|
Phiến Diá»…m Thiết Hương Chi Thái Giám Truyá»n Kỳ - New: Chương 25
Phiến diá»…m thiết hương chi thái giám truyá»n kỳ
Chẳng biết đã trải qua bao lâu, Là Liên Anh cuối cùng cũng tỉnh lại, nhưng hắn chợt phát hiện mình không hỠphiễu đãng trong không gian mà lại nằm ở một gian phòng. Căn phòng tuy không được bà y biện trang trà xa hoa nhưng lại có những trụ nhà to lớn trạm khắc hình điêu long uốn lượn vô cùng sinh động trông cực kì có khà thế hoà ng gia nội tộc.
Äá»™t nhiên ,má»™t tiếng "tang" vô cùng thanh thúy vang lên cắt đứt dòng suy tưởng cá»§a hắn hiển nhiên đó là tiếng va chạm cá»§a kim khà vá»›i ná»n gạch, nguyên là Chân VÅ© kiếm và bà tịch mà Trương Tam Phong đã tặng cho hắn.
- Chân vũ kiếm và Tam Bổn bà tịch?
Váºy là không phải là mÆ¡ mà là thá»±c sao? Là ..sá»± thá»±c sao? Là Liên Anh vá»™i và ng cúi xuống mở cuá»—n Tam bổn bà tịch: Cá»u Dương thần công, Thái Cá»±c kiếm, Thái Cá»±c quyá»n, tất cả Ä‘á»u là sá»± thá»±c sao? Trương Tam Phong nói váºy là có ý gì? Cái gì là "Huỳnh Hoặc thá»§ tâm"? Cái gì là váºn mệnh định sẵn ngà n năm? Rõ rà ng là ta đã chết rồi mà . Trừ phi......â€
Là Liên Anh nhìn lại xung quanh gian phòng bá»—ng phát hiện má»™t mảnh đồng kÃnh, liá»n chạy tá»›i cúi xuống nhìn thì thấy trong đồng kÃnh là má»™t thiếu niên thư sinh cá»±c kì tuấn tú. Trong lòng chợt hiểu ra, vừa mừng vừa sợ, nguyên lai việc trùng sanh lại là tháºt sao? Nhá»› tá»›i thá»i gian sống trước kia Là Liên Anh đã từng Ä‘á»c không Ãt huyá»n huyá»…n tiểu thuyết, tất cả những ai có thể trùng sanh sau nà y Ä‘á»u thá»§ đắc không Ãt võ công cùng mỹ nữ....Má»›i nghÄ© đến thế trên miệng hắn nước miếng đã chảy xuống từng dòng, rồi như không để ý đến xung quanh khuôn mặt thất thần trong đầu luân phiên tưởng tưởng những hình ảnh nóng bá»ng dạt dà o xuân phong.....
Ai….tháºt đáng thương cho tiểu Liên Anh nếu hắn lúc nà y phát hiện rằng mình sau khi trùng sanh lại trở thà nh má»™t thái giám thì không biết sẽ có những phản ứng gì nữa?
Sau khi để trà tưởng tượng bay bổng chốc lát,. Là Liên Anhbắt đầu suy tư việc tại sao Trương Tam Phong lại nhưá»ng hắn "Tá Thi hoà n hồn"? Bất quá cứ mặc kệ là do gì miá»…n là được trùng sanh hÆ¡n nữa lại được trùng sanh và o má»™t thân thể kiện toà n, trẻ tuổi tuấn tú thì đối vá»›i hắn quả là má»™t niá»m vui quá lá»›n rồi.
Là Liên Anh thầm nghĩ tới những khẩu quyết đoạn chú luyện kiếm hồn chân nguyên mà Trương Tam Phong đã nhất đinh căn dặn hắn phải nhớ kĩ mà chưa một lần được thỠqua.
Vừa niệm đã thấy Chân VÅ© Thanh Phong bảo kiếm Ä‘ang nằm trên mặt đất chợt bắt đầu run rẩy, thân kiếm chợt tá»a ra má»™t tia thanh mang uốn lượn quấn quanh thân kiếm, ý niệm vừa rứt toà n bá»™ thanh bảo kiếm quang mang rá»±c sáng hóa thà nh má»™t luồng thanh quang chói mắt, kiếm khà mà u xanh lạt bao bá»c tòan bá»™ thân kiếm khiến thanh kiếm từ thá»±c hóa hư chỉ còn lại trên không má»™t đạo thanh quang biến ảo vô cùng.
"Sưu" má»™t tiếng, luồng thanh quang chợt lóe, chân vÅ© bảo kiếm bắn thẳng vá» phà chân trái cá»§a hắn. Ngay láºp tức Là Liên Anh cảm thấy chân trái Ä‘au nhói, khiến hắn ngã ngá»a ra ná»n đất không ngừng lăn lá»™n Ä‘au đớn gà o hét.
"Là Liên Anh, ngươi là m sao váºy?" Má»™t tiểu nam tá» thân váºn áo vải thô đẩy cá»a chạy và o, vừa nhìn thấy Là Liên Anh kêu gà o lăn lá»™n trên mặt đất liá»n vá»™i nói: "Là Liên Anh ngươi ở yên đấy Ä‘i, ta Ä‘i gá»i An công công đến" ngưá»i nà y nhá» gầy, khuôn mặt không râu, trên cổ lại không thấy hầu kết, thanh âm ẻo lả hiển nhiên là má»™t thái giám, Là Liên Anh thầm nghÄ©. Không lẽ nÆ¡i nà y là hoà ng cung sao? Mình chÃnh là hoà ng đế? Ha ha! Là hoà ng đế tất phải cá»±c kì sung sướng, cung tần mÄ© nữ đếm sao cho xuể. …
A! Nhưng tên tiểu thái giám vừa rồi không há» gá»i ta má»™t tiếng Hoà ng thượng, hÆ¡n nữa căn phòng nà y tuy có khà khái nhưng không hoa lệ, không thể là nÆ¡i ở cá»§a hoà ng đế được? Thôi mặc kệ ra sao, không thể để ngưá»i khác phát hiện ra bà tịch được, Là Liên Anh cố nén Ä‘au cúi xuống nhặt “Tam Bổn bà tịch†rÆ¡i trên ná»n đất giấu và o trong ngá»±c áo.
Không lâu sau, tiểu thái giám kia dẫn tá»›i má»™t trung niên nam tá» trên bốn mươi tuổi bước và o phòng, bá» ngoà i không khác hắn là lắm, không râu, không hầu kết..hiển nhiên là thái giám. Là Liên Anh vừa thấy nam nhân trung niên mặt nhá»n tai khỉ trong lòng thầm nhá»§ hiển nhiên không phải kẻ tốt là nh gì. trung niên thái giám nhìn lướt qua bá»™ dạng cá»§a Là Liên Anh rồi nói: "Là Thuáºn, Là Liên Anh sống được tá»›i giá» nà y lại có thể la hét lá»›n váºy hiển nhiên là không có việc gì lá»›n nữa rồi. Ngươi để hắn nghỉ ngÆ¡i chốc lát rồi dẫn hắn tá»›i tịnh thân phòng, vừa lúc có thể tham dá»± tịnh thân đại Ä‘iển"
Nói rồi cÅ©ng không thèm nhìn lại hắn má»™t lần, phất tay áo Ä‘i thẳng ra ngoà i. Là Thuáºn khẽ nâng Là Liên Anh lên đỡ hắn nằm xuống giưá»ng: "Là Liên Anh ngươi bệnh lâu như váºy, cuối cùng cÅ©ng tỉnh lại được, ta còn tưởng ngươi sẽ chết nữa chứ, ta ra ngoà i kiếm cho ngươi chút đồ ăn, ngươi cứ từ từ nghỉ ngÆ¡i cho khoe nha" Là Liên Anh từ lúc được đỡ lên giưá»ng vẫn cứng đỠngưá»i, không há» có chút phản ứng, trong đầu hắn lúc nà y vẫn ong ong vang vá»ng lá»i nói cá»§a cái tên gì gì An công công kia: "Ngươi để hắn nghỉ ngÆ¡i má»™t chút rồi đưa hắn Ä‘i tịnh thân." Má»›i nghÄ© đến đó hắn đã muốn ngất Ä‘i, chẳng lẽ...
Là Liên Anh toà n thân phát gai, gấp rút kéo quần xuống, cÅ©ng may là dưới đám lông Ä‘en ráºm kia, mệnh căn hùng cá»§ vẫn ngoan ngoãn nằm vắt ngang. Là Liên Anh lúc nà y trong tâm má»›i tạm chấn tÄ©nh, thầm nghÄ©: "Mẹ nó, Trương Tam Phong nếu ngươi dám nhưá»ng ta thà nh má»™t thái giám, ta nhất quyết má»™t phát đốt rụi hết ngá»n VÅ© ÄÆ°Æ¡ng sÆ¡n cá»§a ngươi Ä‘i. Má»›i vui mừng chưa được bao lâu, nghÄ© tá»›i đến lúc Ä‘i tịnh thân thì tâm thần chợt trùng xuống.....
Vừa nhÃu mà y suy nghÄ© cÆ¡ há»™i thoát hiểm, bà n tay theo thói quen khẽ vuốt ve thanh mệnh căn tá», không biết từ lúc nà o đã cứng ngắc, Là Liên Anh lúc nà y bá»—ng sinh ra má»™t cảm giác cá»±c kì vi diệu, toà n thân má»™t cá»— há»a dục bá»™c phát muốn phún xuất ra ngoà i, không kìm nén được Là Liên Anh đà nh bất đắc dÄ© hướng mệnh căn Ä‘ang căng phồng phóng xạ thẳng và o ống quần Ä‘ang kéo dở. Quả là không đúng vá»›i tư vị chân tháºt nhưng đây lại cÅ©ng là đÃch đến cuối cùng cá»§a bất cứ nam tá» nà o trên Ä‘á»i....
Má»™t lát sau đã thấy Là Thuáºn tay cầm má»™t cái mâm trên đó có và i chiếc man đầu tiến và o.
Vừa má»›i thá»§ dâm xong cá»™ng vá»›i việc trải qua biết bao nhiêu chuyện Là Liên Anh lúc nà y đã cảm giác bụng đói cồn cà o, được thưởng thức man đầu thì quả là đại quý rồi. Vừa ăn vừa nói chuyện má»™t lúc vá»›i Là Thuáºn Là Liên Anh lúc nà y cÅ©ng đã có má»™t chút hiểu biết.
NÆ¡i đây đúng là trong hoà ng cung nhưng bất quá không phải là năm 2006 mà là năm thứ năm ÄÆ°á»ng Huyá»n tông. Hắn lúc nà y cÅ©ng vẫn gá»i là Là Liên Anh, má»›i má»™t tháng trước tình nguyện đến hoà ng cung tịnh thân là m thái giám và Là Thuáºn là ngưá»i phụ trách giáo huấn các lá»… nghi cùng quy cá»§ cho các tiểu thái giám má»›i và o. Bất cứ má»™t ngưá»i má»›i tiến cung Ä‘á»u có má»™t thái giám phụ trách, thứ nhất là để giáo huấn lá»… nghi và quy cá»§, thứ nhì là để giám sát Ä‘iá»u tra đỠphòng kẻ đó là thÃch khách trà trá»™n và o. Tất nhiên số thÃch khách đồng ý tịnh thân là rất Ãt, Là Liên Anh nghÄ© mãi cÅ©ng không thể hiểu được tại sao trên Ä‘á»i nà y lại có những vÄ© nhân dám là m như váºy. Cho nên xét theo mặt nà y thì Là Liên Anh cÅ©ng không biết nguyên mình là ai? ÄÆ°á»ng đưá»ng là má»™t nam tá» hán mi thanh mục tú vì Ä‘iá»u gì mà cam tâm tiến cung là m thái giám, Ä‘iá»u nà y quả thá»±c khó hiểu.
Là Liên Anh trong khi huấn luyện nổi tiếng má»™t tiểu thái giám tương lai tinh ranh giá»i xảo biện có tiếng váºy mà bây giá» nhất nhất cái gì cÅ©ng không nhá»› rõ khiến cho Là Thuáºn khó hiểu vô cùng phải tá»± nhá»§ rằng hắn bị bệnh quá nặng nên ảnh hưởng đến trà não đâm ra có chứng hay quên.
Là Thuáºn thở dà i ản á»§i: "quên cÅ©ng tốt, cÅ©ng không nhá»› nhiá»u đến thần thương. Chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i khổ mệnh, trên Ä‘á»i nà y không có Ä‘iá»u gì khổ sở bằng việc phải Ä‘i là m thái giám mà ?"
Má»›i nói chút Ãt mà như cảm hoà i vá»›i thân pháºn mình lúc nà y, liá»n khóc rống lên. Là Liên Anh thấy váºy trong lòng thầm nghÄ©: "Ông già ta đưá»ng đưá»ng là má»™t cục trưởng, thiếu gia ta luôn luôn phong tư tiêu sái, đồ ngon váºt lạ Ä‘á»u đã hưởng qua, sao có thể là khổ mệnh nhân chứ! Nhìn ngươi hà m hà m hồ hồ thế nà y thì có là m thái giám cÅ©ng không có tiá»n đồ gì mà ."
Khóc rống má»™t hồi bình tâm trở lại, Là Thuáºn dùng tay lau nước mắt rồi vá»— vá»— và o vai Là Liên Anh: "Là Liên Anh, ngươi nghỉ ngÆ¡i cho tốt, chuẩn bị má»™t chút Ä‘i, ta Ä‘i rá»a má»±at rồi dẫn ngươi Ä‘i đến tà m thất tịnh thân".
Là Thuáºn vừa ra khá»i phòng, Là Liên Anh đã muốn đứng lên chạy trốn nhưng ngoà i cá»a lúc nà o cÅ©ng có thị vệ canh giữ, canh phòng nghiêm máºt, đúng là có cánh cÅ©ng không thoát.
Là Liên Anh vá»™i rút trong ngá»±c áo ra cuốn Tam Bổn bà tịch nhìn ngắm đến ná»a ngà y cÅ©ng không hiểu đựợc gì nhiá»u, chán nản cất và o trong ngưá»i. Sau đó hướng và o không trung ngá»a cổ gá»i khẽ: "tiên nhân, tiên nhân, ngưá»i ở nÆ¡i nà o? Nhanh lại cứu ta vá»›i!" "Trương chân nhân ngưá»i đã từng nói ta là thiên mệnh cú định, không phải nói ta nhất định phải là m thái giám chứ?" "Trương Tam Phong dù ngươi có đố kị vá»›i phong tư xuất chúng cá»§a ta cÅ©ng không phải hãm hại ta như thế nà y chứ?" "Ngươi là đồ biếm thái - Trương Tam Phong ngươi nếu không nhanh tá»›i cứu ta .. thì..thì...ta....ta...ngươi không phải nói muốn giao cho ta nhiệm vụ thuợng thiên đó sao? Thiếu gia ta mà trở thà nh thái giám thì ta sẽ không để cho ngươi yên đâu! Ta dù có chết cÅ©ng không giúp ngươi hoà n thà nh cái cá»§a quá»· gì thiên mệnh đâu..!"
Là Liên Anh vốn dÄ© là má»™t há»c sinh trung há»c, trong nhà có.tiá»n nuông chiá»u nên khi trưởng thà nh hắn đã lao và o má»™t cuá»™c sống sá»›m ngà y ăn chÆ¡i quáºy phá. Và o buổi tối ngà y hôm đó hắn và má»™t đám bạn giang hồ đưá»ng phố trèo lên cá»a sổ tầng ba cá»§a má»™t gia đình nhìn lén con gái ngưá»i ta tắm rá»a, do không cẩn tháºn nên trượt chân té ngã từ lầu ba xuống..ô..hô..ai tai...
Sau khi Là Liên Anh chết linh hồn phiêu du khắp nÆ¡i, đến má»™t ngá»n núi mỠảo sương khói, sau đó thì gặp được má»™t lão đạo tiên phong đạo cốt, tá»± xưng là Trương Tam Phong. Lão đạo sÄ© tặng hắn má»™t cuốn "Tam Bổn bà tịch" và má»™t thanh kiếm, ngoà i ra còn nói cho hắn biết, buổi tối ngà y hắn chết mắn mắn vừa trùng và o kì "Huỳnh Hoặc thá»§ tâm - đẩu chuyển tinh di" ngà n năm khó gặp..
Äẩu chuyển tinh di sinh ra vô số tinh thần chi lá»±c đưa linh hồn hắn đến VÅ© ÄÆ°Æ¡ng - Thiên trụ phong để nháºn lấy sứ mệnh từ ngà n năm lưu truyá»n lại, tuy nhiên đó là sứ mệnh gì thì lão đạo sÄ© cÅ©ng chưa nói, chỉ nói rằng ngà y sau hắn sẽ tá»± hiểu.
" Chẳng lẽ sứ mệnh nà y đúng là tự cung là m thái giám sao? mẹ nó chứ" Là Liên Anh sắc mặt hung hãn: "Nếu để ta gặp lại lão thì nhất đinh ta sẽ một kiếm chém trụi cái đám râu bạc kia cho nhẵn luôn!"
Mặc cho Là Liên Anh lảm nhảm chá»i rá»§a, quỳ xuống van xin, khóc khóc mếu mếu nhưng rốt cuá»™c thì cái lão đạo sÄ© kia cÅ©ng không thấy xuất hiện. Cuối cùng Là Liên Anh cÅ©ng tá»± nháºn ra rằng mình được trùng sinh là điá»u có tháºt, mình Ä‘ang ở trong hoà ng cung và chỉ trong chốc lát nữa thôi sẽ bị tịnh thân chÃnh thức trở thà nh thái giám. Muốn trốn cÅ©ng không thoát, kêu trá»i trá»i không nghe, gá»i đất đất không đáp. Nếu như trước kia thì ông già cục trưởng cá»§a hắn nhất Ä‘inh sẽ cứu hắn, còn bây giá» thì...Trương Tam Phong giá» nà y không biết chui rúc ở chá»— nà o mặc cho hắn chá»i mắng thế nà o cÅ©ng không thấy xuất hiện, bây giá» thì chỉ còn cách Ä‘i cùng Là Thuáºn, rồi trên Ä‘uá»ng Ä‘i tìm cách mà trốn thôi. Dù sao con ngưá»i cÅ©ng chỉ có má»™t mạng còn hắn thì lại được tái sinh lại có Tam Bổn bà tich trong tay không tin rằng không thể dá»±a và o nó mà biến đổi thà nh hình dạng khác được! Nhưng bất quá không biết cái bà tịch nà y có công dụng đúng như váºy không? Ở thế kỉ 21 thì còn có thể dá»… dà ng giả mạo thà nh con gái chứ bây giá» có được hay không đây? Nếu như không thà nh thái giám thì tốt còn nếu tháºt sá»± trở thà nh thái giám thì thà chết còn hÆ¡n.
Là Liên Anh tay nắm chặt cuốn bà tịch, lúc nà y muốn quay lại cÅ©ng không thể được nữa rồi, trong đầu thầm nhá»§, suy nghÄ© thông suốt, trong lòng má»™t loại cảm giác thư sướng trà n ngáºp sinh lá»±c khiến hắn thấy vô cùng sung sức bây giá» dù có chạy thì so vá»›i má»™t con thiên lý mã cÅ©ng không bằng đôi chân hắn nữa rồi
_________________________________________________
- Phiến diá»…m thiết hương chi thái giám truyá»n kỳ -
Là Liên Anh trong lòng thầm tÃnh toán sẽ tìm cÆ¡ há»™i thoát thân trên quang đưá»ng Ä‘i đến tịnh thân phòng nhưng hắn lại cà ng không thể ngá» rằng tịnh thân phòng lại cách nÆ¡i đây không bao xa chỉ khoảng và i căn phòng mà thôi. Äi ra khá»i cá»a rẽ bên trái dá»c theo hà nh lang không đến năm mươi thước là đến, thấy những tÃnh toán khổ cá»±c cá»§a mình trôi ra sông ra biển Là Liên Anh thiếu Ä‘iá»u há»™c máu mà chết
Äi và o tịnh thân phòng đã thấy bên trong tụ táºp gần má»™t trăm ngưá»i Ä‘a phần là không mặc giám phục, hiển nhiên Ä‘á»u là những ngưá»i má»›i đến. Là Thuáºn dẫn kiến hắn vá»›i má»™t lão thái giám lông mi bạc trắng như cước, khẽ vá»— vai an á»§i hắn và i câu rồi cúi đầu xoay mình bước nhanh ra khá»i cá»a
Là Liên Anh nhìn quanh, căn phòng nà y rất lá»›n tất là nÆ¡i tổ chức đại lá»… tịnh thân đại Ä‘iển, trong phòng có khoảng má»™t trăm ngưá»i, lá»›n nhá» Ä‘á»u có, nhá» tuổi nhất là những tiểu hà i đồng khoảng từ ba đến bốn tuổi, ngưá»i cao tuổi nhất thì trên đầu tóc cÅ©ng đã ngả mà u muối tiêu.
Ở ngay đại môn là má»™t lão thái giám Ä‘ang ngồi cầm bút ghi chép, nhìn qua khoảng tám chÃn mươi tuổi, trên đầu mái tóc bạc trắng như cước, ánh mắt má» mỠđầy ghỉ nhèm trông gá»›m ghiếc vô cùng. Ở phÃa đông cá»§a căn phòng được bao phá»§ bởi má»™t tấm vải mà u Ä‘en che khuất toà n bá»™ tà m nhìn cá»§a má»i ngưá»i. Có lẽ trong cung tất cả các thái giám từ năm mươi năm trở nên tất sẽ biết đằng sau tấm mà n Ä‘en đó là tinh thân thai, phÃa sau tịnh thân thai lại đựợc che khuất bởi má»™t tấm mà n trắng. Má»™t ngưá»i má»›i đến sau khi qua tấm mà n Ä‘en sẽ được tịnh thân rồi được đưa qua bên mà n trắng nghỉ ngÆ¡i rồi sẽ vá» phòng mình dưỡng thương, cái quá trình nà y được gá»i là : “qua mà n hắc bạch, là hoà ng đế nô.â€
Sau khi má»i ngưá»i đã tá» tụ đông đủ, thì có ba trung niên thái già m bước ra, trong ba ngưá»i thì có má»™t ngưá»i Là Liên Anh đã từng gặp qua đó chÃnh là An công công, Là An Äức. Bên canh Là An Äức là hai thái giám sắc phục thấp kém hiển nhiên là tùy tùng cá»§a hắn.
"Há»—n láo! nhìn thấy ná»™i thị giám, phó tổng quản, thá»§ linh ná»™i quan thái giám Là công công sao không quỳ xuống?" Äứng bên trái Là An Äức má»™t tên thái giám y phục mà u xanh biếc ẻo lả quát lên lanh lảnh. Nghe tiếng quát, lúc nà y tất cả những ngưá»i còn chưa tịnh thân trong phòng Ä‘á»u vá»™i và ng quỳ xuống. Những ngưá»i nà y trứớc khi tiến cung thì không biết tuổi Ä‘á»i ngắn hay dà i Ä‘á»u đã từng sống qua má»™t cuá»™c sống cá»§a má»™t thưá»ng dân nên tá»± nhiên cÅ©ng biết vị ná»™i thị giám phó tổng quản, ná»™i quan thá»§ lÄ©nh thái giám Là An Äức má»™t trong ná»™i đình tứ đại tổng quản nà y quyá»n thế vô cùng lá»›n, nên không dám khinh xuất vá»™i và ng quỳ xuống.
Má»i ngưá»i đồng loạt quỳ xuống mặt áp sát đất, đồng thanh hô to: tham kiến Là công công.
Là An Äức ánh mắt như Ä‘iện nhìn qua thấy rõ trong trăm nguá»i nà y thì cao thấp, béo xấu, lá»›n nhá», thấp bé Ä‘á»u có, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên ngưá»i cá»§a Là Liên Anh, trong lòng thầm nghÄ©: xem ra trong đám ngưá»i lần nà y thì Là Liên Anh khá nhất, dung mạo thanh tú, nhanh nhẹn, bị bệnh cả tháng nhưng lại có váºn tốt mà không chết.
Tên thái giám hầu cáºn thanh âm the thé quá lá»›n: "phÃa dưới im lặng nghe công công huấn thị"
Là An Äức chầm cháºm thong thả bước lên phÃa trước ná»a bước, khóe miệng hÆ¡i mỉm cưá»i: "Äắc Phúc, ngươi đừng có hù dá»a bá»n chúng nữa. Má»i ngưá»i tốt rồi xem ra má»i ngưá»i cÅ©ng đã quen thuá»™c vá»›i không Ãt các quy tắc cá»§a cung đình, ta cÅ©ng không nói gì nhiá»u chỉ là qua hôm nay má»i ngưá»i từ nay vá» sau Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà . Có thể phụng thị Hoà ng thượng đây là má»™t vinh dá»± mà các ngươi phải tu từ kiếp trước má»›i có được. Nói không chứng sau và i năm nữa, trong sô các ngươi có ngưá»i lại có thể là m quan, từ nay vá» sau áo gấm vinh quy, tri phá»§ huyện lệnh nhìn thấy lệnh bà i là phải cúi đầu tiếp đón. Việc tịnh thân cÅ©ng không lâu, chá»§ yếu là do các lão công công kinh nghiệm lâu năm đảm trách, à i, năm đó ta cÅ©ng đã từng là tịnh thân công công đó. Tốt lắm ta không quấy rầy má»i ngưá»i nữa."
"Cung tống Là công công"
Má»i ngưá»i cúi đầu hô to, Là An Äức cùng hai thái giám tùy tùng là Lưu Äắc Phúc và Trương Äắc Thá» nhanh chóng ra ngoà i. Sau khi được Là An Äức thuyết giáo má»™t hồi, ai nấy trong lòng Ä‘á»u vẽ lên viá»…n cảnh cá»§a cái ngà y áo gấm vinh quy, quyá»n cao chức trong, muốn giết ai thì giết, muốn chiếm gì thì chiếm.
Biết đã đến lúc tiến hà nh tịnh thân đại Ä‘iển Là Liên Anh gấp gáp vá»™i và ng chuyển thân lẻn ra cá»a đại sảnh nhưng không biết từ lúc nà o đã có những bóng thị vệ canh gác bên ngoà i, là m hắn quả tháºt không biết trốn Ä‘i bằng cách nà o đây?
Lão công công ánh mắt má» lòe toà n gỉ nhèm tên gá»i Thà nh công công tay cầm thế Ä‘ao vung vẩy hưá»ng hai tên thái giám bên cạnh: "Còn chá» cái gì nữa? bắt đầu Ä‘i thôi"
Hai thái giám nháºn được mệnh lệnh không dám cháºm trá»…. Má»™t tên tay cầm lấy danh sách bắt đầu gá»i tên, má»™t tên cầm khẽ cúi ngưá»i cong như con tôm luá»™c đỡ lấy tay thà nh công công đưa lão và o bên trong tấm mà n Ä‘en.
"Trương Äại Hữu!"
"Có" má»™t nam tá» cưá»ng tráng khoảng ba mươi tuổi từ trong đám ngưá»i bước ra.
"Và o đi"
"Dạ"
Äa số những ngưá»i nà y Ä‘á»u chưa má»™t lần trải qua tịnh thân đại Ä‘iển nên không biết việc yêm cát (hoạn, thiến) là như thế nà o. Cho nên khi Trương Äại Hữu bước và o sau tấm mà n Ä‘en thì ai cÅ©ng cố giương tai lên để lắng nghe động tÄ©nh. Äa phần má»i ngưá»i Ä‘á»u cho rằng khi cắt đứt mệnh căn tá» thì sẽ vô cùng Ä‘au đớn muốn chết Ä‘i, nhưng bất ngỠở chá»— không há» có má»™t thanh âm nà o vá»ng lại sau tấm mà n Ä‘en cả, ước chừng trải qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian ngắn đã nghe thấy thanh âm cá»§a thái giám bên trong truyá»n ra: "kế tiếp"
Thái giám bên ngoà i nghe váºy lại tiếp tục xướng danh.
Không ai nghÄ© rằng quá trình tịnh thân lại nhanh và đơn giản đến như váºy, ngưá»i bị cắt Ä‘i cá»§a quý thì tất sẽ phải Ä‘au đớn thống khổ kêu má»™t hai tiếng chứ đằng nà y tất cả đến tiếng hứ nhẹ cÅ©ng không có. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Là Liên Anh hiểu rằng trong khi tịnh thân nhất định có sá» dụng ma dược má»™t chất giảm Ä‘au, má»™t khi ma dược tan thì con ngưá»i sẽ Ä‘au đớn vô cùng, má»™t ná»—i Ä‘au thấu táºn tim, táºn óc, muốn chết Ä‘i cho rồi, sẽ chỉ có thể nằm dà i trên giưá»ng có khi má»™t tháng cÅ©ng chưa chắc đứng dáºy được.
Lão thái giám tay chân nhanh chóng vô bỉ, chưa đến má»™t canh giỠđã hoạn Ä‘uợc hÆ¡n mưá»i ngưá»i.
Là Liên Anh đứng trong đám ngưá»i, hồ môi sá»›m đã toát ra như mưa mùa hạ, ánh mắt liên tục nhìn ra bên ngoà i, hi vá»ng thừa dịp đám thá»§ vệ đổi canh mà chạy trốn, nhưng má»™t canh giá» trôi qua vẫn không thấy động tÄ©nh gì.
Nhìn từng ngưá»i từng ngưá»i bên cạnh cứ má»™t Ãt dần Ä‘i theo thá»i gian, Là Liên Anh tháºt sá»± là cà ng lúc cà ng sợ. TÃnh đến bây giá» có lẽ chỉ còn hÆ¡n mưá»i ngưá»i nữa là đến phiên hắn mà thôi. Là Liên Anh hai tai nắm chặc đũng quần, hai tay căng cứng nắm chặt lấy hai viên ngá»c hà nh như sợ nếu không cẩn tháºn sẽ bị tuá»™t mất. Không được, có được cuá»™c Ä‘á»i nà y thì không thể là m thái giám được. Chá»§ ý đã quyết, Là Liên Anh bắt đầu suy tÃnh xem là m cách nà o để thoát khá»i tình cảnh oái ăm nà y.
Lục lá»i trong trà nhá»› quãng Ä‘á»i quáºy phá cá»§a mình tất cả các mưu sâu kế hiển, thâm độc bỉ ổi, nhưng tÃnh mãi cÅ©ng không ra là m thế nà o cho vẹn toà n. Tóm lại, cÆ¡ há»™i chỉ có má»™t lần nà y nếu không thà nh công thì tuyệt không có lần thứ hai. Hắn cÅ©ng có nghÄ© được má»™t và i mưu kế nhưng cÆ¡ há»™i Ä‘á»u chỉ là má»™t ná»a. Mắt nhìn thêm má»™t ngưá»i bên cạnh lại Ä‘i và o tấm mà n Ä‘en là m hắn cà ng rối trÃ.
Cà ng lúc cà ng gấp, Là Liên Anh tháºt sá»± không có biện pháp gì tốt nhất, liá»n ngã lăn ra mặt đất, bắt đầu kêu gà o thống khổ: "Ai da, bụng ta là m sao thế nà y. Ai da..ai da! Äau chết ta mất thôi! A..."
Tên thái giám xướng danh nhìn thấy Là Liên Anh lăn lôn kêu gà o trên mặt đất lại thấy hắn trên trán, toà n thân mồ hôi đầm Ä‘ià tưởng hắn tháºt sá»± Ä‘au đớn, vá»™i la lên: "Úy, ngươi là m sao váºy?"
"Äại nhân, bụng cá»§a ta Ä‘au quá! A..!"
"ngươi tên gì?"
"Là Liên Anh"
"Váºy được rồi. Bụng ngươi đã Ä‘au váºy thì cho ngươi và o trước váºy. Dù sao thì trước ngươi cÅ©ng chỉ có và i ngưá»i nữa thôi"
"�" LLà Liên Anh thực không nghĩ tới việc mình trộm gà không thà nh lại ăn phải bả, muỗn trốn mà trốn không được lại hại và o thân.
"A cái gì! Ngưá»i đâu, đưa Là Liên Anh Ä‘i"
Trước cá»a hai thị vệ tiến đến kéo hắn Ä‘ang nằm ngÆ¡ ngác trên mặt đất Ä‘i thẳng và o sau tấm mà n Ä‘en, đặt hắn nằm lên má»™t chiếc giưá»ng sắt lấm tấm vết máu.
"Thà nh công công, hắn tên là Là Liên Anh, bởi vì đột nhiên phát bệnh cho nên nô tà i tự tác chủ trương cho hắn và o tinh thân trước."
Thái giám phÃa bên ngoà i tấm mà n Ä‘en hướng phÃa bên trong lá»›n tiếng bẩm báo.
"ÄÆ°á»£c, ta biết rồi" Thà nh công công cầm lấy cục đá mà i mà i qua lưỡi thế Ä‘ao vấn máu rồi bước lại gần chiếc giưá»ng sắt.
ll lớn tiếng gà o khóc: "Không đâu. Ta không muốn là m thái giám! Thà nh công công ta cầu xinh ông, ta không muốn là m thái giám"
"A tiểu há»a tá» không là m sao được. Äã nhẫn nhịn đến đây rồi thì nhẫn nhịn luôn Ä‘i, bây giá» ngươi tuy cầu ta không tịnh thân cho ngươi nhưng sau nà y khi được hưởng vinh hoa phú quý tất sẽ lại đến cảm tạ ta mà thôi" Thà nh công công cưá»i hÃp ánh mắt trông không khác gì lưỡi thế Ä‘ao lão cầm trên tay. Sau má»™t tay lấy Ãt dược thá»§y từ cạnh giưá»ng tịnh thân tẩm lên trên ngưá»i hắn.
"Ta không muốn là m thái giám!" Là Liên Anh thất thanh kêu to, thanh âm như ma kêu quỷ gà o.
Last edited by David; 23-04-2008 at 03:53 PM.
|