¡n phái.
Kiếm pháp của Thiên SÆ¡n phái chÃnh là khắc tinh của Lôi Thần Chưởng, nhÆ°ng vì Lãnh Băng Nhi má»›i há»c được má»™t năm, công lá»±c lại không bằng Âu DÆ°Æ¡ng Xung nên chÆ°a thể hạ được hắn.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung thấy Mạnh Hoa xuất hiện cÅ©ng muốn rá»i bá» Lãnh Băng Nhi nên hắn gấp gáp lá»™ hung quang trên đôi mắt hét lá»›n:
- Tiểu nha đầu, lần nà y đúng là tự tìm chỗ chết, đừng có trách ta.
Chưởng lá»±c cà ng lúc cà ng mãnh liệt lúc Lãnh Băng Nhi xuất chiêu sát thủ. Chỉ nghe má»™t tiếng soạt rất lá»›n, ống tay áo của Âu DÆ°Æ¡ng Xung đã rách má»™t Ä‘oạn dà i còn Lãnh Băng Nhi thì lảo đảo lùi lại mấy bÆ°á»›c miệng rên lên má»™t tiếng và phun ra má»™t búng máu tÆ°Æ¡i ChÃnh ngay lúc ấy thì thấy có luồng ánh xanh xẹt tá»›i, Mạnh Hoa đã láºp tức hạ sát thủ ngăn không cho Âu DÆ°Æ¡ng Xung tấn công tiếp Lãnh Băng Nhi.
Lãnh Băng Nhi kịp lùi lại Ä‘iá»u chỉnh cÆ°á»›c bá»™ quay đầu nhìn lại tìm Ân Kiếm Thanh. Ân Kiếm Thanh thấy Mạnh Hoa đến vừa kịp lúc, y run sợ. Tuy Lãnh Băng Nhi bị chưởng đánh phun máu nhÆ°ng chiêu tối háºu của nà ng cÅ©ng chém rách được tay áo của Âu DÆ°Æ¡ng Xung chứng tá» kiếm pháp nà ng giỠđây đã hÆ¡n hẳn y, y là m sao dám đối địch. Chợt thấy Lãnh Băng Nhi chuyển thân lại gần, y sợ lại lá»t và o tay nà ng nên vá»™i và ng phi thân xuống sÆ°á»n núi đầy tuyết. Lãnh Băng Nhi tuy nhìn thấy Ân Kiếm Thanh bá» chạy nhÆ°ng nà ng vừa trúng má»™t chưởng của Âu DÆ°Æ¡ng Xung, tuy không bị ná»™i thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng cÅ©ng không thể Ä‘uổi theo, vá»™i và ng rút ra má»™t ve Tiểu Hoà n Äan, bá» và o miệng nuốt rồi dá»±a lÆ°ng và o má»™t gốc cây ngÆ°ng thần tÄ©nh dưỡng quan sát cuá»™c chiến giữa Mạnh Hoa và Âu DÆ°Æ¡ng Xung.
Mạnh Hoa sá» dụng khoái Ä‘ao gia truyá»n biến thà nh kiếm pháp nhÆ° chá»›p giáºt, dữ dá»™i nhÆ° sấm sét chỉ trong khoảnh khắc đã liên tiếp tung ra sáu mÆ°Æ¡i sáu chiêu kiếm, má»—i chiêu Ä‘á»u nhằm và o yếu huyệt của đối phÆ°Æ¡ng.
Âu DÆ°Æ¡ng Xung cứ Ä‘inh ninh chà ng bị thụ thÆ°Æ¡ng rất nặng dù có thần phÆ°Æ¡ng diệu dược gì Ä‘i nữa tối thiểu cÅ©ng phải mÆ°á»i ngà y ná»a tháng má»›i khôi phục được công lá»±c, ai ngá» má»›i xuất hiện đã tấn công nhÆ° vÅ© bão tá»±a nhÆ° chÆ°a há» bị thụ thÆ°Æ¡ng do đó Âu DÆ°Æ¡ng Xung cà ng đánh cà ng kinh hoảng.
NhÆ°ng dù sao Âu DÆ°Æ¡ng Xung cÅ©ng là má»™t cao thủ võ lâm, tuy sợ mà không loạn, chân hắn đạp và o các phÆ°Æ¡ng vị ngÅ© hà nh bát quái, lùi má»™t bÆ°á»›c xuất má»™t chưởng, công thủ Ä‘á»u nghiêm ngặt vá»›i ý định cầm cá»± dằng dai là m tiêu hao chân lá»±c của Mạnh Hoa.
Quả tháºt Mạnh Hoa khi ấy má»›i chỉ khôi phục được nhiá»u lắm là bảy tám thà nh công lá»±c, chà ng vẫn có thể cầm cá»± tuy nhiên đã cảm thấy miệng khô ngÆ°á»i nóng nhÆ° Ä‘ang ở trong má»™t lò lá»a cháy hừng há»±c váºy.
Lãnh Băng Nhi Ä‘ang ngồi dá»±a lÆ°ng ở gốc cây báºt mình xông tá»›i, quắc mắt:
- Äối vá»›i tên quái nhân nà y chúng ta không cần phải giữ quy củ giang hồ nữa.
à của nà ng rõ rà ng muốn cùng chà ng liên thủ đánh Âu DÆ°Æ¡ng Xung khiến hắn run sợ lo nghÄ©: "Con nha đầu nà y bị thÆ°Æ¡ng nhẹ quá, kiếm pháp Thiên SÆ¡n phái của thị là khắc tinh của ta. Má»™t mình tên tiểu tá» nà y ta đã khó ứng phó, thêm con nha đầu nà y nữa... Hừ, chỉ sợ đến lúc ta muốn chạy cÅ©ng không được nữa." Láºp tức trong tâm nảy ra ý định "tam tháºp lục kế, tẩu vi thượng sách", nên đôi chân lui má»™t bÆ°á»›c giả vá» tấn công và i chiêu nhÆ°ng thá»±c ra là tìm cÆ¡ há»™i tẩu thoát.
Mạnh Hoa là ngÆ°á»i quá chân thá»±c, thấy Lãnh Băng Nhi vừa má»›i bị thÆ°Æ¡ng, chà ng không nỡ để nà ng giúp sức nên nói:
- Lãnh cô nương cứ yên tâm nghỉ ngơi, yêu nhân nà y một mình ta đối phó được rồi.
Trong lúc nói, kiếm thế đã chuyển vẽ má»™t vòng tròn chụp xuống thân mình Âu DÆ°Æ¡ng Xung. Chà ng vừa ngăn cản Lãnh Băng Nhi lại gần, vừa muốn tốc thắng nên kiếm chiêu rất Æ° Ä‘á»™c hại, nhÆ°ng chÃnh vì gấp ý muốn thắng quá nên kém phần tinh máºt, tạo cÆ¡ há»™i cho Âu DÆ°Æ¡g Xung tìm ra cÆ¡ há»™i Ä‘Ã o thoát.
Kiếm ảnh và chưởng Ä‘ang quấn và o nhau bá»—ng nhiên Ấu DÆ°Æ¡ng Xung rống lên má»™t tiếng thân hình bay ra hÆ¡n má»™t trượng, kiếm quang Ä‘uổi vụt theo cắt đứt của hắn má»™t mảng tóc hung hung bay tản mát nhÆ° cá» rối nhÆ°ng Âu DÆ°Æ¡ng Xung cÅ©ng thoát khá»i vòng khống chế của kiếm. Hắn không kịp nhìn lại, phi thân vụt luôn xuống núi.
Mạnh Hoa chưa biết thương thế của Lãnh Băng Nhi ra sao nên không dám đuổi theo.
Chà ng đút kiếm và o vỠân cần:
- Lãnh cô nương không sao chứ?
- CÅ©ng may chỉ bị má»™t chưởng nhẹ, tiểu muá»™i đã uống Tiểu Hoà n Äan, hiện nay có thể cùng đại ca xuống núi được rồi. Sao đại ca phục ChÆ°Æ¡ng mau chóng váºy?
- Ta cÅ©ng không ngá». Äó chÃnh là công lao thần dược của cô nÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng cÅ©ng may tên quái nhân sợ chạy trÆ°á»›c chứ nếu đánh thêm Ãt nữa ta sợ ta không đủ sức cầm cá»±.
Hai ngÆ°á»i cùng nhau xuống núi.
Xuống đến chân núi không thấy bóng dáng Ân Kiếm Thanh đâu, hai ngÆ°á»i Ä‘inh ninh y đã cùng tên sÆ° phụ quái nhân dẫn nhau chạy thoát rồi. Lúc ấy hai ngÆ°á»i có chút thá»i gian nhà n hạ bèn tá»± thuáºt chuyện gặp gỡ trong mấy năm qua cho nhau nghe. Lãnh Băng Nhi nghe Mạnh Hoa thuáºt chuyện nguyên nhân chà ng đến vùng đất nà y liá»n cÆ°á»i bảo:
- Äêm há»™i Äiêu DÆ°Æ¡ng tiểu muá»™i đã hoà i nghi có đại ca ở trong đó. Mạnh đại ca, đại ca đã giúp cho Tang Äạt Nhi kiếm được ngÆ°á»i yêu. La Man Na đúng là tuyệt thế mỹ nhân, thảo nà o Ân Kiếm Thanh không mê mệt. Phải chi y cứ việc nói thẳng vá»›i tiểu muá»™i, tiểu muá»™i sẽ vui vẻ cho y theo Ä‘uổi La Man Na, việc gì y phải dụng tâm hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i tiểu muá»™i? Mạnh Hoa cÅ©ng cÆ°á»i:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng ôi, cô nÆ°Æ¡ng hay cÆ°á»i ta quá trung háºu nhÆ°ng kỳ tháºt cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là ngÆ°á»i quá thuần lÆ°Æ¡ng. Ân Kiếm Thanh không phải chỉ mê mệt vì nhan sắc của La Man Na không đâu, má»™ng của y lá»›n hÆ¡n nhÆ° thế nhiá»u! Liá»n đó chà ng Ä‘em ba mục Ä‘Ãch lá»›n mà Ân Kiếm Thanh nhắm đến khi cÆ°á»›i được La Man Na là m vợ, nhất nhất kể cho nà ng nghe.
Lãnh Băng Nhi cay đắng:
- Tiểu tặc nà y tháºt dã tâm lá»›n tháºt. Nếu sá»›m biết váºy, tiểu muá»™i nhất quyết không tha cho y chạy mất. Rồi nà ng cÅ©ng Ä‘em những sá»± nà ng đã gặp kể cho chà ng nghe:
- Khi rá»i khu Thạch Lâm, Ân Kiếm Thanh không đồng ý cùng tiểu muá»™i đến Tiểu Kim Xuyên vì lúc ấy Tiểu Kim Xuyên Ä‘ang bị quân Thanh vây hãm. Tiểu muá»™i không dám ép y, để y tá»± định Ä‘oạt, thế rồi y đến nÆ¡i đây, nà o ngá»...
Nà ng thở dà i, tiếp tục:
- Nà o ngỠđến cõi xa xôi nà y không lâu, y gặp tên quái nhân tóc Ä‘á» và bái hắn là m sÆ° phụ. Má»›i đầu tiểu muá»™i cÅ©ng chÆ°a biết Âu DÆ°Æ¡ng Xung là ngÆ°á»i tốt hay ngÆ°á»i xấu nhÆ°ng rồi dần dần rõ y là má»™t tên hết sức thâm Ä‘á»™c. Tiểu muá»™i có khuyên Ân Kiếm Thanh nếu muốn há»c võ công sao không há»c thúc phụ là Ân Cừu Thế là ngÆ°á»i võ há»c thà nh danh mà lại phải Ä‘i cầu cạnh tên yêu nhân ấy? Y đáp thúc phụ không biết tông tÃch ở đâu và thúc phụ dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không Æ°a y. Y còn ngụy biện sÆ° phụ là ngÆ°á»i tốt hay ngÆ°á»i xấu cÅ©ng không liên quan gì đến y vì mục Ä‘Ãch y chỉ cần há»c được võ công cao cÆ°á»ng thôi. Tiểu muá»™i nghe y nói cÅ©ng có phần hợp lý nên mặc y quyết định. Hừ, bây giá» muá»™i má»›i biết mục Ä‘Ãch của y không phải là há»c võ công mà là dã tâm khác tệ hại hÆ¡n. Từ khi bái tên quái nhân là m sÆ° phụ, thái Ä‘á»™ của y đối vá»›i tiểu muá»™i biến khác liá»n, tiểu muá»™i ra sức ngăn cản y nên y má»›i nhân đó dùng mê hÆ°Æ¡ng khiến tiểu muá»™i bất tỉnh rồi ném muá»™i xuống băng hồ.
- Rồi sau đó ai cứu cô nương?
- May mà mệnh số tiểu muá»™i chÆ°a hết, lúc ấy Ä‘ang và o giữa mùa đông, vốn rất Ãt trá»i mÆ°a thế mà không hiểu sao hôm đó trá»i lại mÆ°a má»™t tráºn rất lá»›n, nÆ°á»›c hồ dâng trà n và băng tan ra từng mảnh trôi trên hồ. Tiểu muá»™i bị uống má»™t bụng nÆ°á»›c lạnh kịp thá»i tỉnh lại.
Nguyên vì y cho muá»™i uống mê hÆ°Æ¡ng vốn tÃnh nhiệt bị nÆ°á»›c băng lạnh lẽo là m giảm hết dược tÃnh rồi may mắn vừa gặp lúc hai vợ chồng mục nhân Ä‘ang Ä‘i đục nÆ°á»›c băng tìm cá mÆ°u sinh. Há» phát hiện ra tiểu muá»™i và cứu tiểu muá»™i vá» nhà . Sau đó nhá» má»™t duyên may, tiểu muá»™i gặp má»™t cứu tinh. Äại ca biết Thiên SÆ¡n Kiếm Khách ÄÆ°á»ng Gia Nguyên không? Chà ng đáp:
- Ta chỉ biết Thiên SÆ¡n chưởng môn ÄÆ°á»ng KÃnh Thiên.
- ÄÆ°á»ng Gia Nguyên chÃnh là con trái của ÄÆ°á»ng KÃnh Thiên. Hai vợ chồng ÄÆ°á»ng Gia Nguyên vân du đến nÆ¡i nà y và may sao lại ngụ tại nhà của ngÆ°á»i mục nhân đã cứu tiểu muá»™i. Sau khi biết chuyện tiểu muá»™i và gia thế của tiểu muá»™i, ÄÆ°á»ng Gia Nguyên lấy BÃch Linh Äan và Tiểu Hoà n Äan giải Ä‘á»™c cho tiểu muá»™i, chẳng những thế ÄÆ°á»ng Phu nhân còn truyá»n Thiên SÆ¡n Kiếm pháp cho tiểu muá»™i. Hai vợ chồng ấy má»›i rá»i khá»i nÆ¡i đây hai tháng trÆ°á»›c đây. Trong vòng má»™t năm nay tiểu muá»™i để ý thấy Kiếm Thanh thay đổi rất nhiá»u, không ngá» y má»—i ngà y cà ng tệ hại thêm, nhÆ°ng cÅ©ng không tưởng tượng nổi y lại có thể táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm đến thế. Tiếc rằng ta lại để cho thầy trò y chạy mất.
Chà ng than thở:
- Tháºt là uổng phà cho Kiếm Thanh, mong có má»™t ngà y y ăn năn vì những hà nh vi của mình, quay vá» nẻo chánh. Lãnh cô nÆ°Æ¡ng dá»± định gì bây giá»?
- Phu phụ ÄÆ°á»ng đại hiệp Æ°á»›c hẹn vá»›i tiểu muá»™i sẽ trở lại đây. Hiện nay tiểu muá»™i phải đợi há» trở lại má»›i quyết định được. Còn đại ca?
- Ta phải tìm gấp Úy Trì đại hiệp, rồi sau đó sẽ lên Thiên Sơn.
- Phu phụ ÄÆ°á»ng đại hiệp cÅ©ng sẽ vá» Thiên SÆ¡n sau khi ghé qua đây, đại ca sao không ở lại đây chá» ÄÆ°á»ng đại hiệp Ä‘i luôn má»™t thể?
- Ta rất muốn bái kiến ÄÆ°á»ng đại hiệp nhÆ°ng thá»i gian đã gấp lắm rồi. Ta đã dùng dằng ở đây hÆ¡n năm ngà y, chỉ sợ không Ä‘uổi kịp Úy Trì đại hiệp.
- Tiểu muá»™i không dám lÆ°u giữ đại ca, nhÆ°ng vì đại ca vừa má»›i khá»i bệnh, xin lên Ä‘Æ°á»ng hãy bảo trá»ng.
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng, xin hẹn gặp nhau má»™t dịp khác.
Chà ng huýt má»™t ChÆ°Æ¡ng sáo gá»i con ngá»±a của chà ng, nhÆ°ng thảo nguyên vẫn hoà n toà n vắng lặng không có tiếng ngá»±a hà đáp lại. Lãnh Băng Nhi lắc đầu:
- Có lẽ Ân Kiếm Thanh đã cÆ°á»›p mất ngá»±a của đại ca rồi. TrÆ°á»›c mặt hÆ¡n hai trăm dặm có má»™t khu chợ nhá» trên thảo nguyên, hay là đại ca đến đó mua con ngá»±a khác váºy? Mạnh Hoa Æ°á»›c tÃnh hai trăm dặm thì trÆ°a mai chà ng có thể tá»›i nÆ¡i rồi, vui mừng nói:
- NhÆ° váºy tháºt tốt, Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta sẽ gặp lại sau.
Chà ng định chia tay chợt nhớ ra một chuyện:
- Cô nương, còn việc nà y xin nhỠcô nương.
- Äại ca cứ tá»± nhiên.
- Cô nÆ°Æ¡ng đã biết tên yêu nhân tóc đỠÂu DÆ°Æ¡ng Xung có ý hãm hại Tang Äạt Nhi.
NhỠcô nương báo tin ấy cho gia đình La Hải để hỠđỠphòng.
- Äại ca yên tâm, chỉ và i ngà y nữa vợ chồng ÄÆ°á»ng đại hiệp sẽ trở vỠđây. Tiểu muá»™i sẽ Ä‘em chuyện nà y báo vá»›i ÄÆ°á»ng đại hiệp, là m sao tên Âu DÆ°Æ¡ng Xung còn đất sống? Sau khi chia tay vá»›i Lãnh Băng Nhi chà ng vá»™i vã lên Ä‘Æ°á»ng cứ nhắm trÆ°á»›c mặt Ä‘i tá»›i.
-oOo-