Đây cũng cho chính mình...
Không có gì để lại cho nhau
Chỉ còn những nhớ thương và những cái giật mình rất lạ
phố ồn ào, cuộc đời nghiệt ngã
người và ta vậy cũng đã xa rồi
Những yêu thương không nói được bằng lời
Kỹ niệm cũ cất xâu trong tiềm thức
Cây mùa đông lá rơi vàng xơ xác
Rung động đầu đời xin hãy ngủ thật sâu
Phố thâm trầm hun hút nỗi đau
Ở nơi ấy mong người đừng day dứt
Nhớ về nhau bởi những điều rất thực
Mùa sẽ về trên kỷ niệm yêu thương
không cùng nhau đi hết một con đường
Nhưng còn đó những niềm thương sâu lắng
Xuân đang đến, mùa đang thì khoe sắc
Mong cuộc đời phía trước vẫn bình yên.../