Đêm đó , Eragon ngồi bên đống lửa chập chờn , nhai một chiếc lá bồ công anh . Bữa ăn tối là món trộn của rễ , hạt và rau xanh mà Arya đã nhặt nhạnh quanh vùng quê . Ăn sống , không muối nên khó mà ngon nổi , nhưng nó cố nhịn , không làm phong phú thêm bữa ăn bằng chim hay thỏ có rất nhiều trong vùng này , vì nó không muốn Arya nhìn bằng ánh mắt phản đối . Hơn nữa , sau cuộc chiến với những người lính , ý tưởng lấy đi một mạng sống , dù chỉ là một con vật , cũng làm nó muốn ói .
Trời đã khuya , và sáng mai sẽ phải khởi hành sớm , nhưng cả nó và Arya vẫn chưa định đi nghỉ . Cô ngồi ôm hai chân co lên , cằm dựa đầu gối . Vạt váy xòe ra như những cánh hoa.
Eragon gục đầu sát ngực , tay trái xoa nắn bàn tay phải , ngẫm nghĩ : "Mình cần một thanh kiếm . Mình cũng phải bao tay để tránh bị thương tật khi đấm vào một vật gì . Vấn đề là , bây giờ mình quá mạnh , nên găng tay sẽ phải lót nhiều lớp . Như vậy trông sẽ thật lố bịch , to đùng và nóng , hơn nữa , không thể suốt đời đeo găng xù xù . Và chuyện gì sẽ xảy ra ,nếu mình đeo chiếc nhẫn của ông Brom trong khi tham chiến ? Đó là sản phẩm của thần tiên , nên không lo mặt ngọc bị vỡ , nhưng mình sẽ không chỉ bị trật khớp mà còn bị dập xương tay .. đến không thể hàn gắn được nữa"
Nắm chặt bàn tay , xoay qua lại , Eragon thầm nhủ : "Mình có thể tạo ra một câu thần chú để ngăn chặn vật thể nào xông vào tay mình với tốc độ nguy hiểm . Không , không ổn . Vì nếu đó là một tảng đá? Một quả núi thì sao? Cố chặn lại là mình tự sát . Ồ , nếu găng và phép thuật không hiệu quả , mình mong có một cặp Ascudgamln của người lùn , đôi 'tay sắt' của họ."
Eragon mỉm cười nhớ lại ông lùn Shrrgnien có một mũi nhọn bằng thép , gắn trên một đế cũng bằng thép trên mỗi ngón tay , trừ ngón cái . Với mấy mũi thép đó , nếu muốn , Shrrgnien có thể đánh đấm bất cứ thứ gì , mà bớt phải lo bị đau rất tiện lợi , vì có thể tháo ra bất cứ lúc nào . Nhưng Eragon chưa có ý định khoan lỗ những khớp tay để đặt đế thép. Nó nghĩ :"Xương mình mỏng hơn xương người lùn , có lẽ quá mỏng , vì vậy Ascudgamln không là một ý hay , nhưng có thể thay vào đó mình sẽ ..."
Cúi xuống hai bàn tay , nó thì thầm:
-Thaefathan .
Lưng bàn tay nó bắt đầu rần rần đau rát như bị gai đâm , như vừa bị ngã vào bụi tầm ma đầy lông ngứa . Một cảm giác căng thẳng và khó chịu làm nó chỉ muốn nhảy dựng lên mà gãi. Với ý chí quyết tâm, nó ngồi tại chỗ , nhìn lớp da trên các khớp tay phồng lên thành một lớp chai trắng , dày hơn hai phân trên mỗi mấu nối .Khi đã hài lòng với kích cỡ và độ dày của những vết da chai sần đó , nó thu hồi phép thuật , rờ mó , ngắm nhìn lớp da mới phồng to trên những ngón tay.
Hai bàn tay nó nặng nề và cứng nhắc hơn trước . Xoa những nốt chai sần trên tay phải vào lòng bàn tay trái , nó nghĩ : "Có thể là xấu xí và mọi người nhìn thấy sẽ cười nhạo mình , nhưng mình bất cần , vì điều này có thể giúp mình bảo toàn tính mạng."
Tràn đầy phấn khích , Eragon đấm mạnh lên tảng đá giữa hai chân . Sư va chạm rung lên tận cánh tay và phát ra một tiếng "thịch" , nhưng nó chỉ cảm thấy như vừa đấm lên một tấm bảng phủ nhiều lớp vải . Mạnh dạn lấy cái nhẫn của ông Brom từ ba lô ra , Eragon đeo vào tay. Vết da sần cao hơn mặt nhẫn . Nó thử đấm lại lên tảng đá , âm thanh khô khan dội lên chỉ là sự đụng chạm giữa lớp da dày với mặt đá cứng.
Liếc nhìn nó qua màn tóc loà xoà , Arya hỏi:
-Làm gì vậy?
-Không có chi . Tôi nghĩ đây là một ý kiến khá hay , vì lại có thể đấm một kẻ nào đó.
Arya quan sát mấy khớp tay của nó:
-Khi đeo găng sẽ rất khó.
-Tôi sẽ cắt găng cho rộng ra.
Cô gật đầu , quay lại nhìn ngọn lửa.
Eragon ngả người , chống trên khuỷu tay , hai chân duỗi dài , khoan khoái vì đã chuẩn bị cho bất kỳ trận đánh nào sẽ tới trong tương lai gần nhất. Ngoài chuyện đó , nó không dám suy nghĩ gì hơn , vì nếu suy nghĩ xa xôi, nó lai bắt đầu tự hỏi : nó và Saphira sẽ phải hạ Murtagh và Galbatorix bằng cách nào đây , và lúc đó móng vuốt lạnh ngắt của nỗi hoang mang hãi hùng lại tràn đầy trong nó.
Lom lom nhìn ngọn lửa chập chờn,nó tìm quên những mối bận tâm , những trách nhiệm. Nhưng rồi ngọn lửa chập chờn , nó tìm quên những mối bận tâm , những trách nhiệm. Nhưng rồi ngọn lửa chập chờn liên tục ru nó vào một trạng thái tiêu cực, với những mẩu ý tưởng rời rạc, những âm thanh, những khuôn mặt, những cảm xúc trôi nổi như những bông hoa tuyết rơi xuống từ bầu trời mùa đông êm ả . Và giữa những hình ảnh lộn xộn đó , xuất hiện khuôn mặt người lính đã van xin tha mạng . Một lần nữa ,Eragon lại thấy anh ta khóc , lại nghe tiếng van xin tuyệt vọng , và lại cảm thấy cổ anh ta gãy như một cành cây ướt.
Bị ký ức hành hạ, Eragon nghiến răng thở mạnh bằng mũi .Toàn thân toát mồ hôi lạnh . Nó ngọ ngoạy , cố sức xua đuổi bóng ma người lính , nhưng không thể . Nó la lên:
-Đi đi! Không phải lỗi tôi. Hãy oán trách Galbatorix , đừng oán tôi . Tôi đâu muốn giết anh !
Đâu đó , trong bóng tối , một con sói tru lên . Từ mọi phía trên cánh đồng , hàng loạt những con sói khác đáp lại , cất cao giọng trong một âm điệu chói lọi . Bản nhạc kì quái làm da đầu Eragon gai gai , cánh tay nổi ốc . Rồi , trong một thoáng , tiếng tru của chúng hoà thành một điệu giống như tiếng rống xung phong của một quái thú Kull đang tấn công.
Eragon lo lắng nhấp nhổm . Arya hỏi :
-Có gì không ổn thế? Sói hả? Anh biết mà , chúng không làm phiền gì đâu . Chúng đang dạy sói con săn mồi , và không để đám sói nhỏ đó đến gần những sinh vật có mùi lại như chúng ta đâu.
Eragon vỗ lên trán , nói:
-Không phải vì đám sói ngoài đó , mà là đám sói ở trong này.
Arya gật đầu nhanh như chim , để lộ ra cô không phải là người , dù cô mang hình dạng một con người :
-Đúng vậy . Những con quái trong của tư tưởng ghê gớm hơn những con vật sống kia nhiều . Sợ hãi , nghi ngờ , cả sự căm ghét nữa , làm người ta suy sụp hơn thú dữ .
-Cả tình yêu nữa.
-Tình yêu . Tham lam , hờn ghen và tất cả những ám ảnh khác thôi thúc những loài có khả năng cảm thụ nhạy cảm với chúng.
Eragon nghĩ đến Tenga một mình trong tiền đồn Edur Ithindra đổ nát của thần tiên , gò mình trên kho sách quí , tìm kiếm mãi lời giải đáp không bao giờ có được . Nó dằn lòng không nhắc tới vị lão tiên ẩn cư đó với Arya , vì đây không phải lúc bàn về cuộc gặp gỡ lỳ lạ đó . Nó hỏi :
-Khi chém giết cô có băn khoăn không?
Arya khép hờ đôi mắt màu lục:
-Tôi và các thần tiên khác đều không ăn thịt loài vật , vì chúng tôi không chịu được việc săn bắt sinh vật khác để thoả mãn cơn đói của mình . Anh không ngượng miệng khi hỏi , giết chóc có làm chúng tôi quá ít , để có thể tin chúng tôi là những kẻ sát nhân tàn nhẫn sao?
-Ồ , không . Tất nhiên là không . Ý tôi không phải thế.
-Vậy thì ý anh là gì ? Nói ra đi , nhưng đừng lăng mạ trừ khi anh cố tình .
Eragon thận trọng tìm lời , nói:
-Trước khi tấn công Helgrind tôi cũng đã hỏi anh Roran câu này . Điều tôi muốn biết là: cô cảm thấy sao khi chém giết? Cô có thấy người chiến binh đã bị cô giết chết trừng trừng nhìn lại cô, thật như cô đang ở trước mặt tôi lúc này không?
Arya xiết chặt vòng tay ôm hai chân , đôi mắt trầm ngâm . Một con bướm đêm bay qua vừa khi ngọn lửa chợt bùng lên . Arya đưa ngón tay lên lẩm bẩm :
-Gánga .
Phất đôi cánh mượt lông tơ , con bướm vụt bay đi . Mắt vẫn nhìn ngọn lửa , Arya nói :
-Chín tháng sau khi trở thành sứ giả - nếu đúng như những gì tôi được cho biết , thì tôi là sứ giả duy nhất của mẫu hoàng – trên đường từ chỗ của Varden đến thủ phủ Surda , ngày đó Surda vẫn còn là một xứ sở mới . Đi khỏi rặng núi Beor chưa được bao lâu , tôi và các bạn đồng hành gặp một nhóm Urgal . Chúng tôi sẵn lòng tiếp tục lên đường , kiếm nằm trong vỏ . Nhưng như thói quen của chúng , đám Uragl khăng khăng đòi chứng tỏ là sẽ thắng chúng tôi , để tôn vinh địa vị chúng trong bộ tộc . Chúng tôi mạnh hơn nhiều – vì có Weldon , người đa kế vị Brom , trở thành lãnh tụ của Varden – đánh đuổi chúng đi là một chuyện dễ dàng ... Hôm đó , lần đầu tiên tôi đã lấy đi một sinh mạng . Suốt mấy tuần sau tôi vẫn còn buồn , cho đến khi tôi nhận ra là mình sẽ hoá điên , nếu cứ đắm chìm trong niềm ray rứt đó . Nhiều người đã không chịu nổi vị quá tức giận , quá ân hận. Hoặc có người tim trở thành chai đá , mất khả năng phân biệt đúng sai.
-Bằng cách nào cô chấp nhận được những gì đã làm.
-Tôi xem xét lại những lý do làm mình phải giết , để xác định chúng có chính đáng không . Tôi tự hỏi :chính nghĩa của chúng ta có đủ quan trọng để tiếp tục ủng hộ , dù đòi hỏi tôi lại phải chém giết nữa không . Cảm thấy đó là lí do thích đáng , tôi quyết định , mỗi khi nghĩ đến cái chết , tôi tưởng tượng mình đang ở trong vườn hoa của hoàng cung Tialdarí .
-Hiệu quả không?
Vén mớ tóc loà xoà trước mặt ra sau cánh tai tròn , cô nói :
-Hiệu quả . Thuốc giải duy nhất làm xói mòn sự độc hại của bạo tàn lá , hãy tìm an lạc trong chính mình.
Ngừng lại một lúc , Arya nói thêm :
-Hít thở cũng mang lại hiệu quả.
-Hít thở ?
-Thở đều đặn , chậm rãi , như đang ngồi thiền . Đó là một phương pháp tốt nhất làm ta bình tĩnh lại .
Theo lời khuyên của Arya , Eragon bắt đầu hít vào thở ra một cách ý thức , giữ nhịp thở đều đặn , và mỗi hơi thở , đẩy hết khí trong phổi ra. Trong vòng một phút , sự co thắt trong bụng Eragon nới lỏng , sự khó chịu thuyên giảm , hình bóng những kẻ thù đã chết hình như không còn hiển hiện nữa... Những con sói lại tru lên , sau một thoáng hoảng hốt , Eragon lắng nghe và không cảm thấy sợ hãi nữa , vì tiếng sủa chúng đã mất sức mạnh làm nó bối rối
-Cảm ơn , Arya .
Cô duyên dáng nghiêng đầu nhìn nó .
Cả hai yên lặng chừng một khắc giờ , rồi Eragon ngập ngừng nói:
-...Urgal .Cô nghĩ sao về việc Nasuada cho phép chúng gia nhập Varden ?
Nhặt một nhánh cây con vương trên áo , Arya săm soi nhìn như cành cây nhỏ đó chứa đựng một điều bí ẩn .
-Đó là một quyết định dũng cảm . Tôi khâm phục cô ấy về điều đó . Nasuada luôn làm những điều có ích nhất cho Varden , dù cái giá phải trả như thế nào.
-Cô ấy làm nhiều thành viên Varden tức giận khi chấp nhận lời thỉnh cầu của Nar Garzhvog.
-Nhưng với cuộc thách đấu trường đao , cô ấy đã lấy lại được lòng trung thành của họ . Nasuada rất khôn ngoan khi cần giữ địa vị của cô.
Búng cành cây vào đống lửa , Arya nói tiếp:
-Tôi không ưa mà cũng chẳng ghét Urgal . Không như Ra’zac , Urgal không xấu xa độc ác bẩm sinh , chúng chỉ quá say mê chiến trận .Đó là sự khác biệt quan trọng , dù không được gia đình các nạn nhân của chúng chia sẻ . Trước kia thần tiên chung tôi đã từng đón tiếp Urgal , và sẽ cư sử bình thường với chúng khi cần thiết . Tuy nhiên , triển vọng đó vẫn còn mơ hồ lắm .
Cô không cần phải giải thích vì sao. Nhiều cuốn sách sư phụ Oromis đưa cho Eragon đọc đã dành nhiều chương về vấn đề Urgal , đặc biệt là cuốn Du ký của Gnaevaldrskald , đã dạy nó là :
Toàn bộ văn hoá Urgal đặt nền tảng trên những chiến công . Urgal đực chỉ có thể chứng tỏ địa vị bằng cách tấn công làng khác – dù là làng của Urgal , người thường , hay người lùn - hoặc thách đấu tay đôi , có khi đánh tới chết . Khi tới tuần cặp kê , Urgal cái từ chối kết hôn với một con đực nếu không đủ khả năng hạ ít nhất ba đối thủ . Kết quả là , thế hệ Urgal mới chỉ còn một chọn lựa : thách đấu với thế hệ lớn tuổi hơn , địa vị cao hơn ; và lang thang khắp nơi tìm cơ hội để chứng tỏ lòng dũng cảm . Tập quán đó ăn sâu tới nỗi , kẻ nào có ý dẹp bỏ đều bị thất bại . Eragon thầm nghĩ : "Ít ra , chúng thật sự là chúng . Còn hơn nhiều con người có thể khẳng định về mình."
[Còn tiếp]