Ra khỏi cửa hàng “Tào ky thiêu khảo” trong ngõ hẻm, bên ngoài chính là một con đường phồn hoa, Trung Sơn Trang người trẻ tuổi này dẫ Long Dựng đi theo hướng Tây 40 mét, đi tới một gian phòng trong “Hồng Vận Tửu Điếm”.
Trong phòng chỉ có hai người, một người ngồi vị chí chủ thượng trên bàn ăn, mặc một bộ tây trang rộng thùng thình màu trắng, tóc chuốt keo bóng loáng, mặc dù đã quá ngũ tuần, nhưng trong đôi mắt đã nheo lại ngẫu nhiên thoáng hiện tinh quang sắc bén lại làm hắn có một loại khí thế uy nghiêm bức người.
Tên còn lại Long Dực nhận biết, chính là mấy ngày trước cùng Thiết Ngạo ước chiến tại rừng cây đã mời tới đại cao thủ Lý Giang Nhạc kia. Lúc ấy chính mình phải thi triển thần thông dị thuật, cuối cùng bách hắn tự cúi đầu nhận thua.
Căn cứ theo khí ba cảm ứng mà phán đoán, nam tử mặc tây y màu trắng thực lực rõ rang cao hơn so với Lý Giang Nhạc một bậc.
“A a, Long lão đệ, thật cao hứng lại nhìn thấy ngươi.” Lý Giang Nhạc vẻ mặt tươi cười, đưa tay bắt tay Long Dực, sau đó chỉ vào nam tử mặc tây trang màu trắng giới thiệu:: “Vị này là giám đốc Thiết Thị công ty Thiết Trung Đường, cũng là đại ca kết bái của ta.”
“Tiểu huynh đệ là Long Dực sao? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Từ lần trước Lý lão tam thua ở tay ngươi xong, hắn nhắc tới ngươi bội phục không ngừng!” Thiết Trung Dường a a cười, đứng dậy nói: “Ta là ba ba của Thiết Ngạo, chuyện của ngươi và Thiết Ngạo ta đã nghe Lý lão tam nói, ta bây giờ đại biểu Thiết Ngạo hướng ngươi xin lỗi.”
“Ngươi là cha của Thiết Ngạo?” Long Dực đối với Thiết Ngạo cầm đầu Tứ Đại Ác Nhân rất ác cảm, biết thân phận hai người trước mắt, đối với bọn họ cũng không có hảo cảm gì, thản nhiên nói: “Nếu ngươi tìm ta có việc, xin mời đi thẳng vào vấn đề đi.”
“Hảo! Ta rất thích loại tính cách trực sảng của những người trẻ tuổi như ngươi!” Thiết Trung Đường trong mắt lóe lên ánh sang khác thường nói: “Ngươi thật thẳng thắn, ta cũng sẽ nói thẳng, ta muốn ngươi gia nhập vào Thiết Thị tập đoàn của chúng ta, cùng ta Thiết Trung Đường cùng xây nghiệp lớn, ngươi thấy sao?”
“Long lão đệ, Thiết Thị tập đoàn ngươi không biết sao, nó là BJ đệ nhất đại tập đoàn a. Đại ca của chúng ta luôn khảng khái, chỉ cần ngươi gia nhập vào, sẽ có ngươi đãi ngộ cực kỳ ưu hậu! Tới đây, chúng ta chậm rãi bàn bạc.” Lý Giang Nhạc chỉ vào vị trí bên cạnh, ý bảo Long Dực ngồi xuống.
“Xin lỗi, ta bây giờ còn đang trong học kỳ, đối với gia nhập tập đoàn của các người cũng không có hứng thú gì. Tái kiến.” Long Dực quay người mở cửa, trước ánh mắt kinh ngạc tới choáng váng của Thiết Trung Đường và Lý Giang Nhạc bước ra khỏi phòng.
“Đại ca, ngươi ngàn vạn lần không nên tức giận, mặc dù Long tiểu tử kia có chút cuồng vọng, nhưng hắn đích xác là người mới.” Lý Giang Nhạc thấy Thiết Trung Dường sắc mặt xanh xám, trong mắt sát khí bính hiện, trong lòng không khỏi phát lạnh, “Như vậy đi, ta sau này có cơ hội sẽ lại tìm hắn nói chuyện ….”
“Không cần nói chuyện!” Thiết Trung Đường lạnh lung nói: “Ta tại Hắc Bạch lưỡng đạo lăn lộn hơn mười năm, cho tới gây giờ không có một người dám cự tuyệt ta như vậy! Hừ, không là bằng hữu của chúng ta, chỉ có thể là địch nhân của chúng ta! Nhất định có cơ hội phải cho hắn biết tay.”
“Đại ca, không thể lỗ mãng a! Nếu thật sự muốn động thủ, trước hết cũng phải điều tra rõ rang lai lịch của hắn, để tránh gặp phiền toái.”
“Hừ, có cái gì mà phải tra! Thiết Ưng Bang năm đó trong hắc đạo, có phải sợ ai?”
“Nhưng bây giờ chúng ta đang ở trong bạch đạo a, hơn nữa đã hòa nhập rất tốt rồi, cho nên còn phải có điều cố kỵ. Hơn nữa ….” Lý Giang Nhạc hạ thấp giọng nói “Đại ca, ngươi chẳng lẽ không có lưu ý trên tay Long tiểu tử có mang Xích Huyết Linh Giới?”
“Xích Huyết Linh Giới?” Thiết Trung Đường kinh ngạc nói: “Ta nghe nói nó là chí bảo của dị năng vũ giả, có nói đối với thực lực bản thân gia tăng rất có trợ giúp. Sao sao, Long tiểu tử mang nó sao? Ta thật ra không có để ý.”
“Đúng vậy, kiện bảo vật này tuyệt đối không phải người thường có thể mang, cho nên ta mới nói phải tra thân phận Long tiểu tử kia mà.”
“Vậy được rồi, việc này giao cho ngươi xử lý. Nếu họ long không có người đứng sau, đem hắn phế đi, thuận tiện doạt lại Xích Huyết Linh Giới cho ta.” Thiết Trung Đường nụ cười càng thêm âm độc hung tàn.
Tiến vào Long Quang đại học đọc sách xong, Long Dực vì không muốn bại lộ thân phận của mình, liền đem Bích Ngọc Chỉ Hoàn đại biểu cho thân phận thành viên gia đình cất giấu trong người, ma bên ngoài vẫn mang Xích Huyết Linh Giới vẻ ngoài bình thường, nếu vừa rồi Thiết Trung Đường và Lý Giang Nhạc thấy Bích Ngọc Chỉ Hoàn, bọn họ đã nhìn ra thân phận của Long Dực.
Trở lại Tào Ký Thiêu khảo điếm, Tiễn Như Vũ và Đinh Tiểu Lôi còn đang hát ngũ yêu lục hoa quyền sai tửu, Lý Vân Tắc ngồi một bên làm trọng tài, nét mặc xem ra dã uống không ít bia.
“Lão Long đã trở về rồi, rốt cuộc là ai muốn gặp ngươi? CÒn thần bí như thế?” Tiễn Như Vũ hỏi.
“Nga, là …. Là người quen.” Long Dực thuận miệng đáp, lập tức cười nói: “Lão Tiễn, tới đây, hai người chúng ta hoa kỷ quyền.”
“Được, hoa thì hoa!” Tiễn Như Vũ vén tay áo, khơi dậy mười hai phần tinh thần.
Sau Tiễn Như Vũ, Đinh Tiểu Lôi, Lý Vân cũng thay nhau thượng trận. Chỉ bất quá ba người tửu lượng hợp lại cũng không thể so sánh với Long Dực, bởi vậy cuối cùng cả ba người đều say, chỉ có một mình Long Dực còn tỉnh.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tiễn Như Vũ ba người còn mê mẩn hô hô ngủ, Long Dực đã thay quần áo thể dục tại sân vận động của trường.
kinh quá giáo viên tây trắc dong thụ lâm gian đích vậy điều tiểu đạo thì, phía trước có một nữ sanh khiến cho Long Dực chú ý.
Nữ sinh phía xa mặc quần áo hoa sắc, mặc dù quay lưng về phía Long Dực, nhưng eo mảnh, chân thon dài, có thẻ thấy được dáng người cực hảo, mái tóc dài nhuộm hồng buông dài trên vai. Quần áo bị gió thổi, có chút phiêu động, phảng phất một đóa hoa trong gió.
Đột nhiên trong lúc đó, một chiếc xe đạp từ trong đường nhỏ bên cạnh đi ra, đâm vào hoa quần nữ sinh, hai người đồng thời ngã sấp xuống mặt đất.
Thủ phạm là một nam sanh tóc dài, có thẻ là thấy bốn phía ít người, hắn nhanh chóng nâng chiếc xe đạp của mình, nhanh chóng đi mất.
“Đâm người rồi bỏ chạy, nhân phẩm của nam nhân này thật kém!” Long Dực lắc lắc đầu, chạy dến trước mặt hoa quần nữ sinh, thấy nàng đang dùng tay nhẹ nhàng vỗ về chân, quan tâm hỏi: “Đồng học, ngã có bị thương không?”
“Cổ chân của ta …… đau lắm ….” Nữ sinh nói, chậm rái ngước lên nhìn.
Hoa quần nữ sinh có khuôn mặt kiều mỵ mê người, cái mũi uyên dáng, đôi môi phấn nộn, hai mắt rớm nước, lông my dài có chút nhếc lên, Long Dực cùng nàng ánh mắt tương đối, trong lòng khó có thể tự cản rung động.
“Du Hoa Nhị?” Long Dưc bật thốt lên ba tiếng.
Lúc trước đám học sinh tuyển chọn tứ đại mỹ nữ, Long Dực dã từng trong phòng tuyên truyền xem qua ảnh, nhận biết nữ sinh trước mắt chính là một trong tứ đại mỹ nữ, khoa tân văn truyền thanh Du Hoa Nhị