- Ai nha, Từ tiểu thư cần gì phải hành đại lễ như vậy, ta không dám nhận a.
Lâm Vãn Vinh cười hì hì đỡ lấy Từ Trường Kim, thuận tiện vuốt ve đôi tay nhỏ bé của nàng một chút. Từ tiểu thư sắc mặt đỏ lên, vội vàng thu tay lại, không cho hắn tiếm tục chiếm tiện nghi.
Lâm Vãn Vinh trầm ngâm một trận, lúc này Đại Hoa đang muốn cùng Đột Quyết đại chiến, Đông Doanh nếu thực sự công lấy Cao Lệ, sẽ cùng Đột Quyết cấu kết đâm dao sau lưng, đối với Đại Hoa tuyệt đối không tốt. việc này chính nên để lão hoàng đế biết , hắn xử lý như thế nào là chuyện của hắn, ta nếu không nói thì ta không phải là bằng hữu rồi.
Ý nghĩ trong lòng tự nhiên không biểu lộ ra, Lâm đại nhân trên mặt lộ ra sự khó khăn:
- Từ tiểu thư, nàng nói Đông Doanh công chiếm Cao Lệ, có bằng chứng gì không ?
Từ Trường Kim lắc đầu:
- Đại nhân, quốc sự mưu lược, làm sao nói về chứng cứ. Nhược nếu đợi Đông Doanh bắt đầu hành động , Đại Hoa lúc này mới có động tác thì e rằng quá muộn.
- Không có chứng cứ ?
Lâm Vãn Vinh cười nói:
- Không có chứng cớ, chỉ bằng lời nói của các người, bảo ta làm thế nào mở miệng với hoàng đế đây ? ai, nàng quay về trước đi, đợi Đông Doanh thật sự khai chiến, các người đánh với bọn họ một trận, đánh không lại thì tái cầu viện cũng không muộn
Từ Trường Kim nghe lâm đại nhân lộ ra ý tứ tọa sơn quan hổ đâu thì nhất thời sắc mặt trắng bệch, lẩm bẩm nói:
- Đại nhân, chẳng lẽ đợi đến khi Đông Doanh tấn công, người dân Cao Lệ sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông, lúc đó Đại Hoa mới chịu ra tay cứu trợ sao?
Lâm Vãn Vinh hì hì cười 1 tiếng :
- Ta nói Trường Kim a, nàng cũng là người thông minh, nàng nói quốc gia và ngoại giao cái nào quan trọng hơn ?
Từ Trường Kim khe khẽ thở dài, từ trong người lấy ra 1 phong thư, đưa cho Lâm Vãn Vinh nói:
- Đại nhân, đây là thư của quốc vương gửi cho Đại Hoa hoàng đế, mời ngài chuyển giao lại. Chỉ cần Đại Hoa có thể ra tay tương trợ, giải cứu Cao Lệ lần này, Cao Lệ nguyện ý thuần phục Đại Hoa mãi mãi, hàng năm cống nạp.
Từ Trường Kim này đúng là chuyên gia đàm phán, trong tay có quân bài như vậy nhưng chưa đến phút cuối thì không đưa ra, nếu ta hồ đồ thì đã bị nàng lừa rồi. Lâm Vãn Vinh tiếp nhận tín liên, cất vào trong ngực, cười nói :
- Từ tiểu thư, lá thư này không phải viết bằng chữ Cao Lệ sao, ta xem không hiểu.
Từ Trường Kim sắc mặt vui vẻ, vội vàng lắc đầu:
- đại nhân xin yên tâm, thư này viết bằng cả văn tự Cao Lệ và Đại Hoa, chính là vương thượng tự mình viết, đại nhân, ngài đáp ứng rồi sao? Ta đại biểu toàn thể Cao Lệ tử dân, tạ ơn đại ân đại đức của ngài.
- Nàng đại biểu sao.
Lâm Vãn Vinh phất tay, khẽ cười nói:
- Ngoại trừ chính mình ra, nàng ai cũng không đại biểu được. ta trước tiên thu tín thư này, có thể truyền tới hoàng đế hay không thì ta cũng chưa chắc. Ai, con người ta chính là hay mềm lòng, giúp đỡ người dân Cao Lệ lần này cũng không có chỗ tốt gì, hay là Từ tiểu thư hôn ta một cái để khích lệ đi.
Từ Trường Kim trong lòng nhảy lên, diện phiến như hoa đào, vội vàng đứng cách hắn xa xa. Xảo xảo cười lạc lạc, kéo tay nàng nói:
- Từ tiểu thư, người không phải sợ, đại ca ta là hù dọa người thôi, người nếu thực sự hôn huynh ấy, huynh ấy dám chắc đã chạy ra xa.
Từ Trường Kim nở một nụ cười không hảo ý, tiểu thủ lấy từ trong ngực ra một cái tiểu hộp, nhẹ giọng nói:
- Đại nhân, ngài đã vất vả vì Cao Lệ, vương thượng của ta không có gì báo đáp, lễ vật này vương thượng đặc ý vì Đại Hoa hoàng đế mà chuẩn bị, hôm nay chúng tôi không gặp được hoàng đế, ngài đã vất vả giúp chúng tôi, vương tử nói đồ vật này tặng cho ngài xem như là tạ ý.
- Tặng cho hoàng đế cái gì đó ? Không biết có phải bảo bối không?
Lâm Vãn Vinh tiếp nhận tiểu hạp, hì hì cười nói:
- Việc này không tốt đâu, ta luôn luôn không muốn không làm mà ăn, bất quá, các người thành tâm như vậy ta đây đành phải nhận thôi. Từ tiểu thư, trong này là bảo bối gì vậy ?
Từ tiểu thư lắc đầu:
- Ta cũng không rõ ràng lắm, vương thượng nói là tặng Đại Hoa hoàng đế, ngự y của hắn chắc là nhận ra được.
- Ngự y ? Tặng lễ vật cho lão hoàng đế, cùng ngự y có quan hệ gì, chẳng lẽ là tiên đan diệu dược chăng ?
Mang theo nghi hoặc, hắn nhẹ nhàng , khe khẽ mở tiểu hạp, khi nắp vừa mở , đã nghe một mùi thơm ngát nhàn nhạt tỏa ra. Trong hộp là một khối rễ cây hình thù kỳ lạ, nhìn thẳng như cây bút, trên đỉnh thì phình to ra, phía rễ thì giống như 2 quả cầu tròn, cả khối rễ trong suốt, ẩn ẩn một mùi hương thoang thoảng.
Từ Trường Kim nhìn vật ấy, đột nhiên a lên 1 tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, mắc cỡ che gương mặt đi không dám nhìn nữa.
Nhìn hình dạng này, sao thấy quen mắt quá. Lâm Vãn Vinh ha ha cười to nói:
- Từ tiểu thư, đây thực sự là của vương thượng các người tặng sao? Hắn thật là hữu ý, một cây quản tử với 2 trái cầu, cái tượng nhỏ này, chẳng lẽ là thần kỵ doanh địa đại pháo ?
Từ Trường Kim rốt cục chế trụ ngượng ngùng, hay tay buông ra, nhẹ giọng nói:
- Đạo chữa bệnh, tâm phụ mẫu, Trường Kim thân là y nữ, không nên có những ý nghĩ không đúng, làm đại nhân chê cười rồi. Đại nhân, đây là một dược tài vô cùng trân quý, đối với ngài cùng phu nhân có tác dụng rất lớn.
Nói đến câu sau, thanh âm của nàng nhỏ đi rất nhiều, trên mặt đầy trời mây đỏ, nhưng lại kiên trì không có cúi đầu.
- Đối với ta cùng phu nhân có tác dụng?
Lâm Vãn Vinh kỳ quái liếc Xảo Xảo một cái, thấy tiểu ny tử hoảng hoảng nhìn tiểu hạp xong, thần tình xấu hổ cúi đầu nhẹ giọng gắt:
- Đại ca, huynh phôi tử, còn không mau thu hồi.
- Từ tiểu thư, ta van nàng, nói rõ ràng một chút nào, nàng hàm hồ như vậy, nhỡ ta ăn sai---
- Ngàn vạn lần không nên ăn sai.
Từ Trường Kim cả kinh vội vàng nói:
- Đại nhân, dược hiệu của vật ấy rất lớn, một đêm phục dụng một mảnh bằng ngón út liền giúp ngài cùng chư vị phu nhân hoan hảo như ý, nếu dùng liều lượng lớn thì hậu quả không nói trước được.
Vừa nghe hoan hảo như ý, Lâm đại nhân tựa như hiểu được, đây là thuốc kích dục. Thằng nhãi Lý Thừa Tái này đúng là không có cái gì tốt, lão tử một đêm chiến bát phương bằng bản lãnh thật, cần gì phải ăn cái rễ này.
- Trường Kim a, cái gì là hoan hảo như ý? Ta cũng không rõ ràng lắm, nàng có thể giải thích một chút không ? Xảo Xảo tiểu bảo bối, nàng cũng tới nghe một chút, chúng ta cùng nhau thử nghiệm cảm giác như ý này.
Lâm đại nhân mặt đầy chánh khí nói, ánh mắt như muốn học hỏi tri thức.
Xảo Xảo cũng đã minh bạch đây là vật gì, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng lên từng khối, nhanh nhanh trốn ở phía sau đại ca, không dám ngẩng đầu.
Từ Trường Kim quả nhiên cũng có y đức, cố nén ngượng ngập nói:
- Đại nhân, vật này tên là sâm vạn dương, là đặc sản thần kỳ nhất của Cao Lệ thánh sơn. Theo lý thuyết dĩ hình bổ hình,đại ý nói là,cứ phàm là có hình dáng giống với dược vật,thì khi ăn vào đối với nơi đó sẽ có tác dụng bồi bổ,ví dụ như đậu tằm cùng quả thận hình dáng giống nhau,thì sẽ có thêm công dụng bổ thận。
Lâm đại nhân vỗ đầu, chợt hiểu ra:
- Ta hiểu được, vật này lớn lên có bộ dáng như vậy, vậy nó là lão đại, dùng để bồi bổ cái kia, vậy cái kia chính là lão Nhị, có đúng hay không Từ tiểu thư
Từ Trường Kim cắn cắn môi nói nhỏ:
- Thượng thiên tạo ra vạn vận, tạo hóa khó lường, sâm vạn dương này tính lửa nóng, thuộc thuần dương nhưng lại sanh ra ở nơi cực âm
của thánh sơn, băng tuyết bao trùm, hấp thụ thiên địa tinh hoa mà thành hình, chuyên dùng để bồi bổ cho công năng của nam tử. Dần dần sâm vạn dương hình thành hình dáng này,cũng không biết tại nơi tuyết phủ sinh trưởng qua biết bao nhiêu năm tháng, kỳ dược rất cuồng bạo, người thường không thể chịu nổi, đại nhân ngàn vạn lần không nên ăn nhiều, nếu không__
- Nếu không thì sao ?
Lâm đại nhân tò mò mở to 2 mắt.
Từ Trường Kim sắc mặt đỏ bừng, nhưng lại không chịu cúi đầu, ánh mắt cũng không dám nhìn hắn, hướng đầu ra cửa sổ nhẹ giọng đáp :
- nếu không, chư vị phu nhân sẽ không chịu nổi
Ha ha ha, Lâm đại nhân trong lòng cuồng tiếu, hóa ra là loại hiệu quả này, đúng thật là bảo bối a, khó trách Cao Lệ vương muốn đem cái vật quý này tặng cho hoàng đế. Hắn thu tiểu hạp vào ngực, thở dài nói:
- Vương tử cũng thật là, lại mang cái vật này đem tặng, ta bây giờ chính là đang phát sầu vì hỏa lực quá mạnh mẽ, hắn mang cái này
đến không phải là đổ thêm dầu vào lửa sao?Ta khi già đi đến 100 tuổi cũng không cần đến vật này. Từ tiểu thư, nàng là y nữ, ta hỏa lực quá mạnh mẽ, không biết có biện pháp gì để giải quyết không
Từ Trường Kim mỉm cười:
- Đại nhân có thể là do tuyến giáp hoạt động quá mức, cần phải bình tâm tĩnh khí, cấm dục dưỡng thần_
Xảo Xảo nghe dược thì lạc lạc cười duyên, nhéo hông đại ca một cái, Lâm Vãn Vinh hãnh hãnh cười:
- Từ tiểu thư đúng là có bản lĩnh xem bệnh thật sự, xem như là ta chưa nói gì, xem như là ta chưa từng nói gì.
Nói chuyện cùng Từ Trường Kim một lát, lại hỏi chi tiết thêm về công năng cùng dược hiệu của sâm vạn dương , bao gồm cả vấn đề về hỏa lực quá mạnh mẽ của mình, từng bước từng bước rồi ngay cả việc một đêm mình bắn đến mấy lần cũng nói cho liễu y nữ đại nhân, làm Từ tiểu thư nghe được mặt đỏ tới mang tai, thật lâu không dám ngẩng đầu.
Lúc tiễn Từ Trường Kim về, lâm đại nhân trong lòng vẫn còn nhiều điều, kéo cánh tay nhỏ bé của nàng rồi nói :
- Trường Kim a, sau này nàng có thể hay không cho ta cùng Xảo Xảo tham gia một khóa y học, ta còn rất nhiều tri thức về phương diện sinh lý của nam tính muốn thỉnh giáo đây.
Từ Trường Kim nghe vậy vội vàng quay người chạy nhanh, không dám quay đầu lại
Cùng Từ Trường Kim đùa giỡn một lúc, tâm tình Lâm Vãn Vinh cũng đỡ đi nhiều. Nhìn trong nhìn ngoài không thấy Đại tiểu thư cùng Tiêu phu nhân đâu, hắn trong lòng nghi hoặc, kéo tay Xảo Xảo hỏi:
- Bảo bối của ta, đại tiểu thư đâu rồi ?
Xảo Xảo cười cười đáp:
- Đại tiểu thư cùng phu nhân sáng sớm đã đi đến kinh hoa học viện rồi
Lâm Vãn Vinh chợt hiểu ra, phu nhân đến kinh thành đương nhiên phải mau chóng đến thăm Ngọc Sương, nói đến đây, cũng đã mấy ngày không gặp tiểu nha đầu này, không biết nàng bây giờ có thay đổi thói quen không?
Đang nghĩ ngợi đến Ngọc Sương, Xảo Xảo lại lôi kéo tay áo hắn:
- Đại ca, huynh nói với Đại tiểu thư về việc chúng ta dọn ra ah ?
- Không có a.
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên nói:
- Làm sao vậy?
Xảo Xảo khe khẽ thở dài:
- Đại ca, người không nói chuyện với nàng sao, đêm qua, Đại tiểu thư khóc đấy.