Bầu trời rạng rỡ nắng mai , Triệu Đông cảm nhận thấy cái gì đó như là mát dịu ở má . Hắn choàng mắt ra , một dải bạch sắc lấp lánh đập vào song mục .
Ồ ! Mái tóc vàng , đôi mắt xanh , chỉ là mọc thêm cái cánh trắng như cánh chuồn chuồn , vầng hào quang quanh người cũng biến đổi thành màu trắng nốt ! Lạ thật !
-Sao ... lại thế này ?
Tiểu Tinh vỗ nhẹ cánh bay lên , những hạt sáng lấp lánh vương vất vào không gian .
-Tiểu Tinh đã thành công trong việc thay cánh lần thứ hai , chủ nhân xem có đẹp không ?
Nói xong bay lượn một vòng , tạo thành một dải sáng lấp lánh như lân tinh trên không . Triệu Đông mở to mắt , đoạn cười híp bờ mi khen :
-Đẹp ! Đẹp lắm !
Nói đoạn cũng đứng lên , Tiểu Tinh tuy rằng chỉ là Tinh Linh nhưng trên chân diện tự nhiên cũng xuất hiện dải hồng sắc . Xem ra dù lòai nào thì cũng biết xúc cảm e thẹn cả !
Triệu Đông che tay nhìn mặt trời , nói :
-Chúng ta khởi hành thôi !
Tiểu Tinh gật đầu , thích thú bay lượn quanh người Triệu Đông , thành ra thân hình hắn cũng như lấp lánh lên dưới nắng mai . Đột nhiên Tiểu tinh dừng lại hỏi :
-Phải rồi , Tiểu Tinh còn chưa biết tên chủ nhân !
-Ta tên Triệu Đông , hai mươi tư tuổi , cao một mét tám mươi lăm , nặng ...
Hắn chợt dừng lại khi thấy Tiểu Tinh đang bưng miệng cười .
-Ài , có gì đáng cười đây , cái đấy thể hiện bản chất ta vốn con người thật thà chất phác đấy !
-Không phải vậy , Tiểu Tinh đang buồn cười vì chủ nhân còn rất ... trẻ con !
Triệu Đông có vẻ không vui , dù sao hắn cũng là một kẻ có nghề nghiệp , người yêu đàng hoàng , tại sao lại trẻ con ?
-Này , Tiểu Tinh bao nhiêu tuổi mà dám nói rằng ta là trẻ con ?
Tiểu Tinh chớp chớp mi mắt đáp :
-Tiểu Tinh tám mươi ba tuổi rồi !
Triệu Đông há hốc mồm , hai mắt xuýt nữa lồi ra ... Nhưng rồi chốc sau hắn cũng trấn tĩnh lại , hẳn là tiểu tinh linh này đùa mình đây mà !
-Ta không tin !
Tiểu Tinh bay đến trước mặt hắn nói :
-Chủ nhân không tin cũng được , nhưng sự thật là như vậy đó !
Ồ ! Mà thế giới này rất kỳ quái , có khi nó tám mươi ba tuổi thật cũng nên , thôi thì cứ tin một lần cũng chẳng sao cả !
-Này , vậy tinh linh sống bao nhiêu năm thì chết ?
Tiểu Tinh đáp xuống bờ vai hắn đáp :
-ít nhất cũng ba trăm năm , còn nhiều thì năm trăm năm !
Lần này thì Triệu Đông nhất định là không thể tin được , tiểu tinh linh này đùa cợt hắn thật quá đáng mà !
-Ài , Tiểu Tinh khi dễ ta không biết gì nên muốn chọc quê ta phải không ?
Tiểu Tinh đang ngồi đung đưa hai chân trên vai hắt rất thoải mái thì giật mình một cái , xuýt chút nữa rơi xuống đất , hoảng hốt nói :
-Tiểu Tinh không dám khi dễ chủ nhân ! Tiểu Tinh xin thề , nếu như có ý nói sai thì sẽ bị Quan Hải Pháp ăn thịt ngay lập tức !
Triệu Đông thấy tinh linh này hôm qua tột cùng sợ hãi trước hung lang này , vậy mà hôm nay dám lấy nó ra để thề thốt thì cũng tám phần tin tưởng . Xem ra nơi này quá ư diệu kỳ , nếu mình sống nơi này cũng kéo dài được tuổi thọ như vậy thì chẳng cần về Trung Quốc làm gì !
-Ta chỉ là nói đùa đấy thôi , chứ biết rằng Tiểu Tinh không khi nào lừa mình cả !
Tiểu Tinh vút ngực một cái , đoạn chống tay ngồi lại chỗ cũ đung đưa hai gối hỏi :
-Chủ nhân vẫn giữ nguyên ý kiến của mình sao ?
Triệu Đông cười :
-Ý gì đây ?
-Thì là đến Ê Kun bộ tộc đó !
-Tất nhiên , tất nhiên ! Một nơi thú vị như vậy nhất định là phải đến rồi !
Tiểu Tinh lắc đầu , đôi mắt có chút mơ hồ nói :
-Rồi chủ nhân sẽ biết rằng nơi đó chẳng hề thú vị chút nào !
Triệu Đông cũng thấy ơn ớn với câu nói hết sức nghiêm trọng đó , tuy nhiên lúc này họ cũng ra khỏi khu rừng bí dị . Triệu Đông nhìn ngó con đường Nam - Bắc chạy dọc bìa rừng rồi quyết định nhằm hướng Bắc Mà đi !
Tiểu Tinh nhỏ bé , tiếng thở dài dường như cũng rất bé , nếu không ngồi cạnh cái tai Triệu Đông thì đảm bảo hắn cũng khó mà nghe được , tuy nhiên nghe được rồi hắn lại tảng lờ như là không nghe !
-Này , Tiểu Tinh có biết Pháp Thuật không ?
Tiểu Tinh chớp nhẹ mi mắt nói :
-Tiểu Tinh biết chút ít , tuy nhiên chỉ là những pháp thuật cực tiểu , không đả thương được người ta . Chỉ có Pháp Sư và Vũ Linh cùng với Tiên Thú là sử dụng được những pháp thuật cực đại ! Bọn họ đều rất lợi hại !
Triệu Đông chỉ nghe nói Pháp Sư , còn hai Tộc kia chưa hề nghe qua , tuy nhiên hắn cũng chẳng tiện hỏi , liền quay sang chủ đề khác :
-Tiểu Tinh bảo gần đây Ê Kun xảy ra chuyện , là ý làm sao ?
Tiểu Tinh đăm chiêu :
-Cái này tiểu Tinh cũng không được rõ cho lắm , hình như là liên quan đến cuộc tranh đoạt gì đấy của hai gia tộc lớn nhất bộ tộc này ! Thái Gia và Đồng Gia thì phải !
Triệu Đông chỉ gật đầu , cả hai gia tộc này hắn vốn dĩ chưa biết và cũng chưa nghe qua , tất nhiên bây giờ muốn rõ thì phải đến tận nơi đó mà chứng nghiệm , xem ra là một cuộc chứng nghiệm mạo hiểm rồi . Hắn chợt nhớ đến quyển sách mà Cốt Đa để lại liền thò vào bụng lấy ra , dơ lên trước mặt Tiểu Tinh hỏi :
-Quyển sách này là gì vậy ?
Tiểu Tinh mở to mắt , tiếp đấy búng ra một dải tiên phép lấp lánh bạch sắc lật mấy trang ra xem , đôi mắt nhỏ bé đảo đi dảo lại . Cuối cùng đưa tay vút ngực , vẻ xúc động nói :
-Đây chính là phương thức luyện tập các đạo pháp thuật cường đại . Chủ nhân hẳn là chưa học qua nên mới hỏi vậy ?
Triệu Đông lắc đầu :
-Ta chưa đọc qua , nhưng nghe có vẻ hấp dẫn đấy !
Tiểu Tinh đưa mắt quan sát chung quanh , đoạn đứng dậy , vươn người ghé vào tai hắn nói :
-Chủ nhân phải cất đi , nếu không thì nhiều kẻ sẽ giết người mà đoạt kỳ thư đấy !
Triệu Đông rợn tóc gáy , lời nói của Tiểu Tinh quả nhiên như làn khí hàn xuyên qua màng tai hắn mà chạy khắp cơ thể , hắn rùng mình một cái nói :
-Nguy hiểm vậy sao ? Nhưng nó không phải của ta , thôi thì cứ cất đi rồi sẽ giao lại cho chủ nhân của nó !
Tiểu Tinh lắc đầu :
-Chủ nhân thử nghĩ xem , mình cứ đi bộ như thế này thì cũng phải mất cả năm trời mới đến được Đa Mi La bộ tộc , khi đó chắc chắn họ cũng chết hết rồi . Chi bằng chủ nhân học hết mấy đạo bùa trong đấy đi rồi ngự Thanh Điểu Trượng này mà bay , có phải nhanh không ?
Tiểu Tinh Linh này quả nhiên thông minh , hơn nữa còn biết rất nhiều thứ , có vẻ như chuyện nó sống tám mươi ba tuổi rồi là không sai ... Ồ ! Nhắc đến tuổi mới nhớ !
-Này Tiểu Tinh , học các loại pháp thuật trong này có làm cho ta sống lâu hơn không ?
Tiểu Tinh đôi mắt đảo qua đảo lại , dường như thấy vị chủ nhân của mình hết sức kỳ quái :
-Có ! Tiểu Tinh thấy vị pháp sư nào cũng sống được ba , bốn trăm tuổi . Chủ nhân là pháp sư , tất nhiên cũng phải sống được như vậy !
Trời ! Sống bốn trăm tuổi ? Ở cái thế giới của hắn mà sống được khoảng hai trăm tuổi thì đã đứng đầu kỷ lục Guiness về sống lâu của thế giới rồi . nếu sống bốn trăm tuổi thì ...
Nghĩ đến đây hắn thấy trong người khoái cảm tột cùng liền quyết định tối nay phải bắt đầu bước vào con đường tu hành ngay . Nếu không khi trả lại cho Đa Mi La rồi thì muốn học cũng khó . Phải chi nơi này có máy phô tô copy thì hay biết mấy ?
Tầm giữa trưa thì họ tiếp nhập một vùng đất khá lạ , nơi này đất cát một màu đen như than , cây cỏ thì có vẻ màu đỏ rất thịnh . Đi tiếp một đoạn nữa thì xa xa hiện ra những căn nhà , cũng kỳ lạ nốt !
Nguyên là những căn nhà này tựa hồ như vỏ ốc , vỏ ngao , vỏ hến úp xuống . Mà căn bản những ngôi nhà này cũng không hề được xây dựng bằng gạch đá , mà bằng thứ vữa gì đấy trông rất lạ !
-Này , mấy cái nhà ấy được làm bằng gì vậy Tiểu Tinh ?
Tiểu Tinh bay khỏi vai hắn , đoạn che mắt nhìn vào những ngôi nhà lùn xịt san sát nhau trong ngôi làng đáp :
-Bằng gỗ Mô Gun đó , chỉ có điều họ nghiền nát ra , sau đấy hòa với mật ong rồi xây từng ít một !
Triệu Đông gãi đầu cười :
-Xem ra rất giống lũ kiến cần cù !
Hai người tiếp nhập ngôi làng cổ quái , trong ngôi làng này có đến mấy trăm nóc nhà . Triệu Đông nhận thấy những ngôi nhà thiết kế theo hình con Ốc Sên úp xuống là đẹp và lớn nhất , nhất định là nhà thế gia !
Đường trong làng cũng được lát bằng một thứ rất cứng , nom như người ta rải nhựa thảm , nhưng Triệu Đông đạp đạp chân xuống thì có cảm tưởng như sàn gỗ .
Dân chúng ở đây đúng là rất lùn , hình dạng thì cổ quái kinh khủng . Kẻ thì đầu gấu , hình người nhưng cũng bao bọc toàn lông gấu . Kẻ lại đầu hổ , đầu heo ... Họ ăn vận trường bào thô , rất dày và đủ loại màu sắc khác nhau .
Trông thấy Triệu Đông cao lớn , ăn mặc lại rất ư ... khác người thì chúng dân ngó mắt mà nhìn . Những ánh mắt trông như dã thú khiến hắn cảm thấy lạnh nửa người . Triệu Đông dơ tay có ý như đầu hàng nói :
-Bọn ta chỉ muốn ghé lại đây nghỉ tạm , không hề có ý gây thù kết oán gì đâu !...
Mọi người cuối cùng cũng giãn ra , xem chừng cũng không đến nỗi hiếu sát cho lắm . Triệu Đông nhìn Tiểu Tinh cười :
-Ta nhìn bọn họ cũng nhỏ bé , sao có thể mang sức mạnh ghê gớm như Tiểu Tinh nói được ?
Tiểu Tinh lắc đầu :
-Chủ nhân chưa nếm phải mùi lợi hại của họ thì chưa biết được đâu !