Dương Hạo suýt ngất, hắn cầm bảng thà nh tÃch vừa má»›i phát xuống mà những hà ng chữ khiến cho mặt hắn dù dà y hà ng mét cÅ©ng không khá»i nóng lên.
Nguyên lá»±c thuáºt 23 %, phi hà nh thuáºt 30 %, kiếm thuáºt 5 %, ngá»± váºt thuáºt 15 %.
Chỉ có nhạy cảm thuáºt còn hảo đạt đến 85 % thế nhưng nhạy cảm thuáºt lại là kỹ thuáºt mà đế quốc tối không cần. Nếu nguyên lá»±c thuáºt cao có thể Ä‘i là m chiến sÄ©, ngá»± váºt thuáºt lợi hại, có thể Ä‘i là m phi thuyá»n viên. Nhưng nhạy cảm thuáºt nhất lưu đệ tá», tương lai nghá» nghiệp tốt nhất cÅ©ng chỉ bất quá là m thợ má» hoặc là nhân viên đà o cổ váºt, đến mấy tinh cầu hoang phế đà o cổ váºt mà thôi.
Nhìn đám đồng há»c chung quanh, có ngưá»i hạnh phúc có ngưá»i buồn rầu, nhưng Ãt nhất má»—i ngưá»i Ä‘á»u có mấy môn chuyên dụng, đó cÅ©ng là má»™t trong các mục tiêu cá»§a Lôi Mông Tinh cao cấp tinh tế há»c viện, nÆ¡i nà y là đại há»c tốt nhất cá»§a Ngân hà đế quốc, chuyên môn đà o tạo nhân tà i cho đế quốc. Vô số con cái cá»§a đạt quan quý nhân Ä‘á»u đâm đầu và o đây.
Bất quá cÅ©ng không phải tất cả đệ tá» Ä‘á»u là quý tá»™c, thà dụ như Dương Hạo, hắn trăm phần trăm chÃnh là bình dân, nhưng bình dân đệ tá» duy nhất trong há»c viện, hắn có thể Ä‘i tá»›i Lôi Mông Tinh cao cấp há»c viện, cÅ©ng không phải bởi vì thà nh tÃch tốt hoặc là xuất thân, mà là hạt miêu bÃnh đến tá» háo tá» (mèo mù vá»› phải chuá»™t chết ), bị bắt đến.
Lôi Mông Tinh cao cấp há»c viện vì biểu diá»…n hình tượng thân dân cá»§a há» cho nên ngẫu nhiên sẽ từ đám bình dân cá»§a đế quốc chá»n má»™t ngưá»i may mắn cho và o há»c, Dương Hạo chÃnh là ngưá»i thứ ba trong vòng mưá»i năm qua được chá»n.
Nghe nói hai bình dân đệ tá» trước toà n bá»™ Ä‘á»u mất tÃch khi Ä‘ang Ä‘á»c sách, nguyên nhân không rõ.
Dương Hạo nhìn phải nhìn trái, phát hiện Ngã Ti không có ở chá»— ngồi. NghÄ© đến Ngã Ti, lòng hắn liá»n nổi lên má»™t tráºn kÃch động, cÅ©ng là chút an á»§i trong cuá»™c Ä‘á»i khổ muá»™n.
Dương Hạo thầm mến Ngã Ti lâu rồi, hoặc có thể nói, má»™t ná»a nam sinh cả há»c viện Ä‘á»u cÅ©ng thầm mến Ngã Ti. Nà ng con gái đại sứ cá»§a đế quốc tại Lôi Mông Tinh, xinh đẹp như tiên, nghe nói đại sứ từng tá»›i Thiên sứ tinh đại bản doanh cá»§a các mỹ nữ, ở nÆ¡i đó kết hôn rồi sinh hạ ra Ngã Ti, cho nên ngoại hình Ngã Ti quả thá»±c có thể cho tá»›i 90 Ä‘iểm.
Trong mắt Dương Hạo, Ngã Ti còn đẹp hÆ¡n thiên sứ, vóc ngưá»i lả lướt cùng đôi chân thon dà i, dá»… dà ng hút hồn ngưá»i khác. Cho dù là lúc ngá»§ gà ngá»§ gáºt trong giá» há»c, cÅ©ng có thể diá»…m kinh tứ tá»a. Dương Hạo ngồi khá gần nà ng, má»—i lần gặp cảnh Ngã Ti ngẩn ngưá»i cùng đôi lông mi dà i chá»›p chá»›p, đẹp đến khiến cho hắn đổ mồ hôi.
Äáng tiếc ở bên cạnh Ngã Ti vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u cÅ©ng có má»™t Ä‘oà n công tá», dù thế nà o cÅ©ng không đến lượt Dương Hạo đến gần, mãi cho đến ngà y hôm qua, cố lấy hết dÅ©ng khà Dương Hạo má»›i dám đưa phong tình thư đầu tiên trong Ä‘á»i cho Ngã Ti.
Cho tá»›i hôm nay trước lúc phát bảng thà nh tÃch, Ngã Ti cư nhiên lặng lẽ chạy tá»›i hẹn Dương Hạo đến ngá»n núi phÃa sau trưá»ng há»c gặp mặt.
Dương Hạo đến bây giá» vẫn như Ä‘i lạc trong mây mù, tâm lý Ä‘iá»m nhè nhẹ hình như là quán máºt. Toà n giáo váºy Ä‘a quý tá»™c đệ tá», lại chỉ có tá»± mình có thể thu được má»™t mình ước hẹn đợi ngá»™, Ä‘iá»u nà y là m cho Dương Hạo đối vá»›i thà nh tÃch Ä‘an thượng không xong sổ tá»± cÅ©ng không quá để ý nữa.
Ngá»n núi phÃa sau Lôi Mông Tinh cao cấp há»c viện tuyệt đối là má»™t nÆ¡i cấm địa. Căn cứ giáo quy cá»§a há»c viện, nÆ¡i nà y không cho bất luáºn kẻ nà o bước và o. Má»™t trong tứ đại truyá»n thuyết cá»§a há»c viện, truyá»n lưu rằng ngá»n núi phÃa sau há»c viện má»™t viên vẩn thạch rÆ¡i xuống từ mấy ngà n năm trước tạo thà nh, hÆ¡n nữa bên trong còn có quái váºt siêu cấp lợi hại.
Mặc dù giáo quy ghi rõ như váºy như váºy nhưng hầu như tất cả đệ tá» Ä‘á»u cÅ©ng đã từng tá»›i đó dạo qua. Cho nên Dương Hạo ở phÃa sau núi chạy thẳng má»™t đưá»ng, còn toà n không có gì xa lạ.
Trên đỉnh núi, có một vết lõm hình ao, nghe nói nơi nà y là do vẫn thạch rơi xuống. Bất quá bây giỠcăn bản là không thể nhìn thấy có vẫn thạch ở chỗ nà o, chỉ có một chiếc hồ bạc mà u lam nhạt ở chỗ nà y, ven hồ cây xanh rủ bóng, quả thực là địa điểm hẹn ước tốt nhất.
Dương Hạo nhìn bầu trá»i mà u xanh cùng mặt trá»i Ä‘ang tá»a sáng, tâm lý hắn tháºt sá»± hảo hảo chá» mong, có lẽ hôm nay sẽ có thể có được Ngã Ti mà trái tim vẫn hằng mÆ¡ tưởng, từ nay vá» sau cà ng trở thà nh thần tượng mà nam sanh cả trưá»ng hâm má»™.
" Tiểu tá», tá»›i quả là đúng giá»."
Má»™t thanh âm thô thô cùng tiếng động cá»§a máy móc vang lên sau lưng hắn. Dương Hạo xoay ngưá»i lại, hắn có thể nháºn ra, loại thanh âm đó rõ rà ng là Äằng không khà ( bay trên không )má»™t loại máy chuyên dụng mà đệ tá» quý tá»™c hay dùng, chuyên dùng để bù đắp cho sá»± yếu kém cá»§a phi hà nh thuáºt. Mặc dù phi hà nh thuáºt cá»§a Dương Hạo cÅ©ng rất kém, bất quá hắn tháºt sá»± không thể mua nổi, cho nên chỉ có thể Ä‘i bá»™.
Xoay ngưá»i lại nhìn, Dương Hạo lại thất vá»ng, ngưá»i tá»›i căn bản không phải là Ngã Ti, mà là đại cẩu hùng Khải Văn. Khải Văn là ngưá»i Hùng tá»™c, thân cao chừng hai thước, toà n thân dưá»ng như tạc từ đá ra, khắp ngưá»i đầy lông dà i. Nghe nói Hùng tá»™c nhân là chá»§ng tá»™c có sức mạnh nhất trong vÅ© trụ, đối vá»›i nguyên lá»±c thuáºt đặc biệt gia tăng, bất quá cÆ¡ bản không thể sá» dụng phi hà nh thuáºt.
" Khải Văn?" Dương Hạo có chút bất ngỠ" Ngươi tới đây là m gì?"
Bình thưá»ng Khải Văn đối vá»›i Dương Hạo siêu cấp ác liệt, cÆ¡ hồ gặp mặt liá»n trừng mắt, hôm nay hắn váºy|kia phó ác phách tá»± bá»™ dáng tá»±u cà ng là m cho nhân chán ghét , là m cho Dương Hạo hảo tâm tình tá»±u nà y chấm dứt.
" Ta tá»›i giáo huấn tên tiểu tá» không biết trá»i cao đất rá»™ng." Khải Văn từ trên Äằng không khà nhảy xuống, trong tay còn cầm má»™t cây côn bằng kim loại, chiếc côn còn to hÆ¡n bắp tay Dương Hạo, quả thá»±c chÃnh là sợ ngưá»i khác không biết Khải Văn má»™t thân cáºy mạnh.
Dương Hạo có má»™t dá»± cảm rất xấu nói :" Ngươi muốn đánh ai thì đánh, là m gì phải trừng mắt vá»›i ta như váºy ."
Khải Văn dừng lại, cố gắng oạt lá»— mÅ©i, thanh âm muá»™n muá»™n :" Bởi vì tên tiểu tá» há»—n đản đó chÃnh là ngươi ."
" Ta ?" Dương Hạo phát hiện mình đã bị vây bên trong phạm vi công kÃch cá»§a Khải Văn, tá»±a hồ khó trốn thoát " Tại sao là ta, ta đâu có chá»c tá»›i ngươi."
Khải Văn cất cao giá»ng đùa cợt :" Không có chá»c tá»›i ta ? Ngươi má»™t tên bình dân quèn, cư nhiên muốn theo Ä‘uổi Ngã Ti, chuyện đó còn không phải là chá»c tá»›i chúng ta sao ?"
Dương Hạo dần thấy khẩn trương, hắn rất hiểu, nếu đánh giá, tuyệt đối hắn không phải đối thá»§ cá»§a đầu đại cẩu hùng nà y, thế nhưng ngoà i miệng lại vẫn không chịu thua :" Ngã Ti ai Ä‘á»u cÅ©ng có thể theo Ä‘uổi, nà ng còn bất kể ta là bình dân bằng không, cÅ©ng sẽ không hẹn ta đến nÆ¡i đây gặp mặt."
" Ha ha ha ha !" Khải Văn cưá»i rất khó nghe, cả đống lông trên ngưá»i rÆ¡i xuống " Ngu xuẩn, không nói cho ngươi có lẽ ngươi còn không thông mất, nếu không hẹn ngươi đến nÆ¡i đây, là m sao ta có thể giáo huấn ngươi được cÆ¡ chứ !"
Dương Hạo trợn tròn mắt, nghe ý tứ cá»§a Khải Văn thì chÃnh là Ngã Ti muốn hắn giáo huấn mình. Thế nhưng Dương Hạo còn có tia hy vá»ng :" Ta không tin ngươi, Ngã Ti căn bản là sẽ không là m như váºy."
" Váºy thì khó nói lắm." Lại má»™t tráºn tiếng động do Äằng không khà tạo ra, má»™t cá»— Äằng không khà mà u bạc từ trong rừng cây nhẹ nhà ng xuất hiện. Trên đó là hai quý tá»™c đệ tá» Vương Chà Tuấn cùng Ngã Ti. Vương Chà Tuấn cưá»i lạnh nói tiếp :" Ngã Ti là thiên sứ cá»§a chúng ta, cái thứ cùng quá»· (quá»· nghèo) như ngươi cÅ©ng muốn truy cầu nà ng, quả thá»±c chÃnh là vÅ© nhục, chẳng lẽ còn không nên giáo huấn ngươi sao ?"
Giá» nà y má»›i thấy Ngã Ti xuất hiện Dương Hạo trợn tròn mắt, lòng hắn trà n đầy hy vá»ng Ngã Ti Ä‘ang ngồi cạnh Vương Chà Tuấn có thể xuất ngôn phản đối.
Thế nhưng rất nhanh, Dương Hạo liá»n thất vá»ng.
Hôm nay Ngã Ti mặc má»™t bá»™ quần áo ngân ti, trên đầu còn có trang sức má»›i nhất dà nh cho công chúa, kết hợp cùng khuôn mặt trắng hồng cá»§a nà ng có vẻ tháºp phần đáng yêu. Nhưng vừa mở miệng giá»ng nà ng đã lạnh như băng :" Sao các ngươi còn chưa động thá»§ a, nóng quá, ta nóng chết mất."
Vương Chà Tuấn thấy mỹ nữ nổi giáºn, vá»™i và ng lừ mắt, Khải Văn cÅ©ng liá»n lÄ©nh lệnh, ha ha cưá»i lá»›n hướng Dương Hạo vung cây côn lên.
Mặc dù cây côn cách Dương Hạo má»™t khoảng khá xa nhưng đã có má»™t cổ sức mạnh bá đạo chấn tá»›i khiến cho Dương Hạo dÃnh phải má»™t kÃch, ngay láºp tức bắn ra ngoà i. Äây là nguyên lá»±c năng lượng, bất luáºn sá» dụng thứ binh khà nguyên lá»±c Ä‘á»u cÅ©ng có thể sinh ra đặc thù năng lượng trên nó, dù không cần chạm phải ngưá»i cÅ©ng có thể gây chấn thương. Vương Chà Tuấn nói nhá» lấy lòng Ngã Ti :" Khải Văn chÃnh là má»™t nguyên lá»±c cao thá»§, trong toà n lứa đệ tá» căn bản không có mấy ngưá»i có thể đối kháng lại hắn, cho dù là ta, cÅ©ng chỉ có thể hÆ¡n má»™t chút mà thôi."
Ngã Ti dù không để ý tá»›i lá»i bốc phét cá»§a Vương Chà Tuấn, nhưng Dương Hạo bị dÃnh đòn quả thá»±c rất thống khổ. Hắn Ãt nhất bị đánh bay ra ngoà i hÆ¡n năm thước, đến táºn phÃa trên tảng đá ven hồ, vùng bụng bị trúng đòn vừa nóng lại vừa Ä‘au. Thế nhưng Khải Văn còn chưa bá» qua lại tiếp tục dụng nguyên lá»±c đánh xuống chung quanh tảng đá khiến vô số vụn đá nhá» không ngừng văng lên thân thể Dương Hạo, quả thá»±c đã Ä‘em Dương Hạo trở thà nh má»™t món đồ chÆ¡i. Trong lòng Dương Hạo cà ng Ä‘au hÆ¡n, tá»›i bây giá» hắn má»›i hiểu, thì ra tá»± mình căn bản là không có tư cách theo Ä‘uổi Ngã Ti, hắn bất quá chỉ là má»™t bình dân mà thôi, má»™t bình dân đê tiện sao có thể đáng để má»™t ngưá»i con gái quý tá»™c lưu tâm ?
Là n gió trên mặt hồ lạnh lẽo thổi tá»›i trên ngưá»i Dương Hạo khiến hắn cà ng cảm thấy mối sÄ© nhục mãnh liệt. Dương Hạo dùng sức ngẩng đầu, dụng thanh âm chỉ có tá»± hắn nghe được thì thà o :" Cho dù là bình dân, quyết cÅ©ng sẽ có sá»± phẫn ná»™ cá»§a bình dân !"
" Cái gì ?" Khải Văn không nghe được rõ nhưng cÅ©ng ngừng tay lại há»i " Ngươi nói cái gì ?"
" Cho ngươi nếm thá», sá»± phẫn ná»™ cá»§a ta !!" Dương Hạo chưa bao giá» quát lá»›n, vẻ sợ hãi nhút nhát bình thưá»ng khi nhìn thấy quý tá»™c đệ tỠđã biến mất, ngược lại trên ngưá»i hắn chợt trà n ngáºp dÅ©ng khÃ.
Thấy Dương Hạo xông tá»›i, Khải Văn chợt thấy khẩn trương, đại khái là do Dương Hạo từ trước đến giá» luôn yếu á»›t nhẫn nại, tiá»m thức cá»§a Khải Văn luôn ghi nhá»› đó chỉ là kẻ chuyên bị đánh mà thôi, căn bản không tưởng tượng nổi Dương Hạo dÄ© nhiên cÅ©ng dám phản kháng.
Khải Văn cầm chặt thanh côn sắt, váºn dụng nguyên lá»±c toà n thân, hắn định dần cho Dương Hạo má»™t tráºn nhá»› Ä‘á»i, để cho tên tiểu tá» nà y biết sá»± lợi hại cá»§a hắn!
Nhưng Dương Hạo còn chưa đến gần phạm vi công kÃch cá»§a Khải Văn đã buông tay ném ra má»™t nắm đá ven hồ, chúng liá»n phát ra tiếng rÃt veo véo hiển nhiên lá»±c ném rất mạnh.
Lần nà y Dương Hạo đã đưa toà n bá»™ 23% nguyên lá»±c Ä‘á»u dồn và o trong nắm đá đó quả nhiên rất có thanh thế. Khải Văn cÅ©ng không dám cháºm trá»… vá»™i dùng sức xoay côn, hai cá»— nguyên lá»±c va chạm khiến toà n bá»™ nắm đá bạo toái, biến thà nh má»™t đám bụi mà u xám bao phá»§ còn toà n Khải Văn.
Thừa dịp đó Dương Hạo Ä‘em hòn đá lá»›n nhất đã sá»›m cầm sẵn trong tay dùng sức ném trúng đầu Khải Văn, tên kia Ä‘ang dụi dụi mắt trong mà n bụi đá, sao có thể ngá» tá»›i phÃa trước lại bị tấn công tiếp nên liá»n bị trúng đòn lăn ra hôn mê bất tỉnh.
" Da !!" Dương Hạo nhìn thân hình to lá»›n cá»§a Khải Văn cháºm rãi ngã xuống, hưng phấn giÆ¡ hai ngón tay thà nh hình Victory. Cả Vương Chà Tuấn cùng Ngã Ti ở cạnh đó Ä‘á»u choáng váng, qua ná»a ngà y má»›i miá»…n cưỡng tiếp nháºn sá»± tháºt rằng Dương Hạo cÅ©ng có thể đánh bại Khải Văn.
" Tháºt vô dụng." Ngã Ti mất hứng nói, chÃnh vì Vương Chà Tuấn đã từng hứa vá»›i nà ng chuyện nà y chắc chắn rất dá»… thế mà bây giá» tình thế nghịch chuyển khiến mỹ nữ mặt mà y thất sắc.
Vương Chà Tuấn cÅ©ng giáºn đến nghiến răng ken két, láºp tức nhảy xuống đồng thá»i thuáºn thế rút ra thanh Ä‘oản kiếm bên hông - kiếm vốn chỉ dà i má»™t lóng tay nhưng khi Vương Chà Tuấn Ä‘em nguyên lá»±c đưa và o liá»n toát ra kiếm quang dà i đến hÆ¡n thước. Vương Chà Tuấn khẽ súy động kiếm mang, bước cháºm vá» phÃa Dương Hạo :
" Là ngươi tự tìm tỠlộ, đừng nên trách ta." Trong mắt hắn đã nổi lên vẻ hung ác khiến Dương Hạo không lạnh mà run.
" Là Khải Văn động thủ trước mà ." Ngay cả lúc đang sợ hãi nhưng Dương Hạo chợt cất tiếng cải lại " Ta chỉ tự vệ thôi."
" Chỉ có quý tá»™c đánh bình dân." Vương Chà Tuấn cưá»i lạnh " Bình dân phản kháng, thì chỉ có chết !"
" Ngươi cÅ©ng dám giết ngưá»i......" Dương Hạo biết chắc chắn Vương Chà Tuấn đã động sát tâm, giá» hắn đã hiểu vì sao hai ngưá»i bình dân đệ tá» mất tÃch trước đây.
" Có gì mà không dám chứ, chỉ là giết má»™t hai tên bình dân, phụ thân ta sẽ không giáºn đâu."
Vương Chà Tuấn trước khi khởi kiếm còn không quên cung thân tạo má»™t hình tượng hà o hoa vá»›i Ngã Ti. Hắn xem Dương Hạo chắc chắn đã trở thà nh má»™t xác chết. Äó cÅ©ng là đương nhiên, Dương Hạo có cái gì đấu cùng Vương Chà Tuấn cÆ¡ chứ.
Vương Chà Tuấn xuất thân gia tá»™c, là má»™t kiếm thuáºt thế gia tương đương nổi danh cá»§a đế quốc, cÆ¡ hồ má»—i má»™t nam nhân trong tá»™c Ä‘á»u là tướng lãnh cá»§a đế quốc, nghe nói từ khi há» còn nhỠđã chịu đặc thù huấn luyện, cho nên khi xá» dụng kiếm sẽ gia tăng năng lá»±c siêu cưá»ng. Cà ng huống chi kiếm thuáºt cá»§a Vương Chà Tuấn vốn cÅ©ng rất cao, khi vừa và o há»c đã thông qua sÆ¡ cấp kiếm thuáºt khóa trình, bây giá» cà ng đột phá trung cấp kiếm thuáºt khóa trình đồng thá»i đã bắt đầu tu luyện cao cấp kiếm thuáºt khóa.
Nếu so vá»›i ngưá»i chỉ đạt 5% sÆ¡ cấp kiếm thuáºt khóa trình như Dương Hạo chênh lệch tháºt sá»± không phải là má»™t hai Ä‘iểm. Nên khi Vương Chà Tuấn vung kiếm tạo thà nh hình má»™t đóa hoa sắc mặt Dương Hạo đã trắng bệch ra.
Vương Chà Tuấn miệt là nhìn hắn nói : " Nếu ngươi chịu quỳ xuống cầu xin ta thì ta sẽ chỉ chém một cánh tay của ngươi, cho ngươi sau nà y quỳ trên mặt đất là m nô đãi của ta ."
" Không!" Dương Hạo ngưng trá»ng trả lá»i .
" Không ?" Vương Chà Tuấn cưá»i, hắn tháºt sá»± không ngá» Dương Hạo dám chối từ. Nhưng rất hiển nhiên, Dương Hạo đã quyết :" Ta sẽ không là m nô đãi cá»§a ngươi hÆ¡n nữa tay cá»§a ta còn để là m chuyện khác."
" Váºy ngươi Ä‘i chết Ä‘i." Vương Chà Tuấn bắt đầu tạo thá»§ thế cá»§a kiếm pháp " Xem ngươi là m thế nà o đỡ kiếm cá»§a ta."
Dương Hạo hai tay trống trÆ¡n, hắn chưa từng có vÅ© khÃ, nhưng nhìn bá»™ dáng cá»§a hắn cÅ©ng rất có dÅ©ng khÃ, nhìn kỹ cÆ¡ hồ không hẳn là dÅ©ng khÃ, mà là trên ngưá»i hắn đã có má»™t vầng quang mang.
Toà n thân Dương Hạo đột nhiên toát ra quang mang mãnh liệt. Ngay cả Vương Chà Tuấn dù đã nắm chắc phần thắng trong tay cÅ©ng phải kinh ngạc :" Ngươi Ä‘iên rồi sao mà dám phạm luáºt, dám sá» dụng nguyên lá»±c trên chÃnh thân thể mình."
Hà nh động cá»§a Dương Hạo chÃnh là nguyên nhân khiến Vương Chà Tuấn sá»ng sốt. Hắn dám mang nguyên lá»±c váºn dụng trên chÃnh thân thể mình tá»±a như Ä‘em nguyên lá»±c truyá»n và o vÅ© khÃ.
Phải biết rằng việc đó là vi phạm quy định cá»§a Lôi Mông Tinh cao cấp há»c viện tháºm chà cá»§a toà n Ngân hà hệ. Lúc vừa bắt đầu há»c nguyên lá»±c thuáºt, giáo quy cÅ©ng đã ghi rất rõ rằng, nếu mang nguyên lá»±c dụng trên chÃnh thân mình chắc chắn sẽ có háºu quả phi thưá»ng nghiêm trá»ng, hÆ¡n nữa má»™t khi bị phát hiện sẽ bị phế trừ tất cả má»i khả năng đồng thá»i còn bị bắt giam và o ngục.
Thế mà bây giá», Dương Hạo dám phạm pháp mang nguyên lá»±c không ngừng truyá»n lên thân thể hắn, khiến quang mang toà n thân hắn cà ng ngà y cà ng mạnh, cÆ¡ hồ biến thà nh má»™t viên ngá»c sáng phát ra quang mang vạn trượng.
" Ta không muốn Ä‘i tìm chết, cÅ©ng không muốn là m nô đãi cá»§a ngưá»i khác ." Dương Hạo dùng sức hét lên " Ta không có kiếm nên sẽ dùng thân thể đánh vá»›i ngươi ."
" Váºy sẽ thế nà o ?" Mặc dù tình cảnh trước mắt rất khiến ngưá»i ta kinh hãi, thế nhưng Vương Chà Tuấn tháºt sá»± không há» sợ hãi chút nà o " Chỉ vá»›i má»™t chút nguyên lá»±c cá»§a ngươi, cho dù dụng kiếm, cÅ©ng không phải đối thá»§ cá»§a ta, cà ng huống chi chỉ là thân thể ."
Vương Chà Tuấn tưởng Dương Hạo sẽ không dám hà nh động gì, nhưng máu lỳ cá»§a Dương Hạo đã nổi lên, hắn cÅ©ng bất quản háºu quả, toà n thân quang mang vạn trượng đâm vá» phÃa Vương Chà Tuấn. Vương Chà Tuấn khẽ vung kiếm, dụng má»™t chiêu " Äà m hoa nhất hiện " trong bá»™ kiếm pháp gia truyá»n trá»±c diện đón lấy. Kiếm quang cá»§a hắn bá»™c phát ra má»™t đóa ngân hoa tấn công thẳng lên thân thể Dương Hạo .
Dá»±a theo kinh nghiệm quyết đấu cá»§a Vương Chà Tuấn trước kia, đã biết chiêu vừa ra, đối thá»§ cho dù không tứ phân ngÅ© liệt, cÅ©ng Ãt nhất là bị thương không cạn. ChÃnh là lúc nà y đây, hắn biết mình đã thất sách.
Khi kiếm cá»§a Chà Tuấn chạm và o thân thể Dương Hạo nhưng không thể đột phá Ä‘ang lá»›p quang mang cá»§a nguyên lá»±c quanh thân Dương Hạo, ngược lại chỉ nổ vang má»™t tiếng, tạo thà nh má»™t lá»±c nổ chưa từng có phát ra khiến Vương Chà Tuấn ngã xuống đất quần áp đầy đất. Dương Hạo cà ng thêm thảm, hắn bị vụ nổ chấn văng ra ngoà i, lại còn xuyên thá»§ng mặt đất tạo thà nh má»™t cái động khẩu rồi cả ngưá»i cÅ©ng chui xuống biến mất...