-Phỉ lãnh thúy!
Yến Tiểu Tiên, Tiêu Vãn Tình đồng thời thất thanh kinh hô.
Ngọc thước dài ba thước ba phân, ôn nhuận bóng loáng, lả lướt, rực rở biến ảo màu xanh lợt sáng bóng, trong suốt tựa như nước mùa xuân, nằm trong tay Sở Dịch uốn lượn lưu động, làm cho người ta thèm thuồng hận không thể cầm lấy.
Sở dịch nghiêm mặt nói:
-"không sai,! Pháp thước này đúng là tín vật của Long Hổ thiên sư, được liệt vào ‘Đạo Môn thập đại Thần Binh' 'Phỉ Lãnh Thúy'. Nghe đồn thần thước bị mất đã hơn trăm năm, không ngờ lại nằm ở trong tay Lý Mộc Phủ Lý thiên sư; không ngờ hắn coi trọng ta như vậy, trước khi thoát thai thành tiên, trọn vẹn sống chết quyết tặng bảo bối này cho ta, thực khó cho ta từ chối, ta thực không xứng đáng ……"
Yến Tiểu Tiên khúc khích cười nói:
- " hắn đã có thành ý như vậy, đại ca lại làm giùm hắn việc khó khăn nhất, tốt nhất chấp nhận."
Tiêu Vãn Tình không thể nhịn cười, hớn hở hỏi:
-"Sở lang, vị Lý Mộc Phủ Lý thiên sư đó bỏ xác thành tiên như thế nào vậy?"
Sở dịch thở dài:
- " Quá trình bỏ xác thành tiên này bổn vương thấy thật nguy nga tráng lệ. Vị thiên sư này trước ngực chống đỡ 'Xích Tiêu' nhất kiếm của Tề chân nhân, dưới bụng lại ăn 'Tru tứ Phương Quyết' của Bất Không pháp sư, tiếp theo sau lưng lại đồng thời bị Pháp Tướng trưởng lão dùng 'tứ Không Bát', Huệ Năng hòa thượng với 'Lục Diệt Côn' hóa duyên, tiếp theo sau ót lại được 'Thiên Hình' của Ngọc hư tử đục cho một lổ …… tính sơ sơ, ít nhất có mười sáu vị cao nhân trợ giúp hắn hoàn thành quá trình thành tiên. Mọi người tề tâm hiệp lực, trợ giúp đồng đạo, thật là cung hỉ cung hỉ."
Hắn nói vừa xong, Yến Tiểu Tiên ngồi ở trên giường đã ôm bụng cười ngoắt ngẽo. Khi thấy Sở Dịch bình yên quay về, nàng vui mừng vô cùng, lại nghe nói Sở Dịch lấy độc trị độc, di hoa tiếp mộc, dùng máu Lý Đông Hầu thay thế máu thai nhi chết, làm Lý lão tặc chết một cách không minh bạch, thảm thiết vô cùng, nên càng cảm thấy đại khoái.
Lí Mộc Phủ nghỉ chỉ bằng một độc chiêu "lấy máu nhận thân" này , cũng đủ đưa Lý Huyền vào chỗ chết, tưởng rằng nắm chắc phần thắng như đinh đóng cột, nên mới khinh địch cũng không nghĩ tới chuẩn bị gì khác, đúng chơi lửa làm cháy nhà, bị Sở Dịch phản công chết không kịp ứng phó.
Đạo phật chư môn, kim ngô vệ đều háo hức tranh công, trong vòng nửa canh giờ ngắn ngủi đã tiêu diệt chế ngự thiên sư đạo trong kinh thành, từ Lý phủ cứu ra Tuyên vương còn đang kinh hồn. Vương Trung Lương cùng Lý Mộc Phủ cấu kết với nhau, vũ quan hơn phân nửa thì trung thành với Tuyên vương, mắt thấy tình trạng Tuyên vương, lúc này mới hối hận, kẻ buông tay đầu hàng, kẻ đứng lên phản lại nhóm phản tặc. Kết quả tại tràng nội quân đội nổi loạn không đến một canh giờ đã bị hoàn toàn trấn áp, tan tành thành mây khói.
Tiêu Vãn Tình mỉm cười, trầm ngâm nói:
-" lão mũi trâu này hung ác độc lạt, so với yêu ma tà mị chỉ có hơn chớ không kém, có chết cũng không thương tiếc, nhưng đại địch trước mặt, thiếu một bộ phận kiềm chế lực lượng Ma Môn, nói chung cũng là thiếu hụt……"
Sở Dịch nhướng mày, cười nói:
- "Tình nhi yên tâm, thiên sư đạo chỉ là quân làm phản, tiện thể tạm thời tiêu giải xung đột nội bộ đạo phật các môn, hơn nữa phá rừng cọp sợ, thiên hạ trong thời gian ngắn không ai dám tái khởi nhị tâm, coi như là cũng xứng đáng mà chết."
Dừng một chút, hắn đắc ý dương dương mỉm cười nói:
-"huống hồ Ma Môn nghe nói việc này, nhất định cho rằng Lý Huyền bày kế làm tan rả Thiên Sư đạo, mọi nghi ngờ và ghen tỵ căm ghét đối với Tử Vi đại đế ta cũng sẽ tạm thời tiêu giảm. hắc hắc, lúc đó mới đúng một tên hạ hai chim."
Yến Tiểu Tiên hé miệng cười nói:
-"vâng a, đại ca cười nói như phiên vân phúc vũ, phản bại thành thắng, chính mình không động một ngón tay, tiêu diệt đạo môn hai cao thủ đẳng cấp đại Tán tiên …… Ma Môn yêu loại nghe nói, không dâng lễ cúng bái đại ca mới là lạ!"
Tiêu Vãn Tình đáy lòng khoan khoái, mỉm cười nói:
- "cho dù là Ma Môn cũng không làm gì được , sau vụ này, hoàng đế tất đối với Sở lang càng thêm ỷ lại, việc điều khiển quan lại quân dân, đạo phật các môn, lại càng thêm thuận lí thành chương."
Sở dịch tự nhiên nói:
-"không sai! hoàng đế đối bổn vương đại gia ca ngợi khen thưởng, khen bổn vương trung can nghĩa đảm, trí dũng song toàn, hỏa nhãn kim tình, minh biện gian tà, ngắn ngủn trong vòng vài canh giờ, phục hồi oan ức bất công cho thái tử và ngũ nương nương, báo thù tuyết hận, lại cứu tuyên vương ra, phá tan loạn đảng, thực thị thiên thu ít có trung thần, vạn thế khó gặp ……"
hai nàng nghe hắn tự xướng tự khen, nhịn không được khúc khích cười, nói:
- "đại ca, ngươi giúp cho Lý Huyền lột bỏ tiếng yêu ma còn nổi danh như vậy, quá tiện nghi cho gian tặc kia không."
Sở Dịch ha ha cười to nói:
- " lão tặc này cả đời làm nhiều điều khuyết đức, ta giúp hắn tích đức nhiều như vậy, hắn cần phải cảm tạ ta mới phải. Phải biết, hoàng đế nói bổn vương công lao quá lớn, không còn chức quan để mà thăng, không còn chức tước mà tặng, hỏi ta muốn cái gì để tưởng thưởng. ta nói muốn hai bảo bối này. bây giờ dâng hoa hiến phật, tặng cho hai vị nương tử."
nói xong, hắn đem "Thanh li hỏa" và "Phỉ lãnh thúy" phân biệt đưa tới tay Yến Tiểu Tiên, Tiêu Vãn Tình, cười nói:
- "Tiên muội thì chân khí thuộc mộc, ngũ hành mộc sanh hỏa, thích hợp xữ dụng 'Thanh Li Hỏa'. Tình nhi thì chân khí thuộc kim, kim thủy tương sanh, đối với 'Phỉ Lãnh Thúy' rốt cuộc quá thích hợp."
hai nàng a một tiếng, cảm thấy quái dị, vừa cảm động vừa vui mừng. Vốn tưởng rằng Sở Dịch sau khi thoát thai hoá cốt, hấp thụ nguyên thần của Lý Chí Nghi, đối với pháp bảo chân tu sẻ biến thành ích kỉ thập phần, tham lam vô tận. Không thể tưởng được lai hắn đưa cho các nàng hai đại thần binh mọi người đạo môn cầu mong mơ tưởng có được này mà cũng không hề nhíu mày.
Tiêu Vãn Tình tròng mắt từ từ đỏ lên, lắc lắc đầu, thản nhiên nói:
-" Tâm ý Sở lang Vãn Tình ta thu nhận, nhưng 'Ngọc Nữ thiên Tiên' ấy đã bị phá hủy, chân khí rất không bằng trước kia . 'Thất Phu Vô Tội, Hoài Bích Kì Tội'. hiện tại cầm thần binh này, đừng nói hàng yêu phòng thân, chỉ sợ ngược lại mang tai họa lại."
-"Tình nhi, đúng là bởi vì nàng chân khí không tích tụ mới càng phải có thêm thần binh này để hộ thể."
Sở dịch mỉm cười tiếp tục nói:
"nàng yên tâm, nàng và ta gia tăng tu luyện (Tố nữ chân kinh), không ngoài một tháng, chân khí của ngươi sẻ khôi phục. Thêm nửa, phu quân truyền cho ngươi và tiên muội một bí quyết thái cổ tâm pháp, bất quá nửa năm, định liệu sử dụng hai thần binh khiến cho xuất thần nhập hóa. Đến lúc đó thần quỷ còn ai dám quấy rầy các nàng!"
Nói rồi , hắn lập tức đem "trường sanh quyết» cho mộc tộc, còn kim tộc với "Hằng quyết" truyền thụ hết lòng. Hai đạo tâm pháp này bác đại tinh thâm, rất là thâm sâu khó khăn, nhưng hai nàng đều là nhân vật thông minh tuyệt đỉnh, Tiêu Vãn Tình lại từng ở “địa cung" đọc qua một lần, giờ lai được này Sở Sịch ở một bên giải thích chỉ điểm, rất nhanh hiểu được hơn phân nửa, còn lại học thuộc để sau này chậm rãi lĩnh ngộ.
Truyền thu xong tâm pháp,cách luyện thì thì có gia đinh báo lại, nói có rất nhiều vương công quý khanh nghe nói Tề vương tuệ nhãn phân biệt kẻ gian, hoàn toàn đánh bại loạn đảng, khâm phục cảm kích, tiến đến bái hạ vân vân.
Sở Dịch nghe vậy, tức thì cảm thấy mệt nhọc, ngáp liên tiếp vài cái, lẩm bẩm nói:
- "Con bà nó, bổn vương hiện tại rốt cuộc hiểu vì sao Lý Huyền lão tặc năm đó mừng rỡ khi được thanh nhàn, không để ý tới chánh sự. Quan trường thật ra hung hiểm khó lường, mỗi ngày còn phải tiếp ứng đại quan quý nhân ngu đần thật nhàm chán, không bằng ở bắc khúc uống rượu ca nhạc tiêu diêu khoái hoạt hơn." dừng một chút, lắc đầu nói: "Ai, cũng không biết kiếp trước ta phải là yêu tà cái gì, không ngờ bị ép buộc chúi đầu tới quan tràng, này không phải tai vạ còn là cái gì?"
Yến tiểu tiên hai nữ nghe hắn trút hết phiền muộn xong mỉm cười, nói:
- "Phật nói 'Ta không vào địa Ngục, còn ai vào Địa Ngục?' vì giải cứu nhân sanh quần chúng, Sở lang phải ủy khuất ủy khuất ủy khuất, tại đây không có núi đao biển lửa, chỉ có địa ngục rượu chè trác tác đầy kẻ ngốc."
Ngày hôm đó vừa đúng ngày đầu năm, hàng năm phong tục trong hoàng cung đều tổ chức khánh điển quy mô đồ sộ. Trăm quan sớm đem quà mừng, bốn phương tới thần phục, lễ nghi cực kỳ tràn đầy trang nghiêm, cho thấy hoàng đế đại hiển uy nghi thiên hạ, trọng yếu ban ân cho tứ hải, hôm nay càng thêm không thể ngoại lệ. Lể vật xong, Đường nguyên tông trước mặt văn vũ trăm quan cùng các sứ giả phiên quốc, tuyên chiếu ca ngợi Tề vương, thông báo Lý Huyền phá nát âm mưu Thiên Sư đạo , cứu Tuyên vương ra, vì Ngũ phi, thái tử tẩy oan tuyết hận, lập đại công hiển hách. Hạ chỉ bổ nhiệm tề vương làm thái sư kiêm tả phó xạ, thống lĩnh ngự sử đài, hình bộ, đứng đầu ba ty, truy nã băng đảng dư nghiệt của thiên sư đạo.
Tin tức truyền đi gây nhiều thảo luận lan rất nhanh, dân chúng Trường An đối thái tử, ngũ phi luôn luôn thập phần kính ái, nghe tin mới đều từ đau buồn chuyển sang vui mừng.
Sau đó mấy ngày liên tục, Tề vương phủ có rất nhiều khách, công khanh quý hầu đến bái hội chúc mừng không dứt,kẻ đến người đi. Tuyên vương tự mình đăng môn bái tạ, hậu bộ thị lang Dương Diệp, hình bộ thị lang Tư Mã Nho …… cũng như quan lại bị tố oan là phản loạn được hồi chức nên cảm kích rơi nước mắt, ngay cả các đạo châu quan thái thủ, tiết độ phiên trấn cũng đều phái người đưa hạ lễ tới, các đại gia đến kết giao.
Mặc dù việc tiếp đãi quan lại tới rất phiền, nhưng vì đó là cơ hội ngàn vàng nắm vững, đoàn kết hết thảy lực lượng, cộng đồng nhằm chống đở Ma Môn cùng các phiên quốc sắp đến công kích, Sở Sịch đành phải phấn chấn tinh thần.
Trong thời gian đang hòa giải này,Sở Dịch ngày đêm đốc suất trinh thám tuần tra khắp mọi nơi Tây Đường, tình báo tra xét phát hiện Tây Vực, Nam Cương tình hình quả nhiên đúng như lời nói, Đường nguyên tông kinh hãi chấn nộ, đối với hắn càng nghe lời theo kế. Lập tức Đường nguyên tông nghe khuyên bảo bí mật của Sở dịch, một mặt long trọng tiếp đãi các quốc phiên sử, ra vẻ không biết tình hình; một mặt âm thầm điều binh khiển tướng, tăng cường phòng vệ kinh thành, ra lệnh ngoài biên cương phòng thủ lặng yên tăng cường binh lực liên kết các thành, hỗ trợ lẩn nhau sẵn sàng duy trì chống lại.
Nhưng Ma Môn các tông thật ngoài dự đoán mọi người, gió êm sóng lặng, ngoại trừ tiếp tục phái xuất các phiên quốc quan hệ ngoại giao, tới Trường An triều cống còn không thấy có hành động hợp tác gì khác. Ngay như phiên quân tấn công liên tiếp Khư châu, Khang Cư châu,Tháng Thị, Vu Điền cũng đều dần dần triệt thoái vô thanh vô tức, Chu Tước thất túc cũng không thấy bóng dáng.
Có lẽ những việc này là vì ma môn tưởng rằng Lý Huyền trừ diệt thiên sư đạo, là vì Ma Môn tảo trừ chướng ngại, chuẩn bị cho tiên phật đại hội sắp tới, bởi vậy cũng tạm ngưng can qua, giúp cho hắn có thời gian tích cực phối hợp.
Nhưng Sở Dịch trong lòng hiểu rõ, đây bất quá tất cả chỉ là sự yên lặng trước khi phong ba bảo táp. Bởi vậy, mấy ngày sau, hắn càng công việc bề bộn, gia tăng kết hợp xắp xếp. ban ngày, Sở Dịch hoặc là tiến cung cùng hoàng đế mật nghị quốc sự, hoặc là ở trong phủ tiếp kiến đạt quan hiển quý; ban đêm, tu luyện (Tố nữ chân kinh)với hai nàng nhằm giúp khôi phục kinh mạch, nguyên khí.
Có được yêu nữ tử vi môn cung cấp tình báo chính xác không ngừng, lại thêm Tiêu Vãn Tình hai nàng bên cạnh bày mưu tính kế, chỉ điểm trợ giúp, Sở Dịch rất nhanh biết người biết ta, đạo quan gia dồi dào vững chắc, điều khiển hành chánh trôi chảy.
Hắn nhanh chóng kiên quyết, mãnh liệt, nổ lực hướng dẩn khả năng và kinh nghiệm cho quan lại tướng soái trung thành anh dũng, còn đối với gian nịnh kém cỏi vô dụng tầm thường, thẩm tra bắt giam với ai gia nhập loạn đảng, hay đổi chức dời đi nơi khác, đưa việc cho những người ngồi không . Trong vòng ba ngày ngắn ngủn, hơn phân nửa văn quan vỏ tướng bị thay thế, không khí thay đổi. Văn vũ trăm quan đều lẫm nhiên kính sợ, chỉ theo lảnh đạo của hắn.
Ngay đến cấp như Bùi vĩnh khánh, với hắn càng thêm cung kính, ngay cả đối diện cũng không dám liếc mắt nhìn lên. Bây giờ Sở Dịch chân thật có thể nói dưới một người, trên vạn nhân, hô phong hoán vũ, ngiêng trời lật đất. Nhưng trong đêm dài tỉnh mịch, trên giường tỉnh lại, nhìn bên cạnh nêm gấm hai vị mỹ nhân như hoa như ngọc, nghe xa xa hư vô mờ mịt tiên nhạc, hắn đều có một chút hoảng hốt, không tưởng nổi chính mình chính xác là ai, đang ở đâu. Một khắc đó, ánh trăng thê lương xuyên thấu qua rèm cửa, hình bóng chiếu xiên trên mặt đất tựa như một cái thang đưa đường hắn đi về phía trước tương lai nơi hỗn độn mà không thể dự đoán được.