Eragon lẩm bẩm:
-Phải có một cách.
Nó đứng tại chỗ , trong khi Arya đi nhặt một cây giáo . Nhưng khi cô đặt ngọn giáo dưới cằm một người lính đã chết , đâm ngược lên tới sọ , Eragon xông tới đẩy cô ra , la lên hỏi:
-Cô đang làm gì thế?
Arya thoáng tức giận:
-Tôi tha thứ cho hành động của anh vì anh đang bức xúc và không bình tĩnh . Nghĩ gì , Eragon . Vì sao việc làm này là cần thiết ?
Dù câu trả lời đã rõ , nó vẫn miễn cưỡng nói:
-Nếu chúng ta không làm thế , triều đình sẽ nhận ra tất cả những người này đều giết bằng tay.
-Chính xác. Chỉ thần tiên , kỵ sĩ và Kull mới có khả năng đáng sợ như thế này. Và ngay cả những kẻ đần độn cũng có thể đoán ra , đây không là trách nhiệm của Kull. Chúng sẽ bíêt ngay sự có mặt của chúng ta , rồi không tới một ngày, Murtagh và con rồng Thorn sẽ bay lượn trên đầu , để tìm kiếm hai ta.
Một tiếng òng ọc phát ra khi Arya rút ngọn giáo khỏi xác chết . Cô đưa ngọn giáo cho đến khi nó chịu đón lấy.
-Tôi cũng ghê tởm chuyện này như anh , vì vậy hãy có giúp một tay.
Eragon gật . Arya nhặt một thanh kiếm , rồi cả hai tạo hiện trường như một đội quân bình thường đã giết những người lính . Một việc làm ghê sợ, nhưng Arya và Eragon đều biết chính xác phải tạo những vết thương như thế nào để đánh lừa một cách thành công , và cả hai đều không muốn nấn ná tại đây lâu hơn nữa. Tới người lính bị Eragon đấm vỡ ngực , Arya nói :
-Không thể ngụy trang cho vết thương này. Chúng ta đành để nguyên thôi , hi vọng người ta đoán là anh ta bị ngựa dẫm đạp.
Xác cuối cùng là viên chỉ huy của toán tuần tra . Hàng ria của anh ta tơi tả, rũ xuống , chẳng còn chút uy nghi .
Sau khi tạo ra những cái hố trên sỏi cho giống như dấu vết để lại của những cây búa và ngọn giáo , Eragon ngồi nghỉ , ngắm nhìn hàng ria buồn rầu của viên chỉ huy , nói:
-Arya biết không , anh ta có lý .
-Về chuyện gì ?
-Tôi cần một vũ khí , một vũ khí đúng nghĩa . Tôi cần một thanh kiếm .
Chùi tay lên vạt áo , nó quan sát cánh đồng chung quanh , đếm xác chết:
-Vậy đó. Chúng ta đã gây ra cảnh này .
Nói xong , nó đi thu nhặt những mảnh giáp sắt , gói lại trong vải , bỏ xuống đáy ba lô , rồi theo Arya leo lên một cái gò nhỏ.
Cô nói:
-Từ bây giờ , tốt nhất là tránh xa những con đường . Chúng ta không thể liều lĩnh đụng độ lần nữa với người của Galbatorix.
Chỉ bàn tay biến dạng và cái áo dính máu của Eragon , cô tiếp :
-Phải chăm sóc vết thương trước khi chúng mình đi tiếp.
Không đợi nó trả lời , cô nắm mấy ngón tay tê dại của nó , niệm chú:
-Waise heill.
Eragon bật lên một tiếng rên không cố ý khi mấy ngón tay , gân , sụn chuyển động trở về hình dạng ổn định hoàn toàn như trước , và những mẩu da lạ lùng lẳng ngoài khớp tay bao phủ lại lớp thịt non bên dưới . Thần chú kết thúc . Eragon mở mắt , co duỗi bàn tay để biết chắc đã hoàn toàn bình phục , rồi nói:
-Cảm ơn .
Nó ngạc nhiên , vì cô đã chủ động làm một việc mà nó hoàn toàn có khả năng tự chữa trị vết thương .
Vẻ bối rối , Arya nhìn qua cánh đồng , nói :
-Eragon , tôi mừng vì hôm nay anh ở bên tôi.
-Tôi cũng mừng vì có cô bên tôi.
Arya thưởng cho Eragon một thoáng cười bối rối . Cả hai nấn ná thêm một phút trên gò , vì không ai muốn trở lại cuộc hành trình . Rồi Arya thở dài :
-Chúng ta phải đi thôi . Những bóng đen đang kéo bầy kia rồi , nếu có ai xuất hiện , sẽ kêu thét lên khi phát hiện bữa đại tiệc này của lũ quạ.
Rời khỏi gò đất , cả hai bỏ đường cái , phóng qua biển cỏ nhấp nhô , tiến tới hướng tây nam . Phía sau , từ trên trời , những kẻ ăn thịt xác chết đang lao xuống.