?
Chúng mình yêu nhau tự bao giờ
Có lẽ từ khi những câu thơ của em chảy vào tim anh
Dâng hiến...
Hãy để tình yêu tự cất lời anh nhé
Nào, lặng im!
... Mái tóc em nằm trên ngực anh
Mỗi sợi tóc là một lời yêu anh
Những câu thơ bay lên như bầy chim khắc khoải
Đông về, chim trời tìm phương khác tránh rét
Một đời em ở bên anh
Em sợ phải cách xa ngay cả lúc chúng mình ở bên nhau
Thiên đường ở trên cao, cứ để những con chim nhặt nắng mang về từ biển sữa
Chẳng cần tim lời thề như chuỗi hạt bị đứt
Cánh tay em là thánh giá ôm em
Nếu một ngày anh đi khỏi em
Sót lại những sợi tóc em thở dài vương vãi
Nằm lại với nỗi buồn, em nằm lại
Choàng tỉnh
Đập cánh những bài thơ chưa viết của em
|