Sau một đêm mất ngủ nó càng lo sợ hơn,hơn một tháng nữa ba mới về .Trong một tháng đó nó làm sao để đối mặt với cái ánh mắt kì lạ của anh nhìn nó.
-Hồi tối mày ngủ không được hả
-sao anh biết
-nhìn mắt mày kìa,thâm đen cả rồi.Mày bệnh khó chịu ngủ không được hả để tao ra chợ mua cá về nấu cháu mày ăn nha
-ở nhà có thếm hai nấu cho em ăn được rồi
-hồi mày còn nhỏ chẳng phải mỗi lần mày bệnh tao đều nấu cho mày ăn sau,mày khen cháu tao nấu ngon nhất mà
-nhưng em không muốn anh cực đâu
-không sao,nấu cho mày ăn mày thấy ngon là tao vui rồi
-uh vậy cũng được
-giờ mày ngủ cho khỏe đi tao đi chợ,đích thân tao sẽ lựa con cá ngon nhất cho mày
-uh anh đi đi
..........
-Cô ơi lấy cho cháu con cá đó đi
-trời,cậu là con trai mà đi chợ giỏi quá ta.Con cá này mà nấu cho người bệnh ăn là ngon hết ý đó
-dạ cảm ơn cô
-cậu mua nấu cho vợ hay bạn gái ăn
-da...dạ
-cậu còn ngại gì chứ,chắc cậu cưng chiều vợ lắm nhỉ
-hihi bao nhiêu tiền vậy cô
-30 cậu
-cảm ơn cô
...........
Bạch Vân dậy ăn cháu nè em
-anh hai
-gì
-sau hôm nay anh thay đổi cách xưng hô vậy
-uh..uh thì lớn cả rồi kêu mày tao người ta cười sao
-đơn giản vậy hả
-uh
-vậy sao anh đỏ mặt vậy
-thôi nhiều chuyện,mày...ah không em..em ăn cháu đi
-hehe
-để anh đút em ăn nha
-thôi kì kắm
-kì gì không phải lúc em còn nhỏ anh thường đút em ăn sao
-anh hai ah
-gì em
-lúc đó em còn nhỏ bây giờ em lớn rồi.Có những chuyện khi còn nhỏ khác và lớn lên khác anh ah.Anh hãy luôn nhớ là tuy hai anh em mình rất thân nhưng mình là anh em,là anh em anh hiểu không
-anh hiểu rồi,anh là anh của em anh biết mà điều đó em không cần nhắc anh đâu.Chỉ có điều anh quên là bây giờ em đã lớn rồi.Thôi em ăn đi cho nóng anh muốn ra ngoài một chút
Nó ăn,cũng món cháu ấy cũng do bàn tay của một người nấu thế nhưng món cháu ấy bây giờ sao mặn thế,mặn bởi có nhữg giọt nước mắt của nó hòa lẩn vào.Nó cảm thấy hối hận về những lời vừa nói ra,tại sao nó lại nhẩn tâm nói những lời mà nó biết anh sẽ rất buồn.Những trò chơi vô tư ngày xưa,anh và nó làm nhà bằng lá cây lập thành một tổ ấm.Cái tổ ấm ấy có anh đóng vai chồng và nó vai một người vợ.Những ước mơ ngây thơ của ngày xưa khi anh ước là kỉ sư xây dựng,còn nó muốn trở thành nhà thiết kế thời trang và một nhà văn nổi tiếng.Cả hai cùng cười ngây ngất với những lời tâm sự về những ước mơ ấy,đó là ngày xưa thôi còn bây giờ nó cảm thấy nó và anh trở nên xa cách không còn những khi ngồi hàng giờ để tâm sự cùng nhau.Nó không còn vô tư nhìn vào đôi mắt đượm buồn của anh,nó tránh né nó sợ sệt cả tia nhìn của anh dành cho nó
reng reng reng
-thếm hai ơi
-thếm hai đi đâu rồi,để anh ra mở cửa cho
-cảm ơn anh
-không có gì đâu,em đừng khách sáo như vậy anh khó chịu lắm
-dạ
....
-Bạch Vân
-hehe anh Long,anh về VN khi nào vậy
-anh vừa về là đến đây thăm công chúa của anh ngay đấy
-có quà cho em không
-có chứ.....tính tính tang...đây quà của em đây
-hehe đẹp quá cảm ơn anh
-anh thấy chiếc váy này hợp với em nên anh mua tặng em đấy.
-váy áo gì mà trống trên,hở dưới vậy hả
-ủa,ai đây vậy Vân
-dạ anh hai em đó anh,ảnh ở nông thôn nên không quen nhìn những chiếc áo kiểu này đâu
-ah vậy hả...chào anh hai
-ai là anh hai của cậu
-thì em kêu trước,sớm muộn gì em cũng là em rể anh hai ah
-cậu đừng có mơ
-ơ..ơ anh bỏ đi đâu thế
-kệ ảnh đi,có thể tại ảnh không thích anh mới thế.Mà anh có định đi nước ngoài nữa không hay ở luôn ở VN
-anh định về VN để cưới...
-cưới vợ hả
-là cưới vợ nhưng chữ anh định nói tiếp không phải chữ vợ
-chứ chữ gì vậy
-là chữ...em
-anh muốn cưới em hả
-uh,em không chịu ha.tại em có người rồi hay tại em chê anh không xứng với em
-không có,em chỉ sợ anh hối hận thôi.em vừa xấu xí vừa không có tài năng gì làm sao đáng để một người như anh nhìn tới em chứ
-nhưng anh yêu cái vẻ mộc mạc chân thành của em
-hi
-anh có thể ở tạm nhà em một tháng không
-được chứ,giờ anh vào nghỉ đi anh mới đi đường xa về mệt mà
-uh.
Miệng thì đồng ý nhưng trong bụng nó bây giờ đang rối như tơ vò,nó anh hai và anh Long ở chung một nhà có mà trời sập mất.thôi thì tới đâu thì tới vậy,nhưng chắc anh hai sẽ buồn nó lắm.
-em định cho Long ở thật hả
-có sao không anh hai
-không sao,nhưng anh thấy anh ta không tốt
-hi tại anh mới nhìn thấy ảnh như vậy thôi chứ ảnh tốt lắm
-nhìn người không phải nhìn bề ngoài đâu em,em phải cẩn thận đó
-anh hai ah từ từ rồi anh sẽ hiểu ảnh thôi
-em bênh vực anh ta như vậy bộ em yêu anh ta hả
- đâu có đâu
-thật không
-sao anh hai có vẻ khó chịu vậy,em không yêu ảnh không lấy ảnh thì em cũng yêu và lấy người khác thôi chứ không lẽ cả đời ở giá hả
-uh anh biết..nên anh..anh
-thôi vào ăn cơm đi anh
.....
-Vân em ăn cái này ngon lắm nè
-cảm ơn anh
-cậu đừng có tài lanh,Vân không thích ăn cái đó đâu từ nhỏ nó đã không thích ăn mực mà
-vậy Vân ăn cà ri nha
-lại nữa,tôi không thể tin được là cậu lại không biết gì về sở thích của em tôi mà lại nói yêu nó.cậu có biết nó không ăn cay được không
em ăn miếng cá này đi
-dạ cảm ơn anh hai
-tôi không biết đã đắc tội gì với anh,nhưng tôi thật lòng yêu Vân và anh không thể nào ngăn tôi được đâu
tôi no rồi,,Vân anh đi lên sân thượng hóng mát nha
-anh cũng no rồi
-anh hai sao ăn ít vậy
-anh hết muốn ăn,nghĩ tới chuyện sắp có một đứa em rể anh ăn không vào
-uh vậy anh đi nghỉ đi
-thếm hai ah dọn dẹp dùm con nha,con lên sân thượng với anh Long một chút
.....
-anh Long
-ah Vân sao em không ngủ sớm cho khỏe lên đây chi lạnh lắm em đang bệnh mà
-em không sao,lúc nãy anh hai em có chút không phải em thay anh hai xin lổi anh nha
-không có gì,anh không để ý đâu.anh chỉ thắc mắt thái độ và cách cư xử của anh hai em với em thôi.anh ấy có phải anh ruột em không vậy
-anh ấy là anh cùng mẹ khác cha của em,mà anh thấy có gì lạ ah
-ah không,cũng không có gì chắc tại anh đa nghi quá thôi
Câu chuyện ngắn ngủi của hai người kết thúc ở đó nhưng để lại nhiều suy ngi cho Long,Vân và cả người đã nghe thấy tất cả là anh hai Vân.
Chiều hôm sau Long rủ anh hai vân đi nhậu lấy cớ đó thật chất là muốn nói chuyện với nhau về vân.câu chuyện giữa hai người đàn ông ấy vân không biết rỏ nhưng cô cũng lờ mờ hiểu ra câu chuyện.
.........
-anh hẹn tôi ra đây là muốn gì
-anh hai bớt giận,anh thừa biết tôi hẹn anh ra để làm gì mà
-để làm gì,tôi muốn nghe anh nói
-2 người cùng yêu một cô gái anh nghỉ gặp nhau để nói chuyện gì
-tôi không hiểu ý anh,hai người cùng yêu ai
-anh đừng giả vờ như thế,tôi muốn hôm nay chúng ta nói rỏ ràng với nhau.bây giờ tôi nói chuyện với anh không phải với tư cách của một người em rể nói chuyện với anh vợ vì nếu chỉ như vậy thì chúng ta không có gì để nói,mà tôi nói chuyện với anh với tư cách của một người đàn ông muốn bảo vệ người yêu khỏi tổn thương và giúp anh nhận ra đâu là sai trái
-tôi cảm ơn anh,nhưng tôi không cần anh dại tôi phải làm gì và làm như thế nào.anh cũng chẳng cần lo tôi sẽ làm tổn thương vân vì nó là em gái tôi
-đúng,vân là em gái anh.nhưng anh có xem vân là em gái không
-dù tôi xem vân là gì thì tôi vẫn muốn bảo vệ vân,và không muốn nó bị bất cứ tổn thương nào
-nhưng chính tình yêu sai trái của anh sẽ làm hại đến vân
-tôi không yêu vân
-anh đừng che giấu,anh chỉ có thể ngụy trang trong vai một người anh với vân còn với tôi anh thất bại rồi.tôi đã nhận ra điều đó ngay lần đầu tiên nhìn thấy cách đối xử khác thường của anh dành cho vân
-đúng tôi yêu vân,nhưng tôi sẽ không để vân biết
-anh sai rồi,từ từ vân cũng sẽ biết.cô ấy rất nhạy cảm chắc gì vân chưa nhận ra.anh có biết hành động của anh làm vân khó xử lắm không
-nhưng anh không thể cấm tôi yêu vân được
-tôi không cấm anh,nhưng rồi lương tâm anh sẽ tố giác anh.anh biết khi tất cả mọi người biết anh yêu em gái mình họ sẽ nghĩ gì không.căn bản thì tôi không cần tố giác anh mà xã hội sẽ tố giác anh
-tôi không phải anh ruột của vân mà,tôi cũng không quan tâm ai nghĩ gì mọi người nhìn tôi ra sao tôi chỉ cần biết tôi yêu vân là trong sáng tôi chưa bao giờ có ý nghĩ chiếm đoạt vân
-anh có thể như vậy nhưng còn vân cô ấy là cô gái yếu đuối rồi cô ấy sẽ ra sao
-tôi biết biết tất cả,tôi cũng biết tôi yêu vân là sai trái là sẽ làm khổ vân nhưng anh có biết không tôi không thể nào không yêu vân được,không biết từ bao giờ hình ảnh vân đã chiếm hết tâm trí tôi tình yêu ấy đã ăn xâu vào máu tôi rồi
-anh đau khổ,anh dằn vặt lắm đúng không.giọt nước mắt của anh vừa rồi đã nói cho tôi biết tình yêu của anh dành cho vân và cả nổi đau khổ không gì tả nổi của anh dành cho mối tình mà anh biết là không có kết quả.tôi thông cảm , nhưng vẫn không thể đồng tình với anh
-cảm ơn anh đã thông cảm cho tôi,tôi biết anh yêu vân vì vậy anh có thể yêu cầu tôi chúc phúc cho hai người nhưng anh không có quyền yêu cầu tôi phải quên vân đi
-anh rất cao thượng,nếu anh không là anh hai vân thì hai người nhất định sẽ hạnh phúc
-hi đó chỉ là một giấc mơ thôi