Nhược Hàn tí tởn bước đến chỗ bảo Quân nhìn ngắm nàng .
-Trông sư muội ăn vận như thế này thật là đẹp !
Lâm Bảo Quân hơi hồng chân diện , tâm tình có chút thích thú ! Nàng đi sâu vào rừng , mọi người cũng nhanh chóng bước theo .
Bọn họ đi được mấy khắc thì đã vượt qua hai cánh rừng nhỏ , không gian phía trước dường như có phần ấm áp hơn . Bầu trời cao xanh một cách tuyệt diệu ! Ánh nắng vàng hơn bao giờ hết !
Lâm Bảo Quân vừa bước vừa nói :
-Sắp đến Hỏa Phụng Sơn rồi , e rằng nơi đó có nhiều chuyện không hay , các vị chớ nên hành động hồ đồ kẻo mang họa vào thân đấy !
Nhược Hàn gật đầu , hắn quay lại nói với Thiên Phi và Đạo Sơn :
-Rõ hay chưa ? không được hành động hồ đồ !
Lâm Bảo Quân bật cười một tiếng rồi đi tiếp , ánh dương quang buông tỏa cộng hưởng với bảy sắc lấp lánh của cây thiền trượng nơi tay Bảo Quân , thật khiến không gian mang một màu diệu kỳ đến linh thiêng !
Xa xa trong những màn sóng nắng chập chờn , Hỏa Linh Sơn hiện ra thật kỳ vỹ ! Ngọn núi khổng lồ lấp lánh ánh hoàng kim , thật cứ như được tạo nên từ vàng !
Trên ấy chỉ lác đác vài thứ cây kỳ quái màu vàng , lá lấp loáng dưới nắng rọi . Rất khác lạ so với những loại cây mà Nhược Hàn từng gặp !
Trên đỉnh Hỏa Phụng sơn nhấp nhô rất nhiều tảng đá lớn , chúng mang một màu vàng sậm như màu lửa , nhìn từ xa , mỗi tảng đá ấy tựa như một ngọn lửa lớn phiêu phất ...
Trước khi đến đây Nhược Hàn có tưởng tượng đến Hỏa Phụng Sơn , chỉ là không ngờ ngọn núi vỹ đại này lại lắm điều kỳ lạ đến vậy mà thôi !
Trên phía đỉnh núi ấy , có khối ánh sáng vàng sậm chập chờn , nhìn như một khối lửa khồng lồ đang bị ai đấy ném đi . Đích thực là Xí Thiên Phượng Hoàng !
Trên lưng linh vật không ai khác hơn là Lâm Yến Hoa . Vạn Đạo Sơn cùng Độc Cô Thiên Phi chưa gặp qua nàng nên không khỏi giật mình trước nhan sắc bất phàm ấy !
-Muội muội của sư muội đến đó khi nào vậy ?
Lâm Bảo Quân mỉm cười nói :
-Hình như là đêm qua , nhưng hẳn là không đi một mình !
Lời nói của nàng dứt thì phía sau cái khối lửa khổng lồ ấy , có một đốm hoàng kim nhỏ hơn . Nhìn kỹ đích thị là một tiểu hòa thượng trẻ tuổi đang bay theo Xí Thiên Phượng Hoàng !
Nhược hàn cùng hai người Bạch vân Thành ngẩn ngơ ... không ngờ tên hòa thượng này bất quá tuổi chỉ bằng họ mà chân tu lại cao thâm đến vậy !
Ý nghĩ ai nấy còn vương trong đầu thì hai người cũng đáp xuống . Tiểu hòa Thượng niệm phật hiệu nói :
-Cuối cùng Lâm Giáo chủ cũng đã đến !
Bảo Quân khẽ gật đầu chào lại . Lâm Yến Hoa chỉ vào mặt Nhược hàn nói :
-Đứng xa tỷ tỷ ta một chút !
Nhược hàn hãy còn có ấn tượng hãi hồ về chuyện đêm qua nên vội lùi lại . Bảo Quân trừng mắt nói :
-Muội muội im lặng một chút có được không ?
Yến Hoa tâm tư bất mãn nhưng không dám phát tác , đành hậm hực bước qua một bên , ánh mắt gườm gườm nhìn Nhược Hàn . Độc Cô Thiên Phi cười nhạt :
-Quả thật đi đâu cũng bị người ta ghét !
Nhược Hàn định đốp chát trả đòn thì Bảo Quân nắm tay hắn ngăn lại , nàng chỉ tiểu hòa thượng nói :
-Đây là Không Tâm hòa thượng , đệ tử của Không Linh đại sư bên Chí Âm Tự !
Trước đến giờ vẫn chiếu cố cho Hỏa Linh Giáo rất nhiều !
Nhược Hàn gật đầu , hắn không ngờ Chí Âm Tự lại có tên đồ đệ xuất sắc đến vậy . Chỉ có Độc Cô Thiên Phi là thái độ không mấy mặn nồng . Có vẻ như nàng ta nghĩ hòa thượng này đường đường là một trong đại phái chánh đạo mà lại đi giao lưu với ma đạo nên mới lạnh nhạt !
Không Tâm đến cúi đầu chào bọn Nhược Hàn , Lâm Bảo Quân lại đưa tay giới thiệu từng người bọn hắn cùng tiểu hòa thượng , hai bên làm quen với nhau nhưng ngoại trừ Nhược hàn thần thái vó vẻ thoải mái , còn ai nấy đều mấy phần gượng ép !
Lâm Bảo Quân mỉm cười nói :
-Chúng ta lên trên thôi !
Những người thuộc hạ đi theo liền vượt lên trước dẫn đường , ai nấy gấp gáp bước theo . Bảo Quân hỏi :
-Muội muội cùng Không Tâm huynh lên đấy có phát hiện được điều gì không ?
Không Linh chắp tay đáp :
-Trên ấy chẳng có gì lạ , e rằng bọn họ vẫn chưa đến !
Bảo Quân mày liễu khẽ xích lại , cũng chẳng tiện hỏi thêm . Không bao lâu sau thì đoàn người dừng trước một tòa cung điện đổ nát nhưng linh khí vẫn ngập tràn .
Nhược Hàn đoán khi tòa cung điện này còn nguyên vẹn nó còn đồ sộ hơn Ngọc Hư Cung , những khối đá khổng lồ lấp lánh sắc vàng dùng để xây Hỏa Linh cung điện to hơn bất kỳ tảng đá nào ở Ngọc Hư cung . Đây đó , dưới bụi mờ thời gian , vài vách tường hãy còn sừng sững chống đỡ gió bụi . Nhìn vỹ đại như trường thành ở Bạch Vân Thành .
Lâm Bao Quân cùng những người Hỏa Linh Giáo có chút mơ hồ khi đứng trước đống tàn tích này , Nhược hàn cũng hiểu được phần nào tâm sự của họ nên chẳng tiện lên tiếng .
Bảo Quân trầm tư giây lát liền bước thẳng đến đống đổ nát , nàng đưa tay rờ lên mấy khối đá khổng lồ , thở dài một tiếng !
Chợt nghe phía dưới chân núi có tiếng động , tiếp đấy Bích Du chân nhân , Minh Nguyệt đạo cô cùng các đệ tử cũng bước lên . Mọi người cúi đầu ra ý chào nhưng không ai lên tiếng .
Tuyết Anh , Tiểu Ngọc cùng hai tên đệ tử Bích Du cung săm soi chân diện Bảo Quân một hồi , dường như muốn nhận định xem nàng đích thị có phải đệ tử Ngọc Hư cung , Lâm bảo Quân hay không ?
Bích Du chân nhân bước lên mấy bước nói :
-Thì ra ngươi là giáo chủ của Hỏa Linh giáo , thật sự không ngờ !
Bảo Quân gật đầu :
-Đích thị như vậy , chẳng hiểu cung chủ chân nhân có gì chỉ giáo ?
Lâm Yến Hoa bất nhẫn nói :
-Lão ấy lấy tư cách gì mà chỉ giáo chúng ta ?
Mọi người khẽ giật mình . Tên đệ tử lớn tuổi bên Bích Du cung chỉ tay mắng :
-A đầu này , dám buông lời cuồng ngôn !
Bích Du chân nhân dơ tay lên nói :
-Tiểu Linh , con hãy còn chưa phải đối thủ của họ !
Tiểu Linh có vẻ không tin nhưng vẫn lùi lại , trong lòng có mấy phần bất nhẫn !
Lâm Yến Hoa tâm trạng cũng chẳng tốt hơn , tuy nhiên nàng cũng đang bị Bảo Quân cản lại !
-Tiểu muội ăn nói không biết nghĩ , mong chân nhân đừng để tâm !
Bích Du chân nhân cười lạnh một tiếng , đoạn quét mắt qua đám người Hỏa Linh Giáo nói :
-Ta còn tưởng các ngươi bị tiêu diệt rồi , không ngờ đến bây giờ vẫn còn tồn tại !
Nhược hàn cười nhạt :
-Chân nhân nói vậy là ý gì ?
Bích Du chân nhân nhìn hắn hừ lạnh :
-Uổng công cho các ngươi là người chánh đạo , tại sao lại đi theo mấy kẻ tà ma đó ? Còn không qua đây ?
Vạn Đạo Sơn cùng Độc Cô Thiên Phi có chút dao động , họ đều được nuối lớn trong nhà chính đạo , tất nhiên chuyện hơn sáu ngàn năm trước Hỏa Linh tàn sát đại lục Trùng Lai được nghe rất nhiều .
Hai người nhìn nhau đắn đo giây lát rồi cũng bước qua bên Minh Nguyệt cung cùng Bích Du cung . Nhược Hàn chỉ tay run giọng nói :
-Các ngươi ...! Rốt cuộc là ý gì đây ?
Vạn Đạo Sơn gãi đầu nói :
-Bích Du chân nhân nói ... không sai mà ... Hỏa Linh Giáo năm xưa đã tàn hại rất nhiều người chánh đạo ở Trùng Lai đại lục !
Nhược Hàn tức nổ đom đóm mắt quát :
-Thật thiển cận ! Các ngươi có biết đấy chỉ là lời nói ngoa ngôn không ?
Nói xong câu này hắn thấy trong tâm hơi động , chuyện thực hư thế nào đối với hắn hãy còn chưa thông . Tuy nhiên hắn đưa mắt qua thấy Lâm Bảo Quân đang nhìn mình , ánh mắt vô cùng nhu mị thì lòng như tăng thêm mấy phần chắc chắn rằng nàng không lừa mình ! Cho nên ngẩng cao đầu tự đại !
Giang Huy cùng Lâm Yến Hoa cũng đôi phần ngạc nhiên trước thái độ đó của hắn , chỉ là không tiện mà nói ra !
Không Tâm chắp tay :
-A di đà phật ! Chuyện trước kia thế nào hãy nên cho vào quá khứ , bây giờ cũng chẳng nên nhắc lại làm gì !...
Bích Du chân nhân cười nhạt :
-Phải chăng Không Linh đại sư đã có chủ ý khác ?
Không Tâm cúi đầu :
-Những chuyện của bậc tiền bối tiểu tăng không dám nhiều lời !
Minh Nguyệt chân nhân bây giờ cũng lên tiếng :
-Đại sư cũng là người trong chính đạo , đừng nên dao động tâm tình , tốt nhất nên qua đây luôn đi !
Không Tâm mỉm cười :
-Đa tạ cung chủ tiên cô đã có lời giáo huấn , chỉ là tiểu tăng phải làm theo ý sư phụ ... !
Minh Nguyệt đạo cô hừ một tiếng , cũng chẳng thèm nói thêm . Bích Du chân nhân bước đến hai bước nói :
-Hỏa Linh Giáo đã mang tiếng diệt vong thì hôm nay đích thân bần đạo sẽ khiến giang hồ tin rằng đấy là sự thật ...
Mọi người chấn động . Thủy Nhược Hàn trừng mắt mắng :
-Ý ông muốn xuống tay với họ sao ? Thật bỉ ổi !
Bích Du chân nhân nói gọn :
-Nếu ngươi không chịu qua đây thì cũng phải chịu chung số phận , e rằng đến lúc đó chẳng mạnh miệng được đâu !
Lâm Yến Hoa quát :
-Khốn kiếp ! Lão nghĩ mình là ai mà dám thị uy ở đây ?
Nói đoạn , xuất một đạo tiên khí lấp lánh hoàng kim đến bên Bích Du chân nhân , ông ta chỉ nhẹ lắc mình một cái đã tránh khỏi , đạo tiên phép đánh thẳng vào một phiến đá gần đấy khiến nó tan thành tro bụi !
Ai thấy thảng thốt trước sức mạnh kinh tâm , Tiểu Linh lè lưỡi lắc đầu , may mà khi nãy hắn chưa phát tác chứ nếu không đã nguy hại đến tính mạng rồi !
Lâm Yến Hoa định xuất thủ tiếp thì Bảo Quân ngăn lại nói :
-Sư muội hãy bình tĩnh !
Tuyết Anh , Tiểu Ngọc , Thiên Phi cùng Vạn Đạo Sơn không hề phản ứng gì , chỉ là nét mày có chút xích lại mà thôi !
Bích Du chân nhân bước đến nói :
-Khá lắm , chân tu không hề tầm thường , xem ra bần đạo đã đánh giá các ngươi quá thấp rồi !
Noi xong bạch quang lóe lên . Nhưng đúng lúc đấy từ xa xa vọng đến một tràng cười hoang dại , nghe lạnh sống lưng :
-Hay lắm ! Tập hợp như vậy đỡ mất công ta đi tìm !